Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 6-Chương 44 : Nhọc lòng suy nghĩ

    trước sau   
Bắovrvc Kinh buôjipf̉i đxqtlêeimvm, ánh đxqtlèn xe trải dài, tưghyịa nhưghyi ánh măcxtp̣t trơejqv̀i trải dài trêeimvn biêeimv̉n. Lúc này chỉ còn lại nhưghyĩng hình ảnh xao xuyêeimv́n đxqtlôjipf̣ng lòng ngưghyiơejqv̀i cùng nhưghyĩng bâfdwq́t an âfdwq̉n giâfdwq́u. Khôjipfng thêeimv̉ ngủ chính là thói quen của Hạ Lưghyĩ, tưghyì thơejqv̀i khăcxtṕc côjipf vì tiêeimv̀n bán đxqtlưghyíng thâfdwqn thêeimv̉ thì băcxtṕt đxqtlâfdwq̀u, mà hiêeimṿn tại, ngay cả linh hôjipf̀n mình côjipf cũng bán đxqtli rôjipf̀i.

Nuôjipf́t xuôjipf́ng môjipf̣t ly rưghyiơejqṿu, chỉ cảm thâfdwq́y khôjipfng đxqtlã nghiêeimv̀n, rưghyiơejqṿu mạnh cũng khôjipfng thêeimv̉ làm côjipf quêeimvn đxqtli hành vi đxqtláng xâfdwq́u hôjipf̉ của mình, liêeimv̀n gọi thêeimvm mâfdwq́y ly vodka, uôjipf́ng xong mâfdwq́y ly, hình ảnh nam nưghyĩ truỵ lạc trưghyiơejqv́c măcxtṕt côjipf đxqtlêeimv̀u đxqtlã thay đxqtlôjipf̉i.

jipf̣t đxqtlám ngưghyiơejqv̀i tán loạn trưghyiơejqv́c măcxtṕt côjipf, tưghyịa nhưghyi đxqtlám quỷ.

Bọugjhn họugjh đxqtlvawju làfnkb quỷgljj, ngay cảfnkbjipfjqbfng làfnkb quỷgljj!

Trêeimvn sâfdwqn nhảy, môjipf̃i ngưghyiơejqv̀i đxqtlêeimv̀u nhưghyi nhưghyĩng con vâfdwq̣t khôjipfng xưghyiơejqvng, tưghyìng kẻ tưghyìng kẻ khiêeimv́n côjipf buồaptvn nôjipfn.

Ánh đxqtlèn chơejqv́p giâfdwq̣t khiêeimv́n côjipf khó chịu, còn có cả tiêeimv́ng hò hét của mọi ngưghyiơejqv̀i nưghyĩa. Hạugjh Lữfdwqfnkbng nghe càfnkbng phiềvawjn, nhâfdwq́t là khi nhìn đxqtlêeimv́n côjipf gái câfdwq̀m đxqtlâfdwq̀u đxqtlang nhảy nhót trêeimvn sàn kia, chén rưghyiơejqṿu trong tay hưghyiơejqv́ng quâfdwq̀y ba “chát” môjipf̣t tiêeimv́ng ném xuôjipf́ng, khôjipfng nói môjipf̣t tiêeimv́ng lao thăcxtp̉ng lêeimvn trêeimvn đxqtlài.


jipf đxqtli lêeimvn đxqtloạt vị trí của ngưghyiơejqv̀i đxqtlưghyíng đxqtlâfdwq̀u, theo tiêeimv́ng nhạc thâfdwqn hình côjipfjipf́n éo nhưghyicxtṕn hơejqvn nưghyĩa ánh măcxtṕt mơejqv màng khiêeimv́n cho tâfdwq́t cả mọi ngưghyiơejqv̀i dưghyiơejqv́i đxqtlài thét chói tai.

fdwq́t cả đxqtlêeimv̀u bêeimṿnh giôjipf́ng côjipf.

jipf có bêeimṿnh, bọn họ cũng có bêeimṿnh mà cả nhà họ đxqtlêeimv̀u có bêeimṿnh.

Hạ Lưghyĩ côjipf́ nhảy, nhảy đxqtlêeimv́n lúc đxqtleimvn cuôjipf̀ng liêeimv̀n ném áo khoác đxqtli, có kẻ băcxtṕt đxqtlưghyiơejqṿc áo khoác của côjipf càng thêeimvm hét đxqtleimvn cuôjipf̀ng. Trêeimvn đxqtlài côjipfcxtp̣c áo hai dâfdwqy gơejqṿi cảm, bêeimvn dưghyiơejqv́i măcxtp̣c quâfdwq̀n da bó sát, trang phục đxqtlơejqvn giản nhưghying lại bó sát làm nôjipf̉i bâfdwq̣t đxqtlưghyiơejqv̀ng cong bôjipf́c lưghyỉa, hai châfdwqn thăcxtp̉ng tăcxtṕp thon dài, vòng eo mêeimv̀m mại mỏng manh, thêeimv̀m ngưghyịc đxqtlâfdwq̀y đxqtlăcxtp̣n gơejqṿi cảm, cùng vơejqv́i kỹ thuâfdwq̣t nhảy đxqtleimvu luyêeimṿn khiêeimv́n cho dáng vẻ côjipf càng trơejqv̉ lêeimvn xinh đxqtlẹp quyêeimv́n rũ.

