Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 65 : Nhân duyên

    trước sau   
Xuâvehun vềjqrb hoa nởmllt trong mộlnmwt trấfihhn nhỏvoobmllt Giang Nam, nghêuprjnh đbihhóiubun mộlnmwt cuộlnmwc hôgpgvn lễwkke.

Nhi tửknzx củwqkia Kim Đeuahao thầfihhn bộlnmwfhvtch Cửknzxu Long, Háfhvtch Kim Phong, kếgzayt hôgpgvn vớugjdi nữztgz nhi Hứxumna Hữztgzu Hữztgzu củwqkia Quỷqjbvecmaơnbdtng. Hỉlsnt sựkdwutxngy nghe nóiubui làtxngm rấfihht lớugjdn, ngàtxngy hôgpgvm nay, trong ngoàtxngi Háfhvtch phủwqki đbihhjqrbu vộlnmwi vàtxngng chuẩquldn bịrrox, cựkdwuc kỳuvbafhvto nhiệcgxnt.

iubui đbihhếgzayn ngàtxngy đbihhóiubu, Háfhvtch Cửknzxu Long đbihhuổnymji theo Nhan Nhưecma Ngọkorec, sốvmtung chếgzayt bàtxngy tỏvoob chídjvxnh làtxng muốvmtun phụiubuc hôgpgvn*, nóiubui cáfhvti gìmlltzvlvng phảugjdi cùrvfong nưecmaơnbdtng tửknzx bấfihht phâvehun li, bạkbkach đbihhfihhu giai lãqsqjo. Nhan Nhưecma Ngọkorec tứxumnc giậvoobn bao nhiêuprju cũzvlvng khôgpgvng lay chuyểowgrn đbihhưecmacuxhc hắrroxn, lạkbkai thêuprjm lo lắrroxng nữztgz nhi cùrvfong nhi tửknzx, cũzvlvng đbihhecmang ýnvyr dọkoren đbihhếgzayn ởmllt chung vớugjdi hắrroxn. Hai vợcuxh chồecmang cảugjd ngàtxngy cãqsqji nhau, cóiubu đbihhiềjqrbu tìmlltnh cảugjdm tráfhvti lạkbkai càtxngng ngàtxngy càtxngng tốvmtut, Háfhvtch phủwqki trêuprjn dưecmaugjdi náfhvto nhiệcgxnt thàtxngnh mộlnmwt đbihhtxngn, càtxngng thúignz vịrroxtxngiubu Nhan Nhưecma Ngọkorec còbeenn. . . . làtxngm Háfhvtch Cửknzxu Long vui vẻzvlv cảugjd ngàtxngy nhảugjdy lêuprjn nhảugjdy xuốvmtung.

*phụiubuc hôgpgvn: táfhvti hôgpgvn

fhvtch Kim Phong dẫqjbvn theo Tiểowgru Đeuahao trởmllt vềjqrb, đbihhem chuyệcgxnn đbihhãqsqj xảugjdy ra ởmllt Bắrroxc Hảugjdi pháfhvti nóiubui cho phụiubu mẫqjbvu nghe, ngưecmatrlui nhàtxngzvlvng khôgpgvng can thiệcgxnp quyếgzayt đbihhrroxnh củwqkia Tiểowgru Đeuahao, chỉlsnt hy vọkoreng Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm lầfihhn nàtxngy nắrroxm chặiqhjt mộlnmwt chúignzt, xong xuôgpgvi mọkorei chuyệcgxnn, nhanh chóiubung tớugjdi đbihhóiubun Tiểowgru Đeuahao, hai ngưecmatrlui trảugjdi qua gian khổnymj, cóiubu thểowgrrvfong nhau đbihhi đbihhếgzayn cuốvmtui đbihhtrlui.

Ngưecmatrlui mộlnmwt nhàtxng vừbihha mớugjdi đbihhtxngn tụiubu, lạkbkai nghêuprjnh đbihhóiubun Hứxumna Hữztgzu Hữztgzu, nóiubui làtxng bịrrox mẫqjbvu thâvehun nàtxngng đbihhuổnymji ra khỏvoobi cửknzxa, khôgpgvng cóiubu chỗkcal đbihhi, đbihhàtxngnh phảugjdi đbihhếgzayn tìmlltm nơnbdti nưecmaơnbdtng tựkdwua. Thưecmatrlung xuyêuprjn qua lạkbkai, cùrvfong Háfhvtch Kim Phong lưecmaujspng tìmlltnh tưecmaơnbdtng duyệcgxnt, muốvmtun cùrvfong mộlnmwt chỗkcal. Háfhvtch Kim Phong dũzvlvng mãqsqjnh mídjvxm môgpgvi chạkbkay tớugjdi Quỷqjbv Thàtxngnh cầfihhu hôgpgvn, nữztgzecmaơnbdtng nhịrroxp tay, liềjqrbn đbihhem khuêuprj nữztgz cho hắrroxn. Vìmllt thếgzay chọkoren mộlnmwt ngàtxngy tốvmtut ngàtxngy tốvmtut, lậvoobp tứxumnc làtxngm hỉlsnt sựkdwu.


Nhan Tiểowgru Đeuahao cầfihhm cáfhvti giỏvoob trúignzc, bêuprjn trong chứxumna rấfihht nhiềjqrbu cáfhvtnh hoa màtxngu hồecmang nhạkbkat, rảugjdi từbihh hỉlsnt đbihhưecmatrlung thẳxvzeng đbihhếgzayn trưecmaugjdc cửknzxa phòbeenng tâvehun hôgpgvn. Đeuahang nhìmlltn thấfihhy nhũzvlv mẫqjbvu ôgpgvm tiểowgru muộlnmwi muộlnmwi béugjdo tròbeenn lạkbkai đbihhâvehuy. Muộlnmwi tửknzxtxngy làtxng ba tháfhvtng trưecmaugjdc mớugjdi đbihhưecmacuxhc sinh ra, cựkdwuc kỳuvba mậvoobp mạkbkap xinh xắrroxn, têuprjn còbeenn chưecmaa cóiubu, liềjqrbn lấfihhy nhủwqki danh gọkorei làtxng Tiểowgru Đeuahvoobu Hũzvlv.

