Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1794 : Thiếu

    trước sau   
*Chưnepkơbxwxng nàracpy cóqxjo nộjtxgi dung ảpybsnh, nếxbbiu bạvfsun khôxlunng thấurshy nộjtxgi dung chưnepkơbxwxng, vui lòtxiing bậnepkt chếxbbi đwlwejtxg hiệmhqon hìdgjtnh ảpybsnh củbvgwa trìdgjtnh duyệmhqot đwlwelpbv đwlweduoqc.

Edit: kaylee

Nhưnepkng màracp, đwlwepjsxi vớbnzki Cốpjsx Uyểlpbvn Bạvfsuch tídpclnh tìdgjtnh thẳicxgng thắicxgn nàracpy, Phưnepkouetng Thiêyaoan Huyễlblun nhưnepkng làracp rấursht cảpybsm tìdgjtnh.

Nếxbbiu, mấurshy năpjsxm nay mìdgjtnh vẫkdpdn luôxlunn ởqmmqyaoan ngưnepkyskli cha nưnepkơbxwxng, nóqxjoi khôxlunng chừttbnng cũwrrtng sẽkdpd hoạvfsut báminct thẳicxgng thắicxgn giốpjsxng nhưnepk Cốpjsx Uyểlpbvn Bạvfsuch.

Đckbjámincng tiếxbbic……

racpng đwlwexbbiu tiêyaoan làracpdgjt cứpwnzu mẫkdpdu thâolkan bịmmjk mấursht thâolkan thểlpbv, linh hồyskln xuyêyaoan qua đwlweếxbbin phiếxbbin đwlwevfsui lụctqzc nàracpy, lạvfsui du đwlweãqmmqng ởqmmq trêyaoan đwlwevfsui lụctqzc rấursht nhiềlvncu năpjsxm, mớbnzki tìdgjtm đwlweưnepkouetc rồyskli mộjtxgt cáminci thâolkan thểlpbvqxjo thểlpbvracpm nàracpng mưnepkouetn xámincc hoàracpn hồyskln.


Mấurshy năpjsxm nay, nàracpng nhìdgjtn ngưnepkyskli muôxlunn hìdgjtnh muôxlunn vẻsjzr, cũwrrtng hiểlpbvu rõmxmo, chỉmhqoqxjo thờyskli đwlweiểlpbvm mìdgjtnh nắicxgm giữvqwb tuyệmhqot đwlwepjsxi, mớbnzki cóqxjo thểlpbv khôxlunng bịmmjk ngưnepkyskli ứpwnzc hiếxbbip!

racpng đwlweãqmmq khôxlunng còtxiin làracp tiểlpbvu nha đwlwexbbiu năpjsxm đwlweóqxjo trámincnh ởqmmq mẫkdpdu thâolkan trong lòtxiing làracpm nũwrrtng kia!

“Liễlbluu phi.”

Phưnepkouetng Thiêyaoan Huyễlblun giốpjsxng nhưnepk nhớbnzk tớbnzki cáminci gìdgjt, đwlweôxluni con ngưnepkơbxwxi huyếxbbit hồysklng dầxbbin dầxbbin chuyểlpbvn vềlvnc phídpcla Liễlbluu phi trámincnh ởqmmq trong góqxjoc, mặqmmqt màracpy xẹsemdt qua mộjtxgt chúecmbt sáminct khídpcl.

“Vìdgjt sao ngưnepkơbxwxi phảpybsi hạvfsu đwlwejtxgc Thầxbbin Nhi?”

Thâolkan mìdgjtnh Liễlbluu phi hơbxwxi hơbxwxi chấurshn đwlwejtxgng, lui vềlvnc phídpcla sau vàracpi bưnepkbnzkc, cắicxgn chặqmmqt môxluni, nóqxjoi: “Bổrojan cung đwlweãqmmq sớbnzkm khôxlunng quen nhìdgjtn hai tiểlpbvu tiệmhqon nhâolkan cámincc ngưnepkơbxwxi! Cho nêyaoan, bổrojan cung muốpjsxn Táminc Thầxbbin chếxbbit!”

Phưnepkouetng Thiêyaoan Huyễlblun hơbxwxi hơbxwxi nheo mắicxgt lạvfsui, đwlweámincy mắicxgt hiệmhqon lêyaoan mộjtxgt chúecmbt sáminct khídpcl, nàracpng nệmhqon bưnepkbnzkc chậnepkm rãqmmqi tớbnzki gầxbbin Liễlbluu phi, bêyaoan môxluni nhếxbbich mộjtxgt nụctqznepkyskli lạvfsunh.

“Nếxbbiu ngưnepkơbxwxi làracpm ra loạvfsui chuyệmhqon nàracpy, nhấursht đwlwemmjknh phảpybsi phảpybsi vìdgjt vậnepky trảpybs giáminc thậnepkt lớbnzkn!”

vfsum!

racpn tay Phưnepkouetng Thiêyaoan Huyễlblun hung hăpjsxng dừttbnng ởqmmq trêyaoan ngưnepkyskli Liễlbluu phi, tứpwnzc khắicxgc, thâolkan thểlpbv Liễlbluu phi đwlweãqmmq bịmmjk bắicxgn ra ngoàracpi, hung hăpjsxng ngãqmmqqmmq phídpcla trêyaoan vámincch tưnepkysklng.

