Phong Thần Châu

Chương 1006 : 1006

    trước sau   



Đritfvpyoi trưzsjlhlurng lãqokoo lúdxuhc nàeylky nhìfuidn Thiênsgfn Đritfvpyoo Nhấnsgft, rốgffot cuộxywqc hiểqokou vìfuid sao tựtfiy nhiênsgfn đfgxxppedu gốgffoi mềsidvm nhũlhhln ra.  
eylk ai thìfuidlhhlng sẽbtmb vậfajry thôdipki!  
“Bálhhli kiếnobnn lãqokoo trưzsjlhlurng tộxywqc Hoàeylkng Phủxuvv!”  
“Bálhhli kiếnobnn lãqokoo trưzsjlhlurng tộxywqc Hoàeylkng Phủxuvv!”  
Thiênsgfn Đritfvpyoo Nhấnsgft cùhnunng đfgxxvpyoi trưzsjlhlurng lãqokoo gầppedn nhưzsjlhnunng lúdxuhc chắvpyop tay vàeylkdfkwi.  
“Hai vịvpyo khálhhlch sálhhlo!”.

Truyệpumun Sủxuvvng
Hoàeylkng Phủxuvvhnunng chắvpyop tay lạvpyoi, lạvpyonh nhạvpyot nódfkwi: “Lãqokoo hủxuvv thâurpjn thểqoko khôdipkng khỏdxuhe, tìfuidm Tầppedn côdipkng tửjgmv tớeylki giúdxuhp chữlbjha bệpumunh, cho nênsgfn mớeylki tớeylki đfgxxâurpjy, thàeylknh ra làeylkm phiềsidvn đfgxxếnobnn cálhhlc vịvpyo!”  
“Đritfâurpju códfkw, đfgxxâurpju códfkw!”, đfgxxvpyoi trưzsjlhlurng lãqokoo vộxywqi vàeylkng đfgxxálhhlp: “Lãqokoo trưzsjlhlurng tộxywqc Hoàeylkng Phủxuvv đfgxxíafywch thâurpjn tớeylki Thanh Vâurpjn tôdipkng, đfgxxódfkweylk phúdxuhc khíafyw ba đfgxxbtmbi củxuvva Thanh Vâurpjn tôdipkng, làeylkm Thanh Vâurpjn tôdipkng tăklmmng thênsgfm quýxuvv khíafyw, tăklmmng thênsgfm quýxuvv khíafyw...”  

“Biếnobnn ngay, khôdipkng códfkw tiênsgfn đfgxxgomqfuid cảczgf!”  
Tầppedn Ninh nhìfuidn cálhhli dálhhlng vẻekbl đfgxxódfkw củxuvva đfgxxvpyoi trưzsjlhlurng lãqokoo, khôdipkng khỏdxuhi mắvpyong lênsgfn: “Làeylk ôdipkng ta xin ta cứfajru chữlbjha, chứfajr khôdipkng phảczgfi chúdxuhng ta xin, xem cálhhli bộxywq dạvpyong củxuvva ôdipkng kìfuida!”  
Nghe Tầppedn Ninh mắvpyong, đfgxxvpyoi trưzsjlhlurng lãqokoo chỉlgqxzsjlbtmbi khổniwk, khôdipkng dálhhlm nódfkwi gìfuid nữlbjha.  
Ôtqming ta hiểqokou tâurpjm tíafywnh củxuvva Tầppedn Ninh.  
Nhưzsjlng ôdipkng ta giốgffong nhưzsjl mộxywqt quan thấnsgft phẩekblm téxuvvp riu đfgxxxywqt nhiênsgfn gặdxuhp hoàeylkng đfgxxếnobn vậfajry, ai màeylkfuidnh tĩhrrvnh cho nổniwki chứfajr.  
Đritfâurpjy chíafywnh làeylkqokoo trưzsjlhlurng tộxywqc củxuvva Hoàeylkng Phủxuvv gia, chỉlgqx cầppedn đfgxxálhhlnh rắvpyom cũlhhlng khiếnobnn toàeylkn bộxywq Cửjgmvu U đfgxxvpyoi lụysfic kinh đfgxxxywqng đfgxxnsgfy.

Coi nhưzsjleylkdipkng chủxuvv củxuvva U Minh Tôdipkng làeylk U Đritfxywqng Thiênsgfn cũlhhlng khôdipkng thểqoko bằhkkxng đfgxxưzsjlhkkxc!  
“Thiênsgfn Đritfvpyoo Nhấnsgft, ôdipkng nódfkwi tiếnobnp đfgxxi...”  
“Vâurpjng!”  

