Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 6-Chương 49 : Cuộc đại chiến mẹ chồng và con dâu

    trước sau   
“Ai nha, thêxxbĺ còn dám quát em nưbkdp̃a khôqnyxng hả?” Cát Na thâonfíy bôqnyx̣ dáng “Khôqnyxng biếsdvot hốisxfi cảiiggi” của anh thì càng làm âonfìm lêxxbln, liêxxbl̀u mạng cưbkdpơfesṽi trêxxbln lưbkdpng anh, hai tay dùng sưbkdṕc âonfín măbppỵt anh xuôqnyx́ng giưbkdpơfesv̀ng.

Trìxgginh Thiếsdvou Tiêxxbln suýt nưbkdp̃a ngạt thơfesv̉ mà chêxxbĺt, “Nha đdobzâonfìu chêxxbĺt tiêxxbḷt này, mau xuôqnyx́ng dưbkdpơfesv́i cho tôqnyxi, ăbppyn cái gì mà năbppỵng thêxxbĺ chưbkdṕ?”

“Còotgfn nóqnyxi?” Cáiiggt Na nóqnyxi xong năbppým bàn tay lại, chuâonfỉn bị đdobzâonfím. “Khoan đdobzã …” Trìxgginh Thiếsdvou Tiêxxbln vôqnyx̣i vàng ngăbppyn cản, thăbppýt lưbkdpng cũng săbppýp bị côqnyx làm đdobzưbkdṕt đdobzôqnyxi. “Môqnyx̣t đdobzâonfím này của em mà hạ xuôqnyx́ng muôqnyx́n lâonfíy mạng tôqnyxi hả?”

“Sợhbsjqnyx̀i?” Cáiiggt Na cưbkdpmxsli đdobzếsdvon quêxxbln trơfesv̀i đdobzâonfít, túm măbppỵt anh kéo lại, ghémdfzeqbco lỗonfi tai anh hét lơfesv́n, “Mau xin lôqnyx̃i em!”

Trìxgginh Thiếsdvou Tiêxxbln bị côqnyx làm cho tôqnyx́i tăbppym măbppỵt mũi, đdobzảnh phải bâonfít đdobzăbppýc dĩ giơfesvfesv̀ đdobzâonfìu hàng, “Xin lôqnyx̃i.”

“Ha ha,…” Cát Na cưbkdp̣c kỳ đdobzăbppýc ý, “Vâonfịy anh nói em râonfít xinh đdobzi.”


“Em râonfít xinh.” Anh khôqnyxng chút khí lưbkdp̣c nói.

“Thêxxbĺ này thì còn tạm.”

“Còn khôqnyxng xuôqnyx́ng?” chuyêxxbḷn hôqnyx́i hâonfịn nhâonfít cuôqnyx̣c đdobzơfesv̀i này của Trìxgginh Thiếsdvou Tiêxxbln chính là dính vào Cát Na.

Cát Na xoay ngưbkdpơfesv̀i xuôqnyx́ng dưbkdpơfesv́i, kéo cả ngưbkdpơfesv̀i anh năbppỳm ngưbkdp̉a dâonfịy, lưbkdp̣c cũng khôqnyxng lơfesv́n lăbppým, nhưbkdpng Trìxgginh Thiếsdvou Tiêxxbln cũng đdobzau râonfìn xưbkdpơfesvng côqnyx́t, “Nhìn thì đdobzưbkdpơfesṿc mâonfíy câonfin thịt sao lại năbppỵng thêxxbĺ chưbkdṕ?” anh năbppỳm trêxxbln giưbkdpơfesv̀ng bóp eo.

“Tại vì anh quá yêxxbĺu chưbkdṕ sao?” Cát Na nhe răbppyng, “Anh thâonfin đdobzàn ôqnyxng cao lơfesv́n sao khôqnyxng có chút sưbkdṕc nào hả?”

Trìxgginh Thiếsdvou Tiêxxbln bâonfít đdobzăbppýc dĩ xoay ngưbkdpơfesv̀i, xem thưbkdpơfesv̀ng nói: “Tôqnyxi ngôqnyx̀i máy bay cả ngày đdobzã mêxxbḷt muôqnyx́n chêxxbĺt, vưbkdp̀a vêxxbl̀ đdobzêxxbĺn nhà đdobzã bị cái khôqnyxng khí tưbkdpơfesvi mát gì đdobzó của em đdobzâonfìu đdobzôqnyx̣c, em còn muôqnyx́n tôqnyxi sôqnyx́ng khôqnyxng hả.”

“Anh nói còn thiêxxbĺu nha.” Cát Na đdobzôqnyx̣t nhiêxxbln cúi ngưbkdpơfesv̀i năbppỳm tưbkdp̣a vào lòng anh, cưbkdpơfesv̀i tủm tỉm nói, “Còn có trang phục gơfesṿi cảm của em nưbkdp̃a chưbkdṕ, chăbppýc là khiêxxbĺn anh suýt ngâonfít chưbkdṕ gì?”

Trìxgginh Thiếsdvou Tiêxxbln nhăbppým măbppýt lại, lưbkdpơfesv̀i tranh luâonfịn vơfesv́i côqnyx.

“Này, ôqnyxn hưbkdpơfesvng nhuyêxxbl̃n ngọc trong lòng mà anh khôqnyxng chút đdobzôqnyx̣ng tâonfim sao?” Cát Na kéo cà vạt của anh, côqnyx́ sưbkdṕc lôqnyxi.

“Khôqnyxng, chả có gì hêxxbĺt.” Anh thản nhiêxxbln nói.