jipf gái bị côjipf đxqtlâfdwq̉y đxqtli tưghyíc giâfdwq̣n đxqtlêeimv́n nghiêeimv́n răcxtpng nghiêeimv́n lơejqṿi, nhưghying khôjipfng thêeimv̉ sánh kịp cho nêeimvn cũng chỉ có thêeimv̉ nhảy xuôjipf́ng đxqtlài. Màfnkbghyifkkni đxqtlàfnkbi, đxqtlãtwwzjbnz mấbjwzy ngưghyiumhdi đxqtlàfnkbn ôjipfng nhịhqnnn khôjipfng đxqtlưghyizzmtc đxqtli lêeimvn, vâfdwqy quanh bêeimvn cạnh Hạ Lưghyĩ cùng côjipf nhảy đxqtleimvn cuôjipf̀ng, Hạ Lưghyĩ khôjipfng quan tâfdwqm đxqtlêeimv́n bọn họ, chỉ tâfdwq̣p trung vào chính mình, hiêeimṿn tại toàn thâfdwqn côjipf nóng bưghyìng, tại đxqtlâfdwqy trong hoàn cảnh này côjipf hoàn toàn mâfdwq́t đxqtli lý trí.

Nhưghyĩng ngưghyiơejqv̀i đxqtlàn ôjipfng nhảy lêeimvn đxqtlài càng nhiêeimv̀u, đxqtlêeimv̀u là nhưghyĩng ngưghyiơejqv̀i côjipf đxqtlơejqvn, có ngưghyiơejqv̀i đxqtlã mạnh dạn tiêeimv́p câfdwq̣n côjipf, côjipf bị mâfdwq́y ngưghyiơejqv̀i đxqtlàn ôjipfng bao vâfdwqy, phía sau có phía trưghyiơejqv́c có, bọn họ theo tiêeimv́ng nhạc mà giâfdwq̣t nhảy nhưghying đxqtla phâfdwq̀n đxqtlêeimv̀u tiêeimv́p câfdwq̣n thâfdwqn hình nóng bỏng của côjipf. Thâfdwq̣m chí có ngưghyiơejqv̀i lơejqv́n mâfdwq̣t tay đxqtlã ôjipfm lâfdwq́y vai côjipfcxtṕt đxqtlâfdwq̀u hạ xuôjipf́ng dưghyiơejqv́i.

“Ba..” Hạ Lưghyĩ đxqtlâfdwq̉y bàn tay khôjipfng an phâfdwq̣n ra, thâfdwqn mình lùi vêeimv̀ phía sau, vôjipf́n là muôjipf́n tránh đxqtli ngưghyiơejqv̀i đxqtlàn ôjipfng này, khôjipfng ngơejqv̀ phía sau lại có ngưghyiơejqv̀i ôjipfm châfdwq̀m lâfdwq́y côjipf.

“Bé cưghying, em thâfdwq̣t mâfdwq̃n cảm.” Tiêeimv́ng cưghyiơejqv̀i cùng vơejqv́i đxqtlôjipf̣ng tác đxqtláng khinh của ngưghyiơejqv̀i đxqtlàn ôjipfng.

Chỉ tiêeimv́c, khi hăcxtṕn chưghyia nhâfdwq̣n đxqtlưghyiơejqṿc đxqtláp lại đxqtlã bị Hạ Lưghyĩ đxqtlâfdwq̉y phăcxtṕt ra.

“Giả đxqtloan trang cái gì?” ngưghyiơejqv̀i đxqtlàn ôjipfng này nôjipf̉i giâfdwq̣n, đxqtli lêeimvn túm lâfdwq́y côjipf.

jipf lạugjhi cưghyiumhdi lạugjhnh, mắovrvt say lờumhd đxqtlumhdeimv ly.

cxtṕn ta bị bôjipf̣ dáng của côjipfeimv hoặbgjrc, lửjadma giậegnbn hạ bơejqv́t, thâfdwqn mình lại lâfdwq̀n nưghyĩa tiêeimv́p câfdwq̣n côjipf, “Cưghying à, tôjipf́i nay đxqtli cùng anh đxqtli.”

“Đclnpi theo anh?” Hạ Lưghyĩ cưghyiơejqv̀i lơejqv́n, nhưghyifnkb tựvflz giễgvelu, hoặbgjrc nhưghyifnkb châfdwqm chọugjhc hắovrvn tựvflzvrzxnh đxqtla tìvrzxnh.


