Hôn Trộm 55 Lần

Chương 941 : Kéo dài (21)

    trước sau   
Hứusmla Gia Mộdxybc súiucbc miệpasbng, liềwxxon đkxonưicsba cốiilpc nưicsbtbifc cho Dưicsbơmjyhng Tưicsbicsb, lảeopso đkxoneopso bưicsbtbifc châpdawn ra khỏdfsbi phòrwhcng tắkxonm.

iucbc côxtrg ra ngoàyrbzi, Hứusmla Gia Mộdxybc đkxonãiora nằiucbm trêjcnyn giưicsbiqrtng, côxtrg cầeopsm khăoswwn choàyrbzng lêjcnyn ngưicsbiqrti anh, nghe thấkqhjy anh nhỏdfsb giọoswwng nócksvi: “Tưicsbicsb... Làyrbzm sao tôxtrgi tìxrhmm đkxonưicsbdftgc em?”

“Tưicsbicsb... đkxonhgqang đkxoni, đkxonhgqang bỏdfsb anh lạwveji...”

“Tưicsbicsb... em đkxonãioracksvi, em sẽjdkxzetgng anh, khôxtrgng bỏdfsb anh lạwveji...”

“Tưicsbicsb... Tưicsbicsb...”

icsbơmjyhng Tưicsbicsb nắkxonm chặpgdat chăoswwn, khôxtrgng nhịxdtbn đkxonưicsbdftgc tăoswwng thêjcnym lựzwbwc.


pdawyrbzng anh kêjcnyu Tưicsbicsb, làyrbzjcnyn côxtrg, nhưicsbng vìxrhm sao, cảeopsm thấkqhjy anh khôxtrgng phảeopsi làyrbz gọoswwi côxtrg?

-

Ngàyrbzy hôxtrgm sau, lúiucbc anh tỉyamynh lạwveji, bởyamyi vìxrhm uốiilpng rưicsbdftgu, màyrbz đkxoneopsu đkxonau nhưicsbiucba bổjmmr.

Trêjcnyn ngưicsbiqrti anh vẫdftgn mặpgdac bộdxyb quầeopsn ázphno củnlmka hôxtrgm qua, nhiềwxxou nếskfhp nhăoswwn, đkxoneopsy mùzetgi rưicsbdftgu vàyrbz khócksvi thuốiilpc.

Hứusmla Gia Mộdxybc cau màyrbzy, liềwxxon đkxoni vàyrbzo phòrwhcng tắkxonm, tắkxonm rửezdza mộdxybt cázphni, lúiucbc chuẩnvran bịxdtb xuốiilpng lầeopsu lấkqhjy gìxrhm đkxonócksv ăoswwn, lạwveji thấkqhjy đkxonưicsbdftgc Dưicsbơmjyhng Tưicsbicsb đkxonang ởyamy trong nhàyrbz bếskfhp.

Hứusmla Gia Mộdxybc sửezdzng sốiilpt, mớtbifi lờiqrt mờiqrt nghĩiilp đkxonếskfhn tốiilpi qua lúiucbc mìxrhmnh quay lạwveji Cẩnvram Túiucb Viêjcnyn, Dưicsbơmjyhng Tưicsb đkxonang đkxonusmlng ởyamy cửezdza chờiqrtxrhmnh.

“Dậjuury rồuzvpi? Qua đkxonâpdawy ăoswwn cơmjyhm đkxoni.” Dưicsbơmjyhng Tưicsbicsb nhìxrhmn Hứusmla Gia Mộdxybc, cong môxtrgi cưicsbiqrti vớtbifi anh.

Hứusmla Gia Mộdxybc khôxtrgng hédftgoswwng, đkxoni vàyrbzo nhàyrbz ăoswwn, kédftgo mộdxybt cázphni ghếskfh ngồuzvpi xuốiilpng.

Ti vi trong nhàyrbz bếskfhp đkxonang mởyamy, truyềwxxon pházphnt mộdxybt tiếskfht mụpdawc giảeopsi tríosfb vềwxxo thơmjyh cổjmmr đkxonwveji, bởyamyi vìxrhmyrbzn ăoswwn quázphnjcnyn tĩiilpnh, từhgqa đkxoneopsu đkxonếskfhn cuốiilpi Hứusmla Gia Mộdxybc khôxtrgng nócksvi câpdawu nàyrbzo, Dưicsbơmjyhng Tưicsbicsb khôxtrgng nhịxdtbn đkxonưicsbdftgc mởyamy miệpasbng hỏdfsbi mộdxybt câpdawu: “Gia Mộdxybc, anh cócksv thíosfbch bàyrbzi thơmjyh đkxonócksv khôxtrgng?”

Hứusmla Gia Mộdxybc khôxtrgng nhanh khôxtrgng chậjuurm nuốiilpt xuốiilpng, đkxondftgi mộdxybt lázphnt mớtbifi nócksvi: “Tưicsbơmjyhng Tưicsb.”

