Nữ Phụ Công Tâm Kế

Quyển 7-Chương 13 :

    trước sau   
Edit: Mộhdmhc

“Anh.” Diệwqjhp Tửlwzv đmmguhdmht nhiêvwwln thu lạmmgui ýmujlybceeuzli, vẻiefd mặsgjwt nghiêvwwlm túqfjxc, “Nếvyviu nhưybce, nếvyviu nhưybce anh thựjpdgc sựjpdg thízdsuch Bạmmguch Y Hàsgjwm thìqapa đmmguuaoong băyrbfn khoăyrbfn nhiềyyfyu quásgxk, cứnmrs thuậlwzvn theo tâigzpm ýmujl củeuzla mìqapanh…”

“Em nógdhri gìqapa thếvyvi?” Diệwqjhp Hoa tỏhtjp vẻiefd bấclwat ngờeuzl, gõamuyvwwln trásgxkn côhtjp, “Sao em lạmmgui luôhtjpn cảsgxkm thấclway anh thízdsuch côhtjpclway chứnmrs? Anh từuaoong biểrbxyu lộhdmh trưybceqjyfc mặsgjwt em rằwqjhng anh cógdhr ýmujl tứnmrs vớqjyfi côhtjpclway sao?”

Mắlggpt Diệwqjhp Tửlwzv cong cong, “Làsgjwrbja hồhtjp cảsgxkm thấclway đmmguưybcesllnc.”

“Cảsgxkm thấclway cásgxki đmmguklduu!” Diệwqjhp Hoa nắlggpm chặsgjwt cásgxknh tay côhtjp, “Giờeuzlsgjwo rồhtjpi mớqjyfi vềyyfy hảsgxk, nhanh tắlggpm rửlwzva đmmgui ngủeuzl đmmgui.”

“A, đmmguau quásgxk, anh nhẹxuqx mộhdmht chúqfjxt.” Vếvyvit thưybceơrbjang trêvwwln cásgxknh tay đmmguau đmmguqjyfn, cảsgxkybceơrbjang mặsgjwt nhỏhtjp nhắlggpn Diệwqjhp Tửlwzv đmmguyyfyu nhăyrbfn lạmmgui.


qfjxc nàsgjwy Diệwqjhp Hoa mớqjyfi thấclway băyrbfng gạmmguc trêvwwln tay côhtjp, nhấclwat thờeuzli hốhvkst hoảsgxkng buôhtjpng tay ra, “Đigzpâigzpy làsgjw thếvyvisgjwo? Sao lạmmgui bịhtjp thưybceơrbjang?”

Diệwqjhp Tửlwzv ngưybcesllnng ngùmtrung cưybceeuzli, xoay ngưybceeuzli đmmgui lêvwwln cầklduu thang, “Em đmmgui tắlggpm đmmguâigzpy!”

“Nàsgjwy, Diệwqjhp Tửlwzv!”

Khoảsgxkng thờeuzli gian gầkldun đmmguâigzpy Diệwqjhp Tửlwzv thưybceeuzlng câigzpn nhắlggpc cógdhrvwwln thuậlwzvn thếvyvi đmmguízdsunh hôhtjpn vớqjyfi Trầkldum Ngạmmgun Hiêvwwln hay khôhtjpng, bâigzpy giờeuzl chắlggpc chắlggpn làsgjw anh cógdhr thiệwqjhn cảsgxkm vớqjyfi côhtjp, nhưybceng thiệwqjhn cảsgxkm nàsgjwy mạmmgunh mẽvooh đmmguếvyvin mứnmrsc nàsgjwo? Đigzpãhfnj đmmgummgut yêvwwlu cầklduu củeuzla nhiệwqjhm vụiefd chưybcea? Đigzpízdsunh hôhtjpn vớqjyfi anh cógdhr thểrbxyyrbfng thiệwqjhn cảsgxkm khôhtjpng?

Chỉhfnjgdhr đmmguiềyyfyu, côhtjpzkiln chưybcea kịhtjpp đmmguưybcea ra quyếvyvit đmmguhtjpnh thìqapa Diệwqjhp Tuâigzpn Hoa đmmguãhfnj trựjpdgc tiếvyvip ngăyrbfn chặsgjwn tấclwat cảsgxk đmmguưybceeuzlng lui thay côhtjp, khi ôhtjpng ta ngồhtjpi trêvwwln ghếvyvi salon, lạmmgunh lùmtrung thôhtjpng básgxko thờeuzli gian thìqapahtjphtjpmtrung tứnmrsc giậlwzvn.

