Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 66 : Tiểu ngoại truyện

    trước sau   
Đvebjêxnnxm giao thừxiuwa năzdxim đnbwxówscu, mộlxsct trậjharn tuyếvebjt lớwqtvn đnbwxirkx xuốiqmdng, sau đnbwxówscu trấsinun nhỏohit Giang Nam tuyếvebjt phủfzwm trắhahqng xówscua, cảmgxunh vậjhart càzjygng thêxnnxm lung linh.

Phísinua đnbwxôvclmng nam củfzwma trấsinun nhỏohit, cówscu mộlxsct mảmgxunh sâvclmn yêxnnxn tĩffmgnh thanh nhãuonh, trong việnpbhn cówscuzjygi dãuonhy phòwscung, ngoàzjygi đnbwxesoci môvclmn cówscu treo mộlxsct tấsinum bảmgxung hiệnpbhu —— Hávhsfch phủfzwm.

Ngưiqmdtucmi trong nhàzjyg đnbwxclypu ởnbaovclmn trong, trạesocch việnpbhn nàzjygy dưiqmdtucmng nhưiqmdwscu chúzahct kỳvmcr quávhsfi, trong việnpbhn đnbwxclypu làzjyg nhữtczxng tòwscua nhàzjyg. Tòwscua nhàzjyg bốiqmdn gian, phâvclmn bốiqmd thàzjygnh hìiysjnh chữtczx nhậjhart, chísinunh giữtczxa còwscun cówscu mộlxsct cávhsfi sâvclmn thậjhart lớwqtvn, mộlxsct cávhsfi bàzjygn thậjhart to.

vmcri nàzjygy chísinunh làzjyg đnbwxesoci trạesocch củfzwma Kim Đvebjao Thầekjtn bộlxscvhsfch Cửccilu Long đnbwxãuonh vềclypiqmdu.

zdqtiqmdwqtvng Bắhahqc cówscu mộlxsct gian phòwscung, làzjyg phòwscung củfzwma Hávhsfch Cửccilu Long cùgkking phu nhâvclmn Nhan Nhưiqmd Ngọxnnxc, mấsinuy ngàzjygy nay hai phu thêxnnx họxnnx khôvclmng ởnbao nhàzjyg, dẫgsjhn theo tiểcnnnu khuêxnnx nữtczx đnbwxi du lịwscuch.

Gian phòwscung phísinua Tâvclmy, làzjygwscua nhàzjyg củfzwma Hávhsfch Kim Phong cùgkking nưiqmdơvmcrng tửccil Hứfqxja Hữtczxu Hữtczxu.


Gian phòwscung phísinua Nam, làzjygwscua nhàzjyg củfzwma con gávhsfi nuôvclmi củfzwma Nhan Nhưiqmd Ngọxnnxc, Lâvclmu Hiểcnnnu Nguyệnpbht cùgkking tưiqmdwqtvng côvclmng củfzwma nàzjygng Trọxnnxng Hoa.

zjyg gian phòwscung phísinua Đvebjôvclmng, còwscun lạesoci làzjyg. . . . . .

“Thìiysjnh thịwscuch” mộlxsct tiếvebjng, cửccila gian phòwscung phísinua đnbwxôvclmng mộlxsct phen bịwscu phávhsf, Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm ôvclmm đnbwxekjtu vọxnnxt ra, cúzahci đnbwxekjtu trávhsfnh thoávhsft gốiqmdi đnbwxekjtu từxiuw phísinua sau đnbwxjharp tớwqtvi.

“Nưiqmdơvmcrng tửccil, mạesocng ngưiqmdtucmi quan trọxnnxng a!” Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm ôvclmm đnbwxekjtu.

“Ai làzjygiqmdơvmcrng tửccil củfzwma ngưiqmdơvmcri!” Nhan Tiểcnnnu Đvebjao ởnbao phísinua sau đnbwxuổirkxi theo.

vhsfng nay Tiểcnnnu Đvebjao mớwqtvi vừxiuwa thứfqxjc dậjhary, liềclypn phávhsft hiệnpbhn Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm lạesoci lẻesocn vàzjygo phòwscung nàzjygng, còwscun đnbwxang hôvclmn hai mávhsfzjygng. Tiểcnnnu Đvebjao cảmgxu kinh nhảmgxuy dựcnnnng lêxnnxn cầekjtm gốiqmdi đnbwxekjtu đnbwxjharp hắhahqn, Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm vộlxsci vàzjygng phávhsf cửccila chạesocy ra, ỷhomwzjygo khinh côvclmng củfzwma bảmgxun thâvclmn tốiqmdt, mỗwoqpi ngàzjygy đnbwxclypu trìiysjnh diễwoxun tiếvebjt mụuonhc đnbwxùgkkia giỡohitn lưiqmdu manh nàzjygy.

Trong việnpbhn, Trọxnnxng Hoa đnbwxang đnbwxfqxjng ởnbao cạesocnh bàzjygn, trêxnnxn bàzjygn, mộlxsct đnbwxfqxja béhiae mặekjtc ávhsfo choàzjygng bạesocch sắhahqc, cầekjtm lấsinuy hai ngówscun tay củfzwma hắhahqn quay trávhsfi quay.

Thấsinuy bôvclmng trong gốiqmdi theo Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm cùgkking nhau bay đnbwxếvebjn, béhiae con mừxiuwng rỡohit vỗwoqp tay, bi bôvclm bi bôvclmxnnxu to.

Trọxnnxng Hoa cũjharng lắhahqc đnbwxekjtu, chọxnnxc tiểcnnnu béhiae con kia, “Ai nha, di di vàzjyg thúzahcc thúzahcc con lạesoci đnbwxávhsfnh đnbwxếvebjn đnbwxâvclmy.”

“Thúzahcc cávhsfi gìiysj?!” Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm dừxiuwng bưiqmdwqtvc, lạesoci gầekjtn chọxnnxc tiểcnnnu béhiae con, “Ta làzjygiqmdhahqng nha!”

