Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 6-Chương 48 : Cao thủ

    trước sau   
nkyj́t quả chính là: Giang Mạwsrfc Viễnhyvn môcutf̣t ngưpxovơaods̀i đwyauàn ôcutfng ăsxinn măsxiṇc sang trọng, đwyaui giâspop̀y da môcutf̣t tay câspop̀m coca, môcutf̣t tay ôcutfm bịch lơaodśn bỏng ngôcutf đwyauưpxov́ng trưpxovơaodśc màn hình quảng cáo, trôcutfng vôcutf cùng buôcutf̀n cưpxovơaods̀i.

Chăsxin̉ng nhưpxoṽng Trang Noãn Thâspop̀n cảm thâspoṕy quái dị, mà nhưpxoṽng ngưpxovơaods̀i khác cũng ngoái đwyauâspop̀u nhìn anh vài lâspop̀n.

Thâspoṕy thênkyj́ Trang Noãn Thâspop̀n chủ đwyauôcutf̣ng đwyaui tơaodśi câspop̀m lâspoṕy bịch bỏng, cưpxovơaods̀i tủm tỉm xênkyj́p hàng đwyaui vào rạp.

“Anh mua khăsxinn ưpxovơaodśt, chút nưpxoṽa câspop̀n thì dùng, nhơaodś lau tay xong rôcutf̀i hãy ăsxinn.” Anh tưpxoṿa nhưpxovcutf̣t ôcutfng chú lăsxińm lơaods̀i băsxińt đwyauâspop̀u lải nhải.

Trang Noãn Thâspop̀n gâspop̣t đwyauâspop̀u.

Vào lôcutf ghênkyj́ Vip, sôcutf́ ngưpxovơaods̀i ít đwyauáng thưpxovơaodsng, đwyauại bôcutf̣ phâspop̣n sôcutf́ ngưpxovơaods̀i đwyauênkyj̀u chọn phòng lơaodśn, nhâspoṕt thơaods̀i Trang Noãn Thâspop̀n chưpxova kịp hôcutf̀i phục suy nghĩ, theo đwyauám đwyauôcutfng đwyaui vào, bị Giang Mạwsrfc Viễnhyvn kéo trơaods̉ vênkyj̀, “Bênkyjn nàjlwdy.”


jlwdo ghếwvojcutf, bênkyjn trong lạwsrfi im ắbyqfng làm cho Trang Noãn Thâspop̀n cũng khôcutfng dám ăsxinn bỏng, sơaodṣ tiênkyj́ng nhai rôcutf̣t roạt làm ảnh hưpxovơaods̉ng đwyauênkyj́n ngưpxovơaods̀i khác nhưpxovng Giang Mạwsrfc Viễnhyvn lại cưpxovơaods̀i nói, “Em cưpxov́ ăsxinn đwyaui, ăsxinn đwyauưpxov́ng hay ăsxinn năsxiǹm cũng khôcutfng ai quản em đwyauâspopu.”

“Vâspop̣y khôcutfng tôcutf́t lăsxińm, sẽ ảnh hưpxovơaods̉ng đwyauênkyj́n ngưpxovơaods̀i khác.” Ngay cả uôcutf́ng nưpxovơaodśc cũng phải nhẹ nhàng.

Giang Mạwsrfc Viễnhyvn cưpxovơaods̀i khôcutfng nói gì.

Đppjcơaodṣi cho đwyauênkyj́n lúc phim băsxińt đwyauâspop̀u lôcutf ghênkyj́ vip cũng chỉ có hai ngưpxovơaods̀i bọn họ.

Trang Noãn Thâspop̀n cảm thâspoṕy kỳ lạ nhíu mày nói: “Sao thênkyj́ này, làm em tưpxovơaods̉ng tưpxovơaodṣng nhưpxov khu này bị bao hênkyj́t rôcutf̀i ý.”

Anh vâspop̃n cưpxovơaods̀i khôcutfng nói gì.

Thấboeay thếwvoj, côcutf bỗlefhng dưpxovng phảnuiin ứlefhng lạwsrfi: “Anh bao hênkyj́t thâspop̣t sao?”

“Nè…” Giang Mạwsrfc Viễnhyvn giơaods tay tỏ ý côcutf chơaodś có làm ôcutf̉n, vôcutf̃ đwyauâspop̀u của côcutf, “Phim băsxińt đwyauâspop̀u rôcutf̀i, đwyauưpxov̀ng làm ôcutf̀n.”

Ai làm ôcutf̀n?

Chỉ là thâspoṕy kỳ quái mà thôcutfi.

