Mãi Mãi Là Bao Xa

Chương 21 :

    trước sau   
cxxsc Lăgfreng Lăgfreng quay vềzbdl phòmhdong ngủtigj, trong phòmhdong tụcssv tậsplvp rấqsolt nhiềzbdlu nữhmyc sinh ngàigfenh Tin họietic, đhcinang sôdnmbi nổfizai thảqtpuo luậsplvn chuyệigfen trậsplvn bóosiing vừqkdka rồcssvi. Côdnmb kháwufjch khíkspg chàigfeo họieti mộvreyt tiếbloing rồcssvi đhcini thẳslksng đhcinếbloin trưqkdkerdbc máwufjy tíkspgnh ấqsoln núcxxst khởrkoxi đhcinvreyng.

Trong lúcxxsc chờzekpwufjy khởrkoxi đhcinvreyng, Lăgfreng Lăgfreng nghe mộvreyt giọieting nữhmyc xa lạwufjosiii: “Dẫcxxsn 2:0 rồcssvi màigfemhdon thua, tứboasc chếbloit mấqsolt thôdnmbi!”

“Trịfizanh Minh Hạwufjo rốsygpt cuộvreyc bịfizaigfem sao vậsplvy? Đpzgkâapxpy làigfe trậsplvn chung kếbloit, sao cậsplvu ta lạwufji cóosii thểedpx bỏtlkq đhcini giữhmyca trậsplvn đhcinqsolu chứboas!”

“Tớerdb thấqsoly Lýhmyc Vi hôdnmb cậsplvu ấqsoly nhậsplvn đhciniệigfen thoạwufji, cậsplvu ấqsoly nghe đhciniệigfen xong liềzbdln bỏtlkq đhcini…”

“Nhấqsolt đhcinfizanh làigfeosii chuyệigfen gìotqq quan trọieting lắnzabm.”

gfreng Lăgfreng rốsygpt cuộvreyc hiểedpxu đhcinưqkdkykkwc đhcinapxpng sau vẻosii phóosiing khoáwufjng củtigja Trịfizanh Minh Hạwufjo che giấqsolu mộvreyt tìotqqnh yêqtpuu say đhcinnzabm biếbloit bao nhiêqtpuu, bao nhiêqtpuu trảqtpu giáwufj khôdnmbng nóosiii thàigfenh lờzekpi, nhưqkdkng côdnmb đhcináwufjp lạwufji anh hóosiia ra chỉppcbosii tổfizan thưqkdkơrwrang vôdnmbotqqnh!


Nhấqsolt thờzekpi xúcxxsc đhcinvreyng, côdnmb bỏtlkq con chuộvreyt trong tay xuốsygpng, nhanh chóosiing lấqsoly đhciniệigfen thoạwufji ra… Bấqsolm đhcinưqkdkykkwc mộvreyt nửapxpa dãxpwky sốsygp, côdnmb dừqkdkng lạwufji. Côdnmb gọietii đhciniệigfen liệigfeu cóosii thểedpxosiii đhcinưqkdkykkwc gìotqq, hỏtlkqi anh cóosii buồcssvn khôdnmbng ưqkdk? Hay làigfeosiii côdnmb khôdnmbng muốsygpn mấqsolt đhcini mộvreyt ngưqkdkzekpi bạwufjn nhưqkdk anh… Côdnmb buôdnmbng đhciniệigfen thoạwufji, càigfeng hiểedpxu vềzbdl anh càigfeng đhcinau lòmhdong, lạwufji càigfeng khôdnmbng muốsygpn tra tấqsoln anh thêqtpum nữhmyca.

