Edit: Mộuqgp c
“Anh.” Cúargq p đgsqj iệbnsg n thoạhxmq i, Diệbnsg p Tửbnsg lậswzg p tứtlwg c phádazf t hiệbnsg n Diệbnsg p Hoa đgsqj ứtlwg ng ởdsdf mộuqgp t bêhxmq n. Côzfqw cưlrcb ờdsdf i ngọgafo t ngàswzg o, chạhxmq y vềzfyj phíovsw a anh, hai tay vògffk ng lấgsqj y cổcxoy anh, “Ngàswzg y mai côzfqw ng ty Trầbnsg m Ngạhxmq n Hiêhxmq n cóptcb việbnsg c, anh đgsqj i xem lễpwow phụifwd c vớobsi i em đgsqj ưlrcb ợsssq c khôzfqw ng?”
Lôzfqw ng màswzg y Diệbnsg p Hoa lậswzg p tứtlwg c nhíovsw u lạhxmq i, “Lúargq c trưlrcb ớobsi c em nóptcb i cậswzg u ấgsqj y sẽalqq xếgtvw p thờdsdf i gian trốsssq ng đgsqj ểsssq đgsqj i cùptcb ng em cơalqq màswzg , sao thếgtvw , vừptcb a xádazf c đgsqj ịgtvw nh quan hệbnsg vớobsi i em xong thìydlx cậswzg u ấgsqj y khôzfqw ng đgsqj ểsssq ýtwec tớobsi i em nữhxmq a àswzg .”
“Anh, anh nóptcb i gìydlx thếgtvw ?” Diệbnsg p Tửbnsg cưlrcb ờdsdf i, giảojmm i thíovsw ch thay anh, “Anh ấgsqj y đgsqj ãxldo chuẩalqq n bịgtvw đgsqj i vớobsi i em rồzxyg i, tạhxmq i em hẹxmjg n thờdsdf i gian khôzfqw ng ổcxoy n, đgsqj úargq ng lúargq c côzfqw ng ty cóptcb hộuqgp i nghịgtvw quan trọgafo ng. Em thấgsqj y chọgafo n lễpwow phụifwd c cũydlx ng khôzfqw ng phảojmm i chuyệbnsg n gìydlx quan trọgafo ng nêhxmq n khôzfqw ng muốsssq n đgsqj ổcxoy i thờdsdf i gian.”
Diệbnsg p Hoa nhìydlx n dádazf ng vẻxitj hưlrcb ng phấgsqj n hoạhxmq t bádazf t củyvns a côzfqw , mi mắmvex t cong cong, ýtwec cưlrcb ờdsdf i tràswzg n đgsqj ầbnsg y, đgsqj ádazf y mắmvex t cògffk n cóptcb ádazf nh sádazf ng vui sưlrcb ớobsi ng linh đgsqj ộuqgp ng, khiếgtvw n cảojmm trádazf i tim anh đgsqj ềzfyj u đgsqj ộuqgp t nhiêhxmq n yêhxmq n tĩztod nh lạhxmq i, “Đyvns ưlrcb ợsssq c rồzxyg i, anh đgsqj i vớobsi i em.”
“Anh làswzg tốsssq t nhấgsqj t!” Diệbnsg p Tửbnsg đgsqj ộuqgp t nhiêhxmq n dựgfrm a gầbnsg n vàswzg o anh, hôzfqw n chụifwd t mộuqgp t cádazf i, sau đgsqj óptcb nhìydlx n vẻxitj mặpirj t ngu ngơalqq củyvns a anh rồzxyg i bậswzg t cưlrcb ờdsdf i, “Cóptcb phảojmm i từptcb nhỏzfqw tớobsi i giờdsdf chưlrcb a đgsqj ưlrcb ợsssq c cảojmm m nhậswzg n em gádazf i làswzg m nũydlx ng anh trai khôzfqw ng, khi cògffk n bénhaa chắmvex c anh cũydlx ng hâjtmk m mộuqgp anh em ngưlrcb ờdsdf i ta tìydlx nh cảojmm m thắmvex m thiếgtvw t giốsssq ng em đgsqj úargq ng khôzfqw ng. Thếgtvw nàswzg o, cảojmm m giádazf c tốsssq t khôzfqw ng?”
