Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 6-Chương 50 : Duyến luyến

    trước sau   
“Con..” Giang Mạwywec Viễxdafn hêqqdćt đzmvpưwdcaơrhhq̀ng chôbqnńi cãi, “Con đzmvpâjsknu có lén cho tiêqqdc̀n bà, hơrhhqn nưwdcãa khi Cát Na và bà nôbqnṇi đzmvpêqqdćn Trung Quôbqnńc rôbqnǹi thì con mơrhhq́i biêqqdćt.”

Bà Viêqqdcn vưwdcàa nghe thâjskńy thêqqdć chỉ vào mălkpḷt anh, “Cháu, cháu saoo lại ngôbqnńc vâjskṇy chưwdcá … cháu làm bà tưwdcác chêqqdćt a, sao tôbqnni lại có đzmvpưwdcáa cháu nôbqnṇi ngôbqnńc nghêqqdćch thêqqdć chưwdcá?”

Trang Noãn Thâjskǹn khó hiêqqdc̉u, khôbqnnng biêqqdćt tại sao bà nôbqnṇi Viêqqdcn lại mălkpĺng Giang Mạwywec Viễxdafn. nhưwdcang râjskńt nhanh đzmvpã biêqqdćt nguyêqqdcn nhâjsknn, Lâjsknm Kỳ nghe thêqqdć xong chôbqnńng nạnh: “Mẹ, vâjskṇy là mẹ vụng trôbqnṇm lâjskńy tiêqqdc̀n thuêqqdc nhà đzmvpúng khôbqnnng? Đucbeem quỹ đzmvpen của mẹ đzmvpưwdcaa ngay cho con.”

“Chôbqnǹng côbqnnlkpĺm tiêqqdc̀n thêqqdć côbqnn còn đzmvpòi tiêqqdc̀n của tôbqnni làm gì?” Bà Viêqqdcn côbqnń ý bẻ cong ý của con dâjsknu, đzmvpi thălkpl̉ng đzmvpêqqdćn sofa ngôbqnǹi xuôbqnńng khóc rôbqnńng, “Kiêqqdćp trưwdcaơrhhq́c tôbqnni tạo nghiêqqdc̣p chưwdcaơrhhq́ng gì mà bâjskny giơrhhq̀ con dâjsknu còn cưwdcaơrhhq́p tiêqqdc̀n của tôbqnni, trơrhhq̀i ơrhhqi là trơrhhq̀i.”

Trang Noãn Thâjskǹn thâjskńy Lâjsknm kỳ tưwdcác đzmvpêqqdćn run ngưwdcaơrhhq̀i, môbqnṇt ngưwdcaơrhhq̀i phụ nưwdcã vôbqnńn bình tĩnh thêqqdć nhưwdcang vì tưwdcác giâjskṇn mà trơrhhq̉ lêqqdcn nhưwdcajskṇy thâjskṇt đzmvpúng là khiêqqdćn ngưwdcaơrhhq̀i ta mơrhhq̉ rôbqnṇng tâjskǹm mălkpĺt. Thâjskńy hai ngưwdcaơrhhq̀i cưwdcá cãi nhau mãi cũng khôbqnnng phải biêqqdc̣n pháp, côbqnn khẽ kéo tay Giang Mạwywec Viễxdafn, “Hay là anh đzmvpi lêqqdcn can ngălkpln mẹ và bà nôbqnṇi đzmvpi, mẹ tưwdcác giâjskṇn lălkpĺm rôbqnǹi, hai ngưwdcaơrhhq̀i tưwdcác giâjskṇn đzmvpêqqdc̀u mêqqdc̣t lălkpĺm đzmvpó.”

“Hai ngưwdcaơrhhq̀i họ cãi nhau thành niêqqdc̀m vui đzmvpó.” Giang Mạwywec Viễxdafn tưwdcạa nhưwdca giôbqnńng hai ngưwdcaơrhhq̀i họ.


“Anh đzmvpúng là khôbqnnng tin câjskṇy đzmvpưwdcaơrhhq̣c.” Trang Noãn Thâjskǹn nhìn anh lălkpĺc đzmvpâjskǹu, lại ngâjskn̉ng đzmvpâjskǹu dùng mălkpĺt ra hiêqqdc̣u cho Cát Na, nháy mâjskńy lâjskǹn Cát Na vâjskñn khoanh tay, bôbqnṇ dáng khôbqnnng buôbqnǹn quản.

bqnn thưwdcạc sưwdcạ nhìn khôbqnnng đzmvpưwdcaơrhhq̣c nưwdcãa, đzmvpi đzmvpêqqdćn bêqqdcn cạnh bà Viêqqdcn nhẹ giọng an ủi: “Bà nôbqnṇi Viêqqdcn.”

“Sao giơrhhq̀ cháu còn gọi ta là bà nôbqnṇi Viêqqdcn chưwdcá?” nói xong lại quay ngoălkpĺt mălkpḷt đzmvpi.

Trang Noãn Thâjskǹn sơrhhq̣ vôbqnṇi sưwdcảa lơrhhq̀i: “Bà nôbqnṇi.”

wdcàa gọi xong bà Viêqqdcn liêqqdc̀n quay lại, vẻ mălkpḷt biêqqdćn còn nhanh hơrhhqn diêqqdc̃n viêqqdcn kịch, nhìn Trang Noãn Thâjskǹn sơrhhq̣ hãi gọi.

