Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 64 : Vì ai chịu một đao

    trước sau   
Tiếthtft Bắtxlec Hảydqhi bịfxsa thưyyutơwvmnng rấxivzt nặgswxng, chỉpyhzolwvo Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm, “Vôlbri Ưlxnzu, lôlbrii hắtxlen qua đolwvâtsmuy, ta phảydqhi cắtxlen thêwijom vàolwvi lầbduyn nữcfkza mớiifpi thàolwvnh côlbring!”

Phong Vôlbri Ưlxnzu mỉpyhzm cưyyuthaymi, “Ta vẫeyzvn còvjdgn muốdlgbn làolwvm chủeyzv mẫeyzvu châtsmun chíqwcvnh củeyzva Bắtxlec Hảydqhi pháddqki!”

“Đsrdeưyyutơwvmnng nhiêwijon, khôlbring phảydqhi đolwvãealtknrqi xong rồsrdei. . . . A!”

Tiếthtft Bắtxlec Hảydqhi còvjdgn chưyyuta nóknrqi dứfxsat lờhaymi, bỗhaymng nhiêwijon cảydqhm thấxivzy trưyyutiifpc ngựhuthc mộgktpt trậwnamn gióknrq lạqgdlnh, cúwnami đolwvbduyu nhìhzhyn, chỉpyhz thấxivzy tay củeyzva Phong Vôlbri Ưlxnzu mang theo máddqku, đolwvãealt xuyêwijon qua ngựhuthc hắtxlen, tay bớiifpi móknrqc mộgktpt hồsrdei, chạqgdlm ngay tráddqki tim củeyzva hắtxlen.

Tiểwlygu Đsrdeao híqwcvt mộgktpt ngụsrdem khíqwcv lạqgdlnh, Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm kéguvco nàolwvng ra phíqwcva sau, cốdlgb sứfxsac đolwvfxsang lêwijon.

Trêwijon gưyyutơwvmnng mặgswxt trắtxleng nhưyyut tuyếthtft củeyzva Phong Vôlbri Ưlxnzu, máddqku tưyyutơwvmni bắtxlen tung tóknrqe, nhìhzhyn tráddqki tim trong tay, “Nhâtsmun gia muốdlgbn làolwvm chủeyzv mẫeyzvu, muốdlgbn gảydqh cho chưyyutopging môlbrin củeyzva Bắtxlec Hảydqhi pháddqki, cóknrq đolwviềnxauu. . . .”


Phong Vôlbri Ưlxnzu nóknrqi xong, tiếthtfn đolwvếthtfn bêwijon tai Tiếthtft Bắtxlec Hảydqhi vẻbyve mặgswxt đolwvang kinh ngạqgdlc, “Ngưyyuthaymi đolwvóknrq. . . . Khôlbring phảydqhi ngưyyutơwvmni!”

knrqi xong, chỉpyhz thấxivzy nàolwvng cưyyuthaymi lạqgdlnh mộgktpt tiếthtfng, vẻbyveddqkn hậwnamn tàolwvn bạqgdlo trêwijon mặgswxt khiếthtfn ngưyyuthaymi kháddqkc kinh tâtsmum, năguvcm ngóknrqn tay dùbgydng sứfxsac bóknrqp lạqgdli, “Bốdlgbp” mộgktpt tiếthtfng, máddqku bắtxlen tứfxsa phíqwcva.

Tráddqki tim củeyzva Tiếthtft Bắtxlec Hảydqhi bịfxsaknrqp náddqkt.

Phong Vôlbri Ưlxnzu hung tợqggwn buôlbring tay, vẫeyzvy máddqku trêwijon tay, “Ngưyyutơwvmni thậwnamt đolwvúwnamng làolwv khiếthtfn ta ghêwijo tởopgim!”

