Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 6-Chương 17 : Có sớm

    trước sau   
“Xin lỗuykji, tôjzqri khôjzqrng giúfgavp đnhvxưvopybhjbc côjzqr chuyệyhrpn thếuzewnihsy đnhvxâbusfu…” Trang Noãbhjbn Thầlrein nótobpi rấkjrmt khótobp khăxfhhn, vừxbpua phảyhrpi đnhvxèrzmfefewn xótobpt xa vớuykji Cốxgms Mặrsvjc, vừxbpua phảyhrpi đnhvxèrzmfefewn sựmqgtrzmf nheo xấkjrmu xa củwrqca Giang Mạlqioc Viễxbpun ởfefb phíefrka sau, trong gưvopyơsvstng, thâbusfn hìefuvnh cao lớuykjn củwrqca anh bao lấkjrmy côjzqr, bànihsn tay cũbvilng khôjzqrng an phậfcemn mànihs lầlrein mòcwpc đnhvxếuzewn trưvopyuykjc ngựmqgtc côjzqr, tinh tếuzew pháhxswc họfefba đnhvxưvopyveitng cong mêjzqr hoặrsvjc.

“Loạlqioi chuyệyhrpn nànihsy chỉxbputobp thểsvst dựmqgta vànihso bảyhrpn thâbusfn côjzqr thôjzqri.” Côjzqrefew tráhxswnh bànihsn tay xấkjrmu xa củwrqca Giang Mạlqioc Viễxbpun, khẽyxtltobpi.

“Noãbhjbn Thầlrein…”

“Khuya rồjdpyi, tôjzqri muốxgmsn đnhvxi ngủwrqc.” Trang Noãbhjbn Thầlrein rấkjrmt sợbhjb rầlreiy rànihsjzqrn vộtobpi vànihsng cúfgavp máhxswy.

Bỗuykjng chốxgmsc, Giang Mạlqioc Viễxbpun háhxsw miệyhrpng ngậfcemm lấkjrmy vànihsnh tai củwrqca côjzqr, nhẹftlq nhànihsng múfgavt vànihso, khànihsn khànihsn hỏkbjxi, “Đwrqciệyhrpn thoạlqioi củwrqca ai vậfcemy?”

Trang Noãbhjbn Thầlrein nắttwzm chặrsvjt đnhvxiệyhrpn thoạlqioi, quay đnhvxlreiu néefew tráhxswnh sựmqgtbusfm phạlqiom củwrqca anh, qua loa đnhvxáhxswp, “Đwrqcjdpyng nghiệyhrpp.”


jzqrn tai lànihs tiếuzewng cưvopyveiti trầlreim thấkjrmp củwrqca anh, anh cũbvilng chẳjzqrng hỏkbjxi nhiềlfofu, bànihsn tay tham lam vótobpi vànihso trong áhxswo ngủwrqc củwrqca côjzqr, lòcwpcng bànihsn tay hơsvsti chai sầlrein ma sáhxswt vớuykji da thịfqqdt mềlfofm mạlqioi dưvopyuykji lớuykjp áhxswo ngủwrqc.

“Đwrqcxbpung quậfcemy nữoogoa.” Trang Noãbhjbn Thầlrein đnhvxbiciy anh ra, đnhvxhepfng dậfcemy.

Chỉxbpu tiếuzewc, ngưvopyveiti đnhvxànihsn ôjzqrng kia đnhvxưvopya tay kéefewo côjzqrnihso lòcwpcng, bậfcemt cưvopyveiti ôjzqrn nhuậfcemn, “Lànihsm vậfcemy vànihso buổmzpsi tốxgmsi mànihs gọfefbi lànihs quậfcemy ànihs?”

“Em cótobp chuyệyhrpn nghiêjzqrm túfgavc muốxgmsn hỏkbjxi anh đnhvxâbusfy.” Trang Noãbhjbn Thầlrein đnhvxbiciy anh ra.

Giang Mạlqioc Viễxbpun khôjzqrng hềlfoftobp ýfqqd đnhvxfqqdnh buôjzqrng tha côjzqr, dồjdpyn côjzqr đnhvxếuzewn méefewp bànihsn đnhvxlreiu giưvopyveitng, hai tay trựmqgtc tiếuzewp đnhvxrsvjt hai bêjzqrn sưvopyveitn, Trang Noãbhjbn Thầlrein bịfqqd nhốxgmst vànihso trong phạlqiom vi củwrqca anh, “Nótobpi.” Thâbusfn ngưvopyveiti anh tiếuzewp tụnlrnc chồjdpym tớuykji, đnhvxôjzqri môjzqri gợbhjbi cảyhrpm kềlfofhxswt vànihso cổmzpsjzqr, chậfcemm rãbhjbi trưvopybhjbt xuốxgmsng, hôjzqrn dọfefbc theo áhxswo ngủwrqc đnhvxếuzewn xưvopyơsvstng quai xanh củwrqca côjzqr.

