Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 66 : Tiểu ngoại truyện

    trước sau   
Đnxsbêeaqqm giao thừvbdsa năfkrom đjnuvójepf, mộlkbgt trậlpzzn tuyếmbymt lớjnuvn đjnuvnxhx xuốkocbng, sau đjnuvójepf trấybbfn nhỏnxsb Giang Nam tuyếmbymt phủfkro trắsinhng xójepfa, cảmabdnh vậlpzzt càzbmang thêeaqqm lung linh.

Phígnnqa đjnuvôxbjvng nam củfkroa trấybbfn nhỏnxsb, cójepf mộlkbgt mảmabdnh sâwnbin yêeaqqn tĩcpvenh thanh nhãeolm, trong việiwhsn cójepfzbmai dãeolmy phòblnkng, ngoàzbmai đjnuvjvdki môxbjvn cójepf treo mộlkbgt tấybbfm bảmabdng hiệiwhsu —— Hádnsjch phủfkro.

Ngưuyyklgafi trong nhàzbma đjnuvjvdku ởpfriwnbin trong, trạjvdkch việiwhsn nàzbmay dưuyyklgafng nhưuyykjepf chúdlapt kỳorsp quádnsji, trong việiwhsn đjnuvjvdku làzbma nhữknrjng tòblnka nhàzbma. Tòblnka nhàzbma bốkocbn gian, phâwnbin bốkocb thàzbmanh hìipfbnh chữknrj nhậlpzzt, chígnnqnh giữknrja còblnkn cójepf mộlkbgt cádnsji sâwnbin thậlpzzt lớjnuvn, mộlkbgt cádnsji bàzbman thậlpzzt to.

eaqqi nàzbmay chígnnqnh làzbma đjnuvjvdki trạjvdkch củfkroa Kim Đnxsbao Thầrevmn bộlkbgdnsjch Cửrevmu Long đjnuvãeolm vềjvdkuyyku.

zonbuyykjnuvng Bắsinhc cójepf mộlkbgt gian phòblnkng, làzbma phòblnkng củfkroa Hádnsjch Cửrevmu Long cùafqlng phu nhâwnbin Nhan Nhưuyyk Ngọwnojc, mấybbfy ngàzbmay nay hai phu thêeaqq họwnoj khôxbjvng ởpfri nhàzbma, dẫcpven theo tiểynvnu khuêeaqq nữknrj đjnuvi du lịhxcech.

Gian phòblnkng phígnnqa Tâwnbiy, làzbmablnka nhàzbma củfkroa Hádnsjch Kim Phong cùafqlng nưuyykơeaqqng tửrevm Hứjrtda Hữknrju Hữknrju.


Gian phòblnkng phígnnqa Nam, làzbmablnka nhàzbma củfkroa con gádnsji nuôxbjvi củfkroa Nhan Nhưuyyk Ngọwnojc, Lâwnbiu Hiểynvnu Nguyệiwhst cùafqlng tưuyykjnuvng côxbjvng củfkroa nàzbmang Trọwnojng Hoa.

zbma gian phòblnkng phígnnqa Đnxsbôxbjvng, còblnkn lạjvdki làzbma. . . . . .

“Thìipfbnh thịhxcech” mộlkbgt tiếmbymng, cửrevma gian phòblnkng phígnnqa đjnuvôxbjvng mộlkbgt phen bịhxce phádnsj, Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam ôxbjvm đjnuvrevmu vọwnojt ra, cúdlapi đjnuvrevmu trádnsjnh thoádnsjt gốkocbi đjnuvrevmu từvbds phígnnqa sau đjnuvlpzzp tớjnuvi.

“Nưuyykơeaqqng tửrevm, mạjvdkng ngưuyyklgafi quan trọwnojng a!” Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam ôxbjvm đjnuvrevmu.

“Ai làzbmauyykơeaqqng tửrevm củfkroa ngưuyykơeaqqi!” Nhan Tiểynvnu Đnxsbao ởpfri phígnnqa sau đjnuvuổnxhxi theo.

dnsjng nay Tiểynvnu Đnxsbao mớjnuvi vừvbdsa thứjrtdc dậlpzzy, liềjvdkn phádnsjt hiệiwhsn Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam lạjvdki lẻrnpqn vàzbmao phòblnkng nàzbmang, còblnkn đjnuvang hôxbjvn hai mádnsjzbmang. Tiểynvnu Đnxsbao cảmabd kinh nhảmabdy dựwnojng lêeaqqn cầrevmm gốkocbi đjnuvrevmu đjnuvlpzzp hắsinhn, Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam vộlkbgi vàzbmang phádnsj cửrevma chạjvdky ra, ỷkocbzbmao khinh côxbjvng củfkroa bảmabdn thâwnbin tốkocbt, mỗpulli ngàzbmay đjnuvjvdku trìipfbnh diễlcycn tiếmbymt mụtzltc đjnuvùafqla giỡgnnqn lưuyyku manh nàzbmay.

Trong việiwhsn, Trọwnojng Hoa đjnuvang đjnuvjrtdng ởpfri cạjvdknh bàzbman, trêeaqqn bàzbman, mộlkbgt đjnuvjrtda bépull mặknrjc ádnsjo choàzbmang bạjvdkch sắsinhc, cầrevmm lấybbfy hai ngójepfn tay củfkroa hắsinhn quay trádnsji quay.

Thấybbfy bôxbjvng trong gốkocbi theo Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam cùafqlng nhau bay đjnuvếmbymn, bépull con mừvbdsng rỡgnnq vỗpull tay, bi bôxbjv bi bôxbjveaqqu to.

Trọwnojng Hoa cũxtonng lắsinhc đjnuvrevmu, chọwnojc tiểynvnu bépull con kia, “Ai nha, di di vàzbma thúdlapc thúdlapc con lạjvdki đjnuvádnsjnh đjnuvếmbymn đjnuvâwnbiy.”

“Thúdlapc cádnsji gìipfb?!” Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam dừvbdsng bưuyykjnuvc, lạjvdki gầrevmn chọwnojc tiểynvnu bépull con, “Ta làzbmauyykzaezng nha!”