Thâspoṕy bôcutf̣ dáng bí hiênkyj̉m của anh, hơaodsn nưpxoṽa còn thâspoṕy nhiênkyj̀u yênkyju câspop̀u côcutf̉ quái của anh, thì chăsxińc tám phâspop̀n anh đwyauã bao hênkyj́t rôcutf̀i, Trang Noãn Thâspop̀n bâspoṕt đwyauăsxińc dĩ lăsxińc đwyauâspop̀u, xem môcutf̣t bôcutf̣ phim thôcutfi có câspop̀n phung phí vâspop̣y khôcutfng, sơaodśm biênkyj́t thênkyj́, côcutf thà câspop̀m tiênkyj̀n mau gì đwyauó còn hơaodsn.

cutf̣ phim này râspoṕt buôcutf̀n cưpxovơaods̀i, đwyauâspopy là môcutf̣t bôcutf̣ phim dàn dưpxoṿng tưpxov̀ môcutf̣t cuôcutf́n tiênkyj̉u thuyênkyj́t hài nôcutf̉i tiênkyj́ng phưpxovơaodsng tâspopy, Trang Noãn Thâspop̀n mơaodśi xem môcutf̣t lúc đwyauã cưpxovơaods̀i rũ rưpxovơaodṣi, khi uôcutf́ng nưpxovơaodśc thiênkyj́u chút nưpxoṽa là phun ra. Ban đwyauâspop̀u Giang Mạwsrfc Viễnhyvn còn bênkyjn cạnh nói côcutf đwyauưpxov̀ng vôcutf̣i khôcutfng lại săsxiṇc, sau thì im lăsxiṇng khôcutfng lênkyjn tiênkyj́ng.

Đppjcơaodṣi đwyauênkyj́n khi phim chiênkyj́u đwyauưpxovơaodṣc 45 phút, Trang Noãn Thâspop̀n lại cưpxovơaods̀i lơaodśn, cả lôcutf ghênkyj́ chỉ có tiênkyj́ng cưpxovơaods̀i của môcutf̣t mình côcutf, côcutf thâspoṕy lạ tại sao Giang Mạwsrfc Viễnhyvn lại vôcutf cảm nhưpxovspop̣y, lại thâspoṕy bả vai hơaodsi năsxiṇng, nghiênkyjng đwyauâspop̀u thì thâspoṕy anh đwyauang ngủ.


Trang Noãn Thâspop̀n trơaodṣn tròn hai măsxińt.

Xem phim hài mà còn có thênkyj̉ ngủ, đwyauâspopy là lâspop̀n đwyauâspop̀u tiênkyjn côcutf nhìn thâspoṕy.

cutf́n muôcutf́n lay anh dâspop̣y, nhưpxovng vưpxov̀a giơaods tay liênkyj̀n phát hiênkyj̣n, anh ngủ khá mênkyj̣t mỏi, tay buôcutfng xuôcutf́ng, tia sáng tưpxov̀ màn hình chiênkyj́u lênkyjn măsxiṇt anh, anh ngủ râspoṕt say. Côcutf khôcutfng cưpxovơaods̀i nưpxoṽa, thâspop̣m chí cảm giác muôcutf́n cưpxovơaods̀i cũng khôcutfng còn, chỉ còn có đwyauau lòng mà thôcutfi.

Thì ra anh cũng mênkyj̣t.

Trang Noãn Thâspop̀n mâspoṕt đwyaui hưpxov́ng thú xem phim, cả ngưpxovơaods̀i chỉ ngôcutf̀i im dưpxoṿa vào ghênkyj́ ngăsxińm bôcutf̣ dáng anh ngủ say. Côcutf nghĩ răsxiǹng anh khôcutfng mênkyj̣t, tưpxoṿa nhưpxov ngưpxovơaods̀i săsxińt lúc nào cũng tinh thâspop̀n sáng láng. Nhưpxovng thơaods̀i gian này côcutf thưpxoṿc sưpxoṿ cảm thâspoṕy anh mênkyj̣t, vì hạng mục của Tiênkyju Duy anh thưpxovơaods̀ng xuyênkyjn tăsxinng ca, khôcutfng chỉ riênkyjng vụ này mà gánh năsxiṇng đwyauăsxiṇt lênkyjn vai anh tưpxov̀ trưpxovơaodśc tơaodśi nay cũng râspoṕt nhiênkyj̀u.

Tay nâspopng lênkyjn khẽ vuôcutf́t căsxiṇp mày đwyauang nhăsxinn của anh.

Anh thưpxovơaods̀ng nhíu mày sao?

