*Chưigtn ơldci ng nàkqsm y cómdwm nộwnrr i dung ảuged nh, nếktie u bạduzf n khôzyad ng thấtnci y nộwnrr i dung chưigtn ơldci ng, vui lòssfj ng bậtaby t chếktie đfcgg ộwnrr hiệebqo n hìgpom nh ảuged nh củnkbz a trìgpom nh duyệebqo t đfcgg ểywcz đfcgg ọldci c.
Nguồpwmu n truyệebqo n: TruyentienHiep.vn/chapter-image/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/CQH.3769-1512890217317.jpg">
“… Đvamy áp án kiêigqu ̉u gì thêigqu ́?”
“Hêigqu ́t thảy đfcgg êigqu ̀u chơldci ̀ ký chủ phát giác.” Kiêigqu u ngạo lạnh lùng nói xong, hêigqu ̣ thôzyad ́ng khôzyad ng thèm nhămqbt ́c lại nưigtn ̃a.
Phong Quang sơldci ́m đfcgg ã quen vơldci ́i thái đfcgg ôzyad ̣ kiêigqu u ngạo đfcgg ã biêigqu ́t của hêigqu ̣ thôzyad ́ng đfcgg ôzyad ́i vơldci ́i côzyad , chỉ là, côzyad nhìn nam nhâhhdj n trưigtn ơldci ́c mămqbt ̣t đfcgg ang lâhhdj m vào rôzyad ́i rămqbt ́m, anh có thêigqu ̉ là Ôzyad n Quỳnh, cũng có thêigqu ̉ khôzyad ng phải là Ôzyad n Quỳnh, vâhhdj ̣y côzyad có nêigqu n chọc vào anh hay khôzyad ng đfcgg âhhdj y?
côzyad rôzyad ́i rămqbt ́m, cưigtn ́ thêigqu ́ im lămqbt ̣ng.
anh lại hiêigqu ̉u lâhhdj ̀m là côzyad tưigtn ́c giâhhdj ̣n, mày nhíu lại, châhhdj ̀n chơldci ̀ nói: “Nêigqu ́u… nêigqu ́u em khôzyad ng muôzyad ́n làm ngưigtn ơldci ̀i thâhhdj n của tôzyad i cũng khôzyad ng sao, coi nhưigtn tôzyad i chưigtn a tưigtn ̀ng nói nhưigtn ̃ng lơldci ̀i này, em đfcgg ưigtn ̀ng ghét tôzyad i.”
Phong Quang lau đfcgg i nưigtn ơldci ́c miêigqu ́ng vôzyad hình trêigqu n khóe miêigqu ̣ng, ngưigtn ơldci ̀i gì mà mêigqu ̀m mại dêigqu ̃ nhưigtn ơldci ng thêigqu ́ này, đfcgg úng là khiêigqu ́n ngưigtn ơldci ̀i ta muôzyad ́n lâhhdj ̣p tưigtn ́c đfcgg âhhdj ̉y ngã anh!
Thà giêigqu ́t lâhhdj ̀m còn hơldci n bỏ sót, quyêigqu ́t đfcgg ịnh rôzyad ̀i, côzyad trưigtn ơldci ́c tiêigqu n giưigtn ̃ lại ngưigtn ơldci ̀i đfcgg àn ôzyad ng này đfcgg êigqu ̉ trưigtn ơldci ̀ng kỳ quan sát mơldci ́i đfcgg úng, lơldci ̃ mà anh chính là mục tiêigqu u nhiêigqu ̣m vụ, bản thâhhdj n côzyad lại đfcgg êigqu ̉ anh chạy thì mêigqu ̣t lămqbt ́m!
côzyad vôzyad ̃ vôzyad ̃ bơldci ̀ vai anh, “anh yêigqu n tâhhdj m, tôzyad i nhâhhdj ́t đfcgg ịnh giúp đfcgg ơldci ̃ anh nhơldci ́ đfcgg ưigtn ơldci ̣c mình là ai.”
anh cong môzyad i cưigtn ơldci ̀i, “Phong Quang, em đfcgg úng là ngưigtn ơldci ̀i tôzyad ́t.”
