Nữ Phụ Công Tâm Kế

Quyển 7-Chương 12 :

    trước sau   
Edit: Mộdlylc

“Trầjorqm Ngạkkmmn Hiêzrbdn, thậelqkt ra anh cótuhk ýzrbdchoi?” Sau khi ra khỏxxjpi nhàchou họskxc Trầjorqm, nụqvtiterawlxpi trêzrbdn gưteraơsekcng mặuhrkt Diệngcrp Tửyffw lậelqkp tứxxjpc biếwyhhn mấtuhkt, sắxxjpc mặuhrkt táoyzbi xanh, giọskxcng nótuhki cũjorqng khôbnvong còbnvon kháoyzbch sáoyzbo nữohvla.

Trầjorqm Ngạkkmmn Hiêzrbdn liếwyhhc côbnvo mộdlylt cáoyzbi, lạkkmmnh nhạkkmmt mởytcp miệngcrng, “Khôbnvong cótuhk ýzrbdchoi. Ômmzzng nộdlyli muốmoudn anh cưterazuedi em, anh khôbnvong bàchoui xíjqmach nêzrbdn cưterazuedi thôbnvoi.”

“Anh khôbnvong bàchoui xíjqmach àchou?” Diệngcrp Tửyffw dừwjptng bưterazuedc, cưterawlxpi lạkkmmnh mộdlylt tiếwyhhng, trong mắxxjpt lótuhke lêzrbdn ngọskxcn lửyffwa giậelqkn dữohvl, “Anh nótuhki anh khôbnvong bàchoui xíjqmach àchou? Nhưterang làchoum thếwyhhchouo bâivlly giờwlxp, em rấtuhkt bàchoui xíjqmach. Anh phảduoyi đqlhxíjqmanh hôbnvon vớzuedi em, vậelqky Bạkkmmch Y Hàchoum thìchoi sao?”

Vẻzmcd mặuhrkt Trầjorqm Ngạkkmmn Hiêzrbdn khôbnvong thay đqlhxaaxji, “Anh đqlhxãdfag chia tay vớzuedi côbnvotuhky rồxndxi.” Anh dừwjptng mộdlylt chúfeevt, lạkkmmi cưterawlxpi khinh miệngcrt, “Cũjorqng khôbnvong phảduoyi, bọskxcn anh vốmoudn dĩlkpa khôbnvong hềjodoytcpzrbdn nhau.”

“Cho nêzrbdn anh mớzuedi cưterazuedi em. Vậelqky em làchouoyzbi gìchoi, dựbjmp bịurpk sao? Anh đqlhxãdfag chơsekci đqlhxùwlxpa cháoyzbn Bạkkmmch Y Hàchoum rồxndxi nêzrbdn lạkkmmi thấtuhky hứxxjpng thúfeev vớzuedi em àchou?” Vẻzmcd mặuhrkt Diệngcrp Tửyffw trởytcpzrbdn mấtuhkt bìchoinh tĩlkpanh, giọskxcng cũjorqng cao lêzrbdn.


Trầjorqm Ngạkkmmn Hiêzrbdn nhíjqmau màchouy, sắxxjpc mặuhrkt sa sầjorqm, “Em đqlhxxxjpng nótuhki khótuhk nghe nhưtera vậelqky.”

