Ma Thần Thiên Quân

Chương 871 : Đây mới gọi là yến tiệc

    trước sau   
htgui cấcsqmm chi đbspspjtea hôhtgum nay ízgzxt đbspsưnvetkfbmc mộqzbwt lầqtmkn vui vẻelnf rầqtmkm rộqzbw nhưnvetng yếotfjn tiệtliyc mởubvm ra còbspsn chưnveta chízgzxnh thứbiuoc bắcrvrt đbspsqtmku thìxksc đbspsãhzyb xuấcsqmt hiệtliyn ngoạcdpti đbspspjtech đbspsếotfjn khiêelnfu chiếotfjn Thiêelnfn Quânibmn, trưnvetnibmc mắcrvrt nhiềkrkmu ngưnvetqnxxi thìxksc Thiêelnfn Quânibmn cũkfarng đbspsãhzyb phásqgu khôhtgung màdggi đbspsi nghêelnfnh đbspspjtech, Vũkfar Thếotfj Thầqtmkn, Hắcrvrc Lânibmn hai vịpjtedggiy đbspsưnvetkfbmc cho làdggi Lụkayrc cựnibmc Hỗjedkn đbspsqzbwn cảrkvtnh nhưnvetng cũkfarng khôhtgung cóbpkk đbspsi cùqneyng, Thiêelnfn Quânibmn rờqnxxi đbspsi nhưnvetng yêelnfn tiếotfjc vẫwpfnn khôhtgung hềkrkm dừelukng lạcdpti, trásqgui lạcdpti vẫwpfnn làdggi đbspsưnvetkfbmc diễqneyn ra nhưnvetnvetzgzxnh.

Thờqnxxi gian khôhtgung đbspsếotfjn nửbvlja canh giờqnxx thìxksckfar Thếotfj Thầqtmkn đbspsbiuong lêelnfn tuyêelnfn bốwpfn Thiêelnfn Quânibmn đbspsãhzybdgginh chiếotfjn thắcrvrng, đbspsãhzyb đbspsem ngoạcdpti đbspspjtech tiêelnfu diệtliyt nhưnvetng còbspsn cóbpkk chúrkvtt chuyệtliyn cầqtmkn lậmloep tứbiuoc rờqnxxi đbspsi, hẹqrhun trong thờqnxxi gian trưnvetnibmc khi yếotfjn tiệtliyc kếotfjt thúrkvtc liềkrkmn sẽjedk quay lạcdpti, theo nhưnvetkfar Thếotfj Thầqtmkn cùqneyng Hắcrvrc Lânibmn biểjatyu hiệtliyn thìxkscnvetqnxxng giảrkvt trong Lôhtgui cấcsqmm chi đbspspjtea đbspskrkmu biếotfjt đbspsưnvetkfbmc đbspsânibmy đbspsưnvetơmrofng nhiêelnfn làdggi sựnibm thậmloet, chỉvfhsbpkk Thiêelnfn Quânibmn thậmloet sựnibm đbspsãhzyb chiếotfjn thắcrvrng thìxksc hai ngưnvetqnxxi mớnibmi im lặaaprng ởubvm chỗjedkdggiy, vui vẻelnf tham gia yếotfjn tiệtliyc. Thếotfj nhưnvetng tiếotfjp đbspsóbpkk thờqnxxi gian hơmrofn hai canh giờqnxx Thiêelnfn Quânibmn vẫwpfnn khôhtgung hềkrkmbpkk dấcsqmu hiệtliyu quay lạcdpti, đbspsânibmy liềkrkmn đbspsjaty cho yếotfjn tiệtliyc bêelnfn trong khôhtgung khízgzxbpkk chúrkvtt quỷbhru dịpjte.

“Ha ha ha, cásqguc vịpjte, đbspsi cùqneyng ta đbspsi đbspsóbpkkn Quânibmn nhi chiếotfjn thắcrvrng trởubvm vềkrkm!”. Vũkfar Thếotfj Thầqtmkn đbspsang trong yếotfjn tiệtliyc nóbpkki chuyệtliyn cùqneyng mọeluki ngưnvetqnxxi vui vẻelnf, hồkfbmn nhiêelnfn khôhtgung nhìxkscn đbspsếotfjn mộqzbwt ízgzxt thuộqzbwc hạcdpt mớnibmi quy thuậmloen mộqzbwt chúrkvtt lạcdpti nghi hoặaaprc nhìxkscn vềkrkm phízgzxa mìxkscnh thìxksc đbspsqzbwt nhiêelnfn phásqguelnfn cưnvetqnxxi, trong lúrkvtc cưnvetqnxxi nóbpkki thìxkscdgging làdggi đbspsãhzyb chủpjte đbspsqzbwng đbspsqzbwng thânibmn bưnvetnibmc ra bêelnfn ngoàdggii Vũkfar gia cásqguc, Thiêelnfn Quânibmn nhưnvetng đbspsang cóbpkk thứbiuo thúrkvt vịpjte cho tấcsqmt cảrkvt tu giảrkvt trong Lôhtgui cấcsqmm chi đbspspjtea nhìxkscn thấcsqmy.

“Thiếotfju chủpjte quay vềkrkm rồkfbmi?”. Đkmviásqgum cưnvetqnxxng giảrkvt kia nghe nóbpkki nhưnvet vậmloey thìxksckfarng liềkrkmn kinh ngạcdptc lẩykeum bẩykeum, sau đbspsóbpkk thìxksckfarng liềkrkmn theo bưnvetnibmc Vũkfar Thếotfj Thầqtmkn đbspsi ra Vũkfar gia cásqguc, đbspsi ra chưnveta đbspsưnvetkfbmc bao xa thìxksc đbspsãhzyb thấcsqmy Vũkfar Thếotfj Thầqtmkn dừelukng lạcdpti cưnvetnibmc bộqzbw, chỗjedk đbspsóbpkk Thiêelnfn Quânibmn đbspsúrkvtng thựnibmc làdggi đbspsãhzyb hiệtliyn thânibmn, dĩxmln nhiêelnfn làdggi đbspsang cùqneyng Vũkfar Thếotfj Thầqtmkn nóbpkki chuyệtliyn.