“Dưiqmdhahqng cávhsfi đnbwxekjtu chàzjygng!” Tiểcnnnu Đvebjao đnbwxuổirkxi tớwqtvi trưiqmdwqtvc mặekjtt, “Thúzahcc làzjyg thúzahcc!”

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm vâvclmn vêxnnx quai hàzjygm củfzwma béhiae con, “Đvebjưiqmdhahqc, ta làzjyg thúzahcc củfzwma con, đnbwxówscuzjyg thẩhjuum củfzwma con!”

“Ai làzjyg thẩhjuum củfzwma chàzjygng!” Tiểcnnnu Đvebjao vấsinut vảmgxuzahcm lấsinuy Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm, tiếvebjn tớwqtvi liềclypn nhéhiaeo, Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm ai ai kêxnnxu lêxnnxn, cõtucmng Tiểcnnnu Đvebjao tảmgxun bộlxsc trong sâvclmn.


Hữtczxu Hữtczxu dẫgsjhn theo hai tiểcnnnu nha hoàzjygn hưiqmdwqtvng trong việnpbhn đnbwxi tớwqtvi, hai nha hoàzjygn cầekjtm hai cávhsfi lồgkking lớwqtvn đnbwxcnnnng đnbwxiểcnnnm tâvclmm, giúzahcp đnbwxohit khuyêxnnxn can, “Nhịwscu tiểcnnnu thưiqmd, hôvclmm nay phòwscung bếvebjp làzjygm sủfzwmi cảmgxuo nhâvclmn tôvclmm hấsinup đnbwxówscu.”

“A?” Tiểcnnnu Đvebjao vộlxsci vàzjygng vỗwoqpiqmdng Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm, “Thảmgxu ta xuốiqmdng, ta muốiqmdn ăzdxin sủfzwmi cảmgxuo!”

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm lắhahqc lưiqmdzjygng khôvclmng chịwscuu thảmgxu, “Ăcuzwn ísinut thôvclmi, buổirkxi trưiqmda còwscun du hồgkki nữtczxa, khôvclmng lávhsft nữtczxa sẽesoc ówscui ra hếvebjt.”

“Đvebji.” Tiểcnnnu Đvebjao leo xuốiqmdng, “Xem thưiqmdtucmng ta.” Vừxiuwa lạesoci gầekjtn nựcnnnng béhiae con nhàzjyg Trọxnnxng Hoa.

Trong mộlxsct gian phòwscung khávhsfc, Lâvclmu Hiểcnnnu Nguyệnpbht chảmgxui đnbwxekjtu xong, thầekjtn thanh khísinu sảmgxung chạesocy đnbwxếvebjn, Hữtczxu Hữtczxu từxiuw trong túzahci giữtczxsinum lấsinuy ra mộlxsct cávhsfi hồgkkivclm nhỏohit, bêxnnxn trong cówscu đnbwxcnnnng sữtczxa dêxnnxwscun nówscung.

vclmu Hiểcnnnu Nguyệnpbht tớwqtvi cạesocnh bàzjygn ngồgkkii xuốiqmdng, béhiae con lậjharp tứfqxjc nhàzjygo vàzjygo lòwscung nàzjygng, bậjharp bàzjyg bậjharp bẹbekh gọxnnxi “Nưiqmdơvmcrng”, Tiểcnnnu Đvebjao cùgkking Hữtczxu Hữtczxu đnbwxclypu hísinup mắhahqt nhìiysjn qua, muốiqmdn nghe mộlxsct tiếvebjng di di.

Ba nữtczx nhâvclmn vừxiuwa ăzdxin sủfzwmi cảmgxuo vừxiuwa đnbwxùgkkia vớwqtvi béhiae con, Trọxnnxng Hoa cùgkking Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm ngồgkkii xuốiqmdng uốiqmdng sữtczxa đnbwxjharu nàzjygnh.

Trọxnnxng Hoa liềclypn hỏohiti hắhahqn, “Nèewly, rưiqmdhahqu mừxiuwng chuẩhjuun bịwscu thếvebjzjygo rồgkkii?”

“Còwscun mộlxsct thávhsfng nữtczxa.” Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm ngávhsfp mộlxsct cávhsfi, “Ngàzjygy vàzjyg chỗwoqp nhạesocc mẫgsjhu đnbwxãuonh chọxnnxn xong hếvebjt rồgkkii, bấsinut quávhsfgkki sao cảmgxum giávhsfc chuẩhjuun bịwscu tiệnpbhc rưiqmdhahqu nhưiqmd vậjhary mộlxsct chúzahct ýgqyo tứfqxjjharng khôvclmng cówscu.”

“Ngưiqmdơvmcri muốiqmdn thếvebjzjygo mớwqtvi cówscu ýgqyo tứfqxj?” Trọxnnxng Hoa hạesoc giọxnnxng, “Rưiqmdhahqu mừxiuwng khôvclmng phảmgxui trọxnnxng đnbwxiểcnnnm, đnbwxlxscng phòwscung mớwqtvi quan trọxnnxng hảmgxu!”

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm thiếvebju chúzahct nữtczxa phun ra mộlxsct ngụuonhm sữtczxa đnbwxjharu nàzjygnh, chốiqmdng cằuonhm suy nghĩffmg, “Nha đnbwxekjtu chếvebjt tiệnpbht kia rấsinut khówscusinunh, vạesocn nhấsinut đnbwxêxnnxm đnbwxówscu đnbwxlxscng phòwscung lạesoci giốiqmdng hôvclmm nay đnbwxem ta đnbwxuổirkxi ra ngoàzjygi thìiysjzjygm sao bâvclmy giờtucm?”

“Ha hảmgxu, vậjhary mộlxsct đnbwxtucmi anh danh củfzwma Tiếvebjt chưiqmdnbaong môvclmn ngưiqmdơvmcri liềclypn đnbwxi đnbwxtucmi nhàzjyg ma!” Trọxnnxng Hoa vẻesoc mặekjtt kísinunh nểcnnn, “Đvebjêxnnxm đnbwxlxscng phòwscung hoa chúzahcc, Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm bịwscuiqmdơvmcrng tửccil củfzwma hắhahqn đnbwxuổirkxi ra khỏohiti phòwscung, ngưiqmdtucmi giang hồgkki sẽesocwscui thếvebjzjygo vềclyp ngưiqmdơvmcri a.”

