Phong Thần Châu

Chương 1007 : 1007

    trước sau   



Hoàurvhng Phủftmzzmgkng nghe vậyitty chỉbsffrqkjsqefi khổoyou.

“Thôieygi, thờsqefi gian tiếcncxp theo thìwfmf cứndybvlfpn lặwwxpng chờsqefurvh đjpdwưrqkjyvuac!”  
Tầsravn Ninh chậyittm rãoaygi nónyjxi: “Mọbsffi ngưrqkjsqefi làurvhm việnjnnc củftmza mìwfmfnh đjpdwi, ta đjpdwi nghỉbsff đjpdwãoayg, thờsqefi gian qua làurvhm ta mệnjnnt muốkyaxn chếcncxt”.

“Tôieygng chủftmz!”  
Đcuojhmtoi trưrqkjklfjng lãoaygo đjpdwpqeht nhiêvlfpn nónyjxi: “Vịowdk kia củftmza U Minh Tôieygng đjpdwang ởklfj trêvlfpn đjpdwbsffnh núveasi chỗlumv ngàurvhi! ”  
“Sao?”  
Nghe vậyitty, Tầsravn Ninh lậyittp tứndybc khónyjx chịowdku.

“Đcuojbsffnh tôieygng chủftmz củftmza ta ai muốkyaxn vàurvho cũwbwpng đjpdwưrqkjyvuac chắndybc? Đcuojhmtoi trưrqkjklfjng lãoaygo, ta sớfblxm muộpqehn cũwbwpng sẽybom phạhmtot ôieygng tộpqehi thấzqymt trákyaxch!”  
Nghe Tầsravn Ninh quákyaxt mắndybng, đjpdwhmtoi trưrqkjklfjng lãoaygo càurvhng khổoyouoaygo hơkyaxn.


Nhưrqkjng đjpdwónyjxurvhieygng chủftmz củftmza U Minh Tôieygng, ôieygng ta muốkyaxn lêvlfpn núveasi thìwfmf ai màurvhkyaxm cảbokyn?  
Tầsravn Ninh cũwbwpng mặwwxpc kệnjnn, quay ngưrqkjsqefi lêvlfpn núveasi.

Hoàurvhng Phủftmzzmgkng lúveasc nàurvhy đjpdwi theo sau.

urvhtwmo Nhấzqymt Phàurvhm, Thẩsravm Văxqsqn Hiêvlfpn vàurvh mấzqymy ngưrqkjsqefi khákyaxc khi quay lạhmtoi tôieygng môieygn đjpdwfznsu phảbokyi xửfmgrtwmo mộpqeht loạhmtot sựnyjx vụjpdwrqkjfblxi quyềfznsn củftmza mìwfmfnh.

Thiêvlfpn Linh Hinh thâmfeqn làurvh vợyvua củftmza Lýtwmo Nhấzqymt Phàurvhm, đjpdwưrqkjơkyaxng nhiêvlfpn sẽybom dẫbokyn Hoàurvhng Phủftmzvlfpn Nhiêvlfpn đjpdwi đjpdwếcncxn nơkyaxi ởklfj.

ieygm cákyaxt nhỏnyjx, Tầsravn Ninh vàurvh Hoàurvhng Phủftmzzmgkng thìwfmf đjpdwi lêvlfpn núveasi.

veasc nàurvhy, ởklfj ngoàurvhi cửfmgra tiểxbwxu việnjnnn, cónyjx ba bónyjxng ngưrqkjsqefi đjpdwndybng ởklfjvlfpn ngoàurvhi.


Nhìwfmfn kỹbjqr chícuojnh làurvh U Đcuojpqehng Thiêvlfpn, U Hồtwmon vàurvh U Quỷruhb.

“Tầsravn tôieygng chủftmz!”  
Nhìwfmfn thấzqymy Tầsravn Ninh, U Đcuojpqehng Thiêvlfpn nởklfj mộpqeht nụjpdwrqkjsqefi, chắndybp tay nónyjxi: “Cuốkyaxi cùzmgkng ngàurvhi cũwbwpng quay lạhmtoi rồtwmoi, khôieygng biếcncxt ta cónyjx thểxbwx gặwwxpp lãoaygo tổoyouieygng khôieygng?”  
“Khôieygng đjpdwưrqkjyvuac!”  
Tầsravn Ninh từpqeh chốkyaxi thảbokyng: “U Đcuojpqehng Thiêvlfpn, ôieygng khôieygng ngoan ngoãoaygn ởklfj lạhmtoi U Minh Tôieygng đjpdwi màurvh suốkyaxt ngàurvhy chạhmtoy đjpdwếcncxn Thanh Vâmfeqn tôieygng củftmza ta, cónyjx phiềfznsn khôieygng hảboky? Lầsravn sau còebbcn dákyaxm khôieygng mờsqefi màurvh tớfblxi, ta sẽybom cho ôieygng cảboky đjpdwsqefi khôieygng gặwwxpp đjpdwưrqkjyvuac lãoaygo tổoyouieygng!”  
“Tầsravn tôieygng chủftmz đjpdwpqehng tứndybc giậyittn, đjpdwpqehng tứndybc giậyittn!”, U Đcuojpqehng Thiêvlfpn vộpqehi vàurvhng nónyjxi: “Tạhmtoi hạhmto đjpdwưrqkjsqefng đjpdwpqeht, đjpdwưrqkjsqefng đjpdwpqeht!”  
U Đcuojpqehng Thiêvlfpn nhanh trícuoj vung tay, mộpqeht chiếcncxc nhẫbokyn hiệnjnnn ra, nónyjxi: “Lầsravn trưrqkjfblxc Lýtwmo Nhấzqymt Phàurvhm củftmza quýtwmoieygng kếcncxt hôieygn, tôieygng chủftmz ta mang quàurvhkyaxi sơkyaxurvhi, lầsravn nàurvhy tớfblxi làurvh đjpdwxbwx thỉbsffnh tộpqehi đjpdwâmfeqy!”  
Nhìwfmfn thấzqymy chiếcncxc nhẫbokyn kia, Tầsravn Ninh mớfblxi ho khan.

“Đcuojákyaxnh kẻuchg chạhmtoy đjpdwi khôieygng ai đjpdwákyaxnh kẻuchg chạhmtoy lạhmtoi, ta nhậyittn mónyjxn quàurvhurvhy nhéoyou, khôieygng cónyjx lầsravn sau đjpdwâmfequ đjpdwzqymy”.

Hoàurvhng Phủftmzzmgkng đjpdwndybng ởklfjvlfpn cạhmtonh thìwfmf mang sắndybc mặwwxpt kỳtscr quákyaxi.

“Ôftmzng Hoàurvhng Phủftmz, ởklfj đjpdwâmfeqy chờsqef chúveast, ta dẫbokyn ôieygng ta đjpdwi vàurvho”.

Tầsravn Ninh gậyittt đjpdwsravu, gõkisd cửfmgra: “Lãoaygo Vệnjnn, mởklfj cửfmgra nàurvho!”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.