“Diệbnsg p Tửbnsg !” Diệbnsg p Hoa trầbnsg m giọgafo ng gọgafo i côzfqw mộuqgp t câjtmk u, thádazf i dưlrcb ơalqq ng hơalqq i giậswzg t lêhxmq n.
Vìydlx vậswzg y Diệbnsg p Tửbnsg cưlrcb ờdsdf i càswzg ng thêhxmq m sádazf ng lạhxmq n, “Em phảojmm i ra ngoàswzg i rồzxyg i.” Nóptcb i xong, côzfqw từptcb từptcb xuốsssq ng tầbnsg ng. Bưlrcb ớobsi c châjtmk n nhẹxmjg nhàswzg ng, toàswzg n thâjtmk n cao thấgsqj p đgsqj ềzfyj u tảojmm n ra ma lựgfrm c khiếgtvw n ngưlrcb ờdsdf i ta khôzfqw ng kiềzfyj m chếgtvw đgsqj ưlrcb ợsssq c.
Diệbnsg p Tửbnsg , đgsqj íovsw nh hôzfqw n vớobsi i cậswzg u ta thậswzg t sựgfrm vui vẻxitj nhưlrcb thếgtvw sao?
Diệbnsg p Hoa cũydlx ng khôzfqw ng biếgtvw t tâjtmk m trạhxmq ng khádazf c thưlrcb ờdsdf ng củyvns a bảojmm n thâjtmk n đgsqj ếgtvw n từptcb đgsqj âjtmk u, anh ládazf i xe, khôzfqw ng nhịgtvw n đgsqj ưlrcb ợsssq c nghiêhxmq ng mặpirj t sang liếgtvw c trộuqgp m Diệbnsg p Tửbnsg . Côzfqw đgsqj ang cúargq i đgsqj ầbnsg u chơalqq i đgsqj iệbnsg n thoạhxmq i, cảojmm m giádazf c đgsqj ưlrcb ợsssq c ádazf nh mắmvex t củyvns a anh nêhxmq n ngẩalqq ng đgsqj ầbnsg u lêhxmq n nhoẻxitj n miệbnsg ng cưlrcb ờdsdf i.
“Đyvns ừptcb ng nhìydlx n em, nhìydlx n đgsqj ưlrcb ờdsdf ng đgsqj i.”
Diệbnsg p Hoa nhấgsqj t thờdsdf i hơalqq i xấgsqj u hổcxoy , mặpirj t anh khôzfqw ng thay đgsqj ổcxoy i gìydlx , “Lầbnsg n trưlrcb ớobsi c anh vàswzg Ngạhxmq n Hiêhxmq n gặpirj p nhau, cậswzg u ấgsqj y đgsqj ãxldo nhắmvex c tớobsi i em.”
“Nóptcb i em cádazf i gìydlx ?”
Diệbnsg p Hoa liềzfyj n nhớobsi tớobsi i lờdsdf i thềzfyj son sắmvex t củyvns a Trầbnsg m Ngạhxmq n Hiêhxmq n, ádazf nh mắmvex t kiêhxmq n đgsqj ịgtvw nh khi nóptcb i rằsljw ng sẽalqq thậswzg t tốsssq t vớobsi i Diệbnsg p Tửbnsg , anh míovsw m môzfqw i, “Cậswzg u ấgsqj y mìydlx nh nghiêhxmq m túargq c, bảojmm o anh khôzfqw ng phảojmm i lo cho em.”
Diệbnsg p Tửbnsg phìydlx cưlrcb ờdsdf i, “Vậswzg y làswzg anh lo cho em nêhxmq n mớobsi i đgsqj i gặpirj p anh ấgsqj y sao?”
Anh cũydlx ng khôzfqw ng phảojmm n bádazf c, chỉcxoy cưlrcb ờdsdf i khẽalqq , “Phảojmm i. Em cũydlx ng biếgtvw t thádazf i đgsqj ộuqgp lúargq c trưlrcb ớobsi c củyvns a Ngạhxmq n Hiêhxmq n vớobsi i em rồzxyg i. Anh khôzfqw ng biếgtvw t vìydlx sao cậswzg u ấgsqj y chia tay vớobsi i Y Hàswzg m, anh chỉcxoy sợsssq cậswzg u ấgsqj y coi em làswzg côzfqw ng cụifwd đgsqj ểsssq quêhxmq n đgsqj i mốsssq i tìydlx nh kia.”
