Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Quyển 6-Chương 18 : Cảnh tượng máu me

    trước sau   
bvsmnh hìbvsmnh mờfmez áxztjm đkjedếfobjn đkjedâfsagy lạrkuni cóudsx nghịxuoech chuyểmuoen lớrnoxn, ngay cảarvs ngưlonnfmezi quen đkjedbbfzi đkjedyszfu vớrnoxi sóudsxng to gióudsx lớrnoxn nhưlonn Giang Mạrkunc Viễxztjn cũyszfng sửrxbjng sốbbfzt mấtltdt cảarvs buổajwvi, cho đkjedếfobjn khi Trang Noãuddzn Thầyszfn cưlonnfmezi đkjedếfobjn mứxuoec gian tráxztj rồuyegi lưlonnfmezi nháxztjc đkjedi đkjedếfobjn bêfsagn giưlonnfmezng thìbvsm anh mớrnoxi bỗnbhnng dưlonnng cóudsx phảarvsn ứxuoeng trởpind lạrkuni. Anh mau chóudsxng chồuyegm tớrnoxi đkjedèrkunqudlfsagn giưlonnfmezng, đkjedqudli lôqudlng màltlay cưlonnơlhhwng nghịxuoe nhuốbbfzm chúpfcut khôqudlng vui, đkjedáxztjy mắbciyt vẫbbfzn còfobjn bịxuoe dụsghic vọbciyng đkjedèrkun nặucreng.

“Em dáxztjm đkjedùejria giỡuddzn anh?” Tiếfobjng nóudsxi trầyszfm thấtltdp nhưlonn con thúpfcu khốbbfzn khổajwv, đkjedèrkunpczin vàltla thôqudlxztjp.

lhhwi nóudsxng phảarvsltlao máxztjqudl, âfsagm ấtltdm, côqudl giưlonnơlhhwng mắbciyt, đkjedbbfzi diệgroqn vớrnoxi đkjedbbfzi mắbciyt tốbbfzi đkjeden nhưlonn mựrxbjc củxeqja anh, sâfsagu trong đkjedóudsxqudl bắbciyt gặucrep mộpuact vòfobjng xoáxztjy đkjeden ngòfobjm đkjedang quay cuồuyegng, âfsagm ỉltla, nhưlonn thủxeqjy triềxeqju sắbciyp lêfsagn, nhìbvsmn nhưlonn ôqudln hòfobja, nhưlonnng lạrkuni rấtltdt nguy hiểmuoem.

“Em sao dáxztjm chọbciyc anh chứxuoe? Tổajwvng giáxztjm đkjedbbfzc Giang.” Côqudllonnfmezi nhẹuyeg, ra vẻpbde dịxuoeu dàltlang.

Nếfobju khôqudlng nhìbvsmn thấtltdy vẻpbde chọbciyc ghẹuyego nơlhhwi đkjedqudli mắbciyt côqudl, Giang Mạrkunc Viễxztjn nhấtltdt đkjedxuoenh sẽpfcu cho rằhggkng nụsghilonnfmezi nàltlay củxeqja côqudlltla châfsagn thựrxbjc khôqudlng muốbbfzn rờfmezi, anh đkjedúpfcung làltla quáxztjlhhw ýntoa, côqudl chỉltla cầyszfn nhẹuyeg nhàltlang ngoắbciyc ngoắbciyc ngóudsxn tay cũyszfng đkjedxeqjltlam đkjedyszfu óudsxc anh choáxztjng váxztjng, chỉltlapindfsagn tai gọbciyi khẽpfcufsagn anh thôqudli liềxeqjn đkjedxeqjltlam anh đkjedáxztjnh mấtltdt lýntoa trílhhwejring trầyszfm ổajwvn nhấtltdt quáxztjn, yêfsagu tinh chếfobjt tiệgroqt.

“Phảarvsi khôqudlng? Anh thậxobjt muốbbfzn nhìbvsmn xem làltla thậxobjt hay giảarvs.” Đfmezpuact nhiêfsagn bậxobjt cưlonnfmezi, theo đkjedóudsxltla đkjedưlonna tay đkjedxuoenh cởpindi quầyszfn lóudsxt củxeqja côqudl.


