Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1790 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Cảrculnh Dưjnzeơyswfng cung.

Liễletnu phi trájisrnh ởehtn trong gójypgc run bầazqbn bậqvyut, hoảrculng sợbxae nhìsfsan vềxvar phíjgdsa Tájisr Thầazqbn đjnzeang nổjfusi đjnzeozkxn, sắirwxc mặjnzet trắirwxng bệlbiich.

jisrozkxn cạvhmknh Tájisr Thầazqbn, cònwdtn cójypg mộouwrt con Liệlbiit Diễletnm Hổjfus uy mãetacnh hùyfmang trájisrng, màuxig Liệlbiit Diễletnm Hổjfusuxigy, chíjgdsnh làuxig Linh Thúazti cảrculnh giớaerli Võxhoirculn lúaztic trưjnzeaerlc Thiêozkxn Bắirwxc Tầazqbm tặjnzeng cho hắirwxn!

“Thầazqbn Nhi!”

Bỗcucmng nhiêozkxn, mộouwrt âixvom thanh nôrculn nójypgng từrkni ngoàuxigi cung đjnzeiệlbiin truyềxvarn tớaerli, ngay sau đjnzeójypg, mộouwrt bójypgng dájisrng màuxigu đjnzeqnvl xẹwkgtt qua khôrculng trung, xuấmyunt hiệlbiin ởehtn trong cung đjnzeiệlbiin.


Phưjnzebxaeng Thiêozkxn Huyễletnn ôrculm chặjnzet thâixvon thểnqsd củiieia Tájisr Thầazqbn: “Thầazqbn Nhi, đjnzelbii thếqnvluxigo? Xảrculy ra chuyệlbiin gìsfsa?”

“Tỷwwbm……” Tájisr Thầazqbn thốrrzyng khổjfus nhắirwxm mắirwxt lạvhmki: “Ta thậqvyut làuxig khójypg chịuxigu, ta cảrculm thấmyuny thâixvon thểnqsd đjnzeang bốrrzyc hỏqnvla, ta thậqvyut sựahye rấmyunt làuxig khójypg chịuxigu! Tỷwwbm tỷwwbm, cứwunwu ta, mau cứwunwu ta……”

“Khôrculng cójypg việlbiic gìsfsa, Thầazqbn Nhi, khôrculng cójypg việlbiic gìsfsa! Cójypg ta ởehtn đjnzeâixvoy, ta tuyệlbiit sẽazqb khôrculng đjnzenqsd đjnzelbiijypg bấmyunt luậqvyun chuyệlbiin gìsfsa!” Tay Phưjnzebxaeng Thiêozkxn Huyễletnn ôrculm Tájisr Thầazqbn dùyfmang lựahyec đjnzeouwr rấmyunt mạvhmknh, con ngưjnzeơyswfi sájisrt khíjgds tràuxign ngậqvyup nhìsfsan vềxvar phíjgdsa Liễletnu phi trájisrnh ởehtn trong gójypgc: “Rốrrzyt cuộouwrc ngưjnzeơyswfi đjnzeãetacuxigm cájisri gìsfsa vớaerli Thầazqbn Nhi?”

“Ta……”

Liễletnu phi vừrknia đjnzeuxignh trảrcul lờdilvi Phưjnzebxaeng Thiêozkxn Huyễletnn, bỗcucmng nhiêozkxn, mộouwrt thiếqnvlu niêozkxn ngưjnzedilvi mặjnzec cẩwkgtm y từrkni ngoàuxigi cung đjnzeiệlbiin bưjnzeaerlc vàuxigo, ájisrnh mắirwxt lãetacnh ngạvhmko củiieia hắirwxn chậqvyum rãetaci đjnzerculo qua trêozkxn ngưjnzedilvi Liễletnu phi, rồwwbmi rơyswfi vềxvar phíjgdsa Liệlbiit Diễletnm Hổjfusehtn mộouwrt bêozkxn.

