Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1790 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Cảkzdunh Dưkbhvơxoukng cung.

Liễileru phi tráohsunh ởjfqd trong góhsmvc run bầwxxcn bậgiglt, hoảkzdung sợhmet nhìvgyon vềhvso phíxoqpa Táohsu Thầwxxcn đtjmnang nổxoqpi đtjmnfkgvn, sắynhkc mặlrwmt trắynhkng bệlmxlch.

hjaxfkgvn cạyqgtnh Táohsu Thầwxxcn, còaeuin cóhsmv mộbonkt con Liệlmxlt Diễilerm Hổxoqp uy mãygjanh hùfkgvng tráohsung, màebck Liệlmxlt Diễilerm Hổxoqpebcky, chíxoqpnh làebck Linh Thúiwrp cảkzdunh giớdzzci Võdbmieesxn lúiwrpc trưkbhvdzzcc Thiêfkgvn Bắynhkc Tầwxxcm tặlrwmng cho hắynhkn!

“Thầwxxcn Nhi!”

Bỗcwling nhiêfkgvn, mộbonkt âgwabm thanh nôeesxn nóhsmvng từmazx ngoàebcki cung đtjmniệlmxln truyềhvson tớdzzci, ngay sau đtjmnóhsmv, mộbonkt bóhsmvng dáohsung màebcku đtjmnpksr xẹinyyt qua khôeesxng trung, xuấjreqt hiệlmxln ởjfqd trong cung đtjmniệlmxln.


Phưkbhvhmetng Thiêfkgvn Huyễilern ôeesxm chặlrwmt thâgwabn thểumru củbisxa Táohsu Thầwxxcn: “Thầwxxcn Nhi, đtjmnlmxl thếeesxebcko? Xảkzduy ra chuyệlmxln gìvgyo?”

“Tỷjmsg……” Táohsu Thầwxxcn thốbisxng khổxoqp nhắynhkm mắynhkt lạyqgti: “Ta thậgiglt làebck khóhsmv chịywzzu, ta cảkzdum thấjreqy thâgwabn thểumru đtjmnang bốbisxc hỏpksra, ta thậgiglt sựaeui rấjreqt làebck khóhsmv chịywzzu! Tỷjmsg tỷjmsg, cứwxxcu ta, mau cứwxxcu ta……”

“Khôeesxng cóhsmv việlmxlc gìvgyo, Thầwxxcn Nhi, khôeesxng cóhsmv việlmxlc gìvgyo! Cóhsmv ta ởjfqd đtjmnâgwaby, ta tuyệlmxlt sẽfcec khôeesxng đtjmnumru đtjmnlmxlhsmv bấjreqt luậgigln chuyệlmxln gìvgyo!” Tay Phưkbhvhmetng Thiêfkgvn Huyễilern ôeesxm Táohsu Thầwxxcn dùfkgvng lựaeuic đtjmnbonk rấjreqt mạyqgtnh, con ngưkbhvơxouki sáohsut khíxoqp tràebckn ngậgiglp nhìvgyon vềhvso phíxoqpa Liễileru phi tráohsunh ởjfqd trong góhsmvc: “Rốbisxt cuộbonkc ngưkbhvơxouki đtjmnãygjaebckm cáohsui gìvgyo vớdzzci Thầwxxcn Nhi?”

“Ta……”

Liễileru phi vừmazxa đtjmnywzznh trảkzdu lờgzbni Phưkbhvhmetng Thiêfkgvn Huyễilern, bỗcwling nhiêfkgvn, mộbonkt thiếeesxu niêfkgvn ngưkbhvgzbni mặlrwmc cẩaeuim y từmazx ngoàebcki cung đtjmniệlmxln bưkbhvdzzcc vàebcko, áohsunh mắynhkt lãygjanh ngạyqgto củbisxa hắynhkn chậgiglm rãygjai đtjmnkzduo qua trêfkgvn ngưkbhvgzbni Liễileru phi, rồlfgti rơxouki vềhvso phíxoqpa Liệlmxlt Diễilerm Hổxoqpjfqd mộbonkt bêfkgvn.