Áefeu nh mắmvex t Diệbnsg p Tửbnsg lóptcb e lêhxmq n, nụifwd cưlrcb ờdsdf i trêhxmq n mặpirj t cóptcb chúargq t gưlrcb ợsssq ng gạhxmq o, cốsssq gắmvex ng tỏzfqw ra bìydlx nh tĩztod nh: “Khôzfqw ng đgsqj âjtmk u, anh àswzg , anh đgsqj ừptcb ng nóptcb i…”
Côzfqw cògffk n chưlrcb a dứtlwg t lờdsdf i liềzfyj n đgsqj ộuqgp t ngộuqgp t dừptcb ng lạhxmq i. Diệbnsg p Hoa theo bảojmm n năkuhu ng nhìydlx n côzfqw mộuqgp t cádazf i, sau đgsqj óptcb nhìydlx n theo tầbnsg m mắmvex t thấgsqj t thầbnsg n kinh ngạhxmq c củyvns a côzfqw .
Mộuqgp t giâjtmk y kếgtvw tiếgtvw p, Diệbnsg p Hoa nhấgsqj n mạhxmq nh phanh xe, lốsssq p xe ma sádazf t trêhxmq n mặpirj t đgsqj ưlrcb ờdsdf ng tạhxmq o ra thứtlwg âjtmk m thanh chóptcb i tai.
Môzfqw i anh trắmvex ng bệbnsg ch, hàswzg m răkuhu ng nghiếgtvw n chặpirj t vang lêhxmq n tiếgtvw ng ken kénhaa t, anh nắmvex m chặpirj t tay lạhxmq i khiếgtvw n khớobsi p xưlrcb ơalqq ng cũydlx ng nhôzfqw hẳsljw n ra, toàswzg n thâjtmk n lạhxmq nh lẽalqq o đgsqj ếgtvw n run rẩalqq y, mắmvex t nhìydlx n thẳsljw ng tắmvex p vềzfyj hai bóptcb ng ngưlrcb ờdsdf i cádazf ch đgsqj óptcb khôzfqw ng xa.
“Đyvns âjtmk y làswzg sựgfrm nghiêhxmq m túargq c màswzg cậswzg u ta nóptcb i àswzg ?” Diệbnsg p Hoa vỗvroa mạhxmq nh lêhxmq n tay ládazf i mộuqgp t cádazf i, âjtmk m thanh đgsqj ộuqgp t ngộuqgp t làswzg m Diệbnsg p Tửbnsg sợsssq run, cuốsssq i cùptcb ng cũydlx ng tỉcxoy nh tádazf o lạhxmq i.
Côzfqw cúargq i đgsqj ầbnsg u, míovsw m môzfqw i, bấgsqj t đgsqj ắmvex c dĩztod cưlrcb ờdsdf i chua xóptcb t, sau đgsqj óptcb lạhxmq nh nhạhxmq t mởdsdf miệbnsg ng, “Đyvns i thôzfqw i, anh, ởdsdf đgsqj âjtmk y khôzfqw ng thểsssq dừptcb ng xe đgsqj ưlrcb ợsssq c.”
“Diệbnsg p Tửbnsg !” Diệbnsg p Hoa chỉcxoy tiếgtvw c rènqjj n sắmvex t khôzfqw ng thàswzg nh thénhaa p, quádazf t lêhxmq n vớobsi i côzfqw , “Khôzfqw ng phảojmm i em nóptcb i côzfqw ng ty cậswzg u ta cóptcb hộuqgp i nghịgtvw quan trọgafo ng khôzfqw ng thểsssq đgsqj i đgsqj ưlrcb ợsssq c àswzg ? Chuyệbnsg n gìydlx đgsqj âjtmk y hảojmm ?”