QQ vừqkdka tựxkry đhcinvreyng đhcinăgfreng nhậsplvp đhcinãxpwkosii mộvreyt tin nhắnzabn gởrkoxi đhcinếbloin: “Em cóosii đhcinóosii khôdnmbng?”

gfreng Lăgfreng đhcinang buồcssvn rưqkdkzekpi rưqkdkykkwi, gặqsolp đhcinưqkdkykkwc anh, nỗonnqi buồcssvn rốsygpt cuộvreyc khôdnmbng thểedpxotqqm néqsoln nữhmyca, suy nghĩapuq rốsygpi loạwufjn căgfren bảqtpun khiếbloin côdnmb khôdnmbng khốsygpng chếbloi đhcinưqkdkykkwc ngóosiin tay: “Tạwufji sao, tạwufji sao vậsplvn mệigfenh lạwufji đhcinsygpi xửapxp vớerdbi em nhưqkdk vậsplvy?! Em khôdnmbng cam tâapxpm, khôdnmbng cam tâapxpm! Em khôdnmbng cóosiiigfem gìotqq sai, dựxkrya vàigfeo đhcinâapxpu màigfe đhcinsygpi xửapxp vớerdbi em nhưqkdk thếbloi!”

“Xảqtpuy ra chuyệigfen gìotqq vậsplvy em?”

“Mộvreyt ngưqkdkzekpi bạwufjn cóosii quan hệigfe rấqsolt tốsygpt vớerdbi em bỗonnqng nóosiii yêqtpuu em.”

Anh lậsplvp tứboasc hỏtlkqi: “Em trảqtpu lờzekpi cậsplvu ta ra sao?”

“Chúcxxsng ta sau nàigfey khôdnmbng cầfktbn gặqsolp lạwufji nhau.”

“Tạwufji sao?”

‘Bởrkoxi vìotqq anh, bởrkoxi vìotqq ngoàigfei anh ra em khôdnmbng thểedpx tiếbloip nhậsplvn đhcinưqkdkykkwc ngưqkdkzekpi nàigfeo kháwufjc’. Côdnmb khôdnmbng thểedpx thốsygpt ra nhữhmycng lờzekpi ấqsoly, chỉppcbosii thểedpxigfem hồcssv trảqtpu lờzekpi: “Bọietin em khôdnmbng hợykkwp nhau, anh ấqsoly khôdnmbng phảqtpui loạwufji ngưqkdkzekpi em thíkspgch!”

“Anh cóosii thểedpx hỏtlkqi em tạwufji sao cảqtpu gặqsolp mặqsolt nhau cũsduung khôdnmbng đhcinưqkdkykkwc khôdnmbng?”

“Em khôdnmbng thểedpx đhcinedpx cho tráwufji tim anh ấqsoly hy vọieting, em khôdnmbng muốsygpn anh ấqsoly lãxpwkng phíkspg thờzekpi gian, lãxpwkng phíkspgotqqnh cảqtpum vàigfeo em.” Thấqsoly anh khôdnmbng trảqtpu lờzekpi, côdnmb thửapxp thăgfrem dòmhdo hỏtlkqi: “Em làigfem sai sao?”

“Sựxkry thiệigfen lưqkdkơrwrang củtigja em… cóosii đhcinôdnmbi khi rấqsolt tàigfen nhẫcxxsn!”

Nhìotqqn nhữhmycng lờzekpi nàigfey xuấqsolt hiệigfen trêqtpun màigfen hìotqqnh, đhcinfktbu côdnmbosiing lêqtpun, mấqsolt lýhmyc tríkspgavvy mộvreyt câapxpu: “Thiệigfen lưqkdkơrwrang củtigja anh mớerdbi làigfeigfen nhẫcxxsn nhấqsolt!”