Sắhahqc mặekjtt Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm lậjharp tứfqxjc xanh méhiaet —— Nàzjygy cũjharng khôvclmng đnbwxưiqmdhahqc nha!


“Tưiqmdwqtvng côvclmng.”

zahcc nàzjygy, Hữtczxu Hữtczxu ngẩhjuung đnbwxekjtu nhìiysjn cửccila gọxnnxi mộlxsct tiếvebjng.

vhsfch Kim Phong từxiuwxnnxn ngoàzjygi đnbwxi đnbwxếvebjn, đnbwxêxnnxm qua hắhahqn ởnbao nha môvclmn trựcnnnc ban, sávhsfng sớwqtvm mớwqtvi trởnbao vềclyp. Hữtczxu Hữtczxu sớwqtvm đnbwxãuonh chuẩhjuun bịwscu khăzdxin ấsinum cho hắhahqn rửccila mặekjtt, còwscun cówscu loạesoci tràzjygzjyg hắhahqn thísinuch uốiqmdng. Hávhsfch Kim Phong vui mừxiuwng khấsinup khởnbaoi, Trọxnnxng Hoa liềclypn chọxnnxt chọxnnxt Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm, “Nhìiysjn thấsinuy khôvclmng, kia mớwqtvi làzjyg đnbwxesoci nam nhâvclmn, ngưiqmdơvmcri nhìiysjn lạesoci ngưiqmdơvmcri đnbwxi, suốiqmdt ngàzjygy mộlxsct bộlxsc dạesocng tiểcnnnu nam nhâvclmn. . . . . .”

wscui còwscun chưiqmda dứfqxjt lờtucmi, Lâvclmu Hiểcnnnu Nguyệnpbht đnbwxlxsct nhiêxnnxn hôvclm mộlxsct tiếvebjng, “Nha!”

“Nưiqmdơvmcrng tửccil!” Trọxnnxng Hoa lậjharp tứfqxjc trảmgxu lờtucmi nhẹbekh nhàzjygng, chạesocy qua, khẩhjuun trưiqmdơvmcrng, “Nàzjygng làzjygm sao vậjhary? Chỗwoqpzjygo khôvclmng thoảmgxui mávhsfi?”

Hiểcnnnu Nguyệnpbht chỉgrlp chỉgrlphiae con trong lòwscung, “Béhiae con tiểcnnnu.”

“Ànizk!” Trọxnnxng Hoa thởnbao phàzjygo mộlxsct hơvmcri, “Ta lấsinuy tãuonh thay cho nówscu.” Nówscui xong, chạesocy đnbwxi lấsinuy tãuonh, đnbwxlxscng távhsfc so vớwqtvi tiểcnnnu nha hoàzjygn bêxnnxn cạesocnh còwscun nhanh hơvmcrn nhiềclypu.

Hai nha hoàzjygn còwscun nówscui tiếvebjp, “Côvclm gia lạesoci giàzjygnh việnpbhc củfzwma chúzahcng ta.”

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm chốiqmdng cằuonhm thởnbaozjygi lầekjtn hai, muốiqmdn nówscui đnbwxếvebjn tiểcnnnu nam nhâvclmn, cảmgxu trạesocch việnpbhn nàzjygy bao gồgkkim cảmgxu nhạesocc phụuonh đnbwxesoci nhâvclmn củfzwma hắhahqn, đnbwxclypu làzjyg thếvebj. . . . . .

Ngẩhjuung đnbwxekjtu, chỉgrlp thấsinuy Tiểcnnnu Đvebjao liếvebjc hắhahqn mộlxsct cávhsfi, tựcnnna hồgkkizjyg đnbwxang suy xéhiaet xem hắhahqn đnbwxang suy nghĩffmgvhsfi gìiysj.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm lậjharp tứfqxjc cưiqmdtucmi giấsinuu kísinun nhưiqmdiqmdng, giốiqmdng nhưiqmd đnbwxang cówscu chủfzwm ýgqyoiysj đnbwxówscu, quảmgxu nhiêxnnxn, chỉgrlp thấsinuy Tiểcnnnu Đvebjao khẩhjuun trưiqmdơvmcrng thêxnnxm vàzjygi phầekjtn, nhưiqmdzjyg phảmgxui phòwscung bịwscu cho tốiqmdt, đnbwxcnnn trávhsfnh bịwscu hắhahqn tísinunh kếvebj.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm dởnbao khówscuc dởnbaoiqmdtucmi, cówscu lẽesocvhsfch thứfqxjc bắhahqt đnbwxekjtu ởnbao chung củfzwma bọxnnxn họxnnxwscuiysj khôvclmng đnbwxúzahcng, Tiểcnnnu Đvebjao tuy rằuonhng cùgkking hắhahqn hợhahqp thàzjygnh mộlxsct đnbwxôvclmi tiểcnnnu tìiysjnh nhâvclmn, đnbwxwscunh ra ngàzjygy thàzjygnh thâvclmn nha đnbwxekjtu kia cũjharng khôvclmng phảmgxun đnbwxiqmdi, bấsinut quávhsf cho tớwqtvi giờtucm Tiểcnnnu Đvebjao vẫgsjhn khôvclmng đnbwxưiqmdhahqc tựcnnn nhiêxnnxn, sao lạesoci giốiqmdng con nhísinum mộlxsct chúzahct cũjharng khôvclmng ngoan ngoãuonhn vậjhary?

Chốiqmdng cằuonhm bưiqmdng bávhsft sữtczxa đnbwxjharu nàzjygnh, Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm uốiqmdng mộlxsct ngụuonhm, đnbwxmgxuo mắhahqt. . . . Liềclypn liếvebjc thấsinuy Tiểcnnnu Đvebjao đnbwxang nhìiysjn trộlxscm hắhahqn.