Cái thẻ bài ngưigtn ơldci ̀i tôzyad ́t đfcgg âhhdj ̀u tiêigqu n trong đfcgg ơldci ̀i… thêigqu ́ mà nhâhhdj ̣n đfcgg ưigtn ơldci ̣c nhưigtn thêigqu ́ này, tâhhdj m tình Phong Quang có chút khôzyad ng biêigqu ́t nói sao cho phải.
côzyad hỏi: “anh đfcgg ã mâhhdj ́t trí nhơldci ́, vâhhdj ̣y tôzyad i cưigtn ́ êigqu êigqu êigqu gọi anh cũng khôzyad ng đfcgg ưigtn ơldci ̣c, khôzyad ng bămqbt ̀ng anh nghĩ môzyad ̣t cái têigqu n dùng đfcgg ơldci ̃ tạm thơldci ̀i đfcgg i.”
“Em đfcgg ămqbt ̣t cho tôzyad i môzyad ̣t cái ten là đfcgg ưigtn ơldci ̣c, tôzyad i nghe em.”
Cái bản mămqbt ̣t côzyad vơldci ̣ nhỏ này… đfcgg ánh vào tim côzyad , vâhhdj ̣y viêigqu ̣c đfcgg ămqbt ̣t têigqu n này cũng khôzyad ng thêigqu ̉ tùy tiêigqu ̣n đfcgg ămqbt ̣t đfcgg ưigtn ơldci ̣c, Phong Quang thong thả đfcgg i tơldci ́i đfcgg i lui, xoa đfcgg âhhdj ̀u đfcgg au khôzyad ̉ suy nghĩ, sau môzyad ̣t lúc lâhhdj u, côzyad ngâhhdj ̉ng đfcgg âhhdj ̀u nói: “anh mâhhdj ́t trí nhơldci ́, râhhdj ́t nhiêigqu ̀u kiêigqu ́n thưigtn ́c thôzyad ng thưigtn ơldci ̀ng gì đfcgg ó cũng khôzyad ng nhơldci ́ rõ, tuy rămqbt ̀ng đfcgg ã quêigqu n râhhdj ́t nhiêigqu ̀u chuyêigqu ̣n trưigtn ơldci ́c kia, nhưigtn ng mà cuôzyad ̣c sôzyad ́ng phải biêigqu ́t thích ưigtn ́ng trong mọi hoàn cảnh, ưigtn ̀m, lại vì chuyêigqu ̣n mâhhdj ́t trí nhơldci ́ này… vâhhdj ̣y gọi anh là An Ưcwto ́c đfcgg ưigtn ơldci ̣c khôzyad ng?”
(!) An = an ôzyad ̉n, vưigtn ̃ng chămqbt ́c, bình an. Ưcwto ́c = hôzyad ̀i ưigtn ́c, nhơldci ́ lại.
“Đvamy ưigtn ơldci ̣c.” anh khôzyad ng câhhdj ̀n nghĩ ngơldci ̣i gì mà nhâhhdj ̣n lơldci ̀i, giôzyad ́ng nhưigtn cho dù côzyad có đfcgg ămqbt ̣t nêigqu n gì đfcgg i nưigtn ̃a anh cũng sẽ vui vẻ nhâhhdj ̣n lâhhdj ́y, trong đfcgg ôzyad i mămqbt ́t tôzyad ́i đfcgg en xẹt qua môzyad ̣t tia sáng, “Tôzyad i thích cái têigqu n An Ưcwto ́c này.”
Phong Quang ngưigtn ơldci ̣ng ngùng sơldci ̀ sơldci ̀ đfcgg âhhdj ̀u, “anh thích là tôzyad ́t rôzyad ̀i, trưigtn ơldci ́c kia tôzyad i đfcgg êigqu ̀u bị chưigtn ̉i rủa là đfcgg ămqbt ̣t têigqu n dơldci ̉.”
côzyad cũng tưigtn ̀ng nuôzyad i thú cưigtn ́ng, nhưigtn ng mà đfcgg êigqu ́n lúc đfcgg ămqbt ̣t têigqu n vâhhdj ̃n luôzyad n khôzyad ng tin tưigtn ơldci ̉ng, bơldci ̉i vì bị chưigtn ̉i rủa nhiêigqu ̀u, nêigqu n đfcgg ôzyad ́i vơldci ́i sưigtn ̣ thưigtn ̣c là bản thâhhdj n đfcgg ămqbt ̣t têigqu n dơldci ̉ têigqu ̣ cũng phải châhhdj ́p nhâhhdj ̣n.
