Mãi Mãi Là Bao Xa

Chương 20 :

    trước sau   
dfgcng sớausim hôfenom sau, chưojxna đeogmếojxnn tádfgcm giờhfgl Trịnxuanh Minh Hạkmoeo đeogmãcrpa rờhfgli khỏzkrzi giưojxnhfglng mặjnhjc quầuyyqn ádfgco, mộrjvpt chuyệlvisn trălvism trălvism hiếojxnm thấriciy, Cao Nguyêgdvgn nằwjylm giưojxnhfglng trêgdvgn cầuyyqm đeogmoyhvng hồoyhvdfgco thứsewkc nhìkxttn thoádfgcng qua, nửhdisa tỉfnbsnh nửhdisa mơffbe hỏzkrzi: “Cậcrpau nửhdisa đeogmêgdvgm nửhdisa hôfenom lălvisn qua lălvisn lạkmoei cádfgci gìkxtt vậcrpay?”

“Tớausi đeogmếojxnn lớausip.”

“Mẹrjvpgnld!” Anh ta rốbqqing to: “Cậcrpau bệlvisnh nặjnhjng rồoyhvi!”

“Cậcrpau lo ngủcrcc phầuyyqn cậcrpau đeogmi!”

Đfhyebqqii vớausii mộrjvpt ngưojxnhfgli chưojxna bao giờhfgl rờhfgli khỏzkrzi giưojxnhfglng trưojxnausic giờhfgl ălvisn trưojxna nhưojxn Trịnxuanh Minh Hạkmoeo màxmblgnldi, tádfgcm giờhfgl đeogmi họzwohc đeogmưojxnơffbeng nhiêgdvgn làxmbl chuyệlvisn nghìkxttn lẻwrkg mộrjvpt đeogmêgdvgm0!

Sởnwmwihuq anh dậcrpay sớausim nhưojxn vậcrpay làxmblkxtt muốbqqin đeogmếojxnn phòtsrjng lưojxnu trữzkrz hồoyhvffbe xem xem Bạkmoech Lălvisng Lălvisng làxmbl thầuyyqn thádfgcnh phưojxnơffbeng nàxmblo!


Sau nhiềcskhu phen lậcrpat tớausii lậcrpat lui, anh cuốbqqii cùmlvmng cũeogmng tìkxttm đeogmưojxnesyic hồoyhvffbe củcrcca Bạkmoech Lălvisng Lălvisng trong phòtsrjng lưojxnu trữzkrz hồoyhvffbe củcrcca khoa Đfhyeiệlvisn đeogmkmoei họzwohc T, trưojxnausic đeogmâhfxzy côfenogdvgn làxmbl Sửhdislvisng Lălvisng, lêgdvgn trung họzwohc, hồoyhvffbe họzwohc sinh chuyểjnhjn đeogmếojxnn tỉfnbsnh Sơffben Đfhyeôfenong, đeogmffbei têgdvgn thàxmblnh Bạkmoech Lălvisng Lălvisng. Trong mụtyazc thàxmblnh viêgdvgn gia đeogmìkxttnh chỉfnbsgnldgdvgn củcrcca mẹrjvpfeno, họzwoh Bạkmoech. Khôfenong cógnld cha đeogmkmoei khádfgci cógnld ba khảjdjdlvisng, nhưojxnng đeogmếojxnn trung họzwohc mớausii sửhdisa thàxmblnh họzwoh mẹrjvp, khảjdjdlvisng chỉfnbsgnld mộrjvpt: ba mẹrjvpfenofenomlvmng hậcrpan nhau màxmbl ly hôfenon.

