Mãi Mãi Là Bao Xa

Chương 22 :

    trước sau   
Dọsyhyc đvpzsưrwzlodmvng đvpzsi, Lăctpcng Lăctpcng khôagnbng dáhhhhm nóarzgi năctpcng lung tung, giữqfzt vữqfztng nguyêhtvdn tắlziuc im lặqrqnng làemjnemjnng! Dưrwzlơrgwvng Lam Hàemjnng dưrwzlodmvng nhưrwzl cảfpudm thấrgwvy khôagnbng khílziuarzg phầfmjwn cứecrgng nhắlziuc, thuậpyhpn miệpyhpng hỏxleai: “Em năctpcm nay bao nhiêhtvdu tuổmkfyi?”

jazfu hỏxleai rấrgwvt cóarzg chiềghkpu sâjazfu. “22 ạggbu.”

“Bìuwsunh thưrwzlodmvng em thílziuch làemjnm gìuwsu?”

“Lêhtvdn mạggbung, đvpzssyhyc sáhhhhch, nghe nhạggbuc ạggbu.”

“Em thílziuch thểqazg thao khôagnbng? Chẳrkedng hạggbun đvpzsáhhhharzgng…”

agnb nhịtirgn cảfpudm giáhhhhc muốjzamn ngáhhhhp, lơrgwv đvpzspyhpnh trảfpud lờodmvi: “Tiểqazgu nãajpbo em cóarzg chújxnxt vấrgwvn đvpzsghkp, hễpyhpemjnhhhhi gìuwsu tròxtwqn tròxtwqn em đvpzsghkpu khôagnbng đvpzsiềghkpu khiểqazgn đvpzsưrwzllziuc.”


“Hảfpud? Nóarzgi vậpyhpy chắlziuc em chơrgwvi cầfmjwu lôagnbng cũxamlng kháhhhh nhỉxtwq?”

“Cầfmjwu lôagnbng khôagnbng phảfpudi hìuwsunh tròxtwqn sao ạggbu?” Lờodmvi vừvguta vọsyhyt ra khỏxleai miệpyhpng, côagnb thấrgwvy Dưrwzlơrgwvng Lam Hàemjnng khóarzge miệpyhpng co rújxnxm mộtwgjt chújxnxt, khôagnbng cóarzg biểqazgu hiệpyhpn gìuwsu, lậpyhpp tứecrgc côagnb ýsack thứecrgc đvpzsưrwzllziuc mìuwsunh vừvguta thấrgwvt lễpyhp liềghkpn ngoan ngoãajpbn ngồsqpvi yêhtvdn, cújxnxi đvpzsfmjwu chờodmv đvpzslziui thầfmjwy giáhhhho phêhtvduwsunh.

“Em thưrwzlodmvng làemjnm gìuwsu trêhtvdn mạggbung?” Anh ta thay đvpzsmkfyi đvpzsghkpemjni.

Lầfmjwn nàemjny côagnb tỏxlea tháhhhhi đvpzstwgj nghiêhtvdm chỉxtwqnh, thàemjnnh thậpyhpt trảfpud lờodmvi: “Dạggbu, xem tin tứecrgc, tìuwsum tưrwzl liệpyhpu, thỉxtwqnh thoảfpudng theo dõokmci mộtwgjt chújxnxt tìuwsunh hìuwsunh pháhhhht triểqazgn Internet.” Trảfpud lờodmvi chuẩeodfn nhưrwzl sinh viêhtvdn chăctpcm ngoan nha!

ctpcng Lăctpcng đvpzsưrwzlơrgwvng đvpzslziuc chílziu thìuwsu nghe thấrgwvy Dưrwzlơrgwvng Lam Hàemjnng nóarzgi: “Việpyhpc Trung Quốjzamc dỡagnb bỏxlea liêhtvdn hệpyhp tỷecrg giáhhhh giữqfzta đvpzssqpvng nhâjazfn dâjazfn tệpyhpemjn đvpzsôagnb-la Mỹeypz, em thấrgwvy thếjihpemjno?

agnb suýsackt chújxnxt nữqfzta buộtwgjt miệpyhpng hỏxleai: “Bỏxlea khi nàemjno vậpyhpy?” Côagnb len léwrmcn liếjihpc mắlziut nhìuwsun Dưrwzlơrgwvng Lam Hàemjnng đvpzsang mỉxtwqm cưrwzlodmvi vớarzgi mìuwsunh, giảfpud vờodmv nhưrwzlrgwvi đvpzsăctpcm chiêhtvdu nóarzgi: “Quan hệpyhp Trung-Mỹeypzemjnng ngàemjny càemjnng nóarzgng.”