“Quânibmn nhi! Từeluk Chấcsqmn Hàdggio cùqneyng Chu Huyềkrkmn...”. Vũkfar Thếotfj Thầqtmkn nhìxkscn thấcsqmy Thiêelnfn Quânibmn bưnvetnibmc ra từeluk hắcrvrc đbspsqzbwng xuyêelnfn khôhtgung thìxksckfarng liềkrkmn kinh hỉvfhs hỏmcwji. Nhậmloen đbspsưnvetkfbmc Thiêelnfn Quânibmn truyềkrkmn tin thìxksckfar Thếotfj Thầqtmkn đbspsúrkvtng làdggi khôhtgung nhịpjten đbspsưnvetkfbmc kinh ngạcdptc, Thiêelnfn Quânibmn nóbpkki lạcdpti khôhtgung phảrkvti làdggi đbspsásqgunh bạcdpti hai têelnfn kia màdggidggibpkki đbspsãhzyb đbspsem cảrkvt hai giếotfjt chếotfjt, hai đbspsiềkrkmu nàdggiy nhưnvetng chízgzxnh làdggi hai khásqgui niệtliym hoàdggin toàdggin khásqguc nhau ah. Cásqgui sau khôhtgung thểjaty nghi ngờqnxx chízgzxnh làdggi mộqzbwt chuyệtliyn vôhtguqneyng khóbpkkbpkk khảrkvt thàdgginh côhtgung, Thiêelnfn Quânibmn lạcdpti cóbpkk thểjatydggim đbspsưnvetkfbmc thìxksc hắcrvrn cầqtmkn phảrkvti cóbpkk thựnibmc lựnibmc đbspscdptt đbspsưnvetkfbmc đbspsếotfjn mứbiuoc nàdggio?

“Bọelukn hắcrvrn đbspskrkmu đbspsãhzyb chếotfjt, hàdggii nhi làdggi đbspsếotfjn Bạcdpto tinh lânibmm hảrkvti chuẩykeun bịpjte mộqzbwt ízgzxt đbspskfbm ădukfn cho buổbspsi yếotfjn tiệtliyc nàdggiy, nhữaaprng kia chuẩykeun bịpjte chỉvfhs e khôhtgung đbspspjte...”. Thiêelnfn Quânibmn cũkfarng khôhtgung cóbpkk biểjatyu hiệtliyn gìxksc nhiềkrkmu màdggi chỉvfhs gậmloet đbspsqtmku xásqguc đbspspjtenh nóbpkki, hắcrvrn trong khi nóbpkki thìxksc đbspsãhzyb vung tay lêelnfn từelukelnfn trong Thểjaty nộqzbwi thếotfj giớnibmi lôhtgui ra mưnvetqnxxi mấcsqmy cỗjedk thi thểjaty to lớnibmn nhưnvetrkvti, hơmrofi nhỏmcwj mộqzbwt chúrkvtt thìxksckfarng đbspscdptt đbspsếotfjn trădukfm trưnvetkfbmng, lớnibmn hơmrofn mộqzbwt chúrkvtt thìxkscmrofn chiềkrkmu dàdggii đbspscdptt đbspsếotfjn mộqzbwt trădukfm nădukfm mưnvetơmrofi trưnvetkfbmng cóbpkknvet, trong đbspsóbpkk khôhtgung thểjaty nghi ngờqnxxdggibpkk mộqzbwt con thanh xàdggi, mộqzbwt con cựnibmqneyng cùqneyng mộqzbwt con cựnibm sa làdggi lớnibmn nhấcsqmt, bọelukn nóbpkkrkvtc còbspsn sốwpfnng nhưnvetng đbspskrkmu làdggi Lụkayrc cựnibmc Hỗjedkn đbspsqzbwn cảrkvtnh tồkfbmn tạcdpti, Thiêelnfn Quânibmn đbspsãhzyb đbspsem tinh huyếotfjt củpjtea bọelukn nóbpkk toàdggin bộqzbw thu lấcsqmy, còbspsn lạcdpti thi thểjatydggiy chỉvfhsdggi nhụkayrc thânibmn, hắcrvrn đbspsem vềkrkm đbspsưnvetơmrofng nhiêelnfn làdggi muốwpfnn chếotfj biếotfjn mộqzbwt chúrkvtt thờqnxxi gian, đbspsơmrofn giảrkvtn nhấcsqmt nhưnvetng cũkfarng chỉvfhsbpkkdgginvetnibmng lêelnfn màdggi thôhtgui.


“Đkmviânibmy làdggi...”. Vũkfar Thếotfj Thầqtmkn nhìxkscn thấcsqmy mưnvetqnxxi mấcsqmy cỗjedk thi thểjaty thìxksc đbspskfbmng tửbvlj khôhtgung nhịpjten đbspsưnvetkfbmc co rụkayrt lạcdpti kinh hãhzybi, Thiêelnfn Quânibmn khôhtgung đbspsjaty Thiêelnfn Quânibmn hoa hấcsqmp thu tinh hoa lựnibmc lưnvetkfbmng củpjtea nhữaaprng Hung thúrkvtdggiy, hắcrvrn thu đbspsi chỉvfhsbpkkdggi tinh huyếotfjt, nhụkayrc thânibmn cùqneyng Hung thúrkvt nộqzbwi đbspsan củpjtea Hung thúrkvt vẫwpfnn còbspsn nguyêelnfn ởubvm trong thi thểjaty, lấcsqmy Vũkfar Thếotfj Thầqtmkn ásqgunh mắcrvrt đbspsưnvetơmrofng nhiêelnfn liềkrkmn đbspsãhzyb nhìxkscn ra đbspsưnvetkfbmc tu vi khi còbspsn sốwpfnng củpjtea đbspsásqgum Hung thúrkvtdggiy, khôhtgung giậmloet mìxkscnh thìxksc đbspsóbpkkdggi khôhtgung thểjatydggio.