Thâtsmun thểwlyg Tiếthtft Bắtxlec Hảydqhi lảydqho đolwvydqho mạqgdlnh, chậwnamm rãealti ngãealt xuốdlgbng đolwvxivzt. . . . trong nháddqky mắtxlet khi ngãealt xuốdlgbng đolwvxivzt, hai mắtxlet hắtxlen nhìhzhyn Phong Vôlbri Ưlxnzu, cưyyuthaymi gưyyutqggwng, vưyyutơwvmnn ngóknrqn tay khôlbriguvco chỉpyhzolwvo nàolwvng, “Đsrdegktpc nhấxivzt. . . . tâtsmum đolwvàolwvn. . . . bàolwv.”

“Đsrdea tạqgdl đolwvãealt khíqwcvch lệiecw.” Phong Vôlbri Ưlxnzu cũhejrng khôlbring liếthtfc mắtxlet nhìhzhyn Tiếthtft Bắtxlec Hảydqhi mộgktpt cáddqki, quay đolwvbduyu lạqgdli, hai mắtxlet giốdlgbng nhưyyut đolwvgktpc xàolwv nhìhzhyn vềnxau phíqwcva Tiểwlygu Đsrdeao cùbgydng Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm.

“Bắtxlec Phàolwvm, bịfxsa thưyyutơwvmnng cóknrq nặgswxng khôlbring?” Phong Vôlbri Ưlxnzu lộgktp ra vẻbyve mặgswxt thâtsmun thiếthtft, Tiểwlygu Đsrdeao nhìhzhyn thấxivzy xem ra cũhejrng hếthtft sứfxsac quỷwtpo dịfxsa.

Thấxivzy Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm cũhejrng khôlbring cóknrq ýiilj cảydqhm tạqgdlhzhynh, hơwvmnn nữcfkza gắtxlet gao bảydqho vệiecw Nhan Tiểwlygu Đsrdeao phíqwcva sau, trong mắtxlet Phong Vôlbri Ưlxnzu lộgktp ra hung quang, “Giếthtft nha đolwvbduyu phíqwcva sau chàolwvng đolwvi!”

Tiểwlygu Đsrdeao tứfxsac giậwnamn đolwvếthtfn nỗhaymi muốdlgbn giơwvmn châtsmun mắtxleng chửlxnzi ngưyyuthaymi.

Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm lắtxlec đolwvbduyu, “Khôlbring bao giờhaym.”

“Ta thay chàolwvng giếthtft đolwvqgdli ca chàolwvng!” Phong Vôlbri Ưlxnzu vỗhaym ngựhuthc, “Chàolwvng cóknrq biếthtft ta vìhzhy chàolwvng trảydqh giáddqk bao nhiêwijou khôlbring?”

Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm bậwnamt cưyyuthaymi, “Ngưyyutơwvmni khôlbring phảydqhi vìhzhy ta, làolwvhzhy bảydqhn thâtsmun ngưyyutơwvmni.”

“Ngưyyutơwvmni nóknrqi cáddqki gìhzhy?!” Phong Vôlbri Ưlxnzu rúwnamt chủeyzvy thủeyzv ra, “Trưyyutiifpc hếthtft ta phảydqhi giếthtft chếthtft nha đolwvbduyu chếthtft tiệiecwt phíqwcva sau ngưyyutơwvmni đolwvãealt!” Nóknrqi xong nhảydqhy tớiifpi bêwijon cạqgdlnh Tiểwlygu Đsrdeao.


Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm cùbgydng Tiểwlygu Đsrdeao đolwvnxauu giậwnamt mìhzhynh, thìhzhy ra côlbring phu củeyzva Phong Vôlbri Ưlxnzu tốdlgbt nhưyyut vậwnamy.

Tiểwlygu Đsrdeao lôlbrii kéguvco Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm bịfxsa thưyyutơwvmnng trốdlgbn đolwvi, tráddqknh thoáddqkt đolwvưyyutqggwc chủeyzvy thủeyzv đolwvang đolwvâtsmum tớiifpi củeyzva Phong Vôlbri Ưlxnzu, đolwvsrdeng thờhaymi chúwnam ýiilj tớiifpi cổnxau tay khôlbri cằpyhzn củeyzva nàolwvng ta.

“Ngưyyutơwvmni năguvcm nay bao nhiêwijou tuổnxaui rồsrdei?” Tiểwlygu Đsrdeao đolwvgktpt nhiêwijon hỏpahei.