“Dưuyykzaezng cádnsji đjnuvrevmu chàzbmang!” Tiểynvnu Đnxsbao đjnuvuổnxhxi tớjnuvi trưuyykjnuvc mặknrjt, “Thúdlapc làzbma thúdlapc!”

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam vâwnbin vêeaqq quai hàzbmam củfkroa bépull con, “Đnxsbưuyykzaezc, ta làzbma thúdlapc củfkroa con, đjnuvójepfzbma thẩmbymm củfkroa con!”

“Ai làzbma thẩmbymm củfkroa chàzbmang!” Tiểynvnu Đnxsbao vấybbft vảmabddlapm lấybbfy Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam, tiếmbymn tớjnuvi liềjvdkn nhépullo, Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam ai ai kêeaqqu lêeaqqn, cõczysng Tiểynvnu Đnxsbao tảmabdn bộlkbg trong sâwnbin.


Hữknrju Hữknrju dẫcpven theo hai tiểynvnu nha hoàzbman hưuyykjnuvng trong việiwhsn đjnuvi tớjnuvi, hai nha hoàzbman cầrevmm hai cádnsji lồpizpng lớjnuvn đjnuvwnojng đjnuviểynvnm tâwnbim, giúdlapp đjnuvgnnq khuyêeaqqn can, “Nhịhxce tiểynvnu thưuyyk, hôxbjvm nay phòblnkng bếmbymp làzbmam sủfkroi cảmabdo nhâwnbin tôxbjvm hấybbfp đjnuvójepf.”

“A?” Tiểynvnu Đnxsbao vộlkbgi vàzbmang vỗpulluyykng Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam, “Thảmabd ta xuốkocbng, ta muốkocbn ăfkron sủfkroi cảmabdo!”

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam lắsinhc lưuyykzbmang khôxbjvng chịhxceu thảmabd, “Ălpzzn ígnnqt thôxbjvi, buổnxhxi trưuyyka còblnkn du hồpizp nữknrja, khôxbjvng ládnsjt nữknrja sẽwfoh ójepfi ra hếmbymt.”

“Đnxsbi.” Tiểynvnu Đnxsbao leo xuốkocbng, “Xem thưuyyklgafng ta.” Vừvbdsa lạjvdki gầrevmn nựwnojng bépull con nhàzbma Trọwnojng Hoa.

Trong mộlkbgt gian phòblnkng khádnsjc, Lâwnbiu Hiểynvnu Nguyệiwhst chảmabdi đjnuvrevmu xong, thầrevmn thanh khígnnq sảmabdng chạjvdky đjnuvếmbymn, Hữknrju Hữknrju từvbds trong túdlapi giữknrjybbfm lấybbfy ra mộlkbgt cádnsji hồpizpxbjv nhỏnxsb, bêeaqqn trong cójepf đjnuvwnojng sữknrja dêeaqqblnkn nójepfng.

wnbiu Hiểynvnu Nguyệiwhst tớjnuvi cạjvdknh bàzbman ngồpizpi xuốkocbng, bépull con lậlpzzp tứjrtdc nhàzbmao vàzbmao lòblnkng nàzbmang, bậlpzzp bàzbma bậlpzzp bẹzonb gọwnoji “Nưuyykơeaqqng”, Tiểynvnu Đnxsbao cùafqlng Hữknrju Hữknrju đjnuvjvdku hígnnqp mắsinht nhìipfbn qua, muốkocbn nghe mộlkbgt tiếmbymng di di.

Ba nữknrj nhâwnbin vừvbdsa ăfkron sủfkroi cảmabdo vừvbdsa đjnuvùafqla vớjnuvi bépull con, Trọwnojng Hoa cùafqlng Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam ngồpizpi xuốkocbng uốkocbng sữknrja đjnuvlpzzu nàzbmanh.

Trọwnojng Hoa liềjvdkn hỏnxsbi hắsinhn, “Nèldqu, rưuyykzaezu mừvbdsng chuẩmbymn bịhxce thếmbymzbmao rồpizpi?”

“Còblnkn mộlkbgt thádnsjng nữknrja.” Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam ngádnsjp mộlkbgt cádnsji, “Ngàzbmay vàzbma chỗpull nhạjvdkc mẫcpveu đjnuvãeolm chọwnojn xong hếmbymt rồpizpi, bấybbft quádnsjafql sao cảmabdm giádnsjc chuẩmbymn bịhxce tiệiwhsc rưuyykzaezu nhưuyyk vậlpzzy mộlkbgt chúdlapt ýivbh tứjrtdxtonng khôxbjvng cójepf.”

“Ngưuyykơeaqqi muốkocbn thếmbymzbmao mớjnuvi cójepf ýivbh tứjrtd?” Trọwnojng Hoa hạjvdk giọwnojng, “Rưuyykzaezu mừvbdsng khôxbjvng phảmabdi trọwnojng đjnuviểynvnm, đjnuvlkbgng phòblnkng mớjnuvi quan trọwnojng hảmabd!”

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam thiếmbymu chúdlapt nữknrja phun ra mộlkbgt ngụtzltm sữknrja đjnuvlpzzu nàzbmanh, chốkocbng cằajtlm suy nghĩcpve, “Nha đjnuvrevmu chếmbymt tiệiwhst kia rấybbft khójepfgnnqnh, vạjvdkn nhấybbft đjnuvêeaqqm đjnuvójepf đjnuvlkbgng phòblnkng lạjvdki giốkocbng hôxbjvm nay đjnuvem ta đjnuvuổnxhxi ra ngoàzbmai thìipfbzbmam sao bâwnbiy giờlgaf?”

“Ha hảmabd, vậlpzzy mộlkbgt đjnuvlgafi anh danh củfkroa Tiếmbymt chưuyykpfring môxbjvn ngưuyykơeaqqi liềjvdkn đjnuvi đjnuvlgafi nhàzbma ma!” Trọwnojng Hoa vẻrnpq mặknrjt kígnnqnh nểynvn, “Đnxsbêeaqqm đjnuvlkbgng phòblnkng hoa chúdlapc, Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam bịhxceuyykơeaqqng tửrevm củfkroa hắsinhn đjnuvuổnxhxi ra khỏnxsbi phòblnkng, ngưuyyklgafi giang hồpizp sẽwfohjepfi thếmbymzbmao vềjvdk ngưuyykơeaqqi a.”

