Phong Thần Châu

Chương 908 : 908

    trước sau   



Tầqadsn Ninh chậniiwm rãwqfki nójdnyi: “Kẻaaqe đoyieágvdhng chếgufvt làkwfs bọebewn chúcurmng, khôrcetng phảzoeci chúcurmng ta, chúcurmng ta cójdnykckq, sợhbzagvdhi gìxcnl?”  
cmzum vịgjrr trưdnvlztikng lãwqfko càkwfsng cưdnvlehtai khổtpuh trong lòypbyng.

Nhưdnvlng thếgufv giớqrfai nàkwfsy khôrcetng nójdnyi đoyiextwko lýkckq!  
Tầqadsn Ninh phấlxndt tay: “Cágvdhi gìxcnlkwfs! Hứtnrca Thanh Phong! ”  
“Ta cho ôrcetng mộicvft cơqrfa hộicvfi nójdnyi lạxtwki”.

Tầqadsn Ninh chỉdcho tay vàkwfso Hứtnrca Thanh Phong, giọebewng nójdnyi trởztikicvfn lạxtwknh lùacrvng.

Đckmuebewc tiếgufvp tạxtwki TАмliπh247.

me nhéqrfa!

“Ôgkvxng nójdnyi, muốqxsan từebew bỏebyb Thanh Vâmlwsn tôrcetng ta đoyievuyi đoyietpuhi lấlxndy sựlxndypbya bìxcnlnh củhnwoa bốqxsan tôrcetng môrcetn lớqrfan làkwfs nghiêicvfm túcurmc àkwfs?”  
jdnyi xong, ágvdhnh mắaaqet Tầqadsn Ninh bắaaqen ra, nhìxcnln chằtnrcm chằtnrcm Hứtnrca Thanh Phong, hờehta hữikbyng nójdnyi: “Ôgkvxng nghĩqads cho kỹaaqekwfso, câmlwsu trảzoec lờehtai củhnwoa ôrcetng quyếgufvt đoyiegjrrnh Kiếgufvm Cágvdhc sẽcymt sinh tồwsqrn hay bịgjrr diệcurmt vong đoyielxndy!”  
Vẫzoecn làkwfs sựlxnd đoyieicvfn cuồwsqrng nhưdnvlniiw, nhưdnvlng lúcurmc nàkwfsy, Tầqadsn Ninh nghiêicvfm túcurmc hơqrfan bao giờehta hếgufvt.

mlwsu hỏebybi nàkwfsy làkwfsm cho ba ngưdnvlehtai Yêicvfn Thừebewa Phong, Thiêicvfn Tàkwfsm Tửfygaacrvng Hồwsqrng Đckmuiềerutn càkwfsng thêicvfm khinh bỉdcho trong lòypbyng.

Tầqadsn Ninh hỏebybi mộicvft câmlwsu quágvdh ngu xuẩzrdvn.

Quyếgufvt đoyiegjrrnh củhnwoa Kiếgufvm Cágvdhc, hắaaqen cójdny thểvuyijdnyi mấlxndy câmlwsu chấlxndt vấlxndn hùacrvng hồwsqrn làkwfs thay đoyietpuhi đoyieưdnvlhbzac chắaaqec?  
qrfan nữikbya, mấlxndy câmlwsu nójdnyi đoyieicvfn cuồwsqrng củhnwoa Tầqadsn Ninh hồwsqri nãwqfky chỉdcho sợhbzakwfs đoyieãwqfk hoàkwfsn toàkwfsn chọebewc giậniiwn đoyieếgufvn Thanh Hoàkwfsng rồwsqri.

gvdhi têicvfn nàkwfsy thếgufvkwfsypbyn chẳgvdhng biếgufvt gìxcnl!  
Sau đoyieójdny, Hứtnrca Thanh Phong kia đoyietnrcng dậniiwy, ságvdht khíimfgrcetxcnlnh vờehtan quanh.


“Hứtnrca thúcurmc thúcurmc, thúcurmc khôrcetng thểvuyi giếgufvt hắaaqen!”  
mlwsm Vi Vũniiw vộicvfi vàkwfsng chắaaqen trưdnvlqrfac mặwqfkt Tầqadsn Ninh, nhìxcnln Hứtnrca Thanh Phong nójdnyi: “Hắaaqen đoyieãwqfk từebewng cứtnrcu mạxtwkng chágvdhu!”  
Thấlxndy Lâmlwsm Vi Vũniiw ngăcmzun cảzoecn, Hứtnrca Thanh Phong liềerutn dịgjrru mặwqfkt lạxtwki, nójdnyi: “Tôrcetng chủhnwo Tầqadsn Ninh, tuổtpuhi trẻaaqe đoyieicvfn cuồwsqrng, ta cójdny thểvuyi hiểvuyiu, nhưdnvlng ta khuyêicvfn ngưdnvlơqrfai tốqxsat nhấlxndt nêicvfn ngoan ngoãwqfkn tiếgufvp nhậniiwn sắaaqep xếgufvp, cójdny lẽcymt ta còypbyn câmlwsn nhắaaqec tha cho Thanh Vâmlwsn tôrcetng ngưdnvlơqrfai mộicvft con đoyieưdnvlehtang sốqxsang”.

“Ôgkvxng tha cho ta? Ôgkvxng cójdnydnvlgvdhch nàkwfsy àkwfs?”  
Tầqadsn Ninh cưdnvlehtai khẩzrdvy, trựlxndc tiếgufvp ngồwsqri xuốqxsang, kéqrfao vạxtwkt ágvdho sang mộicvft bêicvfn, lạxtwknh lùacrvng nójdnyi: “Hôrcetm nay, ta liềerutn ngồwsqri ởztik đoyieâmlwsy, cho ôrcetng nhìxcnln xem, Thanh Vâmlwsn tôrcetng ta diệcurmt ba tôrcetng môrcetn kia kiểvuyiu gìxcnl”.

“Nhìxcnln cho kỹaaqekwfso, đoyieếgufvn lúcurmc ấlxndy, ta sẽcymtkwfso Kiếgufvm Cágvdhc, đoyieíimfgch thâmlwsn hỏebybi tôrcetng chủhnwogvdhc ngưdnvlehtai, xem tạxtwki sao lạxtwki muốqxsan chọebewc vàkwfso Tầqadsn Ninh ta!”  
Tầqadsn Ninh lúcurmc nàkwfsy mộicvft mìxcnlnh xôrcetng lêicvfn, cójdny phong thágvdhi củhnwoa ngưdnvlehtai hưdnvlng sưdnvl vấlxndn tộicvfi.

“Hồwsqrng Đckmuiềerutn, Yêicvfn Thừebewa Phong, Thiêicvfn Tàkwfsm Tửfyga, ba ngưdnvlơqrfai nghe cho kỹaaqe đoyieâmlwsy!”  
Tầqadsn Ninh nójdnyi tiếgufvp: “Ta giếgufvt ngưdnvlehtai, cũniiwng sẽcymt khôrcetng thểvuyi bọebewn chúcurmng chếgufvt khôrcetng rõtsgsimfg do”.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.