Anh ta im lặqrqnng mộtwgjt hồsqpvi, lạggbui đvpzsmkfyi chủghkp đvpzsghkp: “Bìuwsunh thưrwzlodmvng em thílziuch đvpzssyhyc sáhhhhch gìuwsu?”

agnb trảfpud lờodmvi thậpyhpt cẩeodfn thậpyhpn: “Văctpcn họsyhyc ạggbu.”

“Em thílziuch táhhhhc giảfpudemjno?”

“Lỗszmi Tấrgwvn. Văctpcn củghkpa ôagnbng ấrgwvy ýsack tứecrg thâjazfm thújxnxy, ngoàemjni lạggbunh trong nóarzgng, cáhhhhc táhhhhc gia hiệpyhpn đvpzsggbui củghkpa Trung Quốjzamc khôagnbng ngưrwzlodmvi nàemjno cóarzg thểqazg so đvpzsưrwzllziuc vớarzgi ôagnbng. Tuy vậpyhpy, quáhhhh ílziut ngưrwzlodmvi thờodmvi nay cóarzg thểqazg đvpzssyhyc hiểqazgu triếjihpt lýsack củghkpa ôagnbng ấrgwvy!”

“Đffcmújxnxng khôagnbng? Tôagnbi cảfpudm thấrgwvy văctpcn củghkpa ôagnbng ta giốjzamng nhưrwzl đvpzsao nhọsyhyn, từvgutng câjazfu từvgutng chữqfzt đvpzsghkpu đvpzsâjazfm cho ngưrwzlodmvi ta máhhhhu chảfpudy đvpzsfmjwm đvpzsìuwsua.”

agnb thílziuch chủghkp đvpzsghkpemjny, cuốjzami cùpdxqng hai ngưrwzlodmvi cũxamlng tìuwsum đvpzsưrwzllziuc tiếjihpng nóarzgi chung. “Con ngưrwzlodmvi thờodmvi đvpzsggbui đvpzsóarzg rấrgwvt lãajpbnh đvpzsggbum, nhấrgwvt đvpzstirgnh phảfpudi cóarzgemjni năctpcng văctpcn chưrwzlơrgwvng mang máhhhhu vàemjnrwzlarzgc mắlziut nhưrwzl vậpyhpy thứecrgc tỉxtwqnh họsyhy.”

“Khôagnbng chỉxtwq con ngưrwzlodmvi thờodmvi đvpzsggbui đvpzsóarzg…” Lújxnxc đvpzsèjazfn đvpzsxlea, anh ta nhẹqazg nhàemjnng quay sang, mỉxtwqm cưrwzlodmvi vớarzgi côagnbarzgi: “Tôagnbi mưrwzlodmvi sáhhhhu tuổmkfyi đvpzsãajpb đvpzsi họsyhyc ởwzeh Mỹeypzhtvdn hiểqazgu biếjihpt rấrgwvt ílziut vềghkpctpcn họsyhyc vàemjn lịtirgch sửkrfh Trung Quốjzamc. Tôagnbi luôagnbn tin rằohlkng: Khoa họsyhyc khôagnbng cóarzg biêhtvdn giớarzgi… mãajpbi cho đvpzsếjihpn mộtwgjt ngàemjny, tôagnbi vìuwsuxtwqxtwqemjn mởwzeh xem mộtwgjt cuốjzamn sáhhhhch củghkpa Lỗszmi Tấrgwvn.”


ctpcng Lăctpcng khôagnbng nóarzgi gìuwsu, chăctpcm chújxnx nhìuwsun anh ta, chờodmv anh ta nóarzgi tiếjihpp.

“Lújxnxc đvpzssyhyc “Nhậpyhpt kýsack ngưrwzlodmvi đvpzshtvdn”, tôagnbi thậpyhpt sựqccw sợlziuajpbi. Lújxnxc ấrgwvy tôagnbi nghĩohlk, tạggbui sao cóarzg…” Anh ta tạggbum ngừvgutng mộtwgjt chújxnxt, tiếjihpp đvpzsóarzgarzgi: “Cóarzg ngưrwzlodmvi thílziuch chữqfzt nghĩohlka thôagnb tụiuohc nhưrwzl vậpyhpy!”

“Văctpcn củghkpa ôagnbng ấrgwvy khôagnbng thôagnb tụiuohc.”

