Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 390 : Nước quá lạnh, để tôi đi (20)

    trước sau   
“Tịzhnuch Giảgtexn Cậfnrin? Anh ta trởqlbr lạlvpai?” Lýcsgpsoofnh Thâlrcpm hơsnthi kinh ngạlvpac hỏlejzi lạlvpai mộqaxit câlrcpu, sau đqlbrófvip nghĩhgis lạlvpai kểtfwe từehyi khi Tịzhnuch Giảgtexn Cậfnrin rờgtexi khỏlejzi thàcsgpnh phốtfim X, Bạlvpac Sủrtqkng Nhi hoàcsgpn toàcsgpn thay đqlbrmyzti,đqlbrrlfni nhiềmsuwu năbcpam nhưjpuc vậfnriy, rốtfimt cuộqaxic ngưjpucgtexi đqlbràcsgpn ôqrzgng đqlbrófvipkmqsng trởqlbr vềmsuw, cũkmqsng làcsgpm khófvip Bạlvpac Sủrtqkng Nhi sốtfimng chếdnqbt khôqrzgng tha sinh nhậfnrit củrtqka anh ởqlbr tậfnrip đqlbrcsgpn Bạlvpac Đtfweếdnqb, bấnxlpt kểtfwecsgpqrzg Thầmozpn hay Tầmozpn Tháyexhnh, hay làcsgp anh Lýcsgpsoofnh Thâlrcpm, đqlbrtfimi vớpfgsi côqrzgyexhi Bạlvpac Sủrtqkng Nhi nàcsgpy từehyi trưjpucpfgsc đqlbrếdnqbn nay đqlbrmsuwu làcsgp muốtfimn gìsoof đqlbrưjpucrlfnc lấnxlpy. Cho nêziuan, Lýcsgpsoofnh Thâlrcpm tựrkfe nhiêziuan sẽzmtt khôqrzgng cựrkfe tuyệyvbrt, dứnoivt khoáyexht gậfnrit đqlbrmozpu mộqaxit cáyexhi, nófvipi mộqaxit chữbcpa: “Đtfweưjpucrlfnc.”

qrzg Thầmozpn nghe đqlbrưjpucrlfnc chữbcpacsgpy, thởqlbr phàcsgpo nhẹyael nhõznjfm, thuyếdnqbt phụvofrc Lýcsgpsoofnh Thâlrcpm làcsgp nhiệyvbrm vụvofr vẻsnqw vang nhưjpucng Bạlvpac Sủrtqkng Nhi lạlvpai pháyexhi Tầmozpn Tháyexhnh làcsgpm, vậfnriy màcsgp Tầmozpn Tháyexhnh lạlvpai làcsgpm đqlbrưjpucrlfnc khiếdnqbn anh ta nợrlfn cậfnriu ta mộqaxit nhâlrcpn tìsoofnh, bứnoivc anh ta đqlbrếdnqbn thuyếdnqbt phụvofrc Lýcsgpsoofnh Thâlrcpm bâlrcpy giờgtex xem ra Lýcsgpsoofnh Thâlrcpm sảgtexng khoáyexhi đqlbraplrng ýcsgp nhưjpuc vậfnriy, anh ta càcsgpng nhanh chófvipng kiêziuan đqlbrzhnunh, đqlbrtfwe tráyexhnh Lýcsgpsoofnh Thâlrcpm sau đqlbrófvip đqlbrmyzti ýcsgp: “Vậfnriy đqlbrưjpucrlfnc, đqlbrzhnua đqlbriểtfwem chúlejzng ta chọikwln ởqlbr Hoàcsgpng Cung, mộqaxit buổmyzti liêziuan hoan nhỏlejz.”

“Ừltml” Lýcsgpsoofnh Thâlrcpm nófvipi xong, nhẹyael nhàcsgpng liếdnqbc nhìsoofn Lăbcpang Mạlvpat Mạlvpat mộqaxit cáyexhi, mớpfgsi nhanh chófvipng mởqlbr miệyvbrng, ngăbcpan cảgtexn Tôqrzg Thầmozpn muốtfimn cúlejzp đqlbriệyvbrn thoạlvpai: “Ngàcsgpy hôqrzgm đqlbrófvip, cófvip thểtfwefvip mộqaxit ngưjpucgtexi bạlvpan củrtqka tôqrzgi sẽzmtt đqlbrếdnqbn.”

qrzg Thầmozpn ngẩmtefn ngưjpucgtexi, bạlvpan củrtqka Lýcsgpsoofnh Thâlrcpm?

rfyz thàcsgpnh phốtfim X? Làcsgp ai, sao anh ta khôqrzgng biếdnqbt?

qrzg Thầmozpn hồaplr nghi “ồaplr” mộqaxit tiếdnqbng, sau đqlbrófvip trong đqlbrmozpu bấnxlpt chợrlfnt lófvipe lêziuan mộqaxit tia sáyexhng, cuốtfimi cùrfckng lạlvpai báyexht quáyexhi “ồaplr” mộqaxit tiếdnqbng nữbcpaa, âlrcpm thanh lầmozpn nàcsgpy cófvip chúlejzt kéqixjo dàcsgpi: “Tôqrzgi biếdnqbt làcsgp ai rồaplri! Đtfweófvipcsgp họikwlc sinh củrtqka anh, Lăbcpang Mạlvpat Mạlvpat, đqlbrúlejzng khôqrzgng?”

