Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 389 : Nước quá lạnh, để tôi đi (19)
Quảnfhf thậqkpn t làvcne ăwlvg n cháxhba n
rồvvpj i, vớzbyv i lạcucg i anh biếqkpn t Lăwlvg ng Mạcucg t Mạcucg t kiếqkpn m đcrso ưdron ợdplj c tiềzpxf n quảnfhf ng cáxhba o, nhưdron ng chi
phíxtdf ởbwad Khảnfhf i Duyệznye t quảnfhf thậqkpn t rấiitt t cao, mặcucg c dùqqfx làvcne kháxhba ch sạcucg n củkdyf a tậqkpn p đcrso oàvcne n Bạcucg c
Đftgy ếqkpn nhàvcne mìftgy nh, nhưdron ng màvcne khôuerj ng cóqqfx tíxtdf nh toáxhba n tiếqkpn t kiệznye m, đcrso ốjrxu i vớzbyv i côuerj chíxtdf nh làvcne
mấiitt t rấiitt t nhiềzpxf u máxhba u, trong tâzzcw m anh khôuerj ng đcrso àvcne nh lòwlvg ng.
”A...” Lăwlvg ng Mạcucg t Mạcucg t nghe nóqqfx i nhưdron thếqkpn , liềzpxf n khôuerj ng nhịzmpp n đcrso ưdron ợdplj cbĩwtju u môuerj i, tiệznye m cơdsjk m ngon nhấiitt t thàvcne nh phốjrxu lạcucg i bịzmpp vàvcne i lờmjuk i cháxhba n ăwlvg n củkdyf a anh màvcne giếqkpn t chếqkpn t trong chớzbyv p
nhoáxhba ng, phảnfhf i biếqkpn t cóqqfx bao nhiêftgy u ngưdron ờmjuk i kiếqkpn m tiềzpxf n cảnfhf đcrso ờmjuk i, cũbhnb ng khôuerj ng vàvcne o
đcrso ưdron ợdplj c nữjzvx a bưdron ớzbyv c cửbwad a chíxtdf nh củkdyf a kháxhba ch sạcucg n.
Chỉuicx làvcne , cũbhnb ng khóqqfx tráxhba ch anh ăwlvg n cháxhba n rồvvpj i, đcrso óqqfx làvcne kháxhba ch sạcucg n nhàvcne anh ta, muốjrxu n ăwlvg n thếqkpn nàvcne o liềzpxf n ăwlvg n, côuerj
mờmjuk i anh ăwlvg n cơdsjk m, nhấiitt t đcrso ịzmpp nh phảnfhf i dẫmjuk n đcrso ếqkpn n nơdsjk i nàvcne o ngon màvcne anh chưdron a từxtdf ng ăwlvg n.
Nhưdron ng màvcne , nơdsjk i nàvcne o tốjrxu t nhỉuicx ?
Lạcucg c cảnfhf ng? Kháxhba ch sạcucg n lớzbyv n ởbwad thàvcne nh phốjrxu X? Hoàvcne ng cung?
Thếqkpn nhưdron ng nhữjzvx ng nơdsjk i đcrso óqqfx đcrso ềzpxf u làvcne sảnfhf n nghiệznye p củkdyf a tậqkpn p đcrso oàvcne n Bạcucg c Đftgy ếqkpn .
Nhấiitt t thờmjuk i Lăwlvg ng Mạcucg t Mạcucg t trởbwad nêftgy n do dựdron , cuốjrxu i cùqqfx ng côuerj cong môuerj i, quay đcrso ầuicx u, nhìftgy n
vềzpxf phíxtdf a Lăwlvg ng Mạcucg t Mạcucg t, lêftgy n tiếqkpn ng: “Thầuicx y, anh nóqqfx i nêftgy n đcrso i nơdsjk i nàvcne o, em mờmjuk i
anh!”
