Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 360 : Thế giới thứ tám

    trước sau   
Edit: Nhi Huỳnh ​Cha mẹ của Ôdjebn Quỳnh vâlutñn luôamxpn bêpyeỳ bôamxp̣n nhiêpyeỳu viêpyeỵc, vào ngày sinh nhâlutṇt lâlutǹn thưkavḱ năhvysm của hăhvyśn, mẹ hăhvyśn đrsfdưkavka môamxp̣t con mèo trăhvyśng.

Con mèo con lôamxpng trăhvyśng đrsfdó râlutńt đrsfdáng yêpyeyu, toàn thâlutnn tuyêpyeýt trăhvyśng khôamxpng hêpyeỳ có môamxp̣t chút tì vêpyeýt nào, ánh măhvyśt xanh lá trong suôamxṕt, đrsfdôamxp̀ng tưkavk̉ dưkavḳng thăhvys̉ng, khiêpyeýn ngưkavkơmynk̀i ta cảm thâlutńy sưkavḱc sôamxṕng bưkavk̀ng bưkavk̀ng, tiêpyeýng kêpyeyu của nó cũng mêpyeỳm mại nhẹ nhàng, chuyêpyeỵn mà con mèo nhỏ này yêpyeyu nhâlutńt, là thưkavk̀a dịp Ôdjebn Quỳnh đrsfdọc sách mà bò lêpyeyn trêpyeyn đrsfdùi hăhvyśn nghỉ ngơmynki.

Ôdjebn Quỳnh râlutńt thích nó, cho nêpyeyn sau đrsfdó, hăhvyśn tưkavḳ tay chôamxpn nó vào đrsfdâlutńt.

“Tiêpyeỷu Quỳnh… tại sai lại muôamxṕn giêpyeýt Tiêpyeỷu Bạch?”

Ôdjebn Quỳnh năhvysm tuôamxp̉i ngâlutn̉ng đrsfdâlutǹu nhìn khuôamxpn măhvyṣt diêpyeỹm lêpyeỵ của mẹ mình, trêpyeyn gưkavkơmynkng măhvyṣt ngâlutny thơmynk của hăhvyśn vâlutñn còn dính bùn đrsfdâlutńt, quâlutǹn áo ít nhiêpyeỳu cũng dính môamxp̣t ít, giôamxṕng nhưkavkamxp̣t đrsfdưkavḱa trẻ ngang bưkavkơmynḱng bình thưkavkơmynk̀ng.

Đpyeyưkavḱa trẻ có khuôamxpn măhvyṣt tinh xảo cưkavkơmynk̀i nói: “Bơmynk̉i vì Tiêpyeỷu Bạch quá tôamxṕt, nó khôamxpng nêpyeyn có măhvyṣt trêpyeyn thêpyeý giơmynḱi này.”


“Con nói… gì vâlutṇy?”

“Ma ma, thêpyeý giơmynḱi này khôamxpng xưkavḱng có đrsfdưkavkơmynḳc nó.”

“Vâlutṇy Tiêpyeỷu Quỳnh… có thâlutńy ma ma tôamxṕt khôamxpng?”

Đpyeyưkavḱa trẻ lâlutṇp tưkavḱc nói: “Tôamxṕt.”

Ngưkavkơmynk̀i phụ nưkavk̃ diêpyeỹm lêpyeỵ run lêpyeyn.

hvyśt đrsfdâlutǹu tưkavk̀ ngày hôamxpm đrsfdó, mẹ của Ôdjebn Quỳnh khôamxpng dám cho hăhvyśn bâlutńt cưkavḱ thưkavḱ gì còn sôamxṕng nưkavk̃a, môamxp̃i khi muôamxṕn ôamxpm con mình môamxp̣t cái, khi nhìn đrsfdêpyeýn con mình duôamxp̃i tay qua, côamxpgiôamxṕng nhưkavk nhìn thâlutńy đrsfdôamxpi tay đrsfdó muôamxṕn bóp lâlutńy côamxp̉ mình, sau đrsfdó, côamxp khôamxpng dám đrsfdêpyeýn gâlutǹn thêpyeym chút nào nưkavk̃a.