“Đigzpâigzpy làsgjwhtjpn lễgwgh củeuzla con, sao lạmmgui do ba quyếvyvit đmmguhtjpnh?”

Diệwqjhp Tuâigzpn Hoa lạmmgunh nhạmmgut liếvyvic côhtjp, giọzdsung nàsgjwo tràsgjwo phúqfjxng, “Khôhtjpng phảsgxki anh côhtjpgdhri gầkldun đmmguâigzpy côhtjp thay đmmgudzgdi rấclwat nhiềyyfyu sao? Tôhtjpi khôhtjpng cảsgxkm thấclway vậlwzvy, vẫnhizn làsgjwsgxki dásgxkng vẻiefdhtjp lễgwgh khôhtjpng biếvyvit trêvwwln dưybceqjyfi.” Dừuaoong mộhdmht chúqfjxt, ôhtjpng ta lậlwzvt tờeuzl tạmmgup chízdsu kinh tếvyvi trong tay, “Tiệwqjhc đmmguízdsunh hôhtjpn tổdzgd chứnmrsc vàsgjwo mưybceeuzli ba thásgxkng sau, tôhtjpi đmmguãhfnj gửlwzvi thiệwqjhp mờeuzli rồhtjpi, tốhvkst nhấclwat côhtjpvwwln chuẩrcngn bịhtjp mộhdmht chúqfjxt đmmgui!”

“Chuẩrcngn bịhtjp mộhdmht chúqfjxt?” Diệwqjhp Tửlwzvybceeuzli lạmmgunh mộhdmht tiếvyving, “Từuaoosgxku năyrbfm trưybceqjyfc khi tôhtjpi ra nưybceqjyfc ngoàsgjwi cho tớqjyfi bâigzpy giờeuzl, ngay mộhdmht cuộhdmhc đmmguiệwqjhn thoạmmgui ôhtjpng cũhfnjng khôhtjpng gọzdsui, tôhtjpi vềyyfyybceqjyfc ôhtjpng cũhfnjng khôhtjpng thèlrizm hỏhtjpi mộhdmht câigzpu. Giờeuzl ôhtjpng lạmmgui nógdhri tôhtjpi hãhfnjy chuẩrcngn bịhtjp mộhdmht chúqfjxt, ôhtjpng khôhtjpng cảsgxkm thấclway quásgxk buồhtjpn cưybceeuzli sao? Ba.”

Mộhdmht chữirgm cuốhvksi cùmtrung kia côhtjp nhấclwan rấclwat mạmmgunh, đmmgurbxy lộhdmh ra sựjpdg châigzpm chọzdsuc vàsgjwyrbfm hậlwzvn.

Diệwqjhp Tuâigzpn Hoa khôhtjpng nógdhri gìqapa, ngẩrcngng đmmguklduu lêvwwln nhìqapan côhtjp mộhdmht cásgxki, ásgxknh mắlggpt lạmmgunh lùmtrung đmmguếvyvin tậlwzvn xưybceơrbjang, “Tôhtjpi chưybcea từuaoong quêvwwln gửlwzvi tiềyyfyn vàsgjwo tàsgjwi khoảsgxkn cho côhtjp. Trưybceqjyfc đmmguâigzpy khôhtjpng phảsgxki sốhvksng chếvyvit cũhfnjng muốhvksn ởzisb cạmmgunh Trầkldum Ngạmmgun Hiêvwwln sao? Hiệwqjhn giờeuzlgdhrrbja hộhdmhi rồhtjpi, khôhtjpng cầkldun làsgjwm tròzkil khásgxkc ngưybceeuzli nữirgma, đmmguhvksi vớqjyfi côhtjpsgjwhtjpng ty đmmguyyfyu tốhvkst cảsgxk. Con gásgxki ạmmgu.”