“Nàltlay…” Trang Noãuddzn Thầyszfn đkjedèrkun tay anh lạrkuni, trừpfcung mắbciyt, “Anh khôqudlng sợqpgg ‘cảarvsnh tưlonnqpggng máxztju me’ nhưlonnng em sợqpgg đkjedóudsx, lúpfcuc nàltlay tuyệgroqt đkjedbbfzi đkjedpfcung chạrkunm vàltlao em.”

Giang Mạrkunc Viễxztjn đkjedèrkunqudl xuốbbfzng, vẫbbfzn khôqudlng nhúpfcuc nhílhhwch.

Ámazpnh mắbciyt côqudlyszfng ngoan cốbbfz lắbciym, ra vẻpbde đkjedáxztjnh chếfobjt khôqudlng theo.

Loạrkuni chuyệgroqn miễxztjn cưlonnuddzng nàltlay đkjedúpfcung làltla bấtltdt đkjedbciyc dĩnkjz, Giang Mạrkunc Viễxztjn đkjedưlonnơlhhwng nhiêfsagn cũyszfng khôqudlng nỡuddzltlam đkjedau côqudlltlao lúpfcuc nàltlay, đkjedxuoeng dậxobjy, phiềxeqjn nãuddzo vòfobj đkjedyszfu, dưlonnrnoxi áxztjnh đkjedèrkunn làltla bứxuoec tranh ngưlonnfmezi đkjedàltlan ôqudlng hoãuddzn mỹltla, Trang Noãuddzn Thầyszfn cốbbfz nhịxuoen cưlonnfmezi, képczio áxztjo ngủxeqj nam lạrkuni đkjedâfsagy népczim cho anh, “Đfmezưlonnfmezng đkjedưlonnfmezng làltla mộpuact tổajwvng giáxztjm đkjedbbfzc cóudsx cầyszfn báxztjn nhan sắbciyc nhưlonn vậxobjy khôqudlng hảarvs? Mặucrec vàltlao đkjedi.”

Giang Mạrkunc Viễxztjn giơlhhw tay bắbciyt lấtltdy, cũyszfng khôqudlng mặucrec vàltlao ngay màltla ngưlonnqpggc lạrkuni trởpind vềxeqj giưlonnfmezng, lầyszfn nữutdda ôqudlm côqudlltlao lòfobjng, “Thílhhwch thấtltdy anh bẽpfcu mặucret cóudsx phảarvsi khôqudlng?”

“Đfmezâfsagu cóudsx?” Trang Noãuddzn Thầyszfn làltlam ra vẻpbdequdl tộpuaci.

“Vừpfcua rồuyegi làltla em cốbbfz ýntoa khiêfsagu khílhhwch anh.” Anh cúpfcui sáxztjt gưlonnơlhhwng mặucret anh tuấtltdn, rấtltdt cóudsxlonn thếfobjlhhwn nhịxuoen thàltlanh nộpuaci thưlonnơlhhwng.

Trang Noãuddzn Thầyszfn liếfobjc mắbciyt nhìbvsmn anh, “Đfmezpfcung đkjedùejria đkjedưlonnqpggc khôqudlng? Em khiêfsagu khílhhwch anh hồuyegi nàltlao?”

Giang Mạrkunc Viễxztjn nhìbvsmn côqudl, khôqudlng biếfobjn sắbciyc.

Thấtltdy biểmuoeu hiệgroqn anh nhưlonn thếfobj, Trang Noãuddzn Thầyszfn nuốbbfzt nưlonnrnoxc bọbciyt, nhúpfcun vai, “Làltla anh kêfsagu em gọbciyi têfsagn anh? Rồuyegi sao đkjedóudsx ôqudlm lấtltdy vai anh? Làltlam ơlhhwn đkjedi màltla, làltla do em thấtltdy khóudsx chịxuoeu trong ngưlonnfmezi đkjedưlonnqpggc chưlonna, gọbciyi têfsagn anh làltla hy vọbciyng anh cóudsx thểmuoe dừpfcung lạrkuni, ôqudlm lấtltdy vai anh làltla em sợqpggbvsmnh khôqudlng cóudsx sứxuoec bịxuoe ngãuddz sang mộpuact bêfsagn, cáxztji nàltlay cũyszfng gọbciyi làltla khiêfsagu khílhhwch sao?”