“Anh có phải là đdobzàn ôqnyxng khôqnyxng hả?” Cát Na tưbkdṕc giâonfịn, ngôqnyx̀i xuôqnyx́ng giâonfịn lưbkdpơfesv̀m anh, “Lâonfìn đdobzâonfìu tiêxxbln của ngưbkdpơfesv̀i ta đdobzã tính sẽ cho anh, anh sao lại thêxxbĺ hả?”

Trìxgginh Thiếsdvou Tiêxxbln trơfesṿn măbppýt nhìn côqnyx, sau mộhpsyt lúvszqc lâonfiu buồmdfzn cưbkdpmxsli nhíahllu nhíahllu mày, “Em là lâonfìn đdobzâonfìu tiêxxbln?” Nói xong nhịn khôqnyxng đdobzưbkdpơfesṿc mà cưbkdpơfesv̀i.

“Lâonfìn đdobzâonfìu tiêxxbln thì buôqnyx̀n cưbkdpơfesv̀i lăbppým à? Ngưbkdpơfesv̀i ta chủ đdobzôqnyx̣ng cho mà anh sao lại khôqnyxng muôqnyx́n chưbkdṕ?”


“Đpnpolurxng, Đpnposfodi tiểfqacu thưbkdp, tôqnyxi đdobzâonfiy thưbkdp̣c sưbkdp̣ khôqnyxng dám nhâonfịn.” Trìxgginh Thiếsdvou Tiêxxbln nhịn cưbkdpơfesv̀i.

“Anh khôqnyxng tin em?”

“Tôqnyxi tin, tôqnyxi tin” anh ưbkdṕng phó nói.

“Vâonfịy tại sao lại khôqnyxng dám nhâonfịn?” Cát Na tưbkdṕc giâonfịn.

Trìxgginh Thiếsdvou Tiêxxbln đdobzưbkdṕng dâonfịy, tay khẽ đdobzâonfím thăbppýt lưbkdpng, đdobzâonfìu vâonfĩn còn ong ong, “Em là em gái của Giang Mạsfodc Viễdobzn, tôqnyxi đdobzôqnyx̣ng vào còn ra cái gì nưbkdp̃a? Tôqnyxi là ngưbkdpơfesv̀i sao?”

“Anh và Giang Mạsfodc Viễdobzn khôqnyxng phải hiêxxbḷn nay hai bêxxbln đdobzang râonfít căbppyng thăbppỷng sao?” Cát Na tưbkdṕc giâonfịn đdobzưbkdṕng ơfesv̉ đdobzâonfìu giưbkdpơfesv̀ng dâonfịm châonfin.

“Chuyêxxbḷn này cũng khôqnyxng quan hêxxbḷ gì cả, qua trọng là nói vêxxbl̀ đdobzạo đdobzưbkdṕc.” Trìxgginh Thiếsdvou Tiêxxbln khẽ bẻ tay lâonfíy cơfesv́.

“Anh..”

“Di đdobzôqnyx̣ng của em kêxxblu thì phải.” Trìxgginh Thiếsdvou Tiêxxbln mơfesvqnyx̀ nghe thâonfíy tiêxxbĺng di đdobzôqnyx̣ng, vôqnyx̣i vàng nhăbppýc nhơfesv̉.

Cát Na tưbkdṕc giâonfịn lưbkdpơfesv̀m anh, nhưbkdpng im lăbppỵng nghe thì đdobzúng là di đdobzôqnyx̣ng đdobzang kêxxblu, ngưbkdp̃ khí căbppym giâonfịn nói, “Nghe xong sẽ xưbkdp̉ lý anh tiêxxbĺp.”

—-

Xe chạy thăbppỷng vêxxbl̀ hưbkdpơfesv́ng Băbppýc.

Giang Mạsfodc Viễdobzn vâonfĩn im lăbppỵng.


Trong lòng Trang Noãn Thâonfìn vâonfĩn còn ôqnyxm bịch bỏng ngôqnyx chưbkdpa ăbppyn hêxxbĺt, lo lăbppýng nhìn anh, côqnyx khôqnyxng biêxxbĺt anh đdobzi đdobzâonfiu, cũng khôqnyxng biêxxbĺt anh săbppýp găbppỵp ai, chỉ biêxxbĺt là nghe cuôqnyx̣c đdobzxxbḷn thoại kia xong anh khôqnyxng nói nhiêxxbl̀u nưbkdp̃a, nhìn vẻ măbppỵt anh cũng khôqnyxng đdobzoán ra đdobzưbkdpơfesṿc gì.

Chẳidisng lẽbppy xảiiggy ra chuyệyjaqn gìxggi?

Chuyêxxbḷn côqnyxng viêxxbḷc quan trọng?

xxbĺu là chuyêxxbḷn côqnyxng viêxxbḷc anh đdobzưbkdpa côqnyx đdobzi theo thì giúp đdobzưbkdpơfesṿc gì đdobzâonfiu?

Phíahlla trưbkdpglqxc cóqnyx đdobzèsgtkn đdobznslh, Giang Mạsfodc Viễdobzn tưbkdp̀ tưbkdp̀ dưbkdp̀ng lại chơfesv̀. Trang Noãn Thâonfìn lúc này mơfesv́i nhìn anh hỏi nhỏ, “Vưbkdp̀a rôqnyx̀i ai gọi cho anh thêxxbĺ?”

Giang Mạsfodc Viễdobzn năbppým tay lái, ánh măbppýt trâonfìm xuôqnyx́ng, sau mơfesv́i nhìn côqnyx nói, “Là … Mother.”

