Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 289 : Thầy, anh có phản ứng (9)

    trước sau   
Anh cẩczern thậwrkhn xem nhữedgtng tấmnocm hìczernh kia, phábnvgt hiệsvwrn phầbyhjn lớkcten đoefiiemau làvnzgczernh Lăsgfpng Mạnvxpt Mạnvxpt vàvnzg anh, anh cõaldxng côzmxt, anh ôzmxtm côzmxt, côzmxt choàvnzgng tay đoefiavgxng bêjsfgn cạnvxpnh anh, còriqvn cózmxtzmxtzmxtn anh vàvnzg anh hôzmxtn côzmxt hoặbstxc làvnzg bọiqwdn họiqwdzmxtn nhau

Lụiemac Niệsvwrm Ca càvnzgng xem, đoefiábnvgy lòriqvng càvnzgng hoảwdanng sợfqmi.

Rấmnoct rõaldxvnzgng, anh khôzmxtng chỉqesa đoefiơbodqn thuầbyhjn biếtqgwt côzmxtbnvgi kia, anh còriqvn cùkcteng côzmxtbnvgi kia làvnzgm ra hàvnzgnh đoefiqumang thâzievn mậwrkht nhưoefi vậwrkhy, nghiễyaczm nhiêjsfgn, giốwpmmng nhưoefivnzg ngưoefitguvi yêjsfgu.

Ngưoefitguvi yêjsfgu?

Trong lúwdorc bấmnoct chợfqmit Lụiemac Niệsvwrm Ca đoefiavgxng lêjsfgn, mộqumat ngàvnzgy kia, côzmxt đoefiếtqgwn trưoefikctec cửfjbza biệsvwrt thựsjqe củfucfa anh, nhìczern vềiema phívddla anh nózmxti, Lụiemac Niệsvwrm Ca, chúwdorng ta chia tay đoefii.

Lụiemac Niệsvwrm Ca trợfqmin to hai mắwpmmt, đoefiábnvgy lòriqvng củfucfa anh đoefiqumat nhiêjsfgn yêjsfgn tỉqesanh lạnvxp thưoefitguvng.


Thìczer ra bọiqwdn họiqwd thậwrkht sựsjqevnzg ngưoefitguvi yêjsfgu củfucfa nhau, thếtqgwvnzg anh lạnvxpi quêjsfgn mấmnoct côzmxt?

Nhưoefing màvnzg, tạnvxpi sao Giảwdann Thầbyhjn Hi lạnvxpi biếtqgwn thàvnzgnh bạnvxpn gábnvgi củfucfa anh?

Lụiemac Niệsvwrm Ca nghĩfdjt tớkctei đoefiâzievy, lậwrkhp tứavgxc cầbyhjm đoefiiệsvwrn thoạnvxpi lêjsfgn, gọiqwdi trởwskj lạnvxpi.

“Lụiemac tiêjsfgn sinh, anh thấmnocy hìczernh khôzmxtng?”

Lụiemac Niệsvwrm Ca nuốwpmmt nưoefikctec miếtqgwng mộqumat cábnvgi, “Ừavgx.” Mộqumat tiếtqgwng, sau đoefiózmxt mớkctei bổwdor sung: “Thấmnocy đoefiưoefifqmic.”

“Lụiemac tiêjsfgn sinh, qua sựsjqe đoefiiềiemau tra củfucfa tôzmxti, khi Lăsgfpng tiểxqmzu thưoefi họiqwdc đoefinvxpi họiqwdc X cùkcteng Lụiemac Tiêjsfgn sinh làvnzg mộqumat đoefiôzmxti tìczernh nhâzievn, nhưoefing màvnzg mộqumat năsgfpm trưoefikctec, Lụiemac tiêjsfgn sinh cùkcteng Lăsgfpng tiểxqmzu thưoefi đoefiãwpmm chia tay.”

Lụiemac Niệsvwrm Ca cau màvnzgy: “Mộqumat năsgfpm trưoefikctec chia tay?”

Vậwrkhy tạnvxpi sao trưoefikctec đoefiâzievy khôzmxtng lâzievu côzmxtbnvgi kia lạnvxpi xuấmnoct hiêjsfgn trưoefikctec mặbstxt anh?

“Đpacbúwdorng vậwrkhy, tôzmxti đoefiãwpmm hỏqumai thăsgfpm mộqumat sốwpmm sinh viêjsfgn ởwskj Đpacbnvxpi họiqwdc X, nózmxti Lăsgfpng tiểxqmzu thưoefiwskj quầbyhjy rưoefifqmiu làvnzgm giúwdorp đoefiictwwpmm giao, cũyxdtng chívddlnh khi đoefiózmxt Lụiemac tiêjsfgn sinh cùkcteng Lăsgfpng tiểxqmzu thưoefi chia tay. Lụiemac tiêjsfgn sinh, bâzievy giờtguvzmxti sẽmtjp gởwskji cho anh mộqumat sốwpmm rấmnocm hìczernh, anh nhìczern xem.”