“Ápqpech?” Dưicsbơmjyhng Tưicsbicsb sửezdzng sốiilpt.

“Hồuzvpng đkxonjuuru sinh tam quốiilpc, xuâpdawn tớtbifi pházphnt mấkqhjy nházphnnh, nguyệpasbn quâpdawn chọoswwn thêjcnym hiệpasbt, vậjuurt nàyrbzy tốiilpi tưicsbơmjyhng tưicsb.” Hứusmla Gia Mộdxybc cházphnn ghédftgt thơmjyh cổjmmr hay gìxrhm đkxonócksv, trừhgqayrbzi thơmjyhyrbzy, anh thuộdxybc lòrwhcng từhgqa đkxoneopsu đkxonếskfhn cuốiilpi.

icsbơmjyhng Tưicsbicsbicsbiqrti: “Bàyrbzi thơmjyh củnlmka Vưicsbơmjyhng Duy nàyrbzy, em cũnvrang thíosfbch.”


Hứusmla Gia Mộdxybc cong khócksve môxtrgi, khôxtrgng nócksvi gìxrhm, tiếskfhp tụpdawc ăoswwn cơmjyhm.

-

mjyhm nưicsbtbifc xong, anh đkxonócksvn mộdxybt cuộdxybc đkxoniệpasbn thoạwveji từhgqaxtrgng ty, trựzwbwc tiếskfhp đkxoni vàyrbzo thưicsb phòrwhcng.

icsbơmjyhng Tưicsbicsb thu dọoswwn nhàyrbz bếskfhp, pha mộdxybt ly càyrbz phêjcny, đkxonưicsba lêjcnyn lầeopsu cho anh, lúiucbc đkxonnvray cửezdza thưicsb phòrwhcng, Hứusmla Gia Mộdxybc đkxonang vừhgqaa nghe đkxoniệpasbn thoạwveji vừhgqaa đkxonázphnnh mázphny vi tíosfbnh.

icsbơmjyhng Tưicsbicsb đkxonpgdat cốiilpc càyrbz phêjcnyjcnyn bàyrbzn, cũnvrang chưicsba rờiqrti đkxoni, côxtrg nhìxrhmn chằiucbm chằiucbm anh mộdxybt lázphnt, sau đkxonócksv liềwxxon nhìxrhmn vàyrbzi văoswwn kiệpasbn bêjcnyn trêjcnyn, têjcnyn củnlmka anh, rồuzvpng bay phưicsbdftgng múiucba, đkxoneopsy khíosfb thếskfh.

-

Hứusmla Gia Mộdxybc cúiucbp đkxoniệpasbn thoạwveji, nhìxrhmn thấkqhjy Dưicsbơmjyhng Tưicsbicsb ngồuzvpi trêjcnyn ghếskfh sofs, cầeopsm búiucbt viếskfht gìxrhmyamy đkxonócksv, anh uốiilpng mộdxybt ngụpdawm càyrbz phêjcny hỏdfsbi: “Viếskfht gìxrhm thếskfh?”

“Viếskfht têjcnyn củnlmka em.”Dưicsbơmjyhng Tưicsbicsb giơmjyh tờiqrt giấkqhjy trắkxonng lêjcnyn: “Em thấkqhjy anh kýiilp rấkqhjt đkxonzaryp, cho nêjcnyn cũnvrang muốiilpn luyệpasbn tậjuurp mộdxybt chúiucbt, nhưicsbng thếskfhyrbzo cũnvrang rấkqhjt khócksv coi, anh giúiucbp em thiếskfht kếskfh chữjgbmiilp mộdxybt chúiucbt cho đkxonzaryp đkxonưicsbdftgc khôxtrgng?”

Hứusmla Gia Mộdxybc khẽjdkx gậjuurt đkxoneopsu, khôxtrgng hềwxxo từhgqa chốiilpi.

icsbơmjyhng Tưicsbicsb lậjuurp tứusmlc đkxonusmlng lêjcnyn, đkxonưicsba giấkqhjy trắkxonng vàyrbziucbt đkxonếskfhn bàyrbzn anh.

Hứusmla Gia Mộdxybc cầeopsm búiucbt, pházphnc thảeopso chữjgbm trêjcnyn tờiqrt giấkqhjy, anh viếskfht nhiềwxxou lầeopsn têjcnyn củnlmka côxtrg, nhưicsbyrbz muốiilpn thiếskfht kếskfh ra chữjgbmiilp đkxonzaryp nhấkqhjt, viếskfht mãiorai, đkxonếskfhn sau cùzetgng, bỗpvozng nhiêjcnyn côxtrgjcnyn tiếskfhng: “Gia Mộdxybc, em khôxtrgng phảeopsi Tốiilpng Tưicsbơmjyhng Tưicsb.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.