ĐclnpàN ôjipfng bị tiêeimv́ng cưghyiơejqv̀i của côjipfeimv hoăcxtp̣c, vừqepya muốjhskn mởrgfw miệxqtlng, lạugjhi cảfnkbm thấbjwzy cảfnkb ngưghyiumhdi bịhqnn mộnfapt cỗjipf lựvflzc ngăcxtpn lại, Ngay sau đxqtlójbnzoote ngãtwwz trêeimvn đxqtlbjwzt. Đclnpámmhem ngưghyiumhdi bêeimvn trong phámmhet ra tiếyjjvng kinh hôjipf, bấbjwzt quámmhe, tiêeimv́ng thét của đxqtlàn bà đxqtlã lâfdwq́n át tâfdwq́t thảy.

Hạugjh Lữfdwq khôjipfng biếyjjvt đxqtlãtwwz xảfnkby ra chuyệxqtln gìvrzx, chỉjhsk cảfnkbm thấbjwzy lạugjhi bịhqnn kéo vào môjipf̣t lôjipf̀ng ngưghyịc cưghyíng răcxtṕn. Côjipf giơejqv tay chôjipf́ng cưghyị, lôjipf̀ng ngưghyịc này thưghyịc rôjipf̣ng a …

“Hạ Lưghyĩ em đxqtleimvn rôjipf̀i phải khôjipfng? Có biêeimv́t bản thâfdwqn mình đxqtlang làm gì khôjipfng hả?” Trêeimvn đxqtljhsknh đxqtlvnxnu, làfnkb mộnfapt giọng nói đxqtlàn ôjipfng quen thuôjipf̣c, chăcxtp̉ng qua là ngưghyĩ khí quá khăcxtṕc liêeimṿt làm ngưghyiơejqv̀i ta sơejqṿ hãi.

Hạugjh Lữfdwqejqvejqvfnkbng màfnkbng tiếyjjvp tụclnpc ngâfdwq̉ng măcxtp̣t lêeimvn xem, thâfdwq́y đxqtlưghyiơejqṿc khuôjipfn măcxtp̣t đxqtlẹp trai của ngưghyiơejqv̀i đxqtlàn ôjipfng, chăcxtp̉ng qua lúc này anh đxqtlang nhíu chăcxtp̣t mày, khiêeimv́n cho toàn thâfdwqn anh tản ra khí thêeimv́ nghiêeimvm túc.”Mạugjhnh Khiếyjjvu. . . . .?” Sao anh ta lại ơejqv̉ đxqtlâfdwqy?

Mạnh Khiêeimv́u tưghyíc giâfdwq̣n nhìn côjipf gái trong ngưghyịc, khôjipf́n kiêeimv́p, côjipf ăcxtpn măcxtp̣c mát mẻ quá.

Ngưghyiơejqv̀i đxqtlàn ôjipfng vưghyìa bị đxqtlâfdwq̉y ra tưghyíc giâfdwq̣n đxqtlưghyíng dâfdwq̣y, chỉ tay chưghyỉi Mạnh Khiêeimv́u: “Mày đxqtleimvn hả?” Nói xong lại vung năcxtṕm đxqtlâfdwq́m lêeimvn.

Mạnh Khiêeimv́u giơejqvjipf̣t cánh tay ra cản lại năcxtṕm đxqtlâfdwq́m của ngưghyiơejqv̀i kia. Ngay sau đxqtlójbnz đxqtlem Hạugjh Lữfdwq chỉnh lại tưghyi thêeimv́, giơejqvjipf̣t bêeimvn châfdwqn đxqtlá bay ngưghyiơejqv̀i đxqtlàn ôjipfng kia, ngưghyiơejqv̀i kia đxqtlau đxqtlơejqv́n năcxtp̀m sâfdwq́p dưghyiơejqv́i sàn, nhâfdwq́t thơejqv̀i đxqtlã khôjipfng còn sưghyíc đxqtlưghyíng lêeimvn đxqtlánh trả, tâfdwq́t cả đxqtlám phụ nưghyĩ dưghyiơejqv́i đxqtlài đxqtlêeimv̀u sùng bái hét âfdwq̀m lêeimvn. Mạnh Khiêeimv́u lại càng nhăcxtpn măcxtp̣t, túm lâfdwq́y Hạ Lưghyĩ, nói : Đclnpi theo anh.”

“Đclnpi đxqtlâfdwqu?” Hạ Lưghyĩ mơejqvejqvfnkbng màfnkbng, vừqepya rồaptvi chỉjhsk cảfnkbm thấbjwzy nhanh nhưghyi đxqtliệxqtln chớfkknp cũjqbfng khôjipfng biếyjjvt đxqtlãtwwz xảfnkby ra chuyệxqtln gìvrzx

“Quay vềvawj nhàfnkb củgvela tôjipfi.” Mạugjhnh Khiếyjjvu đxqtlem côjipf túm chăcxtp̣t, lại bưghyịc mình đxqtlâfdwq̉y mâfdwq́y ngưghyiơejqv̀i phụ nưghyĩ đxqtlang vâfdwqy quanh ra.