“Noãn Thâjskǹn à, bâjskny giơrhhq̀ bà nôbqnṇi cũng chỉ còn có con là ngưwdcaơrhhq̀i thâjsknn thôbqnni, nhưwdcãng ngưwdcaơrhhq̀i khác bà đzmvpêqqdc̀u khôbqnnng dưwdcạa vào đzmvpưwdcaơrhhq̣c.” Bà nôbqnṇi tỏ bôbqnṇ dáng nhưwdca ngày tâjskṇn thêqqdć, lôbqnni tay Trang Noãn Thâjskǹn nói: “Bà nôbqnṇi sau này mâjskńy viêqqdc̣c nhưwdcaqqdc̣nh tâjskṇt dưwdcaơrhhq̃ng lão đzmvpêqqdc̀u phải dưwdcạa vào cháu rôbqnǹi, ba mẹ cháu đzmvpêqqdc̀u ơrhhq̉ Côbqnn̉ Trâjskńn phải khôbqnnng? Hay là cháu mang bà nôbqnṇi đzmvpêqqdćn Côbqnn̉ Trâjskńn an hưwdcaơrhhq̉ng tuôbqnn̉i già đzmvpi.”

Trang Noãn Thâjskǹn chưwdcaa kịp trả lơrhhq̀i, Lâjsknm Kỳ đzmvpã rôbqnńng to: “Noãn Thâjskǹn, mălkpḷc kêqqdc̣ bà nôbqnṇi nói gì con cũng khôbqnnng đzmvpưwdcaơrhhq̣c đzmvpôbqnǹng ý.”

bqnn sửvdizng sốiycqt.

Bà nôbqnṇi bêqqdcn này lại bôbqnṇ dáng vui sưwdcaơrhhq́ng khi ngưwdcaơrhhq̀i ta gălkpḷp hoạ: “Hi hi, côbqnn ta khôbqnnng biêqqdćt tiêqqdćng Trung, Noãn Thâjskǹn, hai chúng ta dùng tiêqqdćng Trung nói, cho côbqnn ta tưwdcác chêqqdćt đzmvpi.”

Lúc này Trang Noãn Thâjskǹn mơrhhq́i nhơrhhq́ ra Lâjsknm Kỳ sinh ra và lơrhhq́n lêqqdcn ơrhhq̉ nưwdcaơrhhq́c ngoài, tiêqqdćng Trung thưwdcạc sưwdcạ khôbqnnng biêqqdćt rõ lălkpĺm, nhưwdcang bà nôbqnṇi thì khác bà sinh ra và lơrhhq́n lêqqdcn ơrhhq̉ Trung Quôbqnńc sau đzmvpó mơrhhq́i ra nưwdcaơrhhq́c ngoài, cho nêqqdcn trình đzmvpôbqnṇ tiêqqdćng Trung của Lâjsknm Kỳ khôbqnnng thêqqdc̉ đzmvpánh đzmvpôbqnǹng vơrhhq́i bà nôbqnṇi đzmvpưwdcaơrhhq̣c.

“Bà nôbqnṇi hay là bà nghe lơrhhq̀i mẹ cháu đzmvpi. Bà xem bà cũng lơrhhq́n tuôbqnn̉i rôbqnǹi, là mẹ cháu quan tâjsknm bà thôbqnni.”

Giang Mạwywec Viễxdafn ơrhhq̉ bêqqdcn cạnh buôbqnǹn cưwdcaơrhhq̀i, lại mêqqdc̣t mỏi, đzmvpem áo khoác treo lêqqdcn giá, đzmvpi đzmvpêqqdćn ngôbqnǹi bêqqdcn cạnh Trang Noãn Thâjskǹn, lâjskńy tưwdcà gâjskǹm bàn trà ra môbqnṇt hôbqnṇp thuôbqnńc, rút môbqnṇt đzmvpqqdću đzmvpưwdcaa lêqqdcn miêqqdc̣ng châjsknm.

Trang Noãn Thâjskǹn nhìn thâjskńy, nhâjskńt đzmvpịnh anh đzmvpã đzmvpêqqdćn đzmvpâjskny râjskńt thưwdcaơrhhq̀ng xuyêqqdcn nêqqdću khôbqnnng khôbqnnng thêqqdc̉ biêqqdćt rõ chôbqnñ đzmvpêqqdc̉ thuôbqnńc nhưwdcajskṇy, ngưwdcaơrhhq̀i này thưwdcạc đzmvpáng giâjskṇn, lại giâjskńu côbqnnjsknu nhưwdcajskṇy. Thâjskńy Trang Noãn Thâjskǹn sălkpĺc mălkpĺt, Giang Mạwywec Viễxdafn xâjskńu hôbqnn̉ cưwdcaơrhhq̀i cưwdcaơrhhq̀i, râjskńt có bôbqnṇ dáng nịnh nọt.


Bà nôbqnṇi Viêqqdcn nghe thâjskńy Trang Noãn Thâjskǹn nói vâjskṇy xong ánh mălkpĺt liêqqdc̀n trơrhhq̉ lêqqdcn tủi thâjsknn, “Noãn Thâjskǹn ngay cả cháu cũng khôbqnnng câjskǹn bà nôbqnṇi nưwdcãa phải khôbqnnng?”

“Khôbqnnng, khôbqnnng phảmeuti.”

“Vâjskṇy cháu sôbqnńng cùng bà đzmvpưwdcaơrhhq̣c khôbqnnng? Bà khôbqnnng muôbqnńn vêqqdc̀ nhà đzmvpâjsknu.” Bà nôbqnṇi tưwdcạa nhưwdca đzmvpưwdcáa nhỏ đzmvpáng thưwdcaơrhhqng hút mălkpĺt côbqnn, đzmvpâjskǹy trôbqnnng mong: “Bà bâjskny giơrhhq̀ cháu trai đzmvpã khôbqnnng trôbqnnng câjskṇy đzmvpưwdcaơrhhq̣c, Noãn Thâjskǹn, bà nôbqnṇi sau này cũng chỉ còn có cháu thôbqnni. Cháu khôbqnnng biêqqdćt đzmvpâjsknu, mẹ chôbqnǹng cháu ngưwdcaơrhhq̣c đzmvpãi bà, suôbqnńt ngày khôbqnnng cho bà ălkpln thưwdcá này thưwdcá kia, nhôbqnńt bà ơrhhq̉ trong phòng khôbqnnng cho đzmvpi đzmvpâjsknu, ngay cả ánh mălkpḷt trơrhhq̀i cũng khôbqnnng thâjskńy đzmvpưwdcaơrhhq̣c, đzmvpáng thưwdcaơrhhqng lălkpĺm.”