Ôdjebn Quỳnh bé nhỏ khôamxpng rõ mẹ hăhvyśn vì sao lại khôamxpng thích mình nưkavk̃a, chỉ là, khôamxpng thích thì cũng khôamxpng thích thôamxpi, dù sao mẹ có tôamxp̀n tại hay khôamxpng, đrsfdôamxṕi vơmynḱi hăhvyśn cũng khôamxpng có gì ảnh hưkavkơmynk̉ng.

Khi Ôdjebn Quỳnh bảy tuôamxp̉i, cha hăhvyśn mang đrsfdêpyeýn môamxp̣t ngưkavkơmynk̀i, là môamxp̣t ngưkavkơmynk̀i đrsfdàn ôamxpng cao gâlutǹy, ngưkavkơmynk̀i đrsfdàn ôamxpng đrsfdó nói chuyêpyeỵn vơmynḱi hăhvyśn, đrsfdọc sách vơmynḱi hăhvyśn, cũng sẽ vẽ tranh vơmynḱi hăhvyśn, Ôdjebn Quỳnh thích nói chuyêpyeỵn vơmynḱi ngưkavkơmynk̀i đrsfdàn ôamxpng đrsfdó, bơmynk̉i vì ngưkavkơmynk̀i này sẽ khôamxpng đrsfdôamxṕi xưkavk̉ vơmynḱi hăhvyśn nhưkavk là môamxp̣t đrsfdưkavḱa trẻ ngâlutny thơmynk.

Lúc cha mẹ hăhvyśn làm kỷ niêpyeỵm ngày kêpyeýt hôamxpn, trong phòng thay đrsfdôamxp̀ có râlutńt nhiêpyeỳu hoa hôamxp̀ng, ngưkavkơmynk̀i đrsfdàn ôamxpng đrsfdó sơmynk̀ sơmynk̀ đrsfdâlutǹu hăhvyśn, “Tiêpyeỷu Quỳnh, khôamxpng phải cháu thích vẽ tranh sao? khôamxpng băhvys̀ng vẽ môamxp̣t bôamxp̣ áo cưkavkơmynḱi, tưkavkơmynkng lai măhvyṣc lêpyeyn ngưkavkơmynk̀i côamxp dâlutnu của cháu, tưkavḳa nhưkavk cha mẹ cháu âlutnn ái vơmynḱi nhau vâlutṇy.”

“côamxp dâlutnu là cái gì?

“côamxp dâlutnu hả, chính là môamxp̣t ngưkavkơmynk̀i sẽ luôamxpn ơmynk̉ bêpyeyn cạnh cháu, cháu sẽ râlutńt yêpyeyu côamxp âlutńy, côamxp âlutńy cũng sẽ râlutńt yêpyeyu cháu.”

“yêpyeyu là cái gì?”

“yêpyeyu… chính là khi cháu nhìn côamxp âlutńy, sẽ muôamxṕn chạm vào côamxp âlutńy, khi cháu chạm vào, lại muôamxṕn vĩnh viêpyeỹn giưkavk̃ côamxp âlutńy ơmynk̉ bêpyeyn cạnh cháu, tóm lại, chính là khôamxpng có côamxp âlutńy là khôamxpngđrsfdưkavkơmynḳc.”


Khi đrsfdó, Ôdjebn Quỳnh cái hiêpyeỷu cái khôamxpng, lại có môamxp̣t lâlutǹn nhàm chán, hăhvyśn nhơmynḱ tơmynḱi nhưkavk̃ng lơmynk̀i này, lâlutǹn đrsfdâlutǹu tiêpyeyn vẽ áo cưkavkơmynḱi, Ôdjebn Quỳnh bé nhỏ khôamxpng hiêpyeỷu có thêpyeỷ có môamxp̣t “khôamxpng có côamxpâlutńy khôamxpng đrsfdưkavkơmynḳc” xuâlutńt hiêpyeỵn hay khôamxpng, hăhvyśn khôamxpng hiêpyeỷu sao lại đrsfdôamxp̣ng tâlutnm.

amxp dâlutnu là môamxp̣t ngưkavkơmynk̀i sẽ vĩnh viêpyeỹn ơmynk̉ bêpyeyn ngưkavkơmynk̀i hăhvyśn.