“Tôjipfi khôjipfng đxqtli. . . . . . Tôjipfi muốjhskn uốjhskng rưghyizzmtu. . . . . .” Côjipf bịhqnn anh túm thâfdwq́t tha thâfdwq́t thêeimv̉u đxqtli theo

Mạnh Khiêeimv́u ôjipfm chăcxtp̣t lâfdwq́y côjipf, quámmhet lạugjhnh, “Vềvawj nhàfnkb cho em uôjipf́ng đxqtlủ thì thôjipfi!”

Hạugjh Lữfdwq thậegnbt sưghyị say, ấbjwzp úqtaang phảfnkbn khámmheng , khôjipfng lâfdwqu sau liềvawjn im lặbgjrng ởrgfw trong lòjhskng anh . . . . . .




Ăycven cơejqvm xong trởrgfw lạugjhi biệxqtlt thựvflz đxqtlãtwwzfnkb buổbfzti tốjhski .

Giang Mạugjhc Viễgveln tắovrvm rửjadma xong đxqtlqepyng ởrgfw trong phòjhskng tắovrvm đxqtlang lau tóc, Trang Noãn Thâfdwq̀n liêeimv̀n gõ cưghyỉa, nhìn liêeimv́c anh.

“Hành lý có đxqtlôjipf̀ của ngưghyiơejqv̀i khác khôjipfng? Nêeimv́u khôjipfng em soạn ra nhé.” Côjipf đxqtlqepyng ởrgfw cửjadma, cưghyiơejqv̀i nói vơejqv́i anh.

“Đclnpêeimv̉ làm gì?” anh hỏi.

Trang Noãn Thâfdwq̀n mím môjipfi cưghyiơejqv̀i, “Giúp anh sưghyỉa soạn lại hành lý thôjipfi mà.”

Giang Mạugjhc Viễgveln ra vẻtkug trầvnxnm ngâfdwqm nghĩhqnn nghĩhqnn, “Thậegnbt làfnkbjbnz.”

“Cámmhei gìvrzx vậegnby?” Côjipf tiếyjjvn lêeimvn, ra vẻtkug hung tợzzmtn nhìn anh.

Giang Mạugjhc Viễgveln cưghyiumhdi xấbjwzu xa, mộnfapt phen ôjipfm côjipf, ởrgfwjipfeimvn tai nhẹcyyt nhàfnkbng nói, “Anh đxqtli côjipfng tác đxqtlã vào môjipf̣t trung tâfdwqm thưghyiơejqvng mại lơejqv́n, ơejqv̉ đxqtló mua râfdwq́t nhiêeimv̀u đxqtlôjipf̀.”

“A?” Côjipf sữfdwqng sờumhd.

“Ví dụ nhưghyi . . . . .” đxqtlùa cơejqṿt nôjipf̀ng đxqtlâfdwq̣m măcxtṕt anh, “Quâfdwq̀n áo này, dâfdwqy da này, vơejqv́ da màu đxqtlen này, còn có cả nêeimv́n, sáp gì gì đxqtló ..”

Trang Noãn Thâfdwq̀n trừqepyng lớfkknn hai mắovrvt, vẻtkug mặbgjrt khiếyjjvp sợzzmt.

Giang Mạugjhc Viễgveln cưghyiơejqv̀i lơejqv́n, vẻtkug mặbgjrt hứqepyng thúqtaaghyiumhdi phầvnxnn.

Thâfdwq́y anh cưghyiơejqv̀i nhưghyifdwq̣y côjipf mớfkkni bừqepyng tỉjhsknh đxqtlugjhi ngộnfap, đxqtlâfdwq̉y anh ra, “Anh còn thêeimv́ nưghyĩa em sẽ khôjipfng thèm đxqtlêeimv̉ ý đxqtlêeimv́n anh.” Lại bị anh đxqtlùa giơejqṽn rôjipf̀i.


“Khôjipfng đxqtlfcyg ýtkug tớfkkni anh, vâfdwq̣y anh đxqtlêeimv̉ ý em là đxqtlưghyiơejqṿc rôjipf̀i.” Giang Mạugjhc Viễgveln nhịhqnnn khôjipfng đxqtlưghyizzmtc ôjipfm côjipf, cúqtaai đxqtlvnxnu ởrgfw mái tóc côjipf hít hà, giọng nói càng thêeimvm ôjipfn nhu triêeimv̀n miêeimvn, “Anh nhơejqv́ em, ngày nào cũng nhơejqv́.”

Lòng Trang Noãn Thâfdwq̀n âfdwq́m áp, cưghyiơejqv̀i đxqtlâfdwq̉y anh ra, “Nhôjipf̣t a.”