“Tiểowgru Đeuahvoobu Hũzvlv!” Tiểowgru Đeuahao lạkbkai gầfihhn, hôgpgvn lêuprjn khuôgpgvn mặiqhjt phấfihhn nộlnmwn củwqkia muộlnmwi tửknzx nhàtxngmlltnh mộlnmwt cáfhvti, véugjdo qua véugjdo lạkbkai.

Tiểowgru nha đbihhfihhu bỗkcalng nhiêuprjn ngẩquldng mặiqhjt, hắrroxt xìmllt mộlnmwt cáfhvti.

“Ai nha, nhịrrox tiểowgru thưecma, trêuprjn tay ngưecmatrlui cóiubu phấfihhn hoa!” Vúignz em vộlnmwi vàtxngng ôgpgvm Tiểowgru Đeuahvoobu Hũzvlv bỏvoob chạkbkay.

Tiểowgru Đeuahao vỗkcal vỗkcal tay, đbihhưecmaa lêuprjn mũzvlvi ngửknzxi ngửknzxi, ngẩquldng mặiqhjt hắrroxt xìmllt mộlnmwt cáfhvti. . . . . .

Xoa cáfhvti mũzvlvi quay đbihhfihhu lạkbkai, chỉlsnt thấfihhy mộlnmwt nữztgz nhâvehun bụiubung bựkdwu đbihhxumnng cáfhvtch đbihhóiubu khôgpgvng xa. Tuy làtxng nữztgz nhâvehun bụiubung bựkdwu, nhưecmang ngoạkbkai trừbihh bụiubung, thâvehun hìmlltnh vẫqjbvn xinh đbihhuprjp, mộlnmwt chúignzt cũzvlvng khôgpgvng mậvoobp, gưecmaơnbdtng mặiqhjt lạkbkai càtxngng xinh đbihhuprjp, mặiqhjc mộlnmwt bộlnmw áfhvto trắrroxng váfhvty dàtxngi lam sắrroxc nhưecmaecmaugjdc, đbihhang từbihh từbihh đbihhi tớugjdi.

“Hiểowgru Nguyệcgxnt!” Tiểowgru Đeuahao nhanh chóiubung chạkbkay tớugjdi đbihhujsp lấfihhy, “Đeuahãqsqjiubui khôgpgvng đbihhưecmacuxhc mộlnmwt mìmlltnh chạkbkay đbihhếgzayn, nếgzayu đbihhlnmwt nhiêuprjn muốvmtun sinh thìmllttxngm sao bâvehuy giờtrlu?”

“Còbeenn hơnbdtn mộlnmwt tháfhvtng nữztgza, côgpgv sao lạkbkai giốvmtung nhưecma Trọkoreng Hoa, cảugjd ngàtxngy khẩquldn trưecmaơnbdtng.”

“Khôgpgvng thểowgriubui thếgzay, nưecmaơnbdtng ta cũzvlvng sinh sớugjdm mộlnmwt tháfhvtng đbihhóiubu!”

Tiểowgru Đeuahao dìmlltu Hiểowgru Nguyệcgxnt đbihhang mang thai đbihhếgzayn bêuprjn bàtxngn ngồecmai xuốvmtung, nhìmlltn ra phídjvxa sau nàtxngng, “Trọkoreng Hoa đbihhâvehuu? Ngạkbkac nhiêuprjn nha, hắrroxn làtxngecmaugjdng côgpgvng nhịrrox thậvoobp tứxumn hiếgzayu [1] vậvooby màtxng khôgpgvng đbihhi theo bêuprjn cạkbkanh côgpgv àtxng?”

“Giúignzp Háfhvtch đbihhkbkai ca tiếgzayp tâvehun nưecmaơnbdtng tửknzx rồecmai.” Hiểowgru Nguyệcgxnt nhẹuprj nhàtxngng xoa bụiubung, hỏvoobi Tiểowgru Đeuahao, “Hôgpgvm qua ta nghe chàtxngng nóiubui, sau hôgpgvn lễwkkegpgv muốvmtun ra ngoàtxngi du ngoạkbkan cóiubu phảugjdi khôgpgvng?”

“Ừkcal. . . . Cũzvlvng gầfihhn nhưecma thếgzay.” Tiểowgru Đeuahao mếgzayu máfhvto, ngồecmai xuốvmtung ởmlltuprjn cạkbkanh bàtxngn, cầfihhm cáfhvti chéugjdn châvehum tràtxng, “Dĩzvlv nhiêuprjn, phảugjdi đbihhcuxhi côgpgv sinh xong, ta muốvmtun làtxng ngưecmatrlui đbihhfihhu tiêuprjn ôgpgvm con gáfhvti nuôgpgvi củwqkia ta!”

“Côgpgvtxngm sao biếgzayt làtxng con gáfhvti?” Hiểowgru Nguyệcgxnt sờtrlu sờtrlu bụiubung, “Ngàtxngy đbihhóiubu lang trung nóiubui, cóiubu thểowgrtxng con trai.”


“Khôgpgvng thểowgr!” Tiểowgru Đeuahao đbihhlnmwt nhiêuprjn cảugjd kinh, “Nhấfihht đbihhrroxnh phảugjdi làtxng nữztgz nhi!”

Hiểowgru Nguyệcgxnt dởmllt khóiubuc dởmlltecmatrlui, “Thậvoobt ra Trọkoreng Hoa cũzvlvng nóiubui làtxng muốvmtun mộlnmwt đbihhxumna con gáfhvti, bấfihht quáfhvt ta cảugjdm thấfihhy, tốvmtut nhấfihht giốvmtung nhưecmagpgvrvfong Háfhvtch đbihhkbkai ca, trưecmaugjdc sinh ca ca, sau đbihhóiubu lạkbkai sinh muộlnmwi muộlnmwi, nhưecma vậvooby ca ca cóiubu thểowgr chiếgzayu cốvmtu muộlnmwi muộlnmwi.”

Tiểowgru Đeuahao bĩzvlvu môgpgvi, “Tóiubum lạkbkai khôgpgvng thểowgr sinh hai con trai.”

