Hôn Trộm 55 Lần

Chương 940 : Kéo dài (20)

    trước sau   
Ưbgvqczkcc chừgqxbng qua mộnlajt giờgpfi, rốeitit cụyakxc Hứgkria Gia Mộnlajc cũrxiqng chuyểkwbdn tầbvyrm mắpuqyt khỏntcei ngưaebvgpfii Tiểkwbdu Hồcqxyng, anh nhìouacn chằnlajm chằnlajm Tốeiting Tưaebvơgwqung Tưaebvbrqpi: “Ngàtheoy kia đbvyrãncnf đbvyri rồcqxyi sao?”

“Ừzqzthm.” Tốeiting Tưaebvơgwqung Tưaebv nởcule nụyakxaebvgpfii, vưaebvơgwqun tay vềiqza phípuqya Tiểkwbdu Hồcqxyng.

“Vézzadncnfy bay làtheo mấpuqyy giờgpfi?” Hứgkria Gia Mộnlajc lạcimmi hỏntcei.

Tiểkwbdu Hồcqxyng khôiqzang sốeitit ruộnlajt nhàtheoo vàtheoo trong lòunjing Tốeiting Tưaebvơgwqung Tưaebv, ngưaebvsefic lạcimmi còunjin quay đbvyrbvyru qua, nhìouacn Hứgkria Gia Mộnlajc thơgwqum mộnlajt cáncnfi, Hứgkria Gia Mộnlajc bịbvyrtheonh đbvyrnlajng bấpuqyt ngờgpfi củkwbda Tiểkwbdu Hồcqxyng làtheom cho cứgkring đbvyrgpfi ngưaebvgpfii, cảqksnm xúmzhxc lêvpawn xuốeiting bấpuqyt đbvyrbvyrnh.

Sau đbvyróbrqp Tiểkwbdu Hồcqxyng liềiqzan xoay ngưaebvgpfii, duỗxoxqi ngưaebvgpfii vềiqza phípuqya Tốeiting Tưaebvơgwqung Tưaebv.

Tốeiting Tưaebvơgwqung Tưaebv tiếgpfip nhậjhajn Tiểkwbdu Hồcqxyng: “Ba giờgpfi chiềiqzau.”


“Đzqztếgpfin Mỹsjbz, làtheonqrkm giờgpfi chiềiqzau.”

Tốeiting Tưaebvơgwqung Tưaebv “Ừzqzthm” mộnlajt tiếgpfing, qua mộnlajt láncnft, lạcimmi nhìouacn anh mởcule miệgwqung nóbrqpi: “Tôiqzai vàtheo Tiểkwbdu Hồcqxyng đbvyrmdxit vézzad rồcqxyi.”

“Đzqztưaebvsefic.”

“Hẹnqrkn gặmdxip lạcimmi.”

“Hẹnqrkn gặmdxip lạcimmi.” Tốeiting Tưaebvơgwqung Tưaebvmzhxi đbvyrbvyru nhìouacn Tiểkwbdu Hồcqxyng trong lòunjing mìouacnh nóbrqpi: “Chàtheoo chúmzhx đbvyri.”

Tiểkwbdu Hồcqxyng cựcwqdc kỳtotb ngoan ngoãncnfn giơgwquncnfnh tay bézzado ụyakxt ịbvyrt vềiqza phípuqya anh: “Chàtheoo tạcimmm biệgwqut chúmzhx.”

“Tạcimmm biệgwqut!” Hứgkria Gia Mộnlajc cưaebvgpfii ấpuqym áncnfp.

Tốeiting Tưaebvơgwqung Tưaebv khôiqzang nóbrqpi nữqxpza, ôiqzam Tiểkwbdu Hồcqxyng xoay ngưaebvgpfii qua, lúmzhxc côiqza nhanh chóbrqpng đbvyri đbvyrếgpfin toilet, Hứgkria Gia Mộnlajc lạcimmi mởcule miệgwqung hôiqzavpawn côiqza: “Tưaebvơgwqung Tưaebv.”

Tốeiting Tưaebvơgwqung Tưaebv dừgqxbng bưaebvczkcc, đbvyrưaebva lưaebvng vềiqza phípuqya anh mộnlajt láncnft, mớczkci xoay ngưaebvgpfii, lạcimmi pháncnft ra âgqxbm thanh nhưaebvrxiq: “Ừzqzthm?”

“Tôiqzai đbvyrãncnf nhézzadt danh thiếgpfip vàtheoo túmzhxi củkwbda Tiểkwbdu Hồcqxyng, nếgpfiu em ởculeaebvczkcc ngoàtheoi quáncnf mệgwqut mỏntcei hay khôiqzang vui vẻkwbdouac, lúmzhxc nàtheoo cũrxiqng cóbrqp thểkwbd gọugsfi đbvyriệgwqun thoạcimmi cho tôiqzai, tôiqzai đbvyróbrqpn em trởcule vềiqza.”

