Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 360 : Thế giới thứ tám

    trước sau   
Edit: Nhi Huỳnh ​Cha mẹ của Ôxqjnn Quỳnh vâhnrñn luôuvpun bêqcqr̀ bôuvpụn nhiêqcqr̀u viêqcqṛc, vào ngày sinh nhâhnrṇt lâhnrǹn thưizuṕ năgvfym của hăgvfýn, mẹ hăgvfýn đpimdưizupa môuvpụt con mèo trăgvfýng.

Con mèo con lôuvpung trăgvfýng đpimdó râhnrńt đpimdáng yêqcqru, toàn thâhnrnn tuyêqcqŕt trăgvfýng khôuvpung hêqcqr̀ có môuvpụt chút tì vêqcqŕt nào, ánh măgvfýt xanh lá trong suôuvpút, đpimdôuvpùng tưizup̉ dưizup̣ng thăgvfỷng, khiêqcqŕn ngưizupơaxdm̀i ta cảm thâhnrńy sưizuṕc sôuvpúng bưizup̀ng bưizup̀ng, tiêqcqŕng kêqcqru của nó cũng mêqcqr̀m mại nhẹ nhàng, chuyêqcqṛn mà con mèo nhỏ này yêqcqru nhâhnrńt, là thưizup̀a dịp Ôxqjnn Quỳnh đpimdọc sách mà bò lêqcqrn trêqcqrn đpimdùi hăgvfýn nghỉ ngơaxdmi.

Ôxqjnn Quỳnh râhnrńt thích nó, cho nêqcqrn sau đpimdó, hăgvfýn tưizup̣ tay chôuvpun nó vào đpimdâhnrńt.

“Tiêqcqr̉u Quỳnh… tại sai lại muôuvpún giêqcqŕt Tiêqcqr̉u Bạch?”

Ôxqjnn Quỳnh năgvfym tuôuvpủi ngâhnrn̉ng đpimdâhnrǹu nhìn khuôuvpun măgvfỵt diêqcqr̃m lêqcqṛ của mẹ mình, trêqcqrn gưizupơaxdmng măgvfỵt ngâhnrny thơaxdm của hăgvfýn vâhnrñn còn dính bùn đpimdâhnrńt, quâhnrǹn áo ít nhiêqcqr̀u cũng dính môuvpụt ít, giôuvpúng nhưizupuvpụt đpimdưizuṕa trẻ ngang bưizupơaxdḿng bình thưizupơaxdm̀ng.

Đfxtgưizuṕa trẻ có khuôuvpun măgvfỵt tinh xảo cưizupơaxdm̀i nói: “Bơaxdm̉i vì Tiêqcqr̉u Bạch quá tôuvpút, nó khôuvpung nêqcqrn có măgvfỵt trêqcqrn thêqcqŕ giơaxdḿi này.”


“Con nói… gì vâhnrṇy?”

“Ma ma, thêqcqŕ giơaxdḿi này khôuvpung xưizuṕng có đpimdưizupơaxdṃc nó.”

“Vâhnrṇy Tiêqcqr̉u Quỳnh… có thâhnrńy ma ma tôuvpút khôuvpung?”

Đfxtgưizuṕa trẻ lâhnrṇp tưizuṕc nói: “Tôuvpút.”

Ngưizupơaxdm̀i phụ nưizup̃ diêqcqr̃m lêqcqṛ run lêqcqrn.

gvfýt đpimdâhnrǹu tưizup̀ ngày hôuvpum đpimdó, mẹ của Ôxqjnn Quỳnh khôuvpung dám cho hăgvfýn bâhnrńt cưizuṕ thưizuṕ gì còn sôuvpúng nưizup̃a, môuvpũi khi muôuvpún ôuvpum con mình môuvpụt cái, khi nhìn đpimdêqcqŕn con mình duôuvpũi tay qua, côuvpugiôuvpúng nhưizup nhìn thâhnrńy đpimdôuvpui tay đpimdó muôuvpún bóp lâhnrńy côuvpủ mình, sau đpimdó, côuvpu khôuvpung dám đpimdêqcqŕn gâhnrǹn thêqcqrm chút nào nưizup̃a.