Phong Vôlbri Ưlxnzu sửlxnzng sốdlgbt, trêwijon mặgswxt hiệiecwn lêwijon vẻbyveddqkn đolwvgktpc, “Câtsmum miệiecwng!”

“A!” Nhan Tiểwlygu Đsrdeao bừgeobng tỉpyhznh đolwvqgdli ngộgktp, “Ngưyyutơwvmni làolwvealto yêwijou quáddqki! Ngưyyutơwvmni căguvcn bảydqhn làolwv đolwvãealtguvcm sáddqku mưyyutơwvmni tuổnxaui rồsrdei cóknrq phảydqhi khôlbring?! Ngưyyutơwvmni nhìhzhyn da trêwijon cáddqknh tay ngưyyutơwvmni đolwvi đolwvnxauu nhăguvcn nheo hếthtft rồsrdei!”

“Nha đolwvbduyu chếthtft tiệiecwt kia, ngưyyutơwvmni câtsmum miệiecwng!” Phong Vôlbri Ưlxnzu thẹdonzn quáddqkknrqa giậwnamn.

“Ha ha, khôlbring biếthtft xấxivzu hổnxau, lớiifpn tuổnxaui nhưyyut vậwnamy rồsrdei còvjdgn dâtsmuy dưyyuta trai trẻbyve, cỏpahe giàolwv ăguvcn trâtsmuu non, khôlbring đolwvúwnamng, câtsmuy khôlbri ăguvcn trâtsmuu non mớiifpi đolwvúwnamng!” Tiểwlygu Đsrdeao cốdlgbhzhynh nóknrqi đolwvwlyg chọthtfc giậwnamn Phong Vôlbri Ưlxnzu, hai hàolwvng lôlbring màolwvy củeyzva Phong Vôlbri Ưlxnzu dựhuthng thẳdlgbng lêwijon, “Xúwnam nha đolwvbduyu, hôlbrim nay ta khôlbring xéguvcddqkt cáddqki miệiecwng ngưyyutơwvmni. . . .”

“Phong Vôlbri Ưlxnzu!” Tiểwlygu Đsrdeao khôlbring đolwvqggwi nàolwvng nóknrqi xong, hưyyutiifpng nàolwvng nhăguvcn mặgswxt, “Đsrdesrde xấxivzu xíqwcv, lãealto quáddqki vậwnamt!”

Phong Vôlbri Ưlxnzu vôlbribgydng tứfxsac giậwnamn, đolwvao trong tay đolwvâtsmum tớiifpi, Tiểwlygu Đsrdeao chớiifpp mộgktpt cáddqki liềnxaun tráddqknh đolwvưyyutqggwc, khôlbring cầbduyn Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm che chởopgi, khẽtjcb nhấxivzc châtsmun đolwvqgdlp lêwijon mộgktpt chỗhaym trêwijon mặgswxt đolwvxivzt.

Nhan Tiểwlygu Đsrdeao tạqgdli thờhaymi khắtxlec nguy hiểwlygm nàolwvy, còvjdgn nóknrqi lờhaymi khiêwijou khíqwcvch Phong Vôlbri Ưlxnzu, tấxivzt nhiêwijon làolwvknrq nguyêwijon nhâtsmun, nàolwvng đolwvãealt nghĩnxau ra mộgktpt kếthtf hoạqgdlch, dẫeyzvn Phong Vôlbri Ưlxnzu vàolwvo cuộgktpc, lấxivzy tốdlgbc đolwvgktp nhanh nhấxivzt giảydqhi quyếthtft nàolwvng ta, sau đolwvóknrq dẫeyzvn theo Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm rờhaymi khỏpahei nơwvmni nàolwvy.

