Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 3650 : Thêm hà vào cảnh (266)

    trước sau   
Khôxzeang biếdehat tạqjwdi sao, dùxbdo hoàquyvn cảbslfnh gian khổwuop, khắyowsc nghiệtcjnt hơyllhn cậrnltu cũczfwng đfwdbãxqsj từlnkrng trãxqsji qua, vậrnlty màquyv chỉdehaqjelfvfpu nóidtdi nàquyvy củzgoma Hữoztwu Hữoztwu màquyvxbdong cậrnltu tan náaijtt!

“Mọhrzei ngưkqfrfvroi khôxzeang cầacdrn anh...”

“Đknthúeatwng vậrnlty.” 

Hữoztwu Hữoztwu bêbtkpn trong quảbslf cầacdru thủzgomy tinh nóidtdi tiếdehap: “Khôxzeang cóidtd ai cầacdrn anh hếdehat.”

Con ngưkqfrơyllhi Tiểetmeu Dịraksch Thầacdrn dầacdrn mấzgomt đfwdbi tiêbtkpu cựyiaf.

Cậrnltu chếdehat lặflrcng nhìqjeln quảbslf cầacdru thủzgomy tinh, mộyiaft dòxbdong nưkqfraucbc mắyowst chậrnltm rãxqsji chảbslfy xuốwpujng. 


Từlnkrng hàquyvng nưkqfraucbc mắyowst tiếdehap nốwpuji nhau chảbslfy xuốwpujng.

Chỉdeha trong chốwpujc láaijtt, lệtcjn đfwdbãxqsjyllhi đfwdbacdry mặflrct.

Ngưkqfrfvroi đfwdbàquyvn ôxzeang nhìqjeln bộyiaf dạqjwdng bịraks thôxzeai miêbtkpn củzgoma cậrnltu, anh ta lạqjwdnh lùxbdong cong môxzeai cưkqfrfvroi. 

“Khôxzeang đfwdbúeatwng!”

Đknthyiaft nhiêbtkpn Tiểetmeu Dịraksch Thầacdrn ngẩgoyrng đfwdbacdru, kínbhich đfwdbyiafng gàquyvo: “Khôxzeang phảbslfi nhưkqfr thếdeha! Hữoztwu Hữoztwu sẽynyl khôxzeang nóidtdi nhữoztwng lờfvroi nàquyvy! Đknthóidtd khôxzeang phảbslfi Hữoztwu Hữoztwu, đfwdbóidtdquyvbslfo ảbslfnh do anh tạqjwdo ra!”

Ngưkqfrfvroi đfwdbàquyvn ôxzeang lạqjwdi cưkqfrfvroi: “Tôxzeai khôxzeang phảbslfi pháaijtp sưkqfrbtkpn khôxzeang biếdehat ma pháaijtp, cáaijti nàquyvy khôxzeang phảbslfi do tôxzeai tạqjwdo ra, màquyv đfwdbâfvfpy chínbhinh làquyv thếdeha giớaucbi nộyiafi tâfvfpm củzgoma cậrnltu.” 

Anh ta tiếdehan gầacdrn lạqjwdi Tiểetmeu Dịraksch Thầacdrn, đfwdbôxzeai môxzeai khẽynyl mấzgomp máaijty: “Cậrnltu khao kháaijtt ngưkqfrfvroi kháaijtc cầacdrn mìqjelnh, khao kháaijtt đfwdbưkqfrgwqkc xem trọhrzeng, sợgwqk bịraks lờfvro đfwdbi, sợgwqk khôxzeang ai chúeatw ýbslf đfwdbếdehan cậrnltu, khôxzeang phảbslfi sao? Thếdeha nhưkqfrng cậrnltu khôxzeang cóidtd giáaijt trịraks, khôxzeang cóidtdaijtc dụbslfng gìqjel cảbslf. Bọhrzen họhrzeczfwng khôxzeang cầacdrn cậrnltu.”

“Khôxzeang phảbslfi vậrnlty!”

Tiểetmeu Dịraksch Thầacdrn rốwpujng lêbtkpn nhưkqfr pháaijtt đfwdbbtkpn: “Anh lạqjwdi mêbtkp hoặflrcc tôxzeai chứgntiqjel! Mẹqjel cầacdrn tôxzeai, cha vàquyv Hữoztwu Hữoztwu cũczfwng vậrnlty, cảbslf Nguyệtcjnt Dao nữoztwa! Bọhrzen họhrze đfwdbraksu cầacdrn tôxzeai!” 

Cậrnltu làquyv sựyiaf tồflrcn tạqjwdi khôxzeang thểetme thay thếdeha!

Cậrnltu làquyv Mộyiaf Dịraksch Thầacdrn!

Ngưkqfrfvroi đfwdbàquyvn ôxzeang cưkqfrfvroi cưkqfrfvroi: “Từlnkr trưkqfraucbc đfwdbếdehan giờfvro, cậrnltu tựyiaf lừlnkra gạqjwdt bảbslfn thâfvfpn nhưkqfr vậrnlty sao?” 

Mộyiaf Dịraksch Thầacdrn cắyowsn chặflrct răltsmng, đfwdbyiaft nhiêbtkpn cậrnltu nghiêbtkpng ngưkqfrfvroi, đfwdbáaijtnh vàquyvo quảbslf cầacdru thủzgomy tinh trong tay anh ta!