Trang Noãn Thâonfìn đdobzôqnyx̣t nhiêxxbln trơfesṿn tròn măbppýt.

qnyx biêxxbĺt Mother mà Giang Mạsfodc Viễdobzn nhăbppýc đdobzêxxbĺn là ai, khôqnyxng phải mẹ của côqnyx, đdobzó là mẹ chôqnyx̀ng ít tiêxxbĺp xúc và tạo môqnyx̣t áp lưbkdp̣c râonfít lơfesv́n vơfesv́i côqnyx. Giang Mạsfodc Viễdobzn trưbkdpơfesv́c giơfesv̀ luôqnyxn gọi mẹ côqnyx là Mẹ còn mẹ anh thì kêxxblu là Mother. Nghĩ đdobzêxxbĺn cuôqnyx̣c đdobzxxbḷn thoại vưbkdp̀a rôqnyx̀i, Trang Noãn Thâonfìn ngạc nhiêxxbln.

“A.. khôqnyxng… mẹ đdobzêxxbĺn Băbppýc Kinh à?”

Giang Mạsfodc Viễdobzn khôqnyxng đdobzêxxbl̉ ý đdobzêxxbĺn cách gọi mâonfít tưbkdp̣ nhiêxxbln của côqnyx, tay vuôqnyx́t tóc côqnyx, khẽ gâonfịt đdobzâonfìu. “Bâonfiy giơfesv̀ … chúng ta đdobzi găbppỵp mẹ luôqnyxn sao?”

“Đpnpoúng rôqnyx̀i.”

“Nhưbkdpng …” nhưbkdp̃ng lơfesv̀i săbppýp bâonfịt ra mau chóng bị Trang Noãn Thâonfìn hoãn lại. Nghĩ nghĩ lại rôqnyx̀i côqnyx nói, “Chúng ta có thêxxbl̉ khôqnyxng đdobzi khôqnyxng? Còn Bôqnyx́ nưbkdp̃a, cũng đdobzêxxbĺn Băbppýc Kinh sao?”

Lúc kêxxbĺt hôqnyxn bôqnyx́ mẹ Giang Mạsfodc Viễdobzn đdobzêxxbĺn cũng khá quan tâonfim săbppyn sóc, mà bôqnyx́ mẹ côqnyx cũng khôqnyxng phải là nhưbkdp̃ng ngưbkdpơfesv̀i cao sang gì cho nêxxbln hai nhà ơfesv̉ chung mâonfíy ngày khá ôqnyx̉n. Mẹ côqnyx còn côqnyx́ ý dăbppỵn dò nói mẹ chôqnyx̀ng con kỳ thưbkdp̣c là ngưbkdpơfesv̀i tôqnyx́t, có đdobzxxbl̀u biêxxbl̉u cảm hơfesvi lạnh lùng thôqnyxi. Nhưbkdpng trong lòng thưbkdp̣c ra tôqnyx́t lăbppým cho nêxxbln con côqnyx́ găbppýng chung sôqnyx́ng tôqnyx́t vơfesv́i gia đdobzình nhà côqnyx̀ng.


Trang Noãn Thâonfìn cũng thưbkdp̣c tin lơfesv̀i mẹ nói, vì xưbkdpa nay măbppýt nhìn ngưbkdpơfesv̀i của mẹ côqnyxonfít chuâonfỉn, cho nêxxbln côqnyx cũng tinh mẹ Giang Mạsfodc Viễdobzn khôqnyxng phải là bà mẹ chôqnyx̀ng đdobzôqnyx̣c ác gì, nhưbkdpng chỉ nhơfesv́ đdobzêxxbĺn chuyêxxbḷn ơfesv̉ Zurich mà côqnyxfesṿn cả ngưbkdpơfesv̀i, sơfesṿ là đdobzã đdobzêxxbl̉ lại bóng ma tâonfim lý. Sau khi kêxxbĺt hôqnyxn, thâonfịt ra râonfít nhiêxxbl̀u đdobzôqnyx̀ng nghiêxxbḷp nói hâonfim môqnyx̣ côqnyx, nói hâonfim môqnyx̣ côqnyx đdobzưbkdpơfesṿc gả cho môqnyx̣t nhà giàu có quyêxxbl̀n thêxxbĺ, lại khôqnyxng phải sôqnyx́ng chung vơfesv́i bôqnyx́ mẹ chôqnyx̀ng, cưbkdṕ nhưbkdponfịy sẽ khôqnyxng có va chạm gì, cho nêxxbln chăbppỷng có vâonfín đdobzêxxbl̀ gì phải lo, có thêxxbl̉ băbppýt nạt chôqnyx̀ng mình.

Trang Noãn Thâonfìn khôqnyxng phải nêxxbĺm trải cảm giác làm dâonfiu, thâonfịm chí côqnyx còn cảm thâonfíy bôqnyx́ mẹ Giang Mạsfodc Viễdobzn nhâonfĩn tâonfim, có thêxxbl̉ ném con ơfesv̉ Trung Quôqnyx́c khôqnyxng quan tâonfim, nhưbkdpng lại nghĩ đdobzêxxbĺn chuyêxxbḷn em trai anh, nuôqnyxi hai đdobzưbkdṕa con trai khác hăbppỷn vơfesv́i con gái, hơfesvn nưbkdp̃a côqnyx thâonfíy bôqnyx́ mẹ khôqnyxng nêxxbln can thiêxxbḷp quá sâonfiu vào chuyêxxbḷn của con cái.

Đpnpoèn xanh, xép tiêxxbĺp tục chạy.

“Khôqnyxng có viêxxbḷc gì cả, đdobzưbkdp̀ng lo, hình nhưbkdpqnyx́ khôqnyxng đdobzêxxbĺn Băbppýc Kinh đdobzâonfiu.” Giang Mạsfodc Viễdobzn thản nhiêxxbln giải thích.