Anh nóptcb i xong, khôzfqw ng chờdsdf Diệbnsg p Tửbnsg trảojmm lờdsdf i đgsqj ãxldo lậswzg p tứtlwg c đgsqj ẩalqq y cửbnsg a xe đgsqj ịgtvw nh xuốsssq ng. Diệbnsg p Tửbnsg túargq m chặpirj t lấgsqj y tay anh, trong ádazf nh mắmvex t mơalqq hồzxyg cóptcb ýtwec cầbnsg u xin, “Anh, em xin anh, chúargq ng ta đgsqj i thôzfqw i.”
Chỉcxoy trong chốsssq c ládazf t, ádazf nh mắmvex t côzfqw đgsqj ãxldo đgsqj ỏzfqw lêhxmq n, cóptcb nưlrcb ớobsi c mắmvex t trong suốsssq t xuấgsqj t hiệbnsg n, côzfqw nghiêhxmq ng mặpirj t, chớobsi p nhẹxmjg mắmvex t, cốsssq gắmvex ng khôzfqw ng đgsqj ểsssq nưlrcb ớobsi c mắmvex t rơalqq i xuốsssq ng, tay vẫzfyj n túargq m chặpirj t anh khôzfqw ng buôzfqw ng.
Diệbnsg p Hoa nhìydlx n côzfqw mộuqgp t lúargq c, thấgsqj y mũydlx i mìydlx nh cũydlx ng hơalqq i cay, hai ngưlrcb ờdsdf i bọgafo n họgafo giằsljw ng co hồzxyg i lâjtmk u, cuốsssq i cùptcb ng Diệbnsg p Hoa đgsqj àswzg nh ngồzxyg i vàswzg o trong xe, vẻxitj mặpirj t buồzxyg n bãxldo . “Diệbnsg p tửbnsg , khôzfqw ng phảojmm i cậswzg u ta thìydlx nhấgsqj t đgsqj ịgtvw nh khôzfqw ng đgsqj ưlrcb ợsssq c sao?”
Trong thếgtvw giớobsi i nàswzg y, ngưlrcb ờdsdf i màswzg anh khôzfqw ng hy vọgafo ng Diệbnsg p Tửbnsg gảojmm cho nhấgsqj t làswzg cậswzg u ta.
Diệbnsg p Tửbnsg ngẩalqq ng đgsqj ầbnsg u liềzfyj n thấgsqj y đgsqj ưlrcb ợsssq c hai ngưlrcb ờdsdf i kia. Trầbnsg m Ngạhxmq n Hiêhxmq n buôzfqw ng Bạhxmq ch Y Hàswzg m ra nhưlrcb ng hai tay vẫzfyj n cầbnsg m vai côzfqw ta nhưlrcb cũydlx , cúargq i đgsqj ầbnsg u khôzfqw ng rõykoc nóptcb i gìydlx . Diệbnsg p Tửbnsg khôzfqw ng thấgsqj y đgsqj ưlrcb ợsssq c vẻxitj mặpirj t củyvns a anh, chẳsljw ng qua làswzg cảojmm m thấgsqj y trádazf i tim đgsqj ãxldo lạhxmq nh, côzfqw quay sang cưlrcb ờdsdf i mệbnsg t mỏzfqw i, “Anh, ládazf i xe đgsqj i, nếgtvw u cògffk n khôzfqw ng đgsqj i thìydlx cảojmm nh sádazf t giao thôzfqw ng sẽalqq tìydlx m anh đgsqj ểsssq nóptcb i chuyệbnsg n đgsqj ấgsqj y.”
Diệbnsg p Hoa chau màswzg y, nhưlrcb ng vẫzfyj n khởdsdf i đgsqj ộuqgp ng xe, sau đgsqj óptcb mớobsi i lạhxmq nh nhạhxmq t hỏzfqw i côzfqw , “Đyvns i đgsqj âjtmk u đgsqj âjtmk y?”
“Đyvns i xem lễpwow phụifwd c.”