“Còfobjn trảarvs treo nữutdda thìbvsm anh sẽpfcu mặucrec kệgroq chuyệgroqn em cóudsx bịxuoe hay khôqudlng đkjedóudsx!” Giang Mạrkunc Viễxztjn đkjedpuact nhiêfsagn gầyszfm nhẹuyeg, thởpind gấtltdp.

Trang Noãuddzn Thầyszfn hoảarvsng hốbbfzt, đkjedtltdm vàltlao ngựrxbjc anh, “Lớrnoxn tiếfobjng nhưlonn vậxobjy làltlam gìbvsm? Phụsghi nữutdd đkjedang tớrnoxi tháxztjng khôqudlng thểmuoe bịxuoeejri dọbciya nha, nếfobju khôqudlng sẽpfcu thàltlanh bệgroqnh đkjedóudsx!”

Giang Mạrkunc Viễxztjn đkjedàltlanh chịxuoeu, lậxobjp tứxuoec ngậxobjm miệgroqng.


“Chậxobjc… Hay thếfobjltlay đkjedi, cùejring lắbciym thìbvsm em giúpfcup anh mặucrec áxztjo ngủxeqj.” Trang Noãuddzn Thầyszfn xuốbbfzng giưlonnfmezng, cầyszfm lấtltdy áxztjo ngủxeqj nhóudsxn châfsagn choàltlang vàltlao cho anh, lúpfcuc chuyểmuoen tớrnoxi trưlonnrnoxc mặucret anh, còfobjn cốbbfz ýntoa cọbciyxztjt thắbciyt dâfsagy áxztjo lạrkuni cho anh, ngóudsxn tay làltlanh lạrkunnh thi thoảarvsng đkjedsghing chạrkunm vàltlao da thịxuoet nóudsxng bỏfobjng củxeqja anh, khiếfobjn hơlhhwi thởpind củxeqja anh càltlang thêfsagm gấtltdp gáxztjp.

Anh khôqudlng nhịxuoen đkjedưlonnqpggc đkjedưlonna tay ôqudlm côqudl, côqudl lạrkuni cưlonnfmezi xấtltdu xa népczi tráxztjnh, chui vàltlao trong chăpntrn, quấtltdn chặucret nhưlonn nhộpuacng, “Em mệgroqt lắbciym, ngủxeqj ngon nha.” Nóudsxi xong, tắbciyt đkjedèrkunn ngủxeqjpind đkjedyszfu giưlonnfmezng phílhhwa mìbvsmnh.

Giang Mạrkunc Viễxztjn bịxuoe gạrkunt sang mộpuact bêfsagn, hơlhhwi lạrkunnh củxeqja đkjedyszfu ngóudsxn tay côqudl vẫbbfzn còfobjn vưlonnơlhhwng vấtltdn trêfsagn ngựrxbjc anh, dụsghic vọbciyng cựrxbjc lớrnoxn trưlonnrnoxc nay chưlonna từpfcung cóudsxltlam sụsghip đkjedajwv sựrxbj kiềxeqjm népczin củxeqja anh, anh nhàltlao đkjedếfobjn lậxobjt ngưlonnfmezi côqudl qua, đkjedèrkun thâfsagn xuốbbfzng đkjedxuoenh hôqudln…

“Anh đkjedxuoenh épczip buộpuacc àltla? Em sẽpfcu sinh bệgroqnh đkjedóudsx nhépczi!” Trang Noãuddzn Thầyszfn đkjedưlonna tay ngăpntrn chặucren miệgroqng anh lạrkuni, nhìbvsmn sâfsagu vàltlao mắbciyt anh, phảarvsn đkjedbbfzi.

Hai bàltlan tay kiềxeqjm giữutdd đkjedyszfu vai bỗnbhnng dưlonnng siếfobjt chặucret, anh hoàltlan toàltlan biếfobjn thàltlanh con thúpfcu bịxuoefsagy khốbbfzn, hơlhhwi thởpind ra cũyszfng trởpindfsagn nóudsxng hổajwvi, sau khi nhìbvsmn chằhggkm chằhggkm côqudl hồuyegi lâfsagu mớrnoxi cúpfcui đkjedyszfu nóudsxi, “Yêfsagu tinh chếfobjt tiệgroqt!” Buôqudlng côqudl ra, xoay ngưlonnfmezi đkjedi thẳnbcang vàltlao phòfobjng tắbciym.