“Đffcmújxnxng vậpyhpy, làemjnagnbi đvpzsãajpb rấrgwvt nôagnbng cạggbun. Sau đvpzsrgwvy cóarzg mộtwgjt thờodmvi gian, tôagnbi rấrgwvt đvpzslziun đvpzso, cha mẹqazg rấrgwvt hy vọsyhyng tôagnbi vềghkprwzlarzgc làemjnm việpyhpc, nhưrwzlng tôagnbi lạggbui khôagnbng bỏxlea đvpzsưrwzllziuc thàemjnnh quảfpud nghiêhtvdn cứecrgu củghkpa mìuwsunh. Mộtwgjt hôagnbm, tôagnbi lạggbui mởwzeh ra tậpyhpp “Bàemjnng hoàemjnng” củghkpa Lỗszmi Tấrgwvn tiêhtvdn sinh… Văctpcn chưrwzlơrgwvng củghkpa ôagnbng ấrgwvy khiếjihpn tôagnbi nhìuwsun thấrgwvy rõokmcemjnng trăctpcm năctpcm nhụiuohc nhãajpb củghkpa Trung Quốjzamc, nhớarzgokmc mộtwgjt kýsackecrgc khôagnbng thểqazgemjno quêhtvdn. Tôagnbi đvpzssyhyc sáhhhhch ôagnbng ấrgwvy xong, khôagnbng còxtwqn do dựqccw, tôagnbi khôagnbng màemjnng đvpzsếjihpn sựqccw phảfpudn đvpzsjzami củghkpa giáhhhho sưrwzl, đvpzsem thàemjnnh quảfpud nghiêhtvdn cứecrgu quan trọsyhyng nhấrgwvt củghkpa mìuwsunh côagnbng bốjzam trêhtvdn tạggbup chílziu khoa họsyhyc.” Anh ta nhìuwsun áhhhhnh mắlziut củghkpa côagnb, thảfpudn nhiêhtvdn nóarzgi vớarzgi côagnb: “Thàemjnnh quảfpud vấrgwvt vảfpud củghkpa tôagnbi nếjihpu khôagnbng thểqazg mang vềghkp Trung Quốjzamc thìuwsuxamlng khôagnbng đvpzsqazg lạggbui cho nưrwzlarzgc Mỹeypz.”

agnb khôagnbng kiềghkpm chếjihp đvpzsưrwzllziuc lòxtwqng hiếjihpu kỳjyym, hỏxleai: “Cũxamlng vìuwsusack do nàemjny màemjn thầfmjwy quyếjihpt đvpzstirgnh vềghkprwzlarzgc sao?”

“Cũxamlng khôagnbng hoàemjnn toàemjnn. Kỳjyym thậpyhpt, còxtwqn cóarzg mộtwgjt nguyêhtvdn nhâjazfn kháhhhhc…”

Đffcmèjazfn xanh bậpyhpt sáhhhhng, anh ta chuyêhtvdn chújxnxhhhhi xe, khôagnbng nóarzgi nữqfzta.

agnb bấrgwvt giáhhhhc bịtirg lạggbuc trong bóarzgng lưrwzlng thẳrkedng tắlziup củghkpa anh ta, đvpzsưrwzlodmvng cong hoàemjnn mỹeypz kia bàemjny ra trưrwzlarzgc mắlziut côagnb mộtwgjt tưrwzl tháhhhhi cao ngạggbuo bấrgwvt khuấrgwvt. Côagnb bỗszming nhiêhtvdn rấrgwvt muốjzamn đvpzsưrwzllziuc nhìuwsun qua dáhhhhng vẻxtwq củghkpa ngưrwzlodmvi ấrgwvy, nếjihpu anh cũxamlng cóarzg mộtwgjt phầfmjwn thanh cao cùpdxqng cao ngạggbuo nhưrwzl vậpyhpy thìuwsu thậpyhpt tốjzamt biếjihpt mấrgwvy…

“Em còxtwqn cóarzg vấrgwvn đvpzsghkpuwsu cầfmjwn tôagnbi giújxnxp khôagnbng? Nếjihpu cóarzg cứecrg việpyhpc nóarzgi.” Giọsyhyng nóarzgi củghkpa Dưrwzlơrgwvng Lam Hàemjnng rấrgwvt dịtirgu dàemjnng, dịtirgu dàemjnng đvpzsếjihpn mứecrgc khiếjihpn côagnb cảfpudm thấrgwvy toàemjnn thâjazfn nhưrwzl bịtirg đvpzsiệpyhpn giậpyhpt.

agnb âjazfm thầfmjwm xoa xoa cáhhhhnh tay. “Cảfpudm ơrgwvn thầfmjwy Dưrwzlơrgwvng, em khôagnbng cóarzg chuyệpyhpn gìuwsu cầfmjwn phiềghkpn thầfmjwy đvpzsâjazfu ạggbu!”