“Ta làuxigm ngưjnzeơyswfi bảrculo vệlbii hắirwxn, ngưjnzeơyswfi chíjgdsnh làuxig bảrculo vệlbii nhưjnze vậqvyuy?”

“Rốrrzyng.”

Liệlbiit Diễletnm Hổjfus phájisrt ra mộouwrt tiếqnvlng gầazqbm nhẹwkgt, phủiiei phụwwbmc trêozkxn mặjnzet đjnzemyunt, ájisry nájisry cúaztii đjnzeazqbu, ngay cảrcul mộouwrt câixvou nójypgi cũnqsdng khôrculng dájisrm phảrculn khájisrng mộouwrt chúaztit.

Hắirwxn biếqnvlt, lúaztic nàuxigy đjnzeâixvoy làuxig hắirwxn sai, khôrculng thểnqsd bảrculo vệlbii tốrrzyt Tájisr Thầazqbn, thẹwkgtn vớaerli sựahye tin cậqvyuy củiieia Thiêozkxn Bắirwxc Tầazqbm.

“Nójypgi cho ta, vìsfsa sao Tájisr Thầazqbn lạvhmki biếqnvln thàuxignh nhưjnze vậqvyuy?”

Thiêozkxn Bắirwxc Tầazqbm khẽazqbixvong mặjnzet, lạvhmknh lùyfmang dònwdt hỏqnvli.

“Rốrrzyng,” Liệlbiit Diễletnm Hổjfus lạvhmki lầazqbn nữmjmka gầazqbm nhẹwkgt mộouwrt tiếqnvlng, con ngưjnzeơyswfi hung ájisrc chuyểnqsdn vềxvar phíjgdsa Liễletnu phi trong gójypgc: “Vừrknia rồwwbmi nàuxigng ta lừrknia chủiiei nhâixvon uốrrzyng mộouwrt chéwlscn canh, từrkni sau khi chủiiei nhâixvon uốrrzyng xong chéwlscn canh kia thìsfsa biếqnvln thàuxignh nhưjnze vậqvyuy.”

Canh?


aztic nàuxigy Thiêozkxn Bắirwxc Tầazqbm mớaerli phájisrt hiệlbiin chéwlscn canh đjnzeájisrnh rớaerlt trêozkxn mặjnzet đjnzemyunt, hắirwxn vộouwri vàuxigng tiếqnvln lêozkxn, ngồwwbmi xổjfusm xuốrrzyng, nhặjnzet lêozkxn mảrculnh chéwlscn vỡmyun, đjnzeưjnzea tớaerli chójypgp mũnqsdi nhẹwkgt nhàuxigng ngửunsei mộouwrt chúaztit.

jisr sau khi ngửunsei đjnzeưjnzebxaec hưjnzeơyswfng vịuxig củiieia canh, sắirwxc mặjnzet hắirwxn đjnzeouwrt nhiêozkxn biếqnvln đjnzejfusi: “Làuxig Cuồwwbmng Bạvhmko quảrcul! Nếqnvlu đjnzenqsd ngưjnzedilvi ăiqjnn vàuxigo Cuồwwbmng Bạvhmko quảrculuxigy, trong khoảrculng thờdilvi gian ngắirwxn sẽazqbuxigm lựahyec lưjnzebxaeng trong cơyswf thểnqsdjisrn loạvhmkn, nổjfus tan xájisrc màuxig chếqnvlt!”

“Đbijwjnzec biệlbiit làuxig, loạvhmki Cuồwwbmng Bạvhmko quảrculuxigy cònwdtn hỗcucmn loạvhmkn nọcwzzc đjnzeouwrc rắirwxn đjnzeouwrc, làuxigm cho chéwlscn canh nàuxigy trởehtn thàuxignh kịuxigch đjnzeouwrc!” Sắirwxc mặjnzet Thiêozkxn Bắirwxc Tầazqbm nhájisry mắirwxt trầazqbm xuốrrzyng, trêozkxn ngưjnzedilvi dầazqbn dầazqbn xuấmyunt hiệlbiin sájisrt khíjgds.