Thiênsgfn Đritfvpyoo Nhấnsgft chắvpyop tay nódfkwi: “E làeylk trong vòqokong mộxywqt thálhhlng nữlbjha Thiênsgfn Thậfajrn cung sẽbtmb mởhlur ra, ta vốgffon đfgxxếnobnn đfgxxqoko thăklmmm dòqoko tin tứfajrc, Thiênsgfn Thậfajrn cung códfkw tổniwkng cộxywqng bảczgfy cửjgmva vàeylko thìfuid ta tìfuidm đfgxxưzsjlhkkxc mộxywqt cálhhli!”  
“Códfkw thểqokoeylk do ta trong lúdxuhc xúdxuhc đfgxxxywqng màeylkdipkfuidnh mởhlurlhhli cửjgmva đfgxxódfkw ra, khiếnobnn cho sálhhlu cửjgmva khálhhlc phálhhlt sinh biếnobnn hódfkwa, lầppedn lưzsjlhkkxt xuấnsgft hiệpumun.

Vốgffon làeylk mộxywqt chuyệpumun rấnsgft bíafyw mậfajrt, hiệpumun tạvpyoi e làeylk toàeylkn bộxywq thiênsgfn hạvpyo đfgxxsidvu biếnobnt...”  
“Đritfếnobnn lúdxuhc ấnsgfy, chỉlgqx sợhkkx mỗpowii tôdipkng môdipkn, thếnobn gia đfgxxsidvu nhậfajrn đfgxxưzsjlhkkxc tin tứfajrc, cũlhhlng sẽbtmb khôdipkng bỏdxuh qua nơtqmii nàeylky, e làeylk chúdxuhng ta đfgxxi vàeylko cũlhhlng khôdipkng còqokon thuậfajrn lợhkkxi nữlbjha...”  
Nghe vậfajry, Tầppedn Ninh liềsidvn hiểqokou đfgxxưzsjlhkkxc gálhhlnh ưzsjlu trong lòqokong Thiênsgfn Đritfvpyoo Nhấnsgft.  
“Khôdipkng sao đfgxxâurpju!”, Tầppedn Ninh nódfkwi: “Coi nhưzsjllhhlu cửjgmva khálhhlc khôdipkng mởhlur ra, chỉlgqx cẩekbln mộxywqt cửjgmva kia bịvpyo mởhlur thìfuid nhữlbjhng ngưzsjlbtmbi nênsgfn biếnobnt sẽbtmb đfgxxsidvu biếnobnt hếnobnt, đfgxxúdxuhng khôdipkng, trưzsjlhlurng tộxywqc Hoàeylkng Phủxuvv?”  
Nghe vậfajry, Hoàeylkng Phủxuvvhnunng gậfajrt đfgxxppedu, đfgxxálhhlp: “Khôdipkng sai, Thiênsgfn Thậfajrn cung chíafywnh làeylktqmii củxuvva lãqokoo nhâurpjn Thiênsgfn Thậfajrn.

qokoo nhâurpjn Thiênsgfn Thậfajrn nódfkwi cho cùhnunng chíafywnh làeylk đfgxxvpyoa năklmmng kiệpumut xuấnsgft tưzsjlơtqming tựtfiy vớeylki Vũlhhl Đritfếnobnhnunng lãqokoo tổniwk Hoàeylkng Phủxuvv Nhấnsgft Cầppedu củxuvva gia tộxywqc Hoàeylkng Phủxuvv ta.

Nhữlbjhng gia tộxywqc chúdxuhng ta, thậfajrm chíafyweylk cổniwk quốgffoc đfgxxsidvu đfgxxang âurpjm thầppedm nhìfuidn chằhkkxm chằhkkxm đfgxxódfkw”.  
dipkm cálhhlt nhỏdxuh nghe vậfajry liềsidvn bĩhrrvu môdipki nódfkwi: “Vũlhhl Đritfếnobn vớeylki lãqokoo cálhhl chạvpyoch thôdipkng minh hơtqmin lãqokoo nhâurpjn Thiênsgfn Thậfajrn nhiềsidvu, vậfajrt gìfuidlhhlng đfgxxsidvu đfgxxqoko lạvpyoi cho ngưzsjlbtmbi nhàeylkfuidnh”..




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.