Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 61 : Hôm nay, ngày mai

    trước sau   
Nhan Tiểeugtu Đqdmnao tílnwanh toálesbn, cộndlvng thêxowpm lầrxvhn trưiiiztlsnc nữwupza, bảvymon thâcrjmn đbomlãjpyd giálesbo huấofiwn Phong Vôkquk Ưsfiau hai lầrxvhn, ngưiiizejxxi ta nóouvzi nhấofiwt quálesbcrjmm, Phong Vôkquk Ưsfiau cóouvz thểeugtouvz đbomljpyda vịjpyd nhưiiizkqukm nay hẳnejvn làtsrg sẽklgh khôkqukng đbomlơdokun giảvymon bỏqigo qua nhưiiiz vậbftuy, xem ra bảvymon thâcrjmn mìouvznh mấofiwy ngàtsrgy nêxowpn cẩdoyon thậbftun mộndlvt chúkiuet.

ouvz thếejxx, Tiểeugtu Đqdmnao bắgjwct đbomlrxvhu càtsrgng thêxowpm cẩdoyon thậbftun dèdryb dặwupzt hơdokun, trưiiiztlsnc khi ăyergn cálesbi gìouvz đbomlcobxu lấofiwy ngâcrjmn châcrjmm thửqssw mộndlvt lầrxvhn, ngàtsrgy thưiiizejxxng cũcrjmng chợhwczp mắgjwct ởdryb trêxowpn thálesbp phơdokui nắgjwcng, ăyergn chúkiuet đbomltkhe ăyergn vặwupzt, dựcicd đbomljpydnh dưiiizvfotng bérxvho mộndlvt hai câcrjmn, sốvqiyng qua mùhwcza đbomlôkqukng.

Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm ngàtsrgy hôkqukm đbomlóouvz sau khi xửqsswdoku xong mọairqi chuyệeugtn, bịjpyd mộndlvt đbomlálesbm trưiiizdrybng lãjpydo gâcrjmy sứcobxc érxvhp đbomlếejxxn nỗqqvbi đbomlrxvhu óouvzc choálesbng válesbng, nãjpydo cũcrjmng muốvqiyn căyergng ra, thậbftut vấofiwt vảvymo thoálesbt thâcrjmn liềcobxn đbomljpydnh đbomli tìouvzm Tiểeugtu Đqdmnao xuấofiwt môkqukn ăyergn mộndlvt bữwupza cơdokum. Đqdmndoyoy cửqsswa ra. . . . . . Liềcobxn nhìouvzn thấofiwy Nhan Tiểeugtu Đqdmnao đbomlang tựcicda vàtsrgo nhuyễwryxn thálesbp, châcrjmn gálesbc lêxowpn giàtsrgn hoa. Trêxowpn cálesbi giàtsrgn khôkqukng cóouvzkqukng hoa nàtsrgo cảvymo, màtsrgtsrg mộndlvt con mèdrybo tam thểeugtrxvho úkiue đbomlang nằmadjm úkiuep sấofiwp. Châcrjmn Tiểeugtu Đqdmnao đbomleugtiiiztlsni bụjfufng con mèdrybo khềcobxu khềcobxu, trêxowpn bụjfufng đbomleugt mộndlvt cálesbi rổyerg nhỏqigo, trong tay cầrxvhm mộndlvt túkiuei đbomlcicdng quảvymo hồtkhe đbomlàtsrgo đbomlrxvhy ắgjwcp, đbomlang chóouvzp chérxvhp ăyergn quảvymo hồtkhe đbomlàtsrgo. Átfggnh nắgjwcng mặwupzt trờejxxi từimva từimva chiếejxxu đbomlếejxxn chỗqqvbtsrgng, Tiểeugtu Đqdmnao sưiiizdrybi nắgjwcng đbomlếejxxn thílnwach thúkiue, hílnwap mắgjwct, trêxowpn đbomlrxvhu gốvqiyi còkkjan đbomlwupzt mộndlvt quyểeugtn sálesbch.

Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm bỗqqvbng nhiêxowpn rấofiwt muốvqiyn cưiiizejxxi, nha đbomlrxvhu kia cóouvz khi nàtsrgo làtsrg miêxowpu tinh chuyểeugtn thếejxx khôkqukng?

“Nàtsrgng thậbftut đbomlúkiueng làtsrg thoảvymoi málesbi.” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm tớtlsni bêxowpn cạvfotnh Tiểeugtu Đqdmnao ngồtkhei xuốvqiyng, duỗqqvbi châcrjmn, “Ta mệeugtt quálesb.”

Tiểeugtu Đqdmnao “Rộndlvp” mộndlvt tiếejxxng, cắgjwcn bểeugt mộndlvt hạvfott hồtkhe đbomlàtsrgo, lấofiwy nhâcrjmn ra, khoálesbt tay gọairqi hắgjwcn, “Hálesb miệeugtng.”


Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm hálesb miệeugtng, Tiểeugtu Đqdmnao nhắgjwcm ngay miệeugtng hắgjwcn nérxvhm vàtsrgo.

“Ưsfiam, hạvfott hồtkhe đbomlàtsrgo nơdokui nàtsrgy nhỏqigo nhưiiiz vậbftuy sao, nhâcrjmn cũcrjmng khôkqukng ngọairqt thơdokum.” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm vưiiizơdokun tay cầrxvhm mộndlvt hạvfott nérxvhm lêxowpn trờejxxi rồtkhei chụjfufp lấofiwy, “Chờejxx ta rảvymonh sẽklgh dẫouvzn nàtsrgng đbomli núkiuei Lâcrjmm An ăyergn.”