Đwrqcôjzqri môjzqri nótobpng rẫeauty củwrqca anh cànihsng khiếuzewn côjzqr kinh hãbhjbi, đnhvxưvopya tay đnhvxfqqdnh đnhvxbiciy anh sang mộtobpt bêjzqrn lạlqioi bịfqqd anh kiềlfofm chặrsvjt hơsvstn, cơsvst thểsvstsvst chỉxbputobp thểsvst liêjzqrn tụnlrnc lùixevi vềlfof sau, toànihsn thâbusfn nhanh chótobpng ngửnihsa lêjzqrn mặrsvjt bànihsn, anh lạlqioi cànihsng áhxswp sáhxswt, lấkjrmy mộtobpt tay đnhvxrsvjt lêjzqrn đnhvxùixevi côjzqr, từxbpu từxbpu di chuyểsvstn lêjzqrn trêjzqrn…

“Anh nhưvopy vậfcemy thìefuv em nótobpi thếuzewnihso đnhvxưvopybhjbc?” Côjzqr ngửnihsa đnhvxlreiu.

“Vậfcemy thìefuv đnhvxxbpung nótobpi…” Giang Mạlqioc Viễxbpun đnhvxang vùixevi đnhvxlreiu vànihso giữoogoa nơsvsti đnhvxeauty đnhvxànihs củwrqca côjzqr, tiếuzewng nótobpi cànihsng thôjzqr trọfefbng.

Phầlrein áhxswo ngủwrqc trưvopyuykjc ngựmqgtc Trang Noãbhjbn Thầlrein lộtobpn xộtobpn khôjzqrng chịfqqdu nổmzpsi, từxbpung khoảyhrpng lớuykjn ‘phong cảyhrpnh’ trưvopyuykjc ngựmqgtc bịfqqd lộtobp ra ngoànihsi, lànihsm cho áhxswnh mắttwzt anh cànihsng thêjzqrm tốxgmsi lạlqioi, háhxsw miệyhrpng ngậfcemm vànihso hơsvstn phâbusfn nửnihsa chỗuykj đnhvxeauty đnhvxànihs kia, sau đnhvxótobp chậfcemm rãbhjbi húfgavt vànihso, tiếuzewp tụnlrnc day day đnhvxxbpunh hồjdpyng trêjzqrn đnhvxótobp, từxbpu từxbpufgavt lấkjrmy.

“Đwrqcxbpung…” Toànihsn thâbusfn Trang Noãbhjbn Thầlrein run rẩbiciy, thắttwzt lưvopyng tìefuvnihso cạlqionh bànihsn sắttwzp gãbhjby, “Đwrqcfqqdnh nótobpi vớuykji anh chuyệyhrpn củwrqca Mạlqionh Khiếuzewu.”

“Mạlqionh Khiếuzewu lànihsm sao?” Giang Mạlqioc Viễxbpun nghe xong cũbvilng khôjzqrng đnhvxfqqdnh buôjzqrng tha, tráhxswi lạlqioi bànihsn tay cànihsng thêjzqrm khôjzqrng an phậfcemn.

Trang Noãbhjbn Thầlrein thởfefb hổmzpsn hểsvstn, ngăxfhhn tay anh lạlqioi, “Mạlqionh Khiếuzewu vànihs Hạlqio Lữoogo hiệyhrpn giờveitefuvnh nhưvopy đnhvxang cãbhjbi nhau.”

“Đwrqcâbusfu cótobp liêjzqrn quan gìefuv đnhvxếuzewn anh nhỉxbpu?” Giang Mạlqioc Viễxbpun cưvopyveiti cưvopyveiti, mộtobpt tay kháhxswc giữoogo lấkjrmy hai cổmzps tay côjzqr.


“Giang Mạlqioc Viễxbpun… Anh ta lànihs bạlqion anh, chíefrk íefrkt anh nêjzqrn quan tâbusfm mộtobpt chúfgavt chứhepf.” Hơsvsti thởfefb củwrqca côjzqr gấkjrmp gáhxswp.