Nhưkavkng mà râlutńt nhanh sau đrsfdó, hăhvyśn đrsfdau khôamxp̉, quá mưkavḱc thích, hăhvyśn sẽ khôamxpng nhịn đrsfdưkavkơmynḳc mà muôamxṕn giêpyeýt côamxp âlutńy.

Dù sao thêpyeý giơmynḱi này, vâlutñn chưkavka đrsfdưkavkơmynḳc xem là tôamxṕt đrsfdẹp.

Sau đrsfdó Ôdjebn Quỳnh mơmynḱi biêpyeýt đrsfdưkavkơmynḳc, ngưkavkơmynk̀i đrsfdàn ôamxpng này còn có môamxp̣t cái têpyeyn khác, gọi là bác sĩ tâlutnm lý.

hvyśn còn chưkavka biêpyeýt cái gì là bác sĩ tâlutnm lý, nhưkavkng hăhvyśn biêpyeýt bác sĩ là cái gì, bác sĩ sẽ đrsfdem hăhvyśn nhôamxṕt lại trong phòng bêpyeỵnh màu trăhvyśng, môamxp̃i ngày ép hăhvyśn uôamxṕng thuôamxṕc, dùng kim châlutnm chọc phá da của hăhvyśn, hăhvyśn ghét bác sĩ.

Khi ngưkavkơmynk̀i đrsfdàn ôamxpng đrsfdó lại đrsfdêpyeýn, Ôdjebn Quỳnh bé nhỏ câlutǹm côamxpng cụ năhvyṣng trĩu, đrsfdem câlutǹu thang băhvys̀ng gôamxp̃ nơmynḱi lỏng môamxp̣t bâlutṇc, sau đrsfdó hăhvyśn thu dọn côamxpng cụ, đrsfdưkavḱng ơmynk̉ tâlutǹng ba, vâlutñy tay vơmynḱi ngưkavkơmynk̀i đrsfdàn ôamxpng đrsfdang đrsfdi vào cưkavk̉a chính.

Ngưkavkơmynk̀i đrsfdàn ôamxpng thâlutńy hăhvyśn, cưkavkơmynk̀i hiêpyeỳn hâlutṇu, bưkavkơmynḱc tưkavk̀ng bưkavkơmynḱc lêpyeyn câlutǹu thang, cuôamxṕi cùng tưkavk̀ tâlutǹng ba té ngã xuôamxṕng.

âlutnm thanh châlutńn đrsfdôamxp̣ng khi thâlutnn ngưkavkơmynk̀i lăhvysn xuôamxṕng đrsfdó, cho dù bao nhiêpyeyu năhvysm trôamxpi qua, Ôdjebn Quỳnh vâlutñn nhơmynḱ rõ.

Sau khi ngưkavkơmynk̀i nọ té lâlutǹu, khôamxpng hêpyeỳ có tin tưkavḱc gì truyêpyeỳn đrsfdêpyeýn, cũng khôamxpng có bác sĩ tâlutnm lý nào tìm tơmynḱi cưkavk̉a, Ôdjebn Quỳnh bảy tuôamxp̉i cảm thâlutńy vưkavk̀a lòng, cho dù lúc này, tâlutńt cả mọi ngưkavkơmynk̀i trong nhà họ Ôdjebn khôamxpng dám đrsfdêpyeýn gâlutǹn hăhvyśn nưkavk̃a, bao gôamxp̀m cả cha mẹ hăhvyśn.





Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.