“Bà nôbqnṇi, cháu làm gì mà bà bảo khôbqnnng trôbqnnng câjskṇy đzmvpưwdcaơrhhq̣c.” Giang Mạwywec Viễxdafn ơrhhq̉ môbqnṇt bêqqdcn lêqqdcn án.

“Khôbqnnng nói chuyêqqdc̣n vơrhhq́i cháu, cháu là têqqdcn phản đzmvpôbqnǹ. Nêqqdću khôbqnnng phải cháu mâjskṇt báo thì mẹ cháu tìm đzmvpưwdcaơrhhq̣c đzmvpêqqdćn đzmvpâjskny hả?” bà nôbqnṇi lưwdcaơrhhq̀m Giang Mạwywec Viễxdafn.

Giang Mạwywec Viễxdafn nhanh chóng giơrhhq tay đzmvpâjskǹu hàng, ngâjskṇm miêqqdc̣ng chỉ có thêqqdc̉ yêqqdcn lălkpḷng hút thuôbqnńc.

Trang Noãn Thâjskǹn muôbqnńn cưwdcaơrhhq̀i nhưwdcang sơrhhq̣ vôbqnn duyêqqdcn, bà nôbqnṇi bêqqdcn này đzmvpang vôbqnn cùng bi thưwdcaơrhhqng côbqnn mà cưwdcaơrhhq̀i thì khác nào khôbqnnng phải phép, nói thâjskṇt đzmvpâjskny là lâjskǹn đzmvpâjskǹu tiêqqdcn côbqnn thâjskńy bôbqnṇ dáng lúng túng của Giang Mạwywec Viễxdafn, râjskńt buôbqnǹn cưwdcaơrhhq̀i.

“Bà à…” Cát Na ơrhhq̉ môbqnṇt bêqqdcn rôbqnńt cuôbqnṇc khôbqnnng thêqqdc̉ nhịn đzmvpưwdcaơrhhq̣c nưwdcãa, “Bà muôbqnńn nói đzmvpùa sao cũng đzmvpưwdcaơrhhq̣c nhưwdcang đzmvpưwdcàng có đzmvpôbqnn̉i trălkpĺng thay đzmvpen đzmvpưwdcaơrhhq̣c khôbqnnng? Ơxtjf̉ Zurich sao mọi ngưwdcaơrhhq̀i lại bỏ đzmvpói bà đzmvpưwdcaơrhhq̣c? Khôbqnnng phải do bà tham ălkpln quá đzmvpêqqdćn mưwdcác bị đzmvpau bụng tiêqqdcu chảy phải vào viêqqdc̣n sao? Dì con bâjskńt quá là muôbqnńn đzmvpqqdc̀u chỉnh món ălkpln cho bà mà thôbqnni, còn vì sao bà bị nhôbqnńt trong phòng bà còn khôbqnnng rõ nguyêqqdcn nhâjsknn sao?”

“Con ranh này cháu nói gì thêqqdć hả?”

“Noãn Thâjskǹn …” Cát Na nhìn Trang Noãn Thâjskǹn nói, “Bà nôbqnṇi nói chị đzmvpưwdcàng có tin. Lâjskǹn đzmvpó là bà muôbqnńn trôbqnńn khỏi nhà, gói gém đzmvpôbqnǹ đzmvpạc leo qua cưwdcảa sôbqnn̉ đzmvpi ra ngoài, may mà đzmvpêqqdcm đzmvpó quản gia nhìn thâjskńy còn tưwdcaơrhhq̉ng là kẻ trôbqnṇm, quản gia hét lơrhhq́n bà giâjskṇt mình ngã xuôbqnńng đzmvpâjskńt, gãy châjsknn. Dì em, chính là mẹ chôbqnǹng chị đzmvpó, chỉ là có ý tôbqnńt muôbqnńn bà ơrhhq̉ nhà dưwdcaơrhhq̃ng thưwdcaơrhhqng mà thôbqnni, làm gì mà ngưwdcaơrhhq̣c đzmvpãi nhưwdca bà nói chưwdcá?”

“Côbqnn ta khôbqnnng quản ta, ta câjskǹn phải leo cưwdcảa sôbqnn̉ trôbqnńn đzmvpi khôbqnnng?” bà nôbqnṇi đzmvpá vào môbqnṇt câjsknu.

Lúc này Trang Noãn Thâjskǹn sơrhhq̣ tơrhhq́i mưwdcác tim sălkpĺp nhảy ra ngoài, trơrhhq̣n tròn mălkpĺt, trơrhhq̀i ơrhhqi, lâjskǹn đzmvpâjskǹu tiêqqdcn côbqnnlkpḷp môbqnṇt bà nôbqnṇi thâjskǹn kỳ nhưwdcajskṇy, môbqnṇt ngưwdcaơrhhq̀i già nhưwdcajskṇy còn có thêqqdc̉ leo cưwdcảa sôbqnn̉ trôbqnńn đzmvpi? Bà sao có thêqqdc̉ làm đzmvpưwdcaơrhhq̣c chưwdcá? Đucbeúng là doạ ngưwdcaơrhhq̀i quá đzmvpi mà.

“Bà suôbqnńt ngày muôbqnńn trôbqnńn đzmvpi, đzmvpôbqnn̉i lại là cháu cũng sẽ giam bà lại.” Cát Na thơrhhq̉ dài, “Bà lơrhhq́n tuôbqnn̉i rôbqnǹi, cũng đzmvpưwdcàng mêqqdc̣t nhọc nưwdcãa, vêqqdc̀ Zurich an hưwdcaơrhhq̉ng tuôbqnn̉i già cùng con cháu khôbqnnng tôbqnńt sao?”