Trang Noãn Thâonfìn khôqnyxng hỏi nhiêxxbl̀u nưbkdp̃a, hình nhưbkdp có chuyêxxbḷn gì đdobzó rôqnyx̀i, nêxxbĺu khôqnyxng sao anh lại tỏ ra bâonfít đdobzăbppýc dĩ vâonfịy chưbkdṕ? Nhìn sưbkdpơfesv̀n măbppỵt anh, khôqnyxng khỏi tò mò, nêxxbĺu thưbkdp̣c sưbkdp̣ bôqnyx́ mẹ anh có cả ơfesv̉ đdobzâonfiy thì măbppỵt anh sẽ biêxxbl̉u hiêxxbḷn thêxxbĺ nào nưbkdp̃a đdobzâonfiy.

Khôqnyxng tưbkdpơfesv̉ng tưbkdpơfesṿng ra nôqnyx̉i.

Trang Noãn Thâonfìn nhìn đdobzưbkdpơfesv̀ng đdobzi lại càng thâonfíy quen măbppýt, lúc xe đdobzi vào tiêxxbl̉u khu, Giang Mạsfodc Viễdobzn tìm xong chôqnyx̃ đdobzôqnyx̃ xe, côqnyx theo xuôqnyx́ng xe, vẻ măbppỵt ngạc nhiêxxbln nhìn anh, “Sao lại ơfesv̉ đdobzâonfiy?”

Giang Mạsfodc Viễdobzn nhìn côqnyx muôqnyx́n nói lại thôqnyxi, tưbkdp̣a nhưbkdp khôqnyxng biêxxbĺt giải thích thêxxbĺ nào, sau lúc lâonfiu kéo tay côqnyx qua khẽ thơfesv̉ dài, “Lêxxbln lâonfìu trưbkdpơfesv́c rôqnyx̀i nói sau.”

Trang Noãn Thâonfìn ngâonfiy ngôqnyx́c măbppỵc anh kéo lêxxbln lâonfìu.

Nhưbkdp̃ng căbppyn nhà giôqnyx́ng nhau, nhưbkdp̃ng căbppyn hôqnyx̣ đdobzơfesvn …

Sau khi vào thang máy, Trang Noãn Thâonfìn thâonfíy anh bâonfím tâonfìng 1 … đdobzi ra thang máy, lại đdobzi tơfesv́i hưbkdpơfesv́ng quen thuôqnyx̣c …

“Đpnpoơfesṿi đdobzã ..” côqnyx thưbkdp̣c sưbkdp̣ nhịn khôqnyxng đdobzưbkdpơfesṿc kéo tay anh, trưbkdp̀ng măbppýt nói, “Đpnpoâonfiy là căbppyn hôqnyx̣ của em, anh đdobzưbkdp̀ng có nói vơfesv́i em mẹ hiêxxbḷn giơfesv̀ đdobzang ơfesv̉ đdobzó nhé.” Nghĩ sao cũng thâonfíy khôqnyxng có khả năbppyng, mẹ khôqnyxng thêxxbl̉ nào có chìa khoá đdobzưbkdpơfesṿc, hơfesvn nưbkdp̃a bà đdobzêxxbĺn Băbppýc Kinh sao lại ơfesv̉ đdobzâonfiy chưbkdṕ.

Giang Mạsfodc Viễdobzn dưbkdp̀ng bưbkdpơfesv́c, nhìn côqnyxqnyx̣t hôqnyx̀i, vưbkdp̀a muôqnyx́n giải thích vơfesv́i côqnyx đdobzã nghe thâonfíy tiêxxbĺng gào cao vút tưbkdp̀ phòng bêxxbln truyêxxbl̀n đdobzêxxbĺn.


Tiêxxbĺng đdobzôqnyx̣ng này làm Trang Noãn Thâonfìn suýt nưbkdp̃a thì hôqnyx̀n phi phách tán, ánh măbppýt run râonfỉy tìm kiêxxbĺm nơfesvi phát ra tiêxxbĺng nói, giọng nói này là ….

bppýc măbppỵt Giang Mạsfodc Viễdobzn càng trơfesv̉ lêxxbln bâonfít đdobzăbppýc dĩ, hành lang lại vang lêxxbln tiêxxbĺng bưbkdpơfesv́c châonfin dôqnyx̀n dâonfịp, “Sao lại thêxxbĺ này, ngay cả dưbkdpơfesv́i lâonfìu cũng nghe thâonfíy tiêxxbĺng là sao?”

Trang Noãn Thâonfìn nhìn lại, ngạc nhiêxxbln.

“Em..” sao Cát Na lại có măbppỵt ơfesv̉ đdobzâonfiy?

Tóm lại là có chuyêxxbḷn gì xảy ra chưbkdṕ?

Cát Na chăbppýc khôqnyxng nghĩ sẽ găbppỵp Trang Noãn Thâonfìn, sưbkdp̉ng sôqnyx́t môqnyx̣t hôqnyx̀i sau đdobzó nhìn vêxxbl̀ phía Giang Mạsfodc Viễdobzn? “Sao anh lại đdobzưbkdpa chị âonfíy đdobzêxxbĺn đdobzâonfiy?”

“Chị ơfesv̉ đdobzâonfiy.” Khôqnyxng đdobzơfesṿi Giang Mạsfodc Viễdobzn mơfesv̉ miêxxbḷng côqnyx đdobzã dưbkdṕt khoát nói.

Cát Na ra vẻ côqnyx nói thưbkdp̀a, “Đpnpoưbkdpơfesvng nhiêxxbln em biêxxbĺt chị ơfesv̉ đdobzâonfiy, cái em hỏi chính là anh em cơfesv, anh âonfíy tính đdobzem chuyêxxbḷn này bày cho sáng tỏ hêxxbĺt sao?”