“A!” Phong Vôlbri Ưlxnzu bưyyutiifpc lêwijon mộgktpt bưyyutiifpc, hoảydqhng sợqggw cảydqhm nhậwnamn đolwvưyyutqggwc dưyyutiifpi châtsmun đolwvfxsang khôlbring vữcfkzng, biếthtft mìhzhynh giẫeyzvm phảydqhi cơwvmn quan, lậwnamp tứfxsac nhảydqhy lêwijon. Nàolwvng biếthtft Tiểwlygu Đsrdeao tinh thôlbring cơwvmn quan, bảydqhn thâtsmun cóknrq lẽtjcb đolwvãealt trúwnamng kếthtf, nhưyyutng đolwvãealt quáddqk muộgktpn. Tiểwlygu Đsrdeao canh đolwvúwnamng lúwnamc nàolwvng ta bay đolwvếthtfn giữcfkza khôlbring trung trưyyutiifpc khôlbring thôlbrin sau khôlbring đolwviếthtfm hoàolwvn toàolwvn khôlbring cóknrq chỗhaym đolwvwlygyyutqggwn lựhuthc, trởopgi thàolwvnh mộgktpt cáddqki bia ngắtxlem sốdlgbng, nâtsmung tay, chủeyzvy thủeyzvyyutiifpng viêwijon gạqgdlch trêwijon đolwvpyhznh thuyềnxaun néguvcm tớiifpi.

Sau mộgktpt tiếthtfng “Cạqgdlch”, khắtxlep nơwvmni yêwijon tĩnxaunh.

Tiểwlygu Đsrdeao vọthtft đolwvếthtfn trưyyutiifpc mặgswxt Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm, “Tạqgdlch” mộgktpt tiếthtfng, mởopgi ra Hồsrdeng Chỉpyhz Bảydqho Táddqkn đolwvem theo bêwijon mìhzhynh.


Nháddqky mắtxlet. . . . Trậwnamn têwijon nhưyyutyyuta bắtxlen tớiifpi.

“AAAAAA!” Tiếthtfng kêwijou thảydqhm thiếthtft củeyzva Phong Vôlbri Ưlxnzu truyềnxaun đolwvếthtfn, Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm liềnxaun nhìhzhyn mưyyuta têwijon xung quanh khôlbring ngừgeobng hạqgdl xuốdlgbng, cóknrq thểwlyg thấxivzy đolwvưyyutqggwc vừgeoba rồsrdei Tiểwlygu Đsrdeao đolwvãealt khởopgii đolwvgktpng cơwvmn quan, Hồsrdeng Chỉpyhz Bảydqho Táddqkn đolwvao thưyyutơwvmnng bấxivzt nhậwnamp, cáddqkch nàolwvy rấxivzt hay!

Thậwnamt ra Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm bịfxsa thưyyutơwvmnng khôlbring quáddqk nặgswxng, chỉpyhzolwvknrq chúwnamt choáddqkng váddqkng, chờhaym trậwnamn mưyyuta têwijon kếthtft thúwnamc, Tiểwlygu Đsrdeao thu lạqgdli ôlbri, Phong Vôlbri Ưlxnzu đolwvãealt ngãealt xuốdlgbng mộgktpt bêwijon, bịfxsa bắtxlen giốdlgbng nhưyyut con nhíqwcvm.

Tiểwlygu Đsrdeao quay đolwvbduyu lạqgdli nhìhzhyn Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm, “Chàolwvng khôlbring cóknrq việiecwc gìhzhy. . . .”

knrqi còvjdgn chưyyuta dứfxsat lờhaymi, đolwvãealt bịfxsa Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm mộgktpt phen đolwvèwnam xuốdlgbng đolwvxivzt. Đsrdegktpt nhiêwijon, mộgktpt thanh phi đolwvao đolwvâtsmum xuyêwijon qua vai Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm, máddqku tưyyutơwvmni tanh nồsrdeng, nhưyyut kim châtsmum vàolwvo hai mắtxlet Tiểwlygu Đsrdeao.

“Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm!”

Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm nhặgswxt mộgktpt mũhejri têwijon gầbduyn mìhzhynh, xoay tay phóknrqng đolwvi, chợqggwt nghe mộgktpt tiếthtfng héguvct thảydqhm truyềnxaun đolwvếthtfn. . . . Từgeob trêwijon đolwvpyhznh thuyềnxaun, Tiếthtft Phúwnamc vừgeoba rồsrdei đolwváddqknh léguvcn hai ngưyyuthaymi bịfxsa bắtxlen hạqgdl.

“Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm!” Tiểwlygu Đsrdeao đolwvbzoo lấxivzy đolwvbduyu vai bịfxsa bắtxlen thủeyzvng củeyzva Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm, tay đolwvbduyy máddqku, khiếthtfn cho nàolwvng khôlbring biếthtft làolwvm sao.

Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm khàolwvn giọthtfng cưyyuthaymi, “Sao lúwnamc nàolwvy nàolwvng còvjdgn gọthtfi cảydqhwijon lẫeyzvn họthtf nữcfkza, mộgktpt chúwnamt khôlbring thâtsmun thiếthtft, tốdlgbt xấxivzu gìhzhyhejrng tiếthtfng kêwijou mộgktpt tiếthtfng Bắtxlec Phàolwvm rồsrdei hôlbrin nhẹdonzhzhy đolwvóknrq mộgktpt chúwnamt. . . .”

Tiểwlygu Đsrdeao sụsrdet sịfxsat, “Chàolwvng còvjdgn cốdlgb đolwvùbgyda giỡbzoon lưyyutu manh nữcfkza hảydqh? Đsrdegeobng nóknrqi nữcfkza. . . .”

“Kỳsyft thậwnamt, giang hồsrde khôlbring chịfxsau đolwvao gìhzhy đolwvóknrq, khôlbring cóknrqhzhyolwvi giỏpahei cảydqh, mộgktpt chúwnamt cũhejrng khôlbring khiếthtfn ngưyyuthaymi ta vui vẻbyve. . . .” Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm vẫeyzvn cốdlgb gắtxleng nóknrqi trong vôlbri thứfxsac, “Còvjdgn khôlbring bằpyhzng vìhzhyolwvng chịfxsau mộgktpt đolwvao nàolwvy, cảydqhm giáddqkc rấxivzt tốdlgbt.”

yyutiifpc mắtxlet Tiểwlygu Đsrdeao rơwvmni trêwijon mặgswxt hắtxlen, “Chàolwvng ngốdlgbc quáddqk!”

Đsrdeang nóknrqi đolwvếthtfn đolwvóknrq, bỗhaymng nhiêwijon chợqggwt nghe thanh âtsmum “Vùbgydbgyd” truyềnxaun đolwvếthtfn.


Chỉpyhz thấxivzy cáddqkch đolwvóknrq khôlbring xa, mộgktpt thâtsmun ngưyyuthaymi màolwvu đolwven khôlbriguvco chậwnamm rãealti đolwvfxsang lêwijon, giốdlgbng nhưyyutealt thúwnam, bốdlgbn châtsmun bòvjdg rạqgdlp trêwijon đolwvxivzt, hưyyutiifpng chỗhaym bọthtfn họthtf đolwvi tớiifpi.

Tiểwlygu Đsrdeao sợqggwealti ―― Làolwv Tiếthtft Bắtxlec Hảydqhi! Khôlbring thểwlygolwvo, khôlbring cóknrq tim vậwnamy màolwv Tiếthtft Bắtxlec Hảydqhi vẫeyzvn còvjdgn sốdlgbng?

Tiểwlygu Đsrdeao mộgktpt bêwijon nắtxlem lấxivzy Hồsrdeng Chỉpyhz Bảydqho Táddqkn, mộgktpt tay ngăguvcn chặgswxn Tiếthtft Bắtxlec Hảydqhi, khẩgeobn trưyyutơwvmnng nhìhzhyn hắtxlen.

“Máddqku!” Tiếthtft Bắtxlec Hảydqhi giốdlgbng nhưyyut áddqkc quỷwtpo, đolwvgktpt nhiêwijon nhảydqhy lêwijon, “Cho ta máddqku. . . .”

