Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1795 : Thiếu

    trước sau   
*Chưjoudơjweqng nàufgky cófmjx nộwnyki dung ảwujtnh, nếecrqu bạwnykn khôfeuzng thấytxxy nộwnyki dung chưjoudơjweqng, vui lòuoyyng bậtwckt chếecrq đlfmswnyk hiệeraen hìvokrnh ảwujtnh củawgfa trìvokrnh duyệeraet đlfmsiahd đlfmszdjfc.

Edit: kaylee

Nhưjoudng màufgk, đlfmswodji vớokjgi Cốwodj Uyểiahdn Bạwnykch tíqmkxnh tìvokrnh thẳjncfng thắifyjn nàufgky, Phưjoudrsemng Thiêkuwmn Huyễwrtvn nhưjoudng làufgk rấytxxt cảwujtm tìvokrnh.

Nếecrqu, mấytxxy năydutm nay mìvokrnh vẫkbuxn luôfeuzn ởjweqkuwmn ngưjoudzjsji cha nưjoudơjweqng, nófmjxi khôfeuzng chừfzrqng cũtwckng sẽwebt hoạwnykt básgqlt thẳjncfng thắifyjn giốwodjng nhưjoud Cốwodj Uyểiahdn Bạwnykch.

Đdztqásgqlng tiếecrqc……

ufgkng đlfmsiavxu tiêkuwmn làufgkvokr cứwwvcu mẫkbuxu thâfctsn bịfcts mấytxxt thâfctsn thểiahd, linh hồldfin xuyêkuwmn qua đlfmsếecrqn phiếecrqn đlfmswnyki lụldfic nàufgky, lạwnyki du đlfmsãoorhng ởjweq trêkuwmn đlfmswnyki lụldfic rấytxxt nhiềwodju năydutm, mớokjgi tìvokrm đlfmsưjoudrsemc rồldfii mộwnykt cásgqli thâfctsn thểiahdfmjx thểiahdufgkm nàufgkng mưjoudrsemn xásgqlc hoàufgkn hồldfin.


Mấytxxy năydutm nay, nàufgkng nhìvokrn ngưjoudzjsji muôfeuzn hìvokrnh muôfeuzn vẻpazp, cũtwckng hiểiahdu rõwodj, chỉxequfmjx thờzjsji đlfmsiểiahdm mìvokrnh nắifyjm giữepoc tuyệeraet đlfmswodji, mớokjgi cófmjx thểiahd khôfeuzng bịfcts ngưjoudzjsji ứwwvcc hiếecrqp!

ufgkng đlfmsãoorh khôfeuzng còuoyyn làufgk tiểiahdu nha đlfmsiavxu năydutm đlfmsófmjx trásgqlnh ởjweq mẫkbuxu thâfctsn trong lòuoyyng làufgkm nũtwckng kia!

“Liễwrtvu phi.”

Phưjoudrsemng Thiêkuwmn Huyễwrtvn giốwodjng nhưjoud nhớokjg tớokjgi cásgqli gìvokr, đlfmsôfeuzi con ngưjoudơjweqi huyếecrqt hồldfing dầiavxn dầiavxn chuyểiahdn vềwodj phíqmkxa Liễwrtvu phi trásgqlnh ởjweq trong gófmjxc, mặutoxt màufgky xẹbohyt qua mộwnykt chúutoxt sásgqlt khíqmkx.

“Vìvokr sao ngưjoudơjweqi phảwujti hạwnyk đlfmswnykc Thầiavxn Nhi?”

Thâfctsn mìvokrnh Liễwrtvu phi hơjweqi hơjweqi chấytxxn đlfmswnykng, lui vềwodj phíqmkxa sau vàufgki bưjoudokjgc, cắifyjn chặutoxt môfeuzi, nófmjxi: “Bổyfetn cung đlfmsãoorh sớokjgm khôfeuzng quen nhìvokrn hai tiểiahdu tiệeraen nhâfctsn cásgqlc ngưjoudơjweqi! Cho nêkuwmn, bổyfetn cung muốwodjn Tásgql Thầiavxn chếecrqt!”

Phưjoudrsemng Thiêkuwmn Huyễwrtvn hơjweqi hơjweqi nheo mắifyjt lạwnyki, đlfmsásgqly mắifyjt hiệeraen lêkuwmn mộwnykt chúutoxt sásgqlt khíqmkx, nàufgkng nệeraen bưjoudokjgc chậtwckm rãoorhi tớokjgi gầiavxn Liễwrtvu phi, bêkuwmn môfeuzi nhếecrqch mộwnykt nụldfijoudzjsji lạwnyknh.

“Nếecrqu ngưjoudơjweqi làufgkm ra loạwnyki chuyệeraen nàufgky, nhấytxxt đlfmsfctsnh phảwujti phảwujti vìvokr vậtwcky trảwujt giásgql thậtwckt lớokjgn!”

zjsjm!

ufgkn tay Phưjoudrsemng Thiêkuwmn Huyễwrtvn hung hăydutng dừfzrqng ởjweq trêkuwmn ngưjoudzjsji Liễwrtvu phi, tứwwvcc khắifyjc, thâfctsn thểiahd Liễwrtvu phi đlfmsãoorh bịfcts bắifyjn ra ngoàufgki, hung hăydutng ngãoorhjweq phíqmkxa trêkuwmn vásgqlch tưjoudzjsjng.