“Choang” mộyiaft tiếdehang, quảbslf cầacdru thủzgomy tinh rơyllhi xuốwpujng đfwdbzgomt, vỡtxoc thàquyvnh từlnkrng mảbslfnh nhỏylfo!

quyvn khóidtdi bêbtkpn trong quảbslf cầacdru dầacdrn bay lêbtkpn, Mộyiaf Dịraksch Thầacdrn nhìqjeln thấzgomy làquyvn khóidtdi kia chậrnltm rãxqsji ngưkqfrng tụbslf lạqjwdi thàquyvnh bộyiaf dạqjwdng củzgoma Hữoztwu Hữoztwu! 

Mộyiaft Hữoztwu Hữoztwu vôxzeaxbdong châfvfpn thậrnltt đfwdbgnting trưkqfraucbc mặflrct cậrnltu, giốwpujng nhưkqfridtd thểetmexbdong tay chạqjwdm vàquyvo.

Cảbslf thếdeha giớaucbi rơyllhi vàquyvo mộyiaft mảbslfnh tốwpuji đfwdben!

Giơyllh tay lêbtkpn còxbdon chẳhrzeng nhìqjeln thấzgomy năltsmm ngóidtdn. 

Tấzgomt cảbslf mọhrzei thứgnti đfwdbraksu biếdehan đfwdbwuopi.

Ngưkqfrfvroi đfwdbàquyvn ôxzeang mặflrcc áaijto khoáaijtc trắyowsng cũczfwng biếdehan mấzgomt.

Mộyiaf Dịraksch Thầacdrn cúeatwi đfwdbacdru nhìqjeln thâfvfpn thểetmeqjelnh, chẳhrzeng cóidtdfvfpy thừlnkrng cũczfwng chẳhrzeng cóidtdxbdong tay, khôxzeang cóidtd sựyiaf tróidtdi buộyiafc, khôxzeang cóidtd ghếdeha dựyiafa, cậrnltu đfwdbgnting lêbtkpn vàquyv ngẩgoyrng đfwdbacdru, Hữoztwu Hữoztwu vẫrnltn đfwdbgnting đfwdbóidtd khôxzeang biếdehan mấzgomt. 

“Hữoztwu Hữoztwu!”

Mộyiaf Dịraksch Thầacdrn vộyiafi vảbslf nhàquyvo đfwdbếdehan chỗxyfx Hữoztwu Hữoztwu, ôxzeam cậrnltu ấzgomy vàquyvo trong ngựyiafc nhưkqfrng thâfvfpn thểetme cậrnltu ấzgomy lạqjwdi lạqjwdnh nhưkqfrltsmng, khôxzeang chúeatwt nhiệtcjnt đfwdbyiaf.

“Sao lạqjwdnh thếdehaquyvy?” 

Cậrnltu lo lắyowsng giữoztw bảbslf vai Hữoztwu Hữoztwu, quan sáaijtt từlnkr trêbtkpn xuốwpujng dưkqfraucbi nhưkqfrng cậrnltu ấzgomy lạqjwdi đfwdbgoyry cậrnltu ra.

“Đknthlnkrng chạqjwdm vàquyvo tôxzeai.”

Hữoztwu Hữoztwu vừlnkra nóidtdi vừlnkra nhìqjeln vàquyvo cổwuop cậrnltu, cậrnltu ấzgomy lậrnltp tứgntic nhìqjeln thấzgomy mặflrct dâfvfpy chuyềraksn trêbtkpn đfwdbóidtd

Mộyiaft viêbtkpn thạqjwdch anh màquyvu tínbhim.

Đknthyiaft nhiêbtkpn Hữoztwu Hữoztwu giậrnltt mạqjwdnh viêbtkpn thạqjwdch anh xuốwpujng, mặflrcc cho nóidtdyllhi xuốwpujng đfwdbzgomt.

“Hữoztwu...” 

“Đknthlnkrng gọhrzei têbtkpn tôxzeai.”

Hữoztwu Hữoztwu lạqjwdnh lùxbdong xoay ngưkqfrfvroi: “Mộyiaf Dịraksch Thầacdrn, khôxzeang ai cầacdrn anh cảbslf, mẹqjelquyv Nguyệtcjnt Dao đfwdbãxqsjidtdxzeai, khôxzeang ai muốwpujn anh trởqjwd vềraks. Vậrnlty nêbtkpn...”

Cậrnltu ấzgomy chậrnltm rãxqsji quay đfwdbacdru, nửxrnua khuôxzean mặflrct chìqjelm trong bóidtdng tốwpuji, đfwdbôxzeai môxzeai cậrnltu ấzgomy cong lêbtkpn lạqjwdnh lẽynylo: “Anh đfwdblnkrng trởqjwd vềraks nữoztwa.” 

“Khôxzeang... Khôxzeang...”

Mộyiaf Dịraksch Thầacdrn lắyowsc đfwdbacdru khóidtd tin, nởqjwd nụbslfkqfrfvroi yếdehau ớaucbt: “Hữoztwu Hữoztwu, anh biếdehat em mấzgomt trínbhi nhớaucb, khôxzeang nhớaucb ra anh nhưkqfrng màquyv khôxzeang sao, nhấzgomt đfwdbraksnh em sẽynyl nhớaucb lạqjwdi thôxzeai.”

“Mộyiaf Dịraksch Thầacdrn, anh biếdehat khôxzeang? Trong lòxbdong mẹqjelxzeai quan trọhrzeng hơyllhn anh.” 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.