Lýxwvf Tìftgy nh Thâzzcw m chuyêftgy n chúzkfu nhìftgy n vềzpxf phíxtdf a trưdron ớzbyv c, trong đcrso ầuicx u
lưdron ớzbyv tqua vàvcne i kháxhba ch sạcucg n, trong lúzkfu c bấiitt t chợdplj t tâzzcw m huyếqkpn t dâzzcw ng tràvcne o, cóqqfx chúzkfu t nhớzbyv nhung ăwlvg n móqqfx n ăwlvg n Quảnfhf ng Đftgy ôuerj ng, vừxtdf a muốjrxu n nóqqfx i têftgy n tiệznye m cơdsjk m, đcrso ộdsjk t nhiêftgy n
đcrso iệznye n thoạcucg i di đcrso ộdsjk ng vang lêftgy n, anh liềzpxf n ra mộdsjk t dấiitt u tay xin lỗwtju i vớzbyv i Lăwlvg ng
Mạcucg t Mạcucg t, liềzpxf n cầuicx m tay nghe nhéwtju t vàvcne o tay, sau đcrso óqqfx bấiitt m núzkfu t nghe.
”Tìftgy nh thâzzcw m, trởbwad vềzpxf chưdron a?” Làvcne Tôuerj Thầuicx n.
”Ừiplj , đcrso ang vềzpxf .” Lýxwvf Tìftgy nh Thâzzcw m nhìftgy n vềzpxf phíxtdf a trưdron ớzbyv c, khôuerj ng chúzkfu t đcrso ểdevq ýxwvf trảnfhf lờmjuk i.
”Vậqkpn y làvcne còwlvg n kịzmpp p rồvvpj i!” Giọnava ng nóqqfx i Tôuerj Thầuicx n lộdsjk vẻmdta vui mừxtdf ng: “Tôuerj i cùqqfx ng vớzbyv i A
Tháxhba nh, còwlvg n cóqqfx Sủkdyf ng Nhi đcrso ãnawo thay cậqkpn u chuẩdplj n bịzmpp tốjrxu t rồvvpj i! Phảnfhf i biếqkpn tđcrso ểdevq chuẩdplj n bịzmpp nhiềzpxf u nhưdron thếqkpn nàvcne y thậqkpn t khôuerj ng dễmjuk dàvcne ng!”
”Cáxhba i gìftgy ?” Đftgy áxhba y mắhyuk t Lýxwvf Tìftgy nh Thâzzcw m thoáxhba ng lêftgy n vẻmdta nghi hoặcucg c.
”Cáxhba i gìftgy làvcne cáxhba i gìftgy ! Sinh nhậqkpn t củkdyf a cậqkpn u! Đftgy ừxtdf ng nóqqfx i vớzbyv i tôuerj i làvcne cậqkpn u khôuerj ng qua!
Trưdron ớzbyv c kia ởbwad nưdron ớzbyv c ngoàvcne i, cậqkpn u nóqqfx i bay tớzbyv i bay lui quáxhba phiềzpxf n toáxhba i, khôuerj ng
chịzmpp u qua, chúzkfu ng tôuerj i cóqqfx thểdevq lýxwvf giảnfhf i, nhưdron ng màvcne bâzzcw y giờmjuk đcrso ãnawo vềzpxf nưdron ớzbyv c, dễmjuk dàvcne ng rấiitt t nhiềzpxf u, phảnfhf i qua đcrso óqqfx !” Tôuerj Thầuicx n nóqqfx i nhiềzpxf u câzzcw u liêftgy n tiếqkpn p: “Chỉuicx làvcne cậqkpn u
yêftgy n tâzzcw m, cứjplj qua đcrso i, chúzkfu ng tôuerj i hiểdevq u rõiplj tíxtdf nh cậqkpn u, cũbhnb ng khôuerj ng làvcne m bữjzvx a tiệznye c
gìftgy lớzbyv n, chỉuicx cóqqfx mấiitt y ngưdron ờmjuk i chúzkfu ng tôuerj i, mọnava i ngưdron ờmjuk i xúzkfu m lạcucg i cùqqfx ng nhau chơdsjk i
đcrso ùqqfx a!”
Lýxwvf Tìftgy nh Thâzzcw m mớzbyv i chợdplj t hiểdevq u ra,gậqkpn t đcrso ầuicx u mộdsjk t cáxhba i, sau đcrso óqqfx
liếqkpn c mắhyuk t nhìftgy n ngàvcne y trêftgy n đcrso iệznye n thoạcucg i di đcrso ộdsjk ng, ngàvcne y 27 tháxhba ng 8, hai ngàvcne y
sau đcrso óqqfx , thậqkpn t sựdron chíxtdf nh làvcne sinh nhậqkpn t củkdyf a anh!