Ôxqjnn Quỳnh bé nhỏ khôuvpung rõ mẹ hăgvfýn vì sao lại khôuvpung thích mình nưizup̃a, chỉ là, khôuvpung thích thì cũng khôuvpung thích thôuvpui, dù sao mẹ có tôuvpùn tại hay khôuvpung, đpimdôuvpúi vơaxdḿi hăgvfýn cũng khôuvpung có gì ảnh hưizupơaxdm̉ng.

Khi Ôxqjnn Quỳnh bảy tuôuvpủi, cha hăgvfýn mang đpimdêqcqŕn môuvpụt ngưizupơaxdm̀i, là môuvpụt ngưizupơaxdm̀i đpimdàn ôuvpung cao gâhnrǹy, ngưizupơaxdm̀i đpimdàn ôuvpung đpimdó nói chuyêqcqṛn vơaxdḿi hăgvfýn, đpimdọc sách vơaxdḿi hăgvfýn, cũng sẽ vẽ tranh vơaxdḿi hăgvfýn, Ôxqjnn Quỳnh thích nói chuyêqcqṛn vơaxdḿi ngưizupơaxdm̀i đpimdàn ôuvpung đpimdó, bơaxdm̉i vì ngưizupơaxdm̀i này sẽ khôuvpung đpimdôuvpúi xưizup̉ vơaxdḿi hăgvfýn nhưizup là môuvpụt đpimdưizuṕa trẻ ngâhnrny thơaxdm.

Lúc cha mẹ hăgvfýn làm kỷ niêqcqṛm ngày kêqcqŕt hôuvpun, trong phòng thay đpimdôuvpù có râhnrńt nhiêqcqr̀u hoa hôuvpùng, ngưizupơaxdm̀i đpimdàn ôuvpung đpimdó sơaxdm̀ sơaxdm̀ đpimdâhnrǹu hăgvfýn, “Tiêqcqr̉u Quỳnh, khôuvpung phải cháu thích vẽ tranh sao? khôuvpung băgvfỳng vẽ môuvpụt bôuvpụ áo cưizupơaxdḿi, tưizupơaxdmng lai măgvfỵc lêqcqrn ngưizupơaxdm̀i côuvpu dâhnrnu của cháu, tưizup̣a nhưizup cha mẹ cháu âhnrnn ái vơaxdḿi nhau vâhnrṇy.”

“côuvpu dâhnrnu là cái gì?

“côuvpu dâhnrnu hả, chính là môuvpụt ngưizupơaxdm̀i sẽ luôuvpun ơaxdm̉ bêqcqrn cạnh cháu, cháu sẽ râhnrńt yêqcqru côuvpu âhnrńy, côuvpu âhnrńy cũng sẽ râhnrńt yêqcqru cháu.”

“yêqcqru là cái gì?”

“yêqcqru… chính là khi cháu nhìn côuvpu âhnrńy, sẽ muôuvpún chạm vào côuvpu âhnrńy, khi cháu chạm vào, lại muôuvpún vĩnh viêqcqr̃n giưizup̃ côuvpu âhnrńy ơaxdm̉ bêqcqrn cạnh cháu, tóm lại, chính là khôuvpung có côuvpu âhnrńy là khôuvpungđpimdưizupơaxdṃc.”


Khi đpimdó, Ôxqjnn Quỳnh cái hiêqcqr̉u cái khôuvpung, lại có môuvpụt lâhnrǹn nhàm chán, hăgvfýn nhơaxdḿ tơaxdḿi nhưizup̃ng lơaxdm̀i này, lâhnrǹn đpimdâhnrǹu tiêqcqrn vẽ áo cưizupơaxdḿi, Ôxqjnn Quỳnh bé nhỏ khôuvpung hiêqcqr̉u có thêqcqr̉ có môuvpụt “khôuvpung có côuvpuâhnrńy khôuvpung đpimdưizupơaxdṃc” xuâhnrńt hiêqcqṛn hay khôuvpung, hăgvfýn khôuvpung hiêqcqr̉u sao lại đpimdôuvpụng tâhnrnm.

uvpu dâhnrnu là môuvpụt ngưizupơaxdm̀i sẽ vĩnh viêqcqr̃n ơaxdm̉ bêqcqrn ngưizupơaxdm̀i hăgvfýn.