Giọzdsung đmmguiệwqjhu y nhưybce Diệwqjhp Tửlwzv, thậlwzvm chízdsuzkiln lộhdmh ra ýmujl tứnmrs uy hiếvyvip. Diệwqjhp Tửlwzv đmmguhdmht nhiêvwwln cảsgxkm thấclway nhàsgjwm chásgxkn đmmguếvyvin cựjpdgc đmmguhdmh, hừuaoo lạmmgunh mộhdmht tiếvyving, xoay ngưybceeuzli lêvwwln tầkldung. Làsgjwm nhiềyyfyu nhiệwqjhm vụiefd nhưybce vậlwzvy nhưybceng côhtjp vẫnhizn khôhtjpng họzdsuc đmmguưybcesllnc cásgxkch sốhvksng vớqjyfi ngưybceeuzli thâigzpn, rõamuysgjwng cógdhrhtjp sốhvks biệwqjhn phásgxkp đmmgurbxy cảsgxki thiệwqjhn quan hệwqjh giữirgma bọzdsun họzdsu, nhưybceng côhtjp vẫnhizn luôhtjpn chốhvksng đmmguhvksi khôhtjpng làsgjwm.

Kểrbxy cảsgxksgjw Diệwqjhp Hoa, côhtjphfnjng dùmtrung cásgxkch thứnmrsc tấclwan côhtjpng mộhdmht ngưybceeuzli đmmguàsgjwn ôhtjpng đmmgurbxygdhr thiệwqjhn cảsgxkm vớqjyfi anh chứnmrs khôhtjpng phảsgxki làsgjwsgxkch tiếvyvip xúqfjxc vớqjyfi mộhdmht ngưybceeuzli anh trai.

Diệwqjhp Tửlwzv nằwqjhm trêvwwln giưybceeuzlng, hai mắlggpt vôhtjp thầkldun nhìqapan lêvwwln trầkldun nhàsgjw. Đigzpãhfnj vậlwzvy thìqapa cứnmrs đmmguízdsunh hôhtjpn đmmgui. Côhtjp sao cũhfnjng đmmguưybcesllnc cảsgxk, cha củeuzla thâigzpn thểrbxysgjwy đmmguãhfnj ra lệwqjhnh rồhtjpi, côhtjphfnjng khôhtjpng muốhvksn lãhfnjng phízdsu khoảsgxkng thờeuzli gian ízdsut ỏhtjpi còzkiln lạmmgui vớqjyfi ôhtjpng ta.


Gầkldun đmmguâigzpy Trầkldum Ngạmmgun Hiêvwwln luôhtjpn nhớqjyf tớqjyfi ásgxknh mắlggpt củeuzla Diệwqjhp Tửlwzv, ásgxknh mắlggpt ấclway cógdhr thểrbxy khiếvyvin ngưybceeuzli ta chìqapam xuốhvksng đmmguásgxky biểrbxyn, trásgxki tim bịhtjp đmmguèlriz nặsgjwng đmmguếvyvin nỗjafxi khôhtjpng cásgxkch nàsgjwo hôhtjp hấclwap, tràsgjwn đmmguklduy tìqapanh cảsgxkm màsgjw anh khôhtjpng thểrbxy phâigzpn biệwqjht nổdzgdi, sâigzpu thẳnskpm mêvwwl ngưybceeuzli, làsgjwm ngưybceeuzli ta khôhtjpng thểrbxy quêvwwln đmmgui.

Anh nghe mộhdmht bảsgxkn piano sẽvooh nghĩhdmh tớqjyfi côhtjp, khi đmmgui trêvwwln đmmguưybceeuzlng, tâigzpm tưybcerbja lửlwzvng sẽvooh nghĩhdmh tớqjyfi côhtjp, ngồhtjpi trưybceqjyfc bàsgjwn xem tàsgjwi liệwqjhu cũhfnjng sẽvooh nghĩhdmh tớqjyfi côhtjp. Lầkldun đmmguklduu tiêvwwln gặsgjwp nhau khi côhtjp vềyyfyybceqjyfc, mỗjafxi lầkldun gặsgjwp mặsgjwt, mỗjafxi việwqjhc côhtjpsgjwm, mỗjafxi câigzpu côhtjpgdhri ra, mỗjafxi nụiefdybceeuzli củeuzla côhtjp, cứnmrs trảsgxki dầkldun ra, cuốhvksi cùmtrung dừuaoong lạmmgui ởzisbigzpu  nógdhri mơrbja hồhtjp đmmguau xógdhrt “Em cũhfnjng muốhvksn biếvyvit, vìqapa sao em lạmmgui khôhtjpng làsgjwm nhưybce thếvyvi”.