Khôqudlng mấtltdt bao lâfsagu, bêfsagn trong mơlhhw hồuyeg truyềxeqjn ra tiếfobjng vòfobji hoa sen.

Trang Noãuddzn Thầyszfn mỉltlam cưlonnfmezi đkjedbciyc ýntoa, đkjedmuoe anh làltlam bạrkunn vớrnoxi nưlonnrnoxc lạrkunnh đkjedi nhépczi.

qudlyszfng khôqudlng biếfobjt bảarvsn thâfsagn cũyszfng cóudsxpfcuc hưlonn hỏfobjng nhưlonn vậxobjy, mớrnoxi lúpfcuc nãuddzy thôqudli, côqudlfobjn cho rằhggkng bảarvsn thâfsagn rấtltdt lưlonnơlhhwng thiệgroqn. Thấtltdy dáxztjng vẻpbde anh bịxuoe lửrxbja dụsghic tra tấtltdn màltla khôqudlng cóudsx chỗnbhn pháxztjt tiếfobjt, ngoạrkuni trừpfcuudsx chúpfcut khôqudlng muốbbfzn ra, còfobjn lạrkuni chílhhwnh làltla khoáxztji cảarvsm mơlhhw hồuyeg, khoáxztji cảarvsm phụsghic thùejri

***

Đfmezêfsagm khuya.

Gióudsx đkjedêfsagm thổajwvi qua chúpfcut ấtltdm áxztjp củxeqja mùejria xuâfsagn.

Trong phòfobjng ngủxeqjltla áxztjnh sáxztjng nhàltlan nhạrkunt, khôqudlng phảarvsi áxztjnh đkjedèrkunn, màltlaltla áxztjnh trắbciyng bàltlang bạrkunc xuyêfsagn qua rèrkunm lụsghia mỏfobjng hắbciyt vàltlao trong.

Ámazpnh trăpntrng lan tràltlan tớrnoxi đkjedyszfu giưlonnfmezng, côqudlxztji trêfsagn giưlonnfmezng ngủxeqj say sưlonna, cóudsx mộpuact chúpfcut tiếfobjng đkjedpuacng đkjedếfobjn từpfcu ngưlonnfmezi đkjedàltlan ôqudlng, cáxztjnh tay vốbbfzn ôqudlm côqudl chợqpggt đkjedajwvi hưlonnrnoxng, từpfcu từpfcupczio chăpntrn mỏfobjng xuốbbfzng, thâfsagn hìbvsmnh côqudlxztji nhỏfobj xinh xắbciyn khôqudlng chúpfcut phòfobjng vệgroq từpfcu từpfcu hiệgroqn ra.


Trang Noãuddzn Thầyszfn đkjedang mơlhhw mộpuact giấtltdc mơlhhw ngọbciyt ngàltlao, rấtltdt đkjeduyegp, nhưlonnng khôqudlng thấtltdy mộpuact ai cảarvs.

Con đkjedưlonnfmezng phílhhwa trưlonnrnoxc đkjedưlonnqpggc che lấtltdp bởpindi màltlan sưlonnơlhhwng mùejri mỏfobjng manh, côqudl cứxuoelonnrnoxc đkjedi vôqudl đkjedxuoenh, dọbciyc theo đkjedưlonnfmezng đkjedi làltla nhữutddng đkjedóudsxa hoa nhưlonnfsagy, mềxeqjm mạrkuni, chạrkunm vàltlao lạrkuni bay mấtltdt. Khôqudlng biếfobjt côqudl đkjedi bao lâfsagu, cũyszfng khôqudlng biếfobjt chílhhwnh mìbvsmnh muốbbfzn đkjedi đkjedâfsagu, chỉltla cảarvsm thấtltdy mộpuact đkjedôqudli cáxztjnh tay rắbciyn chắbciyc mạrkunnh mẽpfcu từpfcu phílhhwa sau lưlonnng ôqudlm lấtltdy côqudl.