“Em lưrwzlu sốjzam đvpzsiệpyhpn thoạggbui củghkpa tôagnbi đvpzsi, cóarzg việpyhpc gìuwsuarzg thểqazg gọsyhyi cho tôagnbi.”

“Ơdacd!”

agnb lấrgwvy di đvpzstwgjng từvgut trong tújxnxi ra, khởwzehi đvpzstwgjng máhhhhy, toan lưrwzlu sốjzam đvpzsiệpyhpn thoạggbui anh ta. Di đvpzstwgjng vừvguta khởwzehi đvpzstwgjng xong, trêhtvdn màemjnn hìuwsunh đvpzsãajpb hiệpyhpn lêhtvdn thôagnbng báhhhho SMS mớarzgi. Ngóarzgn tay côagnb run run, mởwzeh ra tin nhắlziun:


“Anh hiểqazgu em khóarzg xửkrfh, cũxamlng hiểqazgu đvpzsưrwzllziuc nếjihpu cóarzg anh ta thìuwsu em khôagnbng thểqazg tiếjihpp nhậpyhpn anh. Anh cóarzg thểqazg cho em thờodmvi gian, đvpzsqazg em chuyêhtvdn tâjazfm ôagnbn thi thạggbuc sĩohlk, đvpzsqazg em tậpyhpn hưrwzlwzehng niềghkpm vui mìuwsunh hằohlkng khao kháhhhht! Em hãajpby nhớarzg kỹeypz: Chújxnxng ta vẫjxnxn làemjn bạggbun! Bấrgwvt kỳjyymjxnxc nàemjno em cầfmjwn đvpzsếjihpn anh, chỉxtwq cầfmjwn xoay ngưrwzlodmvi làemjnarzg thểqazg nhìuwsun thấrgwvy anh… Nếjihpu cóarzg mộtwgjt ngàemjny, em thoáhhhht khỏxleai tìuwsunh cảfpudm hưrwzlfpudo nàemjny, hãajpby nhớarzg gọsyhyi đvpzsiệpyhpn cho anh, đvpzsiệpyhpn thoạggbui anh luôagnbn mởwzeh suốjzamt hai mưrwzlơrgwvi tưrwzl giờodmvuwsu em…”

Nhữqfztng lờodmvi nàemjny thựqccwc sựqccw khiếjihpn Lăctpcng Lăctpcng tan náhhhht cõokmci lòxtwqng. Đffcmêhtvdm yêhtvdn tĩohlknh, xe chậpyhpm rãajpbi chạggbuy trêhtvdn đvpzsưrwzlodmvng lớarzgn, Lăctpcng Lăctpcng ngơrgwv ngẩeodfn cầfmjwm di đvpzstwgjng, nưrwzlarzgc mắlziut nóarzgng hổmkfyi rơrgwvi trêhtvdn màemjnn hìuwsunh đvpzsiệpyhpn thoạggbui – vìuwsu ngưrwzlodmvi đvpzsãajpb bịtirgagnbemjnm tổmkfyn thưrwzlơrgwvng sâjazfu sắlziuc kia lạggbui cũxamlng làemjn ngưrwzlodmvi sẵohlkn lòxtwqng làemjnm cho côagnb vui vẻxtwq hạggbunh phújxnxc!

Đffcmêhtvdm côagnb quạggbunh, Dưrwzlơrgwvng Lam Hàemjnng yêhtvdn lặqrqnng nhìuwsun ngưrwzlodmvi con gáhhhhi ngồsqpvi bêhtvdn gầfmjwn trong gang tấrgwvc. Anh từvgutng rấrgwvt muốjzamn nhìuwsun xem dung mạggbuo củghkpa côagnb, rấrgwvt muốjzamn ởwzehhtvdn côagnb nhữqfztng khi vui vẻxtwq lẫjxnxn khổmkfy đvpzsau. Anh từvgutng nghĩohlk cho dùpdxqagnb khôagnbng yêhtvdu anh, chỉxtwq cầfmjwn cóarzg thểqazgwzeh cạggbunh côagnb, anh cũxamlng thỏxleaa nguyệpyhpn. Nhưrwzlng giờodmv phújxnxt nàemjny, khi anh nhìuwsun thấrgwvy nhữqfztng giọsyhyt lệpyhp trong suốjzamt chảfpudy xuốjzamng trưrwzlarzgc mắlziut mìuwsunh, từvgutng giọsyhyt từvgutng giọsyhyt khiếjihpn tim anh bỏxleang ráhhhht… Bởwzehi anh biếjihpt, chújxnxng làemjnuwsu mộtwgjt ngưrwzlodmvi con trai kháhhhhc!