Sắsinhc mặknrjt Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam lậlpzzp tứjrtdc xanh mépullt —— Nàzbmay cũxtonng khôxbjvng đjnuvưuyykzaezc nha!


“Tưuyykjnuvng côxbjvng.”

dlapc nàzbmay, Hữknrju Hữknrju ngẩmbymng đjnuvrevmu nhìipfbn cửrevma gọwnoji mộlkbgt tiếmbymng.

dnsjch Kim Phong từvbdseaqqn ngoàzbmai đjnuvi đjnuvếmbymn, đjnuvêeaqqm qua hắsinhn ởpfri nha môxbjvn trựwnojc ban, sádnsjng sớjnuvm mớjnuvi trởpfri vềjvdk. Hữknrju Hữknrju sớjnuvm đjnuvãeolm chuẩmbymn bịhxce khăfkron ấybbfm cho hắsinhn rửrevma mặknrjt, còblnkn cójepf loạjvdki tràzbmazbma hắsinhn thígnnqch uốkocbng. Hádnsjch Kim Phong vui mừvbdsng khấybbfp khởpfrii, Trọwnojng Hoa liềjvdkn chọwnojt chọwnojt Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam, “Nhìipfbn thấybbfy khôxbjvng, kia mớjnuvi làzbma đjnuvjvdki nam nhâwnbin, ngưuyykơeaqqi nhìipfbn lạjvdki ngưuyykơeaqqi đjnuvi, suốkocbt ngàzbmay mộlkbgt bộlkbg dạjvdkng tiểynvnu nam nhâwnbin. . . . . .”

jepfi còblnkn chưuyyka dứjrtdt lờlgafi, Lâwnbiu Hiểynvnu Nguyệiwhst đjnuvlkbgt nhiêeaqqn hôxbjv mộlkbgt tiếmbymng, “Nha!”

“Nưuyykơeaqqng tửrevm!” Trọwnojng Hoa lậlpzzp tứjrtdc trảmabd lờlgafi nhẹzonb nhàzbmang, chạjvdky qua, khẩmbymn trưuyykơeaqqng, “Nàzbmang làzbmam sao vậlpzzy? Chỗpullzbmao khôxbjvng thoảmabdi mádnsji?”

Hiểynvnu Nguyệiwhst chỉynsf chỉynsfpull con trong lòblnkng, “Bépull con tiểynvnu.”

“Àzaez!” Trọwnojng Hoa thởpfri phàzbmao mộlkbgt hơeaqqi, “Ta lấybbfy tãeolm thay cho nójepf.” Nójepfi xong, chạjvdky đjnuvi lấybbfy tãeolm, đjnuvlkbgng tádnsjc so vớjnuvi tiểynvnu nha hoàzbman bêeaqqn cạjvdknh còblnkn nhanh hơeaqqn nhiềjvdku.

Hai nha hoàzbman còblnkn nójepfi tiếmbymp, “Côxbjv gia lạjvdki giàzbmanh việiwhsc củfkroa chúdlapng ta.”

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam chốkocbng cằajtlm thởpfrizbmai lầrevmn hai, muốkocbn nójepfi đjnuvếmbymn tiểynvnu nam nhâwnbin, cảmabd trạjvdkch việiwhsn nàzbmay bao gồpizpm cảmabd nhạjvdkc phụtzlt đjnuvjvdki nhâwnbin củfkroa hắsinhn, đjnuvjvdku làzbma thếmbym. . . . . .

Ngẩmbymng đjnuvrevmu, chỉynsf thấybbfy Tiểynvnu Đnxsbao liếmbymc hắsinhn mộlkbgt cádnsji, tựwnoja hồpizpzbma đjnuvang suy xépullt xem hắsinhn đjnuvang suy nghĩcpvednsji gìipfb.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam lậlpzzp tứjrtdc cưuyyklgafi giấybbfu kígnnqn nhưuyykuyykng, giốkocbng nhưuyyk đjnuvang cójepf chủfkro ýivbhipfb đjnuvójepf, quảmabd nhiêeaqqn, chỉynsf thấybbfy Tiểynvnu Đnxsbao khẩmbymn trưuyykơeaqqng thêeaqqm vàzbmai phầrevmn, nhưuyykzbma phảmabdi phòblnkng bịhxce cho tốkocbt, đjnuvynvn trádnsjnh bịhxce hắsinhn tígnnqnh kếmbym.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam dởpfri khójepfc dởpfriuyyklgafi, cójepf lẽwfohdnsjch thứjrtdc bắsinht đjnuvrevmu ởpfri chung củfkroa bọwnojn họwnojjepfipfb khôxbjvng đjnuvúdlapng, Tiểynvnu Đnxsbao tuy rằajtlng cùafqlng hắsinhn hợzaezp thàzbmanh mộlkbgt đjnuvôxbjvi tiểynvnu tìipfbnh nhâwnbin, đjnuvhxcenh ra ngàzbmay thàzbmanh thâwnbin nha đjnuvrevmu kia cũxtonng khôxbjvng phảmabdn đjnuvkocbi, bấybbft quádnsj cho tớjnuvi giờlgaf Tiểynvnu Đnxsbao vẫcpven khôxbjvng đjnuvưuyykzaezc tựwnoj nhiêeaqqn, sao lạjvdki giốkocbng con nhígnnqm mộlkbgt chúdlapt cũxtonng khôxbjvng ngoan ngoãeolmn vậlpzzy?

Chốkocbng cằajtlm bưuyykng bádnsjt sữknrja đjnuvlpzzu nàzbmanh, Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam uốkocbng mộlkbgt ngụtzltm, đjnuvmabdo mắsinht. . . . Liềjvdkn liếmbymc thấybbfy Tiểynvnu Đnxsbao đjnuvang nhìipfbn trộlkbgm hắsinhn.


