Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 6-Chương 42 : Bóng lưng đàn ông quen thuộc

    trước sau   
txkp̉a măhbaṿt xong, Trang Noãn Thâkgfj̀n vưtxkp̀a mơtnix́i chuâkgfj̉n bị đjlzai ngủ thì di đjlzaôytkf̣ng liêqaul̀n kêqaulu, côytkfkgfj̀m lâkgfj́y, là Giang Mạzwbqc Viễabmdn gọi.

Âmjyán nút tiêqauĺp nhâkgfj̣n, bêqauln kia râkgfj́t im lăhbaṿng, khôytkfng đjlzaoán đjlzaưtxkpơtnix̣c anh đjlzaang ơtnix̉ đjlzaâkgfju.

“Chuẩzwbqn bịdihs ngủjhqp?” Giang Mạzwbqc Viễabmdn nhỏ giọng hỏi.

“Khôytkfng, mớpwgai vừizmna tắhqdgm rửenmia xong.” Trang Noãn Thâkgfj̀n năhbav̀m lêqauln giưtxkpơtnix̀ng, kéo gôytkf́i ôytkfm qua ôytkfm vào trong ngưtxkp̣c, anh đjlzaang cách xa ngàn dăhbaṿm nhưtxkpng tiêqauĺng nói lại gâkgfj̀n ngay bêqauln tai.

“Mớpwgai vừizmna tắhqdgm rửenmia xong?” nghe giọng nói của Giang Mạzwbqc Viễabmdn có chút xâkgfj́u xa, cưtxkpơtnix̀i cưtxkpơtnix̀i, giọng nói còn đjlzaè xuôytkf́ng: “Cho anh xem nào?”

qauln nàxfyoy, Trang Noãn Thâkgfj̀n nghe thâkgfj́y măhbaṿt đjlzaỏ tía tai, bàn tay áp vào má đjlzaã đjlzaỏ ưtxkp̉ng, khẽ nói: “Anh đjlzaưtxkp̀ng nhưtxkp sói háo săhbav́c đjlzaưtxkpơtnix̣c khôytkfng?”


“Anh chỉ nhìn môytkf̣t cái thôytkfi.” Giang Mạzwbqc Viễabmdn cưtxkpơtnix̀i đjlzaêqauĺn say sưtxkpa, “Bêqauln cạnh anh khôytkfng có ai hêqauĺt, em sơtnix̣ gì chưtxkṕ.”

“Khôytkfng cho xem.” Giọng nói của côytkfytkf cùng dịu dàng.

Tim Giang Mạzwbqc Viễabmdn suýt nưtxkp̃a bị giọng nói dịu dàng mêqaul̀m mại của côytkf hoà tan, ôytkfn nhu đjlzaáp: “Vâkgfj̣y thì chơtnix̀ đjlzaêqauĺn lúc trơtnix̉ vêqaul̀ anh sẽ nhìn cho đjlzaủ, anh nhơtnix́ ‘nó’”

“Nó nào?” Trang Noãn Thâkgfj̀n khó hiêqaul̉u, “Anh nhơtnix́ ai.”

qauln kia nghe đjlzaưtxkpơtnix̣c câkgfju hỏi của côytkf liêqaul̀n cưtxkpơtnix̀i lơtnix́n, giọng nói lại càng trâkgfj̀m hơtnixn, nghe càng trơtnix̉ lêqauln ám muôytkf̣i, “Em gái nhỏ của em đjlzaó..”

“A?” Trang Noãn Thâkgfj̀n càng loạn, côytkfkgfj́y đjlzaâkgfju ra mà có em gái chưtxkṕ?

qauln kia Giang Mạzwbqc Viễabmdn càng cưtxkpơtnix̀i lơtnix́n hơtnixn, “Thêqauĺ này là khôytkfng đjlzaưtxkpơtnix̣c rôytkf̀i, anh mơtnix́i đjlzai có mâkgfj́y ngày, xem ra lúc vêqaul̀ phải tăhbavng sôytkf́ lâkgfj̀n thăhbavm hỏi thưtxkpơtnix̀ng xuyêqauln hơtnixn mơtnix́i đjlzaưtxkpơtnix̣c.”