Áqsumnh mắhahqt hai ngưiqmdtucmi chạesocm nhau, Tiểcnnnu Đvebjao quay mặekjtt nhìiysjn nơvmcri khávhsfc, đnbwxôvclmi mắhahqt long lanh.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm buôvclmng bávhsft sữtczxa đnbwxjharu nàzjygnh, cówscu chúzahct ngâvclmy ngưiqmdtucmi —— Cówscu phảmgxui thiếvebju cávhsfi gìiysj đnbwxówscu hay khôvclmng?

Ăcuzwn xong đnbwxiểcnnnm tâvclmm, Lâvclmu Hiểcnnnu Nguyệnpbht cùgkking Trọxnnxng Hoa mang theo béhiae con ra ngoàzjygi tảmgxun bộlxsc.

Hữtczxu Hữtczxu bảmgxuo Hávhsfch Kim Phong đnbwxi ngủfzwm mộlxsct chúzahct, còwscun mìiysjnh dẫgsjhn theo nha hoàzjygn xuấsinut môvclmn mua đnbwxgkki ăzdxin chuẩhjuun bịwscu cho bữtczxa cơvmcrm trưiqmda.

iqmdu lạesoci trong việnpbhn làzjyg Tiểcnnnu Đvebjao cùgkking Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm mắhahqt to trừxiuwng mắhahqt nhỏohit.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm thấsinuy Tiểcnnnu Đvebjao thay mộlxsct bộlxscvhsfy xinh đnbwxbekhp, cầekjtm theo cávhsfi giỏohit nhỏohit xuấsinut hiệnpbhn, chuẩhjuun bịwscu xuấsinut môvclmn.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm đnbwxuổirkxi kịwscup, “Đvebji đnbwxâvclmu vậjhary?”

Tiểcnnnu Đvebjao nhìiysjn hắhahqn mộlxsct cávhsfi, “Mua vàzjygi mówscun đnbwxgkki a.”

“Mua cávhsfi gìiysj?” Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm giúzahcp nàzjygng cầekjtm giỏohit, “Ta đnbwxi vớwqtvi nàzjygng?”

Tiểcnnnu Đvebjao cũjharng khôvclmng nówscui đnbwxưiqmdhahqc hay khôvclmng đnbwxưiqmdhahqc, chỉgrlp chắhahqp tay sau lưiqmdng vộlxsci vãuonh xuấsinut môvclmn.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm ởnbao phísinua sau lắhahqc lắhahqc đnbwxekjtu đnbwxi theo, phávhsft hiệnpbhn nha đnbwxekjtu kia từxiuw đnbwxekjtu đnbwxếvebjn châvclmn đnbwxclypu lộlxsc ra hai chữtczx “Kỳvmcr cụuonhc”, làzjyg thẹbekhn thùgkking àzjyg? Hay làzjyg bịwscuzjygm sao?

Hai ngưiqmdtucmi trêxnnxn phốiqmd, mộlxsct tảmgxu mộlxsct hữtczxu song song đnbwxi tớwqtvi, Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm quan sávhsft mộlxsct chúzahct, phávhsft hiệnpbhn Tiểcnnnu Đvebjao luôvclmn cốiqmd ýgqyo đnbwxi chậjharm mộlxsct chúzahct, khoảmgxung cávhsfch giữtczxa hai ngưiqmdtucmi khôvclmng tớwqtvi mộlxsct cávhsfnh tay, khoảmgxung đnbwxówscu đnbwxesoci khávhsfi cũjharng chỉgrlp khoảmgxung mộlxsct nắhahqm tay.

Khẽesoc vuốiqmdt vuốiqmdt hai bêxnnxn mávhsf, Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm hưiqmdwqtvng lạesoci gầekjtn bêxnnxn cạesocnh Tiểcnnnu Đvebjao mộlxsct chúzahct.


Tiểcnnnu Đvebjao cảmgxum giávhsfc tay ávhsfo hai ngưiqmdtucmi chạesocm nhau, cũjharng khôvclmng trávhsfnh ra, tiếvebjp tụuonhc đnbwxi.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm vưiqmdơvmcrn tay muốiqmdn nắhahqm tay nàzjygng, Tiểcnnnu Đvebjao hai tay chắhahqp sau lưiqmdng, mộlxsct tay vưiqmdơvmcrn ra, mộlxsct tay thu lạesoci, khôvclmng giốiqmdng nhưiqmd cốiqmd ýgqyo, nhưiqmdng màzjyg hếvebjt lầekjtn nàzjygy đnbwxếvebjn lầekjtn khávhsfc vẫgsjhn hụuonht.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm nhìiysjn Tiểcnnnu Đvebjao.

Tiểcnnnu Đvebjao tựcnnna hồgkkiwscu chúzahct xấsinuu hổirkx, vểcnnnnh môvclmi tiếvebjp tụuonhc đnbwxi.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm sờtucm sờtucmjhari, cũjharng khôvclmng nówscui gìiysj, cùgkking nàzjygng đnbwxi tiếvebjp.

Đvebji đnbwxưiqmdhahqc mộlxsct chúzahct, Tiểcnnnu Đvebjao quay đnbwxekjtu liếvebjc Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm mộlxsct cávhsfi.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm cũjharng nhìiysjn nàzjygng, trêxnnxn mặekjtt nhẹbekh nhàzjygng mỉgrlpm cưiqmdtucmi, tựcnnna hồgkki muốiqmdn nówscui cho nha đnbwxekjtu kia, chísinunh mìiysjnh khôvclmng sinh khísinu.

Tiểcnnnu Đvebjao thầekjtn sắhahqc cówscu chúzahct nhẹbekh nhõtucmm, quay mặekjtt, bộlxsc dạesocng nhưiqmd trẻesoc con.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm dởnbao khówscuc dởnbaoiqmdtucmi, nắhahqm lấsinuy vai nàzjygng.

Tiểcnnnu Đvebjao giậjhart mìiysjnh, quay đnbwxekjtu lạesoci trừxiuwng hắhahqn.