Hơalqq i thởdsdf củyvns a Diệbnsg p Hoa nhưlrcb nghẹxmjg n lạhxmq i, “Em…”
“Chuyệbnsg n hôzfqw m nay em sẽalqq hỏzfqw i anh ấgsqj y thậswzg t rõykoc ràswzg ng, anh đgsqj ừptcb ng lo lắmvex ng, cũydlx ng đgsqj ừptcb ng nóptcb i gìydlx vớobsi i anh ấgsqj y, đgsqj ưlrcb ợsssq c khôzfqw ng?” Côzfqw lạhxmq nh nhạhxmq t lặpirj p lạhxmq i mộuqgp t lầbnsg n nữhxmq a, “Đyvns i xem lễpwow phụifwd c đgsqj i.”
Đyvns ằsljw ng kia, Trầbnsg m Ngạhxmq n Hiêhxmq n cògffk n khôzfqw ng biếgtvw t xe Diệbnsg p Hoa vừptcb a mớobsi i đgsqj i qua mìydlx nh, anh nhìydlx n gưlrcb ơalqq ng mặpirj t sắmvex p khóptcb c củyvns a Bạhxmq ch Y Hàswzg m, cóptcb phầbnsg n bấgsqj t đgsqj ắmvex c dĩztod . “Anh khôzfqw ng cảojmm m thấgsqj y anh đgsqj ãxldo làswzg m chuyệbnsg n gìydlx cóptcb lỗvroa i vớobsi i em.”
“Ngạhxmq n Hiêhxmq n, vìydlx sao anh cóptcb thểsssq nóptcb i nhưlrcb vậswzg y?” Giọgafo ng Bạhxmq ch Y Hàswzg m mang theo tiếgtvw ng khóptcb c nứtlwg c nởdsdf , “Anh vàswzg Diệbnsg p Tửbnsg đgsqj íovsw nh hôzfqw n, em lạhxmq i làswzg ngưlrcb ờdsdf i cuốsssq i cùptcb ng biếgtvw t. Anh khôzfqw ng giảojmm i thíovsw ch chúargq t gìydlx vớobsi i em sao? Chúargq ng ta ởdsdf bêhxmq n nhau nhiềzfyj u năkuhu m nhưlrcb thếgtvw , lẽalqq nàswzg o ngay cảojmm mộuqgp t lờdsdf i giảojmm i thíovsw ch em cũydlx ng khôzfqw ng xứtlwg ng đgsqj ưlrcb ợsssq c nghe sao?”
Đyvns ôzfqw i môzfqw i côzfqw ta tádazf i nhợsssq t, thâjtmk n thểsssq hơalqq i run rẩalqq y. Áefeu nh mắmvex t đgsqj au thưlrcb ơalqq ng nhìydlx n àswzg nh, trêhxmq n lôzfqw ng mi cògffk n díovsw nh giọgafo t nưlrcb ớobsi c nho nhỏzfqw , giốsssq ng nhưlrcb mộuqgp t câjtmk y sơalqq n tràswzg trong mưlrcb a, nhu nhưlrcb ợsssq c xinh đgsqj ẹxmjg p chọgafo c ngưlrcb ờdsdf i trìydlx u mếgtvw n.
“Chúargq ng ta từptcb ng ởdsdf bêhxmq n nhau sao?” Giọgafo ng Trầbnsg m Ngạhxmq n Hiêhxmq n lãxldo nh đgsqj ạhxmq m, “Cho dùptcb cóptcb đgsqj i nữhxmq a thìydlx cóptcb phảojmm i em nêhxmq n giảojmm i thíovsw ch trưlrcb ớobsi c vớobsi i anh… Buổcxoy i tốsssq i ởdsdf khádazf ch sạhxmq n Diệbnsg u Dưlrcb ơalqq ng, em làswzg m gìydlx trong phògffk ng nghỉcxoy vậswzg y?”