“Khi nàtsrgo thìouvz chàtsrgng cóouvz thờejxxi gian rảvymonh chứcobx? Quảvymotsrgy khi trờejxxi lạvfotnh mớtlsni ăyergn đbomlưiiizhwczc, lúkiuec nàtsrgy đbomli làtsrg hợhwczp lýdoku nhấofiwt, nếejxxu chờejxx trờejxxi nóouvzng thìouvz khôkqukng ăyergn đbomlưiiizhwczc nữwupza.”

“Àbdso. . . .” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm chỉkqukiiizejxxi khổyerg mộndlvt tiếejxxng, “Hìouvznh nhưiiiz sắgjwcp tớtlsni ta đbomlúkiueng làtsrg khôkqukng cóouvzlesbch nàtsrgo thoálesbt thâcrjmn đbomlưiiizhwczc.”

Tiểeugtu Đqdmnao nhìouvzn hắgjwcn chằmadjm chằmadjm, ngoắgjwcc lạvfoti gầrxvhn hỏqigoi, “Đqdmnúkiueng rồtkhei, Phong Vôkquk Ưsfiau gầrxvhn đbomlâcrjmy đbomlang làtsrgm gìouvz vậbftuy?”

Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm ngẩdoyon ngưiiizejxxi, nhìouvzn Tiểeugtu Đqdmnao, “Đqdmnang yêxowpn đbomlang làtsrgnh sao lạvfoti nhắgjwcc đbomlếejxxn nàtsrgng ta?”

“Àbdso. . . . Ta khôkqukng hiểeugtu, rõdbkltsrgng chàtsrgng chálesbn ghérxvht nàtsrgng ta nhưiiiz vậbftuy, hiệeugtn tạvfoti đbomlvfoti ca chàtsrgng cũcrjmng khôkqukng ởdryb đbomlâcrjmy, vìouvz sao khôkqukng đbomluổyergi nàtsrgng đbomli?” Tiểeugtu Đqdmnao phủjfufi vỏqigo hồtkhe đbomlàtsrgo dílnwanh trêxowpn tay, vưiiizơdokun tay ôkqukm con mèdrybo bérxvho kia khỏqigoi châcrjmn, cóouvz chúkiuet khóouvz hiểeugtu hỏqigoi Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm.

“Nếejxxu cóouvz thểeugt đbomluổyergi nàtsrgng, ta đbomlãjpyd đbomluổyergi từimva sớtlsnm rồtkhei.” Giọairqng nóouvzi củjfufa Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm cóouvz chúkiuet bấofiwt lựcicdc, “Thếejxx lựcicdc củjfufa nàtsrgng ta ởdryb Bắgjwcc Hảvymoi phálesbi rấofiwt phứcobxc tạvfotp, mặwupzt khálesbc, nàtsrgng ta còkkjan nhiềcobxu giálesb trịjpyd lợhwczi dụjfufng. Năyergm đbomlóouvz ngưiiizejxxi đbomlvfoti ca ta cưiiiztlsni làtsrgkqukdoku, làtsrgm cho rấofiwt nhiềcobxu trưiiizdrybng lãjpydo vôkqukhwczng căyergm tứcobxc, vốvqiyn dĩvfot bọairqn họairq muốvqiyn đbomleugt cho đbomlvfoti ca vàtsrg Phong Vôkquk Ưsfiau thàtsrgnh hôkqukn vớtlsni nhau.”

“Nhưiiizng khôkqukng phảvymoi Phong Vôkquk Ưsfiau coi trọairqng chàtsrgng sao?” Tiểeugtu Đqdmnao khôkqukng rõdbkl.

“A, nha đbomlrxvhu nàtsrgng thậbftut làtsrg, con mắgjwct nàtsrgo củjfufa nàtsrgng nhìouvzn thấofiwy Phong Vôkquk Ưsfiau cóouvzouvznh ýdoku vớtlsni ta hảvymo?”

“Hai mắgjwct đbomlcobxu thấofiwy!” Tiểeugtu Đqdmnao lấofiwy tay chỉkquk hai mắgjwct củjfufa mìouvznh, “Hơdokun nữwupza, nếejxxu khôkqukng thílnwach chàtsrgng làtsrgm gìouvz phảvymoi đbomlvqiyi nghịjpydch vớtlsni chàtsrgng nhưiiiz vậbftuy?”

Khóouvze miệeugtng Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm khẽklgh giậbftut giậbftut, “Nàtsrgng vớtlsni đbomlvfoti ca, nhấofiwt đbomljpydnh đbomlang che giấofiwu ta cálesbi gìouvz đbomlóouvz.”

“Vậbftuy chàtsrgng cũcrjmng khôkqukng biếejxxt khốvqiyi Long Cốvqiyt cuốvqiyi cùhwczng cốvqiyt ởdryb đbomlâcrjmu chứcobxouvz?” Tiểeugtu Đqdmnao liếejxxc hắgjwcn, “Chúkiueng ta đbomlãjpyd đbomlếejxxn Bắgjwcc Hảvymoi phálesbi vàtsrgi ngàtsrgy rồtkhei vìouvz sao còkkjan chưiiiza tìouvzm ra?”


Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm nhìouvzn nàtsrgng, “Ta vẫouvzn chưiiiza nghĩvfot ra, nàtsrgng đbomleugt cho ta suy nghĩvfot hai ngàtsrgy xem sao.”

Tiểeugtu Đqdmnao nheo mắgjwct lạvfoti, “Sao hảvymo? Ấbdsop a ấofiwp úkiueng, hai ngàtsrgy trưiiiztlsnc còkkjan nóouvzi hôkqukm nay sẽklgh trảvymo lờejxxi? Cóouvz quỷeugt mớtlsni tin chàtsrgng!”

Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm nhílnwau màtsrgy, tựcicdouvznh đbomlcobxng dậbftuy, “Đqdmni thôkquki, ra ngoàtsrgi ăyergn cơdokum.”

“Ta khôkqukng đbomli!” Tiểeugtu Đqdmnao ôkqukm con mèdrybo bérxvho nằmadjm xuốvqiyng, “Ta ăyergn no rồtkhei, phảvymoi ngủjfuf mộndlvt giấofiwc.”

“Nàtsrgng đbomlimvang cóouvziiizejxxi nhưiiiz vậbftuy chứcobx, ra ngoàtsrgi đbomli lạvfoti mộndlvt chúkiuet, nếejxxu khôkqukng đbomli thìouvz eo nàtsrgng sẽklghtsrgng ngàtsrgy càtsrgng thôkquk đbomlóouvz!”

“Chàtsrgng!” Tiểeugtu Đqdmnao thuậbftun tay đbomlem con mèdrybo bérxvho nérxvhm vàtsrgo ngưiiizejxxi Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm, “Dálesbm nóouvzi ta eo thôkquk hảvymo?!”

“Ra ngoàtsrgi đbomli dạvfoto đbomli, hôkqukm nay thờejxxi tiếejxxt rấofiwt đbomlhljfp!” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm đbomlem con mèdrybo bérxvho thảvymoxowpn giàtsrgn hoa, ngoắgjwcc tay vớtlsni Tiểeugtu Đqdmnao, “Trọairqng Hoa cùhwczng Hiểeugtu Nguyệeugtt đbomli xa rồtkhei biếejxxt khôkqukng?”

“Đqdmni xa?” Tiểeugtu Đqdmnao cóouvz chúkiuet tòkkjakkja.

“Trêxowpn núkiuei, phílnwaa sau cóouvz mộndlvt vưiiizejxxn câcrjmy ăyergn quảvymo.”

“Trálesbi gìouvz?” Tiểeugtu Đqdmnao thoálesbng lêxowpn tinh thầrxvhn.

“Lêxowp!” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm khoa tay múkiuea châcrjmn, “Loạvfoti lêxowp đbomlóouvz vừimvaa to vừimvaa ngọairqt! Chúkiueng ta ăyergn cơdokum xong rồtkhei ra sau núkiuei hálesbi lêxowp, nhâcrjmn tiệeugtn tìouvzm bọairqn Trọairqng Hoa, sau đbomlóouvz đbomli tắgjwcm ôkqukn tuyềcobxn, buổyergi tốvqiyi uốvqiyng rưiiizhwczu hoặwupzc làtsrg xem diễwryxn, thếejxxtsrgo?”

Tiểeugtu Đqdmnao bĩvfotu môkquki quởdryb trálesbch, “Chàtsrgng thậbftut đbomlúkiueng làtsrg biếejxxt hưiiizdrybng thụjfuf, mấofiwy trưiiizdrybng lãjpydo nóouvzi chàtsrgng chỉkquk lo ăyergn chơdokui khôkqukng chúkiuet cầrxvhu tiếejxxn, cẩdoyon thậbftun bọairqn họairq phếejxx chàtsrgng!”

“Bọairqn họairq đbomltkheng ýdoku phếejxx trừimva ta làtsrg tốvqiyt nhấofiwt!” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm kérxvho Tiểeugtu Đqdmnao, “Đqdmnimvang lãjpydng phílnwa thờejxxi gian nữwupza, đbomli!”


“Khoan, giàtsrgy!” Tiểeugtu Đqdmnao còkkjan đbomlang đbomli châcrjmn đbomlofiwt, Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm cầrxvhm lấofiwy đbomlôkquki giàtsrgy củjfufa nàtsrgng, cõdbklng nàtsrgng đbomli.

Ven đbomlưiiizejxxng khôkqukng hềcobx ílnwat ngưiiizejxxi trong Tiếejxxt phủjfuf nhìouvzn thấofiwy đbomlưiiizhwczc, khóouvz trálesbnh bịjpyd chỉkquk trỏqigo, đbomlcobxu cảvymom thấofiwy Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm cảvymo ngàtsrgy chỉkquk biếejxxt cùhwczng Tiểeugtu Đqdmnao vui vẻobjb, tuyệeugtt đbomlvqiyi khôkqukng phảvymoi kẻobjbouvz khảvymoyergng làtsrgm nêxowpn đbomlvfoti sựcicd.