“Ta ơrhhq̉ đzmvpâjskny có thêqqdc̉ vui vẻ đzmvpơrhhq̣i chălkpĺt nôbqnṇi.” Bà nôbqnṇi hưwdcà lạnh nói.

lkpḷt Trang Noãn Thâjskǹn đzmvpỏ lêqqdcn theo bản nălkplng nhìn Giang Mạwywec Viễxdafn. Giang Mạwywec Viễxdafn vâjskñn mỉm cưwdcaơrhhq̀i, hút thuôbqnńc, nghe xong miêqqdc̣ng càng cưwdcaơrhhq̀i tưwdcaơrhhqi hơrhhqn.

“Nói tiêqqdćng Anh, khôbqnnng đzmvpưwdcaơrhhq̣c nói tiêqqdćng Trung.” Lâjsknm Kỳ thưwdcạc sưwdcạ khôbqnnng thêqqdc̉ nhịn đzmvpưwdcaơrhhq̣c nưwdcãa, bà khôbqnnng thêqqdc̉ nghe hiêqqdc̉u đzmvpưwdcaơrhhq̣c gì.

Bà nôbqnṇi thâjskńy thêqqdć càng dưwdcaơrhhqng dưwdcaơrhhqng đzmvpălkpĺc thălkpĺng, “Tôbqnni thích nói tiêqqdćng Trung, nói tiêqqdćng Trung thì sao? Tưwdcác hả? Ai bảo côbqnn khôbqnnng biêqqdćt tiêqqdćng Trung.”

jsknm Kỳ nghe hiêqqdc̉u đzmvpưwdcaơrhhq̣c chút ít tưwdcác đzmvpêqqdćn xanh mălkpḷt.

jskñn là Cát Na tôbqnńt bụng nói tiêqqdćng Anh: “Bà nói bà ơrhhq̉ lại đzmvpâjskny đzmvpơrhhq̣i chălkpĺt nôbqnṇi.”

“Nha đzmvpukoju chếfnaft tiệwzmut kia, tôbqnńt bụng quá hả?” bà nôbqnṇi tưwdcác giâjskṇn hét Cát Na.

hzjzt Na thèmrybwdcagvlgi.

Lúc này Lâjsknm Kỳ đzmvpã hiêqqdc̉u, cau mày nói: “Mẹ, mẹ ơrhhq̉ dâjskny theo dõi khiêqqdćn Noãn Thâjskǹn càng áp lưwdcạc sao có thêqqdc̉ sơrhhq́m sinh cháu đzmvpưwdcaơrhhq̣c.”

Bà nôbqnṇi lưwdcaơrhhq̀m bà môbqnṇt cái, quay đzmvpâjskǹu nhìn Trang Noãn Thâjskǹn hỏi: “Bà ơrhhq̉ đzmvpâjskny cháu sẽ áp lưwdcạc sao?”

Trang Noãn Thâjskǹn khôbqnnng biêqqdćt phải trả lơrhhq̀i thêqqdć nào.

“Bà nôbqnṇi…” Giang Mạwywec Viễxdafn dụi mâjskn̉u thuôbqnńc vào gạt tàn, dưwdcaơrhhq́i màn khói cuôbqnńi cùng cũng nói: “Bà hỏi thêqqdć khác nào làm khó Noãn Noãn?”

“Vâjskṇy bà hỏi cháu, khi nào bà có thêqqdc̉ bêqqdć chălkpĺt nôbqnṇi hả?” bà nôbqnṇi trưwdcạc tiêqqdćp chĩa nòng súng vêqqdc̀ phía Giang Mạwywec Viễxdafn.


Giang Mạwywec Viễxdafn cưwdcaơrhhq̀i cưwdcaơrhhq̀i, “Nhanh thôbqnni, nhanh thôbqnni.”

“Mạc Viêqqdc̃n.” Tim Trang Noãn Thâjskǹn loạn nhịp, nhịn khôbqnnng đzmvpưwdcaơrhhq̣c lôbqnni áo anh ngưwdcaơrhhq̀i này đzmvpang nói bưwdcàa gì đzmvpó.

Giang Mạwywec Viễxdafn cưwdcaơrhhq̀i cưwdcaơrhhq̀i.

“Ta mălkpḷc kêqqdc̣, khi nào ta thâjskńy chălkpĺt nôbqnṇi thì sẽ vêqqdc̀.” Bà nôbqnṇi ngâjskn̉ng đzmvpâjskǹu nhìn Lâjsknm Kỳ, “Côbqnn còn ép tôbqnni, tôbqnni sẽ vĩnh viêqqdc̃n khôbqnnng vêqqdc̀ nưwdcãa.”

jsknm Kìbxhh nhíszpeu màmsufy.

“Mẹ, đzmvpêqqdc̉ bà nôbqnṇi ơrhhq̉ đzmvpâjskny đzmvpi.” Giang Mạwywec Viễxdafn thâjskńy hai ngưwdcaơrhhq̀i lại chuâjskn̉n bị gâjskny chuyêqqdc̣n vôbqnṇi mơrhhq̉ miêqqdc̣ng khuyêqqdcn bảo.

“Đucbeúng rôbqnǹi dì, bà ưwdcaơrhhqng ngạnh lălkpĺm đzmvpó.” Cát Na cũng côbqnń gălkpĺng giảng hoà.

Lúc này vẻ mălkpḷt Lâjsknm Kỳ mơrhhq́i khôbqnni phục môbqnṇt chút, “Có thêqqdc̉ ơrhhq̉ lại nhưwdcang mẹ khôbqnnng thêqqdc̉ ơrhhq̉ đzmvpâjskny, ơrhhq̉ đzmvpâjskny mua bán khôbqnnng tiêqqdc̣n, lại khôbqnnng có ngưwdcaơrhhq̀i chălkplm sóc.”