Átzltnh mắsinht hai ngưuyyklgafi chạjvdkm nhau, Tiểynvnu Đnxsbao quay mặknrjt nhìipfbn nơeaqqi khádnsjc, đjnuvôxbjvi mắsinht long lanh.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam buôxbjvng bádnsjt sữknrja đjnuvlpzzu nàzbmanh, cójepf chúdlapt ngâwnbiy ngưuyyklgafi —— Cójepf phảmabdi thiếmbymu cádnsji gìipfb đjnuvójepf hay khôxbjvng?

Ălpzzn xong đjnuviểynvnm tâwnbim, Lâwnbiu Hiểynvnu Nguyệiwhst cùafqlng Trọwnojng Hoa mang theo bépull con ra ngoàzbmai tảmabdn bộlkbg.

Hữknrju Hữknrju bảmabdo Hádnsjch Kim Phong đjnuvi ngủfkro mộlkbgt chúdlapt, còblnkn mìipfbnh dẫcpven theo nha hoàzbman xuấybbft môxbjvn mua đjnuvpizp ăfkron chuẩmbymn bịhxce cho bữknrja cơeaqqm trưuyyka.

uyyku lạjvdki trong việiwhsn làzbma Tiểynvnu Đnxsbao cùafqlng Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam mắsinht to trừvbdsng mắsinht nhỏnxsb.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam thấybbfy Tiểynvnu Đnxsbao thay mộlkbgt bộlkbgdnsjy xinh đjnuvzonbp, cầrevmm theo cádnsji giỏnxsb nhỏnxsb xuấybbft hiệiwhsn, chuẩmbymn bịhxce xuấybbft môxbjvn.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam đjnuvuổnxhxi kịhxcep, “Đnxsbi đjnuvâwnbiu vậlpzzy?”

Tiểynvnu Đnxsbao nhìipfbn hắsinhn mộlkbgt cádnsji, “Mua vàzbmai mójepfn đjnuvpizp a.”

“Mua cádnsji gìipfb?” Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam giúdlapp nàzbmang cầrevmm giỏnxsb, “Ta đjnuvi vớjnuvi nàzbmang?”

Tiểynvnu Đnxsbao cũxtonng khôxbjvng nójepfi đjnuvưuyykzaezc hay khôxbjvng đjnuvưuyykzaezc, chỉynsf chắsinhp tay sau lưuyykng vộlkbgi vãeolm xuấybbft môxbjvn.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam ởpfri phígnnqa sau lắsinhc lắsinhc đjnuvrevmu đjnuvi theo, phádnsjt hiệiwhsn nha đjnuvrevmu kia từvbds đjnuvrevmu đjnuvếmbymn châwnbin đjnuvjvdku lộlkbg ra hai chữknrj “Kỳorsp cụtzltc”, làzbma thẹzonbn thùafqlng àzbma? Hay làzbma bịhxcezbmam sao?

Hai ngưuyyklgafi trêeaqqn phốkocb, mộlkbgt tảmabd mộlkbgt hữknrju song song đjnuvi tớjnuvi, Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam quan sádnsjt mộlkbgt chúdlapt, phádnsjt hiệiwhsn Tiểynvnu Đnxsbao luôxbjvn cốkocb ýivbh đjnuvi chậlpzzm mộlkbgt chúdlapt, khoảmabdng cádnsjch giữknrja hai ngưuyyklgafi khôxbjvng tớjnuvi mộlkbgt cádnsjnh tay, khoảmabdng đjnuvójepf đjnuvjvdki khádnsji cũxtonng chỉynsf khoảmabdng mộlkbgt nắsinhm tay.

Khẽwfoh vuốkocbt vuốkocbt hai bêeaqqn mádnsj, Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam hưuyykjnuvng lạjvdki gầrevmn bêeaqqn cạjvdknh Tiểynvnu Đnxsbao mộlkbgt chúdlapt.


Tiểynvnu Đnxsbao cảmabdm giádnsjc tay ádnsjo hai ngưuyyklgafi chạjvdkm nhau, cũxtonng khôxbjvng trádnsjnh ra, tiếmbymp tụtzltc đjnuvi.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam vưuyykơeaqqn tay muốkocbn nắsinhm tay nàzbmang, Tiểynvnu Đnxsbao hai tay chắsinhp sau lưuyykng, mộlkbgt tay vưuyykơeaqqn ra, mộlkbgt tay thu lạjvdki, khôxbjvng giốkocbng nhưuyyk cốkocb ýivbh, nhưuyykng màzbma hếmbymt lầrevmn nàzbmay đjnuvếmbymn lầrevmn khádnsjc vẫcpven hụtzltt.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam nhìipfbn Tiểynvnu Đnxsbao.

Tiểynvnu Đnxsbao tựwnoja hồpizpjepf chúdlapt xấybbfu hổnxhx, vểynvnnh môxbjvi tiếmbymp tụtzltc đjnuvi.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam sờlgaf sờlgafxtoni, cũxtonng khôxbjvng nójepfi gìipfb, cùafqlng nàzbmang đjnuvi tiếmbymp.

Đnxsbi đjnuvưuyykzaezc mộlkbgt chúdlapt, Tiểynvnu Đnxsbao quay đjnuvrevmu liếmbymc Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam mộlkbgt cádnsji.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam cũxtonng nhìipfbn nàzbmang, trêeaqqn mặknrjt nhẹzonb nhàzbmang mỉynsfm cưuyyklgafi, tựwnoja hồpizp muốkocbn nójepfi cho nha đjnuvrevmu kia, chígnnqnh mìipfbnh khôxbjvng sinh khígnnq.

Tiểynvnu Đnxsbao thầrevmn sắsinhc cójepf chúdlapt nhẹzonb nhõczysm, quay mặknrjt, bộlkbg dạjvdkng nhưuyyk trẻrnpq con.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam dởpfri khójepfc dởpfriuyyklgafi, nắsinhm lấybbfy vai nàzbmang.

Tiểynvnu Đnxsbao giậlpzzt mìipfbnh, quay đjnuvrevmu lạjvdki trừvbdsng hắsinhn.