Khi nóiubui chuyệcgxnn, cáfhvtch đbihhóiubu khôgpgvng xa vàtxngi cóiubu vịrroxgpgvng tửknzx đbihhi tớugjdi, đbihhjqrbu làtxng bằmsbmng hữztgzu củwqkia Háfhvtch Kim Phong cùrvfong vàtxngi côgpgvng tửknzxecmaơnbdtng thâvehun gầfihhn đbihhóiubu, mộlnmwt câvehuu lạkbkai mộlnmwt câvehuu nóiubui chuyệcgxnn vớugjdi Tiểowgru Đeuahao.

Tiểowgru Đeuahao thuậvoobn miệcgxnng đbihhuổnymji bọkoren họkore đbihhi, nhìmlltn trờtrlui nhăignzn mặiqhjt vớugjdi Hiểowgru Nguyệcgxnt.

Mấfihhy côgpgvng tửknzx ngưecmacuxhng ngùrvfong rờtrlui đbihhi, suy nghĩzvlv vịrroxfhvtch nhịrrox tiểowgru thưecmatxngy, cóiubu phảugjdi cóiubu ngưecmatrlui trong lòbeenng rồecmai hay khôgpgvng?

Hiểowgru Nguyệcgxnt biếgzayt đbihhãqsqjnbdtn mộlnmwt năignzm nay, sốvmtu ngưecmatrlui đbihhếgzayn trưecmaugjdc cửknzxa cầfihhu hôgpgvn Tiểowgru Đeuahao kểowgr ra khôgpgvng ídjvxt, bấfihht quáfhvt Tiểowgru Đeuahao chídjvxnh làtxng khôgpgvng muốvmtun gảugjd, đbihhbihhng nóiubui làtxng gảugjd, ngay cảugjd liếgzayc mắrroxt cũzvlvng khôgpgvng muốvmtun liếgzayc nhìmlltn ngưecmatrlui ta mộlnmwt cáfhvti.

“Trọkoreng Hoa nóiubui, Bắrroxc Hảugjdi pháfhvti đbihhãqsqj chídjvxnh thứxumnc giảugjdi táfhvtn.” Hiểowgru Nguyệcgxnt đbihhlnmwt nhiêuprjn nóiubui.

Tiểowgru Đeuahao bỗkcalng nhiêuprjn nghe đbihhưecmacuxhc tin củwqkia Bắrroxc Hảugjdi pháfhvti, thoáfhvtng cảugjd kinh, lậvoobp tứxumnc ấfihhp úignzng, “Thậvoobt sựkdwu giảugjdi táfhvtn sao?”

“Đeuahúignzng vậvooby, chỉlsntbeenn lạkbkai mộlnmwt vàtxngi cửknzxa hiệcgxnu buôgpgvn báfhvtn đbihhang làtxngm, bởmllti vìmllt ngưecmatrlui quáfhvt nhiềjqrbu, cho nêuprjn việcgxnc bốvmtu trídjvx giảugjdi táfhvtn cũzvlvng tốvmtun khôgpgvng ídjvxt thờtrlui gian .” Hiểowgru Nguyệcgxnt cưecmatrlui tủwqkim tỉlsntm nóiubui xong, vừbihha nhìmlltn thầfihhn sắrroxc củwqkia Tiểowgru Đeuahao, “Côgpgv khôgpgvng hỏvoobi thăignzm tìmlltnh hìmlltnh củwqkia Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm sao?”

“Hỏvoobi. . . . Hỏvoobi tớugjdi làtxngm cáfhvti gìmllt.” Tiểowgru Đeuahao bĩzvlvu môgpgvi.

“Trọkoreng Hoa nóiubui, Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm mỗkcali ngàtxngy chídjvxnh làtxng bậvoobn rộlnmwn từbihhfhvtng đbihhếgzayn tốvmtui, đbihhtrlui nàtxngy cũzvlvng chưecmaa thấfihhy têuprjn quỷqjbvecmatrlui biếgzayng nàtxngo chăignzm chỉlsnt nhưecma vậvooby. Mấfihhy trưecmamlltng lãqsqjo trong Bắrroxc Hảugjdi pháfhvti cũzvlvng khôgpgvng chịrroxu thảugjd hắrroxn đbihhi, nóiubui hắrroxn tàtxngi giỏvoobi.”

“Vậvooby hắrroxn lưecmau lạkbkai sao?” Tiểowgru Đeuahao lầfihhm bầfihhm nóiubui mộlnmwt tiếgzayng.


“Khôgpgvng thìmllt đbihhi đbihhâvehuu!” Hiểowgru Nguyệcgxnt vui vẻzvlv hớugjdn hởmllt, “Trọkoreng Hoa nóiubui Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm cũzvlvng rấfihht nhớugjdgpgv.”

Tiểowgru Đeuahao lẩquldm bẩquldm, “Chậvoobm quáfhvt. . . .”

ignzc nàtxngy, Nhan Nhưecma Ngọkorec từbihhuprjn ngoàtxngi chạkbkay tớugjdi, “Tiểowgru Đeuahao!”

“A!” Tiểowgru Đeuahao vộlnmwi vàtxngng đbihhxumnng dậvooby, nhìmlltn bộlnmw dạkbkang lýnvyr sựkdwu củwqkia nưecmaơnbdtng nàtxngng, sao lạkbkai khôgpgvi phụiubuc nhanh nhưecma vậvooby?

“Giấfihhy đbihhvoob hếgzayt rồecmai, mau đbihhi mua thêuprjm!” Nhan Nhưecma Ngọkorec mớugjdi vừbihha hếgzayt tháfhvtng ởmllt cữztgz, bụiubung sớugjdm đbihhãqsqj xẹuprjp xuốvmtung, bồecmai dưecmaujspng nêuprjn khởmllti sắrroxc vôgpgvrvfong tốvmtut, càtxngng lúignzc càtxngng trẻzvlv.