qudl dựrxbja sáxztjt vàltlao lòfobjng ngưlonnfmezi nọbciy, lạrkunltla khôqudlng hềxeqj thấtltdy sợqpgguddzi, tráxztji lạrkuni làltla mộpuact mùejrii hưlonnơlhhwng quen thuộpuacc bay đkjedếfobjn, mùejrii nàltlay khiếfobjn côqudl an tâfsagm, khiếfobjn côqudltltdm áxztjp. Côqudl cứxuoe nhẹuyeg nhàltlang dựrxbja nhưlonn thếfobj, dưlonnfmezng nhưlonn khôqudlng cầyszfn quay đkjedyszfu lạrkuni cũyszfng biếfobjt đkjedưlonnqpggc ngưlonnfmezi đkjedóudsxltla ai.

lhhwi thởpind củxeqja anh bủxeqja vâfsagy trêfsagn đkjedltlanh đkjedyszfu, bêfsagn tai côqudl

qudl thưlonn tháxztji thởpind ra, hai tay chụsghip lấtltdy bàltlan tay đkjeducret bêfsagn hôqudlng mìbvsmnh.

Tay anh thậxobjt lớrnoxn, đkjedưlonnqpggc bàltlan tay nhỏfobj nhắbciyn củxeqja côqudl bao bọbciyc, hếfobjt thảarvsy cóudsx vẻpbde tựrxbj nhiêfsagn nhưlonn thếfobj.

Nụsghiqudln củxeqja anh nhẹuyeg nhàltlang rơlhhwi xuốbbfzng, côqudl đkjedmuoe mặucrec sựrxbj dịxuoeu dàltlang củxeqja anh lan tràltlan, từpfcu trêfsagn xuốbbfzng dưlonnrnoxi, từpfcuqudln nhẹuyeg đkjedếfobjn hôqudln sâfsagu…

qudl trong mơlhhw trốbbfzng ngựrxbjc lạrkuni đkjedxobjp dồuyegn, thứxuoe cảarvsm xúpfcuc vàltla thưlonn tháxztji khôqudlng ngôqudln từpfcultlao diễxztjn tảarvs đkjedưlonnqpggc cứxuoe thếfobj từpfcu đkjedáxztjy lòfobjng tràltlan ra, thôqudli thúpfcuc côqudl muốbbfzn đkjedưlonnqpggc nhiềxeqju hơlhhwn. Anh thìbvsm thầyszfm bêfsagn tai côqudl, côqudl lạrkuni khôqudlng nghe rõpuac anh nóudsxi gìbvsm, chỉltla cảarvsm thấtltdy anh rấtltdt dịxuoeu dàltlang, nhẹuyeg nhàltlang…

Cho đkjedếfobjn khi mộpuact dòfobjng tháxztjc từpfcufsagu thẳnbcam trong cơlhhw thểmuoe xộpuacc thẳnbcang lêfsagn nãuddzo, lạrkuni nhanh chóudsxng vỡuddz tung, côqudllhhwltlang bấtltdt giáxztjc rêfsagn rỉltla mộpuact tiếfobjng.

Anh képczio côqudlxztjt lạrkuni gầyszfn hơlhhwn, côqudl khôqudlng nhìbvsmn rõpuac mặucret anh, chỉltlaudsx thểmuoe nhìbvsmn thấtltdy vòfobjm ngựrxbjc rộpuacng lớrnoxn rắbciyn chắbciyc kia, đkjedóudsxltla lồuyegng ngựrxbjc thuộpuacc vềxeqjqudl, côqudlqudl thứxuoec dựrxbja vàltlao đkjedóudsx, tùejriy tiệgroqn đkjedmuoeltlan tay anh chu du khắbciyp da thịxuoet côqudl.

ejrii vịxuoe củxeqja hạrkunnh phúpfcuc đkjedang lan rộpuacng.

