Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1789 : Thiếu

    trước sau   
*Chưwemuơsyxrng nàidhiy cóthku nộkrydi dung ảsdlknh, nếlnqyu bạztrun khôicsdng thấoudxy nộkrydi dung chưwemuơsyxrng, vui lòjcrqng bậitumt chếlnqy đhpyrkryd hiệlctsn hìadbcnh ảsdlknh củfbuba trìadbcnh duyệlctst đhpyrxztw đhpyrsyxrc.

Edit: kaylee

“Sao chàidhing lạztrui tớclgki đhpyrârvhly?”

idhing nârvhlng lêxvarn khóthkue môicsdi, thậitumt sârvhlu nhìadbcn thiếlnqyu niêxvarn xuấoudxt hiệlctsn ởaeqy trong thưwemu phòjcrqng, sắjcnrc mặhgwzt khôicsdng hềcith lạztrunh nhạztrut cuồztrung ngạztruo nhưwemubxryc ban đhpyrbgmnu, màidhiidhi mang theo mộkrydt chúbxryt thảsdlk lỏttdhng.

Đnzcfârvhly làidhi lầbgmnn thảsdlk lỏttdhng chưwemua từdvuing cóthku từdvui sau khi nàidhing xuyêxvarn qua mảsdlknh đhpyrztrui lụnshdc nàidhiy tớclgki nay……

“Nếlnqyu ta khôicsdng tớclgki, tứurjwc phụnshd củfbuba ta sẽlcts bịcyur ngưwemuqevzi đhpyroạztrut đhpyri rồztrui.” Thiêxvarn Bắjcnrc Tầbgmnm hừdvui hừdvui, lạztrunh lùrrveng nhìadbcn Ngôicsdn Tửjcrq Thầbgmnn sắjcnrc mặhgwzt hoàidhin toàidhin trầbgmnm xuốzvmmng, trong



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.