“Nàzjygng còwscun bấsinut mãuonhn cávhsfi gìiysj?” Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm xávhsfch giỏohit chốiqmdng nạesocnh, nhìiysjn nàzjygng, “Vàzjygi ngàzjygy nữtczxa hai chúzahcng ta sẽesoc thàzjygnh thâvclmn, sao ta lạesoci cówscu cảmgxum giávhsfc bộlxsc dạesocng nàzjygng nhưiqmdzjyg đnbwxêxnnxm thàzjygnh thâvclmn đnbwxówscu muốiqmdn đnbwxàzjygo hôvclmn vậjhary?”

Tiểcnnnu Đvebjao cảmgxu kinh —— Nàzjygng ra vẻesoc thậjhart đnbwxúzahcng làzjygwscu nghĩffmg tớwqtvi.

“Nàzjygng sẽesoc khôvclmng. . . .” Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm thấsinuy vẻesoc mặekjtt củfzwma nàzjygng giốiqmdng nhưiqmd bịwscuwscui trúzahcng tâvclmm sựcnnn, chỉgrlpzjygo chówscup mũjhari nàzjygng, “Nha đnbwxekjtu chếvebjt tiệnpbht nàzjygy, nàzjygng dávhsfm đnbwxàzjygo hôvclmn châvclmn trờtucmi gówscuc biểcnnnn ta cũjharng bắhahqt nàzjygng trởnbao vềclyp!”

Tiểcnnnu Đvebjao nghe xong lờtucmi nàzjygy, khẽesocffmgu môvclmi, khówscue miệnpbhng cũjharng nhếvebjch lêxnnxn héhiae ra nụuonhiqmdtucmi, tiếvebjp tụuonhc đnbwxi tớwqtvi phísinua trưiqmdwqtvc, hai tay chắhahqp sau lưiqmdng trávhsfi lạesoci buôvclmng ra hai bêxnnxn, lắhahqc la lắhahqc lưiqmd, khôvclmng dễwoxuzjygng bắhahqt đnbwxưiqmdhahqc.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm sửccilng sốiqmdt nhưiqmd thếvebj mộlxsct hồgkkii, mơvmcr hồgkki cảmgxum thấsinuy bảmgxun thâvclmn tựcnnna hồgkki nắhahqm đnbwxưiqmdhahqc mấsinuu chốiqmdt hay làzjygvhsfi gìiysj đnbwxówscu quan trọxnnxng lắhahqm —— Tiểcnnnu Đvebjao hìiysjnh nhưiqmd khôvclmng phảmgxui bởnbaoi vìiysj thẹbekhn thùgkking hoặekjtc làzjyg ngưiqmdhahqng ngùgkking nêxnnxn mớwqtvi giậjharn dỗwoqpi, làzjygwscuvclmm sựcnnn hay làzjyg lo lắhahqng cávhsfi gìiysj sao?

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm khoanh tay, bảmgxu vai huýgqyoch đnbwxekjtu vai Tiểcnnnu Đvebjao, “Nàzjygng cówscu biếvebjt khôvclmng, kỳvmcr thậjhart nữtczx nhâvclmn suy nghĩffmgvhsfi gìiysj, nam nhâvclmn khôvclmng biếvebjt đnbwxâvclmu.”

Tiểcnnnu Đvebjao liếvebjc mắhahqt nhìiysjn hắhahqn mộlxsct cávhsfi.

“Bằuonhng khôvclmng nàzjygng trựcnnnc tiếvebjp nówscui vớwqtvi ta, khôvclmng nówscui rõtucmzjygng, muốiqmdn đnbwxvhsfn thậjhart sựcnnn rấsinut khówscu khăzdxin.”

Tiểcnnnu Đvebjao nhếvebjch miệnpbhng đnbwxi mộlxsct lúzahcc, cũjharng khoanh tay, dùgkking đnbwxekjtu vai huýgqyoch tay hắhahqn, “Chàzjygng cówscu biếvebjt khôvclmng, kỳvmcr thậjhart nam nhâvclmn đnbwxang nghĩffmgvhsfi gìiysj, nữtczx nhâvclmn cũjharng khôvclmng biếvebjt.”

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm hísinup mắhahqt nhìiysjn nàzjygng —— Nha đnbwxekjtu nàzjygy muốiqmdn tranh luậjharn!

Quảmgxu nhiêxnnxn, chỉgrlp thấsinuy hai bêxnnxn khówscue miệnpbhng củfzwma Tiểcnnnu Đvebjao nhếvebjch lêxnnxn, giốiqmdng nhưiqmd tiểcnnnu miêxnnxu, “Cówscu mộlxsct sốiqmd việnpbhc, chísinunh làzjyg phảmgxui phísinu chúzahct tâvclmm tưiqmd đnbwxcnnn đnbwxvhsfn, bằuonhng khôvclmng sẽesoc khôvclmng thúzahc vịwscu!”

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm vẻesoc mặekjtt vôvclm tộlxsci, “Vậjhary nàzjygng gợhahqi ýgqyo mộlxsct chúzahct đnbwxi, bấsinut mãuonhn chỗwoqpzjygo?”

“Khôvclmng cówscu.” Tiểcnnnu Đvebjao lạesoci nhăzdxin nhówscu.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm nhìiysjn trờtucmi, trưiqmdwqtvc kia hắhahqn từxiuwng nghe cówscu ngưiqmdtucmi nówscui, mấsinuy chuyệnpbhn tìiysjnh cảmgxum, thờtucmi đnbwxiểcnnnm khôvclmng nówscui tớwqtvi thìiysj cảmgxum rấsinut mĩffmguonhn, nówscui tớwqtvi rồgkkii liềclypn cảmgxum thấsinuy rấsinut phiềclypn toávhsfi. Nha đnbwxekjtu Nhan Tiểcnnnu Đvebjao kia cũjharng làzjyg ngưiqmdtucmi thôvclmng minh, thờtucmi đnbwxiểcnnnm ởnbao chung trưiqmdwqtvc đnbwxâvclmy đnbwxclypu rấsinut khôvclmn khéhiaeo, mìiysjnh khôvclmng cầekjtn phảmgxui nówscui nàzjygng ấsinuy cũjharng cówscu thểcnnn đnbwxvhsfn đnbwxưiqmdhahqc mìiysjnh đnbwxang suy nghĩffmgvhsfi gìiysj. . . .

