Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 290 : Thầy giáo, thầy có phản ứng (10)
Anh ta vừnqax a ngồofim i xuốkmas ng, Giảwbfc n Thầoixg n Hi cưweor ờecfq i ấfwcx m ánsac p vớgzob i anh ta: “Em đfwcx ãfkiq gọfmck i càgzob phêyitc màgzob anh thíqfbp ch uốkmas ng nhấfwcx t, chắjkfj c lậrrwq p tứttau c sẽutvl mang lêyitc n.”
Anh ta khôrvce ng cónwzl bấfwcx t kỳmuiz biểbjpk u cảwbfc m gìbjfr , chỉttau làgzob ngồofim i ởgzob chỗxpoa đfwcx ónwzl , rúuoqh t mộubrr t đfwcx iếijgz u thuốkmas c, chậrrwq m chạlarw p chưweor a mởgzob miệwbfc ng nónwzl i chuyệwbfc n.
Ngưweor ờecfq i phụculw c vụculw bưweor ng càgzob phêyitc lêyitc n, Giảwbfc n Thầoixg n Hi thuầoixg n thụculw c thảwbfc sữfwlo a cùmjmk ng đfwcx ưweor ờecfq ng vàgzob o cho anh ta, đfwcx ẩzfys y đfwcx ếijgz n trưweor ớgzob c mặpubi t anh ta, giọfmck ng quan tâyitc m nónwzl i: “Niệwbfc m Ca, Mạlarw t Mạlarw t gầoixg n đfwcx âyitc y khôrvce ng ởgzob trưweor ờecfq ng họfmck c, hìbjfr nh nhưweor đfwcx i Vâyitc n Nam giảwbfc i sầoixg u, cho nêyitc n chờecfq côrvce ấfwcx y trởgzob vềrxxt , em liêyitc n lạlarw c vớgzob i bạlarw n họfmck c củbwob a côrvce ấfwcx y nónwzl i, côrvce ấfwcx y khôrvce ng cónwzl việwbfc c gìbjfr , anh đfwcx ừnqax ng quánsac lo lắjkfj ng.”
Anh ta khôrvce ng nónwzl i gìbjfr , cũnxat ng khôrvce ng uốkmas ng càgzob phêyitc , chỉttau côrvce gắjkfj ng nhíqfbp ch lạlarw i gầoixg n vềrxxt lưweor ng ghếijgz sofa, lặpubi ng khôrvce ng tiếijgz ng đfwcx ộubrr ng nhắjkfj m hai mắjkfj t lạlarw i.
Mộubrr t lánsac t sau, anh ta giơwbva tay lêyitc n, xoa nhẹmafe tránsac n mìbjfr nh.
Giảwbfc n Thầoixg n Hi đfwcx ứttau ng lêyitc n, từnqax vịrhvw tríqfbp đfwcx ốkmas i diệwbfc n đfwcx ổyftl i thàgzob nh đfwcx ếijgz n bêyitc n cạlarw nh anh ta, vưweor ơwbva n tay, nhẹmafe nhàgzob ng bao trùmjmk m lêyitc n tránsac n củbwob a anh ta, từnqax từnqax xoa: “Đjjzl au đfwcx ầoixg u sao?”
Anh ta đfwcx ộubrr t nhiêyitc n mởgzob mắjkfj t, đfwcx ánsac nh rơwbva i tay Giảwbfc n Thầoixg n Hi, sắjkfj c mặpubi t Giảwbfc n Thầoixg n Hi trởgzob nêyitc n cónwzl chúuoqh t khónwzl coi, giọfmck ng cũnxat ng cónwzl chúuoqh t run rẩzfys y theo: “Niệwbfc m Ca, anh làgzob m sao vậrrwq y?”
“Tôrvce i cónwzl ýnmlv gìbjfr , côrvce khôrvce ng hiểbjpk u sao?” Anh ta hơwbva i cúuoqh i đfwcx ầoixg u, giọfmck ng nónwzl i lạlarw nh nhạlarw t.
Giảwbfc n Thầoixg n Hi khôrvce ng nónwzl i gìbjfr .
Anh ta cũnxat ng khôrvce ng nhìbjfr n côrvce ta, chỉttau dừnqax ng mộubrr t lánsac t, giọfmck ng bìbjfr nh tĩfwcx nh lạlarw i mớgzob i mởgzob miệwbfc ng: “Tiểbjpk u Hi, chúuoqh ng ta kếijgz t thúuoqh c đfwcx i.”
“Kếijgz t thúuoqh c?” Gưweor ơwbva ng mặpubi t Giảwbfc n Thầoixg n Hi trong nhánsac y mắjkfj t trởgzob nêyitc n vụculw n vặpubi t, đfwcx ánsac y mắjkfj t côrvce ta chứttau a đfwcx ầoixg y nưweor ớgzob c mắjkfj t: “Anh nónwzl i, anh vớgzob i em kếijgz t thúuoqh c? Tạlarw i sao?”
“Tạlarw i sao? Mạlarw t Mạlarw t côrvce ấfwcx y đfwcx ãfkiq biếijgz t, côrvce còbjpk n hỏtxtt i tôrvce i tạlarw i sao?”
“Côrvce ấfwcx y biếijgz t, anh liềrxxt n khôrvce ng cầoixg n em nữfwlo a sao? Em đfwcx ãfkiq làgzob m sai cánsac i gìbjfr , đfwcx ểbjpk anh khôrvce ng cầoixg n em? Em vẫujwy n làgzob m tìbjfr nh nhâyitc n bíqfbp mậrrwq t củbwob a anh, vềrxxt sau em còbjpk n cónwzl thểbjpk , em khôrvce ng cầoixg n danh phậrrwq n, em cánsac i gìbjfr cũnxat ng khôrvce ng cầoixg n, em chỉttau muốkmas n ởgzob cùmjmk ng vớgzob i anh!” Giọfmck ng Giảwbfc n Thầoixg n Hi cónwzl chúuoqh t vỡuoqh vụculw n, làgzob m tai ngưweor ờecfq i nghe cónwzl chúuoqh t đfwcx au.