Nhiềzbdlu khi, côdnmb rấqsolt hậsplvn sựxkryigfen nhẫcxxsn củtigja anh. Anh đhcinsygpi vớerdbi côdnmb khôdnmbng xa khôdnmbng gầfktbn, khôdnmbng lạwufjnh khôdnmbng nóosiing, đhcinôdnmbi khi anh dưqkdkzekpng nhưqkdkdnmbotqqnh nóosiii mộvreyt câapxpu khiếbloin côdnmb cảqtpum nhậsplvn đhcinưqkdkykkwc thâapxpm tìotqqnh, cóosii khi anh lạwufji trầfktbm mặqsolc hồcssvi lâapxpu, nhàigfen nhạwufjt giốsygpng nhưqkdk bạwufjn bèphwpotqqnh thưqkdkzekpng. Côdnmb rấqsolt muốsygpn biếbloit, cóosii phảqtpui anh đhcinãxpwk từqkdk bỏtlkq rung đhcinvreyng thuởrkox ban đhcinfktbu, đhcinơrwran thuầfktbn muốsygpn làigfem bạwufjn vớerdbi côdnmb? Hay làigfe vẫcxxsn nhưqkdkdnmb, khôdnmbng dứboast bỏtlkq đhcinưqkdkykkwc phầfktbn tìotqqnh cảqtpum nàigfey, khôdnmbng thểedpx đhcinèphwpqsoln. Nhưqkdkng anh cứboas luôdnmbn luôdnmbn khiếbloin côdnmb khôdnmbng thểedpx đhcinwufjn ra. Phỏtlkqng đhcinwufjn mậsplvp mờzekp khôdnmbng rõavvyigfey khiếbloin Lăgfreng Lăgfreng vốsygpn đhcinãxpwkapxpu thuẫcxxsn rốsygpi bờzekpi càigfeng thêqtpum khóosii xửapxp, khiếbloin côdnmbcxxsc muốsygpn cựxkry tuyệigfet lạwufji khôdnmbng thểedpxigfeo cựxkry tuyệigfet, khiếbloin côdnmbcxxsc muốsygpn chấqsolp nhậsplvn lạwufji khôdnmbng thểedpxigfeo chấqsolp nhậsplvn.

“Anh xin lỗonnqi, anh lỡtlkq lờzekpi!” Thấqsoly côdnmbosiing giậsplvn, anh vộvreyi xin lỗonnqi.

dnmb vẫcxxsn chưqkdka nguôdnmbi giậsplvn, hung hăgfreng gõavvyigfen phíkspgm: “Anh nóosiii rõavvy cho em, anh rốsygpt cuộvreyc cóosii ýhmycotqq? Đpzgkếbloin tộvreyt cùkuajng anh coi em làigfewufji gìotqq?!”

“Anh làigfe bạwufjn củtigja em, khôdnmbng phảqtpui bạwufjn cậsplvu ta. Trong lúcxxsc anh rơrwrai xuốsygpng đhcináwufjy vựxkryc, làigfe em đhcinãxpwk giữhmyc anh lạwufji, lúcxxsc nàigfey anh chỉppcb muốsygpn giúcxxsp em, khiếbloin em cóosii thểedpx tựxkry tin màigfe đhcinsygpi mặqsolt vớerdbi chíkspgnh mìotqqnh, đhcinsygpi mặqsolt vớerdbi tìotqqnh cảqtpum củtigja em.”

gfreng Lăgfreng khôdnmbng biếbloit nóosiii gìotqq đhcinedpx đhcináwufjp lạwufji, tuyệigfet vọieting nhìotqqn nhữhmycng dòmhdong chữhmyc rỉppcbwufju trêqtpun màigfen hìotqqnh máwufjy tíkspgnh. Hóosiia ra anh chỉppcbigfenh đhcinvreyng nhưqkdk mộvreyt ngưqkdkzekpi bạwufjn củtigja côdnmb, rung đhcinvreyng trưqkdkerdbc kia đhcinãxpwk sớerdbm bịfiza chôdnmbn vùkuaji trong dĩapuqxpwkng. Anh giúcxxsp côdnmbotqqm giáwufjo viêqtpun hưqkdkerdbng dẫcxxsn, cổfizasduudnmb, nâapxpng đhcintlkqdnmb, đhcinzbdlu chỉppcbotqqdnmb đhcinãxpwk từqkdkng giúcxxsp anh. Côdnmbqkdkzekpi chua xóosiit, ngẩapuqng đhcinfktbu ngăgfren khôdnmbng cho nưqkdkerdbc mắnzabt chảqtpuy xuốsygpng!

“Em gặqsolp giáwufjo viêqtpun hưqkdkerdbng dẫcxxsn chưqkdka?” Anh hỏtlkqi.

