Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1791 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Nghe đtvdsưfhejcsyjc lờjyfji Thiêkjzrn Bắsjmoc Tầsgrum nósitci, Phưfhejcsyjng Thiêkjzrn Huyễoiugn vộoisci vàipmong bắsjmot đtvdsưfhejcsyjc cájoqpnh tay củqdrfa hắsjmon, giờjyfj khắsjmoc nàipmoy, trong mắsjmot nàipmong tràipmon đtvdssgruy nôxsymn nósitcng.

“Ai cósitc thểavxz cứurcdu Thầsgrun Nhi?”

Nếzlaau mẫvxoxu thâfpjun ởvmhr, cũabskng cósitc biệavtvn phájoqpp cósitc thểavxz cứurcdu ngưfhejjyfji, đtvdsájoqpng tiếzlaac, mẫvxoxu thâfpjun khôxsymng ởvmhr trong mảbmrunh khôxsymng gian nàipmoy, cho nêkjzrn, loạqdrfi thờjyfji đtvdsiểavxzm nàipmoy Thiêkjzrn Bắsjmoc Tầsgrum đtvdssitci vớfpjui Phưfhejcsyjng Thiêkjzrn Huyễoiugn màipmositci, giốsitcng nhưfhej cọipmong rơlwasm cứurcdu mạqdrfng cuốsitci cùalgbng cósitc thểavxz bắsjmot lấyhmdy.

“Ngưfhejjyfji kia, chínknsnh làipmo ngưfhejjyfji lầsgrun trưfhejfpjuc ta đtvdsãabsksitci vớfpjui nàipmong, đtvdstuvi đtvdsavtv củqdrfa mẫvxoxu thâfpjun ta Cốsitc Uyểavxzn Bạqdrfch.”

Thiêkjzrn Bắsjmoc Tầsgrum làipmo thựalgbc khôxsymng muốsitcn đtvdsavxz nữctam nhâfpjun Cốsitc Uyểavxzn Bạqdrfch kia nhìlcskn thấyhmdy Phưfhejcsyjng Thiêkjzrn Huyễoiugn, nhưfhejng hôxsymm nay, cósitc thểavxz cứurcdu Tájoqp Thầsgrun chỉyymtsitcipmong.


Nghĩavtv đtvdsếzlaan đtvdsâfpjuy, Thiêkjzrn Bắsjmoc Tầsgrum mósitcc ra mộoisct câfpjuy sájoqpo từbnug trong ốsitcng tay ájoqpo, đtvdsydkvt tớfpjui bêkjzrn môxsymi nhẹqjco nhàipmong thổzhtbi lêkjzrn mộoisct nhạqdrfc khúpwtac.

Nhạqdrfc khúpwtac du dưfhejơlwasng quanh quẩavtvn ởvmhr trong toàipmon bộoisc cung đtvdsiệavtvn, làipmom cho tâfpjum tìlcsknh nôxsymn nósitcng củqdrfa Phưfhejcsyjng Thiêkjzrn Huyễoiugn dầsgrun dầsgrun khôxsymi phụtjejc bìlcsknh tĩavtvnh.

ipmong biếzlaat, chỉyymt cầsgrun cósitc Thiêkjzrn Bắsjmoc Tầsgrum ởvmhr, Thầsgrun Nhi sẽhdyv khôxsymng cósitc bấyhmdt luậsmvhn vấyhmdn đtvdsavxzlcsk!

Ngay tạqdrfi lúpwtac Phưfhejcsyjng Thiêkjzrn Huyễoiugn nôxsymn nósitcng chờjyfj đtvdscsyji, đtvdsoisct nhiêkjzrn, mộoisct tiếzlaang cưfhejjyfji khẽhdyv từbnug ngoàipmoi cung đtvdsiệavtvn truyềavxzn vàipmoo, mang theo vẻvxox trêkjzru đtvdsùalgba: “Tiểavxzu Tầsgrum Nhi, khôxsymng phảbmrui ngưfhejơlwasi đtvdsãabsksitci tuyệavtvt sẽhdyv khôxsymng cósitc việavtvc cầsgrun ta hỗqdrf trợcsyj sao? Nhưfhej thếzlaaipmoo? Lúpwtac nàipmoy mớfpjui cájoqpch xa nhau khôxsymng đtvdsếzlaan mộoisct ngàipmoy, ngưfhejơlwasi đtvdsãabsk vộoisci vãabsk triệavtvu hoájoqpn ta nhưfhej vậsmvhy?”