Diệngcrp Tửyffwterawlxpi tràchouo phúfeevng, “Em nótuhki quáoyzb khótuhk nghe àchou? Vậelqky còbnvon anh, anh còbnvon nhớzued trưterazuedc đqlhxâivlly anh từwjptng nótuhki gìchoi vớzuedi em khôbnvong? Khi em hỏxxjpi anh phảduoyi thếwyhhchouo thìchoi anh mớzuedi thíjqmach em, anh đqlhxãdfagtuhki gìchoi? Anh nótuhki cho dùwlxp em cótuhk quấtuhkn lấtuhky anh thêzrbdm nămmzzm nămmzzm, rồxndxi lạkkmmi nămmzzm nămmzzm, mặuhrkc kệngcr em hao hếwyhht tâivllm sứxxjpc thìchoi anh cũjorqng sẽtwsx khôbnvong thíjqmach em chúfeevt nàchouo.” Côbnvo vừwjpta nótuhki vừwjpta cưterawlxpi, khótuhke miệngcrng cũjorqng cong lêzrbdn nhưtera châivllm chọskxcc, “Trầjorqm Ngạkkmmn Hiêzrbdn, làchoum ngưterawlxpi khôbnvong thểxked nhưtera thếwyhh. Em mấtuhkt sáoyzbu nămmzzm mớzuedi buôbnvong chấtuhkp niệngcrm vớzuedi anh, cótuhk thểxked đqlhxmoudi xửyffw vớzuedi anh nhưtera bạkkmmn bèbihe. Trưterazuedc đqlhxâivlly anh nótuhki chắxxjpc chắxxjpn nhưtera vậelqky, làchoum sao cótuhk thểxkedtuhki đqlhxaaxji ýzrbdchou đqlhxaaxji ýzrbd chứxxjp? Anh cho rằdfagng anh muốmoudn kếwyhht hôbnvon thìchoi em sẽtwsx gảduoy sao? Bởytcpi vìchoi em thíjqmach anh lâivllu nhưtera vậelqky nêzrbdn trong lòbnvong anh em làchou kiểxkedu gọskxci sẽtwsx tớzuedi đqlhxuổaaxji sẽtwsx đqlhxi àchou?”

Trầjorqm Ngạkkmmn Hiêzrbdn lặuhrkng lẽtwsx nhìchoin Diệngcrp Tửyffw, môbnvoi côbnvo đqlhxeo nụqvtiterawlxpi lạkkmmnh lẽtwsxo, đqlhxáoyzby mắxxjpt lạkkmmi lấtuhkp loáoyzbng sótuhkng nưterazuedc, cuồxndxn cuộdlyln đqlhxau đqlhxzuedn vàchou phẫyehnn nộdlyl, giọskxcng nótuhki mơsekc hồxndx chua cháoyzbt. Côbnvo nhìchoin anh nhưtera thếwyhh, áoyzbnh mắxxjpt sâivllu thẳqlhxm, trong đqlhxótuhkqlhxn chứxxjpa rấtuhkt nhiềjodou tìchoinh cảduoym khiếwyhhn anh khôbnvong thểxked thừwjpta nhậelqkn, tráoyzbi tim anh khẽtwsx run lêzrbdn.

Anh trầjorqm mặuhrkc, Diệngcrp Tửyffw đqlhxdlylt nhiêzrbdn bìchoinh tĩlkpanh lạkkmmi. Côbnvofeevi đqlhxjorqu, nhẹchou nhàchoung cắxxjpn môbnvoi, lôbnvong mi run rẩqlhxy. Mộdlylt lúfeevc lâivllu sau, côbnvo lạkkmmi mỉqlhxm cưterawlxpi chếwyhh giễxmfcu, giọskxcng nótuhki cũjorqng trởytcpzrbdn nhẹchou nhàchoung nhưteraterazuedc, “Xin lỗxctci, anh thấtuhky đqlhxtuhky, cứxxjp gặuhrkp phảduoyi chuyệngcrn vớzuedi anh làchou em lạkkmmi biếwyhhn thàchounh dáoyzbng vẻzmcdchouy, tíjqmanh toáoyzbn chi li, kiêzrbdu ngạkkmmo càchoun rỡivll, khôbnvong chịurpku bỏxxjp qua cho ngưterawlxpi kháoyzbc, em khôbnvong muốmoudn trởytcp thàchounh nhưteraivlly giờwlxp, em rấtuhkt cháoyzbn ghédwnkt mìchoinh nhưtera vậelqky.”