“Rồcssvi!” Nhắnzabc tớerdbi chủtigj đhcinzbdligfey, Lăgfreng Lăgfreng híkspgt vàigfeo mộvreyt hơrwrai, cốsygp hếbloit sứboasc khôdnmbng đhcinedpx lộvrey ra nỗonnqi buồcssvn trong nhữhmycng dòmhdong chữhmyc: “Anh vớerdbi Dưqkdkơrwrang Lam Hàigfeng quan hệigfe tốsygpt lắnzabm hảqtpu? Làigfem thếbloiigfeo hắnzabn chịfizau nểedpx mặqsolt anh vậsplvy?”

“Khôdnmbng phảqtpui, mộvreyt ngưqkdkzekpi bạwufjn củtigja anh cóosii quan hệigfe rấqsolt tốsygpt vớerdbi anh ta.”

“Khéqsolo vậsplvy sao?!”

apuqnh viễpzgkn cóosii xa khôdnmbng: “Cũsduung khôdnmbng phảqtpui khéqsolo! Đpzgkúcxxsng rồcssvi, con ngưqkdkzekpi anh ta thếbloiigfeo? Làigfem việigfec vớerdbi nhau tốsygpt chứboas?”

“Em bíkspg mậsplvt nóosiii anh biếbloit nhéqsol, anh nhấqsolt đhcinfizanh khôdnmbng đhcinưqkdkykkwc kểedpx vớerdbi ngưqkdkzekpi kháwufjc… Con ngưqkdkzekpi nàigfey bềzbdl ngoàigfei làigfem ra vẻosii đhcinwufjo mạwufjo nhưqkdkng nộvreyi tâapxpm thìotqq vừqkdka âapxpm u vừqkdka gian tráwufj.”

“Anh thậsplvt khâapxpm phụcssvc con mắnzabt thấqsolu suốsygpt củtigja em!”

“Hắnzabn ta thếbloi nhưqkdkng dáwufjm tiếbloit lộvrey đhcinzbdl thi vớerdbi em, đhcinâapxpy khôdnmbng phảqtpui việigfec mộvreyt thầfktby giáwufjo liêqtpum khiếbloit nêqtpun làigfem đhcinúcxxsng khôdnmbng?”


apuqnh viễpzgkn cóosii xa khôdnmbng: “Anh nghĩapuq, việigfec anh ta tiếbloit lộvrey đhcinzbdl thi cho em khôdnmbng liêqtpun can gìotqq đhcinếbloin nhâapxpn phẩapuqm, cóosii thểedpxigfe anh ta đhcináwufjnh giáwufj cao em. Ởsygpqkdkerdbc ngoàigfei, đhcinwufji họietic làigferwrai cóosiikspgnh họietic thuậsplvt, giáwufjo viêqtpun cóosii quyềzbdln lựxkrya chọietin sinh viêqtpun mìotqqnh thíkspgch, ngay cảqtpu quyềzbdln miễpzgkn thi cũsduung cóosii. Hơrwran nữhmyca so vớerdbi kếbloit quảqtpu thi cửapxp, họietiigfeng coi trọieting năgfreng lựxkryc thựxkryc sựxkry củtigja sinh viêqtpun hơrwran.”

“Thậsplvt sao?”

“Ngưqkdkzekpi dạwufjy sinh viêqtpun làigfe giáwufjo viêqtpun, khôdnmbng phảqtpui đhcinwufji họietic T, lạwufji càigfeng khôdnmbng phảqtpui làigfe Bộvrey Giáwufjo dụcssvc! Làigfem nghiêqtpun cứboasu khôdnmbng cầfktbn mộvreyt thiêqtpun tàigfei phòmhdong thi, màigfe cầfktbn ngưqkdkzekpi siêqtpung năgfreng hiếbloiu họietic, cóosii nghịfiza lựxkryc, cóosii quyếbloit tâapxpm bềzbdln chíkspg, quan trọieting nhấqsolt làigfe, cóosiigfreng lựxkryc biểedpxu đhcinwufjt tốsygpt, cũsduung nhưqkdkgfreng lựxkryc giao tiếbloip vớerdbi ngưqkdkzekpi kháwufjc – nhưqkdkng đhciniểedpxm nàigfey em đhcinzbdlu cóosii đhcinưqkdkykkwc.”

“Ặeuwoc! Cóosii chuyệigfen nàigfey sao!”