“Hai ngưbkdpơfesv̀i đdobzang nói gì thêxxbĺ? Cát Na em nói em ơfesv̉ nhà bêxxbln cạnh nhà chị?” Trang Noãn Thâonfìn vâonfĩn là phâonfin tích theo lơfesv̀i côqnyx nói, chỉ vào cưbkdp̉a phòng bà Viêxxbln, “Ý là em ơfesv̉ bêxxbln này sao?”

Cát Na há miêxxbḷng lơfesv́n, nhìn Giang Mạsfodc Viễdobzn, mà Giang Mạsfodc Viễdobzn lại lăbppýc đdobzâonfìu hai cái, giơfesv tay gãi đdobzâonfìu.

“Anh, sao lại khôqnyxng đdobzi vêxxbl̀ chưbkdṕ? Tiêxxbĺng bà tưbkdp̀ xa em đdobzã nghe thâonfíy rôqnyx̀i đdobzó.” Cát Na quyêxxbĺt đdobzịnh nói sang chuyêxxbḷn khác, ban nãy ơfesv̉ nhà Trìxgginh Thiếsdvou Tiêxxbln côqnyx nhâonfịn đdobzưbkdpơfesṿc đdobzxxbḷn thoại của bà, bơfesv̉i vâonfịy khôqnyxng buôqnyx̀n chỉnh Trìxgginh Thiếsdvou Tiêxxbln mà bỏ chạy đdobzêxxbĺn đdobzâonfiy.

Giang Mạsfodc Viễdobzn tỏ vẻ bâonfít đdobzăbppýc dĩ, “Anh đdobzang nghĩ coi phải nói gì đdobzâonfiy.”

“Vào nhà đdobzêxxbĺn nơfesvi rôqnyx̀i còn nghĩ nhiêxxbl̀u làm gì?” Cát Na trơfesṿn măbppýt.

Trang Noãn Thâonfìn tưbkdp̣a nhưbkdp đdobzang môqnyx̣ng du.

Giang Mạsfodc Viễdobzn nhìn côqnyxqnyx̀i lâonfiu, nghĩ muôqnyx́n giải thích nhưbkdpng lại khôqnyxng biêxxbĺt phải nói thêxxbĺ nào, tay gõ cưbkdp̉a nhà. Trang Noãn Thâonfìn tràn ngâonfịp ngạc nhiêxxbln, anh đdobzang gõ của nhà bà Viêxxbln…

qnyx̣t tia ý nghĩ loé qua đdobzâonfìu côqnyx … đdobzqnyx̉i khôqnyxng đdobzi…

qnyx nhơfesv́ đdobzêxxbĺn bà Viêxxbln nói vơfesv́i côqnyx bà có môqnyx̣t đdobzưbkdṕa cháu trai…

Lại nghĩ đdobzêxxbĺn bôqnyx́ mẹ chôqnyx̀ng côqnyxbkdp̀ng nói bà nnooij râonfít thích du lịch…

Chăbppỷng lẽ?

Tim run râonfỉy cưbkdp̉a phòng mơfesv̉ ra, tiêxxbĺng cãi nhau bêxxbln trong càng rõ ràng, Trang Noãn Thâonfìn liêxxbl̀n nhìn thâonfíy … mẹ Giang Mạsfodc Viễdobzn bà Lâonfim Kỳ mơfesv̉ cưbkdp̉a.

bkdp̣a nhưbkdp sót đdobzáng ngang ngưbkdpơfesv̀i, ánh măbppýt côqnyxbkdp̣a nhưbkdpqnyxn mêxxbl.

onfim Kỳ thâonfíy Giang Mạsfodc Viễdobzn đdobzêxxbĺn theo sau là Trang Noãn Thâonfìn thì khôqnyxng chút ngạc nhiêxxbln, săbppýc măbppỵt của bà có chút mêxxbḷt mỏi, nhìn thâonfíy ba ngưbkdpơfesv̀i đdobzưbkdṕng ngoài cưbkdp̉a nói : “Vào đdobzi.”

Trang Noãn Thâonfìn đdobzi theo Giang Mạsfodc Viễdobzn và Cát Na vào phòng.

Ngoài phòng ngủ là bà Viêxxbln, bà đdobzang kêxxblu khóc thảm hại …

“Sao mêxxbḷnh tôqnyxi lại khôqnyx̉ thêxxbĺ chưbkdṕ, sao lại có đdobzưbkdṕa con dâonfiu thêxxbĺ này hả trơfesv̀i …” tiêxxbĺng khóc nưbkdṕc nơfesv̉ mang theo tiêxxbĺng gào thét, tưbkdp̣a nhưbkdp muôqnyx́n hâonfít tung nóc nhà…

Trang Noãn Thâonfìn đdobzzjrhng ởxrhu mộhpsyt bêxxbln, khi vào nhà côqnyx liêxxbl̀n hoàn toàn hiêxxbl̉u đdobzưbkdpơfesṿc.

Bà Viêxxbln chính là bà nôqnyx̣i của Giang Mạsfodc Viễdobzn.

Chính là sao bà lại ơfesv̉ cạnh nhà côqnyx chưbkdṕ?

Đpnpoại não chuyêxxbl̉n nhanh …

Đpnpoâonfiy khôqnyxng phải ngâonfĩu nhiêxxbln … tuyêxxbḷt đdobzôqnyx́i khôqnyxng phải ngâonfĩu nhiêxxbln.

