Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 361 : Thế giới thứ tám

    trước sau   
ndkx́t nhiêxonl̀u năquzim sau, Ôxpkhn Quỳnh trưydanơualv̉ng thành bơualv̉i vì nguyêxonln nhândkxn thândkxn thêxonl̉ lại nhândkx̣p viêxonḷn, môflaụt hôflaum trơualv̀i năquzíng, hăquzín đlznuưydańng ơualv̉ mép cưydan̉a sôflaủ ơualv̉ hảnh lang ngăquzím phong cảnh, môflaụt ngưydanơualv̀i thanh niêxonln têxonln là Khândkxu Lưydanơualvng đlznuêxonĺn tìm hăquzín, ngưydanơualv̀i thanh niêxonln này nói là hy vọng hăquzín có thêxonl̉ diêxonl̃n vai nam chính trong kịch bản của mình, nghe nói, nêxonĺu bôflaụ phim thanh xuândkxn này đlznuưydanơualṿc hăquzín diêxonl̃n, Khândkxu Lưydanơualvng sẽ khôflaung tiêxonĺc bândkx́t kỳ giá nào đlznuêxonl̉ làm nưydañ minh tinh Hạ Phong Quang đlznuêxonĺn diêxonl̃n nưydañ chính.

Nam chính dịu dàng an tĩnh, chôflaúng lại nưydañ chính nhiêxonḷt tình nhưydanydan̉a, nhìn môflaụt cái, có bao nhiêxonlu là xúc cảm đlznuândkxy?

Ôxpkhn Quỳnh cưydaṇ tuyêxonḷt, bơualv̉i vì nhândkxn sinh đlznuã đlznuủ buôflaùn chán, hăquzín khôflaung nghĩ lại làm bândkx́t luândkx̣n chuyêxonḷn nhàm chán nào nưydaña.

Nghe nói, sau đlznuó bôflaụ phim thanh xuândkxn này băquzít đlznuândkx̀u dùng ngưydanơualv̀i mơualv́i, nưydañ chính cũngkhôflaung tìm đlznuêxonĺn Hạ Phong Quang.

Khândkxu Lưydanơualvng lăquzíc đlznuândkx̀u than thơualv̉, ơualv̉ trưydanơualv́c măquzịt Ôxpkhn Quỳnh liêxonln tiêxonĺp oán giândkx̣n nhà đlznuândkx̀u tưydanualṽ nào khôflaung có măquzít.

Ngưydanơualv̀i têxonln Khândkxu Lưydanơualvng này giôflaúng nhưydan xem hăquzín thành bạn bè, nhưydanng bạn bè, lại là thưydań gì nhàm chán đlznuândkxy?


Ôxpkhn Quỳnh cũng khôflaung ngăquzít lơualv̀i của Khândkxu Lưydanơualvng, có lẽ vì đlznuxonl̉m này nêxonln Khândkxu Lưydanơualvng lăquzím lơualv̀i mơualv́i thích càu nhàu trưydanơualv́c măquzịt Ôxpkhn Quỳnh, dândkx̀n dândkx̀n trơualv̉ thành môflaụt thói quen.

Đngroơualṿi đlznuêxonĺn khi Khândkxu Lưydanơualvng phát hiêxonḷn hăquzín là loại ngưydanơualv̀i gì, thì tai của hăquzín mơualv́i có thêxonl̉ thanh tịnh.

Ôxpkhn Quỳnh nghĩ nhưydanndkx̣y.

Nhưydanng mà môflaụt lândkx̀n ngândkx̃u nhiêxonln, Ôxpkhn Quỳnh thuândkx̣n miêxonḷng hòi Khândkxu Lưydanơualvng lý do môflaũi ngày đlznuêxonl̀u chạy đlznuêxonĺn bêxonḷnh viêxonḷn, Khândkxu Lưydanơualvng dândkx̃n hăquzín đlznuêxonĺn phòng bêxonḷnh cách vách, nhìn thândkx́y bêxonḷnh nhândkxn năquzìm ơualv̉ đlznuó.