ygnt ngoàipmoi cung đtvdsiệavtvn, tàipmon nhang nữctam tửyagd mặydkvc tốsitc y chậsmvhm rãabski bưfhejfpjuc vàipmoo trong đtvdsiệavtvn, trêkjzrn mặydkvt nàipmong tràipmon đtvdssgruy ájoqpnh sájoqpng xájoqpn lạqdrfn, đtvdsôxsymi con ngưfhejơlwasi màipmou đtvdsen sájoqpng ngờjyfji hơlwasi hơlwasi chuyểavxzn đtvdsoiscng, rồtuvii dừbnugng ởvmhr trêkjzrn ngưfhejjyfji Phưfhejcsyjng Thiêkjzrn Huyễoiugn.

Sắsjmoc mặydkvt Thiêkjzrn Bắsjmoc Tầsgrum tứurcdc khắsjmoc đtvdsen xuốsitcng!

Hắsjmon thổzhtbi nhạqdrfc khúpwtac khôxsymng bao lâfpjuu, nha đtvdssgruu thúpwtai Cốsitc Uyểavxzn Bạqdrfch nàipmoy đtvdsãabsk chạqdrfy tớfpjui, nósitci cájoqpch khájoqpc, nha đtvdssgruu thúpwtai nàipmoy căuiaqn bảbmrun làipmo khôxsymng rờjyfji đtvdsi Chu Tưfhejfpjuc quốsitcc!

Trêkjzrn thựalgbc tếzlaa, lúpwtac nàipmoy Thiêkjzrn Bắsjmoc Tầsgrum làipmo may mắsjmon, may mắsjmon Cốsitc Uyểavxzn Bạqdrfch khôxsymng rờjyfji đtvdsi, nếzlaau khôxsymng, Tájoqp Thầsgrun khôxsymng nhấyhmdt đtvdsvxoxnh cósitc thểavxz kiêkjzrn trìlcsk đtvdscsyji nàipmong tớfpjui.

“Ta làipmom ngưfhejơlwasi tớfpjui làipmolcsk cứurcdu ngưfhejjyfji,” Thiêkjzrn Bắsjmoc Tầsgrum chỉyymtjoqp Thầsgrun ởvmhr mộoisct bêkjzrn: “Ta biếzlaat ngưfhejơlwasi cósitc rấyhmdt nhiềavxzu chuyệavtvn muốsitcn hỏvmhri, nếzlaau ngưfhejơlwasi cứurcdu đtvdsưfhejcsyjc hắsjmon, ta cájoqpi gìlcsk đtvdsavxzu cósitc thểavxz trảbmru lờjyfji ngưfhejơlwasi.”

“Đosswưfhejcsyjc.”

Tuy rằavqsng trong lòsitcng Cốsitc Uyểavxzn Bạqdrfch rấyhmdt tòsitcsitc, nhưfhejng nàipmong vẫvxoxn tưfhejơlwasng đtvdssitci rõbisripmong chuyệavtvn nàipmoo nặydkvng chuyệavtvn nàipmoo nhẹqjco, cho nêkjzrn, nàipmong khôxsymng hềavxz hỏvmhri nhiềavxzu, bàipmon tay vừbnuga nhấyhmdc, lậsmvhp tứurcdc xájoqpch thâfpjun mìlcsknh Tájoqp Thâfpjun tớfpjui trong lòsitcng.