Ngay lúwnamc hắtxlen nhàolwvo tớiifpi giữcfkza khôlbring trung, Tiểwlygu Đsrdeao cho làolwv thờhaymi đolwviểwlygm sinh mệiecwnh mìhzhynh kếthtft thúwnamc đolwvãealt đolwvếthtfn, chỉpyhz thấxivzy mộgktpt bóknrqng ngưyyuthaymi từgeob trêwijon trờhaymi vọthtft tớiifpi, kim đolwvao ra khỏpahei vỏpahe đolwvydqho qua mộgktpt cáddqki, cáddqki đolwvbduyu dữcfkz tợqggwn củeyzva Tiếthtft Bắtxlec Hảydqhi bịfxsa chéguvcm lìhzhya cổnxau, “Lạqgdlch cạqgdlch” mộgktpt tiếthtfng rơwvmni xuốdlgbng, lộgktpc cộgktpc lăguvcn đolwvếthtfn bêwijon châtsmun Tiểwlygu Đsrdeao.

Thâtsmun ảydqhnh bạqgdlch sắtxlec cũhejrng đolwvãealt tớiifpi, mộgktpt cưyyutiifpc đolwvqgdlp lêwijon thi thểwlyg củeyzva Tiếthtft Bắtxlec Hảydqhi. . . . Thâtsmun mìhzhynh khôlbring cóknrq tim khôlbring cóknrq đolwvbduyu kia liềnxaun rơwvmni xuốdlgbng biểwlygn. Khôlbring lâtsmuu sau, máddqku chảydqhy lêwijonh láddqkng, vôlbri sốdlgbddqk lớiifpn cáddqk nhỏpahe lậwnamp tứfxsac tụsrde tậwnamp đolwvếthtfn, quay cuồsrdeng ăguvcn sạqgdlch xáddqkc Tiếthtft Bắtxlec Hảydqhi.

“Tiểwlygu Đsrdeao!”

Tiểwlygu Đsrdeao ngẩgeobng đolwvbduyu, thấxivzy Lâtsmuu Hiểwlygu Nguyệiecwt rơwvmni nhảydqhy xuốdlgbng bêwijon cạqgdlnh nàolwvng.

“Hiểwlygu Nguyệiecwt?” Tiểwlygu Đsrdeao nhìhzhyn thấxivzy liềnxaun hiểwlygu đolwvưyyutqggwc, vừgeoba rồsrdei chéguvcm đolwvbduyu Tiếthtft Bắtxlec Hảydqhi, đolwváddqk thi thểwlyg hắtxlen xuốdlgbng nưyyutiifpc, đolwvúwnamng làolwvddqkch Kim Phong cùbgydng Trọthtfng Hoa.

“Mọthtfi ngưyyuthaymi làolwvm sao. . . .” Tiểwlygu Đsrdeao kinh ngạqgdlc.

“Ba ngưyyuthaymi chúwnamng ta phâtsmun côlbring nhau đolwvi theo ba ngưyyuthaymi Phong Vôlbri Ưlxnzu, Tôlbriwvmnbgydng Tiếthtft Phúwnamc ba ngưyyuthaymi, tìhzhym đolwvếthtfn nơwvmni nàolwvy.”

ddqkch Kim Phong cùbgydng Trọthtfng Hoa nâtsmung Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm lêwijon, “Đsrdei, chúwnamng ta biếthtft lốdlgbi ra!”

Tiểwlygu Đsrdeao lúwnamc nàolwvy mớiifpi khẽtjcb thởopgi ra, cảydqhm giáddqkc dưyyutiifpi châtsmun cóknrq chúwnamt vôlbri lựhuthc, Hiểwlygu Nguyệiecwt dìhzhyu nàolwvng giậwnamn dỗhaymi, “Hai ngưyyuthaymi vìhzhy sao cũhejrng khôlbring nóknrqi mộgktpt tiếthtfng liềnxaun tựhuthhzhynh đolwvếthtfn đolwvâtsmuy, xem chúwnamng ta làolwv ngưyyuthaymi ngoàolwvi sao!”


Tiểwlygu Đsrdeao cũhejrng cóknrq chúwnamt áddqky náddqky, lầbduyn nàolwvy thậwnamt sựhutholwv đolwvqgdli nạqgdln khôlbring chếthtft, nhìhzhyn Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm phíqwcva trưyyutiifpc, cóknrq thểwlyg bởopgii vìhzhy mấxivzt máddqku quáddqk nhiềnxauu, hoặgswxc làolwv tảydqhng đolwváddqk lớiifpn trong ngựhuthc đolwvãealtwvmni xuốdlgbng đolwvxivzt, hắtxlen đolwvãealt mấxivzt đolwvi tri giáddqkc, nặgswxng nềnxau ngủeyzv.

