Phong Thần Châu

Chương 910 : 910

    trước sau   



“Khôogvnng lẽrbzd đwsdfâfcumy chígygvnh làyjae con álsowt chủlsowyjaei củlsowa Thanh Vâfcumn tôogvnng hay sao? Thanh Vâfcumn tôogvnng cóiusf kẻojif mạcypunh tọxuqya trấsrumn từzotx bao giờppfk vậbyfmy?”  
“Ai màyjae biếfdcyt đwsdfưbkoufcfoc, nhưbkoung cóiusf thểhqzq giếfdcyt chếfdcyt cảnnlenh giớjmrdi Thôogvnng Thiêexgrn mộbyfmt bưbkoujmrdc trong nhálsowy mắgsxat thìwsdf ígygvt nhấsrumt cũcypung phảnnlei! ”  
Trong nhálsowy mắgsxat, mọxuqyi ngưbkouppfki nghịziiq luậbyfmn ầsaihm ĩfcum cảnnleexgrn.

Bọxuqyn họxuqy khôogvnng biếfdcyt ba ngưbkouppfki đwsdfbyfmt nhiêexgrn xuấsrumt hiệtceyn nàyjaey làyjae ai.

Nhưbkoung thựfdcyc lựfdcyc mạcypunh cỡieypyjaey sao cóiusf thểhqzqyjae hạcypung ngưbkouppfki vôogvn danh đwsdfưbkoufcfoc?  
“Ba vịziiq!”  
exgrn Thừzotxa Phong thấsrumy Hồcouung Đyjaeiềbuuen chếfdcyt, trong lòfdahng đwsdfãzvhd kinh ngạcypuc khôogvnng thôogvni, nhưbkoung vìwsdfiusf ngưbkouppfki Kiếfdcym Cálsowc tọxuqya trấsrumn nêexgrn ôogvnng ta cũcypung khôogvnng sợfcfo.

Đyjaexuqyc tiếfdcyp tạcypui TАмliπh247.

me nhéetmd!
“Đyjaeâfcumy làyjaebqpdi thuộbyfmc đwsdfziiqa phậbyfmn củlsowa Kiếfdcym Cálsowc, mọxuqyi chuyệtceyn liêexgrn quan đwsdfếfdcyn mâfcumu thuẫswzbn củlsowa hai tôogvnng môogvnn lớjmrdn chúesggng ta vàyjae Thanh Vâfcumn tôogvnng, mong ba vịziiq khôogvnng nêexgrn nhúesggng tay vàyjaeo”.



“Bỏyrpflsowi chữbkou ‘lớjmrdn’ ra khỏyrpfi mồcouum củlsowa ngưbkouơbqpdi đwsdfi!”  
Ngưbkouppfki đwsdfàyjaen ôogvnng bêexgrn trálsowi hờppfk hữbkoung nóiusfi: “Thấsrumt Tinh Cung củlsowa cálsowc ngưbkouơbqpdi cũcypung xứoouing xưbkoung làyjaeogvnng môogvnn lớjmrdn àyjae?”  
Lờppfki nàyjaey khôogvnng chúesggt khálsowch sálsowo, Yêexgrn Thừzotxa Phong nghe màyjae sắgsxac mặnpwht trắgsxang bệtceych.

Tầsaihn Ninh thìwsdf thoálsowng nhìwsdfn sang ba ngưbkouppfki đwsdfi.

“Nóiusfi chuyệtceyn xong rồcouui àyjae?”  
Tầsaihn Ninh nhìwsdfn ngưbkouppfki ởskju giữbkoua, khôogvnng mặnpwhn khôogvnng nhạcyput nóiusfi.

“Cảnnlem tạcypu Tầsaihn côogvnng tửyrpf, chuyệtceyn tìwsdfnh đwsdfãzvhd đwsdfưbkoufcfoc giảnnlei quyếfdcyt!”  
“Xong rồcouui thìwsdf biếfdcyn đwsdfi, ta khôogvnng cóiusf thờppfki gian nóiusfi chuyệtceyn vớjmrdi ôogvnng đwsdfâfcumu”, Tầsaihn Ninh nóiusfi: “Giờppfkyjae thờppfki gian tồcouun vong củlsowa Thanh Vâfcumn tôogvnng chúesggng ta đwsdfsrumy”.

Nghe vậbyfmy, hai ngưbkouppfki đwsdfoouing sau liềbuuen trởskjuexgrn tứoouic giậbyfmn.


Nhưbkoung ngưbkouppfki đwsdfàyjaen ôogvnng ởskju giữbkoua cũcypung ngălxegn lạcypui, hòfdaha khígygviusfi: “Chuyệtceyn nhỏyrpf thếfdcyyjaey khôogvnng đwsdfálsowng làyjaem Tầsaihn côogvnng tửyrpf bựfdcyc dọxuqyc, tạcypui hạcypu giúesggp Tầsaihn côogvnng tửyrpf xuấsrumt thủlsowyjae đwsdfưbkoufcfoc”.

Nghe vậbyfmy, hai ngưbkouppfki phígygva sau cũcypung làyjae kinh ngạcypuc.

Mọxuqyi ngưbkouppfki ởskju đwsdfâfcumy càyjaeng khôogvnng hiểhqzqu gìwsdf.

yjae Thanh Hoàyjaeng Hứoouia Thanh Phong cũcypung kinh hoảnnleng khôogvnng thôogvni, nhưbkou nhìwsdfn thấsrumy quỷsrum vậbyfmy.

“U tôogvnng chủlsow, sao ngàyjaei! lạcypui ởskju đwsdfâfcumy?”  
Hứoouia Thanh Phong lắgsxap bắgsxap nóiusfi.

wsdf?  
U tôogvnng chủlsow?  
U tôogvnng chủlsowwsdfbqpd?  
Đyjaeálsowm tôogvnng chủlsow củlsowa tôogvnng môogvnn hạcypung hai lúesggc nàyjaey cũcypung đwsdfbuueu mang vẻojif mặnpwht ngơbqpd ngálsowc.

Nhưbkoung rồcouui bọxuqyn họxuqycypung hiểhqzqu ra.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.