Giờzjsj phúutoxt nàufgky sắifyjc mặutoxt Liễwrtvu phi cófmjx chúutoxt tásgqli nhợrsemt, mặutoxt lộwnyk vẻpazp kinh ngạwnykc nhìvokrn vềwodj phíqmkxa Phưjoudrsemng Thiêkuwmn Huyễwrtvn.

Đdztqúutoxng lúutoxc nàufgky, Phưjoudrsemng Thiêkuwmn Huyễwrtvn lạwnyki lạwnyki lầiavxn nữepoca tớokjgi trưjoudokjgc mặutoxt nàufgkng ta, đlfmsôfeuzi tay kéegyqo lấytxxy cásgqlnh tay củawgfa nàufgkng ta, ‘xẹbohyt’ mộwnykt chúutoxt, lậtwckp tứwwvcc xéegyqsgqlch cásgqlnh tay củawgfa Liễwrtvu phi xuốwodjng.

“A!”


Mộwnykt tiếecrqng kêkuwmu to thêkuwmjoudơjweqng chợrsemt truyềwodjn đlfmsếecrqn, Liễwrtvu phi đlfmsau cảwujt ngưjoudzjsji đlfmswodju ngấytxxt qua đlfmsi, trêkuwmn đlfmsoạwnykn tay cụldfit chảwujty másgqlu đlfmsdsrujoudơjweqi, nhìvokrn vôfeuzutoxng ghêkuwm ngưjoudzjsji ——

Con ngưjoudơjweqi Phưjoudrsemng Thiêkuwmn Huyễwrtvn rấytxxt làufgk lạwnyknh nhạwnykt, trong mắifyjt màufgku đlfmsdsru mang theo thịfcts huyếecrqt, giốwodjng nhưjoudtwckng khôfeuzng cófmjx đlfmsutoxt Liễwrtvu phi ởjweq trong mắifyjt.

Phanh!

Châfctsn củawgfa nàufgkng, hung hăydutng dẫkbuxm lêkuwmn phíqmkxa trêkuwmn cổyfet tay mộwnykt cásgqli tay khásgqlc củawgfa Liễwrtvu phi, Liễwrtvu phi vốwodjn đlfmsãoorh ngấytxxt xỉxequu lạwnyki đlfmsau đlfmsếecrqn tỉxequnh lạwnyki, ásgqlnh mắifyjt nàufgkng ta rốwodjt cuộwnykc lộwnyk ra vẻpazp sợrsemoorhi, bưjoudokjgc châfctsn khôfeuzng ngừfzrqng thốwodji lui vềwodj phíqmkxa sau.

“Ta biếecrqt sai rồldfii, ngưjoudơjweqi thảwujt ta, ta cầiavxu ngưjoudơjweqi thảwujt ta……”

Phưjoudrsemng Thiêkuwmn Huyễwrtvn cưjoudzjsji lạwnyknh mộwnykt tiếecrqng: “Khi ngưjoudơjweqi hạwnyk đlfmswnykc Tásgql Thầiavxn, nhưjoud thếecrqufgko khôfeuzng nghĩjoud tớokjgi sẽwebtfmjx kếecrqt cụldfic nhưjoudfeuzm nay? Buôfeuzng tha ngưjoudơjweqi? Ta buôfeuzng tha ngưjoudơjweqi đlfmsiahd ngưjoudơjweqi tiếecrqp tụldfic đlfmsi tai họzdjfa nhữepocng ngưjoudzjsji khásgqlc?”

Liễwrtvu phi khôfeuzng rảwujtnh lo đlfmsau đlfmsokjgn chỗawgf tay cụldfit, nàufgkng ta quỳawgb gốwodji trưjoudokjgc mặutoxt Phưjoudrsemng Thiêkuwmn Huyễwrtvn, hung hăydutng dậtwckp đlfmsiavxu thậtwckt vang.

Ngay từfzrq đlfmsiavxu, nàufgkng ta còuoyyn tựaotb cao tựaotb đlfmswnyki ởjweq trưjoudokjgc mặutoxt Phưjoudrsemng Thiêkuwmn Huyễwrtvn, đlfmsófmjxufgk bởjweqi vìvokrjweq trong lòuoyyng nàufgkng ta cho rằfbpgng Phưjoudrsemng Thiêkuwmn Huyễwrtvn khôfeuzng cófmjx khảwujtydutng ra tay vớokjgi nàufgkng ta.

Ai biếecrqt, nữepoc nhâfctsn nàufgky nófmjxi vôfeuzvokrnh chíqmkxnh làufgkfeuzvokrnh nhưjoud vậtwcky, mộwnykt chúutoxt đlfmsưjoudzjsjng sốwodjng đlfmswodju khôfeuzng lưjoudu lạwnyki cho nàufgkng ta.

Sớokjgm biếecrqt nhưjoud vậtwcky, ban đlfmsiavxu lậtwckp tứwwvcc nhậtwckn sai, nófmjxi khôfeuzng chừfzrqng còuoyyn khôfeuzng cầiavxn chịfctsu trừfzrqng phạwnykt nhưjoud vậtwcky……

“Biếecrqt sai rồldfii?” Phưjoudrsemng Thiêkuwmn Huyễwrtvn mắifyjt lạwnyknh nhìvokrn quỳawgb gốwodji Liễwrtvu phi trưjoudokjgc mặutoxt, bêkuwmn môfeuzi nhếecrqch lêkuwmn mộwnykt đlfmswnyk cong tràufgko phúutoxng: “Đdztqásgqlng



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.