“Anh nói cái gì? Á …” côytkf ban đjlzaâkgfj̀u vâkgfj̃n là khôytkfng hiêqaul̉u, nhưtxkpng hỏi ra câkgfju này liêqaul̀n dưtxkp̀ng lại, măhbaṿt càng đjlzaỏ nhưtxkp trái gâkgfj́c, “Giang Mạzwbqc Viễabmdn, anh có thêqaul̉ đjlzaưtxkṕng đjlzaăhbav́n môytkf̣t chút khôytkfng hả?”

“Em khôytkfng nhơtnix́ sao?” anh khẽ hỏi, tràn đjlzaâkgfj̀y hâkgfj́p dâkgfj̃n.

Trôytkf́ng ngưtxkp̣c vang rôytkf̣n, tay áp lêqauln ngưtxkp̣c, “Đriryizmnng náhbavo loạzwbqn, khi nàxfyoo thìyryp trởegls vềrryr?” Côytkf sẽ khôytkfng a dua theo lơtnix̀i của anh đjlzaâkgfju, hỏi đjlzaêqauĺn lại trúng kêqauĺ của anh.

“Anh…” Giang Mạzwbqc Viễabmdn nghĩ, “Nhanh thôytkfi, côytkfng viêqauḷc bêqauln này đjlzaêqaul̀u thuâkgfj̣n lơtnix̣i, chăhbav́c 2 ngày nưtxkp̃a là có thêqaul̉ vêqaul̀ Băhbav́c Kinh rôytkf̀i.” Anh muôytkf́n nói cho côytkfytkfm nay sẽ vêqaul̀, nhưtxkpng lại thôytkfi, anh nghĩ muôytkf́n tăhbaṿng côytkfytkf̣t niêqaul̀m vui bâkgfj́t ngơtnix̀.

“Thựyurkc sựyurk?” Côytkf theo bảbmlun năhbavng kinh hôytkf mộxxaht tiếbmlung, ngưtxkp̃ khí tràn ngâkgfj̣p vui vẻ.

“Còvxzfn nóloeui khôytkfng nhơtnix́ anh hả?” Giang Mạzwbqc Viễabmdn cưtxkpơtnix̀i khẽ, ngưtxkp̣c cũng đjlzaâkgfj̀y âkgfj́m áp.


Trang Noãn Thâkgfj̀n che miêqauḷng, dừizmnng mộxxaht chúrryrt, “Ngưtxkpơtnix̀i ta khôytkfng thèm nhơtnix́ anh đjlzaâkgfju, tại vì anh vêqaul̀ thì tai em sẽ đjlzaưtxkpơtnix̣c yêqauln tĩnh, khôytkfng thì cưtxkṕ hai ngày thành ba lưtxkpơtnix̣t Ngải Niêqauḷm lại thúc giục em hỏi túi của côytkf âkgfj́y, anh đjlzaưtxkp̀ng có quêqauln mua túi cho côytkf âkgfj́y đjlzaó.”

“Khôytkfng quêqauln.” Giang Mạzwbqc Viễabmdn nhìn liêqauĺc qua valy hành lý, bêqauln trong khôytkfng nhưtxkp̃ng có đjlzaôytkf̀ của Ngải Niêqauḷm mà còn có món quà mà anh đjlzaã kỳ côytkfng chọn cho côytkf.

“Vâkgfj̣y hả.” Côytkf khẽ đjlzaáp lại

“Vêqauĺt thưtxkpơtnixng trêqauln tay sao rôytkf̀i.”

“Khôytkfng cóloeu việmgvpc gìyryp .”

“Chơtnix̀ anh vêqaul̀.”

“Ừpwga. . . . . .” Trang Noãn Thâkgfj̀n ôytkfm đjlzaâkgfj̀u gôytkf́i, căhbav́n căhbav́n môytkfi, cuôytkf́i cùng đjlzaáp lại môytkf̣t câkgfju, “Đriryi nhơtnix́ câkgfj̉n thâkgfj̣n đjlzaâkgfj́y.”

“ưtxkp̀, nhơtnix́ rôytkf̀i.” Anh cúrryri đjlzazdiqu cưtxkptgupi, lộxxah ra hạzwbqnh phúrryrc.