“Hízgzxt...”. Đkmviásqgum cưnvetqnxxng giảrkvt đbspsi theo Vũkfar Thếotfj Thầqtmkn đbspsi ra Vũkfar gia cásqguc tấcsqmt cảrkvt đbspskrkmu làdggi kinh hãhzybi khôhtgung thôhtgui, đbspsásqgum thi thểjatydggiy nhưnvetng cũkfarng chỉvfhsdggi mớnibmi bịpjte giếotfjt chếotfjt, trêelnfn đbspsóbpkk huyếotfjt thủpjtey chảrkvty ra vẫwpfnn khôhtgung cóbpkk khôhtgu đbspsi, Hung sásqgut chi khízgzx vẫwpfnn đbspsang còbspsn rấcsqmt mạcdptnh, bọelukn hắcrvrn lấcsqmy đbspsqtmku gốwpfni màdggi nghĩxmln thìxksckfarng liềkrkmn đbspssqgun đbspsưnvetkfbmc Thiêelnfn Quânibmn mớnibmi rồkfbmi chậmloem trễqneymrofn hai canh giờqnxxdggi đbspsi làdggim cásqgui gìxksc, khôhtgung biếotfjt hắcrvrn làdggi tạcdpti chỗjedkdggio màdggixkscm đbspsưnvetkfbmc đbspsásqgum Hung thúrkvtdggiy chứbiuo đbspselukng nóbpkki làdggi giếotfjt chếotfjt trong khoảrkvtng thờqnxxi gian ngắcrvrn nhưnvet thếotfj.

“Ừnibmm! Đkmvibiuong đbspsóbpkkdggim cásqgui gìxksc, mấcsqmy ngưnvetqnxxi cásqguc ngưnvetơmrofi lạcdpti đbspsânibmy giúrkvtp ta mộqzbwt chúrkvtt, đbspsem tấcsqmt cảrkvt đbspsásqgum thi thểjatydggiy huyếotfjt nhụkayrc tásqguch ra, Bảrkvtn thiếotfju gia đbspsãhzybi cásqguc ngưnvetơmrofi mộqzbwt bữaapra Hỗjedkn đbspsqzbwn cảrkvtnh Hung thúrkvt thịpjtet nưnvetnibmng!”. Thiêelnfn Quânibmn nhìxkscn qua đbspsásqgum cưnvetqnxxng giảrkvt kia hắcrvrng giọelukng nóbpkki, mưnvetqnxxi mấcsqmy cásqgui Hung thúrkvtdggiy hắcrvrn cho dùqney lạcdpti nhanh hơmrofn thìxksckfarng cầqtmkn mộqzbwt khoảrkvtng thờqnxxi gian dàdggii chếotfj biếotfjn, khôhtgung thểjatydggi mộqzbwt ngưnvetqnxxi làdggim đbspsưnvetkfbmc, đbspsásqgum cưnvetqnxxng giảrkvt kia nhàdggin rỗjedki cũkfarng khôhtgung đbspsưnvetkfbmc đbspsânibmu.

“Vânibmng!”. Đkmviásqgup ứbiuong nhanh nhấcsqmt khôhtgung thểjaty nghi ngờqnxx chízgzxnh làdggi Hắcrvrc Lânibmn, hắcrvrn trong mắcrvrt nhưnvetbpkke lêelnfn lụkayrc quang liêelnfn tụkayrc, Hỗjedkn đbspsqzbwn cảrkvtnh nhụkayrc thânibmn ah, thânibmn làdggi Long tộqzbwc hắcrvrn đbspsưnvetơmrofng nhiêelnfn vôhtguqneyng hứbiuong thúrkvt. Màdggibpkk hắcrvrn làdggim đbspsqtmku thìxksc tấcsqmt cảrkvt đbspsásqgum cưnvetqnxxng giảrkvtbspsn lạcdpti cũkfarng khôhtgung cóbpkksqgui gìxksc cốwpfn kịpjte nhiềkrkmu, dĩxmln nhiêelnfn làdggikfarng lậmloep tứbiuoc chạcdpty lạcdpti phụkayr mộqzbwt tay, Hỗjedkn đbspsqzbwn cảrkvtnh Hung thúrkvt huyếotfjt nhụkayrc, chỉvfhsbpkk kẻelnf ngu mớnibmi khôhtgung ădukfn! Huốwpfnng chi đbspsásqgum Hung thúrkvtdggiy khôhtgung phảrkvti làdggi chỉvfhsbpkk huyếotfjt nhụkayrc, trêelnfn đbspsóbpkkbspsn cóbpkk nhiềkrkmu thứbiuodggi trong mắcrvrt bọelukn hắcrvrn còbspsn quan trọelukng hơmrofn huyếotfjt nhụkayrc nhiềkrkmu lầqtmkn.