tsrg Tiểeugtu Đqdmnao thìouvz lạvfoti cảvymom thấofiwy —— Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm bâcrjmy giờejxx khôkqukng quálesb mẫouvzu mựcicdc, cóouvz chúkiuet giốvqiyng nhưiiiz chỉkquk cầrxvhn biếejxxt hôkqukm nay khôkqukng quan tâcrjmm đbomlếejxxn ngàtsrgy mai, khôkqukng nghiêxowpm trọairqng đbomlếejxxn nỗqqvbi sốvqiyng mơdokudokutsrgng màtsrgng, nhưiiizng hắgjwcn khôkqukng muốvqiyn tìouvzm ra khốvqiyi Long Cốvqiyt cuốvqiyi cùhwczng, cũcrjmng khôkqukng nguyệeugtn ýdoku tra ra Tiếejxxt Bắgjwcc Hảvymoi rốvqiyt cuộndlvc đbomlang ởdryb đbomlâcrjmu, thậbftum chílnwa ngay cảvymoxowpn củjfufa hắgjwcn, hắgjwcn cũcrjmng khôkqukng muốvqiyn nhắgjwcc tớtlsni. . . . Đqdmnâcrjmy làtsrg đbomlang trốvqiyn trálesbnh sao?

Tiểeugtu Đqdmnao tựcicda vàtsrgo lưiiizng hắgjwcn, cúkiuei đbomlrxvhu nhìouvzn nụjfufiiizejxxi trêxowpn mặwupzt hắgjwcn, vừimvaa rồtkhei Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm đbomlãjpydouvzi, “Khôkqukng cầrxvhn lãjpydng phílnwa thờejxxi gian.”

Tiểeugtu Đqdmnao bấofiwt đbomlgjwcc dĩvfot nởdryb nụjfufiiizejxxi, nóouvzi khôkqukng chừimvang, thậbftut sựcicd sẽklgh khôkqukng cóouvz ngàtsrgy mai . . . . Ai nóouvzi trưiiiztlsnc đbomlưiiizhwczc gìouvz đbomlâcrjmu?

“Cho mộndlvt bàtsrgn tiệeugtc rưiiizhwczu thưiiizhwczng đbomlnejvng!” Tiểeugtu Đqdmnao vừimvaa vàtsrgo khálesbch đbomliếejxxm, hàtsrgo khílnwa ngúkiuet trờejxxi liềcobxn kêxowpu tiểeugtu nhịjpyd gọairqi móouvzn ăyergn, “Còkkjan cóouvzlesbm móouvzn đbomliểeugtm tâcrjmm, cảvymoiiizhwczu ngon nữwupza.”

Tiểeugtu nhịjpyd nhìouvzn Tiểeugtu Đqdmnao lạvfoti nhìouvzn sang Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm, “Khálesbch quan, chỉkqukouvz hai ngưiiizejxxi ăyergn hay làtsrglesbt nữwupza cóouvz thêxowpm mộndlvt trăyergm tálesbm mưiiizơdokui ngưiiizejxxi đbomlếejxxn nữwupza? Tiệeugtc rưiiizhwczu thưiiizhwczng đbomlnejvng củjfufa chúkiueng ta cóouvz chílnwan mưiiizơdokui chílnwan móouvzn ăyergn lậbftun.”

“Ngưiiizơdokui quảvymon chúkiueng ta cóouvz bao nhiêxowpu ngưiiizejxxi ăyergn àtsrg, bưiiizng lêxowpn hếejxxt đbomli!” Tiểeugtu Đqdmnao khoálesbt tay.

Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm hoảvymong sợhwcz nhìouvzn nàtsrgng, “Nha đbomlrxvhu, nàtsrgng thựcicdc cho mậbftup thâcrjmy hảvymo? Dálesbng ngưiiizejxxi củjfufa nàtsrgng bâcrjmy giờejxx đbomlưiiizhwczc lắgjwcm rồtkhei, tuy bérxvho lêxowpn thìouvz thịjpydt nhiềcobxu sờejxx rấofiwt tốvqiyt, nhưiiizng màtsrg ta ôkqukm khôkqukng nổyergi đbomlâcrjmu.”

Tiểeugtu Đqdmnao xem thưiiizejxxng liếejxxc hắgjwcn mộndlvt cálesbi, vưiiizơdokun tahy nâcrjmng bìouvznh rưiiizhwczu, “Đqdmnếejxxn, hôkqukm nay cóouvziiizhwczu, hôkqukm nay say, cụjfufng ly!”

Sợhwcz tớtlsni mứcobxc Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm vộndlvi vàtsrgng giậbftut lấofiwy vòkkjaiiizhwczu củjfufa nàtsrgng.

crjmm tưiiiz củjfufa Tiểeugtu Đqdmnao, Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm đbomlvfoti khálesbi cóouvz thểeugt hiểeugtu đbomlưiiizhwczc, bảvymon thâcrjmn muốvqiyn trốvqiyn trálesbnh đbomlếejxxn cùhwczng, mỗqqvbi hàtsrgnh đbomlndlvng cóouvz thểeugt quálesb mứcobxc rõdbkltsrgng, khôkqukng ngờejxx nha đbomlrxvhu kia lạvfoti biếejxxt màtsrg quan tâcrjmm đbomlếejxxn nhưiiiz vậbftuy.

“Côkqukiiizơdokung, móouvzn hưiiizơdokung dụjfuf bạvfott ti củjfufa côkquk đbomlếejxxn đbomlâcrjmy!”


ouvzn ăyergn đbomljfuf ngũcrjm vịjpyd, tiểeugtu nhịjpyd liềcobxn đbomlem đbomliểeugtm tâcrjmm lêxowpn.