“Ta làebckm ngưkbhvơxouki bảkzduo vệlmxl hắynhkn, ngưkbhvơxouki chíxoqpnh làebck bảkzduo vệlmxl nhưkbhv vậgigly?”

“Rốbisxng.”

Liệlmxlt Diễilerm Hổxoqp pháohsut ra mộbonkt tiếeesxng gầwxxcm nhẹinyy, phủbisx phụcwlic trêfkgvn mặlrwmt đtjmnjreqt, áohsuy náohsuy cúiwrpi đtjmnwxxcu, ngay cảkzdu mộbonkt câgwabu nóhsmvi cũwlheng khôeesxng dáohsum phảkzdun kháohsung mộbonkt chúiwrpt.

Hắynhkn biếeesxt, lúiwrpc nàebcky đtjmnâgwaby làebck hắynhkn sai, khôeesxng thểumru bảkzduo vệlmxl tốbisxt Táohsu Thầwxxcn, thẹinyyn vớdzzci sựaeui tin cậgigly củbisxa Thiêfkgvn Bắynhkc Tầwxxcm.

“Nóhsmvi cho ta, vìvgyo sao Táohsu Thầwxxcn lạyqgti biếeesxn thàebcknh nhưkbhv vậgigly?”

Thiêfkgvn Bắynhkc Tầwxxcm khẽfcecgwabng mặlrwmt, lạyqgtnh lùfkgvng dòaeui hỏpksri.

“Rốbisxng,” Liệlmxlt Diễilerm Hổxoqp lạyqgti lầwxxcn nữlrwma gầwxxcm nhẹinyy mộbonkt tiếeesxng, con ngưkbhvơxouki hung áohsuc chuyểumrun vềhvso phíxoqpa Liễileru phi trong góhsmvc: “Vừmazxa rồlfgti nàebckng ta lừmazxa chủbisx nhâgwabn uốbisxng mộbonkt chégigln canh, từmazx sau khi chủbisx nhâgwabn uốbisxng xong chégigln canh kia thìvgyo biếeesxn thàebcknh nhưkbhv vậgigly.”

Canh?


iwrpc nàebcky Thiêfkgvn Bắynhkc Tầwxxcm mớdzzci pháohsut hiệlmxln chégigln canh đtjmnáohsunh rớdzzct trêfkgvn mặlrwmt đtjmnjreqt, hắynhkn vộbonki vàebckng tiếeesxn lêfkgvn, ngồlfgti xổxoqpm xuốbisxng, nhặlrwmt lêfkgvn mảkzdunh chégigln vỡwyin, đtjmnưkbhva tớdzzci chóhsmvp mũwlhei nhẹinyy nhàebckng ngửkzdui mộbonkt chúiwrpt.

hjax sau khi ngửkzdui đtjmnưkbhvhmetc hưkbhvơxoukng vịywzz củbisxa canh, sắynhkc mặlrwmt hắynhkn đtjmnbonkt nhiêfkgvn biếeesxn đtjmnxoqpi: “Làebck Cuồlfgtng Bạyqgto quảkzdu! Nếeesxu đtjmnumru ngưkbhvgzbni ăsdpgn vàebcko Cuồlfgtng Bạyqgto quảkzduebcky, trong khoảkzdung thờgzbni gian ngắynhkn sẽfcecebckm lựaeuic lưkbhvhmetng trong cơxouk thểumruohsun loạyqgtn, nổxoqp tan xáohsuc màebck chếeesxt!”

“Đarfllrwmc biệlmxlt làebck, loạyqgti Cuồlfgtng Bạyqgto quảkzduebcky còaeuin hỗcwlin loạyqgtn nọuwvgc đtjmnbonkc rắynhkn đtjmnbonkc, làebckm cho chégigln canh nàebcky trởjfqd thàebcknh kịywzzch đtjmnbonkc!” Sắynhkc mặlrwmt Thiêfkgvn Bắynhkc Tầwxxcm nháohsuy mắynhkt trầwxxcm xuốbisxng, trêfkgvn ngưkbhvgzbni dầwxxcn dầwxxcn xuấjreqt hiệlmxln sáohsut khíxoqp.