Đfmezpuact nhiêfsagn…

Mộpuact nơlhhwi nàltlao đkjedóudsx trêfsagn cơlhhw thểmuoe bịxuoe mộpuact sứxuoec mạrkunnh cựrxbjc lớrnoxn xâfsagm nhậxobjp, giãuddzn ra…


Tiếfobjng kêfsagu củxeqja côqudludsx chúpfcut bépczin nhọbciyn.

ltla khi luồuyegng sứxuoec mạrkunnh khổajwvng lồuyeg kia triệgroqt đkjedmuoe xuyêfsagn qua côqudl, tiếfobjng kêfsagu ấtltdy chợqpggt hóudsxa thàltlanh nỉltla non trầyszfm bổajwvng.

fsagn tai côqudl, làltla tiếfobjng thởpind ra thỏfobja mãuddzn củxeqja ngưlonnfmezi đkjedàltlan ôqudlng.

qudl trong mơlhhw nhưlonn con thuyềxeqjn bịxuoeudsxng làltlam cho chao đkjedarvso, côqudlfsagu biểmuoen cảarvsltlay biếfobjt bao, thậxobjt khôqudlng muốbbfzn xa rờfmezi vòfobjm ngựrxbjc ấtltdm áxztjp nàltlay…

Sứxuoec lựrxbjc củxeqja anh khi thìbvsm muôqudln vàltlan hòfobja nhãuddz, khi thìbvsmuddznh liệgroqt cuồuyegng dãuddz, tiếfobjng thởpind gấtltdp củxeqja côqudl bịxuoe sứxuoec nóudsxng nam tílhhwnh kia róudsxt đkjedyszfy.

qudl cốbbfz gắbciyng muốbbfzn nhìbvsmn rõpuac mặucret ngưlonnfmezi đkjedàltlan ôqudlng kia, cốbbfz gắbciyng muốbbfzn nhìbvsmn cho rõpuac

Cho đkjedếfobjn khi…

Khuôqudln mặucret ngưlonnfmezi đkjedàltlan ôqudlng dầyszfn dầyszfn trởpindfsagn rõpuacltlang, côqudl trong mộpuacng thởpind gấtltdp mộpuact tiếfobjng, hai mắbciyt đkjedpuact nhiêfsagn trừpfcung lớrnoxn!

“Ámazp…” Hépczit lêfsagn, Trang Noãuddzn Thầyszfn bừpfcung tỉltlanh, hơlhhwi thởpind dồuyegn dậxobjp.

Thờfmezi gian nhưlonn ngừpfcung lạrkuni.

Cảarvsnh sắbciyc tưlonnơlhhwi đkjeduyegp trong giấtltdc mơlhhwejring áxztjnh nắbciyng ấtltdm bêfsagn ngoàltlai cửrxbja sổajwvpind hiệgroqn thựrxbjc hìbvsmnh thàltlanh hai mặucret đkjedbbfzi lậxobjp, cảarvs buổajwvi côqudl mớrnoxi quay đkjedyszfu nhìbvsmn ra ngoàltlai cửrxbja sổajwv, trờfmezi đkjedãuddzxztjng rồuyegi.

Mấtltdt khoảarvsng mưlonnfmezi phúpfcut sau đkjedóudsx, Trang Noãuddzn Thầyszfn mớrnoxi ngồuyegi dậxobjy, mộpuacng xuâfsagn làltla thếfobjltlay ưlonn? Nhưlonnng tạrkuni sao côqudl lạrkuni thấtltdy toàltlan thâfsagn nhứxuoec mỏfobji vôqudlejring, cơlhhw thểmuoe nhưlonn bịxuoexztjnh xe nghiềxeqjn qua vậxobjy? Hay làltla mộpuacng quáxztj châfsagn thựrxbjc? Đfmezưlonna tay day day huyệgroqt tháxztji dưlonnơlhhwng, bấtltdt giáxztjc chúpfcu ýntoa thấtltdy vếfobjt đkjedfobj trêfsagn ngựrxbjc…

Mặucret côqudlxztji đkjedi!


Khôqudlng phảarvsi chứxuoe?

Trong mơlhhwltla hiệgroqn thựrxbjc chồuyegng lêfsagn nhau àltla.

Khuôqudln mặucret trong mơlhhw kia lạrkuni hiệgroqn lêfsagn trong đkjedyszfu côqudl, làltla Giang Mạrkunc Viễxztjn!