Tiểeugtu Đqdmnao ngàtsrgy thưiiizejxxng ngoạvfoti trừimva thílnwach ăyergn cua tôkqukm thìouvz thílnwach nhấofiwt chílnwanh làtsrg mấofiwy móouvzn đbomliểeugtm tâcrjmm nàtsrgy. Đqdmnưiiiza tay gắgjwcp mộndlvt miếejxxng đbomlang muốvqiyn đbomlưiiiza vàtsrgo miệeugtng, Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm nhanh tay lẹhljf mắgjwct giữwupz lấofiwy tay nàtsrgng, “Từimva từimva.”

Tiểeugtu Đqdmnao ngâcrjmy ngưiiizejxxi, mớtlsni phálesbt hiệeugtn, vòkkjang bạvfotc trêxowpn tay mìouvznh hiệeugtn lêxowpn màtsrgu tílnwam nhạvfott.

“A!” Tiểeugtu Đqdmnao thuậbftun tay vẫouvzy đbomlũcrjma, hưiiizơdokung dụjfuf bạvfott ti liềcobxn bay vềcobx lạvfoti trong dĩvfota, Tiểeugtu Đqdmnao vộndlvi vàtsrgng cảvymon Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm, “Đqdmnimvang ăyergn!”

“Chỉkqukouvzxowpn trong hưiiizơdokung dụjfufouvz đbomlndlvc.” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm thảvymon nhiêxowpn nóouvzi mộndlvt câcrjmu.

“Cóouvz ngưiiizejxxi hạvfot đbomlndlvc hạvfoti chúkiueng ta a?” Tiểeugtu Đqdmnao ấofiwn mắgjwct phảvymoi, “Quảvymo nhiêxowpn mấofiwy ngàtsrgy nay mílnwa mắgjwct ta cứcobx giậbftut, thìouvz ra làtsrgouvzdoku do.”

“Xálesbc thựcicdc màtsrgouvzi, làtsrg hạvfoti nàtsrgng khôkqukng phảvymoi hạvfoti chúkiueng ta.” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm chỉkquk chỉkquktsrgn ăyergn, Tiểeugtu Đqdmnao lúkiuec nàtsrgy mớtlsni chúkiue ýdoku tớtlsni, chỉkquk cầrxvhn móouvzn nàtsrgo cóouvz khoai sọairq, Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm mộndlvt chiếejxxc đbomlũcrjma cũcrjmng chưiiiza đbomlndlvng qua, “Chàtsrgng khôkqukng thílnwach ăyergn khoai sọairq àtsrg?”

Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm gậbftut gậbftut đbomlrxvhu, “Kẻobjb hạvfot đbomlndlvc kia muốvqiyn nàtsrgng chếejxxt, thủjfuf đbomloạvfotn đbomljfuf đbomlndlvc álesbc.”

Tiểeugtu Đqdmnao run run mộndlvt cálesbi, “Ai lạvfoti ngoan đbomlndlvc nhưiiiz vậbftuy?”

“Nàtsrgng nghĩvfottsrg ai?” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm hỏqigoi lạvfoti nàtsrgng, “Nàtsrgng đbomlgjwcc tộndlvi cũcrjmng khôkqukng nhiềcobxu ngưiiizejxxi lắgjwcm đbomlâcrjmu nhỉkquk?”

Tiểeugtu Đqdmnao nhílnwau màtsrgy, “Cálesbi nàtsrgy, cũcrjmng khôkqukng nhiềcobxu lắgjwcm. . . . Phong Vôkquk Ưsfiau?”

Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm kérxvho nàtsrgng, trảvymo tiềcobxn xong liềcobxn vộndlvi vàtsrgng quay vềcobx Bắgjwcc Hảvymoi phálesbi, vàtsrgo nhàtsrg đbomleugttsrgng ngồtkhei lêxowpn thálesbp, đbomlem con mèdrybo tam thểeugt đbomlưiiiza cho nàtsrgng.

Tiểeugtu Đqdmnao ôkqukm mèdrybo nhìouvzn hắgjwcn, “Làtsrgm gìouvz vậbftuy?”


Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm nhìouvzn chằmadjm chằmadjm nàtsrgng mộndlvt lúkiuec lâcrjmu, “Gầrxvhn đbomlâcrjmy nàtsrgng vẫouvzn ăyergn quảvymo hồtkhe đbomlàtsrgo đbomleugt sốvqiyng sao?”

Tiểeugtu Đqdmnao đbomlálesb mộndlvt cưiiiztlsnc. . . .

“Sao lạvfoti dùhwczng thủjfuf đbomloạvfotn hạvfot đbomlndlvc tàtsrgn nhẫouvzn nhưiiiz vậbftuy?”

Gầrxvhn tốvqiyi, Tiểeugtu Đqdmnao chắgjwcp tay sau lưiiizng, ởdryb trong phòkkjang đbomli qua đbomli lạvfoti, “Phong Vôkquk Ưsfiau ngưiiizơdokui cũcrjmng quálesb ngoan đbomlndlvc rồtkhei.”

Qua lạvfoti vàtsrgi vòkkjang Tiểeugtu Đqdmnao cóouvz chúkiuet phiềcobxn muộndlvn, Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm lạvfoti khôkqukng ởdryb đbomlâcrjmy, liềcobxn mởdryb cửqsswa ra, trong việeugtn trốvqiyng trơdokun, mộndlvt ngưiiizejxxi cũcrjmng khôkqukng cóouvz.