Lậcrpat lạkmoei trang đeogmuyyqu xem ảjdjdnh chụtyazp, anh dùmlvmng ngógnldn tay che đeogmi nụtyazojxnhfgli xinh đeogmrjvpp củcrcca côfeno, mớausii nhậcrpan ra trong ádfgcnh mắllmjt côfenoxmbl lạkmoenh lùmlvmng vĩihuqnh cửhdisu.

gnld nhữzkrzng ngưojxnhfgli dùmlvmnwmwmlvmng bao nhiêgdvgu nălvism vẫzkrzn khôfenong cógnlddfgcch nàxmblo hiểjnhju biếojxnt, cógnld nhữzkrzng ngưojxnhfgli chỉfnbs trong nhádfgcy mắllmjy đeogmãcrpagnld thểjnhj nhìkxttn thấriciu. Trịnxuanh Minh Hạkmoeo thựqtzvc sựqtzv trong nhádfgcy mắllmjt đeogmãcrpagnld thểjnhj nhìkxttn thấriciu côfeno, anh biếojxnt côfenoxmbl loạkmoei ngưojxnhfgli đeogmem nụtyazojxnhfgli cho ngưojxnhfgli bêgdvgn cạkmoenh, đeogmem côfeno đeogmơffben tịnxuach mịnxuach giữzkrz lạkmoei cho chíuunhnh mìkxttnh. Côfeno sẽhzlonwmw trong thờhfgli đeogmiểjnhjm đeogmau khổffbe nhấricit màxmbl vẫzkrzn giảjdjd vờhfgl nhưojxn khôfenong sao cảjdjd, cùmlvmng bạkmoen bèrynn đeogmi shopping, nhưojxnng lạkmoei khôfenong muốbqqin nhữzkrzng khi rơffbei lệlvisgnld ngưojxnhfgli ởnwmwgdvgn chălvism sógnldc, giúhzlop côfeno lau khôfenoojxnausic mắllmjt, an ủcrcci côfeno.

Nhưojxnng côfeno, khi còtsrjn chưojxna kịnxuap biếojxnt tìkxttnh cảjdjdm thắllmjm thiếojxnt củcrcca anh thìkxtt đeogmãcrpa lựqtzva chọzwohn bạkmoen thâhfxzn nhấricit củcrcca anh, Uôfenong Đfhyeàxmblo.

******

Vớausii Trịnxuanh Minh Hạkmoeo, ngàxmbly cứsewk thếojxn trôfenoi qua, game cứsewk thếojxn chơffbei nhưojxn thưojxnhfglng lệlvis.

Thiếojxnu mấricit ngâhfxzn trưojxnesying cógnld khảjdjdlvisng nhanh chógnldng tiếojxnp mádfgcu vàxmbl tấricin côfenong mạkmoenh nhấricit, cũeogmng giốbqqing nhưojxn kiếojxnm khádfgcch màxmbl khôfenong cógnld kiếojxnm sắllmjc, chờhfgl đeogmesyii phádfgcp sưojxn chíuunhnh làxmbldfgci chếojxnt oanh liệlvist. Nhìkxttn kẻwrkg khádfgcc giẫzkrzm đeogmkmoep lêgdvgn thi thểjnhj phádfgcp sưojxn, đeogmgdvgn cuồoyhvng cưojxnausip lấriciy trang bịnxua hắllmjn vấricit vảjdjd đeogmádfgcnh ra, Trịnxuanh Minh Hạkmoeo lầuyyqn đeogmuyyqu tiêgdvgn nếojxnm phảjdjdi mùmlvmi vịnxua thấricit bạkmoei.

Anh hiểjnhju đeogmưojxnesyic, đeogmâhfxzy làxmbl quy tắllmjc trong thếojxn giớausii game, ngưojxnơffbei cógnld thểjnhj rờhfgli đeogmi lúhzloc thắllmjng lợesyii, đeogmjnhj lạkmoei tôfenon nghiêgdvgm cho ngưojxnhfgli chếojxnt, nhưojxnng ngưojxnơffbei vĩihuqnh viễwjyln đeogmyjxang nêgdvgn vọzwohng tưojxnnwmwng ngưojxnhfgli khádfgcc sẽhzloojxnu lạkmoei tôfenon nghiêgdvgm cho ngưojxnơffbei. Nhưojxnng anh khôfenong hiểjnhju, vìkxtt cớausikxttkxttnh bạkmoen cũeogmng nhưojxn vậcrpay, anh cógnld thểjnhj ngầuyyqm đeogmoyhvng ýhzlo đeogmjnhj cho bạkmoen chíuunh cốbqqit theo đeogmuổffbei côfenodfgci mìkxttnh yêgdvgu mếojxnn, nhưojxnng bạkmoen củcrcca anh lạkmoei khôfenong thểjnhj trong lúhzloc hưojxnnwmwng thụtyazkxttnh yêgdvgu ngọzwoht ngàxmblo đeogmyjxang giẫzkrzm đeogmkmoep lêgdvgn tìkxttnh yêgdvgu đeogmãcrpa chôfenon vùmlvmi củcrcca anh.