“Dạkbka!” Tiểowgru Đeuahao thấfihhy hạkbka nhâvehun trong nhàtxng đbihhjqrbu luốvmtung cuốvmtung tay châvehun, liềjqrbn dìmlltu Hiểowgru Nguyệcgxnt vàtxngo trong phòbeenng nghỉlsnt mộlnmwt láfhvtt, tựkdwumlltnh cầfihhm ôgpgv, “Ta đbihhi mua giấfihhy đbihhvoob, côgpgviubu muốvmtun ăignzn gìmllt khôgpgvng?”

“Cóiubu. . . .” Hiểowgru Nguyệcgxnt lậvoobp tứxumnc mỉlsntm cưecmatrlui, “Muốvmtun ăignzn mứxumnt quảugjd, chua chua giốvmtung kiểowgru quảugjdnbdtn tra ấfihhy!”

Tiểowgru Đeuahao cầfihhm theo cáfhvti giỏvoob trúignzc nhỏvoob xuấfihht môgpgvn, mộlnmwt tay cầfihhm hồecmang táfhvtn, chậvoobm rãqsqji bưecmaugjdc đbihhi. Trong lòbeenng còbeenn lo lắrroxng, xong rồecmai, nam chua nữztgz cay, hóiubua ra cáfhvti thai đbihhfihhu tiêuprjn củwqkia Hiểowgru Nguyệcgxnt thậvoobt sựkdwutxng con trai?

txngng vừbihha đbihhi đbihhếgzayn cửknzxa, cóiubu mộlnmwt gia nhâvehun quéugjdt ráfhvtc thấfihhy vậvooby liềjqrbn hỏvoobi, “Nhịrrox tiểowgru thưecma, bâvehuy giờtrlu đbihhang nắrroxng to, ngưecmatrlui cầfihhm ôgpgvtxngm gìmllt?”

Tiểowgru Đeuahao nhếgzaych miệcgxnng cưecmatrlui, chỉlsnt chỉlsnt đbihhlsntnh đbihhfihhu, “Mấfihhy cáfhvti đbihhèfihhn lồecmang đbihhvoobtxngy mộlnmwt láfhvtt nữztgza hãqsqjy treo lêuprjn, trờtrlui sắrroxp mưecmaa rồecmai, sau nửknzxa canh giờtrlu nữztgza mớugjdi tạkbkanh, bấfihht quáfhvttxngecmaa phùrvfon thôgpgvi, nhớugjd dặiqhjn nhữztgzng ngưecmatrlui bêuprjn ngoàtxngi mang đbihhfihhu lạkbkap.”

Bọkoren hạkbka nhâvehun đbihhjqrbu ngâvehuy ngôgpgv gậvoobt đbihhfihhu, báfhvtn tídjvxn báfhvtn nghi câvehuu “Trờtrlui sắrroxp mưecmaa”.

Tiểowgru Đeuahao khôgpgvng trảugjd lờtrlui, nhưecmazvlv xoay ngưecmatrlui bưecmaugjdc đbihhi, đbihhi khôgpgvng đbihhưecmacuxhc hai bưecmaugjdc, đbihhlnmwt nhiêuprjn mởmllt hồecmang táfhvtn ra.

Bọkoren hạkbka nhâvehun ngẩquldn ngưecmatrlui, thìmlltiubu hạkbkat mưecmaa rơnbdti xuốvmtung tráfhvtn, mưecmaa phùrvfon rảugjddjvxch. Vộlnmwi vàtxngng xoay ngưecmatrlui vàtxngo nhàtxng mang đbihhfihhu lạkbkap, trong lòbeenng câvehun nhắrroxc, nhịrrox tiểowgru thưecmaiubui nhưecma thầfihhn vậvooby.


Tiểowgru Đeuahao mởmllt hồecmang táfhvtn, cầfihhm theo giỏvoob, đbihhi đbihhếgzayn trưecmaugjdc tiệcgxnm báfhvtn giấfihhy mua mộlnmwt xấfihhp giấfihhy đbihhvoob loạkbkai tốvmtut nhấfihht, sau đbihhóiubu lạkbkai quay sang tìmlltm đbihhếgzayn gian hàtxngng mứxumnt quảugjd mua mứxumnt cho Hiểowgru Nguyệcgxnt, nhưecmang tìmlltm mãqsqji chẳxvzeng thấfihhy gian nàtxngo còbeenn báfhvtn. [2]

“Ai nha, côgpgvecmaơnbdtng đbihhbihhng nóiubui nữztgza, mứxumnt quảugjd trong thàtxngnh vừbihha rồecmai đbihhjqrbu bịrrox mộlnmwt bạkbkach y côgpgvng tửknzx mua hếgzayt rồecmai. Hìmlltnh nhưecmatxngecmaơnbdtng tửknzx củwqkia hắrroxn muốvmtun ăignzn.”

Tiểowgru Đeuahao nhìmlltn trờtrlui, khôgpgvng cầfihhn đbihhfhvtn, khẳxvzeng đbihhrroxnh làtxng Trọkoreng Hoa, hắrroxn tídjvxnh chôgpgvn Hiểowgru Nguyệcgxnt trong đbihhvmtung mứxumnt quảugjd sao.

Nghĩzvlv lạkbkai năignzm đbihhóiubu Hiểowgru Nguyệcgxnt chọkoren Trọkoreng Hoa, thậvoobt đbihhúignzng làtxng khôgpgvng chọkoren sai, tưecmaugjdng côgpgvng nhưecma vậvooby, bảugjdo đbihhi hưecmaugjdng đbihhôgpgvng khôgpgvng dáfhvtm đbihhi hưecmaugjdng tâvehuy, bảugjdo bắrroxt chóiubu khôgpgvng dáfhvtm đbihhuổnymji gàtxng, nóiubui gìmllt nghe nấfihhy che chởmllt chu toàtxngn so vớugjdi hiếgzayu tửknzxbeenn tốvmtut hơnbdtn, quảugjd thựkdwuc làtxng tấfihhm gưecmaơnbdtng sáfhvtng cho tấfihht cảugjdecmaugjdng côgpgvng trêuprjn đbihhtrlui. Đeuahiqhjc biệcgxnt từbihh sau khi Hiểowgru Nguyệcgxnt cóiubu thai, Trọkoreng Hoa mỗkcali ngàtxngy chỉlsnt ưecmaugjdc gìmllt đbihhem nàtxngng nâvehung trong lòbeenng bàtxngn tay, nha hoàtxngn trong phủwqki nhìmlltn thấfihhy đbihhjqrbu dậvoobm châvehun, sao Hiểowgru Nguyệcgxnt lạkbkai cóiubu mệcgxnnh tốvmtut thếgzaynbdt chứxumn! Tìmlltm đbihhưecmacuxhc tưecmaugjdng côgpgvng tốvmtut nhưecma vậvooby.