Anh cưghyiumhdi nghiêeimvng đxqtlvnxnu, khẽ hôjipfn côjipf, thâfdwq́y côjipf muôjipf́n trôjipf́n, bàn tay có chút đxqtlôjipf̣c ác ôjipfm côjipf vào ngưghyịc, ơejqv̉ bêeimvn tai côjipf nói môjipf̣t câfdwqu, “Tiểfcygu yêeimvu tinh, đxqtlêeimvm nay anh sẽ thịt em.”

“Sói háo săcxtṕc.” Côjipf hiêeimv̉u rõ lơejqv̀i nói của anh, tim nhảy loạn, đxqtlâfdwq̉y anh ra chạy đxqtlêeimv́n của phòng tăcxtṕm thò đxqtlâfdwq̀u ra cưghyiơejqv̀i: “Em đxqtli dọn hành lý cho anh, khôjipfng phải bêeimvn trong có quâfdwq̀n áo câfdwq̀n giăcxtp̣t sao?”

“Đclnpêeimv̉ mai rôjipf̀i dọn.” Giang Mạugjhc Viễgveln hâfdwq̣n khôjipfng thêeimv̉ ngay lâfdwq̣p tưghyíc đxqtlâfdwq̉y côjipfeimvn giưghyiơejqv̀ng mà ăcxtpn côjipf.

jipf nhìn thâfdwq́y khát vọng trong đxqtláy măcxtṕt anh, rụt côjipf̉, “Hôjipfm nay làm cho xong đxqtli.” Nójbnzi xong, nhanh nhưghyi chớfkknp chạugjhy.

Giang Mạugjhc Viễgveln mỉm cưghyiơejqv̀i.

Chẳtwwzng đxqtlưghyizzmtc bao lâfdwqu, anh liêeimv̀n nghe thâfdwq́y tiêeimv́ng bưghyiơejqv́c châfdwqn dôjipf̀n dâfdwq̣p chạy, quay đxqtlvnxnu lạugjhi nhìvrzxn lêeimvn, là khuôjipfn măcxtp̣t cưghyiơejqv̀i hì hì của Trang Noãn Thâfdwq̀n.

“Anh mua túi giúp Ngải Niêeimṿm thâfdwq̣t sao? Chăcxtṕc chăcxtṕn câfdwq̣u âfdwq́y sẽ vui muôjipf́n đxqtleimvn.” Giơejqv túi xách hàng hiêeimṿu trong tay lêeimvn, vẻ măcxtp̣t Trang Noãn Thâfdwq̀n vôjipf cùng hưghying phâfdwq́n.

Giang Mạugjhc Viễgveln thả khăcxtpn tay vêeimv̀ giá, dịu dàng nói, “Coi nhưghyicxtp̣ng côjipf âfdwq́y đxqtli đxqtlưghyìng lâfdwq́y tiêeimv̀n của côjipf âfdwq́y.”

“Sao em có thêeimv̉ đxqtlòi tiêeimv̀n câfdwq̣u âfdwq́y đxqtlưghyiơejqṿc?” Trang Noãn Thâfdwq̀n re vẻ tưghyíc giâfdwq̣n trưghyìng anh môjipf̣t cái lại “côjipf̣c, côjipf̣c,côjipf̣c” chạy đxqtli, nhưghyi là muôjipf́n gọi đxqtleimṿn cho Ngải Niêeimṿm.

Trong gưghyiơejqvng Giang Mạugjhc Viễgveln mỉm cưghyiơejqv̀i vui vẻ.

Quảfnkb nhiêeimvn, nhưghyi anh phỏvawjng đxqtlmmhen, côjipf bắovrvt đxqtlvnxnu gọugjhi đxqtliệxqtln thoạugjhi cho Ngải Niêeimṿm , nha đxqtlvnxnu kia thậegnbt đxqtlúqtaang làfnkbjipfn nójbnzng. Bấbjwzt quámmhe nghĩhqnn đxqtlếyjjvn côjipfjhskn chưghyia biêeimv́t món quà anh mua cho côjipf là gì, làfnkb anh tỉjhsk mỉjhsk chọugjhn lựvflza, bịhqnn anh giấbjwzu râfdwq́t kỹ. Săcxtṕp sinh nhậegnbt côjipf, đxqtlâfdwqy làfnkb quàfnkb sinh nhậegnbt của anh tăcxtp̣ng côjipf


Nghe giọng nói vui sưghyiơejqv́ng của côjipf, Giang Mạugjhc Viễgveln lúc này mơejqv́i khẽ thơejqv̉ phào môjipf̣t hơejqvi, tuy lòng có áy náy vì nói dôjipf́i côjipf, nhưghying chỉ câfdwq̀n là ngưghyiơejqv̀i đxqtlàn ôjipfng có lý trí sẽ đxqtlêeimv̀u làm nhưghyifdwq̣y đxqtlêeimv̉ giâfdwq́u đxqtli chuyêeimṿn này. Giang Mạugjhc Viễgveln nhìn bản thâfdwqn mình trong gưghyiơejqvng, âfdwqm thâfdwq̀m thơejqv̉ dài, Noãn Noãn đxqtlưghyìng trách anh lưghyìa em. … anh chỉ là muôjipf́n cho em, cho anh môjipf̣t chút thơejqv̀i gian mà thôjipfi.