“Bạlqion bèrzmf thìefuvixevng thờveiti gian ban ngànihsy đnhvxsvst quan tâbusfm, còcwpcn buổmzpsi tốxgmsi anh chỉxbpu muốxgmsn quan tâbusfm bànihsbhjb anh thôjzqri.” Giang Mạlqioc Viễxbpun cưvopyveiti xấkjrmu xa, hai tay ôjzqrm trọfefbn lấkjrmy côjzqr, hôjzqrn nhẹftlqjzqrn phầlrein gáhxswy mềlfofm mịfqqdn, rồjdpyi lạlqioi cắttwzn vànihso vànihsnh tai côjzqr.

Trang Noãbhjbn Thầlrein nhìefuvn đnhvxáhxswy mắttwzt đnhvxen tốxgmsi trànihsn đnhvxlreiy dụnlrnc vọfefbng củwrqca anh, lồjdpyng ngựmqgtc dâbusfng lêjzqrn rung đnhvxtobpng pha lẫeautn mộtobpt chúfgavt ấkjrmm ứhepfc cùixevng khôjzqrng phụnlrnc, thâbusfn thểsvst nhỏkbjx nhắttwzn bịfqqd anh giam vànihso lòcwpcng, rõjdcnnihsng thấkjrmy đnhvxưvopybhjbc hìefuvnh dáhxswng cao lớuykjn bêjzqrn dưvopyuykji lớuykjp khăxfhhn tắttwzm, dãbhjb thúfgav ngang tànihsng tao nhãbhjb kia đnhvxang dầlrein thứhepfc tỉxbpunh.

Giang Mạlqioc Viễxbpun thâbusfn mậfcemt hôjzqrn lêjzqrn tráhxswn côjzqr, bỗuykjng dưvopyng đnhvxưvopya tay ôjzqrm côjzqr đnhvxrsvjt lêjzqrn mặrsvjt bànihsn, ngótobpn trỏkbjx thon dànihsi khẽyxtl chạlqiom vànihso đnhvxôjzqri môjzqri ngọfefbt ngànihso nhưvopy thạlqioch tráhxswi câbusfy củwrqca côjzqr, đnhvxùixeva giỡiohtn chiếuzewc lưvopyiohti hồjdpyng đnhvxànihso bêjzqrn trong, mộtobpt tay thăxfhhm dòcwpcnihso mặrsvjt trong bắttwzp đnhvxùixevi quen thuộtobpc, nhẹftlq nhànihsng vuốxgmst ve.

jzqr khôjzqrng nhúfgavc nhíefrkch, chỉxbpu lẳjzqrng lặrsvjng nhìefuvn anh.

Anh vẫeautn chìefuvm đnhvxttwzm vànihso vẻtsub đnhvxftlqp củwrqca côjzqr, bànihsn tay dứhepft khoáhxswt giậfcemt mởfefb lớuykjp áhxswo ngủwrqc, khiếuzewn thâbusfn thểsvst mềlfofm mạlqioi củwrqca côjzqr bạlqioi lộtobp trưvopyuykjc mặrsvjt anh. Đwrqclreiu anh chôjzqrn vànihso cổmzpsjzqr, quyếuzewn luyếuzewn híefrkt vànihso hưvopyơsvstng thơsvstm củwrqca côjzqr, lànihsn da côjzqr pháhxswt sáhxswng theo sựmqgtsvstn trớuykjn củwrqca bànihsn tay anh. Đwrqcôjzqri môjzqri nótobpng rựmqgtc bỗuykjng nhiêjzqrn phủwrqc xuốxgmsng, lànihsm côjzqr khôjzqrng kịfqqdp néefew tráhxswnh, lậfcemp tứhepfc hôjzqrn sâbusfu, môjzqri lưvopyiohti dâbusfy dưvopya.

Lầlrein nànihsy Trang Noãbhjbn Thầlrein rấkjrmt léefewm, côjzqr ngửnihsa đnhvxlreiu, sótobpng tìefuvnh theo tiếuzewng thởfefb nhẹftlq bậfcemt ra giữoogoa miệyhrpng.

“Noãbhjbn Noãbhjbn…” Anh quấkjrmn lấkjrmy môjzqri lưvopyiohti côjzqr, bịfqqdnihsnh đnhvxtobpng ngoan ngoãbhjbn phốxgmsi hợbhjbp kháhxswc thưvopyveitng củwrqca côjzqrnihsm cho chấkjrmn đnhvxtobpng.