Mỗjafxi lầkldun hồhtjpi tưybcezisbng lạmmgui, đmmguásgxky lòzkilng anh lạmmgui lắlggpng thêvwwlm mộhdmht phầkldun cảsgxkm tìqapanh khôhtjpng rõamuysgjwng, vìqapa vậlwzvy cứnmrs nghĩhdmh tớqjyfi côhtjpsgjw trásgxki tim lạmmgui trởzisbvwwln nặsgjwng nềyyfy, khiếvyvin anh chua xógdhrt, rồhtjpi lạmmgui yêvwwln tâigzpm.

Anh cảsgxkm thấclway mìqapanh rấclwat kìqapa lạmmgu, rõamuysgjwng trưybceqjyfc đmmguâigzpy chásgxkn ghéejmwt côhtjp, căyrbfm hậlwzvn côhtjpigzpy dưybcea mìqapanh, nhưybceng vìqapa sao khi nhớqjyf lạmmgui dásgxkng vẻiefdsgjwn rỡmcjg kiêvwwlu ngạmmguo củeuzla côhtjpqfjxc côhtjp đmmguuổdzgdi nhữirgmng nữirgm sinh bêvwwln cạmmgunh anh đmmgui, thỉhfnjnh thoảsgxkng anh lạmmgui khôhtjpng kiềyyfym chếvyvi đmmguưybcesllnc cưybceeuzli lêvwwln.

“Thằwqjhng nhógdhrc nàsgjwy, ôhtjpng đmmguãhfnj đmmguhtjpnh ngàsgjwy đmmguízdsunh hôhtjpn vớqjyfi ba củeuzla Diệwqjhp Tửlwzv rồhtjpi, cũhfnjng sắlggpp xếvyvip ngưybceeuzli đmmgui chuẩrcngn bịhtjp tiệwqjhc ởzisb khásgxkch sạmmgun, chừuaoong nàsgjwo thìqapa chásgxku vàsgjw con béejmw đmmgui chọzdsun lễgwgh phụiefdc.” Ôzkilng Trầkldum vui vẻiefd đmmguếvyvin mứnmrsc ria méejmwp đmmguyyfyu sắlggpp nhếvyvich hếvyvit lêvwwln, mắlggpt hízdsup lạmmgui thàsgjwnh mộhdmht khe nhỏhtjp.

Trầkldum Ngạmmgun Hiêvwwln nhízdsuu màsgjwy, “Diệwqjhp Tửlwzv đmmguhtjpng ýmujl đmmguízdsunh hôhtjpn rồhtjpi sao?”

“Đigzpưybceơrbjang nhiêvwwln làsgjw con béejmw đmmguhtjpng ýmujl rồhtjpi.” Ôzkilng Trầkldum tỏhtjp vẻiefd đmmgulggpc ýmujl nhưybceqjyfn màsgjwy vớqjyfi anh, “Trưybceqjyfc đmmguâigzpy khi con béejmwsgjwm nũhfnjng vớqjyfi ôhtjpng đmmgurbxy mắlggpng chásgxku, ôhtjpng đmmguãhfnjgdhri vớqjyfi nógdhr, sớqjyfm muộhdmhn gìqapahfnjng cógdhr ngàsgjwy nógdhr theo đmmguuổdzgdi đmmguưybcesllnc chásgxku. Thấclway khôhtjpng, quảsgxk nhiêvwwln chásgxku đmmguãhfnj chấclwap nhậlwzvn.”

Anh khôhtjpng biếvyvit tâigzpm trạmmgung củeuzla mìqapanh làsgjw thếvyvisgjwo, chỉhfnj lạmmgunh nhạmmgut lêvwwln tiếvyving, “Chásgxku biếvyvit.”

Đigzpi ra khỏhtjpi phòzkilng, anh gọzdsui đmmguiệwqjhn cho Diệwqjhp Tửlwzv, giọzdsung côhtjp vẫnhizn mềyyfym mạmmgui ôhtjpn hòzkila nhưybce trưybceqjyfc, “Lễgwgh phụiefdc àsgjw? Anh cógdhr thờeuzli gian đmmgui chọzdsun vớqjyfi em sao? Nếvyviu bậlwzvn thìqapa khôhtjpng cầkldun đmmguâigzpu, em đmmgui thửlwzv thôhtjpi cũhfnjng đmmguưybcesllnc.”

“Anh cógdhr thờeuzli gian.”

Diệwqjhp Tửlwzvybceeuzli khẽvooh, “Thờeuzli gian đmmguízdsunh hôhtjpn làsgjwsgjwo thásgxkng sau liệwqjhu cógdhr vộhdmhi vàsgjwng khôhtjpng.”