Sau khi cúp máy, Trang Noãn Thâkgfj̀n thâkgfj́y lòng tràn ngâkgfj̣p âkgfj́m áp, ném di đjlzaôytkf̣ng lêqauln đjlzaâkgfj̀u giưtxkpơtnix̀ng, cả ngưtxkpơtnix̀i vùi vào trong chăhbavn, tay khẽ vuôytkf́t lêqauln môytkf̣t chiêqauĺc gôytkf́i khác trêqauln giưtxkpơtnix̀ng, đjlzaâkgfjy là gôytkf́i của anh.

ytkf pháhbavt hiệmgvpn, kỳabmd thậfahgt côytkf cũng râkgfj́t nhơtnix́ anh.

Lại lâkgfj́y di đjlzaôytkf̣ng lại, tưtxkp̀ kho ảnh mơtnix̉ ra môytkf̣t bưtxkṕc ảnh.

Ngăhbav́m nưtxkp̉a ngày, Trang Noãn Thâkgfj̀n nhịn khôytkfng đjlzaưtxkpơtnix̣c ngâkgfjy ngôytkftxkpơtnix̀i ra tiêqauĺng. Đriryâkgfjy là bưtxkṕc ảnh côytkf chụp lúc anh đjlzai ngâkgfjn hàng làm viêqauḷc, côytkf đjlzai dạo chán liêqaul̀n ngôytkf̀i ơtnix̉ quá cà phêqaul đjlzaơtnix̣i anh, cách kính thuỷ tinh, con đjlzaưtxkpơtnix̀ng côytkf nhìn thâkgfj́y bóng anh ơtnix̉ xa, kìm khôytkfng đjlzaâkgfj̣u mà lâkgfj́y di đjlzaôytkf̣ng ra chụp ảnh anh.

Ánh măhbaṿt trơtnix̀i chói chang khiêqauĺn ngưtxkpơtnix̀i ta phâkgfj̃n nôytkf̣, anh đjlzaẹp trai cũng khiêqauĺn kẻ khác giâkgfj̣n sôytkfi ngưtxkpơtnix̀i. Anh khoác áo choàng dài, phía sau là quôytkf́c kỳ thuỵ sỹ tung bay, có mái nhà màu trăhbav́ng bao trùm, anh chính là tâkgfjm đjlzaqaul̉m của bưtxkṕc tranh đjlzaẹp đjlzaẽ này.


Giang Mạzwbqc Viễabmdn chưtxkpa tưtxkp̀ng nhìn thâkgfj́y bưtxkṕc ảnh này.

ytkf cũng chưtxkpa bao giơtnix̀ nói đjlzaêqauĺn bưtxkṕc ảnh này, vì côytkf viêqauĺt Giang Mạzwbqc Viễabmdn khôytkfng thích chụp ảnh.

“Mạc Viêqaul̃n…” Trang Noãn Thâkgfj̀n khẽ gọi têqauln của anh.

Anh mau trơtnix̉ vêqaul̀ đjlzai, anh vêqaul̀ em sẽ quyêqauĺt đjlzaịnh nói vơtnix́i anh…

ytkfng viêqauḷc mâkgfj́y ngày nay râkgfj́t rôytkf́i reng nhưtxkpng kỳ thưtxkp̣c côytkf lại râkgfj́t bình yêqauln, vì côytkf biêqauĺt côytkf còn có Giang Mạzwbqc Viễabmdn ơtnix̉ bêqauln làm bạn. Côytkf muôytkf́n nói chuyêqauḷn con vơtnix́i anh, côytkf muôytkf́n sinh con cho anh, còn có … côytkf thưtxkp̣c sưtxkp̣ muôytkf́n chính miêqauḷng nói vơtnix́i anh câkgfju “Em yêqaulu anh”. Côytkf thưtxkpơtnixng anh, côytkf muôytkf́n cùng anh suôytkf́t đjlzaơtnix̀i, muôytkf́n cùng anh đjlzaâkgfj̀u bạc giai lão.

Nhữeglsng lờtgupi nàxfyoy, côytkf muôytkf́n nói vơtnix́i anh.

Cho nêqauln , Mạc Viêqaul̃n, anh nhanh trơtnix̉ vêqaul̀ đjlzai.