Tiểeugtu Đqdmnao đbomli qua mấofiwy việeugtn xung quanh nhìouvzn nhìouvzn, mộndlvt tiểeugtu nha hoàtsrgn đbomli ngang qua.

“Nèdryb, tiểeugtu nha hoàtsrgn.” Tiểeugtu Đqdmnao cũcrjmng khôkqukng biếejxxt nàtsrgng têxowpn làtsrgouvz, vẫouvzy tay kêxowpu nàtsrgng lạvfoti đbomlâcrjmy.

“Nhan côkqukiiizơdokung gìouvz phâcrjmn phóouvz?” Côkqukiiizơdokung kia khálesbch khílnwa hỏqigoi.

“Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm đbomlang ởdryb đbomlâcrjmu vậbftuy?”

“Trang chủjfuf củjfufa ta đbomlang cùhwczng Vôkquk Ưsfiau côkqukiiizơdokung ởdrybkquk Ưsfiau lâcrjmu.”

ouvz?! Tiểeugtu Đqdmnao hílnwap mắgjwct lạvfoti thàtsrgnh mộndlvt đbomlưiiizejxxng, trong đbomlrxvhu liềcobxn xuấofiwt hiệeugtn bốvqiyn chữwupz —— Gian phu dâcrjmm phụjfuf!

Nha hoàtsrgn kia thấofiwy Tiểeugtu Đqdmnao đbomlndlvt nhiêxowpn đbomlmadjng đbomlmadjng sálesbt khílnwa vộndlvi vàtsrgng bỏqigo trốvqiyn.

Tiểeugtu Đqdmnao chắgjwcp tay sau lưiiizng ởdryb trong sâcrjmn tứcobxc giậbftun xoay vòkkjang vòkkjang, thầrxvhm nghĩvfot giỏqigoi cho Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm nhàtsrg ngưiiizơdokui, đbomli tìouvzm Phong Vôkquk Ưsfiau cũcrjmng khôkqukng nóouvzi cho ta biếejxxt mộndlvt tiếejxxng.

Cốvqiy gắgjwcng ổyergn đbomljpydnh tâcrjmm tìouvznh củjfufa mìouvznh mộndlvt chúkiuet, Tiểeugtu Đqdmnao liềcobxn hiểeugtu ra, Tiếejxxt Nhịjpyd mộndlvt chúkiuet cũcrjmng khôkqukng thílnwach Phong Vôkquk Ưsfiau, cóouvz lẽklghkiuec nàtsrgy làtsrgouvz chuyệeugtn mìouvznh bịjpyd hạvfot đbomlndlvc nêxowpn mớtlsni chạvfoty tớtlsni chấofiwt vấofiwn Phong Vôkquk Ưsfiau. Trong lòkkjang mặwupzc dùhwcz nghĩvfot nhưiiiz vậbftuy, bấofiwt quálesb Tiểeugtu Đqdmnao vẫouvzn cảvymom thấofiwy khôkqukng thoảvymoi málesbi, nhưiiiztsrg buồtkhen bựcicdc nâcrjmng lêxowpn khôkqukng đbomlưiiizhwczc hạvfot xuốvqiyng cũcrjmng khôkqukng xong.

“Haiz.” Do dựcicd mộndlvt chúkiuet, Tiểeugtu Đqdmnao vẫouvzn làtsrg vung tay álesbo ra đbomlvfoti môkqukn. Khinh côkqukng củjfufa bảvymon thâcrjmn rấofiwt tốvqiyt, cùhwczng lắgjwcm thìouvz nhìouvzn mộndlvt chúkiuet, cũcrjmng khôkqukng cóouvz chuyệeugtn gìouvz, vạvfotn nhấofiwt Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm gặwupzp chuyệeugtn gìouvz nguy hiểeugtm, cũcrjmng cóouvz thểeugt ra tay giúkiuep đbomlvfot.

kquk Ưsfiau lâcrjmu vàtsrg Phong Nguyệeugtt lâcrjmu đbomlcobxu do Phong Vôkquk Ưsfiau mởdryb, Phong Nguyệeugtt lâcrjmu làtsrgdokui ăyergn uốvqiyng, Vôkquk Ưsfiau lâcrjmu làtsrgdokui nghe đbomlàtsrgn chơdokui cờejxx. Quan hệeugt giữwupza Bắgjwcc Hảvymoi phálesbi vàtsrg Phong Vôkquk Ưsfiau khôkqukng đbomlơdokun giảvymon, bởdrybi vậbftuy bêxowpn trong sơdokun trang củjfufa Bắgjwcc Hảvymoi phálesbi còkkjan cóouvz mộndlvt tòkkjaa Vôkquk Ưsfiau lâcrjmu, ngàtsrgy thưiiizejxxng nếejxxu Phong Vôkquk Ưsfiau đbomlếejxxn đbomlâcrjmy đbomlcobxu ởdrybdokui nàtsrgy.

Tiểeugtu Đqdmnao quen đbomlưiiizejxxng quen cửqsswa tìouvzm đbomlưiiizhwczc chỗqqvb tiểeugtu lâcrjmu, khôkqukng ngờejxxiiizejxxng nhưiiizdokui nàtsrgy cóouvz chúkiuet yêxowpn lặwupzng.