Nghĩffmg đnbwxếvebjn đnbwxâvclmy, Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm hơvmcri ngẩhjuun ngưiqmdtucmi, cưiqmdwqtvc bộlxscvmcri chậjharm lạesoci.

Ngẩhjuung đnbwxekjtu nhìiysjn, chỉgrlp thấsinuy Tiểcnnnu Đvebjao yêxnnxn lặekjtng đnbwxi ởnbao phísinua trưiqmdwqtvc, thấsinuy bêxnnxn cạesocnh trốiqmdng rỗwoqpng, quay đnbwxekjtu lạesoci nhìiysjn hắhahqn, thầekjtn sắhahqc, cówscu chúzahct mấsinut mávhsft, lạesoci cówscu chúzahct suy nghĩffmg, cówscu chúzahct bấsinut mãuonhn, lạesoci cówscu mộlxsct chúzahct khôvclmng đnbwxưiqmdhahqc tựcnnn nhiêxnnxn, nhưiqmdng lạesoci cówscu chúzahct khôvclmng sao cảmgxu, tówscum lạesoci, lo đnbwxưiqmdhahqc lo mấsinut.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm liềclypn cảmgxum thấsinuy trong đnbwxekjtu giốiqmdng nhưiqmdvhsfi ốiqmdng bịwscu chặekjtn đnbwxưiqmdhahqc khai thôvclmng, cảmgxum giávhsfc hoàzjygn toàzjygn thôvclmng suốiqmdt —— Đvebjúzahcng vậjhary, bảmgxun thâvclmn mìiysjnh nghĩffmgvhsfi gìiysj, Tiểcnnnu Đvebjao tựcnnna hồgkki đnbwxclypu cówscu thểcnnn hiểcnnnu đnbwxưiqmdhahqc, khôvclmng cówscugqyo do gìiysjzjygng nghĩffmgvhsfi gìiysj, chísinunh mìiysjnh lạesoci đnbwxvhsfn khôvclmng ra. Cảmgxum giávhsfc giốiqmdng nhưiqmd bảmgxun thâvclmn chưiqmda đnbwxfzwm đnbwxcnnnvclmm nàzjygng lắhahqm, đnbwxâvclmy làzjyg mấsinuu chốiqmdt, lo đnbwxưiqmdhahqc lo mấsinut.

zahcc nàzjygy, tớwqtvi cửccila tiệnpbhm Tiểcnnnu Đvebjao thưiqmdtucmng mua trâvclmm, Tiểcnnnu Đvebjao tiếvebjn vàzjygo, bắhahqt đnbwxekjtu chọxnnxn vàzjygi mówscun nàzjygy nọxnnx.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm cũjharng đnbwxi vàzjygo theo.

Tiểcnnnu nhịwscu vui vẻesoc hớwqtvn hởnbao chạesocy đnbwxếvebjn, “Nhịwscu tiểcnnnu thưiqmd, đnbwxếvebjn chọxnnxn trang sứfqxjc sao? Nghe nówscui côvclm sắhahqp thàzjygnh thâvclmn phảmgxui khôvclmng?”

“Ừnbao. . . .” Tiểcnnnu Đvebjao chầekjtn chừxiuw mộlxsct chúzahct, Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm lậjharp tứfqxjc tiếvebjn đnbwxếvebjn, “Đvebjúzahcng vậjhary đnbwxúzahcng vậjhary, thàzjygnh thâvclmn vớwqtvi ta!”

Tiểcnnnu nhịwscugkking mộlxsct vàzjygi ngưiqmdtucmi đnbwxang mua đnbwxgkki trong tiệnpbhm liềclypn tiếvebjn lêxnnxn vâvclmy xem, đnbwxclypu nówscui Tiểcnnnu Đvebjao cùgkking Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm trai tàzjygi gávhsfi sắhahqc rấsinut xứfqxjng đnbwxôvclmi.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm vui vẻesoc hớwqtvn hởnbao gậjhart đnbwxekjtu, “Tấsinut nhiêxnnxn!”

Tiểcnnnu Đvebjao cówscu chúzahct ngưiqmdhahqng ngùgkking, thâvclmn thủfzwmzahcm lấsinuy Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm.

wscuzjygi ngưiqmdtucmi nhiềclypu chuyệnpbhn còwscun hỏohiti Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm vàzjyg Tiểcnnnu Đvebjao mấsinuy chuyệnpbhn linh tinh nhưiqmd kiểcnnnu hai ngưiqmdtucmi quen nhau bao lâvclmu rồgkkii gìiysj đnbwxówscu.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm nhếvebjch miệnpbhng, “Quen nhau hơvmcrn mộlxsct năzdxim rồgkkii, lầekjtn đnbwxekjtu tiêxnnxn nhìiysjn thấsinuy liềclypn cảmgxum thấsinuy vừxiuwa ýgqyo, khôvclmng phảmgxui nàzjygng khôvclmng cưiqmdwqtvi.”

Tiểcnnnu Đvebjao đnbwxohit bừxiuwng mặekjtt, lôvclmi Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm đnbwxi ra ngoàzjygi.

“Ấwlkuy!” Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm khôvclmng cho nàzjygng đnbwxi, “Nàzjygng khôvclmng mua trâvclmm sao?”

Tiểcnnnu Đvebjao đnbwxohit bừxiuwng mặekjtt, thầekjtm nówscui têxnnxn lỗwoqpuonhng nàzjygy nówscui hưiqmdu nówscui vưiqmdhahqn, cũjharng khôvclmng sợhahq mấsinut mặekjtt sao. Bấsinut quávhsf Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm ýgqyoiqmdtucmi nồgkking đnbwxjharm, trávhsfi lạesoci khiếvebjn ngưiqmdtucmi khávhsfc thấsinuy hắhahqn làzjyg cốiqmd ýgqyo.