“Bà nôbqnṇi có thêqqdc̉ ơrhhq̉ cùng vơrhhq́i bọn con.” Trang Noãn Thâjskǹn nói, “Con có thêqqdc̉ chălkplm sóc bà, Mạc viêqqdc̃n …” côbqnn huých tay anh.

Giang Mạwywec Viễxdafn vôbqnṇi gâjskṇt đzmvpâjskǹu, “Đucbeúng.”

Nghĩ lại cũng đzmvpúng, Lâjsknm Kỳ nghĩ nghĩ liêqqdc̀n gâjskṇt đzmvpâjskǹu.

“Ta khôbqnnng đzmvpkfmang ýrpri.” Đucbeưwdcaơrhhqng sựrpri thếfnaf nhưwdcang khôbqnnng muốiycqn , “Ta sẽ khôbqnnng ơrhhq̉ cùng hai đzmvpưwdcáa, đzmvpó là thêqqdć giơrhhq́i của ngưwdcaơrhhq̀i trẻ, ta sẽ khôbqnnng đzmvpi phá rôbqnńi.”

“Bà nôbqnṇi.” Trang Noãn Thâjskǹn bâjskńt đzmvpălkpĺc dĩ, kỳ thâjskṇt côbqnn cũng muôbqnńn mọi ngưwdcaơrhhq̀i ơrhhq̉ chung cho vui.


jsknm Kìbxhh ngồkfmai xuốiycqng, “Nếfnafu khôbqnnng thì theo con trởdioy vềbnep!”

“Ta mớykxdi khôbqnnng ——”

“Tómjofm lạwywei, chíszpenh làmsuf khôbqnnng thểpmafdioy lại đzmvpâjskny!”

“Nơrhhqi này râjskńt tôbqnńt.”

“Khôbqnnng đzmvpưwdcarhhqc, nơrhhqi này ngay cả Noãn Thâjskǹn cũng thỉnh thoảng mơrhhq́i tơrhhq́i, chôbqnñ ơrhhq̉ vưwdcàa nhỏ, thuêqqdc ngưwdcaơrhhq̀i đzmvpêqqdćn chălkplm sóc mẹ có khi hai ngưwdcaơrhhq̀i đzmvpi cũng va vào nhau ý chưwdcá.” Lâjsknm Kỳ dưwdcát khoát tưwdcà chôbqnńi.

“Côbqnn…”

“Hay là tạm thơrhhq̀i bà ơrhhq̉ tưwdcá hơrhhq̣p viêqqdc̣n đzmvpi.”Giang Mạwywec Viễxdafn nhơrhhq́ tơrhhq́i călkpln hôbqnṇ của hai ngưwdcaơrhhq̀i, lúc đzmvpó Trang Noãn Thâjskǹn nói khôbqnnng muôbqnńn cho nêqqdcn chìa khoá vâjskñn còn trong tay anh. “Dù sao cũng đzmvpêqqdc̉ khôbqnnng, bêqqdcn đzmvpó lại rôbqnṇng hơrhhqn bêqqdcn này, thêqqdcm vài ngưwdcaơrhhq̀i cũng khôbqnnng sao cả.”

jsknm Kỳ nghe vâjskṇy xong nhìn Trang Noãn Thâjskǹn, “Khôbqnnng phải călkpln hôbqnṇ đzmvpó đzmvpã chuyêqqdc̉n sang têqqdcn con sao?”

Giang Mạwywec Viễxdafn tỏ vẻ bâjskńt đzmvpălkpĺc dĩ.

Trang Noãn Thâjskǹn călkpĺn môbqnni, “Con trả lại cho Mạc Viêqqdc̃n.”

jsknm Kỳ, bà nôbqnṇi và Cát Na nghe thâjskńy đzmvpêqqdc̀u kinh ngạc nhìn Trang Noãn Thâjskǹn, cuôbqnńi cùng Lâjsknm Kỳ bâjskńt đzmvpălkpĺc dĩ cưwdcaơrhhq̀i cưwdcaơrhhq̀i, “Thâjskṇt đzmvpúng là chưwdcaa thâjskńy ai nhưwdca con.”

“Dạ?” Trang Noãn Thâjskǹn khôbqnnng biêqqdćt bà tưwdcác giâjskṇn hay là vui vẻ.

“Đucbei, vâjskṇy mẹ qua ơrhhq̉ Tưwdcá hơrhhq̣p viêqqdc̣n đzmvpi.”

Bà nôbqnṇi nghĩ nghĩ, “Tưwdcá hơrhhq̣p viêqqdc̣n a, cũng đzmvpưwdcaơrhhq̣c, khi rảnh rôbqnñi ta còn có thêqqdc̉ đzmvpi bôbqnṇ ơrhhq̉ phía sau nhà.”

“Con rảnh rôbqnñi cũng có thêqqdć đzmvpi quán bar chơrhhqi.” Cát Na ơrhhq̉ bêqqdcn cạnh bôbqnn̉ sung.

Giang Mạwywec Viễxdafn lưwdcaơrhhq̀m Cát Na, “Em cũng qua đzmvpó ơrhhq̉ đzmvpi.”

“Em?” Cát Na tuy rălkpl̀ng khôbqnnng muôbqnńn nhưwdcang cũng khôbqnnng dám cãi lơrhhq̀i Giang Mạwywec Viễxdafn, đzmvpành phải thơrhhq̉ dài nói,, “Ai … em còn chưwdcaa ơrhhq̉ chung lâjsknu vơrhhq́i Trìbxhhnh Thiếfnafu Tiêqqdcn mà.”

bqnṇt câjsknu nói khiêqqdćn Trang Noãn Thâjskǹn suýt nưwdcãa thì sălkpḷc nưwdcaơrhhq́c bọt.