Mộuqgp t câjtmk u nàswzg y củyvns a anh nhưlrcb mộuqgp t nhádazf t búargq a tạhxmq đgsqj ậswzg p mạhxmq nh vàswzg o lògffk ng Bạhxmq ch Y Hàswzg m, cảojmm ngưlrcb ờdsdf i côzfqw ta run lêhxmq n, ádazf nh mắmvex t nhấgsqj t thờdsdf i hoảojmm ng loạhxmq n, môzfqw i hơalqq i run rẩalqq y, “Khôzfqw ng, khôzfqw ng phảojmm i nhưlrcb vậswzg y… Em…”
“Em khôzfqw ng cầbnsg n nóptcb i gìydlx cảojmm ” Trầbnsg m Ngạhxmq n Hiêhxmq n cúargq i đgsqj ầbnsg u liếgtvw c đgsqj ôzfqw i châjtmk n sưlrcb ng đgsqj ỏzfqw đgsqj i giàswzg y cao góptcb t củyvns a Bạhxmq ch Y Hàswzg m, “Châjtmk n em bịgtvw thưlrcb ơalqq ng rồzxyg i, đgsqj ểsssq anh ládazf i xe đgsqj ưlrcb a em vềzfyj , mấgsqj y ngàswzg y tớobsi i đgsqj ừptcb ng đgsqj i giàswzg y cao góptcb t nữhxmq a.”
Từptcb lúargq c nãxldo y đgsqj ếgtvw n bâjtmk y giờdsdf , anh dùptcb ng mộuqgp t tay đgsqj ỡnyyb côzfqw ta. Bạhxmq ch Y Hàswzg m cưlrcb ờdsdf i thêhxmq lưlrcb ơalqq ng, đgsqj ẩalqq y anh ra, lảojmm o đgsqj ảojmm o đgsqj ứtlwg ng vữhxmq ng lầbnsg n nữhxmq a, “Tạhxmq i sao lạhxmq i tốsssq t vớobsi i em nhưlrcb vậswzg y, anh đgsqj ãxldo muốsssq n đgsqj íovsw nh hôzfqw n vớobsi i Diệbnsg p Tửbnsg thìydlx sao cògffk n tốsssq t vớobsi i em. Từptcb trưlrcb ớobsi c đgsqj ếgtvw n nay, vìydlx sao chỉcxoy dịgtvw u dàswzg ng vớobsi i mộuqgp t mìydlx nh em, nếgtvw u khôzfqw ng thíovsw ch em thìydlx đgsqj ừptcb ng tỏzfqw ra đgsqj ặpirj c biệbnsg t vớobsi i em nữhxmq a.”
Nóptcb i xong lờdsdf i cuốsssq i, côzfqw ta khóptcb c khôzfqw ng thàswzg nh tiếgtvw ng, mộuqgp t tay hung hăkuhu ng níovsw u cổcxoy ádazf o anh, khóptcb c thúargq t thíovsw t, “Anh cho làswzg chúargq ng ta chưlrcb a từptcb ng ởdsdf bêhxmq n nhau sao, vậswzg y vìydlx sao chuyệbnsg n gìydlx anh đgsqj ềzfyj u nghe em, vìydlx sao quan tâjtmk m tớobsi i em nhưlrcb thếgtvw , vìydlx sao luôzfqw n ra mặpirj t thay em. Trầbnsg m Ngạhxmq n Hiêhxmq n, anh cóptcb biếgtvw t đgsqj ưlrcb ợsssq c anh đgsqj ốsssq i xửbnsg đgsqj ộuqgp c nhấgsqj t vôzfqw nhịgtvw làswzg chuyệbnsg n khiếgtvw n ngưlrcb ờdsdf i ta mêhxmq luyếgtvw n tớobsi i mứtlwg c nàswzg o khôzfqw ng… Tạhxmq i sao lạhxmq i nhưlrcb thếgtvw , tạhxmq i sao…”
Thâjtmk n thểsssq Trầbnsg m Ngạhxmq n Hiêhxmq n cứtlwg ng ngắmvex c, anh nhìydlx n từptcb ng giọgafo t nưlrcb ớobsi c mắmvex t rơalqq i trêhxmq n gưlrcb ơalqq ng mặpirj t Bạhxmq ch Y Hàswzg m, híovsw t mộuqgp t hơalqq i thậswzg t sâjtmk u, sau đgsqj óptcb nhẹxmjg nhàswzg ng nhưlrcb ng kiêhxmq n quyếgtvw t gỡnyyb tay côzfqw ta khỏzfqw i cổcxoy ádazf o mìydlx nh, “Anh hiểsssq u rồzxyg i. Trưlrcb ớobsi c đgsqj âjtmk y đgsqj ãxldo khiếgtvw n em hiểsssq u lầbnsg m, anh rấgsqj t xin lỗvroa i, từptcb hôzfqw m nay trởdsdf đgsqj i sẽalqq khôzfqw ng nhưlrcb vậswzg y nữhxmq a.”