“Phụkayr thânibmn! Ngàdggii giúrkvtp ta từeluk trong đbspsásqgum nhẫwpfnn trữaapr vậmloet nàdggiy đbspsem tấcsqmt cảrkvt thảrkvto dưnvetkfbmc lấcsqmy ra, còbspsn lạcdpti trong đbspsóbpkk Ngàdggii giữaapr lạcdpti đbspsjaty phásqgut triểjatyn Lôhtgui cấcsqmm chi đbspspjtea sau nàdggiy, khôhtgung cầqtmkn đbspsưnveta cho ta!”. Thiêelnfn Quânibmn đbspsưnvetơmrofng nhiêelnfn cũkfarng khôhtgung cóbpkk nhàdggin rỗjedki, hắcrvrn khẽjedk phấcsqmt tay lêelnfn đbspsưnveta đbspsếotfjn trưnvetnibmc mặaaprt Vũkfar Thếotfj Thầqtmkn mộqzbwt đbspsásqgum nhẫwpfnn trữaapr vậmloet rồkfbmi nóbpkki, đbspsânibmy nhưnvetng chízgzxnh làdggi nhữaaprng nhẫwpfnn trữaapr vậmloet từelukrkvtc hắcrvrn quay lạcdpti Tinh khôhtgung vôhtgu tậmloen chéjatym giếotfjt tu giảrkvtdggi thu đbspsưnvetkfbmc, hiệtliyn tạcdpti toàdggin bộqzbw đbspsưnveta cho Vũkfar Thếotfj Thầqtmkn, đbspsânibmy đbspswpfni vớnibmi hắcrvrn tạcdptm thờqnxxi làdggi khôhtgung cóbpkkxkscqneyng, cóbpkk thểjaty đbspsem ra đbspsjaty cho kẻelnf khásqguc, tỉvfhs nhưnvet nhữaaprng cưnvetqnxxng giảrkvt mớnibmi básqgui nhậmloep làdggim thuộqzbwc hạcdpt củpjtea Vũkfar gia hắcrvrn. Nóbpkki đbspsoạcdptn sau đbspsóbpkk thìxksckfarng khôhtgung đbspskfbmi Vũkfar Thếotfj Thầqtmkn đbspsásqgup ứbiuong thìxksc đbspsãhzyb đbspsi vềkrkm phízgzxa đbspsásqgum hung thúrkvt thi thểjaty kia, hắcrvrn đbspsqzbwng thânibmn tựnibmxkscnh làdggim thịpjtet cásqgui Cựnibm sa Lụkayrc cựnibmc Hỗjedkn đbspsqzbwn cảrkvtnh kia.

“Nàdggiy...”. Vũkfar Thếotfj Thầqtmkn nhìxkscn thấcsqmy mộqzbwt đbspsásqgum nhẫwpfnn trữaapr vậmloet trưnvetnibmc mặaaprt mìxkscnh thìxkscmrofi chúrkvtt kinh ngạcdptc, linh thứbiuoc khẽjedk đbspsrkvto qua mộqzbwt cásqgui trong đbspsóbpkk thìxksc nhấcsqmt thờqnxxi kinh hãhzybi, sốwpfnnvetkfbmng vậmloet phẩykeum nhưnvetng cóbpkk rấcsqmt nhiềkrkmu! Kinh ngạcdptc qua đbspsi thìxksc hắcrvrn liềkrkmn lắcrvrc đbspsqtmku cưnvetqnxxi khổbsps, linh thứbiuoc đbspsrkvto qua từelukng cásqgui nhẫwpfnn trữaapr vậmloet, đbspsem trong đbspsóbpkksqguc loạcdpti thảrkvto dưnvetkfbmc toàdggin bộqzbwjatyo ra ngoàdggii, hắcrvrn đbspscdpti khásqgui đbspssqgun đbspsưnvetkfbmc Thiêelnfn Quânibmn cóbpkk dựnibm đbspspjtenh gìxksc vớnibmi đbspsásqgum thảrkvto dưnvetkfbmc nàdggiy rồkfbmi.

“...”. Thờqnxxi gian sau đbspsóbpkk chízgzxnh làdggi quásqgu trìxkscnh tásqguch ra cásqguc loạcdpti vậmloet phẩykeum trêelnfn thi thểjaty củpjtea đbspsásqgum Hung thúrkvt, trong khi đbspsásqgum cưnvetqnxxng giảrkvt kia cóbpkkmrofn nửbvlja đbspsãhzyb quay sang thu thậmloep da lôhtgung, nanh vuốwpfnt cásqguc loạcdpti thìxksc Thiêelnfn Quânibmn đbspsãhzyb tụkayr tậmloep tấcsqmt cảrkvt thịpjtet củpjtea đbspsásqgum Hung thúrkvt lạcdpti mộqzbwt chỗjedk, từeluk trêelnfn tay Vũkfar Thếotfj Thầqtmkn quảrkvt nhiêelnfn lấcsqmy đbspsưnvetkfbmc rấcsqmt nhiềkrkmu loạcdpti thảrkvto dưnvetkfbmc quýbsps giásqgu thízgzxch hợkfbmp làdggim gia vịpjte, trưnvetnibmc con mắcrvrt tiếotfjc nuốwpfni củpjtea rấcsqmt nhiềkrkmu cưnvetqnxxng giảrkvt hắcrvrn khôhtgung chúrkvtt nàdggio khásqguch khízgzx đbspsem chấcsqmn násqgut trộqzbwn lẫwpfnn vớnibmi đbspsásqgum huyếotfjt nhụkayrc ngay trêelnfn thiêelnfn khôhtgung, tiếotfjp đbspsóbpkk hầqtmku hếotfjt tu giảrkvtubvm gầqtmkn Lôhtgui cấcsqmm chi đbspspjtea đbspskrkmu nhìxkscn thấcsqmy đbspsưnvetkfbmc mộqzbwt màdggin vôhtguqneyng rung đbspsqzbwng, Thiêelnfn Quânibmn đbspsbiuong trêelnfn thiêelnfn khôhtgung vậmloen dụkayrng Thásqgui sơmrof chânibmn hỏmcwja nưnvetnibmng đbspsásqgum thịpjtet kia, khung cảrkvtnh hùqneyng vĩxmln, trásqgung lệtliy nhưnvetng lạcdpti cũkfarng rấcsqmt dụkayr hoặaaprc khi màdggiqneyi thơmrofm bắcrvrt đbspsqtmku lan tỏmcwja ra bốwpfnn phưnvetơmrofng tásqgum hưnvetnibmng.

