Phong Thần Châu

Chương 909 : 909

    trước sau   



“Hồxegeng Đjcbviềzcqpn, Phi Hồxegeng Môdwnin củaqnfa ngưpkmrơejumi muốgychn nâpwpfng cấipttp, đdiwfvijn Chúrpixc Long tôdwning ứfgerc hiếzoonp Thanh Vâpwpfn tôdwning chúrpixng ta, muốgychn tiêkgzau diệfyzlt Thanh Vâpwpfn tôdwning chúrpixng ta.

gychi thằqfiyng con trai ngu dốgycht củaqnfa ngưpkmrơejumi khôdwning biếzoont sợbemo, muốgychn giếzoont ta lậssdqp uy, ta giếzoont lạctosi hắzyzan ta làtcsa chuyệfyzln đdiwfưpkmrơejumng nhiêkgzan, nêkgzan vìqfiy thếzoon ngưpkmrơejumi đdiwfếzoonn đdiwfâpwpfy đdiwfvijn giếzoont ta, đdiwfúrpixng chứfger?”  
“Còrhqan Yêkgzan Thừaqnfa Phong, cágychi têkgzan nhófqagc Yêkgzan Thăgychng Tinh đdiwfófqag, ta tha cho hắzyzan ta khôdwning chếzoont đdiwfãynrltcsa khôdwning tệfyzl rồxegei, hôdwnim nay ngưpkmrơejumi cũfxxmng đdiwfếzoonn đdiwfòrhqai tiêkgzau diệfyzlt Thanh Vâpwpfn tôdwning ta”.

“Màtcsa Thiêkgzan Tàtcsam Tửhlul ngưpkmrơejumi! nếzoonu ta đdiwfgychn khôdwning lầpkmrm thìqfiy chắzyzac làtcsa ngưpkmrơejumi thấiptty hứfgerng thúrpix vớiptti ta, dùynrl sao, cófqag lẽpkmr ngưpkmrơejumi cũfxxmng nghe từaqnf lờlnyhi kểvijn củaqnfa Đjcbvsjbdc côdwning tửhlultcsa ta hiểvijnu vềzcqp đdiwfsjbdc”.

“Suy cho cùynrlng thìqfiygychc ngưpkmrơejumi muốgychn giếzoont ta, còrhqan khôdwning phảynrli vìqfiy coi Thanh Vâpwpfn tôdwning ta yếzoonu ớipttt, cófqag thểvijn mặvijnc ngưpkmrlnyhi chàtcsa đdiwfctosp hay sao!”  
“Nhãynrli con, nófqagi írpyht thôdwnii!”  
Hồxegeng Đjcbviềzcqpn quágycht lêkgzan: “Hôdwnim nay Thanh Vâpwpfn tôdwning củaqnfa ngưpkmrơejumi chắzyzac chắzyzan phảynrli chếzoont, con trai ta trêkgzan trờlnyhi cófqag linh cũfxxmng sẽpkmr đdiwfưpkmrbemoc an ủaqnfi!”  
Đjcbvdwnic tiếzoonp tạctosi TАмliπh247.

me nhévbcs!


Hồxegeng Đjcbviềzcqpn nófqagi xong, trựkgzac tiếzoonp xôdwning ra.

Tầpkmrn Ninh càtcsang giễvzhtu cợbemot nófqagi: “Cágychi loạctosi khôdwning biếzoont sốgychng chếzoont, Phi Hồxegeng quyếzoont đdiwfzcqpu bịoskrgychc ngưpkmrơejumi luyệfyzln cho hỏskjing cảynrl rồxegei!”  
fqagi xong, Tầpkmrn Ninh bưpkmripttc ra, tuy chỉvzhttcsa cảynrlnh giớiptti Đjcbvoskra Võvzht tầpkmrng năgychm, nhưpkmrng thi triểvijnn ra cảynrlm giágychc nhưpkmrtcsa cảynrlnh giớiptti Hófqaga Thầpkmrn vậssdqy.

Bốgychp!   
Bỗkwrvng nhiêkgzan cófqag tiếzoonng thìqfiynh thịoskrch vang lêkgzan, tấipttt cảynrl mọdwnii ngưpkmrlnyhi đdiwfzcqpu nhìqfiyn thấiptty thâpwpfn thểvijn đdiwfang bay lêkgzan củaqnfa Hồxegeng Đjcbviềzcqpn trựkgzac tiếzoonp nổwytr tung.

gychu thịoskrt be bévbcst, xưpkmrơejumng trắzyzang đdiwfzcqpu hófqaga thàtcsanh bụkrhzi vụkrhzn.

Cảynrlnh nàtcsay khiếzoonn tấipttt cảynrl phảynrli sửhlulng sốgycht.

Hồxegeng Đjcbviềzcqpn làtcsa đdiwfpkmru sỏskji cảynrlnh giớiptti Thôdwning Thiêkgzan mộsjbdt bưpkmripttc hiệfyzln nay.


Thếzoontcsa lạctosi! chếzoont?  
tcsa mọdwnii ngưpkmrlnyhi thấiptty, Tầpkmrn Ninh vẫssdqn đdiwfang đdiwffgerng yêkgzan tạctosi đdiwfctosi đdiwfiệfyzln, chưpkmra hềzcqp ra tay.

tcsa ai vậssdqy?  
fqag thểvijn giếzoont chếzoont mộsjbdt vịoskr đdiwfpkmru sỏskji cảynrlnh giớiptti Thôdwning Thiêkgzan mộsjbdt bưpkmripttc chỉvzht trong mộsjbdt chiêkgzau, thựkgzac lựkgzac quágych khủaqnfng bốgych.

Trong nhágychy mắzyzat, tấipttt cảynrl liềzcqpn trởtmkjkgzan yêkgzan tĩvzhtnh.

“Mộsjbdt tôdwning môdwnin hạctosng hai nho nhỏskjitcsatmkj đdiwfâpwpfy làtcsam ầpkmrm ĩvzhtkgzan, cófqagrhqan ra cágychi thểvijn thốgychng gìqfiy nữiptta?”  
Mộsjbdt tiếzoonng hừaqnf lạctosnh vang lêkgzan, bêkgzan trong đdiwfctosi đdiwfiệfyzln cófqag ba bófqagng ngưpkmrlnyhi từaqnf từaqnf đdiwfi ra.

Ngưpkmrlnyhi ởtmkj giữiptta lúrpixc nàtcsay hờlnyh hữipttng lêkgzan tiếzoonng, thanh âpwpfm khôdwning vang dộsjbdi nhữipttng ai cũfxxmng nghe thấiptty rõvzhttcsang.

“Đjcbvâpwpfy làtcsa ai vậssdqy?”  
“Khôdwning biếzoont, nhưpkmrng thựkgzac lựkgzac cófqag vẻyixb rấipttt mạctosnh! ”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.