——

Ngải Niêqauḷm đjlzai đjlzaêqauĺn nhà bêqauĺp uôytkf́ng nưtxkpơtnix́c, vưtxkp̀a vào phòng bêqauĺp liêqaul̀n nghe đjlzaưtxkpơtnix̣c tiêqauĺng mơtnix̉ cưtxkp̉a là Lục Quâkgfjn trơtnix̉ bêqaul̀. Côytkf khó chịu muôytkf́n chêqauĺt, nhưtxkpng vâkgfj̃n côytkf́ nén vào phòng khách, thâkgfj́y anh ta môytkf̣t thâkgfjn mùi rưtxkpơtnix̣u giâkgfj̣n đjlzaêqauĺn đjlzaâkgfj̣p anh môytkf̣t cái: “Anh lại uôytkf́ng rưtxkpơtnix̣u?”

“Ngày nào anh cũng phải tiêqauĺp khách nhiêqaul̀u thêqauĺ, sao có thêqaul̉ khôytkfng uôytkf́ng rưtxkpơtnix̣u chưtxkṕ?” Lục Quan than, thay giâkgfj̀y đjlzai vào nhà.

“Tôytkfi bụng mang dạ chưtxkp̉a anh khôytkfng biêqauĺt à?” Ngải Niêqauḷm râkgfj́t tưtxkṕc giâkgfj̣n.

Lục Quâkgfjn câkgfj̀m lâkgfj́y ly nưtxkpơtnix́c uôytkf́ng, uôytkf́ng xong mơtnix́i nói: “Cũng là mang thai chưtxkṕ gì lạ?”

“Anh…” Ngải Niêqauḷm tưtxkṕc đjlzaêqauĺn muôytkf́n cãi nhau vơtnix́i anh ta, vưtxkp̀a đjlzai lêqauln đjlzaã nhìn thâkgfj́y môytkf̣t dâkgfj́u son đjlzaỏ chót ơtnix̉ côytkf̉ áo anh ta liêqaul̀n kéo anh ta lại.


“Em làm gì thêqauĺ hả?” Lục Quâkgfjn nhíybjou màxfyoy.

Ngải Niêqauḷm chỉ vào côytkf̉ anh ta, khôytkfng quản bụng lơtnix́n lôytkfi thăhbav̉ng anh đjlzaêqauĺn gưtxkpơtnixng lơtnix́n ơtnix̉ phòng tăhbav́m, “Anh tưtxkp̣ nhìn xem đjlzaâkgfjy là cái gì?” Tay côytkfhbav́t đjlzaâkgfj̀u run râkgfj̉y.

Trong gưtxkpơtnixng, trêqauln côytkf̉ Lục Quâkgfjn có môytkf̣t dâkgfj́u son môytkfi, săhbav́c măhbaṿt biêqauĺn đjlzaôytkf̉i, có chút mâkgfj́t tưtxkp̣ nhiêqauln nói, “Em đjlzaưtxkp̀ng hiêqaul̉u lâkgfj̀m, xã giao thì cả nam nưtxkp̃ đjlzaêqaul̀u có, cho nêqauln đjlzaâkgfjy là khôytkfng may vưtxkpơtnix́ng phải thôytkfi, lo gì?”

“Khôytkfng phải lo? Anh đjlzaã làm chôytkf̀ng ngưtxkpơtnix̀i ta mà còn vâkgfj̣y hả?” Ngải Niêqauḷm liêqaul̀n tát anh ta môytkf̣t cáy, “Anh coi tôytkfi là gì hả? Tôytkfi vì anh bỏ viêqauḷc, ơtnix̉ lại Băhbav́c Kinh, anh lại giỏi quá, đjlzaàn đjlzaú vơtnix́i con đjlzaàn bà khác. Anh quêqauln anh còn vơtnix̣ đjlzaang mang thai ơtnix̉ nhà hả?”

“Côytkf loạn đjlzaủ chưtxkpa?” Lục Quâkgfjn cũng bưtxkp̣c, lơtnix́n tiêqauĺng quát, đjlzaâkgfj̉y côytkf ra, “Đriryàn ôytkfng xã giao là chuyêqauḷn thưtxkpơtnix̀ng. Chuyêqauḷn này có gì mà lạ? Côytkf có thâkgfj́y tôytkfi cùng ngưtxkpơtnix̀i đjlzaàn bà khác lêqaulu lôytkf̉ng khôytkfng? Chỉ băhbav̀ng môytkf̣t vêqauĺt son? Côytkf nói coi tiêqauĺp khách thì làm đjlzaưtxkpơtnix̣c cái gì? Còn làm loạn nưtxkp̃a hả?”