Vì sao côcutf khôcutfng cảm thâspoṕy thênkyj́? Môcutf̃i lâspop̀n côcutf nhìn thâspoṕy anh đwyauênkyj̀u đwyauang là mỉm cưpxovơaods̀i.

Cái chính là khi anh cưpxovơaods̀i, nênkyj́p nhăsxinn trênkyjn măsxiṇt khôcutfng nhiênkyj̀u lăsxińm.

Trang Noãn Thâspop̀n thơaods̉ dài, có thênkyj̉ thưpxovơaods̀ng xuyênkyjn mỉm cưpxovơaods̀i tại sao lại khôcutfng hay cưpxovơaods̀i? Chỉ có môcutf̣t nguyênkyjn nhâspopn, đwyauó là nhưpxoṽng khi cưpxovơaods̀i chủ yênkyj́u là vì ưpxov́ng phó, nghĩ môcutf̣t đwyauăsxiǹng nói môcutf̣t nẻo. Nhơaodś tơaodśi nụ cưpxovơaods̀i lúc sáng của anh, cưpxovơaods̀i thoải mái vui vẻ nhưpxovspop̣y, vâspop̣y khi đwyauó anh có thưpxoṿc sưpxoṿ vui vẻ khôcutfng.?

Chăsxin̉ng lẽ …

Bao nhiênkyju năsxinm nay anh râspoṕt ít khi vui vẻ sao?

Anh ngôcutf̀i râspoṕt thâspoṕp, cả ngưpxovơaods̀i dưpxoṿa vào ghênkyj́, đwyauâspop̀u dưpxoṿa vào cánh tay của côcutf. Trang Noãn Thâspop̀n mênkyj̀m lòng, hoăsxiṇc có thưpxov́ gì đwyauó tưpxoṿ dưpxovng vơaods̃ oà, có chút đwyauau, cũng có chút ngọt ngào. Khẽ nâspopng cánh tay, kéo anh qua, đwyauênkyj̉ cho anh năsxiǹm xuôcutf́ng hai đwyauùi của côcutf.


Phim vâspop̃n xem, tình tiênkyj́t cũng râspoṕt hài hưpxovơaodśc, Trang Noãn Thâspop̀n cũng khôcutfng cưpxovơaods̀i đwyauưpxovơaodṣc nưpxoṽa, lưpxoṿc chú ý của côcutf đwyauã sơaodśm khôcutfng đwyauăsxiṇt vào bôcutf̣ phim, cúi đwyauâspop̀u nhìn Giang Mạwsrfc Viễnhyvn, tay khẽ vuôcutf́t mái tóc anh, ngưpxovơaods̀i đwyauàn ôcutfng này râspoṕt tưpxoṿ đwyauại, ngay cả tóc anh cũng cưpxov́ng nưpxoṽa, đwyauâspopm vào lòng bàn tay có chút đwyauau. Đppjcôcutf́i vơaodśi ngưpxovơaods̀i đwyauàn ôcutfng kiênkyju ngạo tưpxov̀ nhỏ nhưpxov anh, cũng có lúc ơaods̉ trưpxovơaodśc măsxiṇt ngưpxovơaods̀i phụ nưpxoṽ khác lôcutf̣ ra đwyaunkyj̉m yênkyj́u sao? Vâspop̣y Sa Lâspopm thì sao? Côcutf âspoṕy đwyauã tưpxov̀ng nhìn thâspoṕy anh nhưpxovspop̣y sao?

Tay côcutfpxov̀ng trênkyjn khuôcutfn măsxiṇt anh, lòng bàn tay là hơaodsi âspoṕm của anh, côcutf khôcutfng dám gọi anh dâspop̣y, vâspop̃n ngôcutf̀i khôcutfng nhúc nhích, cũng khôcutfng ăsxinn gì nưpxoṽa, hiênkyj̣n tại thưpxoṿc ra côcutfspoṕt hôcutf́i hâspop̣n, bôcutf̣ phim tiênkyj́ng đwyauôcutf̣ng lơaodśn nhưpxovspop̣y, sẽ ảnh hưpxovơaods̉ng đwyauênkyj́n giâspoṕc ngủ của anh.

Khi bôcutf̣ phim kênkyj́t thúc thì cũng đwyauã xênkyj́ chiênkyj̀u, ánh măsxiṇt trơaods̀i phía Tâspopy ráng đwyauỏ, tưpxov̀ng vâspop̀ng mâspopy ngao du phía châspopn trơaods̀i, đwyauẹp rưpxoṿc rơaods̃.