Phỏpksrng chừmazxng nhưkbhv thếeesxebcko Táohsu Thầwxxcn cũwlheng khôeesxng nghĩygja tớdzzci, Liễileru phi cóhsmvohsu gan mưkbhvu hạyqgti hắynhkn! Rốbisxt cuộbonkc hắynhkn làebck hoàebckng tửkzdu Chu Tưkbhvdzzcc quốbisxc! Liễileru phi chỉuwvgebck mộbonkt phi tửkzduebck thôeesxi!

“Tỷjmsg tỷjmsg, ta thậgiglt làebck khóhsmv chịywzzu, ta thậgiglt sựaeui rấjreqt làebck khóhsmv chịywzzu, ta vốbisxn khôeesxng muốbisxn uốbisxng chégigln canh nàebcky, nàebckng nóhsmvi nếeesxu ta uốbisxng canh nàebcky, sẽfcec trảkzdu tro cốbisxt mẫwyinu thâgwabn lạyqgti cho chúiwrpng ta…… Ta muốbisxn tro cốbisxt củbisxa mẫwyinu thâgwabn……”

ohsu Thầwxxcn cắynhkn chặlrwmt môeesxi, khuôeesxn mặlrwmt nhỏpksr phấjreqn nộbonkn đtjmnáohsung yêfkgvu củbisxa hắynhkn đtjmnpksr bừmazxng, cóhsmv lẽfcecebck bởjfqdi vìvgyo thốbisxng khổxoqpygjanh liệlmxlt, khiếeesxn hắynhkn chau màebcky.

Nhìvgyon khuôeesxn mặlrwmt thốbisxng khổxoqp củbisxa nam hàebcki kia, trong lòaeuing Phưkbhvhmetng Thiêfkgvn Huyễilern xuấjreqt hiệlmxln lửkzdua giậgigln, con ngưkbhvơxouki huyếeesxt hồlfgtng nhiễilerm áohsunh sáohsung thịywzz huyếeesxt, lạyqgtnh lùfkgvng nhìvgyon Liễileru phi.

“Nếeesxu Thầwxxcn Nhi cóhsmv chuyệlmxln gìvgyo, ta muốbisxn thiêfkgvn đtjmnao vạyqgtn quảkzdu ngưkbhvơxouki, cho ngưkbhvơxouki chếeesxt khôeesxng toàebckn thâgwaby!”

hsmvi xong lờgzbni nàebcky, nàebckng khôeesxng còaeuin liếeesxc mắynhkt nhìvgyon vềhvso phíxoqpa Liễileru phi mộbonkt cáohsui nàebcko nữlrwma, ngưkbhvhmetc lạyqgti chuyểumrun áohsunh mắynhkt vềhvso phíxoqpa Thiêfkgvn Bắynhkc Tầwxxcm: “Cóhsmv biệlmxln pháohsup gìvgyo cứwxxcu Thầwxxcn Nhi khôeesxng?”

Thiêfkgvn Bắynhkc Tầwxxcm hơxouki hơxouki nhíxoqpu màebcky: “Ta mẫwyinu thâgwabn làebck mộbonkt Y Sưkbhv, đtjmnáohsung tiếeesxc từmazx nhỏpksr ta lạyqgti khôeesxng cóhsmv hứwxxcng thúiwrp đtjmnbisxi vớdzzci y thuậgiglt, bởjfqdi vậgigly ta khôeesxng biếeesxt nêfkgvn giảkzdui đtjmnbonkc cho hắynhkn nhưkbhv thếeesxebcko, nhưkbhvng màebck, thậgiglt ra cóhsmv mộbonkt ngưkbhvgzbni cóhsmv thểumru cứwxxcu hắynhkn……”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.