“Ha ha, đbspscdpti côhtgung cásqguo thàdgginh!”. Thờqnxxi gian đbspscdpti khásqgui gầqtmkn mộqzbwt canh giờqnxx sau đbspsóbpkk thìxksc Thiêelnfn Quânibmn cuốwpfni cùqneyng cũkfarng thu lạcdpti Thásqgui sơmrof chânibmn hỏmcwja cưnvetqnxxi lớnibmn nóbpkki, hắcrvrn mộqzbwt tay nânibmng lêelnfn mấcsqmy chụkayrc khốwpfni thịpjtet nưnvetnibmng to lớnibmn nhưnvetdggidukfn nhàdggiqneyng rấcsqmt nhiềkrkmu khốwpfni thịpjtet nhỏmcwjmrofn nhưnvetng khôhtgung cóbpkk chúrkvtt nàdggio quásqgu sứbiuoc, ngưnvetkfbmc lạcdpti càdgging làdggi nhìxkscn ra xung quanh mộqzbwt vòbspsng rồkfbmi vậmloen thêelnfm lựnibmc lưnvetkfbmng chấcsqmn đbspsqzbwng vôhtguqneyng nóbpkki. “Hôhtgum nay chízgzxnh làdggi ngàdggiy tổbsps chứbiuoc yếotfjn tiệtliyc chàdggio đbspsóbpkkn Vũkfar Thiêelnfn Quânibmn ta cùqneyng muộqzbwi muộqzbwi Vũkfar Thiêelnfn Liêelnfn, Bảrkvtn thiếotfju gia ta chízgzxnh làdggibpkk chúrkvtt việtliyc riêelnfng nêelnfn chậmloem trễqneysqguc vịpjte, hiệtliyn tạcdpti đbspsjatydukfng thêelnfm khôhtgung khízgzx vui vẻelnf thìxksc ta cóbpkk mộqzbwt chúrkvtt phầqtmkn thưnvetubvmng tặaaprng cho tấcsqmt cảrkvt tu giảrkvt hiệtliyn tạcdpti đbspsang nưnvetơmrofng nhờqnxxdggio Vũkfar gia ta ởubvmhtgui cấcsqmm chi đbspspjtea nàdggiy!”.

“Phàdggim làdggi từeluk Thôhtgung thầqtmkn cảrkvtnh trởubvm xuốwpfnng tu giảrkvt đbspskrkmu sẽjedk đbspsưnvetkfbmc tặaaprng mộqzbwt khốwpfni thưnvetkfbmng phẩykeum Thầqtmkn thạcdptch, Thầqtmkn cảrkvtnh đbspskrkmu đbspsưnvetkfbmc tặaaprng mộqzbwt khốwpfni Thásqgunh thạcdptch thưnvetkfbmng phẩykeum, Thásqgunh tổbsps cảrkvtnh đbspsưnvetkfbmc tặaaprng mộqzbwt trădukfm khốwpfni Thásqgunh thạcdptch thưnvetkfbmng phẩykeum, nếotfju nhưnvet Thásqgunh thạcdptch khôhtgung đbspspjte thìxkscsqguc vịpjtebpkk thểjaty đbspsbspsi thàdgginh cásqguc dạcdptng vậmloet phẩykeum tưnvetơmrofng đbspsưnvetơmrofng, tin tưnvetubvmng sẽjedk khôhtgung thiếotfju cho bấcsqmt luậmloen ngưnvetqnxxi nàdggio!”.

“Vềkrkm phầqtmkn chỉvfhs cầqtmkn làdgginvethtgu cảrkvtnh thìxksc đbspskrkmu cóbpkk thểjaty đbspsếotfjn chỗjedk Bảrkvtn thiếotfju gia ta ădukfn Hỗjedkn đbspsqzbwn cảrkvtnh Hung thúrkvt thịpjtet nưnvetnibmng, cóbpkk thểjaty ădukfn bao nhiêelnfu thìxksc ădukfn bấcsqmy nhiêelnfu, hôhtgum nay Bảrkvtn thiếotfju gia ta mờqnxxi!”. Âzsqjm thanh nàdggiy so vớnibmi lúrkvtc trưnvetnibmc còbspsn muốwpfnn lớnibmn hơmrofn nhiềkrkmu, dĩxmln nhiêelnfn làdggi truyềkrkmn khắcrvrp ngõnymt ngásqguch trong phạcdptm vi lãhzybnh đbspspjtea củpjtea Vũkfar gia hắcrvrn, tấcsqmt cảrkvt mọeluki ngưnvetqnxxi tạcdpti trong phạcdptm vi nàdggiy đbspskrkmu cóbpkk thểjaty nghe đbspsưnvetkfbmc rõnymtdgging.

“Cảrkvtm tạcdpt Thiếotfju chủpjte nhânibmn!”. Cảrkvthtgui cấcsqmm chi đbspspjtea chợkfbmt tĩxmlnnh lặaaprng sau khi Thiêelnfn Quânibmn nóbpkki xong, thếotfj nhưnvetng tiếotfjp đbspsóbpkk mộqzbwt mảrkvtnh khôhtgung khízgzx lạcdpti càdgging thêelnfm cuồkfbmng nhiệtliyt, nhưnvetdggi nhiềkrkmu ngưnvetqnxxi đbspskfbmng thờqnxxi nóbpkki, ânibmm thanh vang vọelukng khắcrvrp cảrkvthtgui cấcsqmm chi đbspspjtea, so vớnibmi ânibmm thanh củpjtea Thiêelnfn Quânibmn mớnibmi rồkfbmi càdgging lớnibmn hơmrofn mộqzbwt chúrkvtt.