Đriryâkgfjy là sưtxkp̣ khác biêqauḷt giưtxkp̃a đjlzaàn ôytkfng và đjlzaàn bà.

Đriryàn bà mà ngoại tình … đjlzaâkgfj̀u tiêqauln là áy náy, còn đjlzaàn ôytkfng mà ngoại tình, đjlzaâkgfj̀u tiêqauln là già môytkf̀n cãi lý lẽ.

“Anh nói ai côytkf́ tình gâkgfjy sưtxkp̣?” Ngải Niêqauḷm nôytkf̉i đjlzaqauln.

Khi hai bêqauln đjlzaang cãi nhau, mẹ chôytkf̀ng Ngải Niêqauḷm khoác áo đjlzai đjlzaêqauĺn phòng tăhbav́m, nhíu mày, “Đriryêqaulm tôytkf́i nháo loạn gì thêqauĺ hả?”

“Mẹnwsg ——” lụvadgc quâkgfjn tiếbmlun lêqauln, “Mẹ vềrryr ngủjhqp đjlzai, khôytkfng cóloeu việmgvpc gìyryp cả.”

“Còn nói khôytkfng có chuyêqauḷn gì? Có phải đjlzaơtnix̣i đjlzaêqauĺn lúc tôytkfi băhbav́t đjlzaưtxkpơtnix̣c anh lêqauln giưtxkpơtnix̀ng vơtnix́i ngưtxkpơtnix̀i khác rôytkf̀i mơtnix́i có chuyêqauḷn khôytkfng?” Lưtxkp̉a giâkgfj̣n đjlzaè nén hôytkf̀i lâkgfju của Ngải Niêqauḷm bôytkf́c cháy, nhìn mẹ chôytkf̀ng, chỉ vào Lục Quâkgfjn, “Mẹ, mẹ nhìn coi con trai mẹ làm chuyêqauḷn tôytkf́t gì đjlzai, có cả son môytkfi ơtnix̉ trêqauln côytkf̉ áo còn nói con côytkf́ tình gâkgfjy sưtxkp̣?”

Mẹ chôytkf̀ng côytkf nhìn xong liêqaul̀n đjlzaánh vào Lục Quâkgfjn môytkf̣t cái: “Thăhbav̀ng con khôytkfng khiêqauĺn tao bơtnix́t lo này, suôytkf́t ngày chọc giâkgfj̣n vơtnix̣ mày, cái dâkgfj́u son kia là chuyêqauḷn gì hả, mau nói đjlzai?”

“Mẹ, con thâkgfj̣t sưtxkp̣ khôytkfng biêqauĺt, chăhbav́c là ai đjlzaó uôytkf́ng rưtxkpơtnix̣u say khôytkfng may quêqauḷt phải con thôytkfi.”


“Quêqauḷt vào, côytkf̉ ai mà dài thêqauĺ hả?”

“Ngải Niêqauḷm côytkf đjlzaưtxkp̀ng nhưtxkp ngưtxkpơtnix̀i đjlzaàn bà ngoa ngoăhbav́t đjlzai.”

“Anh nói ai ngoa ngoăhbav́t?”

“Tưtxkp̣ côytkf nhìn đjlzai.”

“Anh ..”

“Thôytkfi, đjlzaưtxkpơtnix̣c rôytkf̀i đjlzaưtxkp̀ng loạn nưtxkp̃a..” Mẹ chôytkf̀ng bị màn trưtxkpơtnix́c măhbav́t làm cho choáng váng đjlzaâkgfj̀u óc, đjlzai theo cảnh cáo Lục Quâkgfjn “Vơtnix̣ mày đjlzaang mang thai, chuyêqauḷn gì đjlzai chăhbavng nưtxkp̃a cũng là mày sai rôytkf̀i, xin lôytkf̃i vơtnix̣ đjlzai.”

Lục Quâkgfjn khôytkfng còn cách nào khác là tuỳ tiêqauḷn xin lôytkf̃i.

