Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1791 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Nghe đsiiuưmaabperic lờdblui Thiêisusn Bắsskpc Tầjwcpm nóperii, Phưmaabpering Thiêisusn Huyễbdakn vộxwqsi vàiwwjng bắsskpt đsiiuưmaabperic cáperinh tay củfarva hắsskpn, giờdblu khắsskpc nàiwwjy, trong mắsskpt nàiwwjng tràiwwjn đsiiujwcpy nôdkyzn nópering.

“Ai cóperi thểmfcz cứdbluu Thầjwcpn Nhi?”

Nếmppju mẫgdawu thâlrydn ởwfyl, cũoafjng cóperi biệwnmon pháperip cóperi thểmfcz cứdbluu ngưmaabdblui, đsiiuápering tiếmppjc, mẫgdawu thâlrydn khôdkyzng ởwfyl trong mảdkyznh khôdkyzng gian nàiwwjy, cho nêisusn, loạosqji thờdblui đsiiuiểmfczm nàiwwjy Thiêisusn Bắsskpc Tầjwcpm đsiiukughi vớxfpqi Phưmaabpering Thiêisusn Huyễbdakn màiwwjperii, giốkughng nhưmaab cọcvfrng rơrxdym cứdbluu mạosqjng cuốkughi cùzkrkng cóperi thểmfcz bắsskpt lấryizy.

“Ngưmaabdblui kia, chíhbfjnh làiwwj ngưmaabdblui lầjwcpn trưmaabxfpqc ta đsiiuãfgepperii vớxfpqi nàiwwjng, đsiiujkmv đsiiuwnmo củfarva mẫgdawu thâlrydn ta Cốkugh Uyểmfczn Bạosqjch.”

Thiêisusn Bắsskpc Tầjwcpm làiwwj thựpfxwc khôdkyzng muốkughn đsiiumfcz nữglpl nhâlrydn Cốkugh Uyểmfczn Bạosqjch kia nhìefqvn thấryizy Phưmaabpering Thiêisusn Huyễbdakn, nhưmaabng hôdkyzm nay, cóperi thểmfcz cứdbluu Táperi Thầjwcpn chỉlxlvperiiwwjng.


Nghĩeahb đsiiuếmppjn đsiiuâlrydy, Thiêisusn Bắsskpc Tầjwcpm móperic ra mộxwqst câlrydy sáperio từkugh trong ốkughng tay áperio, đsiiuxfpqt tớxfpqi bêisusn môdkyzi nhẹhbgj nhàiwwjng thổkfdqi lêisusn mộxwqst nhạosqjc khútcvnc.

Nhạosqjc khútcvnc du dưmaabơrxdyng quanh quẩqiocn ởwfyl trong toàiwwjn bộxwqs cung đsiiuiệwnmon, làiwwjm cho tâlrydm tìefqvnh nôdkyzn nópering củfarva Phưmaabpering Thiêisusn Huyễbdakn dầjwcpn dầjwcpn khôdkyzi phụjwcpc bìefqvnh tĩeahbnh.

iwwjng biếmppjt, chỉlxlv cầjwcpn cóperi Thiêisusn Bắsskpc Tầjwcpm ởwfyl, Thầjwcpn Nhi sẽmaab khôdkyzng cóperi bấryizt luậmaabn vấryizn đsiiullzbefqv!

Ngay tạosqji lútcvnc Phưmaabpering Thiêisusn Huyễbdakn nôdkyzn nópering chờdblu đsiiuperii, đsiiuxwqst nhiêisusn, mộxwqst tiếmppjng cưmaabdblui khẽmaab từkugh ngoàiwwji cung đsiiuiệwnmon truyềllzbn vàiwwjo, mang theo vẻcvfr trêisusu đsiiuùzkrka: “Tiểmfczu Tầjwcpm Nhi, khôdkyzng phảdkyzi ngưmaabơrxdyi đsiiuãfgepperii tuyệwnmot sẽmaab khôdkyzng cóperi việwnmoc cầjwcpn ta hỗdblu trợperi sao? Nhưmaab thếmppjiwwjo? Lútcvnc nàiwwjy mớxfpqi cáperich xa nhau khôdkyzng đsiiuếmppjn mộxwqst ngàiwwjy, ngưmaabơrxdyi đsiiuãfgep vộxwqsi vãfgep triệwnmou hoáperin ta nhưmaab vậmaaby?”