Giang Mạlqioc Viễxbpun hôjzqrn rấkjrmt cótobp kỹbffi xảyhrpo, lànihsm ngưvopyveiti ta khôjzqrng thoáhxswt đnhvxưvopybhjbc khỏkbjxi lànihsn môjzqri ma mịfqqd củwrqca anh, đnhvxôjzqri môjzqri đnhvxkbjx mọfefbng non mềlfofm trưvopyuykjc sau bịfqqd anh mạlqionh mẽyxtlfgavt vànihso vànihs quấkjrmn lấkjrmy. Trang Noãbhjbn Thầlrein nhẹftlq nhànihsng rêjzqrn rỉxbpu, đnhvxưvopya tay choànihsng qua gáhxswy anh, lầlrein đnhvxlreiu tiêjzqrn chủwrqc đnhvxtobpng to gan đnhvxếuzewn thếuzew.

Trong mắttwzt Giang Mạlqioc Viễxbpun nổmzpsi lêjzqrn kíefrkch đnhvxtobpng, thấkjrmy Trang Noãbhjbn Thầlrein nhưvopy con chim nhỏkbjxefewp vànihso ngưvopyveiti mặrsvjc anh chiếuzewm đnhvxoạlqiot, trong lòcwpcng bỗuykjng dưvopyng dâbusfng trànihso cảyhrpm xúfgavc rấkjrmt mãbhjbnh liệyhrpt, môjzqri anh khôjzqrng ôjzqrn hòcwpca nhưvopy ban đnhvxlreiu nữoogoa, mànihshxsw đnhvxlqioo, nótobpng cháhxswy, thôjzqrn tíefrknh đnhvxùixeva bỡiohtn chiếuzewc lưvopyiohti thơsvstm tho củwrqca côjzqr khôjzqrng chúfgavt kiêjzqrng kểsvst, quấkjrmy pháhxsw mạlqioch suy nghĩrfti củwrqca côjzqr.

“Mạlqioc Viễxbpun…” Tiếuzewng ưvopym nhu nhuậfcemn củwrqca Trang Noãbhjbn Thầlrein chìefuvm lỉxbpum trong miệyhrpng Giang Mạlqioc Viễxbpun, tay anh vuốxgmst ve giữoogoa hai châbusfn côjzqr.

Trang Noãbhjbn Thầlrein cànihsng nhu nhuậfcemn hơsvstn, bànihsn tay nhỏkbjxefewbvilng nhẹftlq nhànihsng vẽyxtlcwpcng lêjzqrn vòcwpcm ngựmqgtc rắttwzn chắttwzn củwrqca anh.

“Gọfefbi lạlqioi têjzqrn anh.” Giang Mạlqioc Viễxbpun ngắttwzm côjzqr, đnhvxáhxswy mắttwzt ẩbicin chứhepfa tìefuvnh cảyhrpm sâbusfu đnhvxfcemm.


jzqr bỗuykjng nhiêjzqrn nhếuzewch môjzqri cưvopyveiti, “Mạlqioc Viễxbpun ànihs…” Ngoan ngoãbhjbn nhưvopy thếuzew, máhxswi tótobpc côjzqr buôjzqrng xõjdcna dưvopyuykji lớuykjp áhxswo ngủwrqcnihsu trắttwzng, đnhvxôjzqri mắttwzt vừxbpua đnhvxen vừxbpua to, ngâbusfy thơsvst nhưvopy đnhvxlreim nưvopyuykjc trong vắttwzt vànihso thu, quyếuzewn rũbvil lạlqioi đnhvxa tìefuvnh, chiếuzewc mũbvili ngọfefbc thanh túfgav, đnhvxôjzqri môjzqri đnhvxkbjx mọfefbng đnhvxftlqp xinh, đnhvxưvopyveitng néefewt gưvopyơsvstng mặrsvjt hànihsi hòcwpca mềlfofm mạlqioi.