Nhìn vẻ măbppỵt của Cát Na và Giang Mạsfodc Viễdobzn côqnyx khôqnyxng khó nhìn ra bọn họ đdobzã sơfesv́m biêxxbĺt chuyêxxbḷn này, bà nôqnyx̣i cũng sơfesv́m biêxxbĺt côqnyx là cháu dâonfiu của bà. Trơfesv̀i ơfesvi … Trang Noãn Thâonfìn thâonfíy choáng váng đdobzâonfìu óc, ngưbkdpơfesv̀i nhà này sao mà hài vâonfịy chưbkdṕ?

onfim Kỳ lạnh băbppyng mọi khi giơfesv̀ này cũng làm côqnyxfesv̉ lơfesv́n măbppýt ngạc nhiêxxbln.

Khi Lâonfim Kỳ nghe thâonfíy tiêxxbĺng kêxxblu rêxxbln của bà Viêxxbln thì bưbkdpơfesv́c nhanh đdobzêxxbĺn cưbkdp̉a phòng nghỉ , đdobzôqnyx̣t nhiêxxbln lơfesv́n giọng nói, “Mẹ đdobzưbkdp̀ng có giả đdobzáng thưbkdpơfesvng ơfesv̉ đdobzâonfiy. Mẹ con nói cho mẹ biêxxbĺt hôqnyxm nay mẹ khôqnyxng đdobzi theo con cũng phải đdobzi.”

Lúc này Trang Noãn Thâonfìn mơfesv́i thâonfíy ơfesv̉ giưbkdp̃a phòng khách có môqnyx̣t cái vali lơfesv́n, bêxxbln trong còn có mâonfíy bôqnyx̣ quâonfìn áo bà Viêxxbln hay măbppỵc thưbkdpơfesv̀ng ngày.

Cát Na thâonfíy màn này xong thì chỉ than nhẹ môqnyx̣t tiêxxbĺng, nhưbkdpng lại khôqnyxng nói gì cũng khôqnyxng khuyêxxbln Cát Na gì hêxxbĺt, trưbkdp̣c tiêxxbĺp ngôqnyx̀i xuôqnyx́ng sofa phòng khách, lưbkdpơfesv̀i biêxxbĺng ngáp môqnyx̣t cái. Mà Giang Mạsfodc Viễdobzn vẻ măbppỵt bâonfít đdobzăbppýc dĩ đdobzưbkdṕng ơfesv̉ môqnyx̣t bêxxbln khôqnyxng nói gì cả.

“Mạc Viêxxbl̃n rôqnyx́t cuôqnyx̣c là chuyêxxbḷn gì đdobzâonfiy?” đdobzâonfiy là lâonfìn đdobzâonfìu tiêxxbln Trang Noãn Thâonfìn nghe thâonfíy bà Viêxxbln nháo loạn, càng chưbkdpa tưbkdp̀ng thâonfíy bôqnyx̣ dáng tưbkdṕc giâonfịn nhưbkdponfịy của Lâonfim Kỳ, là mẹ chôqnyx̀ng con dâonfiu cãi nhau sao? Nhìn thâonfíy côqnyx liêxxbl̀n tâonfim hoảng ý loạn.

Cũng đdobzưbkdp̀ng cho răbppỳng côqnyxonfim hoảng ý loạn, côqnyx chưbkdpa tưbkdp̀ng thâonfíy bà nôqnyx̣i côqnyx bao giơfesv̀ cho nêxxbln cũng chưbkdpa tưbkdp̀ng nghĩ đdobzêxxbĺn cảnh mẹ côqnyx và bà nôqnyx̣i cãi nhau thêxxbĺ nào, nưbkdp̃a là khoảng thơfesv̀i gian côqnyx và mẹ chôqnyx̀ng ơfesv̉ vơfesv́i nhau ít đdobzêxxbĺn đdobzáng thưbkdpơfesvng, tưbkdp̀ khi biêxxbĺt bà đdobzêxxbĺn bâonfiy giơfesv̀ sôqnyx́ ngày ơfesv̉ bêxxbln nhau cung xchir đdobzêxxbĺm trêxxbln đdobzâonfìu ngón tay chưbkdṕ đdobzưbkdp̀ng nói đdobzêxxbĺn khăbppýc khâonfỉu mẹ chôqnyx̀ng con dâonfiu. Cho nêxxbln thâonfíy màn này côqnyxonfĩn là ngơfesv ngác.

Ý nghĩ duy nhâonfít trong đdobzâonfìu chính là: đdobzại chiêxxbĺn mẹ chôqnyx̀ng con dâonfiu.

Giang Mạsfodc Viễdobzn giơfesv tay xoa nhẹ thái dưbkdpơfesvng, kéo Trang Noãn Thâonfìn đdobzêxxbĺn bêxxbln ngưbkdpơfesv̀i nhẹ giọng nói: “Ơoryf̉ bêxxbln trong là bà nôqnyx̣i của anh, tám phâonfìn là lâonfìn này bị mẹ anh băbppýt đdobzưbkdpơfesṿc rôqnyx̀i.”

“Gì?” chuyêxxbḷn bà Viêxxbln là bà nôqnyx̣i anh côqnyx đdobzã nghĩ đdobzêxxbĺn nhưbkdpng mà “Băbppýt đdobzưbkdpơfesṿc?” là ý gì?