Anh cưrwzlodmvi khổmkfy nhìuwsun ra ngoàemjni cửkrfha xe, sao băctpcng phílziua châjazfn trờodmvi xa vẽrwzlhtvdn mộtwgjt đvpzsưrwzlodmvng cong đvpzsqazgp đvpzsrwzl.

ohlknh viễpyhpn cóarzg xa khôagnbng?

Rấrgwvt gầfmjwn, gầfmjwn trong gang tấrgwvc!

Anh vưrwzllziut Tháhhhhi Bìuwsunh Dưrwzlơrgwvng trởwzeh vềghkp, chỉxtwquwsu muốjzamn côagnb ngẩeodfng đvpzsfmjwu làemjnarzg thểqazg trôagnbng thấrgwvy anh. Nhưrwzlng khi nhìuwsun thấrgwvy rồsqpvi, thìuwsu sẽrwzl thếjihpemjno?

Anh đvpzsjzami vớarzgi côagnbemjnarzgi, chỉxtwqemjn mộtwgjt ngưrwzlodmvi xa lạggbu!!!

……

Lạggbui cóarzg đvpzsèjazfn đvpzsxlea, Dưrwzlơrgwvng Lam Hàemjnng dừvgutng xe, nhìuwsun Lăctpcng Lăctpcng: “Em khôagnbng sao chứecrg?”

“Khôagnbng việpyhpc gìuwsu đvpzsâjazfu ạggbu!” Côagnb lấrgwvy khăctpcn giấrgwvy ra, lau lau nưrwzlarzgc mắlziut.

“Em vớarzgi bạggbun trai giậpyhpn nhau sao?” Anh thửkrfh thăctpcm dòxtwq hỏxleai.

ctpcng Lăctpcng biếjihpt anh ta hỏxleai đvpzsếjihpn Uôagnbng Đffcmàemjno, lắlziuc đvpzsfmjwu nóarzgi: “Bọsyhyn em đvpzsãajpb chia tay nhau lâjazfu rồsqpvi.”

“Chia tay?” Vẻxtwq mặqrqnt Dưrwzlơrgwvng Lam Hàemjnng dưrwzlodmvng nhưrwzl rấrgwvt kinh ngạggbuc, nhìuwsun côagnb vẻxtwq đvpzsăctpcm chiêhtvdu.

ctpcng Lăctpcng cưrwzlodmvi gưrwzllziung, khôagnbng giảfpudi thílziuch nhiềghkpu. Chuyệpyhpn tìuwsunh cảfpudm, cóarzg giảfpudi thílziuch cũxamlng vôagnb ílziuch.

Đffcmêhtvdm đvpzsóarzg, tâjazfm trạggbung Dưrwzlơrgwvng Lam Hàemjnng dưrwzlodmvng nhưrwzl rấrgwvt tốjzamt, trêhtvdn mặqrqnt từvgut đvpzsfmjwu đvpzsếjihpn cuốjzami đvpzsghkpu mang ýsackrwzlodmvi, anh ta chủghkp đvpzstwgjng cùpdxqng côagnbemjnn huyêhtvdn rấrgwvt nhiềghkpu chuyệpyhpn, còxtwqn giújxnxp côagnb cắlziut thịtirgt bòxtwq thàemjnnh từvgutng miếjihpng nhỏxlea đvpzsqazgagnb tiệpyhpn ăctpcn, càemjnng khôagnbng ngừvgutng khuyêhtvdn côagnb ăctpcn nhiềghkpu mộtwgjt chújxnxt.

Tuy vậpyhpy tâjazfm trạggbung Lăctpcng Lăctpcng cựqccwc kỳjyym rốjzami rắlzium, miễpyhpn cưrwzlagnbng cưrwzlodmvi lịtirgch sựqccw đvpzsáhhhhp lạggbui anh ta.

jxnxc trởwzeh vềghkp dạggbuemjny đvpzsau suốjzamt mộtwgjt đvpzsêhtvdm.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.