Trởohjg lạwsrfi trênkyjn xe, Giang Mạwsrfc Viễnhyvn khôcutfng khơaods̉i đwyauôcutf̣ng xe ngay, nhìn Trang Noãn Thâspop̀n vẻ măsxiṇt đwyauâspop̀y áy láy, “Xin lôcutf̃i em, anh bảo cùng đwyaui xem phim vơaodśi em, em phải đwyauánh thưpxov́c anh dâspop̣y chưpxov́?”

Trang Noãn Thâspop̀n mỉm cưpxovơaods̀i, trơaods̀i ạ, anh đwyauúng là môcutf̣t tênkyjn ngôcutf́c a.

“Hay là anh lại vào cùng em xem lại đwyaui.” Anh nghĩ rôcutf̀i nói.

“Khôcutfng cầlefhn.” Trang Noãn Thâspop̀n nhìn đwyauôcutfi măsxińt sáng ngơaods̀i của anh, “Kỳ thâspop̣t nênkyj́u anh mênkyj̣t thì nênkyjn nói sơaodśm môcutf̣t chút, ngủ ơaods̉ rạp chiênkyj́u phim thâspop̣t khôcutfng dênkyj̃ chịu chút nào.”

“Chôcutf̃ dưpxoṿa râspoṕt dênkyj̃ chịu.” Anh kéo tay côcutf qua kẽ năsxińm lâspoṕy, “Có chôcutf̃ dưpxoṿa ôcutfn hưpxovơaodsng nhuyênkyj̃n ngọc bênkyjn cạnh mà khôcutfng thênkyj̉ ngủ sao?” Khi anh tỉnh dâspop̣y phát hiênkyj̣n mình đwyauang gôcutf́i lênkyjn đwyauùi côcutf, hít đwyauưpxovơaodṣc hơaodsi thơaods̉ của côcutf, trong lòng thưpxoṿc thoả mãn, nói thâspop̣t anh chưpxova tưpxov̀ng nghĩ mình đwyaui xem phim mà ngủ quênkyjn mâspoṕt mà còn năsxiǹm trênkyjn đwyauùi phụ nưpxoṽ mà ngủ nưpxoṽa.

Trang Noãn Thâspop̀n nhịn khôcutfng đwyauưpxovơaodṣc cưpxovơaods̀i, “Nói bâspop̣y, trong rạp ôcutf̀n thênkyj́ sao mà ngủ đwyauưpxovơaodṣc? Vềnhyv nhàjlwd đwyaui, nghỉ ngơaodsi môcutf̣t chút.”

Giang Mạwsrfc Viễnhyvn vưpxov̀a muôcutf́n tiênkyj́p lơaods̀i, di đwyauôcutf̣ng liênkyj̀n vang.

Anh nhìuqtwn thoábyqfng qua sốsixl đwyauiệqduon thoạwsrfi, vẻfomi mặxjlzt kỳ lạ. Trong xe im lăsxiṇng, Trang Noãn Thâspop̀n cũng có thênkyj̉ nghe đwyauưpxovơaodṣc ngưpxoṽ khí dôcutf̀n dâspop̣p tưpxov̀ bênkyjn kia đwyaunkyj̣n thoại vọng đwyauênkyj́n.

Giọng nói này …

Trang Noãn Thâspop̀n côcutf́ găsxińng nhơaodś lại, sao lại có chút quen tai vâspop̣y?


cutf thâspoṕy vẻ măsxiṇt Giang Mạwsrfc Viễnhyvn cũng thay đwyauôcutf̉i, nhìuqtwn qua cóbapk đwyauiểkrljm bấboeat đwyaubyqfc dĩppjc.

Thơaods̀i gian nói chuyênkyj̣n râspoṕt ngăsxińn, đwyauâspopị đwyaua sôcutf́ là bênkyjn kia nói, Giang Mạwsrfc Viễnhyvn chỉ yênkyjn lăsxiṇng nghe, sau đwyauó thản nhiênkyjn đwyauáp lại môcutf̣t câspopu, đwyauã biênkyj́t, “con” sẽ qua ngay.

P/S: Vơaodśi tưpxov̀ “con” mình có chú ý thênkyj́ này, bênkyjn Trung khi nói chuyênkyj̣n trưpxoṿc tiênkyj́p chỉ có ngôcutfi “Ta – ngưpxovơaodsi” giôcutf́ng nhưpxov “I and You trong tiênkyj́ng Anh cho nênkyjn Noãn Thâspop̀n khôcutfng biênkyj́t là ai gọi cũng là đwyaunkyj̀u đwyauưpxovơaodsng nhiênkyjn thôcutfi ạ.

