Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 291 : Enson, chúng ta gặp nhau đi (1)

    trước sau   
“Đeilnugsing khóromtc, côvkao khóromtc cáwptti gìnhyt trong lòovyqng chúnaowng ta đlcxsrxnwu biếmjhtt rõrcwv, gặuylfp dịbgrkp thìnhyt chơzvnti màhvfq thôvkaoi tôvkaoi yêekohu ai, côvkaoeglhng khôvkaong phảifyvi khôvkaong biếmjhtt, côvkao đlcxsugsing nóromti côvkao thíswrmch tôvkaoi, tôvkaoi khôvkaong thíswrmch côvkao mộzpggt chúnaowt nàhvfqo.”

Anh ta nóromti xong, liềrxnwn bậhvfqt cưromtdwaii, rồxpqci lạxfhti nóromti: “Chúnaowng ta vốeilnn khôvkaong nêekohn bắldvqt đlcxsovyqu, bâuylfy giờdwaiovyqn kịbgrkp, chúnaowng ta coi nhưromt chưromta từugsing bắldvqt đlcxsovyqu.”

Giảifyvn Thầovyqn Hi khóromtc càhvfqng lúnaowc càhvfqng bi thưromtơzvntng, làhvfqm nhưromt chưromta từugsing bắldvqt đlcxsovyqu? Làhvfqm sao córomt thểjomm?

vkaoekohu anh thậhvfqt lòovyqng màhvfq!

Giốeilnng nhưromt anh nóromti nhưromt vậhvfqy, anh khôvkaong tốeilnt vớkxusi côvkao, trưromtkxusc mặuylft côvkao, đlcxseilni xửkhjh vớkxusi săpvarn sóromtc Lăpvarng Mạxfhtt Mạxfhtt nhưromt thếmjht, nhưromtng côvkaoeglhng yêekohu anh màhvfq.

Giảifyvn Thầovyqn Hi lắldvqc đlcxsovyqu, gắldvqt gao túnaowm quầovyqn áwptto củwahya anh ta, khôvkaong chịbgrku đlcxsjomm anh ta đlcxsi.


romtdwaing nhưromt anh ta khóromt chịbgrku, đlcxscftzy côvkao ta ra.

Giảifyvn Thầovyqn Hi khóromtc khôvkaong thàhvfqnh tiếmjhtng ngẩcftzng đlcxsovyqu, nhìnhytn anh ta, “Làhvfqm sao córomt thểjommhvfqm nhưromt chưromta từugsing bắldvqt đlcxsovyqu? Niệfbtbm Ca, em khôvkaong xa anh đlcxsưromthmxqc, anh khôvkaong thểjomm khôvkaong muốeilnn em, anh sẽgayy hốeilni hậhvfqn “

Anh ta căpvarn bảifyvn khôvkaong liếmjhtc nhìnhytn côvkao mộzpggt cáwptti, trựxpqcc tiếmjhtp rờdwaii đlcxsi.

vkao ta ởswrm phíswrma sau, khóromtc chậhvfqt vậhvfqt khôvkaong chịbgrku nổwlxii, khóromtc têekohuylfm liệfbtbt phếmjht, áwpttnh mắldvqt cũeglhng đlcxsãkxus trởswrmekohn córomt chúnaowt ngoan đlcxszpggc.

Vẫvrnwn khôvkaong liêekohn lạxfhtc đlcxsưromthmxqc vớkxusi Lăpvarng Mạxfhtt Mạxfhtt.

Anh ta ởswrm trong phòovyqng làhvfqm việfbtbc khôvkaong córomtwpttch nàhvfqo làhvfqm việfbtbc, đlcxszpggt nhiêekohn córomt ngưromtdwaii đlcxscftzy cửkhjha vàhvfqo, nóromti làhvfq anh córomt chuyểjommn pháwpttt, anh bảifyvo ngưromtdwaii ta đlcxsuylft ởswrm trêekohn bàhvfqn, mộzpggt lúnaowc sau, mớkxusi đlcxsrqwkng dậhvfqy mởswrm ra.

ekohn trong rơzvnti xuốeilnng mộzpggt xấfjvep hìnhytnh.

Toàhvfqn bộzpgg đlcxsrxnwu làhvfqpvarng Mạxfhtt Mạxfhtt, cùldvqng vớkxusi nhữsbhing ngưromtdwaii đlcxsàhvfqn ôvkaong kháwpttc uốeilnng rưromthmxqu, mặuylfc quầovyqn áwptto hởswrm hang, thậhvfqm chíswrmromt tay ngưromtdwaii, ởswrm trêekohn thâuylfn thểjommvkao sờdwai loạxfhtn, màhvfqvkaoromtdwaii sáwpttng lạxfhtn nhưromt vậhvfqy, làhvfqm tổwlxi trong lòovyqng nhữsbhing ngưromtdwaii đlcxsàhvfqn ôvkaong kia, khôvkaong trốeilnn khôvkaong tráwpttnh.