Anh nóosiii chuyệigfen vớerdbi côdnmb cho đhcinếbloin khuya. Hơrwran bảqtpuy giờzekp tốsygpi, Lăgfreng Lăgfreng mớerdbi luyếbloin tiếbloic thoáwufjt khỏtlkqi mạwufjng, mộvreyt mìotqqnh đhcini siêqtpuu thịfiza. Mộvreyt khi thoáwufjt khỏtlkqi Internet, côdnmb tựxkrya nhưqkdk mộvreyt ngưqkdkzekpi bịfiza cảqtpu thếbloi giớerdbi vứboast bỏtlkq, vôdnmb hồcssvn tùkuajy tay cầfktbm lêqtpun mộvreyt móosiin đhcincssv ăgfren màigfeu sắnzabc sặqsolc sỡtlkq.

“Bạwufjch Lăgfreng Lăgfreng!” Mộvreyt tiếbloing gọietii rấqsolt nhẹafsi, trong phúcxxst chốsygpc trởrkoxqtpun thậsplvt quýhmyc giáwufj.

dnmb quay đhcinfktbu, khôdnmbng ngờzekp lạwufji thấqsoly mộvreyt ngưqkdkzekpi mìotqqnh khôdnmbng muốsygpn thấqsoly nhấqsolt – Dưqkdkơrwrang Lam Hàigfeng.

“Chàigfeo thầfktby ạwufj!”

gfreng Lăgfreng cấqsolt tiếbloing chàigfeo, đhcinapuqy mộvreyt xe toàigfen đhcincssv ăgfren vặqsolt thấqsolt thểedpxu đhcini ngang qua anh ta, khôdnmbng ngờzekpqkdkơrwrang Lam Hàigfeng gọietii côdnmb lạwufji: “Em ăgfren tốsygpi chưqkdka?”

“Em ăgfren rồcssvi ạwufj!”

“Tôdnmbi vẫcxxsn chưqkdka ăgfren, em cóosii muốsygpn cùkuajng nhau ăgfren chúcxxst gìotqq khôdnmbng? Vừqkdka hay tôdnmbi cũsduung đhcinang muốsygpn tìotqqm hiểedpxu mộvreyt chúcxxst tìotqqnh hìotqqnh cụcssv thểedpx củtigja em.”

“A!” Cũsduung may Lăgfreng Lăgfreng khôdnmbng đhcinếbloin nỗonnqi quáwufj ngu, nhanh châapxpn nóosiii: “Em đhcinãxpwk sớerdbm muốsygpn mờzekpi thầfktby ăgfren cơrwram, nhưqkdkng sợykkw thầfktby bậsplvn rộvreyn nêqtpun ngạwufji mởrkox lờzekpi ạwufj.”

qkdkơrwrang Lam Hàigfeng nghe thấqsoly lờzekpi mờzekpi củtigja côdnmb, hơrwrai giậsplvt mìotqqnh, lậsplvp tứboasc cưqkdkzekpi nhẹafsi: “Vậsplvy đhcini thôdnmbi, tôdnmbi biếbloit mộvreyt nhàigfeigfeng cơrwram Tâapxpy cũsduung ngon lắnzabm!”

“Đpzgkưqkdkykkwc ạwufj! Thầfktby thíkspgch làigfe tốsygpt rồcssvi!” Côdnmbqkdkzekpi theo cứboasng ngắnzabc, hai châapxpn muốsygpn nhũsduun cảqtpu ra.

Nhàigfeigfeng cơrwram Tâapxpy? Khôdnmbng cầfktbn giếbloit côdnmb nhưqkdk vậsplvy chứboas! Côdnmb sờzekp sờzekpkspg tiềzbdln dẹafsip léqsolp, tiềzbdln mặqsolt khôdnmbng nhiềzbdlu lắnzabm, trong lòmhdong thầfktbm cầfktbu nguyệigfen nhàigfeigfeng kia chấqsolp nhậsplvn quẹafsit thẻosii.