Đfhyeêgdvgm hèrynn phiềcskhn muộrjvpn, khógnldi thuốbqqic tràxmbln ngậcrpap phòtsrjng ngủcrcc.

Trịnxuanh Minh Hạkmoeo vàxmbldfgcc bạkmoen cùmlvmng phòtsrjng Lýhzlo Vi, Cao Nguyêgdvgn, Nam Lụtyazc, hừyjxang hựqtzvc sádfgct phạkmoet nhau trêgdvgn bàxmbln mạkmoet chưojxnesyic, Uôfenong Đfhyeàxmblo ngồoyhvi lìkxtt trêgdvgn giưojxnhfglng Trịnxuanh Minh Hạkmoeo, cầuyyqm đeogmiệlvisn thoạkmoei buôfenon lờhfgli ngon tiếojxnng ngọzwoht khôfenong dứsewkt vớausii Lălvisng Lălvisng, vẽhzlo ra tưojxnơffbeng lai tưojxnơffbei sádfgcng củcrcca bọzwohn họzwoh.

hzlo Vi thựqtzvc sựqtzv buồoyhvn nôfenon khôfenong chịnxuau đeogmưojxnesyic nữzkrza, đeogmkmoep Uôfenong Đfhyeàxmblo mộrjvpt phádfgct: “Cậcrpau đeogmyjxang cógnld sếojxnn vậcrpay đeogmưojxnesyic khôfenong, tớausi van cậcrpau ra dádfgcng nam nhi giùmlvmm đeogmi!”

fenong Đfhyeàxmblo mặjnhjt màxmbly hạkmoenh phúhzloc mỉfnbsm cưojxnhfgli đeogmádfgcp lạkmoei anh ta.

“Nógnldi nhiềcskhu mấriciy lờhfgli vớausi vẩvjjkn ấriciy làxmblm gìkxtt chứsewk! Cậcrpau chỉfnbs cầuyyqn dẫzkrzn côfenoriciy đeogmi tìkxttm mộrjvpt phòtsrjng rồoyhvi chậcrpam rãcrpai màxmblhfxzm sựqtzv!”


Trịnxuanh Minh Hạkmoeo vưojxnơffben tay sờhfgl sờhfgl bao thuốbqqic ládfgc, đeogmãcrpa hếojxnt từyjxahfxzu, cũeogmng giốbqqing nhưojxn trádfgci tim anh đeogmãcrpa sớausim trốbqqing rỗfhyeng.

hzlo Vi nhìkxttn anh. “A Hạkmoeo, cậcrpau trưojxnausic đeogmâhfxzy chỉfnbshzlot chơffbei thôfenoi, sao dạkmoeo nàxmbly lạkmoei nghiệlvisn thuốbqqic càxmblng ngàxmbly càxmblng nặjnhjng thếojxn hảjdjd?”

“Ngàxmbly qua ngàxmbly mỗfhyei lúhzloc mộrjvpt chádfgcn.”

“Tớausi thấriciy em hoa khôfenoi khoa Quảjdjdn trịnxua kinh doanh kia rấricit làxmbl nhiệlvist tìkxttnh nha.”

“Hoa khôfenoi?!” Trịnxuanh Minh Hạkmoeo nghĩihuq mấricit nửhdisa ngàxmbly màxmbl đeogmuyyqu ógnldc vẫzkrzn trốbqqing khôfenong: “Côfenoxmblo vậcrpay?”

“Têgdvgn Trưojxnơffbeng Tâhfxzm Di, hôfenom qua còtsrjn đeogmếojxnn sâhfxzn bógnldng cổffbeeogm cho cậcrpau đeogmógnld.”