Khôvclmng đnbwxcnnn ýgqyo mộlxsct chúzahct, Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm đnbwxãuonh đnbwxi rêxnnxu rao hếvebjt mộlxsct vòwscung, nówscui hắhahqn muốiqmdn cùgkking Tiểcnnnu Đvebjao thàzjygnh thâvclmn, mờtucmi mọxnnxi ngưiqmdtucmi cùgkking đnbwxếvebjn uốiqmdng rưiqmdhahqu mừxiuwng.

Tiểcnnnu Đvebjao vộlxsci vàzjygng chạesocy trốiqmdn.

Quẹbekho vàzjygo mộlxsct cửccila hàzjygng khávhsfc, Tiểcnnnu Đvebjao mua cho Hávhsfch Kim Phong mộlxsct bìiysjnh rưiqmdhahqu ngon mang vềclyp nhàzjyg.

Khôvclmng nghĩffmg tớwqtvi Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm lạesoci đnbwxếvebjn quávhsfn rưiqmdhahqu távhsfn dówscuc, nówscui sắhahqp cùgkking Tiểcnnnu Đvebjao thàzjygnh thâvclmn, chỉgrlp chớwqtvp mắhahqt, mọxnnxi ngưiqmdtucmi trong quávhsfn đnbwxclypu biếvebjt.

Tiểcnnnu Đvebjao mặekjtt đnbwxohit bừxiuwng vộlxsci vàzjygng bỏohit chạesocy.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm ởnbao phísinua sau đnbwxuổirkxi theo.

Tiểcnnnu Đvebjao đnbwxi đnbwxếvebjn đnbwxâvclmu, Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm liềclypn đnbwxi đnbwxếvebjn đnbwxówscu gặekjtp thấsinuy ai cũjharng nówscui, cuốiqmdi cùgkking Tiểcnnnu Đvebjao lấsinuy tay bịwscut miệnpbhng hắhahqn cũjharng khôvclmng ngăzdxin đnbwxưiqmdhahqc, bỏohit chạesocy vềclyp nhàzjyg.

Trọxnnxng Hoa cùgkking Hiểcnnnu Nguyệnpbht hai ngưiqmdtucmi ôvclmm đnbwxfqxja nhỏohit vừxiuwa mớwqtvi trởnbao vềclyp, Hávhsfch Kim Phong ngủfzwm mộlxsct giấsinuc vừxiuwa mớwqtvi tỉgrlpnh lạesoci, liềclypn nhìiysjn thấsinuy Tiểcnnnu Đvebjao đnbwxohit mặekjtt chạesocy vềclyp đnbwxâvclmy.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm đnbwxi theo phísinua sau, vẻesoc mặekjtt tưiqmdơvmcri cưiqmdtucmi.

Tiểcnnnu Đvebjao vàzjygo phòwscung đnbwxówscung cửccila “Rầekjtm” mộlxsct tiếvebjng, làzjygm chim chówscuc trong việnpbhn hoảmgxung sợhahq bay đnbwxi hếvebjt.

vhsfch Kim Phong cùgkking Hữtczxu Hữtczxu liếvebjc mắhahqt nhìiysjn nhau mộlxsct cávhsfi, lạesoci nhìiysjn qua Trọxnnxng Hoa cùgkking Hiểcnnnu Nguyệnpbht.

Trọxnnxng Hoa cùgkking Hiểcnnnu Nguyệnpbht cũjharng nhúzahcn vai, ýgqyozjyg —— Khôvclmng biếvebjt đnbwxãuonh xảmgxuy ra chuyệnpbhn gìiysj.

Bốiqmdn ngưiqmdtucmi cùgkking lúzahcc quay mặekjtt nhìiysjn Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm, nhưiqmdzjyg hỏohiti —— Ngưiqmdơvmcri lạesoci làzjygm gìiysj, cảmgxu ngàzjygy chọxnnxc cho Tiểcnnnu Đvebjao phávhsft giậjharn, cẩhjuun thậjharn nàzjygng khôvclmng gảmgxu cho ngưiqmdơvmcri!

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm cưiqmdtucmi đnbwxếvebjn đnbwxhahqc ýgqyo, chắhahqp tay sau lưiqmdng từxiuw từxiuw đnbwxi vàzjygo phòwscung Tiểcnnnu Đvebjao, thuậjharn tay đnbwxówscung cửccila phòwscung.

Tiểcnnnu Đvebjao ngồgkkii ởnbaoxnnxn giưiqmdtucmng sắhahqp xếvebjp đnbwxgkki vậjhart nàzjygy nọxnnx, hôvclmm nay bịwscu Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm ầekjtm ĩffmg mộlxsct hồgkkii, nhữtczxng thứfqxj muốiqmdn mua cũjharng chưiqmda mua đnbwxưiqmdhahqc. Vừxiuwa rồgkkii trong cửccila hàzjygng nàzjygng đnbwxãuonh nhìiysjn trúzahcng mộlxsct cávhsfi trâvclmm tửccil ngọxnnxc, khôvclmng mua đnbwxưiqmdhahqc, bâvclmy giờtucm quay lạesoci chọxnnxn, cówscu lẽesocjharng bịwscu ngưiqmdtucmi khávhsfc mua mấsinut rồgkkii, hơvmcrn nữtczxa. . . . Làzjygm sao còwscun dávhsfm bưiqmdwqtvc vàzjygo cửccila hàzjygng đnbwxówscu nữtczxa, Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm nàzjygy.

Ngẩhjuung đnbwxekjtu, Tiểcnnnu Đvebjao chỉgrlp thấsinuy Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm cưiqmdtucmi tủfzwmm tỉgrlpm bưiqmdwqtvc vàzjygo, tứfqxjc giậjharn lạesoci tràzjygo lêxnnxn, trưiqmdwqtvc phówscung cho hắhahqn mộlxsct ávhsfnh mắhahqt xem thưiqmdtucmng.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm đnbwxếvebjn bêxnnxn cạesocnh nàzjygng ngồgkkii xuốiqmdng, nâvclmng tay giốiqmdng nhưiqmd cho nàzjygng xem mówscun đnbwxgkkiiysj đnbwxówscu.

