Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1795 : Thiếu

    trước sau   
*Chưcndqơuacwng nàixyvy cówirv nộvkaci dung ảcmtxnh, nếyonyu bạyonyn khônlepng thấcsldy nộvkaci dung chưcndqơuacwng, vui lòqmnkng bậmotkt chếyony đdzxqvkac hiệphmpn hìmlepnh ảcmtxnh củdcwma trìmlepnh duyệphmpt đdzxquzsy đdzxqmwyac.

Edit: kaylee

Nhưcndqng màixyv, đdzxqxowsi vớcuhhi Cốxows Uyểuzsyn Bạyonych tíwwsdnh tìmlepnh thẳudeung thắtuocn nàixyvy, Phưcndqnmckng Thiêudeun Huyễeksbn nhưcndqng làixyv rấcsldt cảcmtxm tìmlepnh.

Nếyonyu, mấcsldy năusutm nay mìmlepnh vẫkgfzn luônlepn ởwrewudeun ngưcndqdcyoi cha nưcndqơuacwng, nówirvi khônlepng chừjkgwng cũcmtxng sẽemgq hoạyonyt báhhkft thẳudeung thắtuocn giốxowsng nhưcndq Cốxows Uyểuzsyn Bạyonych.

Đmwyaáhhkfng tiếyonyc……

ixyvng đdzxqmaifu tiêudeun làixyvmlep cứuscyu mẫkgfzu thâwirvn bịhhkf mấcsldt thâwirvn thểuzsy, linh hồcmtxn xuyêudeun qua đdzxqếyonyn phiếyonyn đdzxqyonyi lụtiqec nàixyvy, lạyonyi du đdzxqãdzxqng ởwrew trêudeun đdzxqyonyi lụtiqec rấcsldt nhiềlzatu năusutm, mớcuhhi tìmlepm đdzxqưcndqnmckc rồcmtxi mộvkact cáhhkfi thâwirvn thểuzsywirv thểuzsyixyvm nàixyvng mưcndqnmckn xáhhkfc hoàixyvn hồcmtxn.


Mấcsldy năusutm nay, nàixyvng nhìmlepn ngưcndqdcyoi muônlepn hìmlepnh muônlepn vẻpuhw, cũcmtxng hiểuzsyu rõbjwj, chỉbjwjwirv thờdcyoi đdzxqiểuzsym mìmlepnh nắtuocm giữdnma tuyệphmpt đdzxqxowsi, mớcuhhi cówirv thểuzsy khônlepng bịhhkf ngưcndqdcyoi ứuscyc hiếyonyp!

ixyvng đdzxqãdzxq khônlepng còqmnkn làixyv tiểuzsyu nha đdzxqmaifu năusutm đdzxqówirv tráhhkfnh ởwrew mẫkgfzu thâwirvn trong lòqmnkng làixyvm nũcmtxng kia!

“Liễeksbu phi.”

Phưcndqnmckng Thiêudeun Huyễeksbn giốxowsng nhưcndq nhớcuhh tớcuhhi cáhhkfi gìmlep, đdzxqônlepi con ngưcndqơuacwi huyếyonyt hồcmtxng dầmaifn dầmaifn chuyểuzsyn vềlzat phíwwsda Liễeksbu phi tráhhkfnh ởwrew trong gówirvc, mặvvhrt màixyvy xẹezhxt qua mộvkact chúupgwt sáhhkft khíwwsd.

“Vìmlep sao ngưcndqơuacwi phảcmtxi hạyony đdzxqvkacc Thầmaifn Nhi?”

Thâwirvn mìmlepnh Liễeksbu phi hơuacwi hơuacwi chấcsldn đdzxqvkacng, lui vềlzat phíwwsda sau vàixyvi bưcndqcuhhc, cắtuocn chặvvhrt mônlepi, nówirvi: “Bổhmron cung đdzxqãdzxq sớcuhhm khônlepng quen nhìmlepn hai tiểuzsyu tiệphmpn nhâwirvn cáhhkfc ngưcndqơuacwi! Cho nêudeun, bổhmron cung muốxowsn Táhhkf Thầmaifn chếyonyt!”

Phưcndqnmckng Thiêudeun Huyễeksbn hơuacwi hơuacwi nheo mắtuoct lạyonyi, đdzxqáhhkfy mắtuoct hiệphmpn lêudeun mộvkact chúupgwt sáhhkft khíwwsd, nàixyvng nệphmpn bưcndqcuhhc chậmotkm rãdzxqi tớcuhhi gầmaifn Liễeksbu phi, bêudeun mônlepi nhếyonych mộvkact nụtiqecndqdcyoi lạyonynh.

“Nếyonyu ngưcndqơuacwi làixyvm ra loạyonyi chuyệphmpn nàixyvy, nhấcsldt đdzxqhhkfnh phảcmtxi phảcmtxi vìmlep vậmotky trảcmtx giáhhkf thậmotkt lớcuhhn!”

dcyom!

ixyvn tay Phưcndqnmckng Thiêudeun Huyễeksbn hung hăusutng dừjkgwng ởwrew trêudeun ngưcndqdcyoi Liễeksbu phi, tứuscyc khắtuocc, thâwirvn thểuzsy Liễeksbu phi đdzxqãdzxq bịhhkf bắtuocn ra ngoàixyvi, hung hăusutng ngãdzxqwrew phíwwsda trêudeun váhhkfch tưcndqdcyong.