Mởmllt hồecmang táfhvtn, Tiểowgru Đeuahao bưecmaugjdc đbihhi khôgpgvng cóiubu mụiubuc đbihhídjvxch, khôgpgvng muốvmtun vềjqrb nhàtxng, suy nghĩzvlvecmaa ởmllt đbihhâvehuy nhỏvoobnbdtn mộlnmwt chúignzt. Sôgpgvng nưecmaugjdc Giang Nam còbeenn cóiubu mấfihhy câvehuy cầfihhu nhỏvoob nốvmtui nhau, thậvoobt rấfihht hợcuxhp vớugjdi cảugjdnh mưecmaa thếgzaytxngy, giẫqjbvm lêuprjn tảugjdng đbihháfhvt nghe tiếgzayng mưecmaa rơnbdti thàtxngnh nhịrroxp trêuprjn ôgpgv, quen thuộlnmwc đbihhếgzayn nóiubui khôgpgvng nêuprjn lờtrlui. Đeuahi ngang qua mộlnmwt câvehuy cầfihhu nhỏvoob, nàtxngng chậvoobm rãqsqji bưecmaugjdc đbihhi lêuprjn, tựkdwua ngưecmatrlui vàtxngo thàtxngnh cầfihhu liềjqrbn bắrroxt đbihhfihhu ngẩquldn ngơnbdt, nhìmlltn thấfihhy mặiqhjt nưecmaugjdc yêuprjn ảugjdecmaugjdi cầfihhu bịrroxecmaa nhỏvoob rớugjdt xuốvmtung lan ra nhữztgzng vòbeenng tròbeenn nốvmtui nhau, nhữztgzng căignzn nhàtxngecmatrlung trắrroxng ngóiubui đbihhen ởmllt hai bêuprjn phảugjdn chiếgzayu trong nưecmaugjdc.

ecmaugjdi cầfihhu, kẽeuaho càtxng kẽeuaho kẹuprjt, mộlnmwt chiếgzayc thuyềjqrbn nhỏvoobmlltnh chiếgzayc láfhvt lắrroxc lưecmanbdti qua, Tiểowgru Đeuahao nhìmlltn chằmsbmm chằmsbmm nhữztgzng vằmsbmn nưecmaugjdc đbihhgpgvi thuyềjqrbn tạkbkao ra, nghĩzvlv đbihhếgzayn ngưecmatrlui nàtxngo đbihhóiubu.

Nhìmlltn mộlnmwt lúignzc, cảugjdm thấfihhy sắrroxc trờtrlui cũzvlvng khôgpgvng còbeenn sớugjdm, phỏvoobng chừbihhng tâvehun nưecmaơnbdtng tửknzxzvlvng tớugjdi rồecmai, muốvmtun quay vềjqrb uốvmtung rưecmacuxhu mừbihhng củwqkia ca ca nàtxngng cùrvfong Hữztgzu Hữztgzu.

Nghĩzvlv đbihhếgzayn đbihhâvehuy, Tiểowgru Đeuahao lạkbkai nóiubui lẩquldm bẩquldm mộlnmwt tiếgzayng, mọkorei ngưecmatrlui đbihhjqrbu thàtxngnh đbihhôgpgvi thàtxngnh cặiqhjp, ngay cảugjd con mèfihho hoa nàtxngng nuôgpgvi cũzvlvng tìmlltm đbihhưecmacuxhc mộlnmwt con hắrroxc miêuprju làtxngm lang quâvehun nhưecma ýnvyr, chỉlsntbeenn nàtxngng mộlnmwt mìmlltnh lang thang.

Xoay ngưecmatrlui chuẩquldn bịrrox xuốvmtung cầfihhu, mớugjdi vừbihha bưecmaugjdc đbihhưecmacuxhc mộlnmwt bưecmaugjdc, chợcuxht nghe phídjvxa sau cóiubu ngưecmatrlui nóiubui chuyệcgxnn, cóiubu chúignzt tứxumnc giậvoobn, “Mỹjgsb nữztgz che dùrvfo mặiqhjc váfhvty hoa đbihhmsbmng trưecmaugjdc đbihhxumnng lạkbkai!”

Tiểowgru Đeuahao hơnbdti sửknzxng sốvmtut, bấfihht giáfhvtc đbihhxumnng lạkbkai, bêuprjn tai ong ong, tim đbihhvoobp thìmlltnh thịrroxch, cũzvlvng theo bảugjdn năignzng nhếgzaych miệcgxnng. Nàtxngng cũzvlvng khôgpgvng quay đbihhfihhu lạkbkai, miễwkken cưecmaujspng đbihhxumnng trêuprjn cầfihhu, nghe tiếgzayng mưecmaa tídjvxfhvtch rớugjdt trêuprjn mặiqhjt ôgpgv, ban nãqsqjy còbeenn cảugjdm thấfihhy phiềjqrbn muộlnmwn buồecman rầfihhu, lúignzc nàtxngy rấfihht vui tai đbihhlnmwng lòbeenng ngưecmatrlui.

“Ta muốvmtun hỏvoobi đbihhưecmatrlung.” Ngưecmatrlui nọkore ba hai bưecmaugjdc đbihhãqsqj chạkbkay lêuprjn cầfihhu, đbihhxumnng phídjvxa sau Tiểowgru Đeuahao, dẫqjbvn tớugjdi mộlnmwt chúignzt hưecmaơnbdtng vịrrox nhưecmaiubu nhưecma khôgpgvng, lạkbkai cựkdwuc kỳuvba quen thuộlnmwc.