“Đpzgkedpxdnmbi giúcxxsp em.” Dưqkdkơrwrang Lam Hàigfeng khôdnmbng đhcinykkwi côdnmb trảqtpu lờzekpi, kéqsolo lấqsoly xe đhcinapuqy trong tay côdnmb, đhcini vềzbdl phíkspga quầfktby thu ngâapxpn.

gfreng Lăgfreng bưqkdkerdbc nhanh đhcini theo, đhcinang đhcinfizanh trảqtpu tiềzbdln thìotqq anh ta đhcinãxpwk nhanh gọietin lấqsoly ra thẻosiikspgn dụcssvng, giúcxxsp côdnmb thanh toáwufjn. Trong lúcxxsc xếbloip hàigfeng hóosiia, anh ta khôdnmbng cầfktbn nhờzekp thu ngâapxpn, tựxkryotqqnh bỏtlkq từqkdkng móosiin đhcincssvigfeo túcxxsi nilon, trưqkdkerdbc khi cho vàigfeo đhcinzbdlu xem qua toàigfen bộvrey mộvreyt lưqkdkykkwt. Thóosiii quen quáwufji gìotqq đhcinâapxpy nữhmyca!

igfem ơrwran tha thứboas cho côdnmb luôdnmbn khinh bỉppcb anh ta, nhưqkdkng anh ta thựxkryc sựxkry kỳppcb quáwufji àigfe! Đpzgki siêqtpuu thịfizawufji gìotqqsduung chưqkdka mua, còmhdon túcxxsm lấqsoly côdnmb bắnzabt mờzekpi cơrwram – tuy rằapxpng chíkspgnh côdnmb chủtigj đhcinvreyng mờzekpi, nhưqkdkng anh ta íkspgt ra cũsduung nêqtpun khéqsolo léqsolo từqkdk chốsygpi mộvreyt chúcxxst chứboas!

Ra khỏtlkqi siêqtpuu thịfiza, Dưqkdkơrwrang Lam Hàigfeng nhấqsolc lấqsoly đhcincssv đhcinwufjc, đhcini đhcinếbloin trưqkdkerdbc mộvreyt chiếbloic Jetta còmhdon kháwufj mớerdbi, trưqkdkerdbc tiêqtpun kéqsolo cửapxpa đhcinedpxgfreng Lăgfreng ngồcssvi vàigfeo xe, sau đhcinóosii đhcinem đhcincssv bỏtlkqqtpun ghếbloi sau rồcssvi chíkspgnh mìotqqnh mớerdbi lêqtpun xe.

“Xe thầfktby tốsygpt lắnzabm!” Côdnmb tuyệigfet đhcinsygpi khôdnmbng nóosiii xạwufjo, giáwufjo viêqtpun trẻosii nhưqkdk vậsplvy màigfe đhcinãxpwkosii thểedpx nuôdnmbi xe hơrwrai làigfe kháwufj lắnzabm rồcssvi.

“Thậsplvt khôdnmbng?” Anh ta nghi hoặqsolc nhìotqqn bàigfei tríkspg trong xe, vẻosii mặqsolt nhưqkdkigfe đhcinang nghiêqtpun cứboasu, loạwufji xe kéqsolm nhưqkdk vậsplvy cóosii chỗonnqigfeo tốsygpt đhcinâapxpu ta?

dnmb ngưqkdkykkwng ngùkuajng gậsplvt gậsplvt đhcinfktbu, lặqsolng lẽytqv le lưqkdktlkqi, xem ra nóosiii bậsplvy rồcssvi!

Sau nàigfey cóosii mộvreyt hôdnmbm, Lăgfreng Lăgfreng ởrkox cửapxpa khu mua sắnzabm thấqsoly Dưqkdkơrwrang Lam Hàigfeng bưqkdkerdbc ra từqkdk mộvreyt chiếbloic xe bêqtpun đhcinưqkdkzekpng, mớerdbi hiểedpxu đhcinưqkdkykkwc vẻosii mặqsolt nghi ngờzekpigfey củtigja Dưqkdkơrwrang Lam Hàigfeng làigfeosii ýhmycotqq – “Tôdnmbi còmhdon chưqkdka đhcintigj khiêqtpum tốsygpn sao?!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.