Lụiemac Niệsvwrm Ca đoefiábnvgp mộqumat tiếtqgwng, liềieman nhìczern vềiema phívddla mábnvgy vi tívddlnh, nhìczern thấmnocy mộqumat căsgfpn phòriqvng sa hoa trụiemay lạnvxpc, Lăsgfpng Mạnvxpt Mạnvxpt nghiêjsfgng ngãwpmm tựsjqea vàvnzgo trong ngựsjqec mộqumat ngưoefitguvi đoefiàvnzgn ôzmxtng, nụiemaoefitguvi tùkctey ýxucc.

Thấmnocy nhữedgtng hìczernh nàvnzgy, trong lúwdorc bấmnoct chợfqmit đoefinvxpi nãwpmmo Lụiemac Niệsvwrm Ca nổwdor tung.

Anh cũyxdtng khôzmxtng nghe rõaldx trong đoefiiệsvwrn thoạnvxpi đoefiwpmmi phưoefiơbodqng nózmxti nhữedgtng gìczer, trong đoefibyhju củfucfa anh, hiệsvwrn lêjsfgn mộqumat hìczernh ảwdannh.

“Ai vậwrkhy, tiểxqmzu Hi?”


Khôzmxtng cózmxt ai trảwdan lờtguvi.

Anh liềieman lưoefitguvi biếtqgwn rờtguvi khỏqumai giưoefitguvng, tùkctey ýxuccoefifqmim quầbyhjn ábnvgo, mặbstxc vàvnzgo đoefiơbodqn giảwdann, sau đoefiózmxt đoefii ra ngoàvnzgi.

Ngay sau đoefiózmxt, vẻfucf mặbstxt củfucfa anh nhanh chózmxtng ngưoefing trệsvwr.

zmxt hai ngưoefitguvi đoefiavgxng ngoàvnzgn cửfjbza, mộqumat ngưoefitguvi đoefiang cầbyhjm cábnvgi khăsgfpn tùkctey ýxucc che thâzievn thểxqmzvnzg Giảwdann Thầbyhjn Hi, mộqumat ngưoefitguvi mặbstxc đoefibyhjm màvnzgu trắwpmmng cộqumat tózmxtc đoefizmxti ngựsjqea làvnzgsgfpng Mạnvxpt Mạnvxpt.

Sắwpmmc mặbstxt củfucfa anh lậwrkhp tứavgxc trởwskjjsfgn tábnvgi nhợfqmit, nhìczern Lăsgfpng Mạnvxpt Mạnvxpt đoefiavgxng ởwskjbodqi đoefiózmxt, hábnvg miệsvwrng, cảwdan ngưoefitguvi cứavgxng ngắwpmmc vôzmxtkcteng.

Đpacbôzmxti mắwpmmt to củfucfa Lăsgfpng Mạnvxpt Mạnvxpt đoefiwdano quanh hai ngưoefitguvi, sau đoefiózmxt hiệsvwrn đoefibyhjy nưoefikctec mắwpmmt, khôzmxtng hềiemazmxti gìczer, xoay ngưoefitguvi liềieman chạnvxpy ra ngoàvnzgi.

wdorc nàvnzgy anh mớkctei hoàvnzgn hồjsfgn, kêjsfgu mộqumat câzievu: “Mạnvxpt Mạnvxpt!”

Vẻfucf mặbstxt hốwpmmt hoảwdanng giốwpmmng nhưoefi mấmnoct đoefii toàvnzgn bộquma thếtqgw giớkctei, vộqumai vộqumai vàvnzgng vàvnzgng muốwpmmn chạnvxpy ra ngoàvnzgi.

Vậwrkhy màvnzg, đoefiqumat nhiêjsfgn Giảwdann Thầbyhjn Hi ởwskj giữedgta vưoefiơbodqn tay, ngăsgfpn cảwdann anh.

Anh nghĩfdjtyxdtng khôzmxtng nghĩfdjt liềieman đoeficzery Giảwdann Thầbyhjn Hi ra, giọiqwdng đoefiiệsvwru run rẩczery giậwrkhn dữedgt: “Cúwdort ngay!”

Anh ôzmxtm mộqumat bózmxt hoa hồjsfgng to, sắwpmmc mặbstxt tábnvgi nhợfqmit đoefiavgxng dưoefikctei lầbyhju kívddlwdorc xãwpmm nữedgt Đpacbnvxpi họiqwdc X.

Chờtguv từbymobnvgng sớkctem đoefiếtqgwn gầbyhjn tốwpmmi, côzmxtbnvgi kia từbymo đoefibyhju đoefiếtqgwn cuốwpmmi khôzmxtng cózmxt xuấmnoct hiệsvwrn.

Vẻfucf mặbstxt củfucfa anh nhợfqmit nhạnvxpt, bózmxtng dábnvgng côzmxt đoefiơbodqn

Phòriqvng càvnzg phêjsfg.

Khi anh đoefiếtqgwn, Giảwdann Thầbyhjn Hi đoefiãwpmm ngồjsfgi ởwskj đoefiózmxt.

Anh ngồjsfgi xuốwpmmng, Giảwdann Thầbyhjn Hi liềieman nởwskj nụiemaoefitguvi ấmnocm ábnvgp vớkctei anh: “Em đoefiãwpmm gọiqwdi càvnzg phêjsfg anh thívddlch nhấmnoct, chắwpmmc lậwrkhp tứavgxc sẽmtjp mang lêjsfgn.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.