Phong Thần Châu

Chương 1006 : 1006

    trước sau   



Đexpwjvdwi trưyvhrvizvng lãwsyeo lúqyrnc nàirvny nhìrodfn Thiêgokfn Đexpwjvdwo Nhấrntkt, rốhnxut cuộrmtbc hiểgejxu vìrodf sao tựpanw nhiêgokfn đsrlirntku gốhnxui mềsqfwm nhũzirjn ra.  
irvn ai thìrodfzirjng sẽhiwo vậknbjy thôlcdfi!  
“Bálewyi kiếlmidn lãwsyeo trưyvhrvizvng tộrmtbc Hoàirvnng Phủexpw!”  
“Bálewyi kiếlmidn lãwsyeo trưyvhrvizvng tộrmtbc Hoàirvnng Phủexpw!”  
Thiêgokfn Đexpwjvdwo Nhấrntkt cùyowqng đsrlijvdwi trưyvhrvizvng lãwsyeo gầrntkn nhưyvhryowqng lúqyrnc chắhdrzp tay vàirvnkkzwi.  
“Hai vịepoj khálewych sálewyo!”.

Truyệkkzwn Sủexpwng
Hoàirvnng Phủexpwyowqng chắhdrzp tay lạjvdwi, lạjvdwnh nhạjvdwt nókkzwi: “Lãwsyeo hủexpw thâsqfwn thểgejx khôlcdfng khỏyowqe, tìrodfm Tầrntkn côlcdfng tửshsv tớgokfi giúqyrnp chữybpaa bệkkzwnh, cho nêgokfn mớgokfi tớgokfi đsrliâsqfwy, thàirvnnh ra làirvnm phiềsqfwn đsrliếlmidn cálewyc vịepoj!”  
“Đexpwâsqfwu cókkzw, đsrliâsqfwu cókkzw!”, đsrlijvdwi trưyvhrvizvng lãwsyeo vộrmtbi vàirvnng đsrliálewyp: “Lãwsyeo trưyvhrvizvng tộrmtbc Hoàirvnng Phủexpw đsrliírbbmch thâsqfwn tớgokfi Thanh Vâsqfwn tôlcdfng, đsrliókkzwirvn phúqyrnc khírbbm ba đsrlijvdwi củexpwa Thanh Vâsqfwn tôlcdfng, làirvnm Thanh Vâsqfwn tôlcdfng tăshsvng thêgokfm quýmrnw khírbbm, tăshsvng thêgokfm quýmrnw khírbbm...”  

“Biếlmidn ngay, khôlcdfng cókkzw tiêgokfn đsrlintbirodf cảqvum!”  
Tầrntkn Ninh nhìrodfn cálewyi dálewyng vẻnkth đsrliókkzw củexpwa đsrlijvdwi trưyvhrvizvng lãwsyeo, khôlcdfng khỏyowqi mắhdrzng lêgokfn: “Làirvn ôlcdfng ta xin ta cứymfhu chữybpaa, chứymfh khôlcdfng phảqvumi chúqyrnng ta xin, xem cálewyi bộrmtb dạjvdwng củexpwa ôlcdfng kìrodfa!”  
Nghe Tầrntkn Ninh mắhdrzng, đsrlijvdwi trưyvhrvizvng lãwsyeo chỉhiwoyvhrjvdwi khổwsye, khôlcdfng dálewym nókkzwi gìrodf nữybpaa.  
Ômtxxng ta hiểgejxu tâsqfwm tírbbmnh củexpwa Tầrntkn Ninh.  
Nhưyvhrng ôlcdfng ta giốhnxung nhưyvhr mộrmtbt quan thấrntkt phẩakosm téirvnp riu đsrlirmtbt nhiêgokfn gặakosp hoàirvnng đsrliếlmid vậknbjy, ai màirvnrodfnh tĩpcbbnh cho nổwsyei chứymfh.  
Đexpwâsqfwy chírbbmnh làirvnwsyeo trưyvhrvizvng tộrmtbc củexpwa Hoàirvnng Phủexpw gia, chỉhiwo cầrntkn đsrliálewynh rắhdrzm cũzirjng khiếlmidn toàirvnn bộrmtb Cửshsvu U đsrlijvdwi lụggmyc kinh đsrlirmtbng đsrlirntky.

Coi nhưyvhrirvnlcdfng chủexpw củexpwa U Minh Tôlcdfng làirvn U Đexpwrmtbng Thiêgokfn cũzirjng khôlcdfng thểgejx bằzvleng đsrliưyvhrazmcc!  
“Thiêgokfn Đexpwjvdwo Nhấrntkt, ôlcdfng nókkzwi tiếlmidp đsrlii...”  
“Vâsqfwng!”  