Sau khi kênkyj́t thúc cuôcutf̣c đwyaunkyj̣n thoại, Trang Noãn Thâspop̀n nhìn anh hỏi, “Anh có viênkyj̣c gì gâspoṕp sao?”

“Coi nhưpxovspop̣y.” Anh nói môcutf̣t câspopu râspoṕt ba phải.

“Coi nhưpxov?”

Trang Noãn Thâspop̀n nghe xong thì càng khó hiênkyj̉u.

“Coi nhưpxov chúng ta khôcutfng thênkyj̉ vênkyj̀ nhà luôcutfn đwyauưpxovơaodṣc?” ngoài ý muôcutf́n anh cưpxovơaods̀i khôcutf̉ nói.

“A, khôcutfng sao đwyauâspopu, anh có viênkyj̣c thì đwyaui đwyaui, em tưpxoṿ lái xe vênkyj̀ đwyauưpxovơaodṣc.” Côcutfcutf̣i nói.

Giang Mạwsrfc Viễnhyvn giưpxoṽ chăsxiṇt tay côcutf, khẽfsmk thởohjgjlwdi mộxzpct hơaodsi, “Lầlefhn nàjlwdy, em đwyaui cùng anh đwyaui.”

“Sao?” Côcutf khôcutfng hiểkrlju ra sao

Anh lại khôcutfng giải thích thênkyjm, trưpxoṿc tiênkyj́p nôcutf̉ máy xe.

—–


Hai ngày nay tâspopm tình Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn râspoṕt mênkyj̣t mỏi, hênkyj́t ngày máy bay mơaodśi đwyauênkyj́n Băsxińc Kinh, bơaods̉i vì là cuôcutf́i tuâspop̀n cho nênkyjn anh đwyaui thăsxin̉ng tưpxov̀ sâspopn bay vênkyj̀ nhà luôcutfn.

pxov̀a vào cưpxov̉a hưpxovơaodsng hoa hôcutf̀ng nôcutf̀ng đwyauâspop̣m bao phủ tâspoṕt cả, anh bị gay mũi hăsxińt xì mâspoṕy cái.

Thâspop̣t vâspoṕt vả đwyauóng lại cưpxov̉a, liênkyj̀n nhìn thâspoṕy Cát Na măsxiṇc bôcutf̣ đwyauôcutf̀ y tá màu trăsxińng vẻ măsxiṇt cưpxovơaods̀i mênkyj hoăsxiṇc đwyaui ra đwyauón anh, đwyauưpxovơaodsng nhiênkyjn khôcutfng có thênkyj̉ xem là hoàn toàn mênkyj hoăsxiṇc, nhiênkyj̀u lăsxińm là nưpxov̉a khuôcutfn măsxiṇt mênkyj hoăsxiṇc thôcutfi, vì tưpxov̀ dưpxovơaodśi măsxińt trơaods̉ xuôcutf́ng đwyauã bị cái miênkyj̣ng cưpxovơaods̀i ngoác ra của côcutf che lâspoṕp.

“Hello, hoan nghênkyjnh chủboea nhâspopn vềnhyv nhàjlwd!” giọng nói của côcutfcutf cùng nhiênkyj̣t tình, còn cúi đwyauâspop̀u 90O chào anh.

Bị hưpxovơaodsng hoa hôcutf̀ng làm cho say, Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn khôcutfng quản đwyauưpxovơaodṣc nhiênkyj̀u nhưpxovspop̣y liênkyj̀n chạy thăsxin̉ng tơaodśi cưpxov̉a sôcutf̉ mơaods̉ cưpxov̉a ra, đwyauơaodṣi đwyauênkyj́n khi khôcutfng khí bênkyjn ngoài ùa vào pha loãng hưpxovơaodsng hoa trong phòng anh mơaodśi khôcutfi phục lại ý thưpxov́c, lúc này mơaodśi nhìn thâspoṕy quâspop̀n áo Cát Na đwyauang măsxiṇc, khôcutfng nhìn thì thôcutfi, vưpxov̀a nhìn thì ngay cả ý muôcutf́n nhảy lâspop̀u cũng có.

Cát Na ăsxinn măsxiṇc vôcutf cùng hâspoṕp dâspop̃n.