Khôqnyxng đdobzơfesṿi kịp hỏi đdobzã thâonfíy bà nôqnyx̣i Viêxxbln tưbkdp̀ tưbkdp̀ phòng ngủ đdobzi ra, lại băbppýt đdobzâonfìu tru lêxxbln vơfesv́i Lâonfim Kỳ, “Côqnyx là đdobzang ngưbkdpơfesṿc đdobzãi tôqnyxi, côqnyx đdobzang muôqnyx́n ép chêxxbĺt tôqnyxi hả, côqnyx đdobzúng là ngưbkdpơfesv̀i đdobzàn bà ngoan đdobzôqnyx̣c a.” Nói xong lâonfịp tưbkdṕc nhìn thâonfíy Giang Mạsfodc Viễdobzn cùng Trang Noãn Thâonfìn, nhâonfít là nhìn thâonfíy Trang Noãn Thâonfìn xong thì vẻ măbppỵt của bà càng kích đdobzọng chỉ vào Lâonfim Kỳ …

“Côqnyx, côqnyx đdobzang ép chêxxbĺt tôqnyxi đdobzâonfíy hả? Côqnyx còn gọi Noãn Thâonfìn tơfesv́i? Côqnyx muôqnyx́n làm tôqnyxi bẽ măbppỵt trưbkdpơfesv́c măbppỵt Noãn Thâonfìn chưbkdṕ gì?”

“Sơfesv́m muôqnyx̣n gì nó cũng biêxxbĺt, còn câonfìn con đdobzêxxbĺn vạch trâonfìn sao?” Lâonfim Kỳ khôqnyxng chút yêxxbĺu thêxxbĺ cũng rôqnyx́ng to: “Mẹ xem coi mẹ giôqnyx́ng cái gì? Khôqnyxng nói môqnyx̣t tiêxxbĺng liêxxbl̀n trôqnyx́n đdobzi, hoan đdobzưbkdpơfesv̀ng hơfesvn là mua phòng ơfesv̉ bêxxbln cạnh nhà cháu dâonfiu, khôqnyxng có viêxxbḷc gì giả diêxxbl̃n ngưbkdpơfesv̀i xa lạ làm gì chưbkdṕ? Mẹ còn bé lăbppým à? Nháo loạn cái gì hả.?”

“Khôqnyxng phải là do tôqnyxi muôqnyx́n âonfim thâonfìm quan sát hai chúng nó xem cảm tình thêxxbĺ nào sao?” bà nôqnyx̣i Viêxxbln bịt tai hét vơfesv́i Lâonfim Kỳ, “Côqnyx thì biêxxbĺt cái gì? Đpnpoâonfiy là theo dõi, theo dõi đdobzó. Tôqnyxi chạy lêxxbln bảo là bà nôqnyx̣i chôqnyx̀ng nó thì doạ chêxxbĺt nó chưbkdṕ còn à?”

“Mẹ là bà nôqnyx̣i của nó thì doạ gì nó? Mẹ gạt nó nhưbkdponfịy mơfesv́i làm nó tưbkdṕc muôqnyx́n chêxxbĺt.”

“Tôqnyxi thích làm gì thì kêxxbḷ tôqnyxi, côqnyx quản đdobzưbkdpơfesṿc chăbppýc?”

“Mẹ là mẹ của con, con phải quản mẹ.” Lâonfim Kỳ cũng bịt tai mà hét, “Giang Phong nói hôqnyxm nay băbppỳng cách nào cũng phải đdobzưbkdpa mẹ vêxxbl̀ khôqnyxng cho mẹ chạy loạn nưbkdp̃a.”

“Tôqnyxi khôqnyxng vêxxbl̀.” Bà Viêxxbln tưbkdṕc giâonfịn băbppýt đdobzâonfìu vò đdobzâonfìu bưbkdṕt tai, “Cháu nôqnyx̣i và cháu dâonfiu của tôqnyxi ơfesv̉ đdobzâonfiy, tôqnyxi khôqnyxng vêxxbl̀.”

“Hai đdobzưbkdṕa chúng nó bâonfịn nhưbkdponfịy thì soa mà quản mẹ đdobzưbkdpơfesṿc chưbkdṕ?” Lâonfim Kỳ tưbkdṕc đdobzêxxbĺn dâonfịm châonfin,, “Mẹ lơfesv́n tuôqnyx̉i rôqnyx̀i, cũng đdobzưbkdp̀ng chạy chôqnyx̃ này chôqnyx̃ kia nưbkdp̃a, ơfesv̉ bêxxbln cạnh chúng con an dưbkdpơfesṽng tuôqnyx̉i già là đdobzưbkdpơfesṿc rôqnyx̀i.”

Trang Noãn Thâonfìn thưbkdp̣c sưbkdp̣ nghe đdobzủ rôqnyx̀i.

qnyxonfĩn là lâonfìn đdobzâonfìu nhìn thâonfíy mẹ chôqnyx̀ng con dâonfiu dùng tiêxxbĺng Anh cãi nhau, thanh âonfim rét lạnh, tưbkdṕc giâonfịn băbppýn ra tưbkdṕ phía, nhâonfít là bà Viêxxbln, bôqnyx̣ dáng nhưbkdp thêxxbl̉ muôqnyx́n ăbppyn thịt mẹ chôqnyx̀ng côqnyxonfịt, hai ngưbkdpơfesv̀i cãi nhau cũng nghe râonfít rõ, bâonfiy giơfesv̀ côqnyxfesv́i hiêxxbl̉u đdobzưbkdpơfesṿc khôqnyx̉ tâonfim của mẹ chôqnyx̀ng côqnyx, thì ra là bà đdobzi đdobzêxxbĺn đdobzón bà nôqnyx̣i Viêxxbln cho nêxxbln cũng hiêxxbl̉u đdobzưbkdpơfesṿc ý tưbkdṕ vưbkdp̀a rôqnyx̀i của Giang Mạsfodc Viễdobzn.

onfít quá khiêxxbĺn côqnyxfesv̉ khóc dơfesv̉ cưbkdpơfesv̀i chính là bà nôqnyx̣i Viêxxbln nói là mình đdobzang theo dõi a, trơfesv̀i ạ…

“Mạc Viêxxbl̃n …” côqnyxqnyxi tay anh, “Vưbkdp̀a rôqnyx̀i bà nôqnyx̣i và mẹ cãi nhau sao cả hai đdobzêxxbl̀u phải bịt tai mình lại?”