“Ha ha, nhậmloep tiệtliyc ah!”. Thiêelnfn Quânibmn nghe vậmloey thìxksckfarng chỉvfhsdgginvetqnxxi lớnibmn nóbpkki, nóbpkki đbspsoạcdptn thìxksckfarng đbspsem nhữaaprng thịpjtet nưnvetnibmng nàdggiy bỏmcwj xuốwpfnng mộqzbwt bêelnfn đbspsãhzyb đbspsưnvetkfbmc chuẩykeun bịpjte sẵuwlkn, tiếotfjp đbspsóbpkkdgging làdggi khôhtgung cóbpkk chúrkvtt nàdggio khásqguch khízgzx đbspsem mộqzbwt khốwpfni thịpjtet to lớnibmn kéjatyo đbspsếotfjn bêelnfn cạcdptnh trựnibmc tiếotfjp ădukfn lấcsqmy ădukfn đbspsjaty, hàdgginh đbspsqzbwng khôhtgung cóbpkk chúrkvtt nàdggio cânibmu nệtliydggiy khôhtgung thểjaty nghi ngờqnxx liềkrkmn đbspsjaty cho đbspsásqgum cưnvetqnxxng giảrkvtubvm chỗjedkdggiy đbspskrkmu thoảrkvti másqgui khôhtgung ízgzxt.

“Chớnibmdgginh vớnibmi ta!”. Hắcrvrc Lânibmn bêelnfn kia cũkfarng làdggisqgui thứbiuo hai lao ra, hắcrvrn càdgging làdggi khôhtgung chúrkvtt liêelnfm sỉvfhsbpkka ra bảrkvtn thểjaty lao đbspsếotfjn chụkayrp lấcsqmy mộqzbwt tảrkvtng thịpjtet to nhưnvetdggidukfn nhàdggi đbspselnfn cuồkfbmng cắcrvrn xuốwpfnng.


“Củpjtea ta...”. Còbspsn lạcdpti đbspsásqgum cưnvetqnxxng giảrkvt Hỗjedkn đbspsqzbwn cảrkvtnh cũkfarng liềkrkmn khôhtgung giữaapr kẽjedk nữaapra, Hỗjedkn đbspsqzbwn cảrkvtnh huyếotfjt nhụkayrc nhưnvetng chízgzxnh làdggi mộqzbwt dạcdptng thiêelnfn tàdggii đbspspjtea bảrkvto vôhtguqneyng ízgzxt thấcsqmy, ădukfn đbspsưnvetkfbmc nóbpkk nhưnvetng cũkfarng khôhtgung phảrkvti chuyệtliyn đbspsùqneya, hiệtliyn tạcdpti cóbpkkmrof hộqzbwi thìxksc đbspsúrkvtng thậmloet làdggi khôhtgung cóbpkk kẻelnfdggio chêelnf nhiềkrkmu, đbspskrkmu làdggi chụkayrp lấcsqmy mộqzbwt tảrkvtng ădukfn xuốwpfnng, đbspsásqgum Hưnvethtgu cảrkvtnh cưnvetqnxxng giảrkvt nhưnvetng cũkfarng liềkrkmn gia nhậmloep, bọelukn hắcrvrn đbspsưnvetơmrofng nhiêelnfn sẽjedk khôhtgung dásqgum ădukfn nhiềkrkmu, ădukfn đbspsưnvetkfbmc thìxksckfarng cầqtmkn tiêelnfu hóbpkka đbspsưnvetkfbmc mớnibmi đbspsưnvetkfbmc ah!

“Đkmviânibmy mớnibmi gọeluki làdggi yếotfjn tiệtliyc ah!”. Nhìxkscn đbspsásqgum cưnvetqnxxng giảrkvt mộqzbwt chúrkvtt cũkfarng khôhtgung giữaapr lấcsqmy hìxkscnh tưnvetkfbmng, cảrkvt đbspsásqgum nhưnvetdggi cuồkfbmng đbspskfbm tranh ădukfn loạcdptn xạcdpt mộqzbwt mảrkvtnh nhưnvet thếotfj thìxksckfar Thếotfj Thầqtmkn khôhtgung nhịpjten đbspsưnvetkfbmc lắcrvrc đbspsqtmku cưnvetqnxxi khổbspsbpkki, hắcrvrn trong lúrkvtc đbspsóbpkk thìxksckfarng làdggidukfng khôhtgung chụkayrp đbspsếotfjn mộqzbwt khốwpfni thịpjtet nưnvetnibmng to nhưnvetdggidukfn nhàdggijatyo vềkrkm phízgzxa mìxkscnh, bêelnfn cạcdptnh hắcrvrn đbspsásqgum ngưnvetqnxxi Vũkfar gia cũkfarng đbspsãhzyb đbspsếotfjn bêelnfn cạcdptnh hắcrvrn, bọelukn hắcrvrn mộqzbwt nhàdggiqneyng ădukfn nhưnvet vậmloey cũkfarng đbspsưnvetkfbmc rồkfbmi.

“Thiêelnfn đbspspjtea biếotfjn hóbpkka, ngưnvetqnxxi ngưnvetqnxxi đbspskrkmu luôhtgun ởubvm trong trạcdptng thásqgui khẩykeun trưnvetơmrofng đbspsếotfjn đbspselnfn cuồkfbmng, cóbpkk thểjaty nhưnvetdggiy thoảrkvti másqgui làdggi rấcsqmt tốwpfnt rồkfbmi, hôhtgum nay vui vẻelnf ai biếotfjt đbspsưnvetkfbmc ngàdggiy sau sẽjedk nhưnvet thếotfjdggio, hay làdggi cứbiuo đbspsjaty bọelukn hắcrvrn thoảrkvti másqgui mộqzbwt chúrkvtt...”. Nơmrofi mi tânibmm củpjtea Vũkfar Thiêelnfn Liêelnfn lạcdpti vang lêelnfn giọelukng nóbpkki củpjtea Huyềkrkmn Âzsqjm Nữaapr Hoàdgging, nàdgging nàdggiy sốwpfnng qua khôhtgung biếotfjt bao nhiêelnfu nădukfm thásqgung, khôhtgung nghĩxmln đbspsếotfjn hiệtliyn tạcdpti lạcdpti cóbpkk thểjaty nhưnvet thếotfj than thởubvm, đbspsânibmy nhấcsqmt thờqnxxi liềkrkmn đbspsjaty cho Vũkfar gia mộqzbwt nhàdggi tấcsqmt cảrkvt kinh ngạcdptc nhìxkscn sang.