. . . .

Chờhaym đolwvếthtfn thờhaymi đolwviểwlygm Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm tỉpyhznh lạqgdli, mởopgi mắtxlet ra, thứfxsa nhìhzhyn thấxivzy chíqwcvnh làolwv đolwvpyhznh giưyyuthaymng trong quáddqkn trọthtf, giậwnamt giậwnamt bảydqh vai, liềnxaun cảydqhm thấxivzy đolwvau nhưyyut bịfxsa kim châtsmum, ngẩgeobng đolwvbduyu, chỉpyhz thấxivzy mộgktpt ngưyyuthaymi chốdlgbng cằpyhzm đolwvang nhìhzhyn hắtxlen.

“Ốeyzvi!” Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm kinh ngạqgdlc đolwvếthtfn nỗhaymi nhảydqhy dựhuthng, vừgeoba đolwvfxsang lêwijon, chạqgdlm tớiifpi miệiecwng vếthtft thưyyutơwvmnng, đolwvau đolwvếthtfn nhe răguvcng.

Ngưyyuthaymi ngồsrdei cạqgdlnh bàolwvn đolwvưyyutqggwc hảydqh giậwnamn cưyyuthaymi ha ha, “Nếthtfu ngưyyutơwvmni tỉpyhznh rồsrdei, lãealto tửlxnzhejrng đolwvi thôlbrii.”

Ngồsrdei ởopgi cạqgdlnh bàolwvn đolwvang nóknrqi chuyệiecwn vớiifpi hắtxlen, khôlbring phảydqhi Tiểwlygu Đsrdeao cũhejrng khôlbring phảydqhi Trọthtfng Hoa, màolwvolwvyyutơwvmnng Bíqwcvch Ba.

Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm vuốdlgbt miệiecwng vếthtft thưyyutơwvmnng, đolwvãealtguvcng bóknrq xong, khóknrq hiểwlygu nhìhzhyn hắtxlen, “Sao ngưyyutơwvmni lạqgdli ởopgi chỗhaymolwvy? Tiểwlygu Đsrdeao nhàolwv ta đolwvâtsmuu?”

yyutơwvmnng Bíqwcvch Ba bĩnxauu môlbrii, “Tiểwlygu Đsrdeao nhàolwv ngưyyutơwvmni cùbgydng Háddqkch Kim Phong quay vềnxau Giang Nam rồsrdei.”

“Cáddqki gìhzhy?” Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm cảydqh kinh, bỗhaymng nhiêwijon nhớiifp lạqgdli, “Lãealto tửlxnzlbrin mêwijo bao lâtsmuu rồsrdei? Mộgktpt năguvcm rưyyutbzooi rồsrdei sao?”

yyutơwvmnng Bíqwcvch Ba nhìhzhyn hắtxlen, khóknrqe miệiecwng giậwnamt giậwnamt, vưyyutơwvmnn ba ngóknrqn tay, “Ba ngàolwvy màolwv thôlbrii.”

“Thếthtf. . . . Trọthtfng Hoa cùbgydng Lâtsmuu Hiểwlygu Nguyệiecwt?”

“Quay vềnxau nhàolwv Trọthtfng Hoa lo hỉpyhz sựhuth rồsrdei.” Vưyyutơwvmnng Bíqwcvch Ba sờhaym sờhaym cằpyhzm, “Tiểwlygu Đsrdeao bảydqho ta chăguvcm sóknrqc ngưyyutơwvmni, chờhaym ngưyyutơwvmni tỉpyhznh, ta cóknrq thểwlyg rờhaymi đolwvi.”

Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm cháddqkn nảydqhn, “Vôlbrihzhynh nhưyyut vậwnamy sao. . . . Cũhejrng khôlbring chờhaym ta mộgktpt chúwnamt.” Nóknrqi xong, xoay ngưyyuthaymi đolwvfxsanh rờhaymi giưyyuthaymng.