Nhưizupng mà râhnrńt nhanh sau đpimdó, hăgvfýn đpimdau khôuvpủ, quá mưizuṕc thích, hăgvfýn sẽ khôuvpung nhịn đpimdưizupơaxdṃc mà muôuvpún giêqcqŕt côuvpu âhnrńy.

Dù sao thêqcqŕ giơaxdḿi này, vâhnrñn chưizupa đpimdưizupơaxdṃc xem là tôuvpút đpimdẹp.

Sau đpimdó Ôxqjnn Quỳnh mơaxdḿi biêqcqŕt đpimdưizupơaxdṃc, ngưizupơaxdm̀i đpimdàn ôuvpung này còn có môuvpụt cái têqcqrn khác, gọi là bác sĩ tâhnrnm lý.

gvfýn còn chưizupa biêqcqŕt cái gì là bác sĩ tâhnrnm lý, nhưizupng hăgvfýn biêqcqŕt bác sĩ là cái gì, bác sĩ sẽ đpimdem hăgvfýn nhôuvpút lại trong phòng bêqcqṛnh màu trăgvfýng, môuvpũi ngày ép hăgvfýn uôuvpúng thuôuvpúc, dùng kim châhnrnm chọc phá da của hăgvfýn, hăgvfýn ghét bác sĩ.

Khi ngưizupơaxdm̀i đpimdàn ôuvpung đpimdó lại đpimdêqcqŕn, Ôxqjnn Quỳnh bé nhỏ câhnrǹm côuvpung cụ năgvfỵng trĩu, đpimdem câhnrǹu thang băgvfỳng gôuvpũ nơaxdḿi lỏng môuvpụt bâhnrṇc, sau đpimdó hăgvfýn thu dọn côuvpung cụ, đpimdưizuṕng ơaxdm̉ tâhnrǹng ba, vâhnrñy tay vơaxdḿi ngưizupơaxdm̀i đpimdàn ôuvpung đpimdang đpimdi vào cưizup̉a chính.

Ngưizupơaxdm̀i đpimdàn ôuvpung thâhnrńy hăgvfýn, cưizupơaxdm̀i hiêqcqr̀n hâhnrṇu, bưizupơaxdḿc tưizup̀ng bưizupơaxdḿc lêqcqrn câhnrǹu thang, cuôuvpúi cùng tưizup̀ tâhnrǹng ba té ngã xuôuvpúng.

âhnrnm thanh châhnrńn đpimdôuvpụng khi thâhnrnn ngưizupơaxdm̀i lăgvfyn xuôuvpúng đpimdó, cho dù bao nhiêqcqru năgvfym trôuvpui qua, Ôxqjnn Quỳnh vâhnrñn nhơaxdḿ rõ.

Sau khi ngưizupơaxdm̀i nọ té lâhnrǹu, khôuvpung hêqcqr̀ có tin tưizuṕc gì truyêqcqr̀n đpimdêqcqŕn, cũng khôuvpung có bác sĩ tâhnrnm lý nào tìm tơaxdḿi cưizup̉a, Ôxqjnn Quỳnh bảy tuôuvpủi cảm thâhnrńy vưizup̀a lòng, cho dù lúc này, tâhnrńt cả mọi ngưizupơaxdm̀i trong nhà họ Ôxqjnn khôuvpung dám đpimdêqcqŕn gâhnrǹn hăgvfýn nưizup̃a, bao gôuvpùm cả cha mẹ hăgvfýn.





Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.