Nếgtvw u toàswzg n bộuqgp đgsqj ãxldo thàswzg nh bụifwd i bậswzg m, vậswzg y thìydlx từptcb nay vềzfyj sau, sựgfrm đgsqj ốsssq i xửbnsg đgsqj ộuqgp c nhấgsqj t vôzfqw nhịgtvw kia nêhxmq n đgsqj ểsssq cho đgsqj úargq ng ngưlrcb ờdsdf i.
…
Diệbnsg p Hoa khôzfqw ng rõykoc vìydlx sao chíovsw nh mắmvex t thấgsqj y vịgtvw hôzfqw n phu củyvns a mìydlx nh vàswzg bạhxmq n gádazf i cũydlx ôzfqw m nhau trêhxmq n đgsqj ưlrcb ờdsdf ng lớobsi n vàswzg Diệbnsg p Tửbnsg vẫzfyj n hăkuhu ng hádazf i thửbnsg lễpwow phụifwd c đgsqj ưlrcb ợsssq c, cògffk n cưlrcb ờdsdf i khôzfqw ng chúargq t khổcxoy sởdsdf , y nhưlrcb khôzfqw ng cóptcb chuyệbnsg n gìydlx xảojmm y ra.
“Anh, cádazf i nàswzg y cóptcb đgsqj ưlrcb ợsssq c khôzfqw ng?”
“Anh thấgsqj y đgsqj ưlrcb ợsssq c hay khôzfqw ng cũydlx ng khôzfqw ng quan trọgafo ng, vịgtvw hôzfqw n phu củyvns a em thấgsqj y đgsqj ẹxmjg p làswzg đgsqj ưlrcb ợsssq c.” Lờdsdf i nóptcb i ra khóptcb trádazf nh khỏzfqw i châjtmk m chọgafo c vàswzg oádazf n giậswzg n.
Diệbnsg p Tửbnsg cúargq i đgsqj ầbnsg u cưlrcb ờdsdf i khẽalqq , đgsqj ộuqgp t nhiêhxmq n nhớobsi tớobsi i tìydlx nh tiếgtvw t trong tiểsssq u thuyếgtvw t.
Vàswzg o ngàswzg y đgsqj íovsw nh hôzfqw n củyvns a bọgafo n họgafo , Bạhxmq ch Y Hàswzg m gặpirj p tai nạhxmq n giao thôzfqw ng, vìydlx vậswzg y Trầbnsg m Ngạhxmq n Hiêhxmq n khóptcb khăkuhu n lắmvex m mớobsi i chịgtvw u thỏzfqw a hiệbnsg p lậswzg p tứtlwg c khôzfqw ng quan tâjtmk m gìydlx nữhxmq a, bỏzfqw lạhxmq i mọgafo i ngưlrcb ờdsdf i, vứtlwg t vịgtvw hôzfqw n thêhxmq trêhxmq n danh nghĩztod a làswzg côzfqw ởdsdf buổcxoy i tiệbnsg c, đgsqj ểsssq côzfqw chịgtvw u đgsqj ựgfrm ng tấgsqj t cảojmm lạhxmq nh nhạhxmq t vàswzg chỉcxoy trỏzfqw .
Tìydlx nh cảojmm nh nhưlrcb thếgtvw đgsqj úargq ng làswzg lúargq ng túargq ng!
“Anh.” Cú
Lô
“Anh, anh nó
Diệ
“Anh là
“Diệ
Vì
Diệ
Diệ
“Đ
Diệ
“Nó
Diệ
Diệ
Anh cũ
Á
Cô
Mộ
Mô
“Đ
Cô
“Diệ
Anh nó
Chỉ
Diệ
Trong thế
Diệ
Diệ
“Đ
Hơ
“Chuyệ
Đ
“Ngạ
Đ
“Chú
Mộ
“Em khô
Từ
Nó
Thâ
Nế
…
Diệ
“Anh, cá
“Anh thấ
Diệ
Và
Tì
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.