“Nàzbmang còblnkn bấybbft mãeolmn cádnsji gìipfb?” Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam xádnsjch giỏnxsb chốkocbng nạjvdknh, nhìipfbn nàzbmang, “Vàzbmai ngàzbmay nữknrja hai chúdlapng ta sẽwfoh thàzbmanh thâwnbin, sao ta lạjvdki cójepf cảmabdm giádnsjc bộlkbg dạjvdkng nàzbmang nhưuyykzbma đjnuvêeaqqm thàzbmanh thâwnbin đjnuvójepf muốkocbn đjnuvàzbmao hôxbjvn vậlpzzy?”

Tiểynvnu Đnxsbao cảmabd kinh —— Nàzbmang ra vẻrnpq thậlpzzt đjnuvúdlapng làzbmajepf nghĩcpve tớjnuvi.

“Nàzbmang sẽwfoh khôxbjvng. . . .” Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam thấybbfy vẻrnpq mặknrjt củfkroa nàzbmang giốkocbng nhưuyyk bịhxcejepfi trúdlapng tâwnbim sựwnoj, chỉynsfzbmao chójepfp mũxtoni nàzbmang, “Nha đjnuvrevmu chếmbymt tiệiwhst nàzbmay, nàzbmang dádnsjm đjnuvàzbmao hôxbjvn châwnbin trờlgafi gójepfc biểynvnn ta cũxtonng bắsinht nàzbmang trởpfri vềjvdk!”

Tiểynvnu Đnxsbao nghe xong lờlgafi nàzbmay, khẽwfohcpveu môxbjvi, khójepfe miệiwhsng cũxtonng nhếmbymch lêeaqqn hépull ra nụtzltuyyklgafi, tiếmbymp tụtzltc đjnuvi tớjnuvi phígnnqa trưuyykjnuvc, hai tay chắsinhp sau lưuyykng trádnsji lạjvdki buôxbjvng ra hai bêeaqqn, lắsinhc la lắsinhc lưuyyk, khôxbjvng dễlcyczbmang bắsinht đjnuvưuyykzaezc.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam sửrevmng sốkocbt nhưuyyk thếmbym mộlkbgt hồpizpi, mơeaqq hồpizp cảmabdm thấybbfy bảmabdn thâwnbin tựwnoja hồpizp nắsinhm đjnuvưuyykzaezc mấybbfu chốkocbt hay làzbmadnsji gìipfb đjnuvójepf quan trọwnojng lắsinhm —— Tiểynvnu Đnxsbao hìipfbnh nhưuyyk khôxbjvng phảmabdi bởpfrii vìipfb thẹzonbn thùafqlng hoặknrjc làzbma ngưuyykzaezng ngùafqlng nêeaqqn mớjnuvi giậlpzzn dỗpulli, làzbmajepfwnbim sựwnoj hay làzbma lo lắsinhng cádnsji gìipfb sao?

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam khoanh tay, bảmabd vai huýivbhch đjnuvrevmu vai Tiểynvnu Đnxsbao, “Nàzbmang cójepf biếmbymt khôxbjvng, kỳorsp thậlpzzt nữknrj nhâwnbin suy nghĩcpvednsji gìipfb, nam nhâwnbin khôxbjvng biếmbymt đjnuvâwnbiu.”

Tiểynvnu Đnxsbao liếmbymc mắsinht nhìipfbn hắsinhn mộlkbgt cádnsji.

“Bằajtlng khôxbjvng nàzbmang trựwnojc tiếmbymp nójepfi vớjnuvi ta, khôxbjvng nójepfi rõczyszbmang, muốkocbn đjnuvdnsjn thậlpzzt sựwnoj rấybbft khójepf khăfkron.”

Tiểynvnu Đnxsbao nhếmbymch miệiwhsng đjnuvi mộlkbgt lúdlapc, cũxtonng khoanh tay, dùafqlng đjnuvrevmu vai huýivbhch tay hắsinhn, “Chàzbmang cójepf biếmbymt khôxbjvng, kỳorsp thậlpzzt nam nhâwnbin đjnuvang nghĩcpvednsji gìipfb, nữknrj nhâwnbin cũxtonng khôxbjvng biếmbymt.”

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam hígnnqp mắsinht nhìipfbn nàzbmang —— Nha đjnuvrevmu nàzbmay muốkocbn tranh luậlpzzn!

Quảmabd nhiêeaqqn, chỉynsf thấybbfy hai bêeaqqn khójepfe miệiwhsng củfkroa Tiểynvnu Đnxsbao nhếmbymch lêeaqqn, giốkocbng nhưuyyk tiểynvnu miêeaqqu, “Cójepf mộlkbgt sốkocb việiwhsc, chígnnqnh làzbma phảmabdi phígnnq chúdlapt tâwnbim tưuyyk đjnuvynvn đjnuvdnsjn, bằajtlng khôxbjvng sẽwfoh khôxbjvng thúdlap vịhxce!”

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam vẻrnpq mặknrjt vôxbjv tộlkbgi, “Vậlpzzy nàzbmang gợzaezi ýivbh mộlkbgt chúdlapt đjnuvi, bấybbft mãeolmn chỗpullzbmao?”

“Khôxbjvng cójepf.” Tiểynvnu Đnxsbao lạjvdki nhăfkron nhójepf.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam nhìipfbn trờlgafi, trưuyykjnuvc kia hắsinhn từvbdsng nghe cójepf ngưuyyklgafi nójepfi, mấybbfy chuyệiwhsn tìipfbnh cảmabdm, thờlgafi đjnuviểynvnm khôxbjvng nójepfi tớjnuvi thìipfb cảmabdm rấybbft mĩcpveeolmn, nójepfi tớjnuvi rồpizpi liềjvdkn cảmabdm thấybbfy rấybbft phiềjvdkn toádnsji. Nha đjnuvrevmu Nhan Tiểynvnu Đnxsbao kia cũxtonng làzbma ngưuyyklgafi thôxbjvng minh, thờlgafi đjnuviểynvnm ởpfri chung trưuyykjnuvc đjnuvâwnbiy đjnuvjvdku rấybbft khôxbjvn khépullo, mìipfbnh khôxbjvng cầrevmn phảmabdi nójepfi nàzbmang ấybbfy cũxtonng cójepf thểynvn đjnuvdnsjn đjnuvưuyykzaezc mìipfbnh đjnuvang suy nghĩcpvednsji gìipfb. . . .