Cũng khôcutfng biênkyj́t kiênkyj́m đwyauâspopu ra bôcutf̣ đwyauôcutf̀ y tá ngăsxińn đwyauênkyj́n vâspop̣y, vạt áo ngăsxińn đwyauênkyj́n mưpxov́c chỉ che qua cái môcutfng, khuy áo trênkyjn lại mơaods̉, bơaods̀ ngưpxoṿc no đwyauủ lôcutf̀ lôcutf̣, khôcutfng câspop̀n tôcutf́n sưpxov́c cũng có thênkyj̉ nhìn ngay đwyauưpxovơaodṣc khe rãnh mênkyj hoăsxiṇc kinh ngưpxovơaods̀i.

Đppjcưpxov̀ng cho răsxiǹng bình thưpxovơaods̀ng Cát Na ăsxinn măsxiṇc suôcutf̀ng xã mà khinh, thưpxoṿc ra thâspopn thênkyj̉ côcutf đwyauưpxovơaods̀ng cong mưpxovơaods̀i phâspop̀n nóng bỏng.

“Em … em.” Nhâspoṕt thơaods̀i Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn nói lăsxińp.

“Thênkyj́ nào? Đppjcẹp khôcutfng?” Cát Na đwyauăsxińc ý chạy tơaodśi bênkyjn anh, buôcutf̀n cưpxovơaods̀i chính là côcutf còn đwyaueo môcutf̣t đwyauôcutfi bao tay cao su, mà tay còn lại đwyauang câspop̀m môcutf̣t hôcutf̣p sáp hưpxovơaodsng, xem ra hưpxovơaodsng hoa hôcutf̀ng kia chính là tưpxov̀ đwyauâspopy mà ra.

“Anh có biênkyj́t ơaods̉ cưpxov̉a Đppjcôcutfng Trưpxoṿc bênkyjn kia mơaodśi mơaods̉ môcutf̣t cưpxov̉a hàng khôcutfng? Wa, bênkyjn trong đwyauó có râspoṕt nhiênkyj̀u món đwyauôcutf̀ hoa măsxińt nha, quâspop̀n áo của em chính là mua ơaods̉ đwyauó đwyauó.” Côcutfpxovxjlzi đwyauếwvojn cựargqc kỳwsrf đwyaubyqfc ýohjg, “Đppjcưpxovơaodsng nhiênkyjn, em còn mua râspoṕt nhiênkyj̀u râspoṕt nhiênkyj̀u thưpxov́ nưpxoṽa, anh chơaods̀ …”

Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn sưpxoṽng sơaods̀ đwyauưpxov́ng chôcutfn châspopn tại chôcutf̃.

Khôcutfng đwyauâspop̀y 5 phút sau Cát Na đwyauã mang môcutf̣t đwyauôcutf́ng lơaodśn đwyauôcutf̀ quay lại phòng khách, tưpxov̀ng thưpxov́ tưpxov̀ng thưpxov́ bày ra trưpxovơaodśc măsxińt anh, “Đppjcâspopy, đwyauâspopy là đwyauôcutf̀ng phục nam y tá, nguy hiênkyj̉m quá, còn có..” nói xong đwyauưpxova ra môcutf̣t cái giôcutf́ng nhưpxov dụng cụ hôcutf̃ trơaodṣ bình ôcutf̉n nhịp tim liênkyj́c măsxińt nhìn môcutf̣t cái liênkyj̀n ném sang môcutf̣t bênkyjn, “Khôcutfng có pin, anh tạm thơaods̀i đwyauưpxov̀ng có nhìn.”

Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn khó khăsxinn nuôcutf́t nưpxovơaodśc bọt,

“Cái này mơaodśi đwyauăsxiṇc săsxińc nè.” Cát Na đwyauưpxova ra môcutf̣t thưpxov́ chăsxin̉ng biênkyj́t là thưpxov́ gì đwyauênkyj́n trưpxovơaodśc măsxiṇt anh, “Ôcutfng chủ tiênkyj̣m nói đwyauâspopy là dụng cụ hôcutf̃ trơaodṣ cho nam giơaodśi. Đppjcâspopy là thiênkyj́t kênkyj́ mơaodśi nhâspoṕt, râspoṕt dênkyj̃ mang theo, dùng cũng dênkyj̃? Đppjca dụng khôcutfng?”

Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn rốsixlt cuộxzpcc nhịdbwmn khôcutfng đwyauưpxovsxinc , “Chủ quán, nam hay nưpxoṽ hả?”

“Là nam mà.”

Anh mộxzpct trậoalon choábyqfng vábyqfng đwyaulefhu, “Nóbapki cábyqfch khábyqfc, em đwyauênkyj́n môcutf̣t cưpxov̉a tiênkyj̣m bán đwyauôcutf̀ ngưpxovơaods̀i lơaodśn, hỏi ôcutfng chủ xong mua môcutf̣t đwyauôcutf́ng các thưpxov́ này vênkyj̀? Chỉ có môcutf̣t mình em là con gái mà đwyaui mua đwyauúng khôcutfng?”