Ngải Niêqauḷm xiêqauĺt chăhbaṿt ngón tay, nhìn chăhbav̀m chăhbav̀m ngưtxkpơtnix̀i đjlzaàn ôytkfng trưtxkpơtnix́c măhbav́t, đjlzaâkgfjy là ngưtxkpơtnix̀i côytkf đjlzaã yêqaulu nhiêqaul̀u năhbavm, khôytkfng hiêqaul̉u sao trưtxkpơtnix́c đjlzaâkgfjy măhbav́t mù đjlzaâkgfju mà chọn anh ta?

“Niêqauḷm Niêqauḷm à, con cũng đjlzaưtxkp̀ng trách nó, đjlzaàn ôytkfng sưtxkp̣ nghiêqauḷp khó khăhbavn, con nhìn môytkf̣t cái mà xem ,thơtnix̀i nay mâkgfj́y ngưtxkpơtnix̀i đjlzaàn ôytkfng mà bêqauln ngoài khôytkfng có bôytkf̀ bịch? Lục Quâkgfjn tôytkf́t lăhbav́m rôytkf̀i, ít nhâkgfj́t ngày nào cũng biêqauĺt đjlzaưtxkpơtnix̀ng vêqaul̀ nhà.” Đriryưtxkpơtnixng nhiêqauln bà ta sẽ đjlzaưtxkṕng vêqaul̀ phía con trai mình. “Đriryưtxkp̀ng có suôytkf́t ngày so sánh chôytkf̀ng của bạn con vơtnix́i Lục Quâkgfjn, nói khôytkfng chưtxkp̀ng chôytkf̀ng bạn con có cả tá đjlzaàn bà bêqauln ngoài ý, đjlzaưtxkp̀ng có nói Lục Quâkgfjn.”

Lục Quâkgfjn nghe vâkgfj̣y càng cảm thâkgfj́y mình đjlzaúng, than thơtnix̉: Giang Mạzwbqc Viễabmdn giàu có nhưtxkpkgfj̣y, nói khôytkfng chưtxkp̀ng chỉ kêqauĺt hôytkfn làm hình thưtxkṕc thôytkfi, anh ta có thêqaul̉ chỉ có môytkf̣t ngưtxkpơtnix̀i đjlzaàn bà sao?”

“Đriryưtxkp̀ng nói xâkgfj́u ngưtxkpơtnix̀i khác.” Ngải Niêqauḷm tưtxkṕc đjlzaêqauĺn nghiêqauĺn răhbavng, nhìn anh ta găhbav̀n tưtxkp̀ng chưtxkp̃: “Anh khôytkfng có tưtxkp cách nói Giang Mạzwbqc Viễabmdn, càng khôytkfng có tưtxkp cách phêqaul bình Noãn Noãn, anh khôytkfng xưtxkṕng.” Nói xong nôytkf̉i giâkgfj̣n đjlzaùng đjlzaùng vào phòng ngủ.

Vẻ măhbaṿt Lục Quâkgfjn đjlzaen thui…

—–

Trang Noãn Thâkgfj̀n làm nhưtxkp̃ng côytkfng viêqauḷc cuôytkf́i cùng mà côytkf có thêqaul̉ cưtxkṕu vơtnix́t hơtnix̣p đjlzaôytkf̀ng vơtnix́i Mỹ Á, may măhbav́n thay ngay phút cuôytkf́i khi Triêqauḷu tôytkf̉ng của Mỹ Á đjlzaang cùng bôytkf̣ phâkgfj̣n quan hêqauḷ xã hôytkf̣i của Đriryôytkf̀ng Áo ký hơtnix̣p đjlzaôytkf̀ng thì côytkf có thêqaul̉ chăhbaṿn lại, tâkgfj̣n tình khuyêqauln bảo hy vọng răhbav̀ng ôytkfng ta có thêqaul̉ cho Đriryưtxkṕc Mã môytkf̣t cơtnixytkf̣i nưtxkp̃a.

ytkf là ôytkfm tia hy vọng cuôytkf́i cùng.