“Khôhtjpng đmmguâigzpu.” Dừuaoong mộhdmht chúqfjxt, anh khôhtjpng nhịhtjpn đmmguưybcesllnc hỏhtjpi, “Em… Khôhtjpng phảsgxki làsgjw em khôhtjpng muốhvksn chứnmrs…”

Đigzpiệwqjhn thoạmmgui bêvwwln kia im lặsgjwng mộhdmht lúqfjxc, sau đmmguógdhr Diệwqjhp Tửlwzvsgjwo phógdhrng nógdhri, “Anh nghĩhdmh thếvyvisgjwo? Bởzisbi vìqapa ba em vàsgjw ôhtjpng Trầkldum nêvwwln em bịhtjp buộhdmhc đmmguízdsunh hôhtjpn, hay làsgjwmtru em cốhvks gắlggpng thếvyvisgjwo cũhfnjng khôhtjpng thểrbxygdhri ra hai chữirgm từuaoo chốhvksi đmmguưybcesllnc. Dùmtru sao thìqapa đmmguízdsunh hôhtjpn, kếvyvit hôhtjpn vớqjyfi anh cũhfnjng làsgjw giấclwac mơrbja từuaoo ngàsgjwy còzkiln nhỏhtjp củeuzla em. Anh nghĩhdmh thếvyvisgjwo thìqapasgjw nhưybce thếvyvi.”


“Diệwqjhp Tửlwzv.” Trầkldum Ngạmmgun Hiêvwwln đmmguhdmht nhiêvwwln cảsgxkm thấclway cổdzgd họzdsung hơrbjai khógdhr chịhtjpu, “Khôhtjpng phảsgxki làsgjw anh nghĩhdmh thếvyvisgjwo, anh muốhvksn nghe em nógdhri, thậlwzvt ra em nghĩhdmhqapa?”

“Trưybceqjyfc khi em trảsgxk lờeuzli anh, anh cógdhr thểrbxy trảsgxk lờeuzli em mộhdmht chuyệwqjhn khôhtjpng? Anh thízdsuch em nêvwwln mớqjyfi đmmguhtjpng ýmujl đmmguízdsunh hôhtjpn vớqjyfi em sao?”

Trầkldum Ngạmmgun Hiêvwwln hơrbjai ngẩrcngn ngưybceeuzli, sau đmmguógdhr nhẹxuqx nhàsgjwng ừuaoo mộhdmht tiếvyving, “Phảsgxki.”

“Trầkldum Ngạmmgun Hiêvwwln.” Giọzdsung Diệwqjhp Tửlwzv chợsllnt trầkldum xuốhvksng, “Đigzpâigzpy làsgjwrbja hộhdmhi cuốhvksi cùmtrung màsgjw em cho bảsgxkn thâigzpn mìqapanh, vậlwzvy nêvwwln anh nhấclwat đmmguhtjpnh khôhtjpng đmmguưybcesllnc lừuaooa em, nhấclwat đmmguhtjpnh khôhtjpng đmmguưybcesllnc.”

Trầkldum Ngạmmgun Hiêvwwln nhạmmguy béejmwn phásgxkt hiệwqjhn ra giọzdsung côhtjprcngn chứnmrsa tâigzpm tìqapanh mãhfnjnh liệwqjht nhưybcegdhrng biểrbxyn dâigzpng tràsgjwo, liềyyfyn mízdsum môhtjpi, “Anh khôhtjpng lừuaooa em.”

Dừuaoong mộhdmht chúqfjxt, cuốhvksi cùmtrung anh nógdhri ra câigzpu màsgjwqapanh vẫnhizn giữirgm trong lòzkilng, “Diệwqjhp Tửlwzv, xin lỗjafxi.”

Diệwqjhp Tửlwzvybceeuzli khẽvooh, “Vìqapa sao xin lỗjafxi?”

“Vìqapa tấclwat cảsgxk mọzdsui chuyệwqjhn đmmguãhfnj từuaoong làsgjwm vớqjyfi em.” Trầkldum Ngạmmgun Hiêvwwln hízdsut sâigzpu mộhdmht hơrbjai, “Tạmmgum thờeuzli anh chưybcea cógdhrsgxkch nàsgjwo thízdsuch em nhưybce em thízdsuch anh, nhưybceng anh thậlwzvt sựjpdg muốhvksn sốhvksng tốhvkst vớqjyfi em.”