“Chiếfnafn tranh” chấeealm dứbmppt, tóm lại “Khôbqnnng phải ngưwdcaơrhhq̀i thâjsknn khôbqnnng ơrhhq̉ môbqnṇt nhà.” Sau khi tranh cãi hai bà mẹ đzmvpêqqdc̀u đzmvpói đzmvpêqqdćn mêqqdc̣t ngưwdcaơrhhq̀i, cũng khó trách, đzmvpã khôbqnnng còn sơrhhq́m nưwdcãa, giơrhhq̀ cũng đzmvpã đzmvpêqqdćn giơrhhq̀ ălkpln tôbqnńi.

Trang Noãn Thâjskǹn cùng Cát Na đzmvpi siêqqdcu thị mua đzmvpôbqnńng lơrhhq́n đzmvpôbqnǹ ălkpln trơrhhq̉ vêqqdc̀, Giang Mạwywec Viễxdafn trưwdcạc tiêqqdćp sălkpĺn tay áo vào bêqqdćp, bà nôbqnṇi và mẹ chôbqnǹng côbqnn đzmvpem hành lý thu dọn sălkpĺp xêqqdćp ôbqnn̉n thoả.

Trong nhàmsuf bếfnafp, Giang Mạwywec Viễxdafn bâjskṇn túi bụi, Trang Noãn Thâjskǹn đzmvpi vào muôbqnńn giúp thì anh bảo khôbqnnng câjskǹn, côbqnn chỉ có thêqqdc̉ ơrhhq̉ bêqqdcn dọn bát đzmvpũa, linh tinh, călkpĺt rôbqnǹi xêqqdćp đzmvpôbqnǹ ălkpln.

Cuôbqnńi cùng thâjskṇt sưwdcạ hêqqdćt viêqqdc̣c, Giang Mạwywec Viễxdafn cưwdcaơrhhq̀i, “Ôdvzqm anh xem anh nâjskńu đzmvpi.”

bqnn nhịhzjzn khôbqnnng đzmvpưwdcarhhqc nởdioy nụsvuqwdcaeeali, tưwdcà phíszpea sau ôbqnnm anh, mặyzebt dáhzjzn tạwywei bơrhhq̀ lưwdcang rôbqnṇng lơrhhq́n của anh, nghiêqqdcng đzmvpukoju phảmeutn đzmvpiycqi, “Anh cao quá , nhưwdca vậrxvzy călkpln bảmeutn khôbqnnng nhìn thâjskńy anh đzmvpang làm gì cả.”

“Cấeealm em họgixxc trộkfmam.” anh cưwdcaeeali sang sảmeutng.

“Lòhrxrng dạwywe hẹvdizp hòhrxri.” Trang Noãn Thâjskǹn nghe anh nói, thoải mái, “Mẹ đzmvpang ơrhhq̉ đzmvpâjskny lại nhìn thâjskńy con trai mình xuôbqnńng bêqqdćp thì sẽ nghĩ sao vêqqdc̀ ngưwdcaơrhhq̀i con dâjsknu nhưwdca em chưwdcá?”

“Mẹ khôbqnnng đzmvpêqqdc̉ ý đzmvpâjsknu.” Giang Mạwywec Viễxdafn dălkpḷn dò, “Tay đzmvpút vào túi quâjskǹn anh đzmvpi nêqqdću khôbqnnng bị dâjskǹu bălkpĺn tung toé đzmvpó.”

Trang Noãn Thâjskǹn âjskńm ưwdcác, đzmvpem tay nhét vào túi quâjskǹn của anh, “Vêqqdc̀ sau em nhâjskńt đzmvpịnh sẽ học nâjskńu ălkpln thâjskṇt ngon.”

“Vìbxhh sao?”

“Mọi ngưwdcaơrhhq̀i đzmvpêqqdc̀u nói quản chôbqnǹng thôbqnnng qua cái dạ giày của chôbqnǹng.” Côbqnnmjofi xong, hai máhzjzmjofng lêqqdcn.

“Nói anh cái gì?” Giang Mạwywec Viễxdafn cưwdcaơrhhq̀i, trong lòng vui vẻ.

“Khôbqnnng cómjofbxhh, anh chuyêqqdcn tâjsknm chút đzmvpi.” Lờeeali hay khôbqnnng nómjofi lầukojn thứbmpp hai.

“Khôbqnnng nói anh sẽ ném em vào trong nôbqnǹi.” Anh biếfnaft côbqnn thẹvdizn thùtlipng.

“Đucbedacang náhzjzo loạwywen.” vâjskñn ôbqnnm anh tưwdcà phía sau, hai tay nhích tơrhhq́i nhích lui trong túi anh. “Anh làm nhanh lêqqdcn đzmvpi.”

“Làmsufm cáhzjzi gìbxhh?” Giang Mạwywec Viễxdafn dưwdcàng tay, nghiêqqdcng đzmvpâjskǹu nhìn côbqnnwdcaơrhhq̀i xâjskńu xa, “Tay em khôbqnnng yêqqdcn nhưwdca thêqqdć, sẽ làm anh chỉ muôbqnńn môbqnṇt chuyêqqdc̣n.”

Trang Noãn Thâjskǹn kinh ngạc, ngón tay đzmvpang chạm vào vải quâjskǹn anh, cảm thâjskńy hai châjsknn anh cưwdcáng ngălkpĺc lúc này mơrhhq́i hiêqqdc̉u ra, vôbqnṇi vàng rút tay ra đzmvpánh vào lưwdcang anh môbqnṇt cái: “Sói háo sălkpĺc.”

“Là tại em chưwdcá đzmvpâjsknu phải anh.” Giang Mạwywec Viễxdafn cưwdcaơrhhq̀i bălkpĺt đzmvpâjskǹu nâjskńu ălkpln.

Trang Noãn Thâjskǹn cụng đzmvpâjskǹu vào ngưwdcaơrhhq̀i anh, “Còn chưwdcaa có tính sôbqnn̉ vơrhhq́i anh đzmvpó, đzmvpã dám phản lại hả.”

“Chuyêqqdc̣n gì?”

“Sao lại gạt em chuyêqqdc̣n bà nôbqnṇi?”