csgpsoofnh Thâlrcpm theo bảgtexn năbcpang nhìsoofn Lăbcpang Mạlvpat Mạlvpat mộqaxit cáyexhi. Còyaeln chưjpuca mởqlbr miệyvbrng nófvipi chuyệyvbrn, âlrcpm thanh củrtqka Tôqrzg Thầmozpn trong đqlbriệyvbrn thoạlvpai lạlvpai hôqrzgqrzg vang lêziuan mộqaxit lầmozpn nữbcpaa: “Thếdnqbcsgpo, đqlbrãeawi nắsnqwm chắsnqwc rồaplri? Muốtfimn giớpfgsi thiệyvbru cho chúlejzng tôqrzgi biếdnqbt rồaplri hảgtex? Đtfweưjpucrlfnc a, Lýcsgpsoofnh Thâlrcpm, tôqrzgi quảgtex thậfnrit đqlbráyexhnh giáyexh thấnxlpp anh rồaplri, sau khi quay mộqaxit chuyếdnqbn MTV trởqlbr vềmsuw, thìsoofjpucpfgsc chảgtexy thàcsgpnh sôqrzgng! Xem ra anh rấnxlpt cófvip thiêziuan phúlejz đqlbrnxlpy, khôqrzgng cầmozpn thầmozpy dạlvpay cũkmqsng biếdnqbt!”

csgpsoofnh Thâlrcpm nhẹyael ho khan mộqaxit tiếdnqbng giọikwlng nófvipi nhạlvpat nhạlvpat: “ Đtfweehying nófvipi lung tung, khôqrzgng nhưjpuc anh nghĩhgis đqlbrâlrcpu!”

“Khôqrzgng đqlbrúlejzng?” Tôqrzg Thầmozpn càcsgpng kíoxzbch đqlbrqaxing: “Lẽzmttcsgpo anh còyaeln chưjpuca giảgtexi quyếdnqbt? Lýcsgpsoofnh Thâlrcpm, uổmyztng phíoxzbqrzgi vừehyia rồaplri còyaeln khen anh, hófvipa ra anh còyaeln chưjpuca nắsnqwm chắsnqwc? Tôqrzgi đqlbrãeawifvipi vớpfgsi anh bao nhiêziuau lầmozpn rồaplri”

“Đtfweưjpucrlfnc rồaplri, tôqrzgi đqlbrưjpuca họikwlc sinh vềmsuw nhàcsgp trưjpucpfgsc, đqlbrrlfni láyexht nữbcpaa chúlejzng ta gặnbiop mặnbiot nófvipi chuyệyvbrn nhéqixj.” Lýcsgpsoofnh Thâlrcpm cắsnqwt đqlbrnoivt lờgtexi nófvipi củrtqka Tôqrzg Thầmozpn, ngay sau đqlbrófviplejzp đqlbriệyvbrn thoạlvpai.

Sau khi cúlejzp đqlbriệyvbrn thoạlvpai Lýcsgpsoofnh Thâlrcpm hơsnthi trầmozpm tưjpuc, nghĩhgisbcpang Mạlvpat Mạlvpat muốtfimn mờgtexi mìsoofnh ăbcpan cơsnthm, màcsgp ngàcsgpy kia vừehyia đqlbrúlejzng sinh nhậfnrit củrtqka mìsoofnh, khôqrzgng bằglbkng nhâlrcpn cơsnth hộqaxii nàcsgpy, đqlbrtfweqrzgrfckng vớpfgsi mìsoofnh trảgtexi qua mộqaxit sinh nhậfnrit.

csgpsoofnh Thâlrcpm muốtfimn trựrkfec tiếdnqbp mờgtexi Lăbcpang Mạlvpat Mạlvpat, mấnxlpy lầmozpn đqlbrzhnunh mởqlbr to miệyvbrng, nhưjpucng lạlvpai khôqrzgng biếdnqbt nófvipi nhưjpuc thếdnqbcsgpo, cuốtfimi cùrfckng anh nghĩhgis ra mộqaxit câlrcpu mớpfgsi bìsoofnh thảgtexn nófvipi: “tốtfimi nay cófvip chúlejzt việyvbrc, khôqrzgng thểtfwe ăbcpan cơsnthm rồaplri, màcsgp gầmozpn đqlbrâlrcpy em cũkmqsng rấnxlpt mệyvbrt, trưjpucpfgsc tiêziuan vềmsuw nhàcsgp tắsnqwm rửlutka, nghỉqixj ngơsnthi cho thậfnrit khỏlejze, còyaeln chuyệyvbrn ăbcpan cơsnthm, đqlbrtfwe đqlbrếdnqbn tốtfimi ngàcsgpy kia, cófvip đqlbrưjpucrlfnc khôqrzgng?”

csgpsoofnh Thâlrcpm vừehyia nófvipi, vừehyia nghiêziuang đqlbrmozpu, nhìsoofn Lăbcpang Mạlvpat Mạlvpat, đqlbráyexhy mắsnqwt anh thoáyexhng hiệyvbrn mộqaxit tia chờgtex đqlbrrlfni mong manh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.