Trốvqiyn sau mộndlvt thâcrjmn câcrjmy, Tiểeugtu Đqdmnao hưiiiztlsnng bêxowpn phílnwaa tiểeugtu lâcrjmu nhìouvzn xung quanh. . . . . . Chỉkquk thấofiwy lầrxvhu hai ngọairqn đbomlèdrybn dầrxvhu đbomlang sálesbng, mơdoku hồtkheouvz thểeugt nhìouvzn thấofiwy, đbomlmadjng sau cửqsswa sổyergouvz hai ngưiiizejxxi đbomlcobxng, mộndlvt nam mộndlvt nữwupz. Tiểeugtu Đqdmnao liếejxxc mắgjwct mộndlvt cálesbi liềcobxn nhậbftun ra đbomlưiiizhwczc đbomlang đbomlcobxng nghiêxowpng ngưiiizejxxi làtsrg Phong Vôkquk Ưsfiau, màtsrgouvzng dálesbng nam nhâcrjmn đbomlang tựcicda vàtsrgo cửqsswa sổyerg rấofiwt giốvqiyng Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm.

Tiểeugtu Đqdmnao mấofiwt hứcobxng, nàtsrgng xụjfuf mặwupzt, hai ngưiiizejxxi đbomlcobxng gầrxvhn nhưiiiz vậbftuy sao? Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm chếejxxt tiệeugtt, xúkiue nam nhâcrjmn!

Nhưiiizng lạvfoti nghĩvfot, chuyệeugtn nàtsrgy vớtlsni mìouvznh cóouvz quan hệeugtouvz, Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm cũcrjmng khôkqukng hứcobxa cho mìouvznh cálesbi gìouvz, hai ngưiiizejxxi cũcrjmng khôkqukng xálesbc đbomljpydnh quan hệeugtouvz cảvymo, hắgjwcn muốvqiyn ởdrybhwczng ai làtsrg quyềcobxn củjfufa hắgjwcn.

Trong đbomlrxvhu đbomlang miêxowpn man suy nghĩvfot, Tiểeugtu Đqdmnao cũcrjmng đbomlãjpyd lặwupzng lẽklghiiiztlsnc tớtlsni bêxowpn ngoàtsrgi tiểeugtu lâcrjmu.

Ngẩdoyong mặwupzt nhìouvzn lầrxvhu hai, cálesbch cửqsswa sổyergouvz mộndlvt ban côkqukng, xem chừimvang cóouvz thểeugtdoyon thâcrjmn. Tiểeugtu Đqdmnao thầrxvhm vậbftun khílnwa, sửqssw dụjfufng nộndlvi côkqukng đbomlndlvc môkqukn, nhảvymoy lêxowpn ban côkqukng, giốvqiyng nhưiiiz bứcobxc họairqa rơdokui xuốvqiyng phílnwaa trêxowpn ban côkqukng, lặwupzng yêxowpn khôkqukng mộndlvt tiếejxxng đbomlndlvng, nghe ngóouvzng đbomlndlvng tĩvfotnh bêxowpn trong.

Cửqsswa sổyerg tuy dàtsrgy cũcrjmng khôkqukng ngăyergn bao nhiêxowpu thanh âcrjmm, Tiểeugtu Đqdmnao tựcicda vàtsrgo tưiiizejxxng, xuyêxowpn qua khe hởdryb ngoàtsrgi cửqsswa sổyerg đbomlang khérxvhp hờejxx, đbomlvfoti khálesbi nghe đbomlưiiizhwczc bêxowpn trong, mộndlvt nam mộndlvt nữwupz đbomlang nóouvzi chuyệeugtn.

Nữwupz chílnwanh làtsrg Phong Vôkquk Ưsfiau mộndlvt chúkiuet cũcrjmng khôkqukng sai, nhưiiizng nam. . . . Cóouvz phảvymoi làtsrg Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm hay khôkqukng nàtsrgng khôkqukng dálesbm chắgjwcc, nóouvzi nhưiiiz thếejxxtsrgo đbomlâcrjmy, thanh âcrjmm cùhwczng bóouvzng dálesbng đbomlcobxu rấofiwt giốvqiyng, nhưiiizng màtsrg Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm đbomlang nóouvzi chuyệeugtn lúkiuec nàtsrgy giọairqng đbomliệeugtu lạvfotnh đbomlếejxxn tậbftun xưiiizơdokung, giốvqiyng nhưiiiz hoàtsrgn toàtsrgn thay đbomlyergi thàtsrgnh ngưiiizejxxi khálesbc, Tiểeugtu Đqdmnao cảvymom thấofiwy cựcicdc kỳqafb xa lạvfot. Trong nhấofiwt thờejxxi nàtsrgng khóouvzouvz thểeugtlesbc đbomljpydnh ngưiiizejxxi nọairqouvz phảvymoi làtsrg Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm hay khôkqukng, bấofiwt quálesb lạvfoti nóouvzi tiếejxxp, nàtsrgng nhậbftun thứcobxc Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm dễwryx đbomlếejxxn mộndlvt năyergm rưiiizvfoti, hơdokun nữwupza, nàtsrgng vẫouvzn tựcicd nhậbftun làtsrg hiểeugtu rõdbkl Tiếejxxt Nhịjpyd, nhưiiizng bộndlv dạvfotng châcrjmn chílnwanh củjfufa hắgjwcn làtsrgouvz, phảvymoi chăyergng nàtsrgng chưiiiza từimvang biếejxxt qua?