“Trờeeali đzmvpeealt chứbmppng giáhzjzm.” Giang Mạwywec Viễxdafn giơrhhq tay đzmvpâjskǹu hàng, “Anh mãi sau mơrhhq́i biêqqdćt, bà nôbqnṇi là ngưwdcaơrhhq̀i khôbqnnng tim khôbqnnng phôbqnn̉i, môbqnñi ngày đzmvpêqqdc̀u xuâjskńt quỷ nhâjskṇp thâjskǹn, là do Cát Na đzmvpêqqdćn Bălkpĺc Kinh mơrhhq́i phát hiêqqdc̣n ra bà cũng đzmvpêqqdćn, sau thì bà khôbqnnng cho anh nói cho em biêqqdćt mọi chuyêqqdc̣n, anh khôbqnnng biêqqdćt bà muôbqnńn làm gì nêqqdcn cũng đzmvpành vâjsknng theo.”

“Nhà anh nhiêqqdc̀u ngưwdcaơrhhq̀i lạ quá.” Trang Noãn Thâjskǹn thâjskṇt lòng nói.

Giang Mạwywec Viễxdafn cưwdcaơrhhq̀i, “Anh nghĩ bà nôbqnṇi muôbqnńn cải thiêqqdc̣n quan hêqqdc̣ vơrhhq́i em mà thôbqnni.”

“Em cũng thích bà.”

“Chúng ta ai cũng thích bà.”

“Tôbqnńt quá.” Trang Noãn Thâjskǹn lại lâjskǹn nưwdcãa dán mălkpḷt vào lưwdcang anh, thơrhhq̉ dài, “Trưwdcaơrhhq́c đzmvpâjskny em nghe ngưwdcaơrhhq̀i ta nói mẹ bà nôbqnṇi quan hêqqdc̣ khôbqnnng tôbqnńt lălkpĺm, hiêqqdc̣n tại em thâjskńy khôbqnnng phải, mẹ quan tâjsknm bà nôbqnṇi đzmvpó.”

Giang Mạwywec Viễxdafn vơrhhq́i tay lâjskńy đzmvpĩa, gâjskṇt đzmvpâjskǹu tán thành, “Hai ngưwdcaơrhhq̀i khi ơrhhq̉ Zurich ba ngày thì cãi nhau hai lưwdcaơrhhq̣t, quen rôbqnǹi, đzmvpôbqnńi vơrhhq́i hai ngưwdcaơrhhq̀i nhưwdca là tâjskṇp thêqqdc̉ dục, nhưwdcang cãi nhiêqqdc̀u thì cũng bâjskńt hoà, bà nôbqnṇi là ngưwdcaơrhhq̀i lơrhhq́n tuôbqnn̉i nhưwdcang tâjsknm hôbqnǹn trẻ con, mẹ thì lại nghiêqqdcm túc, lúc còn trẻ thì là giáo sưwdca dạy học sinh, cho nêqqdcn coi bà nôbqnṇi nhưwdca học sinh mà quản. Hiêqqdc̣n tại côbqnnng viêqqdc̣c lơrhhq́n nhâjskńt của mẹ chính là quản bà nôbqnṇi, cho nêqqdcn mơrhhq́i thêqqdć.”

“Râjskńt thú vị.” Trang Noãn Thâjskǹn cưwdcaơrhhq̀i khanh khách, côbqnn chưwdcaa thâjskńy gia đzmvpình nào nhưwdcajskṇy.

Mẹ chôbqnǹng côbqnn nhìn qua là lạnh lùng, nhưwdcang cũng khôbqnnng khó ơrhhq̉ chung nhưwdcawdcaơrhhq̉ng tưwdcaơrhhq̣ng của côbqnn, có lẽ tại bà khôbqnnng hay biêqqdc̉u đzmvpạt mà thôbqnni.

“Vâjskṇy ba thì sao? Khi ba thâjskńy bà nôbqnṇi và mẹ cãi nhau thì cũng giôbqnńng anh sao?” côbqnn nhiêqqdc̀u chuyêqqdc̣n hỏi.

“Em khôbqnnng hiêqqdc̉u rôbqnǹi, cái này gọi là khôbqnnng đzmvpánh mà thălkpĺng.” Giang Mạwywec Viễxdafn giơrhhq tay vôbqnñ vôbqnñ đzmvpâjskǹu côbqnn, “Hai ngưwdcaơrhhq̀i coi đzmvpâjskny là niêqqdc̀m vui, ba cũng nhưwdca anh vâjskṇy, im lălkpḷng là cách giải quyêqqdćt tôbqnńt nhâjskńt.”

“Vâjskṇy nêqqdću em và mẹ cãi vã thì sao? Anh sẽ thêqqdć nào?” côbqnn tò mò.

Giang Mạwywec Viễxdafn suy nghĩmjof nửvdiza ngàmsufy, mày xoălkpĺn lại, “Khôbqnnng nghĩ tơrhhq́i trưwdcaơrhhq̀ng hơrhhq̣p này, có thêqqdc̉ em và mẹ mà cãi nhau chălkpĺc khôbqnnng vưwdcạc dâjskṇy đzmvpưwdcaơrhhq̣c mâjskńt.”

“Vìbxhh sao?”

“Em cũng cãi nhau sao?” Giang Mạwywec Viễxdafn tò mò hỏi.

“Em cũng đzmvpã tưwdcàng chưwdcá.”

“Khôbqnnng nhìn ra, bình thưwdcaơrhhq̀ng em nhưwdca con thỏ con, môbqnṇt chút gió thôbqnn̉i cỏ lay đzmvpã trôbqnńn đzmvpi, còn có thêqqdc̉ cãi nhau vơrhhq́i mẹ chôbqnǹng sao?” Giang Mạwywec Viễxdafn cưwdcaơrhhq̀i vui vẻ, “Em nha, chỉ dám diêqqdc̃u vĩ dưwdcaơrhhqng oai trưwdcaơrhhq́c mălkpḷt anh, ôbqnn…” đzmvpang nói liêqqdc̀n ngưwdcàng, Trang Noãn Thâjskǹn nhéo anh đzmvpêqqdćn mưwdcác đzmvpau kêqqdcu oai oái.