Tiểowgru Đeuahao nhỏvoob giọkoreng lẩquldm bẩquldm mộlnmwt câvehuu, “Muốvmtun đbihhi đbihhâvehuu?”

“Nhàtxng củwqkia Kim Đeuahao Thầfihhn bộlnmwfhvtch Cửknzxu Long.”


“Đeuahi ăignzn cưecmaugjdi sao?” Tiểowgru Đeuahao hỏvoobi, “Cóiubu đbihhem hạkbka lễwkke* khôgpgvng?”

“Cóiubu đbihhem, bấfihht quáfhvt khôgpgvng phảugjdi hạkbka lễwkketxngtxngdjvxnh lễwkke, khôgpgvng phảugjdi đbihhi ăignzn cưecmaugjdi, màtxngtxng đbihhi cầfihhu hôgpgvn.” Ngưecmatrlui nọkoreecmatrlui chọkoret chọkoret vàtxngo mặiqhjt ôgpgvtxngu đbihhvoob, “Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm từbihh Bắrroxc Hảugjdi pháfhvti tớugjdi, muốvmtun cưecmaugjdi khuêuprj nữztgz Nhan Tiểowgru Đeuahao nhàtxng hắrroxn.”

*hạkbka lễwkke: quàtxng mừbihhng

Tiểowgru Đeuahao khẽeuah giơnbdt tay ra, lòbeenng bàtxngn tay mềjqrbm mạkbkai nhẹuprj nhàtxngng xòbeene ra, “Sídjvxnh lễwkke bao nhiêuprju?”

Tiếgzayng cưecmatrlui phídjvxa sau truyềjqrbn đbihhếgzayn, mộlnmwt bàtxngn tay bắrroxt lấfihhy tay Tiểowgru Đeuahao. Tiểowgru Đeuahao rúignzt hai lầfihhn cũzvlvng rúignzt khôgpgvng ra, quay đbihhfihhu lạkbkai, ngưecmatrlui nọkore mỉlsntm cưecmatrlui đbihhxumnng trong mưecmaa. Vẫqjbvn mộlnmwt thâvehun hắrroxc y lôgpgvi thôgpgvi lếgzaych thếgzaych nhưecma vậvooby, tóiubuc cũzvlvng khôgpgvng đbihhưecmacuxhc chăignzm chúignzt nhiềjqrbu, bấfihht quáfhvt tinh thầfihhn rấfihht tốvmtut, bộlnmw dạkbkang cũzvlvng cựkdwuc kỳuvba đbihhuprjp trai. . . . Đeuahâvehuy chẳxvzeng phảugjdi chídjvxnh làtxng Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm đbihhãqsqj mộlnmwt năignzm khôgpgvng gặiqhjp sao?

“A!” Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm đbihhlnmwt nhiêuprjn cảugjd kinh, “Côgpgvecmaơnbdtng nhàtxng ai, lớugjdn lêuprjn sao lạkbkai xinh đbihhuprjp nhưecma vậvooby?”

Tiểowgru Đeuahao nhấfihhc châvehun, vòbeenng ra sau đbihháfhvt hắrroxn.

Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm tráfhvtnh đbihhi, đbihhếgzayn trưecmaugjdc mặiqhjt nàtxngng, “Ta vộlnmwi vãqsqj đbihhi cầfihhu hôgpgvn, dẫqjbvn đbihhưecmatrlung cho ta đbihhi.”

Tiểowgru Đeuahao mếgzayu máfhvto, “Ai muốvmtun gảugjd cho chàtxngng!”

“Ta cóiubuvehum củwqkia ngưecmatrlui ta, nàtxngng giao tráfhvti tim cóiubu khắrroxc chữztgzuprjn, thìmlltvehum khôgpgvng chídjvxnh làtxng củwqkia ta sao!” Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm lắrroxc lưecma sợcuxhi dâvehuy chuyềjqrbn Lụiubuc Lưecmaujspng Tâvehum đbihheo trêuprjn cổnymj, “Ta hiệcgxnn tạkbkai đbihhếgzayn cưecmaugjdp ngưecmatrlui!”

Tiểowgru Đeuahao muốvmtun vưecmaơnbdtn tay đbihhoạkbkat lấfihhy sợcuxhi dâvehuy kia.

“Ấiqhjy!” Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm vộlnmwi vàtxngng che chởmllt giấfihhu vàtxngo trong xiêuprjm y, “Củwqkia ta.”

Tiểowgru Đeuahao mếgzayu máfhvto, “Củwqkia ta mớugjdi đbihhúignzng!”

“Nàtxngng muốvmtun sao?” Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm cưecmatrlui tủwqkim tỉlsntm, “Cho tâvehun nưecmaơnbdtng tửknzx củwqkia ta, cảugjd ngưecmatrlui đbihhjqrbu cho nàtxngng!”

Tiểowgru Đeuahao tứxumnc giậvoobn, lâvehuu nhưecma vậvooby khôgpgvng gặiqhjp, vẫqjbvn làtxnguprjn lưecmau manh.

Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm xoay ngưecmatrlui, chạkbkay xuốvmtung mộlnmwt bậvoobc thang, khom lưecmang quay đbihhfihhu lạkbkai hỏvoobi nàtxngng, “Muốvmtun cõlnvpng khôgpgvng?”

Tiểowgru Đeuahao suy nghĩzvlv, tựkdwua lêuprjn lưecmang hắrroxn, Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm khẽeuahvehung lêuprjn, cõlnvpng Tiểowgru Đeuahao, bưecmaugjdc nhanh xuốvmtung cầfihhu.

“Ốowoji!” Tiểowgru Đeuahao bịrrox lắrroxc đbihhếgzayn hoảugjdng sợcuxh, đbihháfhvtnh hắrroxn, “Chàtxngng gấfihhp cáfhvti gìmllt?”

Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm quay đbihhfihhu lạkbkai liếgzayc nàtxngng, “Hôgpgvm nay khôgpgvng phảugjdi ngàtxngy làtxngnh tháfhvtng tốvmtut sao? Chúignzng ta vừbihha lúignzc gặiqhjp phảugjdi, cũzvlvng nêuprjn báfhvti đbihhưecmatrlung sau đbihhóiubu đbihhlnmwng phòbeenng gìmllt đbihhóiubu chứxumn. . . . Úqffei!”

iubui còbeenn chưecmaa dứxumnt lờtrlui, Tiểowgru Đeuahao hung hăignzng nhéugjdo tai hắrroxn.

Trêuprjn phóiubuecmaa nhỏvoob thậvoobt yêuprjn tĩzvlvnh, truyềjqrbn đbihhếgzayn âvehum thanh cưecmatrlui đbihhùrvfoa, hồecmang táfhvtn lưecmaugjdt qua nhữztgzng ngôgpgvi nhàtxng xanh xanh trắrroxng trắrroxng làtxngm chúignzng cóiubu thêuprjm vàtxngi phầfihhn sinh khídjvx.

Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm chạkbkay thẳxvzeng mộlnmwt đbihhưecmatrlung trêuprjn phốvmtu, chỉlsnt thấfihhy phídjvxa trưecmaugjdc cáfhvtch đbihhóiubu khôgpgvng xa chiêuprjng trốvmtung vang trờtrlui, xem ra làtxng đbihhlnmwi ngũzvlv đbihhóiubun tâvehun nưecmaơnbdtng tửknzx tớugjdi rồecmai, vừbihha đbihhúignzng lúignzc.

Tiểowgru Đeuahao bung hồecmang táfhvtn, phảugjdn chiếgzayu dưecmaugjdi ôgpgvtxng hai ngưecmatrlui đbihhang hâvehun hoan. Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm ngẩquldng đbihhfihhu nhìmlltn cáfhvti ôgpgv, “Thựkdwuc sựkdwu rấfihht linh nghiệcgxnm ha?”

“Linh nghiệcgxnm gìmllt chứxumn?” Tiểowgru Đeuahao khóiubu hiểowgru.

“Hồecmang táfhvtn đbihhóiubu!” Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm khẽeuahecmatrlui, “Ngưecmatrlui ta nóiubui mởmllt hồecmang táfhvtn nàtxngy ra sau đbihhóiubu xoay vàtxngi vòbeenng, nhâvehun duyêuprjn liềjqrbn dẫqjbvn đbihhưecmatrlung.”

Tiểowgru Đeuahao kéugjdo hai tai hắrroxn, “Chàtxngng nóiubui thìmlltiubu!”

Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm cưecmatrlui ha ha, “Đeuahúignzng rồecmai!”

“Đeuahúignzng cáfhvti gìmllt?”

“Ta hiệcgxnn tạkbkai côgpgv đbihhlnmwc, khôgpgvng bằmsbmng ởmllt rểowgr Nhan gia nhàtxngtxngng đbihhi?”

Tiểowgru Đeuahao tứxumnc giậvoobn đbihhếgzayn nỗkcali bậvoobt cưecmatrlui, nhéugjdo hai tai hắrroxn, “Chàtxngng lạkbkai nóiubui hưecmau nóiubui vưecmacuxhn!”

“Còbeenn cóiubu,” Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm bịrrox nhéugjdo tai ngẩquldng mặiqhjt, vẻzvlv mặiqhjt tiếgzayc nuốvmtui “Hìmlltnh nhưecma ta khôgpgvng thểowgrtxngm đbihhưecmacuxhc giang hồecma bấfihht ai đbihhao*.”

*giang hồecma bấfihht ai đbihhao: giang hồecma khôgpgvng chịrroxu đbihhao, ai ởmllt đbihhâvehuy làtxng chịrroxu đbihhkdwung, cũzvlvng làtxnguprjn củwqkia bộlnmw truyệcgxnn

Tiểowgru Đeuahao khóiubu hiểowgru, “Vìmllt sao? Côgpgvng phu hiệcgxnn tạkbkai củwqkia chàtxngng cũzvlvng coi nhưecma sốvmtu mộlnmwt sốvmtu hai, hơnbdtn nữztgza còbeenn tinh quáfhvti nhưecma vậvooby, ai cóiubu thểowgr lừbihha chàtxngng?”

“Nhưecma vậvooby cũzvlvng vôgpgv dụiubung.” Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm ôgpgvm Tiểowgru Đeuahao, “Nưecmaơnbdtng tửknzx ta gọkorei làtxng Tiểowgru Đeuahao, ta mỗkcali ngàtxngy khôgpgvng đbihhjqrbu phảugjdi chịrroxu đbihhao sao?!”

“Vậvooby khôgpgvng bằmsbmng, chàtxngng đbihhbihhng cưecmaugjdi nữztgza.” Tiểowgru Đeuahao nhỏvoob giọkoreng nóiubui.

“Cũzvlvng đbihhúignzng. . . .”

“Chàtxngng nóiubui cáfhvti gìmllt!” Tiểowgru Đeuahao nhéugjdo tai hắrroxn.

“Đeuahau nha!” Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm cầfihhu xin, “Nưecmaơnbdtng tửknzx buôgpgvng tay!”

Tiểowgru Đeuahao khóiubue miệcgxnng khẽeuah nhếgzaych lêuprjn, lẩquldm bẩquldm mộlnmwt câvehuu, “Ai làtxngecmaơnbdtng tửknzx củwqkia chàtxngng. . .”

Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm lớugjdn tiếgzayng ồecman àtxngo, “Nhan Tiểowgru Đeuahao!”

“A?”

Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm ồecman àtxngo đbihhếgzayn nỗkcali cảugjd đbihhlnmwi ngũzvlv đbihhóiubun dâvehuu phídjvxa trưecmaugjdc cùrvfong mọkorei ngưecmatrlui trêuprjn phốvmtu đbihhjqrbu nghe đbihhưecmacuxhc, “Ta đbihhếgzayn cưecmaugjdi Nhan Tiểowgru Đeuahao đbihhâvehuy!”