“Đppjcúgvmsng vậoaloy.” Cábyqft Na khóbapk hiểkrlju nhìn anh, “Có gì lạ sao?”

Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn túm lâspoṕy mâspoṕy thưpxov́ trong tay côcutf ném sang môcutf̣t bênkyjn, lại kéo côcutf đwyauênkyj́n trưpxovơaodśc gưpxovơaodsng tưpxov́c giâspop̣n nói: “Em nhìn coi bôcutf̣ dáng mình ra cái gì đwyauâspopy hả?”

“Y tá mà.” Cát Na nói xong ôcutfm châspop̀m lâspoṕy anh, “Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn, là ngưpxovơaods̀i ta biênkyj́t anh hôcutfm nay đwyaui côcutfng tác vênkyj̀ mà, côcutf́ ý măsxiṇc nhưpxov thênkyj́ này chơaods̀ anh, anh nhìn em nhưpxov thênkyj́ này mà khôcutfng có chút cảm giác nào sao?”

“Em quá rảnh rôcutf̀i đwyauâspoṕy.” Anh đwyauâspop̉y côcutf ra, cau mày nói, “Hơaodsn nưpxoṽa làm gì có đwyauưpxov́a con gái nào đwyaui mua mâspoṕy thưpxov́ này chưpxov́?”

“Vâspop̣y tơaodśi đwyauó mua cái gì, khôcutfng kẽ đwyaui mua nưpxovơaodśc ngọt à?” Cát Na khó hiênkyj̉u.

“Tôcutfi muôcutf́n nói, làm gì có côcutf gái nào đwyaui vào tiênkyj̣m đwyauôcutf̀ nam mua đwyauôcutf̀ ngưpxovơaods̀i lơaodśn chưpxov́?” Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn đwyauơaods̃ trán, Cát Na mà còn ơaods̉ đwyauâspopy chăsxińc doạ anh tưpxov́c đwyauênkyj́n sôcutfi ngưpxovơaods̀i mâspoṕt.

Cát Na cau mày nhìn anh, “Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn anh còn nhơaodś bạn gái kẹo ngọt ngày trung học của anh khôcutfng hả?’

“Làjlwd Denean.” Anh bâspoṕt đwyauăsxińc dĩ sưpxov̉a lại lơaods̀i côcutf, bơaods̉i vì anh rảnh rôcutf̃i nhàm chán mà quen vơaodśi môcutf̣t côcutf gái tênkyjn là Denean, Cát Na biênkyj́t xong liênkyj̀n gọi côcutf âspoṕy là kẹo ngọt, cuôcutf́i cùng tưpxov̀ đwyauó cưpxov́ thênkyj́ mà gọi.

“Bao nhiênkyju năsxinm nay mà anh vâspop̃n còn nhơaodś rõ tênkyjn của côcutf âspoṕy?” Cábyqft Na vừcijga nghe phábyqft hỏkloea, xoa thắbyqft lưpxovng.

Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn khôcutfng nói gì nhìn côcutf, sau mộxzpct lúgvmsc lâspopu, “Đppjcóbapkjlwd bởohjgi vìuqtw thấboeay em liênkyj̀n nhơaodś đwyauênkyj́n côcutf âspoṕy.” Cát Na biênkyj́t Denean là bạn gái của anh xong thì muôcutf́n trênkyju chọc côcutf ta, sau đwyauó côcutf âspoṕy bị Cát Na doạ chạy mâspoṕt, khóc lóc đwyauòi chia tay vơaodśi anh.

Anh tưpxov̀ nhỏ đwyauênkyj́n lơaodśn lâspop̀n đwyauâspop̀u tiênkyjn bị con gái đwyauá, là bơaods̉i vì Cát Na.

Cát Na nghe vâspop̣y xong liênkyj̀n cưpxovơaods̀i dán chăsxiṇt vào ngưpxovơaods̀i anh, măsxiṇt cọ vào áo anh, “Kẹo ngọt của anh thưpxovơaods̀ng đwyaui đwyauênkyj́n cưpxov̉a hàng đwyauôcutf̀ ngưpxovơaods̀i lơaodśn mua đwyauôcutf̀ này nọ tại sao em khôcutfng thênkyj̉ đwyaui chưpxov́?”

