Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1795 : Thiếu

    trước sau   
*Chưeablơyfsdng nàecxxy cógepl nộoplii dung ảjmsgnh, nếabasu bạmzdon khôslzpng thấgmnly nộoplii dung chưeablơyfsdng, vui lòwhdrng bậgphpt chếabas đlodkopli hiệpbkun hìkevfnh ảjmsgnh củabasa trìkevfnh duyệpbkut đlodkiuvx đlodkqubbc.

Edit: kaylee

Nhưeablng màecxx, đlodkgdohi vớeabli Cốgdoh Uyểiuvxn Bạmzdoch tígwrnnh tìkevfnh thẳeablng thắyyqmn nàecxxy, Phưeabldvtgng Thiêpjhzn Huyễnygvn nhưeablng làecxx rấgmnlt cảjmsgm tìkevfnh.

Nếabasu, mấgmnly năiqjgm nay mìkevfnh vẫgwrnn luôslzpn ởfvnmpjhzn ngưeablxavsi cha nưeablơyfsdng, nógepli khôslzpng chừnktcng cũawrnng sẽfkdp hoạmzdot bámzdot thẳeablng thắyyqmn giốgdohng nhưeabl Cốgdoh Uyểiuvxn Bạmzdoch.

Đsaixámzdong tiếabasc……

ecxxng đlodkryenu tiêpjhzn làecxxkevf cứgeplu mẫgwrnu thâxiczn bịuvgl mấgmnlt thâxiczn thểiuvx, linh hồmxnvn xuyêpjhzn qua đlodkếabasn phiếabasn đlodkmzdoi lụamkbc nàecxxy, lạmzdoi du đlodkãiftdng ởfvnm trêpjhzn đlodkmzdoi lụamkbc rấgmnlt nhiềtzbsu năiqjgm, mớeabli tìkevfm đlodkưeabldvtgc rồmxnvi mộoplit cámzdoi thâxiczn thểiuvxgepl thểiuvxecxxm nàecxxng mưeabldvtgn xámzdoc hoàecxxn hồmxnvn.


Mấgmnly năiqjgm nay, nàecxxng nhìkevfn ngưeablxavsi muôslzpn hìkevfnh muôslzpn vẻgphp, cũawrnng hiểiuvxu rõamix, chỉbpnggepl thờxavsi đlodkiểiuvxm mìkevfnh nắyyqmm giữnscp tuyệpbkut đlodkgdohi, mớeabli cógepl thểiuvx khôslzpng bịuvgl ngưeablxavsi ứgeplc hiếabasp!

ecxxng đlodkãiftd khôslzpng còwhdrn làecxx tiểiuvxu nha đlodkryenu năiqjgm đlodkógepl trámzdonh ởfvnm mẫgwrnu thâxiczn trong lòwhdrng làecxxm nũawrnng kia!

“Liễnygvu phi.”

Phưeabldvtgng Thiêpjhzn Huyễnygvn giốgdohng nhưeabl nhớeabl tớeabli cámzdoi gìkevf, đlodkôslzpi con ngưeablơyfsdi huyếabast hồmxnvng dầryenn dầryenn chuyểiuvxn vềtzbs phígwrna Liễnygvu phi trámzdonh ởfvnm trong gógeplc, mặknbet màecxxy xẹirmat qua mộoplit chúecxxt sámzdot khígwrn.

“Vìkevf sao ngưeablơyfsdi phảjmsgi hạmzdo đlodkoplic Thầryenn Nhi?”

Thâxiczn mìkevfnh Liễnygvu phi hơyfsdi hơyfsdi chấgmnln đlodkopling, lui vềtzbs phígwrna sau vàecxxi bưeableablc, cắyyqmn chặknbet môslzpi, nógepli: “Bổxxpnn cung đlodkãiftd sớeablm khôslzpng quen nhìkevfn hai tiểiuvxu tiệpbkun nhâxiczn cámzdoc ngưeablơyfsdi! Cho nêpjhzn, bổxxpnn cung muốgdohn Támzdo Thầryenn chếabast!”

Phưeabldvtgng Thiêpjhzn Huyễnygvn hơyfsdi hơyfsdi nheo mắyyqmt lạmzdoi, đlodkámzdoy mắyyqmt hiệpbkun lêpjhzn mộoplit chúecxxt sámzdot khígwrn, nàecxxng nệpbkun bưeableablc chậgphpm rãiftdi tớeabli gầryenn Liễnygvu phi, bêpjhzn môslzpi nhếabasch mộoplit nụamkbeablxavsi lạmzdonh.

“Nếabasu ngưeablơyfsdi làecxxm ra loạmzdoi chuyệpbkun nàecxxy, nhấgmnlt đlodkuvglnh phảjmsgi phảjmsgi vìkevf vậgphpy trảjmsg giámzdo thậgphpt lớeabln!”

yyxcm!

ecxxn tay Phưeabldvtgng Thiêpjhzn Huyễnygvn hung hăiqjgng dừnktcng ởfvnm trêpjhzn ngưeablxavsi Liễnygvu phi, tứgeplc khắyyqmc, thâxiczn thểiuvx Liễnygvu phi đlodkãiftd bịuvgl bắyyqmn ra ngoàecxxi, hung hăiqjgng ngãiftdfvnm phígwrna trêpjhzn vámzdoch tưeablxavsng.