Trờfmezi ạrkun.

qudl nhấtltdc ngưlonnfmezi, lạrkuni xấtltdu hổajwv pháxztjt hiệgroqn quầyszfn lóudsxt củxeqja mìbvsmnh khi khổajwvng khi khôqudlng lạrkuni bay đkjedếfobjn sôqudl pha ởpind đkjedhggkng xa kia, còfobjn cóudsx, theo đkjedpuacng táxztjc côqudl đkjedxuoeng dậxobjy, mộpuact dòfobjng chấtltdt lỏfobjng nong nóudsxng từpfcu trong ngưlonnfmezi lạrkuni chảarvsy ra…

qudl đkjedpuact nhiêfsagn ýntoa thứxuoec đkjedưlonnqpggc mọbciyi chuyệgroqn!

Giang Mạrkunc Viễxztjn chếfobjt tiệgroqt!

Trang Noãuddzn Thầyszfn ngay cảarvsfobjng giếfobjt ngưlonnfmezi cũyszfng cóudsx, cốbbfzfsag tấtltdm thâfsagn nhứxuoec mỏfobji mặucrec áxztjo ngủxeqj ra khỏfobji phòfobjng.

Phòfobjng ăpntrn dưlonnrnoxi lầyszfu, bữutdda sáxztjng phong phúpfcu đkjedãuddz đkjedưlonnqpggc bàltlay biệgroqn sẵhggkn.

qudl chạrkuny àltlao vàltlao phòfobjng ăpntrn, cảarvsnh tưlonnqpggng nhìbvsmn thấtltdy chílhhwnh làltla Giang Mạrkunc Viễxztjn đkjedang đkjeducret mộpuact phầyszfn báxztjnh sandwich cắbciyt rấtltdt chỉltlanh tềxeqjfsagn bàltlan, thấtltdy côqudl đkjedxuoeng ởpind cửrxbja liềxeqjn mỉltlam cưlonnfmezi, “Vừpfcua đkjedúpfcung lúpfcuc ăpntrn sáxztjng.”

ltlam thếfobjltlao đkjedmuoe liêfsagn hệgroq ngưlonnfmezi đkjedàltlan ôqudlng mỉltlam cưlonnfmezi ôqudln hòfobja ởpind trưlonnrnoxc mặucret vớrnoxi ngưlonnfmezi đkjedàltlan ôqudlng tốbbfzi qua thừpfcua dịxuoep côqudl ngủxeqjltla đkjedáxztjnh lépczin lạrkuni vớrnoxi nhau.

“Giang Mạrkunc Viễxztjn, tốbbfzi qua anh nhâfsagn lúpfcuc em ngủxeqj đkjedãuddzltlam cáxztji gìbvsm?” Côqudl trợqpggn mắbciyt vớrnoxi anh.

Giang Mạrkunc Viễxztjn đkjedi đkjedếfobjn, đkjedưlonna tay chốbbfzng lêfsagn khung cửrxbja, cúpfcui đkjedyszfu nhìbvsmn côqudl, cưlonnfmezi, “Gìbvsm vậxobjy em?”

“Anh còfobjn hỏfobji ngưlonnqpggc lạrkuni nữutdda hảarvs?” Côqudl cốbbfz gắbciyng kiềxeqjm chếfobj khôqudlng hépczit lêfsagn vớrnoxi anh.

Giang Mạrkunc Viễxztjn lạrkuni cưlonnfmezi đkjedếfobjn mờfmez áxztjm, ra vẻpbde bừpfcung tỉltlanh, “Àsghi, nhớrnox rồuyegi, tốbbfzi qua anh đkjedóudsxi bụsghing, lépczin ăpntrn vụsghing bữutdda khuya thôqudli màltla.”

Nhữutddng lờfmezi nàltlay nóudsxi cóudsx chúpfcut mậxobjp mờfmez, Trang Noãuddzn Thầyszfn hồuyegi lâfsagu mớrnoxi hiểmuoeu đkjedưlonnqpggc, đkjedfobj mặucret, đkjedưlonna tay đkjedáxztjnh anh, “Anh quáxztj đkjedáxztjng quáxztj, sao cóudsx thểmuoe đkjedêfsag tiệgroqn thếfobj hảarvs?”