Cao Nguyêgdvgn nhìkxttn vẻwrkg mặjnhjt mờhfgl mịnxuat củcrcca anh, cốbqqikxttnh gợesyii ýhzlo mộrjvpt chúhzlot: “Chíuunhnh làxmbl em mặjnhjc vádfgcy ngắllmjn ádfgc.”

Trịnxuanh Minh Hạkmoeo đeogmang cốbqqi gắllmjng nhớausi lạkmoei xem hôfenom qua đeogmsewkng ngoàxmbli rìkxtta sâhfxzn bógnldng ngoàxmbli Bạkmoech Lălvisng Lălvisng ra còtsrjn cógnldfenodfgci nàxmblo khôfenong, chợesyit nghe thấriciy Uôfenong Đfhyeàxmblo kinh ngạkmoec hỏzkrzi: “Đfhyeâhfxzy khôfenong phảjdjdi sốbqqi QQ củcrcca Bạkmoech Lălvisng Lălvisng sao? A Hạkmoeo, làxmblm sao cậcrpau cógnld đeogmưojxnesyic QQ củcrcca côfenoriciy vậcrpay?”

Trong phòtsrjng ngủcrccgdvgn lặjnhjng dịnxua thưojxnhfglng. Trịnxuanh Minh Hạkmoeo khôfenong cầuyyqn ngẩvjjkng đeogmuyyqu cũeogmng vẫzkrzn cógnld thểjnhj cảjdjdm giádfgcc đeogmưojxnesyic sựqtzv kinh ngạkmoec củcrcca mấriciy têgdvgn ngồoyhvi chung quanh.

“Khôfenong nhớausihfgl thuậcrpan miệlvisng hỏzkrzi khi nàxmblo nữzkrza, coi nhưojxndfgcc nêgdvgn làxmblm mấricit từyjxahfxzu rồoyhvi.” Anh thuậcrpan miệlvisng trảjdjd lờhfgli lấriciy lệlvis.

“Vậcrpay àxmbl!”

fenong Đfhyeàxmblo khôfenong hỏzkrzi gìkxtt nữzkrza, dọzwohn dẹrjvpp trêgdvgn giưojxnhfglng mộrjvpt chúhzlot rồoyhvi ngủcrcc.

Trịnxuanh Minh Hạkmoeo làxmblm nhưojxn khôfenong cógnld chuyệlvisn gìkxtt tiếojxnp tụtyazc ra bàxmbli, Lýhzlo Vi nhìkxttn Trịnxuanh Minh Hạkmoeo, cốbqqi ýhzlofenokxttnh cảjdjdm thádfgcn: “Haiz! Ôriyii tìkxttnh yêgdvgu, thậcrpat làxmbl mẹrjvpgnld nghiệlvisp chưojxnausing!”


Cao Nguyêgdvgn thuậcrpan miệlvisng tiếojxnp mộrjvpt câhfxzu: “Haiz! Ôriyii phụtyaz nữzkrz, thậcrpat làxmbl mẹrjvpgnld tai họzwoha!”

Trịnxuanh Minh Hạkmoeo trừyjxang mắllmjt liếojxnc bọzwohn họzwoh mộrjvpt cádfgci, lạkmoenh lùmlvmng nógnldi: “Hai tụtyazi bay mỗfhyei đeogmsewka íuunht tạkmoeo nghiệlvist đeogmi mộrjvpt chúhzlot, thếojxn giớausii tấricit hòtsrja bìkxttnh!”



Chơffbei mộrjvpt mạkmoech đeogmếojxnn rạkmoeng sádfgcng, Trịnxuanh Minh Hạkmoeo thua chádfgcy túhzloi khôfenong còtsrjn mộrjvpt xu thìkxtt cảjdjd đeogmádfgcm mớausii tan. Anh mộrjvpt mìkxttnh ngồoyhvi trêgdvgn thềcskhm cửhdisa sổffbe ngoàxmbli hàxmblnh lang hógnldng giógnld lạkmoenh, nhìkxttn thếojxn giớausii u ádfgcm mờhfgl mịnxuat dầuyyqn dầuyyqn sádfgcng lêgdvgn. Bỗfhyeng nhiêgdvgn, mộrjvpt đeogmiếojxnu thuốbqqic vừyjxaa châhfxzm xuấricit hiệlvisn trưojxnausic mắllmjt anh.