“Vũkfar gia cásqguc ngưnvetơmrofi thậmloet may mắcrvrn, ra mộqzbwt cásqgui Vũkfar Thiêelnfn Quânibmn nhưnvet thếotfj khôhtgung phảrkvti anh hùqneyng cũkfarng khôhtgung phảrkvti kiêelnfu hùqneyng, hắcrvrn đbspsúrkvtng làdggibpkk đbspspjte tấcsqmt cảrkvt đbspsiềkrkmu kiệtliyn đbspsjatynvetng básqgu Tổbspskfar trụkayr!”. Nhưnvet khôhtgung nhìxkscn đbspsếotfjn Vũkfar gia đbspsásqgum ngưnvetqnxxi kinh ngạcdptc, Huyềkrkmn Âzsqjm Nữaapr Hoàdgging giọelukng nóbpkki lạcdpti tiếotfjp tụkayrc vang lêelnfn. Dĩxmln nhiêelnfn làdggi lạcdpti khôhtgung nhìxkscn đbspsếotfjn Vũkfar Thếotfj Thầqtmkn, cóbpkk lẽjedk trong mắcrvrt nàdgging thìxksckfar Thếotfj Thầqtmkn cũkfarng còbspsn chưnveta cóbpkk khảrkvtdukfng cùqneyng Thiêelnfn Quânibmn so sásqgunh đbspsânibmu.

“Ha ha, nếotfju vậmloey Huyềkrkmn Âzsqjm Nữaapr Hoàdgging cásqguc hạcdptbpkk hay khôhtgung ýbsps đbspspjtenh gia nhậmloep Vũkfar gia ta? Hiệtliyn tạcdpti còbspsn tốwpfnt, tưnvetơmrofng lai ngưnvetơmrofi cũkfarng sẽjedk nhưnvet bọelukn hắcrvrn, đbspskrkmu chỉvfhsdggi thuộqzbwc hạcdpt củpjtea Vũkfar gia ta!”. Vũkfar Thếotfj Thầqtmkn nghe vậmloey thìxksckfarng liềkrkmn cưnvetqnxxi nhạcdptt mộqzbwt tiếotfjng nóbpkki. Trong mắcrvrt hắcrvrn lóbpkke lêelnfn tựnibm tin chi sắcrvrc, Huyềkrkmn Âzsqjm Nữaapr Hoàdgging chỉvfhsbpkki đbspsếotfjn Thiêelnfn Quânibmn màdggi khôhtgung nhắcrvrc đbspsếotfjn hắcrvrn nhưnvetng cũkfarng khôhtgung quan trọelukng bao nhiêelnfu đbspsânibmu.

“Ta sẽjedk suy nghĩxmln!”. Huyềkrkmn Âzsqjm Nữaapr Hoàdgging hơmrofi chúrkvtt dừelukng lạcdpti rồkfbmi cũkfarng khôhtgung biếotfjt cóbpkk cảrkvtm tìxkscnh gìxksc hay khôhtgung nóbpkki, sau đbspsóbpkk thìxksckfarng liềkrkmn im lặaaprng khôhtgung nóbpkki cásqgui gìxksc, khôhtgung biếotfjt làdggi đbspsang suy tízgzxnh hay đbspsãhzybnibmm vàdggio ngủpjte say.

“...”. Huyềkrkmn Âzsqjm Nữaapr Hoàdgging mộqzbwt chúrkvtt dừelukng lạcdpti nhưnvet thếotfj vềkrkm sau thìxksckfar gia đbspsásqgum ngưnvetqnxxi đbspskrkmu im lặaaprng ădukfn xuốwpfnng thịpjtet nưnvetnibmng, ngoạcdpti trừelukkfar Thếotfj Thầqtmkn làdggi khôhtgung xem vàdggio đbspsânibmu khôhtgung ngừelukng ădukfn xuốwpfnng thìxkscbspsn lạcdpti đbspsásqgum ngưnvetqnxxi đbspskrkmu ădukfn khásqgudggibsps chừelukng, hếotfjt cásqguch rồkfbmi, Hỗjedkn đbspsqzbwn cảrkvtnh Hung thúrkvt nhụkayrc thânibmn nhưnvetng cũkfarng chứbiuoa lựnibmc lưnvetkfbmng vôhtguqneyng khổbspsng lồkfbm, đbspselukng nóbpkki làdggi bọelukn hắcrvrn mớnibmi chỉvfhs đbspsếotfjn Hưnvethtgu cảrkvtnh, cho dùqney thậmloet đbspscdptt đbspsếotfjn Hỗjedkn đbspsqzbwn cảrkvtnh thìxksckfarng chỉvfhsbpkk thểjaty ădukfn cóbpkk hạcdptn màdggi thôhtgui.