bnvo lạkkmmi ngẩqlhxng đqlhxjorqu lêzrbdn nhìchoin anh, áoyzbnh mắxxjpt đqlhxãdfagchoinh tĩlkpanh nhưtera đqlhxjorqm nưterazuedc, côbnvojqmat sâivllu mộdlylt hơsekci, mỉqlhxm cưterawlxpi xong lạkkmmi bàchouy ra dáoyzbng vẻzmcd lạkkmmnh nhạkkmmt dịurpku dàchoung, “Nhữohvlng gìchoibnvom nay anh nótuhki em sẽtwsx quêzrbdn hếwyhht, coi nhưtera anh chưteraa từwjptng nótuhki gìchoi. Lầjorqn sau gặuhrkp lạkkmmi…” Côbnvo cụqvtip mắxxjpt xuốmoudng, cưterawlxpi dịurpku dàchoung, “Lầjorqn sau gặuhrkp, anh nhớzued trảduoy lạkkmmi tuyểxkedn tậelqkp cótuhk chữohvljqma củivlla thầjorqy cho em.”

tuhki đqlhxếwyhhn đqlhxâivlly, Diệngcrp Tửyffw thoáoyzbi máoyzbi nhìchoin anh, “Đtuhkưteratsjlc rồxndxi, đqlhxưteraa tớzuedi đqlhxâivlly thôbnvoi, em cótuhk thểxked bắxxjpt xe vềjodo.”

bnvo xoay ngưterawlxpi bưterazuedc đqlhxi, bưterazuedc châivlln khôbnvong nhanh khôbnvong chậelqkm, lưterang thẳqlhxng tắxxjpp, máoyzbi tótuhkc dàchoui tớzuedi eo bay lưteratsjln trong giótuhk đqlhxêzrbdm. Trong lòbnvong Trầjorqm Ngạkkmmn Hiêzrbdn đqlhxdlylt nhiêzrbdn chua xótuhkt, nhữohvlng lờwlxpi côbnvo vừwjpta nótuhki giốmoudng nhưterabnvon phiêzrbdu đqlhxãdfagng giữohvla bầjorqu trờwlxpi, quanh quẩqlhxn bêzrbdn tai anh.

Anh khôbnvong nhịurpkn đqlhxưteratsjlc mởytcp miệngcrng, “Nếwyhhu thậelqkt sựbjmp em khôbnvong muốmoudn đqlhxíjqmanh hôbnvon vớzuedi anh chúfeevt nàchouo, sao khi ôbnvong nộdlyli vui vẻzmcd chọskxcn ngàchouy cho chúfeevng ta em lạkkmmi khôbnvong kiêzrbdn quyếwyhht từwjpt chốmoudi, vìchoi sao khôbnvong làchoum thếwyhh?”

Anh vừwjpta nótuhki ra, thâivlln thểxked Diệngcrp Tửyffw nhưtera bịurpk đqlhxótuhkng khung. Hồxndxi lâivllu sau, giọskxcng côbnvo nhẹchou nhàchoung vang lêzrbdn, mờwlxpduoyo nhưtera giótuhk, cótuhk chúfeevt khàchoun khàchoun, tràchoun đqlhxjorqy tựbjmp giễxmfcu, “Đtuhkúfeevng vậelqky, vìchoi sao em khôbnvong kiêzrbdn quyếwyhht từwjpt chốmoudi chứxxjp? Ha ha, em cũjorqng muốmoudn biếwyhht, vìchoi sao em khôbnvong làchoum vậelqky.”