“Khôfenong phảjdjdi nógnldi chơffbei chádfgcn rồoyhvi sao?” Lýhzlo Vi hỏzkrzi.

Trịnxuanh Minh Hạkmoeo trầuyyqm mặjnhjc nhậcrpan lấriciy đeogmiếojxnu thuốbqqic, húhzlot mộrjvpt hơffbei thậcrpat sâhfxzu, vịnxua ni-côfeno-tin nồoyhvng đeogmcrpam chảjdjdy xuôfenoi vàxmblo cơffbe thểjnhj, vờhfgln quanh cõhfgli lòtsrjng trốbqqing rỗfhyeng, lấricip đeogmuyyqy sựqtzv trốbqqing trảjdjdi trong mádfgcu.

Khôfenong lâhfxzu trưojxnausic đeogmâhfxzy, khi Uôfenong Đfhyeàxmblo cùmlvmng Lălvisng Lălvisng vừyjxaa mớausii bắllmjt đeogmuyyqu, Lýhzlo Vi cao hứsewkng hỏzkrzi Trịnxuanh Minh Hạkmoeo: “Cậcrpau vớausii em QQ xinh đeogmrjvpp tớausii đeogmâhfxzu rồoyhvi?” Anh nhìkxttn liếojxnc qua Uôfenong Đfhyeàxmblo vẻwrkg mặjnhjt tòtsrjtsrj, thảjdjdn nhiêgdvgn nógnldi: “Chơffbei chádfgcn rồoyhvi.”

Mọzwohi ngưojxnhfgli trong phòtsrjng ngủcrcc hẳllmjn nhiêgdvgn cưojxnhfgli mộrjvpt trậcrpan, khôfenong ai nhắllmjc lạkmoei chuyệlvisn nàxmbly nữzkrza.

“Tạkmoei sao cậcrpau khôfenong nógnldi rõhfgl vớausii Đfhyeàxmblo Tửhdis?” Lýhzlo Vi hỏzkrzi.

“Bạkmoech Lălvisng Lălvisng cũeogmng khôfenong phảjdjdi bạkmoen gádfgci tớausi, tớausi dựqtzva vàxmblo đeogmâhfxzu màxmbl khôfenong cho cậcrpau ấriciy theo đeogmuổffbei?” Kỳnwmw thậcrpat đeogmiềcskhu quan trọzwohng nhấricit làxmbl, anh cứsewkojxnnwmwng Bạkmoech Lălvisng Lălvisng trong lòtsrjng đeogmãcrpagnld ngưojxnhfgli khádfgcc, tuyệlvist đeogmbqqii sẽhzlo khôfenong chấricip nhậcrpan Uôfenong Đfhyeàxmblo. Khôfenong ngờhfgl, tấricit cảjdjd đeogmcskhu ngoàxmbli dựqtzv đeogmdfgcn củcrcca mọzwohi ngưojxnhfgli.

hzlo Vi ôfenom vai Trịnxuanh Minh Hạkmoeo. “Ídpkat nhấricit cógnld thểjnhj cạkmoenh tranh côfenong bằwjylng.”

“Quêgdvgn đeogmi! Vớausii tìkxttnh tìkxttnh củcrcca tớausi, Bạkmoech Lălvisng Lălvisng călvisn bảjdjdn thấriciy tớausi rấricit chưojxnausing mắllmjt.” Anh biếojxnt, côfeno thíuunhch dạkmoeng ngưojxnhfgli nhưojxnfenong Đfhyeàxmblo, ổffben trọzwohng, kiêgdvgn đeogmnxuanh, tiếojxnn thủcrcc. Anh cũeogmng rấricit thíuunhch, nhưojxnng đeogmádfgcng tiếojxnc tíuunhnh anh khôfenong nhưojxn vậcrpay.

“Thậcrpat khôfenong?”


“Tớausi hỏzkrzi côfenoriciy cógnld em gádfgci hay khôfenong, giớausii thiệlvisu cho tớausixmblm bạkmoen gádfgci…”

“Côfenoriciy nógnldi thếojxnxmblo?”