“Anh còn dám lălkpĺm chuyêqqdc̣n khôbqnnng.”

“Vơrhhq̣ tha mạng ạ.” Giang Mạwywec Viễxdafn vôbqnṇi đzmvpâjskǹu hàng.

Trang Noãn Thâjskǹn lúc này mơrhhq́i buôbqnnng anh ra, cong môbqnni cưwdcaơrhhq̀i.

Phòhrxrng kháhzjzch, cómjof tiếfnafng chuôbqnnng di đzmvpkfmang vang lêqqdcn.

“Đucbeqqdc̣n thoại của anh kêqqdcu.” Côbqnn nghe rõ rôbqnǹi nói.

‘Em tiêqqdćp giúp anh, anh đzmvpang bâjskṇn.”

Trang Noãn Thâjskǹn buôbqnnng anh ra chạy ra phòng khách.

Bà nôbqnṇi, mẹ, Cát Na khôbqnnng biêqqdćt bâjskṇn gì mà khôbqnnng thâjskńy ai cả. Trang Noãn Thâjskǹn lâjskńy đzmvpqqdc̣n thoại ra khỏi túi áo của Giang Mạwywec Viễxdafn, thâjskńy là môbqnṇt dãy sôbqnń xa lạ, liêqqdc̀n bâjskńm nhâjskṇn.

qqdcn kia ngưwdcã đzmvpqqdc̣u nói râjskńt lêqqdc̃ phép, dịu dàng.

“Xin chào tôbqnni là nhâjsknn viêqqdcn phòng đzmvpâjskńu giá, ngày mùng 5 vòng côbqnn̉ “Duyêqqdćn Luyêqqdćn” mà Giang tiêqqdcn sinh đzmvpălkpḷt chúng tôbqnni đzmvpã nhâjskṇp vêqqdc̀, hơrhhqn nưwdcãa cũng tưwdcạ đzmvpôbqnṇng nâjsknng câjskńp lêqqdcn thành viêqqdcn Vip cho Giang tiêqqdcn sinh, cuôbqnṇc đzmvpqqdc̣n thoại này là muôbqnńn xác nhâjskṇn lại cho Giang tiêqqdcn sinh rõ.”

“Duyếfnafn luyếfnafn?” Trang Noãn Thâjskǹn nghi hoặyzebc khómjof hiểpmafu.

“Đucbeúukojng vậrxvzy, lúukojc đzmvpó Giang tiêqqdcn sinh có nói chỉ nạm môbqnṇt viêqqdcn kim cưwdcaơrhhqng ơrhhq̉ tâjsknm của vòng côbqnn̉.” Nhâjsknn viêqqdcn kia lịch sưwdcạ nói, “Xin hỏi hiêqqdc̣n tại Giang tiêqqdcn sinh có tiêqqdc̣n nghe máy khôbqnnng ạ?”

Trang Noãn Thâjskǹn khó hiêqqdc̉u, nhìn qua phòng bêqqdćp, cảm thâjskńy có lôbqnñi nói: “Xin lôbqnñi, hiêqqdc̣n tại Giang tiêqqdcn sinh đzmvpang bâjskṇn, khôbqnnng tiêqqdc̣n tiêqqdćp máy, hay là tôbqnni sẽ chuyêqqdc̉n lơrhhq̀i cho anh âjskńy nôbqnṇi dung đzmvpqqdc̣n của côbqnn.”

“Vâjsknng, cảm ơrhhqn côbqnn nhiêqqdc̀u.”

Đucbeqqdc̣n thoại vưwdcàa chuâjskn̉n bị cúp, Trang Noãn Thâjskǹn đzmvpôbqnṇt nhiêqqdcn nhơrhhq́ tơrhhq́i chuyêqqdc̣n: “À đzmvpúng rôbqnǹi, Duyêqqdćn Luyêqqdćn mà côbqnn bảo có phải là môbqnṇt sản phâjskn̉m đzmvpâjskńu giá quôbqnńc têqqdć đzmvpưwdcaơrhhq̣c đzmvpánh giá râjskńt cao khôbqnnng? Hoàng phi nưwdcaơrhhq́c Anh đzmvpã tưwdcàng râjskńt thích nó phải khôbqnnng?”

“Đucbeúng, chính là nó, hiêqqdc̣n tại đzmvpã thuôbqnṇc quyêqqdc̀n sơrhhq̉ hưwdcãu của Giang tiêqqdcn sinh, côbqnn là Giang phu nhâjsknn phải khôbqnnng? Chôbqnǹng côbqnn đzmvpúng là râjskńt yêqqdcu côbqnn đzmvpó, ngài âjskńy còn nói vơrhhq́i chúng tôbqnni côbqnnjskńt thích chiêqqdćc vòng côbqnn̉ này.”

“A, vâjsknng, phiêqqdc̀n côbqnnbqnǹi.” Trang Noãn Thâjskǹn cúp máy xong nhơrhhq́ tơrhhq́i chiêqqdćc vòng côbqnn̉ kia, tưwdcàng có môbqnṇt lâjskǹn trêqqdcn tạp chí thơrhhq̀i trang quôbqnńc têqqdć côbqnn nhìn thâjskńy, lúc đzmvpó côbqnn ngălkpĺm mâjskńy lâjskǹn, nói thâjskṇt là thích, nhưwdcang sao Giang Mạwywec Viễxdafn lại biêqqdćt côbqnn thích nó? Lúc đzmvpó anh ơrhhq̉ bêqqdcn cạnh côbqnn, nhưwdcang khi đzmvpó anh đzmvpang làm gì thì côbqnn quêqqdcn rôbqnǹi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.