Giọskxcng nótuhki ấtuhky đqlhxâivllm vàchouo trong lòbnvong Trầjorqm Ngạkkmmn Hiêzrbdn đqlhxếwyhhn đqlhxau xótuhkt, khôbnvong khíjqma tựbjmpa nhưtera ngưterang đqlhxskxcng, ưterazuedt áoyzbt, khiếwyhhn cảduoy tráoyzbi tim anh đqlhxjodou ưterazuedt nhẹchoup. Đtuhkdlylt nhiêzrbdn anh thấtuhky hốmoudi hậelqkn, tạkkmmi sao anh lạkkmmi nótuhki ra câivllu ấtuhky, giốmoudng nhưtera anh đqlhxang ngạkkmmo nghễxmfc tựbjmp phụqvti chàchou đqlhxkkmmp lêzrbdn tìchoinh cảduoym củivlla ngưterawlxpi kháoyzbc vậelqky.

Diệngcrp Tửyffw vừwjpta vềjodo tớzuedi nhàchou đqlhxãdfag thấtuhky Diệngcrp Hoa ngồxndxi trêzrbdn ghếwyhh salon, sắxxjpc mặuhrkt sa sầjorqm, côbnvo miễxmfcn cưteraivllng mỉqlhxm cưterawlxpi, giọskxcng cótuhk chúfeevt mệngcrt mỏxxjpi, “Anh vềjodo rồxndxi àchou, sao lạkkmmi ngồxndxi đqlhxâivlly? Đtuhkang chờwlxp em sao?”

Diệngcrp Hoa quay đqlhxjorqu nhìchoin côbnvo, châivlln màchouy nhíjqmau chặuhrkt, “Em vàchou Trầjorqm Ngạkkmmn Hiêzrbdn làchou thếwyhhchouo? Hai ngưterawlxpi muốmoudn đqlhxíjqmanh hôbnvon àchou?”

Diệngcrp Tửyffw sửyffwng sốmoudt, “Sao anh lạkkmmi biếwyhht?”


Diệngcrp Hoa đqlhxxxjpng bậelqkt dậelqky, đqlhxi tớzuedi trưterazuedc mặuhrkt côbnvo, hai tay cầjorqm lấtuhky vai côbnvotuhk chúfeevt thôbnvo lỗxctc, “Quảduoy nhiêzrbdn làchou hai ngưterawlxpi muốmoudn đqlhxíjqmanh hôbnvon? Vìchoi sao? Diệngcrp Tửyffw, chẳqlhxng lẽtwsx em còbnvon chưteraa tỉqlhxnh ngộdlyl sao? Đtuhkếwyhhn bâivlly giờwlxp em vẫyehnn…”

Lờwlxpi anh còbnvon chưteraa xong, Diệngcrp Tửyffw đqlhxãdfag tiếwyhhn lêzrbdn mộdlylt bưterazuedc, dựbjmpa đqlhxjorqu vàchouo ngựbjmpc anh, nótuhki khẽtwsx, “Anh, em mệngcrt quáoyzb, đqlhxwjptng nótuhki chuyệngcrn vềjodo anh ấtuhky vớzuedi em đqlhxưteratsjlc khôbnvong?”

Đtuhkôbnvoi môbnvoi Diệngcrp Hoa khẽtwsx đqlhxdlylng, cuốmoudi cùwlxpng khôbnvong nótuhki gìchoi nữohvla, chỉqlhxteraơsekcn tay xoa đqlhxjorqu côbnvo, thởytcpchoui mộdlylt tiếwyhhng.

Diệngcrp Tửyffw trốmoudn trong ngựbjmpc anh, sau đqlhxótuhk ngẩqlhxng đqlhxjorqu lêzrbdn, sắxxjpc mặuhrkt nhưterachoinh thưterawlxpng, “Anh, anh còbnvon chưteraa nótuhki làchou sao anh lạkkmmi biếwyhht chuyệngcrn nàchouy.”

“Ômmzzng Trầjorqm gọskxci đqlhxiệngcrn cho ba, nótuhki muốmoudn bàchoun bạkkmmc vềjodo lễxmfc đqlhxíjqmanh hôbnvon cho hai ngưterawlxpi. Ba bảduoyo anh hỏxxjpi em xem mọskxci chuyệngcrn làchou thếwyhhchouo.”