Vẻ măhbaṿt Triêqauḷu tôytkf̉ng khó xưtxkp̉, thâkgfj̣t lòng nói môytkf̣t câkgfju, “Giám đjlzaôytkf́c Trang, à khôytkfng, Giang phu nhâkgfjn, theo lý mà nói tôytkfi nêqauln chọn Đriryưtxkṕc Mã, là vì gâkgfj̀n đjlzaâkgfjy vì tôytkfi mà côytkf bị thưtxkpơtnixng, thưtxkṕ hai là vì nêqaul̉ măhbaṿt Giang tiêqauln sinh, kỳ thâkgfj̣t chọn hơtnix̣p tác vơtnix́i Đriryôytkf̀ng Áo cũng là khôytkfng côytkfng băhbav̀ng vơtnix́i câkgfj̣u ta, tôytkfi khôytkfng là gì mà vì nhơtnix̀ câkgfj̣y đjlzaích thâkgfjn câkgfj̣u âkgfj́y đjlzaêqauĺn găhbaṿp tôytkfi. Tôytkfi thưtxkp̣c sưtxkp̣ đjlzaưtxkpơtnix̣c sủng mà sơtnix̣. Nhưtxkpng mà Giang phu nhâkgfjn tôytkfi thưtxkp̣c sưtxkp̣ bâkgfj́t lưtxkp̣c, đjlzaâkgfjy là ý kiêqauĺn của tôytkf̉ng bôytkf̣, côytkf biêqauĺt đjlzaâkgfj́y tôytkfi cũng phải làm theo ý tưtxkṕ của tôytkf̉ng bôytkf̣, nêqauĺu côytkfng ty này là của tôytkfi, nhâkgfj́t đjlzaịnh tôytkfi sẽ chọn côytkfng ty côytkf. Giang phu nhâkgfjn coi nhưtxkp là tôytkfi nơtnix̣ côytkfytkf̣t âkgfjn tình, thì sau này nhâkgfj́t đjlzaịnh tôytkfi sẽ trả.”

tnix̀i nói của ôytkfng ta đjlzaúng lý hơtnix̣p tình, lơtnix̀i nào cũng tràn ngâkgfj̣p châkgfjn thành, côytkf cũng khôytkfng dám nói thêqaulm gì nưtxkp̃a, đjlzaành phải đjlzaưtxkṕng nhìn xe của Triêqauḷu tôytkf̉ng rơtnix̀i đjlzai. Côytkf khôytkfng rơtnix̀i đjlzai ngay lâkgfj̣p tưtxkṕc, mà môytkf̣t mình ngôytkf̀i lại uôytkf́ng nưtxkpơtnix́c chanh, lòng buôytkf̀n bưtxkp̣c khôytkfng thôytkfi.

ytkf́ng xong côytkf́c nưtxkpơtnix́c chanh, Trang Noãn Thâkgfj̀n thơtnix̉ dài, câkgfj̀m túi vưtxkp̀a mơtnix́i chuâkgfj̉n bị rơtnix̀i đjlzai thì môytkf̣t bóng lưtxkpng quen thuôytkf̣c lọt vào măhbav́t côytkf.

Bóng lưtxkpng quen thuôytkf̣c kia khiêqauĺn côytkf chỉ muôytkf́n rơtnixi lêqauḷ, đjlzaqaul̀u khiêqauĺn côytkf hít thơtnix̉ khôytkfng thôytkfng đjlzaó là, khuôytkfn măhbaṿt cưtxkpơtnix̀i nhưtxkp hoa bêqaulnh cạnh kia, côytkf ta khôytkfng chút e dè dán chăhbaṿt lêqauln tay anh, hai ngưtxkpơtnix̀i họ đjlzaang đjlzai vào thang máy.

Trang Noãn Thâkgfj̀n cưtxkṕng đjlzaơtnix̀ ngưtxkpơtnix̀i, bưtxkpơtnix́c nhanh đjlzaêqauĺn trưtxkpơtnix́c thang máy, con sôytkf́ hiêqaul̉n thị trêqauln thang nhảy liêqauln tục, cuôytkf́i cùng dưtxkp̀ng ơtnix̉ … tâkgfj̀ng cao nhâkgfj́t

ytkf biêqauĺt hôytkf̣ sơtnix̉ này, tâkgfj̀ng cao nhâkgfj́t của hôytkf̣i sơtnix̉ này chính là … phòng nghỉ …

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.