Anh ta nghe côrvce ta nónwzl i, vẻksyy mặpubi t càgzob ng trởgzob nêyitc n mệwbfc t mỏtxtt i, giọfmck ng nónwzl i vôrvce lựfugc c, lạlarw i mang theo đfwcx ầoixg y ảwbfc o nãfkiq o cùmjmk ng hốkmas i hậrrwq n: “Xinh lỗxpoa i tôrvce i khôrvce ng thểbjpk khôrvce ng cónwzl Mạlarw t Mạlarw t “
“Anh khôrvce ng thểbjpk khôrvce ng cónwzl Lăutvl ng Mạlarw t Mạlarw t, nhưweor ng em khôrvce ng thểbjpk khôrvce ng cónwzl anh! Anh chỉttau nghĩfwcx đfwcx ếijgz n bảwbfc n thâyitc n anh, anh cónwzl nghĩfwcx đfwcx ếijgz n em sao?” Giảwbfc n Thầoixg n Hi lắjkfj c đfwcx ầoixg u, trêyitc n mặpubi t đfwcx ầoixg y nưweor ớgzob c mắjkfj t, côrvce ta gắjkfj t gao nắjkfj m lấfwcx y tay củbwob a Lụculw c Niệwbfc m Ca, từnqax ng câyitc u từnqax ng chữfwlo đfwcx ềrxxt u tràgzob n ngậrrwq p cầoixg u xin cùmjmk ng đfwcx au đfwcx ớgzob n: “Em yêyitc u anh, em khôrvce ng muốkmas n xa anh, em chỉttau muốkmas n ởgzob cùmjmk ng vớgzob i anh, Niệwbfc m Ca, Mạlarw t Mạlarw t côrvce ấfwcx y đfwcx ãfkiq biếijgz t, côrvce ấfwcx y chưweor a chắjkfj c sẽutvl tha thứttau cho anh, anh chia tay vớgzob i côrvce ấfwcx y đfwcx i, cónwzl đfwcx ưweor ợztxl c khôrvce ng? Ởnxat cùmjmk ng vớgzob i em đfwcx i, Niệwbfc m Ca em cầoixg u xin anh, xin anh.”
Anh ta vẫujwy n duy trìbjfr trầoixg m mặpubi c, nghe Giảwbfc n Thầoixg n Hi nónwzl i, giọfmck ng nónwzl i đfwcx ứttau t quãfkiq ng, côrvce ta dưweor ờecfq ng nhưweor rấfwcx t sợztxl hãfkiq i, tay nắjkfj m lấfwcx y vạlarw t ánsac o củbwob a anh ta, gắjkfj t gao nắjkfj m lấfwcx y, đfwcx ếijgz n nỗxpoa i nhăutvl n cảwbfc quầoixg n ánsac o.
“Em biếijgz t anh yêyitc u côrvce ấfwcx y, nhưweor ng xin anh cho em mộubrr t cơwbva hộubrr i, thờecfq i gian dàgzob i trôrvce i qua, anh sẽutvl yêyitc u em, khôrvce ng anh khôrvce ng thíqfbp ch em cũnxat ng khôrvce ng sao, anh muốkmas n côrvce ấfwcx y cũnxat ng cónwzl thểbjpk , hai ngưweor ờecfq i tiếijgz p tụculw c quang minh chíqfbp nh đfwcx ạlarw i làgzob m ngưweor ờecfq i yêyitc u, chỉttau cầoixg n anh đfwcx ểbjpk ýnmlv đfwcx ếijgz n em, anh muốkmas n em làgzob đfwcx ưweor ợztxl c rồofim i.”
Anh ta đfwcx ộubrr t nhiêyitc n bậrrwq t cưweor ờecfq i, xoay ngưweor ờecfq i, giúuoqh p côrvce ta lau khôrvce nưweor ớgzob c mắjkfj t, đfwcx ộubrr ng tánsac c thoạlarw t nhìbjfr n ôrvce n nhu nhưweor nưweor ớgzob c, nhưweor ng ánsac nh mắjkfj t anh ta, sắjkfj c béyxtl n, lạlarw nh thấfwcx u xưweor ơwbva ng nhưweor vậrrwq y, lờecfq i nónwzl i ra, cónwzl bao nhiêyitc u tàgzob n nhẫujwy n.
“Đjjzl ừnqax ng khónwzl c, côrvce khónwzl c cánsac i gìbjfr trong lòbjpk ng chúuoqh ng ta đfwcx ềrxxt u biếijgz t rõovrs , gặpubi p dịrhvw p thìbjfr chơwbva i màgzob thôrvce i tôrvce i yêyitc u ai, côrvce cũnxat ng khôrvce ng phảwbfc i khôrvce ng biếijgz t, côrvce đfwcx ừnqax ng nónwzl i côrvce thíqfbp ch tôrvce i, tôrvce i khôrvce ng thíqfbp ch côrvce mộubrr t chúuoqh t nàgzob o.”
Anh ta khô
Ngư
Anh ta khô
Mộ
Giả
Anh ta đ
“Tô
Giả
Anh ta cũ
“Kế
“Tạ
“Cô
Anh ta nghe cô
“Anh khô
Anh ta vẫ
“Em biế
Anh ta đ
“Đ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.