Tiểowgru Đeuahao đbihhvoob mặiqhjt tựkdwua vàtxngo vai hắrroxn, nhìmlltn thấfihhy Háfhvtch Kim Phong đbihhmsbmng trưecmaugjdc đbihhang đbihhujspvehun nưecmaơnbdtng tửknzx ra khỏvoobi kiệcgxnu, còbeenn cóiubu Trọkoreng Hoa đbihhang dìmlltu Hiểowgru Nguyệcgxnt cầfihhm theo mộlnmwt rổnymj mứxumnt quảugjd to, mọkorei ngưecmatrlui nhìmlltn thấfihhy liềjqrbn chạkbkay tớugjdi bêuprjn cạkbkanh hai ngưecmatrlui bọkoren họkore, cưecmatrlui đbihhếgzayn mỹjgsbqsqjn hạkbkanh phúignzc. Tiểowgru Đeuahao ngẩquldng đbihhfihhu nhìmlltn hồecmang táfhvtn củwqkia mìmlltnh, lạkbkai nhìmlltn sang Tiếgzayt Bắrroxc Phàtxngm đbihhang mỉlsntm cưecmatrlui nhìmlltn nàtxngng. . . . Thậvoobt đbihhúignzng làtxng rấfihht linh nghiệcgxnm!

.

oOo

HOÀmyjcN CHÍqhzwNH VĂwrrrN

Chúignz thídjvxch:

[1] nhịrrox thậvoobp tứxumn hiếgzayu: Nhịrrox thậvoobp tứxumn hiếgzayu (chữztgzfhvtn: 二十四孝) làtxng mộlnmwt táfhvtc phẩquldm trong văignzn họkorec Trung Hoa kểowgr lạkbkai sựkdwudjvxch củwqkia 24 tấfihhm gưecmaơnbdtng hiếgzayu thảugjdo do Quáfhvtch Cưecma Nghiệcgxnp (cóiubufhvtch ghi Quáfhvtch Cưecma Kinh 郭居敬, bídjvxnh âvehum: Guō Jūjìmlltng) vàtxngo thờtrlui nhàtxng Nguyêuprjn biêuprjn soạkbkan. Ôwqzrng nổnymji tiếgzayng làtxng mộlnmwt ngưecmatrlui con hiếgzayu thảugjdo, vàtxng sau khi cha mấfihht ôgpgvng đbihhãqsqj xuấfihht bảugjdn quyểowgrn nàtxngy. Hầfihhu hếgzayt cáfhvtc ngưecmatrlui con hiếgzayu thảugjdo làtxng nam giớugjdi báfhvto hiếgzayu cho mẹuprj giàtxng. Cáfhvtc câvehuu chuyệcgxnn đbihhưecmacuxhc kểowgr lạkbkai xảugjdy ra từbihh thờtrlui Thuấfihhn Đeuahếgzay đbihhếgzayn đbihhtrlui ôgpgvng.

24 tấfihhm gưecmaơnbdtng

Ngu Thuấfihhn (虞舜): hiếgzayu cảugjdm đbihhlnmwng trờtrlui

ecmau Hằmsbmng (刘恆, tứxumnc Háfhvtn Văignzn Đeuahếgzay): ngưecmatrlui con nếgzaym thuốvmtuc

ignzng Sâvehum (曾参): mẹuprj cắrroxn ngóiubun tay, tim con đbihhau xóiubut

Mẫqjbvn Tổnymjn (闵损): nghe lờtrlui mẹuprj vớugjdi quầfihhn áfhvto đbihhơnbdtn giảugjdn

Trọkoreng Do (仲由): váfhvtc gạkbkao nuôgpgvi cha mẹuprj

Đeuahnymjng Vĩzvlvnh (董永): báfhvtn thâvehun chôgpgvn cha

Đeuahàtxngm Tửknzx (郯子): cho cha mẹuprjignz sữztgza hưecmaơnbdtu

Giang Cáfhvtch (江革): làtxngm thuêuprj nuôgpgvi mẹuprj

Lụiubuc Tídjvxch (陆绩): giấfihhu quýnvyrt cho mẹuprj

Đeuahưecmatrlung phu nhâvehun: (唐夫人) cho mẹuprj chồecmang búignz sữztgza

Ngôgpgvqsqjnh (吳猛): cho muỗkcali húignzt máfhvtu

ecmaơnbdtng Tưecmatrlung (王祥): nằmsbmm trêuprjn băignzng chờtrlufhvt chéugjdp

Quáfhvtch Cựkdwu (郭巨): chôgpgvn con cho mẹuprj

ecmaơnbdtng Hưecmaơnbdtng (杨香): giếgzayt hổnymj cứxumnu cha

Châvehuu Thọkoreecmaơnbdtng (朱寿昌): bỏvoob chứxumnc quan tìmlltm mẹuprj

Dữztgzu Kiềjqrbm Lâvehuu (庾黔娄): nếgzaym phâvehun lo âvehuu

qsqjo Lai tửknzx (老莱子): đbihhùrvfoa giỡujspn làtxngm vui cha mẹuprj

Tháfhvti Thuậvoobn (蔡顺): nhặiqhjt dâvehuu cho mẹuprj

Hoàtxngng Hưecmaơnbdtng (黄香): quạkbkat gốvmtui ấfihhm chăignzn

Khưecmaơnbdtng Thi (姜诗): suốvmtui chảugjdy cáfhvt nhảugjdy

ecmaơnbdtng Bầfihhu (王裒): nghe sấfihhm, khóiubuc mộlnmw

Đeuahinh Lan (丁兰): khắrroxc gỗkcal thờtrlu cha mẹuprj

Mạkbkanh Tôgpgvng (孟宗): khóiubuc đbihhếgzayn khi măignzng mọkorec

Hoàtxngng Đeuahìmlltnh Kiêuprjn (黄庭坚): rửknzxa sạkbkach cáfhvti bôgpgv đbihhi tiểowgru củwqkia mẹuprj

(trídjvxch theo Wikipedia)

[2] “sau đbihhóiubu lạkbkai quay sang tìmlltm đbihhếgzayn gian hàtxngng mứxumnt quảugjd mua mứxumnt cho Hiểowgru Nguyệcgxnt, nhưecmang tìmlltm mãqsqji chẳxvzeng thấfihhy gian nàtxngo còbeenn báfhvtn”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.