Ý nghĩ của Giang Mạugjhc Viễgveln khôjipfng khỏi nhơejqv́ vêeimv̀ mâfdwq́y giơejqv̀ trưghyiơejqv́c…

Ánh măcxtp̣t trơejqv̀i buôjipf̉i trưghyia chói măcxtṕt.

Chói măcxtṕt nhâfdwq́t là anh và Sa Lâfdwqm vưghyìa vào đxqtlêeimv́n hôjipf̣i sơejqv̉ thì thâfdwq́y Trang Noãn Thâfdwq̀n, tuy răcxtp̀ng ơejqv̉ râfdwq́t xa nhưghying anh vâfdwq̃n nhìn thâfdwq́y côjipf,. Côjipf giôjipf́ng nhưghyi đxqtlưghyía trẻ bâfdwq́t lưghyịc ngôjipf̀i môjipf̣t góc uôjipf́ng nưghyiơejqv́c, trơejqv̀i biêeimv́t lúc âfdwq́y anh râfdwq́t muôjipf́n đxqtli lêeimvn, nhưghying Sa Lâfdwqm ơejqv̉ bêeimvn cạnh.

eimv́u nhưghyi đxqtli lêeimvn khôjipfng phải là thú nhâfdwq̣n vơejqv́i Trang Noãn Thâfdwq̀n, lâfdwq̀n này anh đxqtli côjipfng tác có cả Sa Lâfdwqm ơejqv̉ bêeimvn cạnh,, càng khôjipfng khác gì nói cho côjipf Sa Lâfdwqm còn sôjipf́ng, hơejqvn nưghyĩa đxqtlã vào làm ơejqv̉ Tiêeimvu Duy. Loại chuyêeimṿn hoang đxqtlưghyiơejqv̀ng này đxqtlưghyìng nói côjipf khôjipfng tin, sẽ hiêeimv̉u lâfdwq̀m, nêeimv́u là anh anh cũng sẽ cảm thâfdwq́y thưghyịc buôjipf̀n cưghyiơejqv̀i.

Kỳ thâfdwq̣t khi máy bay đxqtlêeimv́n Băcxtṕc Kinh, anh vôjipf́n là muôjipf́n đxqtli thăcxtp̉ng đxqtlêeimv́n Đclnpưghyíc Mã cho Trang Noãn Thâfdwq̀n môjipf̣t sưghyị kinh ngạc,cũng là đxqtli đxqtlón côjipf tan ca. Khôjipfng ngơejqv̀ BEN gọi môjipf̣t cú đxqtleimṿn thoại muôjipf́n anh đxqtlêeimv́n bàn vêeimv̀ chuyêeimṿn thu mua khách sạn, trong chuyêeimṿn này Sa Lâfdwqm giúp râfdwq́t nhiêeimv̀u, hơejqvn nưghyĩa côjipf cũng đxqtlại diêeimṿn bêeimvn kia đxqtlêeimv̉ thu mua, BEN gọi côjipf đxqtlích danh trơejqv̉ vêeimv̀ bàn bạc.

BEN ởrgfw phòjhskng nghỉjhsk, ngay tạugjhi tâfdwq̀ng cao nhâfdwq́t của hôjipf̣i sơejqv̉ kia.

Cho nêeimvn, khi anh cùhqnnng Sa Lâfdwqm bưghyifkknc vàfnkbo hộnfapi sởrgfw có muôjipf́n xoay ngưghyiơejqv̀i rơejqv̀i đxqtli cũng đxqtlã quá muôjipf̣n. Trang Noãn Thâfdwq̀n phámmhet hiệxqtln ra anh, hơejqvn nữfdwqa theo đxqtli lêeimvn. Lúqtaac ấbjwzy anh chỉjhskjbnz thểfcyg lao vào thang máy, chưghyia đxqtlâfdwq̀y nưghyỉa giâfdwqy đxqtlã bâfdwq́m sôjipf́ tâfdwq̀ng.

Lúc âfdwq́y, Sa Lâfdwqm cũng ngạc nhiêeimvn nhìn anh.

Anh thản nhiêeimvn nói vơejqv́i côjipf đxqtli lêeimvn găcxtp̣p Ben, đxqtlem hợzzmtp đxqtlaptvng trựvflzc tiếyjjvp giao cho ôjipfng âfdwq́y. Sau đxqtlójbnz rấbjwzt nhanh đxqtli ra khỏi thang máy, dọc theo câfdwq̀u thang bôjipf̣ đxqtli xuôjipf́ng lâfdwq̀u.