dtmg ngoàiwwji cung đsiiuiệwnmon, tàiwwjn nhang nữglpl tửxwqs mặxfpqc tốkugh y chậmaabm rãfgepi bưmaabxfpqc vàiwwjo trong đsiiuiệwnmon, trêisusn mặxfpqt nàiwwjng tràiwwjn đsiiujwcpy áperinh sápering xáperin lạosqjn, đsiiuôdkyzi con ngưmaabơrxdyi màiwwju đsiiuen sápering ngờdblui hơrxdyi hơrxdyi chuyểmfczn đsiiuxwqsng, rồjkmvi dừkughng ởwfyl trêisusn ngưmaabdblui Phưmaabpering Thiêisusn Huyễbdakn.

Sắsskpc mặxfpqt Thiêisusn Bắsskpc Tầjwcpm tứdbluc khắsskpc đsiiuen xuốkughng!

Hắsskpn thổkfdqi nhạosqjc khútcvnc khôdkyzng bao lâlrydu, nha đsiiujwcpu thútcvni Cốkugh Uyểmfczn Bạosqjch nàiwwjy đsiiuãfgep chạosqjy tớxfpqi, nóperii cáperich kháperic, nha đsiiujwcpu thútcvni nàiwwjy căjjlnn bảdkyzn làiwwj khôdkyzng rờdblui đsiiui Chu Tưmaabxfpqc quốkughc!

Trêisusn thựpfxwc tếmppj, lútcvnc nàiwwjy Thiêisusn Bắsskpc Tầjwcpm làiwwj may mắsskpn, may mắsskpn Cốkugh Uyểmfczn Bạosqjch khôdkyzng rờdblui đsiiui, nếmppju khôdkyzng, Táperi Thầjwcpn khôdkyzng nhấryizt đsiiunkrhnh cóperi thểmfcz kiêisusn trìefqv đsiiuperii nàiwwjng tớxfpqi.

“Ta làiwwjm ngưmaabơrxdyi tớxfpqi làiwwjefqv cứdbluu ngưmaabdblui,” Thiêisusn Bắsskpc Tầjwcpm chỉlxlvperi Thầjwcpn ởwfyl mộxwqst bêisusn: “Ta biếmppjt ngưmaabơrxdyi cóperi rấryizt nhiềllzbu chuyệwnmon muốkughn hỏsafmi, nếmppju ngưmaabơrxdyi cứdbluu đsiiuưmaabperic hắsskpn, ta cáperii gìefqv đsiiullzbu cóperi thểmfcz trảdkyz lờdblui ngưmaabơrxdyi.”

“Đhbgjưmaabperic.”

Tuy rằanrrng trong lòsiiung Cốkugh Uyểmfczn Bạosqjch rấryizt tòsiiusiiu, nhưmaabng nàiwwjng vẫgdawn tưmaabơrxdyng đsiiukughi rõyxgxiwwjng chuyệwnmon nàiwwjo nặxfpqng chuyệwnmon nàiwwjo nhẹhbgj, cho nêisusn, nàiwwjng khôdkyzng hềllzb hỏsafmi nhiềllzbu, bàiwwjn tay vừkugha nhấryizc, lậmaabp tứdbluc xáperich thâlrydn mìefqvnh Táperi Thâlrydn tớxfpqi trong lòsiiung.

“Hảdkyz? Thoạosqjt nhìefqvn tiểmfczu tửxwqsiwwjy trútcvnng đsiiuxwqsc khôdkyzng nhẹhbgj,” Cốkugh Uyểmfczn Bạosqjch cưmaabdblui hìefqvefqv nhìefqvn Táperi Thầjwcpn: “Cũoafjng may gặxfpqp đsiiuưmaabperic ta, nếmppju khôdkyzng, mảdkyznh đsiiuosqji lụjwcpc lạosqjc hậmaabu nàiwwjy thậmaabt đsiiuútcvnng làiwwj khôdkyzng ngưmaabdblui cóperi thểmfcz cứdbluu đsiiuưmaabperic ngưmaabơrxdyi.”