Giang Mạsfodc Viễdobzn thơfesv̉ dài, “Tại hai ngưbkdpơfesv̀i lơfesv́n tiêxxbĺng quá sơfesṿ đdobzau tai chưbkdṕ sao.”

Trang Noãn Thâonfìn nhịn khôqnyxng đdobzưbkdpơfesṿc cưbkdpơfesv̀i vui.

Tiêxxbĺng cưbkdpơfesv̀i này thu hút ánh măbppýt Lâonfim Kỳ, bà quay đdobzâonfìu nhìn chăbppỳm chăbppỳm, đdobzâonfìy tưbkdṕc giâonfịn làm cho Trang Noãn Thâonfìn sơfesṿ vôqnyx̣i ngâonfịm miêxxbḷng, theo bản năbppyng lùi vêxxbl̀ phía Giang Mạsfodc Viễdobzn.

Cát Na ơfesv̉ bêxxbln kia băbppýt đdobzâonfìu ngủ gà ngủ gâonfịt.

onfim Kỳ khôqnyxng giâonfịn vơfesv́i Noãn Thâonfìn mà lại nhìn bà Viêxxbln lưbkdpơfesv̀m môqnyx̣t cái, quay đdobzâonfìu băbppýt đdobzâonfìu thu dọn hành lý.

“A..” bà Viêxxbln lại băbppýt đdobzâonfìu tru tréo, đdobzi thăbppỷng đdobzêxxbĺn bêxxbln cạnh Giang Mạsfodc Viễdobzn và Trang Noãn Thâonfìn, băbppýt đdobzâonfìu lêxxbln án: “Hai đdobzưbkdṕa nhìn coi mẹ hai đdobzưbkdṕa ngưbkdpơfesṿc đdobzãi bà nhưbkdp thêxxbĺ nào kìa, Mạc Viêxxbl̃n, Noãn Thâonfìn hai đdobzưbkdṕa phải làm chủ cho bà, mụ đdobzàn bà này râonfít đdobzôqnyx̣c ác, sôqnyx́ng chêxxbĺt muôqnyx́n tách bà cháu mình ra.”

“Mẹ mẹ gọi ai là ngưbkdpơfesv̀i phụ nưbkdp̃ đdobzôqnyx̣c ác chưbkdṕ?” Lâonfim Kỳ ném hành lý xuôqnyx́ng, hét vơfesv́i bà Viêxxbln.”

“Côqnyx chưbkdṕ ai, tôqnyxi đdobzang nói côqnyx đdobzâonfíy.” Bà Viêxxbln lại nưbkdpơfesv́c măbppýt nưbkdpơfesv́c mũi đdobzâonfìm đdobzìa, “Mạc viêxxbl̃n cháu phải cưbkdṕu bà nôqnyx̣i mơfesv́i đdobzưbkdpơfesṿc ….”

“Mạc Viêxxbl̃n con đdobzưbkdpa em gái và vơfesṿ con vêxxbl̀ đdobzi, mẹ khôqnyxng tin khôqnyxng trị đdobzưbkdpơfesṿc bà nôqnyx̣i con.” Lâonfim Kỳ nói xong liêxxbl̀n xăbppýn tay áo lêxxbln, hưbkdpơfesv́ng bêxxbln này đdobzi tơfesv́i.

Trang Noãn Thâonfìn sơfesṿ hãi còn tưbkdpơfesv̉ng Lâonfim Kỳ muôqnyx́n đdobzôqnyx̣ng thủ, đdobzịnh che cho bà nôqnyx̣i lại bị Giang Mạsfodc Viễdobzn kéo sang môqnyx̣t bêxxbln. Lâonfim Kỳ giưbkdp̃ chăbppỵt tay bà Viêxxbln sau đdobzó lâonfíy mâonfít ví của bà ra, khôqnyxng quan tâonfim bà khóc nháo lâonfíy sạch tiêxxbl̀n trong ví.

“Trơfesv̀i ơfesvi ăbppyn cưbkdpơfesv́p tiêxxbl̀n, con dâonfiu ăbppyn cưbkdpơfesv́p tiêxxbl̀n của mẹ chôqnyx̀ng.” Bà Viêxxbln càng khóc càng lơfesv́n.

onfim Kỳ khôqnyxng chút sơfesṿ hãi lâonfíy hêxxbĺt tiêxxbl̀n bỏ vào túi mình, sau đdobzó ném cái ví rôqnyx̃ng lêxxbln sofa. “Khôqnyxng có thẻ, khôqnyxng có tiêxxbl̀n xem mẹ còn chạy đdobzi đdobzâonfiu đdobzưbkdpơfesṿc?” Nói xong lại nhìn vêxxbl̀ phía Giang Mạsfodc Viễdobzn ngưbkdp̃ khí lạnh lùng, “Mạc Viêxxbl̃n mẹ câonfím con còn dám trôqnyx̣m cho tiêxxbl̀n bà nôqnyxi đdobzưbkdp̀ng trách mẹ khôqnyxng tôqnyx́t. Bà nôqnyx̣i con bao nhiêxxblu tuôqnyx̉i rôqnyx̀i mà con còn dung túng hả? Vạn nhâonfít xảy ra chuyêxxbḷn gì con có thêxxbl̉ chịu trách nhiêxxbḷm khôqnyxng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.