“Đngroândkxy là cha của tôflaui, lúc tôflaui còn nhỏ, ôflaung ândkx́y xảy ra chuyêxonḷn ngoài ý muôflaún, tưydaǹ đlznuó vêxonl̀ sau hôflaun mêxonlndkx́t tỉnh, mẹ tôflaui thândkxn thêxonl̉ khôflaung tôflaút, cho nêxonln tôflaui mơualv́i thưydanơualv̀ng xuyêxonln chạy đlznuêxonĺn bêxonḷnh viêxonḷn nhìn ôflaung.” Lúc Khândkxu Lưydanơualvng nói nhưydañng lơualv̀i này, khôflaung thândkx́y vẻ đlznuau buôflaùn trêxonlnmăquzịt, có lẽ trưydanơualv́c đlznuândkxy đlznuã đlznuau buôflaùn xong hêxonĺt rôflaùi.

Ôxpkhn Quỳnh hơualv̀ hưydañng nói: “Hy vọng cha cândkx̣u có thêxonl̉ nhanh chóng khỏe lại.”

Cho dù hăquzín đlznuã nhơualv́ ra bêxonḷnh nhândkxn này vì sao lại nhìn quen măquzít đlznuêxonĺn vândkx̣y, lại nhơualv́ ra vì sao lại hôflaun mêxonlndkx́t tỉnh, nhưydanng hăquzín luôflaun có thêxonl̉ giưydañ đlznuưydanơualṿc vẻ hơualv̀ hưydañng.

Ngày lêxonl̃ tình nhândkxn, ngay cả bêxonḷnh viêxonḷn dưydanơualv̀ng nhưydan cũng nhiêxonl̀u hơualvn môflaụt chút sưydańc sôflaúng, Ôxpkhn Quỳnh ngôflaùi trêxonln giưydanơualv̀ng, nhàm chán nhìn tưydaǹng ngưydanơualv̀i tưydaǹng ngưydanơualv̀i cândkx̀m hoa hôflaùng đlznuiqua, Khândkxu Lưydanơualvng đlznuúng giơualv̀ đlznuánh tan sưydaṇ im lăquzịng trong phòng.

“Ôxpkhn Quỳnh, theo tôflaui đlznuêxonĺn miêxonĺu Nguyêxonḷt Lão đlznui.”

Ôxpkhn Quỳnh mỉm cưydanơualv̀i, “Tôflaui là bêxonḷnh nhândkxn đlznuang năquzìm viêxonḷn.”

“Yêxonln tândkxm đlznui, tôflaui hỏi rôflaùi, đlznui ra ngoài trong chôflaúc lát cũng khôflaung có viêxonḷc gì, tôflaui thândkx́y cândkx̣u cả ngày nghẹn ơualv̉ trong này cũng khôflaung phải chuyêxonḷn gì hay, vândkx̃n nêxonln đlznui ra ngoài môflaụt chút mơualv́i tôflaút, trong bêxonḷnh viêxonḷn đlznuêxonl̀u là mùi nưydanơualv́c khưydan̉ trùng, cândkx̣u khôflaung muôflaún ra ngoài hóng gió sao?”

“Nơualvi này rândkx́t tôflaút, hơualvn ơualv̉ chôflaũ an tĩnh.” Hăquzín chỉ là khôflaung muôflaún đlznuôflaụng đlznuândkx̣y thôflaui.

Khândkxu Lưydanơualvng khôflaung ngưydaǹng côflaú găquzíng, “Nghe nói miêxonĺu Nguyêxonḷt Lão rândkx́t linh, tôflaui thândkx́y cândkx̣u vândkx̃n luôflaun thândkxn côflau thêxonĺ côflau, đlznui cândkx̀u nhândkxn duyêxonln đlznui, nói khôflaung chưydaǹng cúi đlznuândkx̀u bái Nguyêxonḷt Lão, cândkx̣u có thêxonl̉ bái ra môflaụt côflau dândkxu.”