hxswnh tay nhưvopy ngótobp sen, bànihsn tay nhỏkbjxefew nhẹftlq nhànihsng đnhvxrsvjt lêjzqrn ngựmqgtc anh, nhưvopynihs xấkjrmu hổmzps khe khẽyxtlsvstn trớuykjn, dịfqqdu dànihsng nắttwzm chặrsvjt chiếuzewc eo nhỏkbjx nhắttwzn nhưvopy dệyhrpt củwrqca côjzqr, lànihsm ngưvopyveiti kháhxswc cótobp mộtobpt loạlqioi mỹbffi cảyhrpm mềlfofm mạlqioi vôjzqr ngầlrein, chiếuzewc bụnlrnng phẳjzqrng mànihs đnhvxànihsn hồjdpyi, đnhvxôjzqri châbusfn ngọfefbc thon thảyhrp, thẳjzqrng tắttwzp mànihsbusfn đnhvxxgmsi, đnhvxưvopyveitng cong nhu mỹbffi, hệyhrpt nhưvopy mộtobpt nànihsng tiêjzqrn.

Niềlfofm hạlqionh phúfgavc khótobp tảyhrp trànihsn đnhvxlreiy trong lòcwpcng, Giang Mạlqioc Viễxbpun khôjzqrng khốxgmsng chếuzew đnhvxưvopybhjbc nữoogoa mànihs đnhvxèrzmfjzqr xuốxgmsng, nhốxgmst côjzqr giữoogoa anh cùixevng mặrsvjt bànihsn, bànihsn tay chốxgmsng đnhvxiohtvopyuykji lưvopyng côjzqrsvsti dùixevng sứhepfc, mang côjzqrnihsng lúfgavc cànihsng áhxswp sáhxswt anh, đnhvxsvst cho sựmqgt mềlfofm mạlqioi củwrqca côjzqrhxswn chặrsvjt khôjzqrng rờveiti vànihso anh.

fgavi đnhvxlreiu, Giang Mạlqioc Viễxbpun hôjzqrn côjzqr ngấkjrmu nghiếuzewn, chiếuzewm đnhvxoạlqiot môjzqri côjzqr, trêjzqru đnhvxùixeva đnhvxlreiu lưvopyiohti đnhvxinh hưvopyơsvstng củwrqca côjzqr.

“Ưsxmem… đnhvxbhjbi đnhvxãbhjb…” Còcwpcn chưvopya nótobpi xong, côjzqr lạlqioi bịfqqd anh báhxsw đnhvxlqioo chiếuzewm cứhepf đnhvxôjzqri môjzqri.

“Anh chỉxbpu hậfcemn khôjzqrng thểsvst hung hăxfhhng muốxgmsn em, bảyhrpo anh từxbpu từxbpunihs khôjzqrng thểsvst đnhvxưvopybhjbc.” Sựmqgt chủwrqc đnhvxtobpng củwrqca côjzqr nhưvopy thiêjzqru đnhvxxgmst đnhvxáhxswy mắttwzt Giang Mạlqioc Viễxbpun, khôjzqrng ngừxbpung lótobpe lêjzqrn áhxswnh sáhxswng lửnihsa dụnlrnc rạlqiong rỡioht. Bâbusfy giờveit mặrsvjc dùixev đnhvxãbhjb áhxswp chặrsvjt vànihso cơsvst thểsvstjzqr, cũbvilng khôjzqrng đnhvxwrqc đnhvxsvst thỏkbjxa mãbhjbn ham muốxgmsn củwrqca anh. Đwrqctobpt nhiêjzqrn nhấkjrmc cằmetmm côjzqrjzqrn, anh cànihsng khiếuzewn côjzqr ngửnihsa đnhvxlreiu gầlrein sáhxswt anh hơsvstn.

“Ưsxmem…” Sựmqgt tấkjrmn côjzqrng mãbhjbnh liệyhrpt củwrqca anh lànihsm côjzqr khôjzqrng nhịfqqdn đnhvxưvopybhjbc mànihs ưvopym thànihsnh tiếuzewng.

Tiếuzewng thởfefb gấkjrmp củwrqca côjzqrnihsng khiêjzqru khíefrkch dụnlrnc vọfefbng củwrqca anh, bànihsn tay anh mặrsvjc sứhepfc chu du khắttwzp da thịfqqdt côjzqr, phủwrqcjzqrn nơsvsti đnhvxeauty đnhvxànihs củwrqca côjzqr, mặrsvjc sứhepfc hưvopyfefbng thụnlrn thứhepffgavc cảyhrpm mịfqqdn mànihsng non mềlfofm, ngótobpn tay xấkjrmu xa hếuzewt đnhvxùixeva bỡiohtn lạlqioi nắttwzn bótobpp, dỗuykjnihsnh nótobp nởfefb rộtobpefuv anh.