“Ngưyyutơwvmni muốdlgbn đolwvi đolwvâtsmuu?”

“Đsrdei tìhzhym Tiểwlygu Đsrdeao.”

“Đsrdegeobng.” Vưyyutơwvmnng Bíqwcvch Ba khoáddqkt tay chặgswxn lạqgdli, “Tiểwlygu Đsrdeao dặgswxn ngưyyutơwvmni tạqgdlm thờhaymi đolwvgeobng tìhzhym nàolwvng.”

Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm nhíqwcvu màolwvy, “Vìhzhy sao. . . .”

“Nàolwvng dặgswxn ngưyyutơwvmni dưyyutbzoong thưyyutơwvmnng cho tốdlgbt, xửlxnzqwcv xong xuôlbrii mọthtfi chuyệiecwn rồsrdei hãealty quyếthtft đolwvfxsanh đolwvi.” Nóknrqi xong, đolwvfxsang lêwijon.

Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm ngồsrdei ởopgiwijon giưyyuthaymng ngẩgeobn ngưyyuthaymi.

yyutơwvmnng Bíqwcvch Ba đolwvi tớiifpi cửlxnza, “Đsrdeúwnamng rồsrdei, trưyyutiifpc đolwvóknrq thưyyutơwvmnng thếthtf củeyzva ngưyyutơwvmni đolwvnxauu do Tiểwlygu Đsrdeao xửlxnziilj.”

Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm sờhaym sờhaym miếthtfng vảydqhi băguvcng bóknrq vếthtft thưyyutơwvmnng.

“Còvjdgn nữcfkza.” Vưyyutơwvmnng Bíqwcvch Ba rấxivzt khôlbring tìhzhynh nguyệiecwn chỉpyhz chỉpyhz phíqwcva dưyyutiifpi chiếthtfc gốdlgbi đolwvbduyu, “Nha đolwvbduyu kia nóknrqi đolwvwlyg lạqgdli đolwvsrde vậwnamt gìhzhy đolwvóknrq cho ngưyyutơwvmni.” Nóknrqi xong, thởopgiolwvi, “Ai, đolwváddqkng thưyyutơwvmnng cho ta. . . . Côlbri gia quảydqh nhâtsmun.”

Vừgeoba lẩgeobm bẩgeobm, vừgeoba ủeyzvhejr, từgeob từgeobyyutiifpc đolwvi .

Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm khóknrq hiểwlygu, vưyyutơwvmnn tay sờhaymyyutiifpi gốdlgbi đolwvbduyu, lấxivzy ra mộgktpt cáddqki túwnami. Túwnami làolwvm từgeob nhung rấxivzt tinh xảydqho, trêwijon đolwvóknrq thêwijou mộgktpt con mèwnamo hoa nhỏpahe, bộgktp dạqgdlng nhưyyut thậwnamt, Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm nhìhzhyn chằpyhzm chằpyhzm, liềnxaun cảydqhm thấxivzy cựhuthc kỳsyft, cựhuthc kỳsyft giốdlgbng Tiểwlygu Đsrdeao.

Mởopgiwnami ra, cầbduym trong tay, dốdlgbc ngưyyutqggwc. . . .

Mộgktpt chuỗhaymi ngọthtfc nhỏpahewvmni vàolwvo tay Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm. Mãealtealto màolwvu lam, đolwvnxauu đolwvgswxn đolwvdonzp mắtxlet cóknrq khắtxlec hoa văguvcn, khôlbring giốdlgbng nhưyyut đolwvsrde đolwvtxlet tiềnxaun, nhưyyutng màolwv rấxivzt tinh xảydqho, bêwijon trêwijon cóknrq khắtxlec ba chữcfkz ―― Lụsrdec Lưyyutbzoong Tâtsmum.

Tiếthtft Bắtxlec Phàolwvm sửlxnzng sốdlgbt rấxivzt lâtsmuu, nhìhzhyn chuỗhaymi ngọthtfc, cưyyuthaymi ngâtsmuy ngôlbri.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.