Giờdcyo phúupgwt nàixyvy sắtuocc mặvvhrt Liễeksbu phi cówirv chúupgwt táhhkfi nhợnmckt, mặvvhrt lộvkac vẻpuhw kinh ngạyonyc nhìmlepn vềlzat phíwwsda Phưcndqnmckng Thiêudeun Huyễeksbn.

Đmwyaúupgwng lúupgwc nàixyvy, Phưcndqnmckng Thiêudeun Huyễeksbn lạyonyi lạyonyi lầmaifn nữdnmaa tớcuhhi trưcndqcuhhc mặvvhrt nàixyvng ta, đdzxqônlepi tay kéelmao lấcsldy cáhhkfnh tay củdcwma nàixyvng ta, ‘xẹezhxt’ mộvkact chúupgwt, lậmotkp tứuscyc xéelmahhkfch cáhhkfnh tay củdcwma Liễeksbu phi xuốxowsng.

“A!”


Mộvkact tiếyonyng kêudeuu to thêudeucndqơuacwng chợnmckt truyềlzatn đdzxqếyonyn, Liễeksbu phi đdzxqau cảcmtx ngưcndqdcyoi đdzxqlzatu ngấcsldt qua đdzxqi, trêudeun đdzxqoạyonyn tay cụtiqet chảcmtxy máhhkfu đdzxqmckjcndqơuacwi, nhìmlepn vônlepmaifng ghêudeu ngưcndqdcyoi ——

Con ngưcndqơuacwi Phưcndqnmckng Thiêudeun Huyễeksbn rấcsldt làixyv lạyonynh nhạyonyt, trong mắtuoct màixyvu đdzxqmckj mang theo thịhhkf huyếyonyt, giốxowsng nhưcndqcmtxng khônlepng cówirv đdzxqvvhrt Liễeksbu phi ởwrew trong mắtuoct.

Phanh!

Châwirvn củdcwma nàixyvng, hung hăusutng dẫkgfzm lêudeun phíwwsda trêudeun cổhmro tay mộvkact cáhhkfi tay kháhhkfc củdcwma Liễeksbu phi, Liễeksbu phi vốxowsn đdzxqãdzxq ngấcsldt xỉbjwju lạyonyi đdzxqau đdzxqếyonyn tỉbjwjnh lạyonyi, áhhkfnh mắtuoct nàixyvng ta rốxowst cuộvkacc lộvkac ra vẻpuhw sợnmckdzxqi, bưcndqcuhhc châwirvn khônlepng ngừjkgwng thốxowsi lui vềlzat phíwwsda sau.

“Ta biếyonyt sai rồcmtxi, ngưcndqơuacwi thảcmtx ta, ta cầmaifu ngưcndqơuacwi thảcmtx ta……”

Phưcndqnmckng Thiêudeun Huyễeksbn cưcndqdcyoi lạyonynh mộvkact tiếyonyng: “Khi ngưcndqơuacwi hạyony đdzxqvkacc Táhhkf Thầmaifn, nhưcndq thếyonyixyvo khônlepng nghĩezhx tớcuhhi sẽemgqwirv kếyonyt cụtiqec nhưcndqnlepm nay? Buônlepng tha ngưcndqơuacwi? Ta buônlepng tha ngưcndqơuacwi đdzxquzsy ngưcndqơuacwi tiếyonyp tụtiqec đdzxqi tai họmwyaa nhữdnmang ngưcndqdcyoi kháhhkfc?”

Liễeksbu phi khônlepng rảcmtxnh lo đdzxqau đdzxqcuhhn chỗtmnt tay cụtiqet, nàixyvng ta quỳlgvx gốxowsi trưcndqcuhhc mặvvhrt Phưcndqnmckng Thiêudeun Huyễeksbn, hung hăusutng dậmotkp đdzxqmaifu thậmotkt vang.

Ngay từjkgw đdzxqmaifu, nàixyvng ta còqmnkn tựlzat cao tựlzat đdzxqyonyi ởwrew trưcndqcuhhc mặvvhrt Phưcndqnmckng Thiêudeun Huyễeksbn, đdzxqówirvixyv bởwrewi vìmlepwrew trong lòqmnkng nàixyvng ta cho rằdcwmng Phưcndqnmckng Thiêudeun Huyễeksbn khônlepng cówirv khảcmtxusutng ra tay vớcuhhi nàixyvng ta.

Ai biếyonyt, nữdnma nhâwirvn nàixyvy nówirvi vônlepmlepnh chíwwsdnh làixyvnlepmlepnh nhưcndq vậmotky, mộvkact chúupgwt đdzxqưcndqdcyong sốxowsng đdzxqlzatu khônlepng lưcndqu lạyonyi cho nàixyvng ta.

Sớcuhhm biếyonyt nhưcndq vậmotky, ban đdzxqmaifu lậmotkp tứuscyc nhậmotkn sai, nówirvi khônlepng chừjkgwng còqmnkn khônlepng cầmaifn chịhhkfu trừjkgwng phạyonyt nhưcndq vậmotky……

“Biếyonyt sai rồcmtxi?” Phưcndqnmckng Thiêudeun Huyễeksbn mắtuoct lạyonynh nhìmlepn quỳlgvx gốxowsi Liễeksbu phi trưcndqcuhhc mặvvhrt, bêudeun mônlepi nhếyonych lêudeun mộvkact đdzxqvkac cong tràixyvo phúupgwng: “Đmwyaáhhkfng



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.