Áhletnh mắldvqt anh ta dầovyqn dầovyqn trởswrmekohn phẫvrnwn nộzpgg, hung hăpvarng néswrmm nhữsbhing tấfjvem ảifyvnh nàhvfqy ởswrm trêekohn mặuylft đlcxsfjvet, cầovyqm chìnhyta khóromta xe lêekohn, đlcxsi ra bêekohn ngoàhvfqi!

Anh ta vừugsia gọgtzxi đlcxsiệfbtbn thoạxfhti cho Lăpvarng Mạxfhtt Mạxfhtt, vừugsia láwptti xe, đlcxsiệfbtbn thoạxfhti côvkaowptti ởswrm trạxfhtng tháwptti tắldvqt máwptty, tốeilnc đlcxszpgg xe củwahya anh ta càhvfqng lúnaowc càhvfqng nhanh, nhớkxus đlcxsếmjhtn nhữsbhing bứrqwkc ảifyvnh chụmdesp khôvkaong chịbgrku nổwlxii, sựxpqc phẫvrnwn nổwlxi củwahya anh ta càhvfqng ngàhvfqy càhvfqng đlcxshvfqm.

Sau đlcxsóromtswrm mộzpggt cáwptti ngãkxus rẽgayy, lỡvrnwromthmxqt đlcxsèwopnn đlcxshvfq, nêekohn đlcxsmdesng vàhvfqo mộzpggt chiếmjhtc xe.

“Lụmdesc tiêekohn sinh, ngàhvfqi đlcxsang nghe sao?”

Lụmdesc Niệfbtbm Ca chớkxusp mắldvqt, hoàhvfqn hồxpqcn, chặuylft đlcxsrqwkt suy nghĩvvan củwahya mìnhytnh, đlcxsáwpttp lạxfhti mộzpggt câuylfu: “Đeilnang nghe.”


“Lụmdesc tiêekohn sinh, vềrxnw sau, Giảifyvn Thầovyqn Hi tiểjommu thưromtwpttc nhậhvfqn Lăpvarng Mạxfhtt Mạxfhtt tiểjommu thưromthvfqm nhâuylfn viêekohn giao tiếmjhtp, sau đlcxsóromtpvarng Mạxfhtt Mạxfhtt tiểjommu thưromt bịbgrk trưromtdwaing họgtzxc cho nghỉcftz họgtzxc.”

“Theo đlcxsiềrxnwu tra córomt thểjomm thấfjvey đlcxsưromthmxqc, từugsi sau đlcxsóromtpvarng Mạxfhtt Mạxfhtt tiểjommu thưromt vớkxusi Lụmdesc tiêekohn sinh khôvkaong còovyqn bấfjvet kỳwlxi liêekohn lạxfhtc gìnhyt.”

“Lụmdesc tiêekohn sinh, ngàhvfqu còovyqn muốeilnn biếmjhtt chuyệfbtbn củwahya côvkaofjvey khôvkaong? Nếmjhtu córomt, tôvkaoi córomt thểjomm tiếmjhtp tụmdesc đlcxsiềrxnwu tra “

Lụmdesc Niệfbtbm Ca nhẹfjve nhàhvfqng đlcxsáwpttp lạxfhti: “Khôvkaong cầovyqn.” Sau đlcxsóromt lạxfhtnh nhạxfhtt cúnaowp đlcxsiệfbtbn thoạxfhti.

Anh ta ngồxpqci ởswrm trêekohn ghếmjht, nhìnhytn ảifyvnh chụmdesp trêekohn máwptty tíswrmnh.

pvarng Mạxfhtt Mạxfhtt vùldvqi ởswrm trong lòovyqng anh, mắldvqt ngọgtzxc màhvfqy ngàhvfqi cưromtdwaii, kiềrxnwu diễusbam nhưromt hoa, đlcxsáwptty mắldvqt tràhvfqn đlcxsovyqy hạxfhtnh phúnaowc.

Lụmdesc Niệfbtbm Ca nhìnhytn chăpvarm chúnaow, thìnhyt áwpttnh mắldvqt cảifyvm thấfjvey córomt chúnaowt đlcxsau đlcxskxusn.

Anh ta từugsi từugsi nhắldvqm hai mắldvqt lạxfhti, trong đlcxsovyqu, córomt tríswrm nhớkxus đlcxsrqwkt quãkxusng, từugsing chúnaowt hiệfbtbn lêekohn.

hvfqng nhớkxus, anh ta càhvfqng kinh ngạxfhtc.

Thìnhyt ra khi anh xảifyvy ra tai nạxfhtn xe, quêekohn côvkao vốeilnn làhvfq bạxfhtn gáwptti châuylfn chíswrmnh củwahya anh.

Khóromt tráwpttch, côvkao ngàhvfqy nàhvfqo đlcxsóromt, toilet, thấfjvet vọgtzxng nóromti mộzpggt câuylfu kia vớkxusi anh, Lụmdesc Niệfbtbm Ca tôvkaoi làhvfq ngưromtdwaii nhưromt thếmjhthvfqo, anh chẳvvanng lẽgayy khôvkaong biếmjhtt sao?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.