“côflau dândkxu…” Ôxpkhn Quỳnh khe khẽ nói hai tưydaǹ này, thândkx̣t lândkxu trưydanơualv́c đlznuândkxy, ngưydanơualv̀i đlznuàn ôflaung kia nóicôflau dândkxu là môflaụt ngưydanơualv̀i có thêxonl̉ vĩnh viêxonl̃n ơualv̉ bêxonlnh cạnh hăquzín.

Cái vĩnh viêxonl̃n này, có phải là khi hăquzín thích côflau ândkx́y, sẽ khôflaung giêxonĺt côflau ândkx́y khôflaung?

Ôxpkhn Quỳnh bôflaũng nhiêxonln tò mò, cho nêxonln hăquzín cùng Khândkxu Lưydanơualvng tôflaún môflaụt giơualv̀ đlznui xe, lại tôflaún mưydanơualv̀i phút bò lêxonln núi, đlznuêxonĺn miêxonĺu Nguyêxonḷt Lão tândkx́p nândkx̣p ngưydanơualv̀i này, Khândkxu Lưydanơualvng lôflaui kéo Ôxpkhn Quỳnh đlznui giải sândkx̀u là thândkx̣t, đlznuêxonĺn nơualvi đlznuândkxy vì tìm linh cảm cho kịch bản mơualv́i cũng là thândkx̣t, cho nêxonln đlznuêxonĺn miêxonĺu Nguyêxonḷt Lão Khândkxu Lưydanơualvng liêxonl̀n lôflaui máy ảnh ra chụp khôflaung ngưydaǹng, hoàn toàn khôflaung rảnh bândkx̣n tândkxm đlznuêxonĺn Ôxpkhn Quỳnh lândkx̀n đlznuândkx̀u tiêxonln đlznuêxonĺn nơualvi có nhiêxonl̀u ngưydanơualv̀i nhưydanndkx̣y.

Ôxpkhn Quỳnh ghét chôflaũ đlznuôflaung ngưydanơualv̀i, càng ghét chôflaũ ôflaùn ào ândkx̀m ĩ, hăquzín băquzít đlznuândkx̀u cảm thândkx́ykhôflaung vui, khôflaung nêxonln vì nhândkx́t thơualv̀i hiêxonĺu kỳ mà đlznuêxonĺn nơualvi khiêxonĺn ngưydanơualv̀i khó chịu thêxonĺ này.

flaụt khăquzíc ândkx́y khi hăquzín xoay ngưydanơualv̀i, môflaụt thândkxn hình mêxonl̀m mại tiêxonĺn vào lòng hăquzín.

Đngroó là cảm giác gì?

xonl̀m mại đlznuêxonĺn mưydańc muôflaún khảm nhândkx̣p vào thândkxn thêxonl̉, ngọt ngào đlznuêxonĺn mưydańc muôflaún ôflaum lândkx́y,khôflaung ngưydaǹng đlznuòi hỏi… Ôxpkhn Quỳnh khôflaung biêxonĺt phải diêxonl̃n tả cảm xúc ândkx́y nhưydan thêxonĺ nào.

flau rândkx́t nhanh đlznuã rơualv̀i khỏi cái ôflaum của hăquzín, “Thândkx̣t có lôflaũi.”

A... ândkxm thanh của côflau ândkx́y, cũng uyêxonl̉n chuyêxonl̉n êxonlm tai đlznuêxonĺn mưydańc khiêxonĺn hăquzín muôflaún mạnh mẽ đlznuè côflau xuôflaúng dưydanơualv́i ngưydanơualv̀i, nghe tiêxonĺng khóc cândkx̀u xin tha thưydań của côflau.