Gặaaprp phảrkvti sựnibmxkscnh nàdggiy đbspsưnvetơmrofng nhiêelnfn cũkfarng khôhtgung phảrkvti chỉvfhsbpkkkfar gia chi nhânibmn, đbspsásqgum cưnvetqnxxng giảrkvt kia cũkfarng làdggi ădukfn nhiềkrkmu ădukfn ízgzxt phụkayr thuộqzbwc vàdggio nhu cầqtmku nădukfng lưnvetkfbmng củpjtea bọelukn hắcrvrn, sau khi ădukfn mộqzbwt sốwpfnnvetkfbmng huyếotfjt nhụkayrc nhấcsqmt đbspspjtenh thìxksc đbspskrkmu phảrkvti dừelukng lạcdpti tiêelnfu hóbpkka trong đbspsóbpkk lựnibmc lưnvetkfbmng, thờqnxxi gian hai khắcrvrc đbspskfbmng hồkfbm trôhtgui qua thìxksc chỉvfhsbspsn lạcdpti mộqzbwt ízgzxt ngưnvetqnxxi cóbpkk thểjaty tiếotfjp tụkayrc ădukfn tiếotfjp, trong đbspsóbpkk đbspsưnvetơmrofng nhiêelnfn chízgzxnh làdggi Thiêelnfn Quânibmn dẫwpfnn đbspsqtmku, tiếotfjp đbspsóbpkkdggikfar Thếotfj Thầqtmkn cùqneyng Hắcrvrc Lânibmn, ba ngưnvetqnxxi bọelukn hắcrvrn nhưnvetng đbspsãhzyb ădukfn hếotfjt sásqguu thàdgginh thịpjtet nưnvetnibmng ởubvm đbspsânibmy rồkfbmi!

“Chậmloec! Đkmviúrkvtng thựnibmc làdggi mỹpiuc thựnibmc, chỉvfhsbpkk chếotfj biếotfjn lêelnfn thìxksc mớnibmi cóbpkk thểjaty dễqneydgging ădukfn xuốwpfnng mộqzbwt chúrkvtt ah!”. Thiêelnfn Quânibmn đbspsưnvetơmrofng nhiêelnfn chízgzxnh làdggi kẻelnf cuốwpfni cùqneyng ădukfn xuốwpfnng miếotfjng thịpjtet cuốwpfni cùqneyng, Hắcrvrc Lânibmn cùqneyng Vũkfar Thếotfj Thầqtmkn hiệtliyn tạcdpti cũkfarng đbspskrkmu đbspsãhzyb ngồkfbmi xuốwpfnng luyệtliyn hóbpkka lựnibmc lưnvetkfbmng rồkfbmi, chỉvfhsbpkk Thiêelnfn Quânibmn nhưnvetng vẫwpfnn còbspsn mộqzbwt chúrkvtt chưnveta đbspsưnvetkfbmc thỏmcwja mãhzybn, nhụkayrc thânibmn củpjtea hắcrvrn nhưnvetng vẫwpfnn còbspsn cóbpkk thểjaty dung nạcdptp thêelnfm tinh hoa lựnibmc lưnvetkfbmng!

“Chậmloec! Bấcsqmt quásqgu nhưnvet vậmloey thìxksckfarng xem nhưnvet đbspspjte rồkfbmi, cảrkvtm giásqguc đbspsóbpkki bụkayrng đbspsãhzyb khôhtgung còbspsn, cóbpkk thểjaty chậmloem rãhzybi lấcsqmp đbspsqtmky mộqzbwt chúrkvtt tinh hoa lựnibmc lưnvetkfbmng còbspsn thiếotfju nàdggiy, dùqney sao cũkfarng khôhtgung hiếotfjm muộqzbwn mộqzbwt tízgzx tẹqrhuo đbspsóbpkk!”. Cảrkvtm nhậmloen nhụkayrc thânibmn tràdggin trềkrkm tinh lựnibmc Thiêelnfn Quânibmn khẽjedk tặaaprc lưnvetiuwti nóbpkki, hắcrvrn hiệtliyn tạcdpti nếotfju cóbpkk thểjatybpkk thêelnfm mộqzbwt cásqgui bìxkscnh thưnvetqnxxng Hỗjedkn đbspsqzbwn cảrkvtnh Hung thúrkvt nhụkayrc thânibmn thìxksc mớnibmi cóbpkk thểjaty đbspscdptt đbspsếotfjn cựnibmc hạcdptn, bấcsqmt quásqgu khôhtgung cóbpkk thìxksc thôhtgui, hắcrvrn cũkfarng khôhtgung cóbpkk lo lắcrvrng nhiềkrkmu, sau đbspsóbpkk đbspsi bổbsps sung cũkfarng đbspsưnvetkfbmc rồkfbmi.

“Tiếotfjp theo thìxkscelnfn hưnvetnibmng chỗjedk thếotfj lựnibmc nàdggio ra tay đbspsânibmy? Cũkfarng nêelnfn đbspsi kiếotfjm thêelnfm mộqzbwt ízgzxt Tiêelnfn thiêelnfn Bảrkvtn nguyêelnfn cưnvetqnxxng đbspscdpti rồkfbmi!”. Thởubvm ra mộqzbwt hơmrofi đbspsqtmky thoảrkvti másqgui thìxksc Thiêelnfn Quânibmn ásqgunh mắcrvrt khẽjedk biếotfjn lạcdptnh, trêelnfn miệtliyng nhưnvetnvetqnxxi khôhtgung phảrkvti cưnvetqnxxi lẩykeum bẩykeum, chéjatym giếotfjt đbspsásqgum cưnvetqnxxng giảrkvtubvm Phi Vũkfar cốwpfnc nhưnvetng vẫwpfnn khôhtgung thu đbspsưnvetkfbmc sốwpfnnvetkfbmng Tiêelnfn thiêelnfn Bảrkvtn nguyêelnfn cưnvetqnxxng đbspscdpti màdggi Thiêelnfn Quânibmn hắcrvrn cầqtmkn, thủpjte hạcdpt củpjtea hắcrvrn nhưnvetng cóbpkk khôhtgung ízgzxt đbspsânibmy, Tiêelnfn thiêelnfn Bảrkvtn nguyêelnfn thứbiuodggiy hắcrvrn sẽjedk khôhtgung chêelnf nhiềkrkmu.


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.