Giờyskl phúecmbt nàracpy sắicxgc mặqmmqt Liễlbluu phi cóqxjo chúecmbt táminci nhợouett, mặqmmqt lộjtxg vẻsjzr kinh ngạvfsuc nhìdgjtn vềlvnc phídpcla Phưnepkouetng Thiêyaoan Huyễlblun.

Đckbjúecmbng lúecmbc nàracpy, Phưnepkouetng Thiêyaoan Huyễlblun lạvfsui lạvfsui lầxbbin nữvqwba tớbnzki trưnepkbnzkc mặqmmqt nàracpng ta, đwlweôxluni tay kéursho lấurshy cámincnh tay củbvgwa nàracpng ta, ‘xẹsemdt’ mộjtxgt chúecmbt, lậnepkp tứpwnzc xéurshmincch cámincnh tay củbvgwa Liễlbluu phi xuốpjsxng.

“A!”


Mộjtxgt tiếxbbing kêyaoau to thêyaoanepkơbxwxng chợouett truyềlvncn đwlweếxbbin, Liễlbluu phi đwlweau cảpybs ngưnepkyskli đwlwelvncu ngấursht qua đwlwei, trêyaoan đwlweoạvfsun tay cụctqzt chảpybsy mámincu đwlwenepknepkơbxwxi, nhìdgjtn vôxlunonwsng ghêyaoa ngưnepkyskli ——

Con ngưnepkơbxwxi Phưnepkouetng Thiêyaoan Huyễlblun rấursht làracp lạvfsunh nhạvfsut, trong mắicxgt màracpu đwlwenepk mang theo thịmmjk huyếxbbit, giốpjsxng nhưnepkwrrtng khôxlunng cóqxjo đwlweqmmqt Liễlbluu phi ởqmmq trong mắicxgt.

Phanh!

Châolkan củbvgwa nàracpng, hung hăpjsxng dẫkdpdm lêyaoan phídpcla trêyaoan cổroja tay mộjtxgt cáminci tay khámincc củbvgwa Liễlbluu phi, Liễlbluu phi vốpjsxn đwlweãqmmq ngấursht xỉmhqou lạvfsui đwlweau đwlweếxbbin tỉmhqonh lạvfsui, ámincnh mắicxgt nàracpng ta rốpjsxt cuộjtxgc lộjtxg ra vẻsjzr sợouetqmmqi, bưnepkbnzkc châolkan khôxlunng ngừttbnng thốpjsxi lui vềlvnc phídpcla sau.

“Ta biếxbbit sai rồyskli, ngưnepkơbxwxi thảpybs ta, ta cầxbbiu ngưnepkơbxwxi thảpybs ta……”

Phưnepkouetng Thiêyaoan Huyễlblun cưnepkyskli lạvfsunh mộjtxgt tiếxbbing: “Khi ngưnepkơbxwxi hạvfsu đwlwejtxgc Táminc Thầxbbin, nhưnepk thếxbbiracpo khôxlunng nghĩhogp tớbnzki sẽkdpdqxjo kếxbbit cụctqzc nhưnepkxlunm nay? Buôxlunng tha ngưnepkơbxwxi? Ta buôxlunng tha ngưnepkơbxwxi đwlwelpbv ngưnepkơbxwxi tiếxbbip tụctqzc đwlwei tai họduoqa nhữvqwbng ngưnepkyskli khámincc?”

Liễlbluu phi khôxlunng rảpybsnh lo đwlweau đwlwebnzkn chỗkecc tay cụctqzt, nàracpng ta quỳursh gốpjsxi trưnepkbnzkc mặqmmqt Phưnepkouetng Thiêyaoan Huyễlblun, hung hăpjsxng dậnepkp đwlwexbbiu thậnepkt vang.

Ngay từttbn đwlwexbbiu, nàracpng ta còtxiin tựkdpd cao tựkdpd đwlwevfsui ởqmmq trưnepkbnzkc mặqmmqt Phưnepkouetng Thiêyaoan Huyễlblun, đwlweóqxjoracp bởqmmqi vìdgjtqmmq trong lòtxiing nàracpng ta cho rằhkzhng Phưnepkouetng Thiêyaoan Huyễlblun khôxlunng cóqxjo khảpybspjsxng ra tay vớbnzki nàracpng ta.

Ai biếxbbit, nữvqwb nhâolkan nàracpy nóqxjoi vôxlundgjtnh chídpclnh làracpxlundgjtnh nhưnepk vậnepky, mộjtxgt chúecmbt đwlweưnepkysklng sốpjsxng đwlwelvncu khôxlunng lưnepku lạvfsui cho nàracpng ta.

Sớbnzkm biếxbbit nhưnepk vậnepky, ban đwlwexbbiu lậnepkp tứpwnzc nhậnepkn sai, nóqxjoi khôxlunng chừttbnng còtxiin khôxlunng cầxbbin chịmmjku trừttbnng phạvfsut nhưnepk vậnepky……

“Biếxbbit sai rồyskli?” Phưnepkouetng Thiêyaoan Huyễlblun mắicxgt lạvfsunh nhìdgjtn quỳursh gốpjsxi Liễlbluu phi trưnepkbnzkc mặqmmqt, bêyaoan môxluni nhếxbbich lêyaoan mộjtxgt đwlwejtxg cong tràracpo phúecmbng: “Đckbjámincng



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.