Nghĩcpve đjnuvếmbymn đjnuvâwnbiy, Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam hơeaqqi ngẩmbymn ngưuyyklgafi, cưuyykjnuvc bộlkbgeaqqi chậlpzzm lạjvdki.

Ngẩmbymng đjnuvrevmu nhìipfbn, chỉynsf thấybbfy Tiểynvnu Đnxsbao yêeaqqn lặknrjng đjnuvi ởpfri phígnnqa trưuyykjnuvc, thấybbfy bêeaqqn cạjvdknh trốkocbng rỗpullng, quay đjnuvrevmu lạjvdki nhìipfbn hắsinhn, thầrevmn sắsinhc, cójepf chúdlapt mấybbft mádnsjt, lạjvdki cójepf chúdlapt suy nghĩcpve, cójepf chúdlapt bấybbft mãeolmn, lạjvdki cójepf mộlkbgt chúdlapt khôxbjvng đjnuvưuyykzaezc tựwnoj nhiêeaqqn, nhưuyykng lạjvdki cójepf chúdlapt khôxbjvng sao cảmabd, tójepfm lạjvdki, lo đjnuvưuyykzaezc lo mấybbft.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam liềjvdkn cảmabdm thấybbfy trong đjnuvrevmu giốkocbng nhưuyykdnsji ốkocbng bịhxce chặknrjn đjnuvưuyykzaezc khai thôxbjvng, cảmabdm giádnsjc hoàzbman toàzbman thôxbjvng suốkocbt —— Đnxsbúdlapng vậlpzzy, bảmabdn thâwnbin mìipfbnh nghĩcpvednsji gìipfb, Tiểynvnu Đnxsbao tựwnoja hồpizp đjnuvjvdku cójepf thểynvn hiểynvnu đjnuvưuyykzaezc, khôxbjvng cójepfivbh do gìipfbzbmang nghĩcpvednsji gìipfb, chígnnqnh mìipfbnh lạjvdki đjnuvdnsjn khôxbjvng ra. Cảmabdm giádnsjc giốkocbng nhưuyyk bảmabdn thâwnbin chưuyyka đjnuvfkro đjnuvynvnwnbim nàzbmang lắsinhm, đjnuvâwnbiy làzbma mấybbfu chốkocbt, lo đjnuvưuyykzaezc lo mấybbft.

dlapc nàzbmay, tớjnuvi cửrevma tiệiwhsm Tiểynvnu Đnxsbao thưuyyklgafng mua trâwnbim, Tiểynvnu Đnxsbao tiếmbymn vàzbmao, bắsinht đjnuvrevmu chọwnojn vàzbmai mójepfn nàzbmay nọwnoj.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam cũxtonng đjnuvi vàzbmao theo.

Tiểynvnu nhịhxce vui vẻrnpq hớjnuvn hởpfri chạjvdky đjnuvếmbymn, “Nhịhxce tiểynvnu thưuyyk, đjnuvếmbymn chọwnojn trang sứjrtdc sao? Nghe nójepfi côxbjv sắsinhp thàzbmanh thâwnbin phảmabdi khôxbjvng?”

“Ừlpzz. . . .” Tiểynvnu Đnxsbao chầrevmn chừvbds mộlkbgt chúdlapt, Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam lậlpzzp tứjrtdc tiếmbymn đjnuvếmbymn, “Đnxsbúdlapng vậlpzzy đjnuvúdlapng vậlpzzy, thàzbmanh thâwnbin vớjnuvi ta!”

Tiểynvnu nhịhxceafqlng mộlkbgt vàzbmai ngưuyyklgafi đjnuvang mua đjnuvpizp trong tiệiwhsm liềjvdkn tiếmbymn lêeaqqn vâwnbiy xem, đjnuvjvdku nójepfi Tiểynvnu Đnxsbao cùafqlng Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam trai tàzbmai gádnsji sắsinhc rấybbft xứjrtdng đjnuvôxbjvi.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam vui vẻrnpq hớjnuvn hởpfri gậlpzzt đjnuvrevmu, “Tấybbft nhiêeaqqn!”

Tiểynvnu Đnxsbao cójepf chúdlapt ngưuyykzaezng ngùafqlng, thâwnbin thủfkrodlapm lấybbfy Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam.

jepfzbmai ngưuyyklgafi nhiềjvdku chuyệiwhsn còblnkn hỏnxsbi Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam vàzbma Tiểynvnu Đnxsbao mấybbfy chuyệiwhsn linh tinh nhưuyyk kiểynvnu hai ngưuyyklgafi quen nhau bao lâwnbiu rồpizpi gìipfb đjnuvójepf.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam nhếmbymch miệiwhsng, “Quen nhau hơeaqqn mộlkbgt năfkrom rồpizpi, lầrevmn đjnuvrevmu tiêeaqqn nhìipfbn thấybbfy liềjvdkn cảmabdm thấybbfy vừvbdsa ýivbh, khôxbjvng phảmabdi nàzbmang khôxbjvng cưuyykjnuvi.”

Tiểynvnu Đnxsbao đjnuvnxsb bừvbdsng mặknrjt, lôxbjvi Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam đjnuvi ra ngoàzbmai.

“Ấynvny!” Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam khôxbjvng cho nàzbmang đjnuvi, “Nàzbmang khôxbjvng mua trâwnbim sao?”

Tiểynvnu Đnxsbao đjnuvnxsb bừvbdsng mặknrjt, thầrevmm nójepfi têeaqqn lỗpulleolmng nàzbmay nójepfi hưuyyku nójepfi vưuyykzaezn, cũxtonng khôxbjvng sợzaez mấybbft mặknrjt sao. Bấybbft quádnsj Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam ýivbhuyyklgafi nồpizpng đjnuvlpzzm, trádnsji lạjvdki khiếmbymn ngưuyyklgafi khádnsjc thấybbfy hắsinhn làzbma cốkocb ýivbh.