“Hôjzqrn anh đnhvxi!” Giọfefbng mệyhrpnh lệyhrpnh củwrqca Giang Mạlqioc Viễxbpun trầlreim thấkjrmp khànihsn đnhvxnlrnc, lạlqioi mạlqionh mẽyxtl cắttwzn múfgavt cáhxswnh môjzqri côjzqr, cuồjdpyng nhiệyhrpt đnhvxòcwpci hỏkbjxi sựmqgt đnhvxáhxswp trảyhrp từxbpu phíefrka côjzqr.

Ngựmqgtc Trang Noãbhjbn Thầlrein va chạlqiom mạlqionh, lạlqioi đnhvxáhxswp trảyhrp anh mộtobpt cáhxswch khôjzqrng hềlfof do dựmqgt, côjzqr cạlqioy mởfefbjzqri răxfhhng anh, chốxgmsc chốxgmsc lạlqioi múfgavt, chốxgmsc chốxgmsc lạlqioi liếuzewm rồjdpyi vâbusfn vêjzqr, khiêjzqru khíefrkch cảyhrpm quan nam tíefrknh củwrqca anh.

jzqr hấkjrmp Giang Mạlqioc Viễxbpun nháhxswy mắttwzt trởfefbjzqrn dồjdpyn dậfcemp nótobpng cháhxswy khôjzqrng gìefuvhxswnh đnhvxưvopybhjbc, đnhvxôjzqri mắttwzt nótobpng rựmqgtc dáhxswn chặrsvjt vànihso khuôjzqrn mặrsvjt nhu mìefuv hấkjrmp dẫeautn củwrqca Trang Noãbhjbn Thầlrein, “Em đnhvxúfgavng lànihsjzqru tinh…” Anh khen ngợbhjbi bằmetmng chấkjrmt giọfefbng trầlreim khànihsn củwrqca mìefuvnh.

jzqr lạlqioi giưvopyơsvstng đnhvxôjzqri mắttwzt quyếuzewn rũbvil đnhvxsvst nhìefuvn anh.

Chỉxbpu cầlrein liếuzewc mắttwzt mộtobpt cáhxswi đnhvxãbhjb dễxbpunihsng nhậfcemn thấkjrmy tinh thầlrein củwrqca Giang Mạlqioc Viễxbpun bịfqqd đnhvxxgmst cháhxswy thànihsnh tro tànihsn, dụnlrnc vọfefbng khao kháhxswt chạlqioy táhxswn loạlqion khiếuzewn toànihsn bộtobp huyếuzewt mạlqioch căxfhhng rộtobpng, mỗuykji mộtobpt hơsvsti thởfefb củwrqca côjzqr nhưvopy thứhepf đnhvxtobpc dưvopybhjbc tríefrk mạlqiong, mỗuykji mộtobpt lầlrein cọfefbhxswt đnhvxlfofu khiếuzewn bầlreiu nhiệyhrpt huyếuzewt phầlrein bụnlrnng dưvopyuykji củwrqca anh théefewt gànihso.


Đwrqcôjzqri môjzqri nótobpng cháhxswy lầlrein nữoogoa mạlqionh mẽyxtlvopyuykjp bótobpc hưvopyơsvstng thơsvstm củwrqca côjzqr.

Trang Noãbhjbn Thầlrein khôjzqrng thểsvstefuvm hãbhjbm tiếuzewng ngâbusfm yêjzqru kiềlfofu thíefrkch thúfgavjzqrn tai anh, rõjdcnnihsng cảyhrpm nhậfcemn đnhvxưvopybhjbc sựmqgt rung đnhvxtobpng dồjdpyn dậfcemp cùixevng khíefrk chấkjrmt mạlqionh mẽyxtl chíefrk cựmqgtc ngànihsy cànihsng nồjdpyng đnhvxfcemm củwrqca anh, kéefewo theo tim côjzqr cuồjdpyng loạlqion, mặrsvjt nótobpng rầlrein, cơsvst thểsvst dầlrein nótobpng lêjzqrn, kíefrkch tìefuvnh quen thuộtobpc mêjzqrnh môjzqrng khôjzqrng ngừxbpung khuấkjrmy đnhvxyhrpo trong ngưvopyveiti, áhxswnh mắttwzt long lanh đnhvxêjzqrjzqr giờveit phúfgavt nànihsy cànihsng thêjzqrm môjzqrng lung.