Ôxpkhn Quỳnh lândkx̀n đlznuândkx̀u tiêxonln có loại cảm giác khôflaung thêxonl̉ khôflaúng chêxonĺ nhưydanndkx̣y, loại cảm giác này rândkx́t xa lạ, cho nêxonln hăquzín cảm thândkx́y mơualv̀ mịt, ngay sau đlznuó, bản năquzing của hăquzín cảm thândkx́y sưydaṇ xa lạ này là khôflaung thêxonl̉ khôflaúng chêxonĺ, mà hăquzín luôflaun luôflaun khôflaung thích cảm xác khôflaung thêxonl̉ năquzím trong lòng bàn tay.

Nhưydanng hôflaum nay, mọi thưydań mà hăquzín khôflaung thích, mọi lý trí tính toán của hăquzín, tuyêxonln bôflaú bỏ hăquzín mà đlznui.

quzín muôflaún côflau gái này.

Mà côflau gái này, khi suy nghĩ cuôflaùn cuôflaụn đlznuêxonĺn vơualv́i hăquzín đlznuã vôflaụi vã rơualv̀i đlznui.

Khândkxu Lưydanơualvng khôflaung biêxonĺt đlznuã đlznuêxonĺn tưydaǹ khi nào, “Ngưydanơualv̀i vưydaǹa chạy trôflaún… nhìn bóng dáng hăquzỉn là Hạ Phong Quang, tôflaui vưydaǹa găquzịp ngưydanơualv̀i đlznuại diêxonḷn của côflau ândkx́y, khăquzỉng đlznuịnh là Hạ Phong Quang rôflaùi.”

“Hạ Phong Quang…” Ôxpkhn Quỳnh yêxonln lăquzịng nhơualv́ kỹ cái têxonln này, tay hăquzín chândkx̣m rãi đlznuêxonl̉ lêxonln ngưydaṇc, trái tim trong lôflaùng ngưydaṇc nhảy lêxonln mãnh liêxonḷt, thúc giục hăquzín băquzít lại côflau gái đlznuó.

khôflaung cândkx̀n phải gândkx́p gáp.

quzín nói vơualv́i chính mình, côflau ândkx́y trôflaún khôflaung thoát.

ualv̉i vì cảm xúc dao đlznuôflaụng quá lơualv́n, Ôxpkhn Quỳnh vêxonl̀ bêxonḷnh biêxonḷn, bác sĩ nói bêxonḷnh tình tăquzing lêxonln, Khândkxu Lưydanơualvng rândkx́t tưydaṇ trách vì thândkx́y bản thândkxn làm hại bêxonḷnh tình Ôxpkhn Quỳnh càng nghiêxonlm trọng. 

Ôxpkhn Quỳnh cũng khôflaung nói gì, có đlznuôflaui khi lòng áy náy của môflaụt ngưydanơualv̀i rândkx́t tôflaút đlznuêxonl̉ lơualṿi dụng. 

Phái ngưydanơualv̀i theo dõi Phong Quang đlznuã khôflaung thêxonl̉ thỏa mãn hăquzín nưydaña, tình cảm kịch liêxonḷtkhôflaung thêxonl̉ phát ra, hăquzín băquzít đlznuândkx̀u viêxonĺt thưydan ơualv̉ bêxonḷnh viêxonḷn, cũng băquzít đlznuândkx̀u tìm ngưydanơualv̀i đlznuàn ôflaung ơualv̉ phòng bêxonḷnh cách vách, chândkx̣m rãi kêxonl̉ vêxonl̀ phândkx̀n tình cảm khôflaung thêxonl̉ thôflaủ lôflaụ này, giôflaúng nhưydanydanơualv̀i mândkx́y năquzim trưydanơualv́c, khi bọn họ cùng nhau nói chuyêxonḷn phiêxonĺm, Ôxpkhn Quỳnh chândkx̣m rãi nói, ngưydanơualv̀i đlznuàn ôflaung kiêxonln nhândkx̃n nghe, chỉ khác là, ngưydanơualv̀i đlznuàn ôflaung đlznuang hôflaun mêxonl khôflaungbao giơualv̀ có thêxonl̉ trả lơualv̀i hăquzín nưydaña. 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.