Tiểcnnnu Đvebjao cúzahci đnbwxekjtu liếvebjc mắhahqt mộlxsct cávhsfi, sửccilng sốiqmdt, làzjygvclmy trâvclmm tửccil ngọxnnxc nàzjygng nhìiysjn trúzahcng khi nãuonhy.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm giúzahcp nàzjygng càzjygi lêxnnxn, lạesoci từxiuwvhsfi giỏohit phísinua sau lấsinuy ra, bêxnnxn trong đnbwxclypu làzjyg nhữtczxng mówscun vừxiuwa rồgkkii Tiểcnnnu Đvebjao muốiqmdn mua nhưiqmdng khôvclmng mua đnbwxưiqmdhahqc.

Tiểcnnnu Đvebjao cầekjtm rổirkx ngẩhjuun ngưiqmdtucmi.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm lạesoci gầekjtn tinh tếvebj giúzahcp nàzjygng véhiaen lạesoci vàzjygi sợhahqi tówscuc mai, nhỏohit giọxnnxng nówscui, “Ta đnbwxãuonhxnnxu rao đnbwxếvebjn nhưiqmd vậjhary rồgkkii, hôvclmm đnbwxówscu thàzjygnh thâvclmn nàzjygng khôvclmng đnbwxưiqmdhahqc bỏohit chạesocy, cówscu chạesocy cũjharng khôvclmng cówscu ai dávhsfm thu lưiqmdu nàzjygng, ngưiqmdtucmi trong thiêxnnxn hạesoc đnbwxclypu biếvebjt nàzjygng làzjygiqmdơvmcrng tửccil củfzwma ta, sẽesoc khôvclmng dávhsfm đnbwxoạesoct.”

Tiểcnnnu Đvebjao lầekjtn đnbwxekjtu tiêxnnxn nghe Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm nówscui chuyệnpbhn nhưiqmd vậjhary, trêxnnxn mặekjtt nówscung đnbwxếvebjn nỗwoqpi khôvclmng chịwscuu đnbwxưiqmdhahqc.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm thuậjharn thếvebj nắhahqm lấsinuy tay nàzjygng, “Ta chỉgrlp sợhahqzjygng bỏohit chạesocy, nàzjygng lạesoci sợhahq ta khôvclmng phảmgxui thậjhart tâvclmm, nàzjygng nówscui ta cówscu oan uổirkxng hay khôvclmng?”

Tiểcnnnu Đvebjao nhìiysjn hắhahqn.

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm kinh hỉgrlp, so vớwqtvi vừxiuwa rồgkkii dịwscuu dàzjygng hơvmcrn rấsinut nhiềclypu a!

Trêxnnxn châvclmn màzjygy củfzwma Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm lấsinup tứfqxjc xuấsinut hiệnpbhn vẻesoc đnbwxhahqc ýgqyoxnnxnh vávhsfo, hai tay giữtczx lấsinuy bảmgxu vai Tiểcnnnu Đvebjao, “Quảmgxu nhiêxnnxn biểcnnnu đnbwxesoct tìiysjnh cảmgxum làzjyg phảmgxui trựcnnnc tiếvebjp, Tiểcnnnu Đvebjao, đnbwxếvebjn, hôvclmn mộlxsct cávhsfi đnbwxi. . . .”

Từxiuw “Đvebji” vừxiuwa nówscui xong, miệnpbhng Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm liềclypn trúzahcng cávhsfi gốiqmdi đnbwxekjtu bằuonhng sứfqxj củfzwma Tiểcnnnu Đvebjao.

. . . .

zahcc sau, mọxnnxi ngưiqmdtucmi liềclypn phávhsft hiệnpbhn khôvclmng khísinu giữtczxa hai ngưiqmdtucmi nàzjygy thay đnbwxirkxi.

Tiểcnnnu Đvebjao khôvclmng còwscun bàzjygi xísinuch nữtczxa, tuy rằuonhng còwscun cãuonhi nhau ầekjtm ĩffmg, bấsinut quávhsf Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm hiểcnnnn nhiêxnnxn so vớwqtvi trưiqmdwqtvc kia ngon ngọxnnxt hơvmcrn rấsinut nhiềclypu, Tiểcnnnu Đvebjao cùgkking Hiểcnnnu Nguyệnpbht còwscun cówscu Hữtczxu Hữtczxu ba tỷhomw muộlxsci bắhahqt đnbwxekjtu chuyêxnnxn tâvclmm chuẩhjuun bịwscu chuyệnpbhn hỉgrlp tửccilu. Tiểcnnnu Đvebjao nguyêxnnxn bảmgxun cówscu chúzahct lo lắhahqng tựcnnna hồgkkijharng khôvclmng còwscun thấsinuy nữtczxa, lạesoci còwscun rấsinut hâvclmn hoan.

Trọxnnxng Hoa thấsinuy Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm tâvclmm tìiysjnh rấsinut tốiqmdt, liềclypn hỏohiti hắhahqn, “Ngưiqmdơvmcri cho nàzjygng ăzdxin dưiqmdhahqc gìiysj lạesoci chữtczxa khỏohiti bệnpbhnh cho nàzjygng hay vậjhary? Linh đnbwxan nha, quảmgxu thựcnnnc thuốiqmdc đnbwxếvebjn bệnpbhnh trừxiuw.”

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm cầekjtm ly rưiqmdhahqu đnbwxhahqc ýgqyo, “Thuốiqmdc an thầekjtn.”

Trọxnnxng Hoa cùgkking Hávhsfch Kim Phong liếvebjc mắhahqt nhìiysjn nhau mộlxsct cávhsfi, “Thuốiqmdc an thầekjtn?”

Tiếvebjt Bắhahqc Phàzjygm cưiqmdtucmi, “Kỳvmcr thậjhart cũjharng khôvclmng phảmgxui khówscu đnbwxvhsfn nhưiqmd vậjhary, dụuonhng tâvclmm mộlxsct chúzahct, liềclypn đnbwxvhsfn đnbwxưiqmdhahqc.”

.

oOo

TOÀnizkN VĂcuzwN HOÀnizkN

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.