“Côfenoriciy nógnldi: Trịnxuanh Minh Hạkmoeo, đeogmyjxang nógnldi em khôfenong cógnld em gádfgci, cho dùmlvmgnld em cũeogmng khôfenong đeogmem nógnldmsscm vảjdjdo hốbqqi lửhdisa.”

“Ặcyyuc!” Lýhzlo mỉfnbsm cưojxnhfgli. “Đfhyeôfenoi mắllmjt củcrcca Bạkmoech Lălvisng Lălvisng rấricit đeogmrjvpp, nhưojxnng mắllmjt nhìkxttn ngưojxnhfgli tạkmoei sao lạkmoei kémsscm thếojxn chứsewk?”

Trịnxuanh Minh Hạkmoeo cũeogmng cưojxnhfgli. “Mắllmjt côfenoriciy khôfenong phảjdjdi kémsscm! Călvisn bảjdjdn làxmblfenoriciy khôfenong cógnld mắllmjt.”

******

Nghe đeogmếojxnn đeogmâhfxzy, Lălvisng Lălvisng rốbqqit cuộrjvpc khôfenong nhịnxuan đeogmưojxnesyic nữzkrza, nógnldi: “Anh đeogmyjxang nógnldi nữzkrza!”

“Chúhzlong ta…” Côfeno muốbqqin nógnldi: “Chúhzlong ta sau nàxmbly khôfenong cầuyyqn gặjnhjp nhau nữzkrza.” Lờhfgli đeogmãcrpagdvgn đeogmếojxnn bêgdvgn môfenoi nhưojxnng khôfenong thểjnhj thốbqqit ra. Mộrjvpt dòtsrjng nưojxnausic mắllmjt chảjdjdy xuốbqqing.

lvisng Lălvisng xoay mặjnhjt che đeogmi, lạkmoei thấriciy Trịnxuanh Minh Hạkmoeo cầuyyqm mộrjvpt miếojxnng khălvisn giấriciy đeogmưojxna đeogmếojxnn trưojxnausic mắllmjt côfeno. “Chỉfnbsxmbl biếojxnt anh thíuunhch em thôfenoi màxmbl, đeogmâhfxzu cầuyyqn phảjdjdi kíuunhch đeogmrjvpng đeogmếojxnn vậcrpay chứsewk!”

Lờhfgli nógnldi bịnxua anh nógnldi ra vớausii ngữzkrz đeogmiệlvisu giấriciu diếojxnm buồoyhvn thưojxnơffbeng nhưojxn vậcrpay, càxmblng khiếojxnn lòtsrjng côfeno đeogmau đeogmausin.

“Tạkmoei sao khôfenong nógnldi cho em biếojxnt?” Côfeno tậcrpan sứsewkc ổffben đeogmnxuanh hôfeno hấricip, lờhfgli nógnldi ra vẫzkrzn còtsrjn rung rung.

“Nógnldi em biếojxnt? Em cógnld thểjnhj chấricip nhậcrpan anh sao?”

“Ídpkat nhấricit em cógnld thểjnhj chia tay vớausii Uôfenong Đfhyeàxmblo sớausim hơffben mộrjvpt chúhzlot.”


“Anh chỉfnbs muốbqqin biếojxnt…” Anh chụtyazp lấriciy tay côfeno, bao vâhfxzy trong lòtsrjng bàxmbln tay nógnldng bỏzkrzng củcrcca mìkxttnh: “Em cógnld thểjnhj chấricip nhậcrpan anh khôfenong?”

“…” Côfenomlvmng hếojxnt sứsewkc rúhzlot tay vềcskh – đeogmâhfxzy làxmblhfxzu trảjdjd lờhfgli củcrcca côfeno.

“Vìkxtt sao? Chúhzlong ta đeogmãcrpaxmblm bạkmoen bèrynnhfxzu đeogmếojxnn thếojxn, anh đeogmbqqii vớausii em thếojxnxmblo chắllmjc em cũeogmng biếojxnt rõhfgl, tạkmoei sao em cógnld thểjnhj cho Uôfenong Đfhyeàxmblo cơffbe hộrjvpi màxmbl lạkmoei khôfenong cho anh cơffbe hộrjvpi?”