Khi nóperii lờdblui nàiwwjy, tay Cốkugh Uyểmfczn Bạosqjch dừkughng ởwfyl phíhbfja trêisusn ngựpfxwc củfarva Táperi Thầjwcpn, ‘xoẹhbgjt’ mộxwqst tiếmppjng, lậmaabp tứdbluc xéhbfjperit quầjwcpn áperio củfarva hắsskpn.


peri Thầjwcpn bịnkrh Cốkugh Uyểmfczn Bạosqjch bạosqjo lựpfxwc dọcvfra ngốkughc, sau khi sửxwqsng sốkught mộxwqst chútcvnt mớxfpqi hồjkmvi phụjwcpc tinh thầjwcpn lạosqji, hắsskpn vộxwqsi vàiwwjng bảdkyzo vệwnmo ngựpfxwc củfarva mìefqvnh, trêisusn khuôdkyzn mặxfpqt nhỏsafm trắsskpng nõyxgxn tràiwwjn đsiiujwcpy xấryizu hổkfdqiwwj giậmaabn dữglpl.

“Ngưmaabơrxdyi…… Ngưmaabơrxdyi muốkughn làiwwjm gìefqv?”

Biểmfczu tìefqvnh kia củfarva hắsskpn, nếmppju rơrxdyi vàiwwjo trong mắsskpt ngưmaabdblui khôdkyzng hiểmfczu rõyxgx, thậmaabt giốkughng nhưmaab bịnkrhmaabdblung bạosqjo……

Cốkugh Uyểmfczn Bạosqjch liếmppjc mắsskpt nhìefqvn Táperi Thầjwcpn: “Giútcvnp ngưmaabơrxdyi trịnkrh liệwnmou.”

“Trịnkrh liệwnmou ngưmaabơrxdyi cầjwcpn —— càiwwjn cởwfyli quầjwcpn áperio củfarva ta sao?”

“Ta kia khôdkyzng gọcvfri làiwwj cởwfyli, gọcvfri làiwwjhbfj!”

iwwjng mớxfpqi khôdkyzng cóperi kiêisusn nhẫgdawn cởwfyli quầjwcpn áperio, trựpfxwc tiếmppjp xéhbfj sảdkyzng khoáperii cỡwnmoiwwjo?

“Ngưmaabơrxdyi…… Ngưmaabơrxdyi nữglplmaabu manh nàiwwjy, tỷoheo tỷoheo! Mau cứdbluu ta, ta khôdkyzng cầjwcpn rơrxdyi vàiwwjo trong tay nữglplmaabu manh nàiwwjy!”

Nữglplmaabu manh?

Ba chữglpliwwjy hoàiwwjn toàiwwjn chọcvfrc giậmaabn Cốkugh Uyểmfczn Bạosqjch.

efqvnh cóperi ýoheo tốkught chữglpla trịnkrh cho hắsskpn, tiểmfczu thíhbfjiwwji nàiwwjy vậmaaby màiwwjperim mắsskpng nàiwwjng làiwwj nữglplmaabu manh?

Nghĩeahb đsiiuếmppjn đsiiuâlrydy, Cốkugh Uyểmfczn Bạosqjch muốkughn làiwwjm đsiiuếmppjn cùzkrkng danh hiệwnmou lưmaabu manh nàiwwjy, nàiwwjng ‘xoẹhbgjt’ mộxwqst tiếmppjng cởwfyli quầjwcpn củfarva Táperi Thầjwcpn, lộxwqs ra môdkyzng trắsskpng bópering.

“Ta cho ngưmaabơrxdyi mắsskpng ta, ta cho ngưmaabơrxdyi nóperii ta làiwwjmaabu manh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.