Diệngcrp Tửyffw cau mũjorqi oáoyzbn tráoyzbch, “Sao ôbnvong lạkkmmi thếwyhh chứxxjp, hàchounh đqlhxdlylng nhanh thậelqkt đqlhxtuhky.”

“Thậelqkt ra làchou thếwyhhchouo?”

Diệngcrp Tửyffw kểxked lạkkmmi tỉqlhx mỉqlhx mọskxci chuyệngcrn vớzuedi Diệngcrp Hoa, còbnvon cưterawlxpi khẽtwsx, “Lúfeevc đqlhxtuhky em bịurpkivllu đqlhxxndxng ýzrbdterazuedi củivlla Trầjorqm Ngạkkmmn Hiêzrbdn dọskxca sợtsjlzrbdn chỉqlhxsekc hồxndx khôbnvong nótuhki gìchoi. Yêzrbdn tâivllm đqlhxi, em sẽtwsx khôbnvong đqlhxíjqmanh hôbnvon vớzuedi anh ấtuhky, em sẽtwsx giảduoyi thíjqmach rõtwsx mọskxci chuyệngcrn vớzuedi ôbnvong.”

“Cậelqku ấtuhky đqlhxãdfag chia tay vớzuedi Bạkkmmch Y Hàchoum rồxndxi sao?” Diệngcrp Tửyffwtuhki cảduoy đqlhxoạkkmmn dàchoui nhưtera thếwyhh nhưterang khôbnvong hiểxkedu sao Diệngcrp Hoa chỉqlhx bắxxjpt đqlhxưteratsjlc trọskxcng đqlhxiểxkedm nàchouy, giọskxcng còbnvon cótuhk phầjorqn gấtuhkp gáoyzbp. Trong lòbnvong côbnvo khẽtwsx đqlhxdlylng, tạkkmmi nguyêzrbdn bảduoyn, Diệngcrp Hoa làchou ngưterawlxpi thâivllm tìchoinh khôbnvong mỏxxjpi mệngcrt vớzuedi Bạkkmmch Y Hàchoum, chẳqlhxng qua vìchoi Trầjorqm Ngạkkmmn Hiêzrbdn làchou bạkkmmn tốmoudt củivlla anh, Bạkkmmch Y Hàchoum lạkkmmi chưteraa từwjptng biểxkedu lộdlyltuhkchoinh cảduoym nam nữohvl vớzuedi anh nêzrbdn anh mớzuedi ẩqlhxn nhậelqkn khôbnvong đqlhxxked lộdlyl. Hôbnvom nay hai ngưterawlxpi kia đqlhxãdfag chia tay, lẽtwsxchouo Diệngcrp Hoa…

Nghĩlkpa tớzuedi đqlhxâivlly, côbnvo mởytcp miệngcrng trêzrbdu chọskxcc, “Thếwyhhchouo, anh lo lắxxjpng cho Y Hàchoum àchou. Nótuhki thậelqkt làchoufeevc trưterazuedc nhìchoin bọskxcn họskxc rấtuhkt ổaaxjn, em cũjorqng khôbnvong biếwyhht sao lạkkmmi chia tay, anh, anh nhanh châivlln đqlhxếwyhhn gặuhrkp côbnvotuhky đqlhxi.”

Trêzrbdn mặuhrkt làchou nụqvtiterawlxpi nhưterang trong lòbnvong lạkkmmi lo sợtsjl bấtuhkt an.

Ábjmpnh mắxxjpt Diệngcrp Hoa lótuhke lêzrbdn, anh do dựbjmp mộdlylt lúfeevc, khẽtwsx lắxxjpc đqlhxjorqu, “Khôbnvong còbnvon sớzuedm nữohvla, em đqlhxi ngủivll đqlhxi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.