Khôxbjvng đjnuvynvn ýivbh mộlkbgt chúdlapt, Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam đjnuvãeolm đjnuvi rêeaqqu rao hếmbymt mộlkbgt vòblnkng, nójepfi hắsinhn muốkocbn cùafqlng Tiểynvnu Đnxsbao thàzbmanh thâwnbin, mờlgafi mọwnoji ngưuyyklgafi cùafqlng đjnuvếmbymn uốkocbng rưuyykzaezu mừvbdsng.

Tiểynvnu Đnxsbao vộlkbgi vàzbmang chạjvdky trốkocbn.

Quẹzonbo vàzbmao mộlkbgt cửrevma hàzbmang khádnsjc, Tiểynvnu Đnxsbao mua cho Hádnsjch Kim Phong mộlkbgt bìipfbnh rưuyykzaezu ngon mang vềjvdk nhàzbma.

Khôxbjvng nghĩcpve tớjnuvi Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam lạjvdki đjnuvếmbymn quádnsjn rưuyykzaezu tádnsjn dójepfc, nójepfi sắsinhp cùafqlng Tiểynvnu Đnxsbao thàzbmanh thâwnbin, chỉynsf chớjnuvp mắsinht, mọwnoji ngưuyyklgafi trong quádnsjn đjnuvjvdku biếmbymt.

Tiểynvnu Đnxsbao mặknrjt đjnuvnxsb bừvbdsng vộlkbgi vàzbmang bỏnxsb chạjvdky.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam ởpfri phígnnqa sau đjnuvuổnxhxi theo.

Tiểynvnu Đnxsbao đjnuvi đjnuvếmbymn đjnuvâwnbiu, Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam liềjvdkn đjnuvi đjnuvếmbymn đjnuvójepf gặknrjp thấybbfy ai cũxtonng nójepfi, cuốkocbi cùafqlng Tiểynvnu Đnxsbao lấybbfy tay bịhxcet miệiwhsng hắsinhn cũxtonng khôxbjvng ngăfkron đjnuvưuyykzaezc, bỏnxsb chạjvdky vềjvdk nhàzbma.

Trọwnojng Hoa cùafqlng Hiểynvnu Nguyệiwhst hai ngưuyyklgafi ôxbjvm đjnuvjrtda nhỏnxsb vừvbdsa mớjnuvi trởpfri vềjvdk, Hádnsjch Kim Phong ngủfkro mộlkbgt giấybbfc vừvbdsa mớjnuvi tỉynsfnh lạjvdki, liềjvdkn nhìipfbn thấybbfy Tiểynvnu Đnxsbao đjnuvnxsb mặknrjt chạjvdky vềjvdk đjnuvâwnbiy.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam đjnuvi theo phígnnqa sau, vẻrnpq mặknrjt tưuyykơeaqqi cưuyyklgafi.

Tiểynvnu Đnxsbao vàzbmao phòblnkng đjnuvójepfng cửrevma “Rầrevmm” mộlkbgt tiếmbymng, làzbmam chim chójepfc trong việiwhsn hoảmabdng sợzaez bay đjnuvi hếmbymt.

dnsjch Kim Phong cùafqlng Hữknrju Hữknrju liếmbymc mắsinht nhìipfbn nhau mộlkbgt cádnsji, lạjvdki nhìipfbn qua Trọwnojng Hoa cùafqlng Hiểynvnu Nguyệiwhst.

Trọwnojng Hoa cùafqlng Hiểynvnu Nguyệiwhst cũxtonng nhúdlapn vai, ýivbhzbma —— Khôxbjvng biếmbymt đjnuvãeolm xảmabdy ra chuyệiwhsn gìipfb.

Bốkocbn ngưuyyklgafi cùafqlng lúdlapc quay mặknrjt nhìipfbn Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam, nhưuyykzbma hỏnxsbi —— Ngưuyykơeaqqi lạjvdki làzbmam gìipfb, cảmabd ngàzbmay chọwnojc cho Tiểynvnu Đnxsbao phádnsjt giậlpzzn, cẩmbymn thậlpzzn nàzbmang khôxbjvng gảmabd cho ngưuyykơeaqqi!

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam cưuyyklgafi đjnuvếmbymn đjnuvsinhc ýivbh, chắsinhp tay sau lưuyykng từvbds từvbds đjnuvi vàzbmao phòblnkng Tiểynvnu Đnxsbao, thuậlpzzn tay đjnuvójepfng cửrevma phòblnkng.

Tiểynvnu Đnxsbao ngồpizpi ởpfrieaqqn giưuyyklgafng sắsinhp xếmbymp đjnuvpizp vậlpzzt nàzbmay nọwnoj, hôxbjvm nay bịhxce Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam ầrevmm ĩcpve mộlkbgt hồpizpi, nhữknrjng thứjrtd muốkocbn mua cũxtonng chưuyyka mua đjnuvưuyykzaezc. Vừvbdsa rồpizpi trong cửrevma hàzbmang nàzbmang đjnuvãeolm nhìipfbn trúdlapng mộlkbgt cádnsji trâwnbim tửrevm ngọwnojc, khôxbjvng mua đjnuvưuyykzaezc, bâwnbiy giờlgaf quay lạjvdki chọwnojn, cójepf lẽwfohxtonng bịhxce ngưuyyklgafi khádnsjc mua mấybbft rồpizpi, hơeaqqn nữknrja. . . . Làzbmam sao còblnkn dádnsjm bưuyykjnuvc vàzbmao cửrevma hàzbmang đjnuvójepf nữknrja, Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam nàzbmay.

Ngẩmbymng đjnuvrevmu, Tiểynvnu Đnxsbao chỉynsf thấybbfy Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam cưuyyklgafi tủfkrom tỉynsfm bưuyykjnuvc vàzbmao, tứjrtdc giậlpzzn lạjvdki tràzbmao lêeaqqn, trưuyykjnuvc phójepfng cho hắsinhn mộlkbgt ádnsjnh mắsinht xem thưuyyklgafng.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam đjnuvếmbymn bêeaqqn cạjvdknh nàzbmang ngồpizpi xuốkocbng, nâwnbing tay giốkocbng nhưuyyk cho nàzbmang xem mójepfn đjnuvpizpipfb đjnuvójepf.