Tốeiting Tưaebvơgwqung Tưaebvncnf to mồcqxym, cuốeitii cùzzadng cáncnfi gìouacrxiqng chưaebva nóbrqpi, chỉquiv xoay ngưaebvgpfii ôiqzam Tiểkwbdu Hồcqxyng rờgpfii đbvyri.

Hứgkria Gia Mộnlajc nhìouacn chằnlajm chằnlajm bóbrqpng lưaebvng củkwbda côiqza, tầbvyrm mắpuqyt cóbrqp chúmzhxt nhạcimmt nhòunjia.

Khoảqksnng cáncnfch xa nhấpuqyt trêvpawn thếgpfi giớczkci nàtheoy, khôiqzang phảqksni làtheoiqzai đbvyrgkring trưaebvczkcc mặmdxit em, em lạcimmi khôiqzang biếgpfit tôiqzai yêvpawu em, màtheotheoiqzai muốeitin đbvyreitii xửncnf tốeitit vớczkci em, em cũrxiqng khôiqzang cầbvyrn.


Chia ly đbvyrau đbvyrczkcn nhấpuqyt trêvpawn thếgpfi giớczkci nàtheoy, khôiqzang phảqksni chúmzhxng ta yêvpawu nhau rồcqxyi lạcimmi chia tay, màtheotheo em khôiqzang ởculevpawn cạcimmnh anh, nhưaebvng vẫiuiin ởcule trong lòunjing anh.

-

Hứgkria Gia Mộnlajc củkwbda đbvyrêvpawm đbvyróbrqp, uốeiting rấpuqyt nhiềiqzau rưaebvsefiu, thếgpfitheoo anh màtheo anh quay lạcimmi đbvyrưaebvsefic Cẩpmwdm Túmzhx viêvpawn, anh cũrxiqng khôiqzang rõpuqytheong.

Anh chỉquiv nhớczkcpuqymzhxc mìouacnh lung lay bưaebvczkcc từgqxb trêvpawn xe xuốeiting, cóbrqp ngưaebvgpfii bổtotb nhàtheoo vàtheoo trong lòunjing mìouacnh, mặmdxit nhănqrkn lạcimmi, oan ứgkric nóbrqpi: “Gia Mộnlajc, sao giờgpfi anh mớczkci vềiqza nhàtheo?”

Âptezm thanh đbvyróbrqp rấpuqyt quen thuộnlajc, nhưaebvng anh suy nghĩbgvq rấpuqyt lâgqxbu, cũrxiqng khôiqzang nghĩbgvq ra làtheo củkwbda ai.

Anh cốeiti gắpuqyng mởcule to mắpuqyt, nhìouacn ngưaebvgpfii trong lòunjing mìouacnh, nhìouacn rấpuqyt lâgqxbu, lạcimmi chỉquivbrqp thểkwbd thấpuqyy vẻkwbd mặmdxit hoảqksnng hốeitit củkwbda côiqza, anh đbvyrpmwdy côiqza ra, bưaebvczkcc châgqxbn bấpuqyt ổtotbn đbvyri đbvyrếgpfin trưaebvczkcc cửncnfa phòunjing, bấpuqym mậjhajt mãncnf nhiềiqzau lầbvyrn cũrxiqng khôiqzang đbvyrúmzhxng.

“Gia Mộnlajc, anh nóbrqpi cho em biếgpfit mậjhajt mãncnf, em mởcule cửncnfa giúmzhxp anh.” Dưaebvơgwqung Tưaebvaebv đbvyri lêvpawn phípuqya trưaebvczkcc, vưaebvơgwqun tay, đbvyrkemk HUứgkria gIa Mộnlajc.

“0513” Hứgkria Gia Mộnlajc nóbrqpi.

Mởcule cửncnfa, Dưaebvơgwqung Tưaebvaebv đbvyrkemk anh đbvyri vàtheoo, mộnlajt đbvyrưaebvgpfing nâgqxbng đbvyrkemk anh trởcule vềiqza phòunjing ngủkwbd.

aebvơgwqung Tưaebvaebv thậjhajt vấpuqyt vảqksn mớczkci đbvyrkemk đbvyrưaebvsefic anh xuốeiting giưaebvgpfing, sau đbvyróbrqp xuốeiting lầbvyru róbrqpt cho anh mộnlajt chézzadn nưaebvczkcc ấpuqym, lúmzhxc côiqza quay lạcimmi, đbvyrãncnf thấpuqyy anh ởcule trong phòunjing tắpuqym, nôiqzan lợsefii hạcimmi.

aebvơgwqung Tưaebvaebv vộnlaji vàtheong đbvyrmdxit cốeitic nưaebvczkcc xuốeiting, đbvyri vàtheoo phòunjing tắpuqym, côiqza ngồcqxyi xổtotbm xuốeiting bêvpawn ngưaebvgpfii anh, vỗxoxqaebvng anh, đbvyrsefii anh nôiqzan ra đbvyrưaebvsefic mộnlajt chúmzhxt, mớczkci đbvyrưaebva chézzadn nưaebvczkcc cho anh, đbvyrkwbd anh súmzhxc miệgwqung.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.