côzyad lại mâhhdj ́t tưigtn ̣ nhiêigqu n đfcgg i qua đfcgg i lại hỏi: “anh lúc tỉnh lại trêigqu n ngưigtn ơldci ̀i khôzyad ng có dâhhdj ́u vêigqu ́t gì sao? Ví dụ nhưigtn giâhhdj ́y chưigtn ́ng minh, thẻ hôzyad ̣i viêigqu n gì đfcgg ó, có mâhhdj ́y cái đfcgg ó, tìm thâhhdj n phâhhdj ̣n của anh sẽ dêigqu ̃ dàng hơldci n.”
“Xin lôzyad ̃i…” Sămqbt ́c mămqbt ̣t anh têigqu ̣ đfcgg i, “Mâhhdj ́y thưigtn ́ mà em nói, tôzyad i đfcgg êigqu ̀u khôzyad ng có.” Phong Quang khó xưigtn ̉ nhâhhdj ́t là nhìn thâhhdj ́y bôzyad ̣ dạng mỹ nhâhhdj n thâhhdj ́t thâhhdj ̀n, côzyad vôzyad ̣i xua tay, “anh đfcgg ưigtn ̀ng lo, tôzyad i khôzyad ng có ý trách cưigtn ́ gì anhđfcgg âhhdj u! Mâhhdj ́y thưigtn ́ đfcgg ó anh khôzyad ng có, thì muôzyad ́n làm rõ thâhhdj n phâhhdj ̣n của anh, chúng ta cũng sẽ tìm đfcgg ưigtn ơldci ̣c biêigqu ̣n pháp khác.”
“Thâhhdj ̣t ra, thâhhdj n phâhhdj ̣n đfcgg ôzyad ́i vơldci ́i tôzyad i khôzyad ng cũng khôzyad ng quan trọng.” anh… bâhhdj y giơldci ̀ có thêigqu ̉ gọi là An Ưcwto ́c, môzyad i mỏng cong lêigqu n thâhhdj ̣t đfcgg ẹp mămqbt ́t, “Bơldci ̉i vì mâhhdj ́t trí nêigqu n có thêigqu ̉ gămqbt ̣p đfcgg ưigtn ơldci ̣c Phong Quang, đfcgg âhhdj y cũng là chuyêigqu ̣n râhhdj ́t tôzyad ́t.”
Phong Quang mămqbt ̣t đfcgg ơldci ̀ đfcgg âhhdj ̃n bôzyad ́c cháy, trái tim đfcgg âhhdj ̣p liêigqu n hôzyad ̀i, hỏi ơldci ̉ trong đfcgg âhhdj ̀u: “Hêigqu ̣ thôzyad ́ng, thâhhdj ̣t sưigtn ̣ là tôzyad i đfcgg ichiêigqu ́m đfcgg óng ngưigtn ơldci ̀i khác, chưigtn ́ khôzyad ng phải là ngưigtn ơldci ̀i khác chiêigqu ́m đfcgg óng tôzyad i sao?”
Vâhhdj ́n đfcgg êigqu ̀ này côzyad râhhdj ́t lâhhdj u trưigtn ơldci ́c kia đfcgg ã nghĩ qua, cho dù là thêigqu ́ giơldci ́i trưigtn ơldci ́c, hay là thêigqu ́ giơldci ́i trưigtn ơldci ́c nưigtn ̃a, côzyad vâhhdj ̃n luôzyad n có ảo giác, thâhhdj ̣t ra ngưigtn ơldci ̀i bị tiêigqu ́n côzyad ng chiêigqu ́m đfcgg óng chính là côzyad .
“… Đ
“Hê
Phong Quang sơ
cô
anh lại hiê
Phong Quang lau đ
Thà giê
cô
anh cong mô
Cái thẻ bài ngư
cô
“Em đ
Cái bản mă
(!) An = an ô
“Đ
Phong Quang ngư
cô
cô
“Xin lô
“Thâ
Phong Quang mă
Vâ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.