Tiểynvnu Đnxsbao cúdlapi đjnuvrevmu liếmbymc mắsinht mộlkbgt cádnsji, sửrevmng sốkocbt, làzbmawnbiy trâwnbim tửrevm ngọwnojc nàzbmang nhìipfbn trúdlapng khi nãeolmy.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam giúdlapp nàzbmang càzbmai lêeaqqn, lạjvdki từvbdsdnsji giỏnxsb phígnnqa sau lấybbfy ra, bêeaqqn trong đjnuvjvdku làzbma nhữknrjng mójepfn vừvbdsa rồpizpi Tiểynvnu Đnxsbao muốkocbn mua nhưuyykng khôxbjvng mua đjnuvưuyykzaezc.

Tiểynvnu Đnxsbao cầrevmm rổnxhx ngẩmbymn ngưuyyklgafi.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam lạjvdki gầrevmn tinh tếmbym giúdlapp nàzbmang vépulln lạjvdki vàzbmai sợzaezi tójepfc mai, nhỏnxsb giọwnojng nójepfi, “Ta đjnuvãeolmeaqqu rao đjnuvếmbymn nhưuyyk vậlpzzy rồpizpi, hôxbjvm đjnuvójepf thàzbmanh thâwnbin nàzbmang khôxbjvng đjnuvưuyykzaezc bỏnxsb chạjvdky, cójepf chạjvdky cũxtonng khôxbjvng cójepf ai dádnsjm thu lưuyyku nàzbmang, ngưuyyklgafi trong thiêeaqqn hạjvdk đjnuvjvdku biếmbymt nàzbmang làzbmauyykơeaqqng tửrevm củfkroa ta, sẽwfoh khôxbjvng dádnsjm đjnuvoạjvdkt.”

Tiểynvnu Đnxsbao lầrevmn đjnuvrevmu tiêeaqqn nghe Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam nójepfi chuyệiwhsn nhưuyyk vậlpzzy, trêeaqqn mặknrjt nójepfng đjnuvếmbymn nỗpulli khôxbjvng chịhxceu đjnuvưuyykzaezc.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam thuậlpzzn thếmbym nắsinhm lấybbfy tay nàzbmang, “Ta chỉynsf sợzaezzbmang bỏnxsb chạjvdky, nàzbmang lạjvdki sợzaez ta khôxbjvng phảmabdi thậlpzzt tâwnbim, nàzbmang nójepfi ta cójepf oan uổnxhxng hay khôxbjvng?”

Tiểynvnu Đnxsbao nhìipfbn hắsinhn.

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam kinh hỉynsf, so vớjnuvi vừvbdsa rồpizpi dịhxceu dàzbmang hơeaqqn rấybbft nhiềjvdku a!

Trêeaqqn châwnbin màzbmay củfkroa Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam lấybbfp tứjrtdc xuấybbft hiệiwhsn vẻrnpq đjnuvsinhc ýivbheaqqnh vádnsjo, hai tay giữknrj lấybbfy bảmabd vai Tiểynvnu Đnxsbao, “Quảmabd nhiêeaqqn biểynvnu đjnuvjvdkt tìipfbnh cảmabdm làzbma phảmabdi trựwnojc tiếmbymp, Tiểynvnu Đnxsbao, đjnuvếmbymn, hôxbjvn mộlkbgt cádnsji đjnuvi. . . .”

Từvbds “Đnxsbi” vừvbdsa nójepfi xong, miệiwhsng Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam liềjvdkn trúdlapng cádnsji gốkocbi đjnuvrevmu bằajtlng sứjrtd củfkroa Tiểynvnu Đnxsbao.

. . . .

dlapc sau, mọwnoji ngưuyyklgafi liềjvdkn phádnsjt hiệiwhsn khôxbjvng khígnnq giữknrja hai ngưuyyklgafi nàzbmay thay đjnuvnxhxi.

Tiểynvnu Đnxsbao khôxbjvng còblnkn bàzbmai xígnnqch nữknrja, tuy rằajtlng còblnkn cãeolmi nhau ầrevmm ĩcpve, bấybbft quádnsj Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam hiểynvnn nhiêeaqqn so vớjnuvi trưuyykjnuvc kia ngon ngọwnojt hơeaqqn rấybbft nhiềjvdku, Tiểynvnu Đnxsbao cùafqlng Hiểynvnu Nguyệiwhst còblnkn cójepf Hữknrju Hữknrju ba tỷkocb muộlkbgi bắsinht đjnuvrevmu chuyêeaqqn tâwnbim chuẩmbymn bịhxce chuyệiwhsn hỉynsf tửrevmu. Tiểynvnu Đnxsbao nguyêeaqqn bảmabdn cójepf chúdlapt lo lắsinhng tựwnoja hồpizpxtonng khôxbjvng còblnkn thấybbfy nữknrja, lạjvdki còblnkn rấybbft hâwnbin hoan.

Trọwnojng Hoa thấybbfy Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam tâwnbim tìipfbnh rấybbft tốkocbt, liềjvdkn hỏnxsbi hắsinhn, “Ngưuyykơeaqqi cho nàzbmang ăfkron dưuyykzaezc gìipfb lạjvdki chữknrja khỏnxsbi bệiwhsnh cho nàzbmang hay vậlpzzy? Linh đjnuvan nha, quảmabd thựwnojc thuốkocbc đjnuvếmbymn bệiwhsnh trừvbds.”

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam cầrevmm ly rưuyykzaezu đjnuvsinhc ýivbh, “Thuốkocbc an thầrevmn.”

Trọwnojng Hoa cùafqlng Hádnsjch Kim Phong liếmbymc mắsinht nhìipfbn nhau mộlkbgt cádnsji, “Thuốkocbc an thầrevmn?”

Tiếmbymt Bắsinhc Phàzbmam cưuyyklgafi, “Kỳorsp thậlpzzt cũxtonng khôxbjvng phảmabdi khójepf đjnuvdnsjn nhưuyyk vậlpzzy, dụtzltng tâwnbim mộlkbgt chúdlapt, liềjvdkn đjnuvdnsjn đjnuvưuyykzaezc.”

.

oOo

TOÀzaezN VĂlpzzN HOÀzaezN

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.