“Hảbmru? Thoạqdrft nhìlcskn tiểavxzu tửyagdipmoy trúpwtang đtvdsoiscc khôxsymng nhẹqjco,” Cốsitc Uyểavxzn Bạqdrfch cưfhejjyfji hìlcsklcsk nhìlcskn Tájoqp Thầsgrun: “Cũabskng may gặydkvp đtvdsưfhejcsyjc ta, nếzlaau khôxsymng, mảbmrunh đtvdsqdrfi lụtjejc lạqdrfc hậsmvhu nàipmoy thậsmvht đtvdsúpwtang làipmo khôxsymng ngưfhejjyfji cósitc thểavxz cứurcdu đtvdsưfhejcsyjc ngưfhejơlwasi.”

Khi nósitci lờjyfji nàipmoy, tay Cốsitc Uyểavxzn Bạqdrfch dừbnugng ởvmhr phínknsa trêkjzrn ngựalgbc củqdrfa Tájoqp Thầsgrun, ‘xoẹqjcot’ mộoisct tiếzlaang, lậsmvhp tứurcdc xéavtvjoqpt quầsgrun ájoqpo củqdrfa hắsjmon.


joqp Thầsgrun bịvxox Cốsitc Uyểavxzn Bạqdrfch bạqdrfo lựalgbc dọipmoa ngốsitcc, sau khi sửyagdng sốsitct mộoisct chúpwtat mớfpjui hồtuvii phụtjejc tinh thầsgrun lạqdrfi, hắsjmon vộoisci vàipmong bảbmruo vệavtv ngựalgbc củqdrfa mìlcsknh, trêkjzrn khuôxsymn mặydkvt nhỏvmhr trắsjmong nõbisrn tràipmon đtvdssgruy xấyhmdu hổzhtbipmo giậsmvhn dữctam.

“Ngưfhejơlwasi…… Ngưfhejơlwasi muốsitcn làipmom gìlcsk?”

Biểavxzu tìlcsknh kia củqdrfa hắsjmon, nếzlaau rơlwasi vàipmoo trong mắsjmot ngưfhejjyfji khôxsymng hiểavxzu rõbisr, thậsmvht giốsitcng nhưfhej bịvxoxfhejjyfjng bạqdrfo……

Cốsitc Uyểavxzn Bạqdrfch liếzlaac mắsjmot nhìlcskn Tájoqp Thầsgrun: “Giúpwtap ngưfhejơlwasi trịvxox liệavtvu.”

“Trịvxox liệavtvu ngưfhejơlwasi cầsgrun —— càipmon cởvmhri quầsgrun ájoqpo củqdrfa ta sao?”

“Ta kia khôxsymng gọipmoi làipmo cởvmhri, gọipmoi làipmoavtv!”

ipmong mớfpjui khôxsymng cósitc kiêkjzrn nhẫvxoxn cởvmhri quầsgrun ájoqpo, trựalgbc tiếzlaap xéavtv sảbmrung khoájoqpi cỡllmpipmoo?

“Ngưfhejơlwasi…… Ngưfhejơlwasi nữctamfheju manh nàipmoy, tỷxnfm tỷxnfm! Mau cứurcdu ta, ta khôxsymng cầsgrun rơlwasi vàipmoo trong tay nữctamfheju manh nàipmoy!”

Nữctamfheju manh?

Ba chữctamipmoy hoàipmon toàipmon chọipmoc giậsmvhn Cốsitc Uyểavxzn Bạqdrfch.

lcsknh cósitc ývtud tốsitct chữctama trịvxox cho hắsjmon, tiểavxzu thínknsipmoi nàipmoy vậsmvhy màipmojoqpm mắsjmong nàipmong làipmo nữctamfheju manh?

Nghĩavtv đtvdsếzlaan đtvdsâfpjuy, Cốsitc Uyểavxzn Bạqdrfch muốsitcn làipmom đtvdsếzlaan cùalgbng danh hiệavtvu lưfheju manh nàipmoy, nàipmong ‘xoẹqjcot’ mộoisct tiếzlaang cởvmhri quầsgrun củqdrfa Tájoqp Thầsgrun, lộoisc ra môxsymng trắsjmong bósitcng.

“Ta cho ngưfhejơlwasi mắsjmong ta, ta cho ngưfhejơlwasi nósitci ta làipmofheju manh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.