”Nàvcne y, Lýxwvf Tìftgy nh Thâzzcw m,
rốjrxu t cuộdsjk c anh cóqqfx nghe hay khôuerj ng! Chúzkfu ng em chuẩdplj n bịzmpp xong tấiitt t cảnfhf rồvvpj i, anh
đcrso ừxtdf ng làvcne m mấiitt t hứjplj ng đcrso ấiitt y!” Tôuerj Thầuicx n ởbwad bêftgy n kia đcrso iệznye n thoạcucg i khôuerj ng nghe Lýxwvf Tìftgy nh
Thâzzcw m lêftgy n tiếqkpn ng, liềzpxf n nóqqfx i lầuicx n nữjzvx a.
Lúzkfu c nàvcne y Lýxwvf Tìftgy nh Thâzzcw m mớzbyv i đcrso áxhba p mộdsjk t tiếqkpn ng: “Hảnfhf ?”
”Hảnfhf ?” Tôuerj Thầuicx n nhíxtdf u màvcne y, “Rốjrxu t cuộdsjk c cậqkpn u cóqqfx nghe tôuerj i nóqqfx i gìftgy khôuerj ng đcrso óqqfx ? Sao khôuerj ng
đcrso ểdevq ýxwvf chúzkfu t nàvcne o vậqkpn y? Tôuerj i nóqqfx i cho cậqkpn u biếqkpn t, mộdsjk t tháxhba ng trưdron ớzbyv c thằppna ng nhóqqfx c nhàvcne
Tịzmpp ch gia đcrso ãnawo xuấiitt t ngũbhnb vềzpxf thàvcne nh phốjrxu X, tiểdevq u côuerj ng chúzkfu a nhàvcne chúzkfu ng ta sốjrxu ng
chếqkpn t dâzzcw y dưdron a cậqkpn u ta, cảnfhf ngàvcne y vắhyuk t óqqfx c lêftgy n muốjrxu n tìftgy m líxtdf do mờmjuk i Tịzmpp ch Giảnfhf n
Cậqkpn n, đcrso ãnawo liêftgy n tụrgsm c mộdsjk t tuầuicx n vẫmjuk n khôuerj ng tìftgy m đcrso ưdron ợdplj c cớzbyv tốjrxu t, hiệznye n tạcucg i vừxtdf a vặcucg n làvcne sinh nhậqkpn t củkdyf a cậqkpn u, vìftgy vậqkpn y côuerj nàvcne ng yêftgy u cầuicx u cậqkpn u qua, cho nêftgy n, Lýxwvf Tìftgy nh
Thâzzcw m, cậqkpn u nhìftgy n đcrso óqqfx màvcne làvcne m thôuerj i, nếqkpn u làvcne m hỏnfhf ng kếqkpn hoạcucg ch củkdyf a tiểdevq u báxhba vưdron ơdsjk ng
Bạcucg c Sủkdyf ng Nhi nàvcne y, nhấiitt t đcrso ịzmpp nh cậqkpn u sẽxwvf khôuerj ng chịzmpp u nổfmpy i đcrso âzzcw u!”
Tịzmpp ch Giảnfhf n Cậqkpn n, Lýxwvf Tìftgy nh Thâzzcw m chưdron a từxtdf ng thấiitt y qua, nhưdron ng màvcne đcrso ốjrxu i vớzbyv i mộdsjk t íxtdf t tìftgy nh yêftgy u
oanh oanh liệznye t liệznye t yêftgy u củkdyf a Bạcucg c Sủkdyf ng Nhi cùqqfx ng Tịzmpp ch Giảnfhf n Cậqkpn n ởbwad nưdron ớzbyv c ngoàvcne i anh vẫmjuk n cóqqfx nghe thấiitt y.
”A...” Lă
Chỉ
Như
Lạ
Thế
Nhấ
Lý
”Tì
”Ừ
”Vậ
”Cá
”Cá
Lý
”Nà
Lú
”Hả
Tị
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.