Diệwqjhp Tửlwzv lẳnskpng lặsgjwng nghe, cógdhr chúqfjxt chếvyvi giễgwghu nhếvyvich môhtjpi. Giọzdsung côhtjp lạmmgui ra vẻiefd ngưybcesllnng ngùmtrung, “Cásgxki gìqapa vậlwzvy, ai sẽvooh tin anh chứnmrs, thásgxki đmmguhdmh thay đmmgudzgdi nhanh nhưybce dậlwzvp đmmguklduu vậlwzvy.”

Lễgwgh đmmguízdsunh hôhtjpn củeuzla bọzdsun họzdsu đmmguang đmmguưybcesllnc chuẩrcngn bịhtjp.

Khi Diệwqjhp Hoa biếvyvit chuyệwqjhn, Diệwqjhp Tửlwzv đmmguang vui vẻiefdgdhri chuyệwqjhn đmmguiệwqjhn thoạmmgui vớqjyfi Trầkldum Ngạmmgun Hiêvwwln, giọzdsung nógdhri đmmguklduy vui sưybceqjyfng khôhtjpng thểrbxy che giấclwau, côhtjp tỏhtjp ra dịhtjpu dàsgjwng thôhtjpng cảsgxkm, “Khôhtjpng sao đmmguâigzpu, nếvyviu anh bậlwzvn nhưybce khôhtjpng cầkldun phảsgxki đmmgui vớqjyfi em đmmguâigzpu.”

Khôhtjpng biếvyvit Trầkldum Ngạmmgun Hiêvwwln nógdhri gìqapa, môhtjpi côhtjp lạmmgui càsgjwng cong lêvwwln, “Anh hỏhtjpi em àsgjw, trưybceqjyfc đmmguâigzpy em ảsgxko tưybcezisbng rằwqjhng sẽvooh nhảsgxky mộhdmht bàsgjwi trong hôhtjpn lễgwgh, đmmguưybceơrbjang nhiêvwwln anh sẽvooh đmmguwqjhm đmmguàsgjwn piano. Sau đmmguógdhr lạmmgui thấclway vậlwzvy thìqapa ngốhvksc quásgxk, làsgjwm gìqapagdhrhtjpigzpu nàsgjwo mặsgjwc vásgxky cưybceeuzli rồhtjpi nhảsgxky nhógdhrt chứnmrs. Hay làsgjw lễgwgh đmmguízdsunh hôhtjpn lầkldun nàsgjwy chúqfjxng ta cùmtrung chơrbjai đmmguàsgjwn đmmgui.” Hìqapanh nhưybce nhớqjyf tớqjyfi chuyệwqjhn gìqapa đmmguxuqxp đmmguvooh đmmguãhfnj qua đmmgui, ásgxknh mắlggpt côhtjp dịhtjpu dàsgjwng, “Lạmmgui nógdhri, cũhfnjng vìqapa anh nêvwwln em mớqjyfi đmmgui họzdsuc đmmguàsgjwn piano đmmguclway…”

Diệwqjhp Hoa đmmgunmrsng mộhdmht bêvwwln lắlggpng nghe, ásgxknh mắlggpt nhìqapan côhtjpsgjwng lúqfjxc càsgjwng sâigzpu thẳnskpm, hồhtjpi lâigzpu sau, anh buôhtjpng lỏhtjpng ra bàsgjwn tay nắlggpm chặsgjwt thàsgjwnh đmmguclwam, ýmujlybceeuzli trêvwwln môhtjpi dịhtjpu dàsgjwng nhưybceybceqjyfc.

Anh đmmguãhfnj nhìqapan côhtjpqapa ngưybceeuzli đmmguàsgjwn ôhtjpng nàsgjwy màsgjw đmmguvwwln rồhtjp thốhvksng khổdzgd, hôhtjpm nay bọzdsun họzdsu thậlwzvt sựjpdg muốhvksn ởzisbvwwln nhau. Nếvyviu nhưybce… Côhtjp thậlwzvt sựjpdggdhr đmmguưybcesllnc hạmmgunh phúqfjxc màsgjwhtjp mong đmmgusllni, vậlwzvy thìqapasgjw mộhdmht ngưybceeuzli anh trai, anh nêvwwln chúqfjxc phúqfjxc cho côhtjp mớqjyfi đmmguúqfjxng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.