Phỏqnvlng chừrkning nhưjnze thếqnvluxigo Tájisr Thầazqbn cũnqsdng khôrculng nghĩrrzy tớaerli, Liễletnu phi cójypgjisr gan mưjnzeu hạvhmki hắirwxn! Rốrrzyt cuộouwrc hắirwxn làuxig hoàuxigng tửunse Chu Tưjnzeaerlc quốrrzyc! Liễletnu phi chỉywpcuxig mộouwrt phi tửunseuxig thôrculi!

“Tỷwwbm tỷwwbm, ta thậqvyut làuxig khójypg chịuxigu, ta thậqvyut sựahye rấmyunt làuxig khójypg chịuxigu, ta vốrrzyn khôrculng muốrrzyn uốrrzyng chéwlscn canh nàuxigy, nàuxigng nójypgi nếqnvlu ta uốrrzyng canh nàuxigy, sẽazqb trảrcul tro cốrrzyt mẫwpliu thâixvon lạvhmki cho chúazting ta…… Ta muốrrzyn tro cốrrzyt củiieia mẫwpliu thâixvon……”

jisr Thầazqbn cắirwxn chặjnzet môrculi, khuôrculn mặjnzet nhỏqnvl phấmyunn nộouwrn đjnzeájisrng yêozkxu củiieia hắirwxn đjnzeqnvl bừrkning, cójypg lẽazqbuxig bởehtni vìsfsa thốrrzyng khổjfusetacnh liệlbiit, khiếqnvln hắirwxn chau màuxigy.

Nhìsfsan khuôrculn mặjnzet thốrrzyng khổjfus củiieia nam hàuxigi kia, trong lònwdtng Phưjnzebxaeng Thiêozkxn Huyễletnn xuấmyunt hiệlbiin lửunsea giậqvyun, con ngưjnzeơyswfi huyếqnvlt hồwwbmng nhiễletnm ájisrnh sájisrng thịuxig huyếqnvlt, lạvhmknh lùyfmang nhìsfsan Liễletnu phi.

“Nếqnvlu Thầazqbn Nhi cójypg chuyệlbiin gìsfsa, ta muốrrzyn thiêozkxn đjnzeao vạvhmkn quảrcul ngưjnzeơyswfi, cho ngưjnzeơyswfi chếqnvlt khôrculng toàuxign thâixvoy!”

jypgi xong lờdilvi nàuxigy, nàuxigng khôrculng cònwdtn liếqnvlc mắirwxt nhìsfsan vềxvar phíjgdsa Liễletnu phi mộouwrt cájisri nàuxigo nữmjmka, ngưjnzebxaec lạvhmki chuyểnqsdn ájisrnh mắirwxt vềxvar phíjgdsa Thiêozkxn Bắirwxc Tầazqbm: “Cójypg biệlbiin phájisrp gìsfsa cứwunwu Thầazqbn Nhi khôrculng?”

Thiêozkxn Bắirwxc Tầazqbm hơyswfi hơyswfi nhíjgdsu màuxigy: “Ta mẫwpliu thâixvon làuxig mộouwrt Y Sưjnze, đjnzeájisrng tiếqnvlc từrkni nhỏqnvl ta lạvhmki khôrculng cójypg hứwunwng thúazti đjnzerrzyi vớaerli y thuậqvyut, bởehtni vậqvyuy ta khôrculng biếqnvlt nêozkxn giảrculi đjnzeouwrc cho hắirwxn nhưjnze thếqnvluxigo, nhưjnzeng màuxig, thậqvyut ra cójypg mộouwrt ngưjnzedilvi cójypg thểnqsd cứwunwu hắirwxn……”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.