“Noãbhjbn Noãbhjbn, sinh cho anh mộtobpt đnhvxhepfa con…” Khuôjzqrn mặrsvjt đnhvxftlqp trai khôjzqrng tìefuv vếuzewt củwrqca Giang Mạlqioc Viễxbpun kềlfofhxswt vànihso côjzqr, thìefuv thầlreim.

Ngựmqgtc Trang Noãbhjbn Thầlrein căxfhhng tứhepfc, trong mắttwzt anh chỉxbpucwpcn lạlqioi sựmqgt ngưvopybhjbng ngùixevng củwrqca côjzqr, cúfgavi đnhvxlreiu hôjzqrn lêjzqrn môjzqri côjzqr lầlrein nữoogoa, lúfgavc nànihsy đnhvxâbusfy, nhưvopy quýfqqd trọfefbng báhxswu vậfcemt củwrqca thếuzew gian.

Anh dịfqqdu dànihsng nhưvopy thếuzew khiếuzewn toànihsn thâbusfn côjzqr mềlfofm nhũbviln, sựmqgt âbusfu yếuzewm nhẹftlq nhànihsng khiếuzewn cho toànihsn bộtobp quan niệyhrpm phẩbicim hạlqionh cùixevng rụnlrnt rèrzmf trởfefbjzqrn mờveit mịfqqdt, toànihsn thâbusfn nhưvopy bay bổmzpsng, nhưvopy say giữoogoa sựmqgtsvstn trớuykjn mềlfofm mạlqioi nhưvopy nhung củwrqca anh. Nụnlrnjzqrn củwrqca anh bứhepfc éefewp côjzqr bậfcemt ra tiếuzewng rêjzqrn rỉxbpu vui thíefrkch, cảyhrp ngưvopyveiti giốxgmsng nhưvopytobp ngọfefbn lửnihsa thiêjzqru đnhvxxgmst, lànihsm côjzqr khôjzqrng ngừxbpung ngọfefb nguậfcemy thâbusfn thểsvst.

“Đwrqcxbpung nhưvopy vậfcemy mànihs… Em khôjzqrng chịfqqdu nổmzpsi nữoogoa… Mạlqioc Viễxbpun ànihs…” Côjzqr thìefuv thầlreim gọfefbi khẽyxtljzqrn anh, hệyhrpt nhưvopy con thúfgav nhỏkbjx khiếuzewn ngưvopyveiti kháhxswc yêjzqru thưvopyơsvstng.

Tiếuzewng gọfefbi thấkjrmm tậfcemn vànihso xưvopyơsvstng tủwrqcy củwrqca Giang Mạlqioc Viễxbpun, toànihsn thâbusfn anh nhưvopyjzqr dạlqioi.

Anh hơsvsti nghiêjzqrng ngưvopyveiti, xấkjrmu xa kéefewo tay côjzqr qua, “Tựmqgt em lànihsm đnhvxi.”

Sựmqgt ngang tànihsng cưvopyơsvstng cứhepfng nam tíefrknh đnhvxãbhjb sớuykjm thứhepfc tỉxbpunh trong lòcwpcng bànihsn tay côjzqr.

Tráhxswi tim Trang Noãbhjbn Thầlrein đnhvxfcemp mạlqionh, “Em, em khôjzqrng…”

“Đwrqcơsvstn giảyhrpn lắttwzm…” Giang Mạlqioc Viễxbpun cắttwzn múfgavt dáhxswi tai đnhvxãbhjb sớuykjm đnhvxkbjxjzqrn vìefuvtobpng, tìefuvnh cảyhrpm dỗuykjnihsnh côjzqr, nhẹftlq nhànihsng dẫeautn dắttwzt.

Trang Noãbhjbn Thầlrein cắttwzn môjzqri, đnhvxkbjx mặrsvjt lànihsm theo chỉxbpu dẫeautn củwrqca anh, cầlreim trọfefbn lấkjrmy vậfcemt ngang tànihsng ấkjrmy, từxbpu từxbpu cọfefbhxswt.

“Noãbhjbn Noãbhjbn, tay em mềlfofm mạlqioi đnhvxếuzewn chếuzewt ngưvopyveiti ta…” Giang Mạlqioc Viễxbpun tìefuv tráhxswn anh lêjzqrn tráhxswn côjzqr, bậfcemt ra hơsvsti thởfefb nồjdpyng nặrsvjc kiềlfofm néefewn.

jzqr chợbhjbt thấkjrmy xấkjrmu hổmzps.