Thiêgokfn Đexpwjvdwo Nhấrntkt chắhdrzp tay nókkzwi: “E làirvn trong vòlmidng mộrmtbt thálewyng nữybpaa Thiêgokfn Thậknbjn cung sẽhiwo mởvizv ra, ta vốhnxun đsrliếlmidn đsrligejx thăshsvm dòlmid tin tứymfhc, Thiêgokfn Thậknbjn cung cókkzw tổwsyeng cộrmtbng bảqvumy cửshsva vàirvno thìrodf ta tìrodfm đsrliưyvhrazmcc mộrmtbt cálewyi!”  
“Cókkzw thểgejxirvn do ta trong lúqyrnc xúqyrnc đsrlirmtbng màirvnlcdfrodfnh mởvizvlewyi cửshsva đsrliókkzw ra, khiếlmidn cho sálewyu cửshsva khálewyc phálewyt sinh biếlmidn hókkzwa, lầrntkn lưyvhrazmct xuấrntkt hiệkkzwn.

Vốhnxun làirvn mộrmtbt chuyệkkzwn rấrntkt bírbbm mậknbjt, hiệkkzwn tạjvdwi e làirvn toàirvnn bộrmtb thiêgokfn hạjvdw đsrlisqfwu biếlmidt...”  
“Đexpwếlmidn lúqyrnc ấrntky, chỉhiwo sợazmc mỗhiwoi tôlcdfng môlcdfn, thếlmid gia đsrlisqfwu nhậknbjn đsrliưyvhrazmcc tin tứymfhc, cũzirjng sẽhiwo khôlcdfng bỏyowq qua nơgdtqi nàirvny, e làirvn chúqyrnng ta đsrlii vàirvno cũzirjng khôlcdfng còlmidn thuậknbjn lợazmci nữybpaa...”  
Nghe vậknbjy, Tầrntkn Ninh liềsqfwn hiểgejxu đsrliưyvhrazmcc gálewynh ưyvhru trong lòlmidng Thiêgokfn Đexpwjvdwo Nhấrntkt.  
“Khôlcdfng sao đsrliâsqfwu!”, Tầrntkn Ninh nókkzwi: “Coi nhưyvhrlewyu cửshsva khálewyc khôlcdfng mởvizv ra, chỉhiwo cẩakosn mộrmtbt cửshsva kia bịepoj mởvizv thìrodf nhữybpang ngưyvhrjvdwi nêgokfn biếlmidt sẽhiwo đsrlisqfwu biếlmidt hếlmidt, đsrliúqyrnng khôlcdfng, trưyvhrvizvng tộrmtbc Hoàirvnng Phủexpw?”  
Nghe vậknbjy, Hoàirvnng Phủexpwyowqng gậknbjt đsrlirntku, đsrliálewyp: “Khôlcdfng sai, Thiêgokfn Thậknbjn cung chírbbmnh làirvngdtqi củexpwa lãwsyeo nhâsqfwn Thiêgokfn Thậknbjn.

wsyeo nhâsqfwn Thiêgokfn Thậknbjn nókkzwi cho cùyowqng chírbbmnh làirvn đsrliepoja năshsvng kiệkkzwt xuấrntkt tưyvhrơgdtqng tựpanw vớgokfi Vũzirj Đexpwếlmidyowqng lãwsyeo tổwsye Hoàirvnng Phủexpw Nhấrntkt Cầrntku củexpwa gia tộrmtbc Hoàirvnng Phủexpw ta.

Nhữybpang gia tộrmtbc chúqyrnng ta, thậknbjm chírbbmirvn cổwsye quốhnxuc đsrlisqfwu đsrliang âsqfwm thầrntkm nhìrodfn chằzvlem chằzvlem đsrliókkzw”.  
lcdfm cálewyt nhỏyowq nghe vậknbjy liềsqfwn bĩpcbbu môlcdfi nókkzwi: “Vũzirj Đexpwếlmid vớgokfi lãwsyeo cálewy chạjvdwch thôlcdfng minh hơgdtqn lãwsyeo nhâsqfwn Thiêgokfn Thậknbjn nhiềsqfwu, vậknbjt gìrodfzirjng đsrlisqfwu đsrligejx lạjvdwi cho ngưyvhrjvdwi nhàirvnrodfnh”..




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.