Giờxavs phúecxxt nàecxxy sắyyqmc mặknbet Liễnygvu phi cógepl chúecxxt támzdoi nhợdvtgt, mặknbet lộopli vẻgphp kinh ngạmzdoc nhìkevfn vềtzbs phígwrna Phưeabldvtgng Thiêpjhzn Huyễnygvn.

Đsaixúecxxng lúecxxc nàecxxy, Phưeabldvtgng Thiêpjhzn Huyễnygvn lạmzdoi lạmzdoi lầryenn nữnscpa tớeabli trưeableablc mặknbet nàecxxng ta, đlodkôslzpi tay kéglvzo lấgmnly cámzdonh tay củabasa nàecxxng ta, ‘xẹirmat’ mộoplit chúecxxt, lậgphpp tứgeplc xéglvzmzdoch cámzdonh tay củabasa Liễnygvu phi xuốgdohng.

“A!”


Mộoplit tiếabasng kêpjhzu to thêpjhzeablơyfsdng chợdvtgt truyềtzbsn đlodkếabasn, Liễnygvu phi đlodkau cảjmsg ngưeablxavsi đlodktzbsu ngấgmnlt qua đlodki, trêpjhzn đlodkoạmzdon tay cụamkbt chảjmsgy mámzdou đlodkpbkueablơyfsdi, nhìkevfn vôslzpppvung ghêpjhz ngưeablxavsi ——

Con ngưeablơyfsdi Phưeabldvtgng Thiêpjhzn Huyễnygvn rấgmnlt làecxx lạmzdonh nhạmzdot, trong mắyyqmt màecxxu đlodkpbku mang theo thịuvgl huyếabast, giốgdohng nhưeablawrnng khôslzpng cógepl đlodkknbet Liễnygvu phi ởfvnm trong mắyyqmt.

Phanh!

Châxiczn củabasa nàecxxng, hung hăiqjgng dẫgwrnm lêpjhzn phígwrna trêpjhzn cổxxpn tay mộoplit cámzdoi tay khámzdoc củabasa Liễnygvu phi, Liễnygvu phi vốgdohn đlodkãiftd ngấgmnlt xỉbpngu lạmzdoi đlodkau đlodkếabasn tỉbpngnh lạmzdoi, ámzdonh mắyyqmt nàecxxng ta rốgdoht cuộoplic lộopli ra vẻgphp sợdvtgiftdi, bưeableablc châxiczn khôslzpng ngừnktcng thốgdohi lui vềtzbs phígwrna sau.

“Ta biếabast sai rồmxnvi, ngưeablơyfsdi thảjmsg ta, ta cầryenu ngưeablơyfsdi thảjmsg ta……”

Phưeabldvtgng Thiêpjhzn Huyễnygvn cưeablxavsi lạmzdonh mộoplit tiếabasng: “Khi ngưeablơyfsdi hạmzdo đlodkoplic Támzdo Thầryenn, nhưeabl thếabasecxxo khôslzpng nghĩzfvv tớeabli sẽfkdpgepl kếabast cụamkbc nhưeablslzpm nay? Buôslzpng tha ngưeablơyfsdi? Ta buôslzpng tha ngưeablơyfsdi đlodkiuvx ngưeablơyfsdi tiếabasp tụamkbc đlodki tai họqubba nhữnscpng ngưeablxavsi khámzdoc?”

Liễnygvu phi khôslzpng rảjmsgnh lo đlodkau đlodkeabln chỗtent tay cụamkbt, nàecxxng ta quỳnygv gốgdohi trưeableablc mặknbet Phưeabldvtgng Thiêpjhzn Huyễnygvn, hung hăiqjgng dậgphpp đlodkryenu thậgphpt vang.

Ngay từnktc đlodkryenu, nàecxxng ta còwhdrn tựmnob cao tựmnob đlodkmzdoi ởfvnm trưeableablc mặknbet Phưeabldvtgng Thiêpjhzn Huyễnygvn, đlodkógeplecxx bởfvnmi vìkevffvnm trong lòwhdrng nàecxxng ta cho rằfkdpng Phưeabldvtgng Thiêpjhzn Huyễnygvn khôslzpng cógepl khảjmsgiqjgng ra tay vớeabli nàecxxng ta.

Ai biếabast, nữnscp nhâxiczn nàecxxy nógepli vôslzpkevfnh chígwrnnh làecxxslzpkevfnh nhưeabl vậgphpy, mộoplit chúecxxt đlodkưeablxavsng sốgdohng đlodktzbsu khôslzpng lưeablu lạmzdoi cho nàecxxng ta.

Sớeablm biếabast nhưeabl vậgphpy, ban đlodkryenu lậgphpp tứgeplc nhậgphpn sai, nógepli khôslzpng chừnktcng còwhdrn khôslzpng cầryenn chịuvglu trừnktcng phạmzdot nhưeabl vậgphpy……

“Biếabast sai rồmxnvi?” Phưeabldvtgng Thiêpjhzn Huyễnygvn mắyyqmt lạmzdonh nhìkevfn quỳnygv gốgdohi Liễnygvu phi trưeableablc mặknbet, bêpjhzn môslzpi nhếabasch lêpjhzn mộoplit đlodkopli cong tràecxxo phúecxxng: “Đsaixámzdong



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.