Cổajwv tay lạrkuni bịxuoe anh chụsghip đkjedưlonnqpggc, thâfsagn hìbvsmnh cao lớrnoxn đkjedèrkun mạrkunnh côqudlltlao tưlonnfmezng, thảarvsn nhiêfsagn mỉltlam cưlonnfmezi xấtltdu xa, “Làltla anh quáxztj đkjedáxztjng hay làltla ngưlonnfmezi làltlam vợqpgg nhưlonn em quáxztj đkjedáxztjng hửrxbjm? Ngay cảarvs bữutdda tốbbfzi cũyszfng khôqudlng cho anh ăpntrn, anh đkjedóudsxi bụsghing đkjedưlonnơlhhwng nhiêfsagn phảarvsi tựrxbj thâfsagn tìbvsmm ăpntrn rồuyegi.” Môqudli anh kềxeqjxztjt vàltlao vàltlanh tai côqudl, “Dùejring cáxztjch củxeqja riêfsagng anh.”

“Em đkjedãuddzudsxi nguyêfsagn nhâfsagn vớrnoxi anh rồuyegi! Anh làltla đkjedang trảarvs đkjedũyszfa!” Côqudl giậxobjm châfsagn.

“Nguyêfsagn nhâfsagn?” Giang Mạrkunc Viễxztjn nhếfobjch màltlay, chìbvsma ra mộpuact tay, đkjedpuact nhiêfsagn chui vàltlao bêfsagn trong áxztjo ngủxeqj củxeqja côqudl, ngóudsxn tay thon dàltlai tìbvsmm đkjedếfobjn nơlhhwi ‘đkjedyszfm lầyszfy’ tốbbfzi qua bịxuoe ‘mưlonna rềxeqjn gióudsx dữutdd’ càltlan quépczit mộpuact cáxztjch chuẩyryln xáxztjc khôqudlng nhầyszfm, chấtltdt dịxuoech trong suốbbfzt trăpntrng trắbciyng làltlam ưlonnrnoxt đkjedyszfu ngóudsxn tay anh.

“Đfmezâfsagy chílhhwnh làltlaxztji màltla em gọbciyi làltla ‘cảarvsnh tưlonnqpggng máxztju me’?” Nụsghilonnfmezi trêfsagn mặucret anh vạrkunch trầyszfn lờfmezi nóudsxi dốbbfzi củxeqja côqudl.

Trang Noãuddzn Thầyszfn hậxobjn khôqudlng thểmuoebvsmm mộpuact cáxztji lỗnbhn chui xuốbbfzng.

Giang Mạrkunc Viễxztjn lạrkuni khôqudlng buôqudlng tha côqudl, ngóudsxn tay dílhhwnh ưlonnrnoxt áxztjt trựrxbjc tiếfobjp đkjeducret lêfsagn môqudli côqudl, “Nếfobjm thửrxbj xem, làltlalonnơlhhwng vịxuoe củxeqja hai ta.”

“Khôqudlng… ưlonnm…” Vừpfcua bậxobjt ra mộpuact chữutdd, ngay sau đkjedóudsx ngóudsxn tay anh lạrkuni thừpfcua dịxuoep chui vàltlao.

Trong miệgroqng đkjedxeqju làltlalonnơlhhwng vịxuoe thuộpuacc vềxeqj đkjedàltlan ôqudlng, lâfsagy dílhhwnh mỗnbhni mộpuact nơlhhwi trong khoang miệgroqng côqudl, côqudl đkjedyryly mạrkunnh anh ra, bắbciyt đkjedyszfu ho khan. Côqudl chưlonna bao giờfmez nếfobjm qua mùejrii vịxuoe chấtltdt dịxuoech củxeqja đkjedàltlan ôqudlng, thậxobjt làltla lạrkun, mộpuact thứxuoe cảarvsm giáxztjc khôqudlng thểmuoeudsxi rõpuac.

“Anh làltla đkjeduyeg biếfobjn tháxztji!” Côqudl che miệgroqng, tứxuoec giậxobjn đkjedếfobjn toàltlan thâfsagn pháxztjt run.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.