“Noãbhjbn Noãbhjbn, tựmqgt cởfefbi quầlrein lótobpt củwrqca em ngồjdpyi lêjzqrn đnhvxi, anh muốxgmsn đnhvxi vànihso cơsvst thểsvst em…” Giang Mạlqioc Viễxbpun dùixevng mộtobpt giọfefbng nótobpi trầlreim thấkjrmp dụnlrn hoặrsvjc ra lệyhrpnh, tựmqgta nhưvopy thôjzqri miêjzqrn, thôjzqri miêjzqrn côjzqr đnhvxáhxswnh mấkjrmt lýfqqd tríefrk yếuzewu mềlfofm.

Trang Noãbhjbn Thầlrein chủwrqc đnhvxtobpng dáhxswn chặrsvjt cơsvst thểsvstnihso anh, ởfefbjzqrn tai anh nhõjdcnng nhẽyxtlo nótobpi, “Mạlqioc Viễxbpun ànihs, em khótobp chịfqqdu lắttwzm rồjdpyi…”

“Bâbusfy giờveit cho em ngay.” Giang Mạlqioc Viễxbpun đnhvxãbhjb sớuykjm khôjzqrng khốxgmsng chếuzew đnhvxưvopybhjbc nữoogoa, bịfqqdjzqrnihsm nũbvilng nhưvopy vậfcemy, toànihsn bộtobp thểsvsthxswc vànihs tinh thầlrein trànihsn khótobpnihs kiềlfofm chếuzew nổmzpsi, khôjzqrng thểsvstnihso ngăxfhhn cảyhrpn lửnihsa dụnlrnc thêjzqrm nữoogoa, ngang nhiêjzqrn phótobpng ra vậfcemt to lớuykjn kia, mạlqionh mẽyxtlefewo qua eo côjzqr, vừxbpua đnhvxfqqdnh kéefewo quầlrein côjzqr xuốxgmsng…

“Anh hiểsvstu lầlreim rồjdpyi.” Trang Noãbhjbn Thầlrein lạlqioi bấkjrmt ngờveit đnhvxbiciy anh ra, nhìefuvn anh, mỉxbpum cưvopyveiti nhànihsn nhãbhjb.

Giang Mạlqioc Viễxbpun sữoogong sờveit.

“Ngạlqioi quáhxsw ànihs, em nótobpi khótobp chịfqqdu lànihs bởfefbi vìefuv…” Trang Noãbhjbn Thầlrein bìefuvnh tĩrftinh mặrsvjc áhxswo ngủwrqcnihso, nhìefuvn thẳjzqrng vànihso đnhvxáhxswy mắttwzt đnhvxen tốxgmsi củwrqca anh, kềlfofhxswt bêjzqrn tai anh thìefuv thầlreim, “Hôjzqrm nay lànihs ngànihsy thứhepf hai em đnhvxếuzewn tháhxswng, đnhvxau lưvopyng lắttwzm luôjzqrn, đnhvxưvopyơsvstng nhiêjzqrn phảyhrpi khótobp chịfqqdu rồjdpyi.”

Giang Mạlqioc Viễxbpun dùixevng vẻtsub mặrsvjt khótobp tin đnhvxsvst nhìefuvn côjzqr, hồjdpyi lâbusfu mớuykji nhậfcemn ra, toànihsn thâbusfn vẫeautn còcwpcn chìefuvm đnhvxttwzm trong phấkjrmn khíefrkch cùixevng dụnlrnc vọfefbng ban nãbhjby, thìefuv đnhvxãbhjb thấkjrmy côjzqr mặrsvjc xong áhxswo ngủwrqc đnhvxhepfng lêjzqrn, kinh ngạlqioc nótobpi, “Anh nhớuykjjdcn chu kỳfgav kinh nguyệyhrpt củwrqca em khôjzqrng phảyhrpi lànihsjzqrm nay.” Anh nhớuykj rấkjrmt rõjdcn, hôjzqrm nay lànihs ngànihsy nguy hiểsvstm củwrqca côjzqr.

Trang Noãbhjbn Thầlrein cưvopyveiti cànihsng sáhxswng lạlqion, cốxgmsefuvnh cắttwzn môjzqri rồjdpyi nótobpi, “Thậfcemt cótobp lỗuykji, do áhxswp lựmqgtc côjzqrng việyhrpc quáhxsw lớuykjn, nêjzqrn em bịfqqd sớuykjm.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.