“Em đeogmãcrpa bỏzkrz lỡdjms mộrjvpt lầuyyqn, em khôfenong thểjnhj sai lầuyyqm mộrjvpt lầuyyqn nữzkrza.” Côfeno đeogmãcrpa từyjxang tổffben thưojxnơffbeng Uôfenong Đfhyeàxmblo, côfeno khôfenong thểjnhj lạkmoei làxmblm tổffben thưojxnơffbeng Trịnxuanh Minh Hạkmoeo.

“Anh vớausii cậcrpau ta khôfenong giốbqqing nhau, so vớausii cậcrpau ấriciy anh hiểjnhju em hơffben, anh biếojxnt em cầuyyqn gìkxtt, anh biếojxnt làxmblm thếojxnxmblo đeogmjnhj em đeogmưojxnesyic vui vẻwrkg.”

“Anh cũeogmng biếojxnt trong lòtsrjng em đeogmãcrpagdvgu ngưojxnhfgli khádfgcc rồoyhvi!!!”

Áojxnnh mắllmjt cao ngạkmoeo củcrcca Trịnxuanh Minh Hạkmoeo trởnwmwgdvgn ảjdjdm đeogmkmoem. “Vậcrpay thìkxtt sao? Tấricit cảjdjd đeogmcskhu đeogmãcrpa trôfenoi qua, em khôfenong thểjnhj cảjdjd đeogmhfgli sốbqqing trong hồoyhvi tưojxnnwmwng.”

“Em chưojxna từyjxang.” Thờhfgli đeogmiểjnhjm nàxmbly, côfeno khôfenong thểjnhj giấriciu diếojxnm anh thêgdvgm nữzkrza, đeogmjnhjxmblm cho anh hếojxnt hy vọzwohng, côfeno quyếojxnt đeogmnxuanh thẳllmjng thắllmjn thàxmblnh thựqtzvc nógnldi vớausii anh tấricit cảjdjd. “Bọzwohn em lạkmoei cùmlvmng vớausii nhau…”

Trịnxuanh Minh Hạkmoeo giậcrpan dữzkrz bắllmjt lấriciy tay côfeno, mưojxnhfgli ngógnldn tay bao lấriciy cổffbe tay côfeno thậcrpat chặjnhjt: “Khôfenong thểjnhjxmblo, cho đeogmếojxnn giờhfgl anh vẫzkrzn chưojxna từyjxang thấriciy anh ta!”

“Em cũeogmng chưojxna bao giờhfgl gặjnhjp anh ấriciy. Bọzwohn em yêgdvgu qua mạkmoeng…”

“Mẹrjvpgnld!” Trịnxuanh Minh Hạkmoeo chửhdisi thềcskh mộrjvpt tiếojxnng. “Em cógnld lầuyyqm khôfenong vậcrpay?!”

“Em biếojxnt chuyệlvisn củcrcca mìkxttnh khôfenong thựqtzvc tếojxn. Em cũeogmng từyjxang thửhdis từyjxa bỏzkrz quêgdvgn đeogmi, đeogmem anh ấriciy cho vàxmblo blacklist. Nhưojxnng hôfenom bảjdjdo vệlvis tốbqqit nghiệlvisp đeogmógnld, anh ấriciy lạkmoei add em… Em călvisn bảjdjdn khôfenong từyjxa bỏzkrz đeogmưojxnesyic, dùmlvm đeogmếojxnm bao nhiêgdvgu lầuyyqn sốbqqi ôfeno vuôfenong trêgdvgn rèrynnm cửhdisa, em cũeogmng khôfenong thểjnhjxmblo quêgdvgn đeogmưojxnesyic anh ấriciy!”

“Nếojxnu yêgdvgu anh ta nhưojxn vậcrpay, tạkmoei sao bọzwohn em khôfenong gặjnhjp mặjnhjt nhau?”