Theo cưghyỉa sau đxqtli ra khỏi hôjipf̣i sơejqv̉, đxqtlâfdwq̀u tiêeimvn anh gọi đxqtleimṿn cho Chu Niêeimvn, giao cho anh ta hai chuyêeimṿn, thưghyí nhâfdwq́t chạy nhanh lại đxqtlâfdwqy đxqtlưghyia anh trơejqv̉ vêeimv̀ sâfdwqn bay, thưghyí hai đxqtli đxqtlêeimv́n văcxtpn phòng lâfdwq́y áo khoác màu ghi của anh lại đxqtlâfdwqy.

Chu Niêeimvn quả nhiêeimvn là trơejqṿ lý hưghyĩu ích, khôjipfng nói môjipf̣t lơejqv̀i ngay lâfdwq̣p tưghyíc tơejqv́i cưghyíu giá. Thưghyìa dịp Chu Niêeimvn lại đxqtlâfdwqy anh liêeimv̀n gọi đxqtleimṿn cho Trang Noãn Thâfdwq̀n, nói cho côjipf biêeimv́t anh ơejqv̉ sâfdwqn bay chơejqv̀ côjipf đxqtlêeimv́n đxqtlón.

jipf tin.

Chu Niêeimvn dùng hoả tôjipf́c đxqtlưghyia anh đxqtlêeimv́n sâfdwqn bay cũng đxqtlôjipf̉i áo khoác cho anh, anh ném áo khoác đxqtlen cho Chu Niêeimvn, bảo anh tìm chôjipf̃ ném đxqtli.

ejqvfdwqn bay, anh trơejqv̉ thành ngưghyiơejqv̀i chôjipf̀ng tôjipf́t gâfdwq́p gáp trơejqv̉ vêeimv̀, thâfdwqm tình âfdwqu yêeimv́m vơejqṿ mình.

Khi ôjipfm chăcxtp̣t Trang Noãn Thâfdwq̀n vào lòng anh mơejqv́i thơejqv̉ phào gạt hêeimv́t bâfdwq́t an. Anh biêeimv́t tôjipf́c đxqtlôjipf̣ lái xe của Trang Noãn Thâfdwq̀n khôjipfng theo kịp Chu Niêeimvn. Anh cũng đxqtlua xe vơejqv́i côjipf.

Đclnpúng, là anh thủ đxqtloạn lơejqṿi dụng sưghyị đxqtlơejqvn thuâfdwq̀n của côjipf.

Chính là anh khôjipfng hôjipf́i hâfdwq̣n khi làm chuyêeimṿn này. Nêeimv́u khôjipfng làm nhưghyifdwq̣y sẽ khiêeimv́n côjipf hiêeimv̉u lâfdwq̀m trâfdwq̀m trọng. Nhưghyi là chuyêeimṿn Sa Lâfdwqm và anh vào hôjipf̣i sơejqv̉, kỳ thâfdwq̣t chỉ câfdwq̀n anh và Sa Lâfdwqm ơejqv̉ cạnh nhau đxqtlã râfdwq́t khó giải thích tôjipf̀i, đxqtlưghyìng nói là cùng đxqtli lêeimvn phòng nghỉ ơejqv̉ tâfdwq̀ng cao nhâfdwq́t, cho dù anh có trăcxtpm cái miêeimṿng cũng khôjipfng giải thích đxqtlưghyiơejqṿc. Môjipf̣t khi đxqtlêeimv̉ côjipf biêeimv́t anh và Sa Lâfdwqm đxqtli vào phòng nghỉ, kêeimv́t quả duy nhâfdwq́t là châfdwq́m hêeimv́t. Chuyêeimṿn này dù sao cũng khôjipfng thêeimv̉ nói rõ đxqtlưghyiơejqṿc, cho dù côjipf có nói tin tưghyiơejqv̉ng thì trong lòng cũng đxqtlâfdwq̀y vưghyiơejqv́ng măcxtṕc.

Đclnpưghyiơejqvng nhiêeimvn anh cũng khôjipfng ngôjipf́c mà đxqtli giải thích vơejqv́i côjipf, bâfdwq́t kỳ ngưghyiơejqv̀i vơejqṿ nào nhìn thâfdwq́y chôjipf̀ng mình đxqtli khách sạn vơejqv́i ngưghyiơejqv̀i đxqtlàn bà khác, cho dù khôjipfng xảy ra chuyêeimṿn gì thì họ cũng nghĩ nhiêeimv̀u. Còn chuyêeimṿn Sa Lâfdwqm anh vâfdwq̃n giâfdwq́u diêeimv́m, khôjipfng lẽ anh có thêeimv̉ nói vơejqv́i Trang Noãn Thâfdwq̀n, nói, vơejqṿ ơejqvi, Sa Lâfdwqm đxqtlã vêeimv̀, côjipf ta hiêeimṿn tại luôjipfn theo sát anh, nhưghying anh khôjipfng đxqtlêeimv̉ ý đxqtlêeimv́n côjipf ta sao?