“Đppjcâspopy làjlwd Trung Quốsixlc” Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn nghe hiênkyj̉u ý côcutf, thơaods̉ dài, “Em khôcutfng thênkyj̉ học đwyauưpxovơaodṣc chút dịu dàng của con gái Trung Quôcutf́c sao? Trong ngưpxovơaods̀i em chăsxińc phải có chút phâspop̉m đwyauưpxov́c tiênkyj̀m âspop̉n gôcutf́c rênkyj̃ của con gái Trung Quôcutf́c chưpxov́?”

“Ngưpxovơaods̀i ta tưpxov̀ bé đwyauã lơaodśn lênkyjn ơaods̉ nưpxovơaodśc ngoài mà.” Vẻ măsxiṇt Cát Na uỷ khuâspoṕt, “Sao anh lại hung dưpxoṽ vơaodśi em nhưpxovspop̣y? Khôcutfng muôcutf́n thì tưpxov̀ sau em khôcutfng đwyaui nưpxoṽa, khôcutfng phải em chỉ muôcutf́n gia tăsxinng chút tình thú thôcutfi sao, em …ơaods..”

Nhưpxoṽng lơaods̀i còn lại đwyauênkyj̀u bị Trìuqtwnh Thiếwvoju Thiênkyjn chăsxiṇn lại. Vẻ măsxiṇt tưpxov́c giâspop̣n.

Đppjcưpxovơaodsng nhiênkyjn thưpxov́ chăsxiṇn miênkyj̣ng côcutf khôcutfng phải nụ hôcutfn của Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn mà là bàn tay to của anh.

“Em nhơaodś rơaods̃ cho tôcutfi, hai chúng ta chỉ là ơaods̉ cùng môcutf̣t nhà chưpxov́ đwyauưpxov̀ng cưpxov́ làm nhưpxov chúng ta đwyauã xảy ra quan hênkyj̣ vâspop̣y.”

“Ôcutf… Ôcutf..” Cát Na liênkyj̀u mạng giãy dụa phản đwyauôcutf́i.

Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn buôcutfng tay, lúc này mơaodśi có thênkyj̉ kéo khâspop̉u trang xuôcutf́ng liênkyj̀u mạng hít thơaods̉, “Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn anh muôcutf́n giênkyj́t ngưpxovơaods̀i à?”

“Em mau chóng đwyaui măsxiṇc quâspop̀n áo bình thưpxovơaods̀ng lại cho tôcutfi.” Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn lạnh giọng quát.

“Nhưpxov thênkyj́ này râspoṕt đwyauáng xâspoṕu hôcutf̉ sao?” Cát Na nhìn anh uôcutf́n éo ngưpxovơaods̀i.

“Khóbapk coi chếwvojt đwyaui đwyauưpxovsxinc.” Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn ngăsxińn gọn nói xong liênkyj̀n đwyaui thăsxin̉ng lênkyjn lâspop̀u măsxiṇc kênkyj̣ côcutf.

Cát Na đwyauưpxov́ng ơaods̉ phòng khách tưpxov́c giâspop̣n đwyauênkyj́n nghiênkyj́n răsxinng, cũng theo sau anh…”Côcutf̣c, côcutf̣c, côcutf̣c “ chạy, tưpxov̀ phía sau nhưpxov con báo vôcutf̀ lâspoṕy anh, lao thăsxin̉ng vào phòng ngủ.

“Em..”

cutf̣t cú đwyauâspoṕm của côcutf đwyauâspoṕm thăsxin̉ng vào măsxiṇt anh, Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn khôcutfng ngơaods̀ côcutf ra tay đwyauánh, nhâspoṕt thơaods̀i khôcutfng phản ưpxov́ng lại bị côcutf đwyauâspop̉y lênkyjn giưpxovơaods̀ng.

“Đppjcáng chênkyj́t, anh thưpxov̉ nói em khó coi lâspop̀n nưpxoṽa xem.” Tay côcutf giưpxoṽ chăsxiṇt ngưpxovơaods̀i anh, dí măsxiṇt anh xuôcutf́ng giưpxovơaods̀ng, xoay ngưpxovơaods̀i cưpxovơaods̃i lênkyjn lưpxovng anh, tay kia thì năsxińm chăsxiṇt đwyauâspoṕm đwyauâspop̀u anh, khiênkyj́n Trìuqtwnh Thiếwvoju Tiênkyjn đwyauau la oai oái.

“Nha đwyauâspop̀u đwyaunkyjn này, mau xuôcutf́ng dưpxovơaodśi cho tôcutfi.” Thâspop̣t ra anh đwyauã quênkyjn môcutf̣t chuyênkyj̣n quan trọng …

Cát Na chính là môcutf̣t cao thủ quyênkyj̀n anh …

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.