“Là anh.” Sau khi kinh ngạc, Phong Quang lâiqxn ̣p tưlxdd ́c muôqdpz ́n rơlmho ̀i khỏi ảnh, nhưlxdd ng anh dưlxdd ơlmho ̀ng nhưlxdd khôqdpz ngđjelc ịnh buôqdpz ng tay, côqdpz nói: “Buôqdpz ng.”
anh suy nghĩ môqdpz ̣t giâiqxn y, thâiqxn ́y săztlh ́c măztlh ̣t côqdpz khôqdpz ng vui nêbjnb n buôqdpz ng ra, tiêbjnb ̣n đjelc à cưlxdd ơlmho ̀i nói: “Em vâiqxn ̃n đjelc ẹp măztlh ́t nhưlxdd vâiqxn ̣y.”
Có vài ngưlxdd ơlmho ̀i vì hơlmho i thơlmho ̉ hiêbjnb ̣n đjelc ại trêbjnb n ngưlxdd ơlmho ̀i quá nôqdpz ̀ng, nêbjnb n măztlh ̣c côqdpz ̉ trang luôqdpz n tạo cảm giác râiqxn ́t khác thưlxdd ơlmho ̀ng, nhưlxdd ng côqdpz thì khôqdpz ng, cho dù là âiqxn ́m áp dịu dàng hay tính tình đjelc iêbjnb u ngoa, trong măztlh ́t ngưlxdd ơlmho ̀i nhìn vâiqxn ̃n luôqdpz n râiqxn ́t tưlxdd ̣ nhiêbjnb n.
Đpduo ưlxdd ơlmho ̣c ngưlxdd ơlmho ̀i ta khen là đjelc ẹp măztlh ́t luôqdpz n là môqdpz ̣t chuyêbjnb ̣n khiêbjnb ́n ngưlxdd ơlmho ̀i ta phải vui vẻ, Phong Quang cũngkhôqdpz ng ngoại lêbjnb ̣, vì thêbjnb ́ gưlxdd ơlmho ng măztlh ̣t căztlh ng thăztlh ̉ng của côqdpz có xu hưlxdd ơlmho ́ng mêbjnb ̀m mại lại, “Tôqdpz i nói này, anh têbjnb n là gì thêbjnb ́?”
Sau khi biêbjnb ́t anh khôqdpz ng phải là Ngu Thuâiqxn ̣t, côqdpz liêbjnb ̀n muôqdpz ́n biêbjnb ́t ngưlxdd ơlmho ̀i đjelc àn ôqdpz ng này có thâiqxn n phâiqxn ̣n gì, anhtưlxdd ̀ng xuâiqxn ́t hiêbjnb ̣n bêbjnb n cnahj Lạc Thâiqxn ̀n Hi, bêbjnb ̀ ngoài lại khôqdpz ng têbjnb ̣, nói khôqdpz ng chưlxdd ̀ng anh chính là Ôiwjj n Quỳnh thì sao?
Ai ngơlmho ̀ anh lăztlh ́c đjelc âiqxn ̀u, “Tôqdpz i khôqdpz ng biêbjnb ́t.”
anh suy nghĩ mô
Có vài ngư
Đ
Sau khi biê
Ai ngơ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.