Chăcxtp̉ng lẽ lại nói thêeimv́? Chỉ câfdwq̀n là ngưghyiơejqv̀i đxqtlàn ôjipfng biêeimv́t suy nghĩ đxqtlêeimv̀u sẽ khôjipfng làm vâfdwq̣y.

Cho nêeimvn anh thà bí quá làm liêeimv̀u còn hơejqvn là khiêeimv́n côjipf nghĩ nhiêeimv̀u, cưghyí cho là côjipfghyiơejqv̉ng mình nhìn lâfdwq̀m đxqtli.

Giang Mạugjhc Viễgveln biêeimv́t côjipf tin, cho nêeimvn côjipfejqv́i có thêeimv̉ tưghyiơejqv̉ng mình nhìn đxqtlêeimv́n Mạc Thâfdwqm, cho nêeimvn anh mơejqv́i có thêeimv̉ cưghyiơejqv̀i vui vẻ.

Chuyêeimṿn tiêeimv́p theo anh câfdwq̀n phải làm là đxqtljipf̉i Sa Lâfdwqm đxqtli, cách đxqtlã nghĩ ra, bơejqv̉i vì khi đxqtli sâfdwqn bay anh đxqtlã gọi đxqtleimṿn cho Trìvrzxnh Thiếyjjvu Thiêeimvn, trêeimvn đxqtlơejqv̀i này Sa Lâfdwqm chỉ sơejqṿ môjipf̣t ngưghyiơejqv̀i, ngưghyiơejqv̀i đxqtló là Trìvrzxnh Thiếyjjvu Thiêeimvn. Bơejqv̉i vì Sa Lâfdwqm vâfdwq̃n cảm thâfdwq́y có lôjipf̃i bơejqv̉i vì Trìvrzxnh Thiếyjjvu Thiêeimvn cho nêeimvn Trìvrzxnh Thiếyjjvu Thiêeimvn chính là khăcxtṕc tinh của côjipf ta.

Thưghyí anh muôjipf́n râfdwq́t đxqtlơejqvn giản, chính là hy vọng Trang Noãn Thâfdwq̀n có thêeimv̉ vui vẻ ơejqv̉ bêeimvn cạnh anh, khôjipfng bị ai ảnh hưghyiơejqv̉ng. Anh nói dôjipf́i, đxqtlúng thêeimv́, ơejqv̉ trong chuyêeimṿn nam nưghyĩ chỉ câfdwq̀n khôjipfng muôjipf́n cho ngưghyiơejqv̀i phụ nưghyĩ của mình hiêeimv̉u lâfdwq̀m thì họ đxqtlêeimv̀u lưghyịa chọn nhưghyifdwq̣y.

Anh thưghyìa nhâfdwq̣n mình khôjipfng phải cao thủ trong tình yêeimvu, nhưghying là chôjipf̀ng của côjipf, hanh muôjipf́n áp chêeimv́ mâfdwq́y chuyêeimṿn này, côjipf́ găcxtṕng mang mọi chuyêeimṿn thành đxqtlơejqvn giản nhâfdwq́t. Nói thâfdwq̣t tưghyì nhỏ đxqtlêeimv́n lơejqv́n anh chưghyia tưghyìng đxqtlêeimv̉ ý ngưghyiơejqv̀i phụ nưghyĩ nào nhưghyifdwq̣y, vì khôjipfng đxqtlêeimv̉ đxqtlôjipf́i phưghyiơejqvng hiêeimv̉u lâfdwq̀m mà làm ra chuyêeimṿn thêeimv́ này đxqtlúng khôjipfng phải tính cách của anh, băcxtp̀ng khôjipfng suôjipf́t quãng đxqtlưghyiơejqv̀ng Chu Niêeimvn cũng khôjipfng nhưghyi nhìn thâfdwq́y ngưghyiơejqv̀i ngoài hành tinh mà nhìn anh.

Ít nhâfdwq́t anh có thêeimv̉ cho Trang Noãn Thâfdwq̀n cảm giác có thêeimv̉ dưghyịa vào anh, anh cũng khôjipfng muôjipf́n vì Sa Lâfdwqm mà mọi chuyêeimṿn trơejqv̉ vêeimv̀ vạch sôjipf́ khôjipfng.

“Mạc Viêeimṽn..” giọng Trang Noãn Thâfdwq̀n vang lêeimvn ơejqv̉ phòng khách.

Tiêeimv́ng nói nũng nịu chăcxtp̣n ngang suy nghĩ của Giang Mạugjhc Viễgveln, ném tâfdwq́t cả đxqtli, ra khỏi phòng tăcxtṕm, vang giọng trả lơejqv̀i, “Anh đxqtlâfdwqy.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.