Phong Thần Châu

Chương 1005 : 1005

    trước sau   



“Đgdftưkycitvpkc rồaezli, Thiêqgqyn Đgdftnkvao Nhấfckst, ôirojng khôirojng ởstrz Thiêqgqyn Đgdftnkvao lâuvtsu chờeglaueyx chạnkvay đodvdếvlumn Thanh Vâuvtsn tôirojng làueyxm gìbvug?”
Sau đodvdóxdvu Tầtoktn Ninh nhìbvugn Thiêqgqyn Đgdftnkvao Nhấfckst, từpaoo từpaoo hỏvtaii.

“Tầtoktn tôirojng chủrfpw!”
Thiêqgqyn Đgdftnkvao Nhấfckst vừpaooa đodvdrttonh nóxdvui, nhưkycing nhìbvugn hai ngưkycieglai xa lạnkvaqgqyn cạnkvanh kia liềpaoon ngừpaoong lạnkvai.

Hai ngưkycieglai kia đodvdưkyciơpaoong nhiêqgqyn làueyx Hoàueyxng Phủrfpwmtqong vàueyx Hoàueyxng Phủrfpwqgqyn Nhiêqgqyn.

“Khôirojng cóxdvubvug, vịrttoueyxy chíqvupnh làueyx Hoàueyxng Phủrfpwmtqong cùmtqong Hoàueyxng Phủrfpwqgqyn Nhiêqgqyn, ngưkycieglai củrfpwa Hoàueyxng Phủrfpw gia”.


Tầtoktn Ninh thảxdvun nhiêqgqyn nóxdvui: “Cóxdvubvugxdvui thẳgdftng, khôirojng cầtoktn ngạnkvai”.

“Hoàueyxng Phủrfpw gia?”, Thiêqgqyn Đgdftnkvao Nhấfckst sửfouwng sốiawht, rồaezli thốiawht lêqgqyn: “Ngũpkrm mạnkvach Phong Thiêqgqyn, thếvlum gia Hoàueyxng Phủrfpw?”
Hoàueyxng Phủrfpwmtqong gậzfxdt đodvdtoktu, mỉaezlm cưkycieglai: “Chíqvupnh xámimuc!”
Mộwwgxt tiếvlumng rầtoktm đodvdwwgxt nhiêqgqyn vang lêqgqyn, hai đodvdtoktu gốiawhi Thiêqgqyn Đgdftnkvao Nhấfckst mềpaoom nhũpkrmn lạnkvai, khôirojng đodvdemtwng ngay ngắolhkn, suýmihgt thìbvug ngãyzhw ngồaezli xuốiawhng.

Thiêqgqyn Linh Lung thấfcksy vậzfxdy thìbvugpkrmng cưkycieglai khổedmx.

mtqobvug Thiêqgqyn Đgdftnkvao lâuvtsu cũpkrmng làueyxirojng môirojn hạnkvang hai, cóxdvu chúkesvt íqvupt hiểfmuku biếvlumt vềpaoo thếvlum gia bậzfxdc nàueyxy, Hoàueyxng Phủrfpw gia vàueyx Thiêqgqyn Đgdftnkvao lâuvtsu màueyx so sámimunh ra thìbvug khôirojng khámimuc gìbvug hoàueyxng đodvdếvlum vớpaooi quan thấfckst phẩzxfzm quèigpen vậzfxdy.


Thếvlum gia truyềpaoon thừpaooa mưkycieglai mấfcksy vạnkvan nătzvgm, mộwwgxt tôirojng môirojn hạnkvang hai sao cóxdvu thểfmukmimunh bằxxcung, vìbvug vậzfxdy màueyx...!cha mìbvugnh đodvdãyzhw bịrtto dọzxfza sợtvpk!
tzvgm vịrtto trưkycistrzng lãyzhwo lúkesvc nàueyxy cũpkrmng ngơpaoo ngámimuc.

ueyx sao?
mimui gìbvugueyx ngũpkrm mạnkvach Phong Thiêqgqyn, thếvlum gia Hoàueyxng Phủrfpw?
“Thiêqgqyn lâuvtsu chủrfpw dạnkvao nàueyxy lao lựolhkc quámimu hảxdvu?”, đodvdnkvai trưkycistrzng lãyzhwo thậzfxdt thàueyx hỏvtaii thătzvgm.

Nghe vậzfxdy, Lýmihg Nhấfckst Phàueyxm vộwwgxi vàueyxng kénkvao ôirojng nộwwgxi mìbvugnh đodvdếvlumn rồaezli thấfcksp giọzxfzng nóxdvui: “Thếvlum gia Hoàueyxng Phủrfpwfcksy, ôirojng nộwwgxi khôirojng biếvlumt sao? Chíqvupnh làueyx con chámimuu củrfpwa Hoàueyxng Phủrfpw Nhấfckst Cầtoktu đodvdóxdvu...”
mihg Nhấfckst Phàueyxm nóxdvui xong, lạnkvai thêqgqym nhữgfetng tiếvlumng bịrttoch bịrttoch vang lêqgqyn.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.