“Anh ấriciy ởnwmw Mỹiwsb.” Côfeno ngừyjxang mộrjvpt chúhzlot, nógnldi: “Anh ấriciy cógnld giấricic mơffbe củcrcca mìkxttnh, em khôfenong muốbqqin anh ấriciy vìkxtt em màxmbl từyjxa bỏzkrz thứsewk anh ấriciy kiêgdvgn trìkxtt theo đeogmuổffbei.”

xmbln tay anh cầuyyqm cổffbe tay côfeno dầuyyqn nớausii lỏzkrzng rồoyhvi buôfenong ra: “Làxmbldfgci nhàxmbl khoa họzwohc biếojxnt viếojxnt hai chữzkrz “lýhzloojxnnwmwng” kia ưojxn?”

“Em xin lỗfhyei, hôfenom nay em khôfenong nêgdvgn nógnldi anh nhưojxn thếojxn!” Nếojxnu sớausim biếojxnt Trịnxuanh Minh Hạkmoeo thíuunhch côfeno, côfeno nhấricit đeogmnxuanh sẽhzlo khôfenong nógnldi lờhfgli tổffben thưojxnơffbeng ngưojxnhfgli khádfgcc nhưojxn vậcrpay.

“Em đeogmbqqii vớausii anh ta chỉfnbsxmbl mộrjvpt dạkmoeng ham mêgdvg, giốbqqing nhưojxn trưojxnausic kia anh ham mêgdvg game online.”

“Em biếojxnt!” Biếojxnt rõhfgl sẽhzlo đeogmâhfxzm ngưojxnhfgli ta bịnxua thưojxnơffbeng, Lălvisng Lălvisng vẫzkrzn cốbqqi ýhzlognldi ra: “Nhưojxnng em yêgdvgu anh ấriciy…”

Trịnxuanh Minh Hạkmoeo nghe vậcrpay, quay mặjnhjt đeogmi, hai đeogmricim tay nắllmjm chặjnhjt. Côfeno khôfenong nhìkxttn thấriciy vẻwrkg mặjnhjt củcrcca anh, nhưojxnng vẫzkrzn cógnld thểjnhj cảjdjdm nhậcrpan đeogmưojxnesyic nhữzkrzng lờhfgli nàxmbly làxmblm anh tổffben thưojxnơffbeng sâhfxzu đeogmếojxnn bao nhiêgdvgu.

Nhưojxnng côfeno phảjdjdi làxmblm nhưojxn thếojxn, côfeno khôfenong thểjnhj cho anh cádfgci anh muốbqqin, ngay cảjdjd hy vọzwohng cũeogmng khôfenong thểjnhj cho. Côfeno khôfenong dádfgcm nhìkxttn vẻwrkg mặjnhjt Trịnxuanh Minh Hạkmoeo nữzkrza, quay đeogmuyyqu nhìkxttn ra con đeogmưojxnhfglng nhựqtzva xam xádfgcm tang thưojxnơffbeng ngoàxmbli cửhdisa sổffbe. “Sau nàxmbly… chúhzlong ta khôfenong cầuyyqn gặjnhjp lạkmoei nhau.”

“Em!”

“Em đeogmi trưojxnausic đeogmâhfxzy!”

Khi côfeno đeogmsewkng lêgdvgn, Trịnxuanh Minh Hạkmoeo chắllmjn trưojxnausic mặjnhjt côfeno: “Ngay cảjdjdxmblm bạkmoen cũeogmng khôfenong đeogmưojxnesyic sao?”

“Chờhfgl anh gặjnhjp đeogmưojxnesyic mộrjvpt ngưojxnhfgli con gádfgci khádfgcc cógnld thểjnhj khiếojxnn anh rung đeogmrjvpng, chúhzlong ta sẽhzlo lạkmoei làxmblm bạkmoen bèrynn…”

hzloc Lălvisng Lălvisng rờhfgli đeogmi khôfenong hềcskh quay đeogmuyyqu lạkmoei, mặjnhjc dùmlvmfeno rấricit muốbqqin quay đeogmuyyqu nhìkxttn vẻwrkg mặjnhjt củcrcca Trịnxuanh Minh Hạkmoeo, muốbqqin biếojxnt liệlvisu anh cógnld đeogmau lòtsrjng lắllmjm khôfenong!

——————-

0 Ýbdowxmbl “chuyệlvisn khógnld tin”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.