Tiểeugtu Đqdmnao trong lòkkjang trăyergm thứcobx ngổyergn ngang càtsrgng suy nghĩvfottsrgng khóouvz chịjpydu, mớtlsni nghĩvfot đbomlếejxxn chílnwanh mìouvznh cóouvz phảvymoi làtsrg đbomlau lòkkjang hay làtsrg ăyergn nhiềcobxu quảvymo hồtkhe đbomlàtsrgo nêxowpn dạvfottsrgy?

Đqdmnang miêxowpn man suy nghĩvfot, chợhwczt nghe Phong Vôkquk Ưsfiau bỗqqvbng nhiêxowpn cưiiizejxxi nhẹhljf mộndlvt tiếejxxng, “Đqdmnimvang nóouvzi vớtlsni ta làtsrg chàtsrgng cóouvz hứcobxng thúkiue vớtlsni tặwupzc nha đbomlrxvhu khôkqukng ra gìouvz kia nhérxvh!”

Lỗqqvb tai Tiểeugtu Đqdmnao liềcobxn dựcicdng thẳnejvng lêxowpn, theo bảvymon năyergng nhìouvzn qua khe cửqsswa sổyerg.

kiuec nàtsrgy, ngưiiizejxxi đbomlang cầrxvhm cálesbi chérxvhn hơdokui hơdokui nghiêxowpng mặwupzt, đbomlem cálesbi chérxvhn nérxvhm lêxowpn trêxowpn bàtsrgn.

Tiểeugtu Đqdmnao cảvymo kinh —— Đqdmnúkiueng làtsrg Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm!

Tiểeugtu Đqdmnao vộndlvi vàtsrgng tựcicda vàtsrgo válesbch tưiiizejxxng nílnwan thởdryb, làtsrg Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm! Nàtsrgng vừimvaa cóouvz chúkiuet khôkqukng yêxowpn, lạvfoti vừimvaa muốvqiyn biếejxxt đbomlálesbp álesbn củjfufa Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm.

Nhưiiizng màtsrg, Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm cũcrjmng khôkqukng trảvymo lờejxxi, màtsrgtsrg đbomlcobxng ởdryb đbomlóouvz, trầrxvhm mặwupzc khôkqukng nóouvzi.

“Nàtsrgng cũcrjmng chỉkquktsrgkkjan trẻobjb khờejxx dạvfoti màtsrg thôkquki, nhưiiizng non nớtlsnt nhìouvzn hoàtsrgi cũcrjmng sẽklgh chálesbn.” Phong Vôkquk Ưsfiau cưiiizejxxi nhẹhljf, “Mắgjwct nhìouvzn củjfufa chàtsrgng sẽklgh khôkqukng thấofiwp nhưiiiz vậbftuy chứcobx?”

Mộndlvt lúkiuec lâcrjmu, chợhwczt nghe Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm ngữwupz đbomliệeugtu tràtsrgo phúkiueng hỏqigoi mộndlvt câcrjmu, “Ta cóouvz hứcobxng thúkiue vớtlsni nàtsrgng?”

Tiểeugtu Đqdmnao trong lòkkjang căyergng thẳnejvng.

“Hửqsswm?” Phong Vôkquk Ưsfiau cưiiizejxxi hỏqigoi, “Khôkqukng phảvymoi chàtsrgng cóouvz hứcobxng thúkiue vớtlsni nàtsrgng sao?”

“Làtsrgm sao cóouvz thểeugt.” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm cưiiizejxxi lạvfotnh.

Tiểeugtu Đqdmnao liềcobxn cảvymom thấofiwy khôkqukng phảvymoi dạvfottsrgy đbomlau, nhưiiizng lạvfoti đbomlau đbomlếejxxn nhăyergn mặwupzt, liềcobxn mếejxxu málesbo, Tiếejxxt Nhịjpyd chếejxxt tiệeugtt!

“Quảvymo nhiêxowpn.” Phong Vôkquk Ưsfiau nhẹhljf nhàtsrgng thởdryb ra, “Ta đbomlâcrjmy sẽklgh khôkqukng chấofiwp nhấofiwt vớtlsni nàtsrgng nữwupza.”

“Ta khôkqukng phảvymoi cóouvz hứcobxng thúkiue vớtlsni nàtsrgng.” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm chậbftum rãjpydi, nóouvzi tiếejxxp, “Ta làtsrg thậbftut tâcrjmm thílnwach nàtsrgng.”

Tiểeugtu Đqdmnao sửqsswng sốvqiyt, trong nhálesby mắgjwct. . . . . Gìouvz?

Biểeugtu tìouvznh củjfufa Phong Vôkquk Ưsfiau lúkiuec nàtsrgy phỏqigong chừimvang cũcrjmng khôkqukng khálesbc Nhan Tiểeugtu Đqdmnao cho lắgjwcm, nhìouvzn chằmadjm chằmadjm Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm, “Chàtsrgng. . . . Chàtsrgng đbomlimvang quêxowpn, sinh tửqssw tồtkhen vong củjfufa Bắgjwcc Hảvymoi phálesbi đbomlcobxu do ta quyếejxxt đbomljpydnh.”

“Nàtsrgng so vớtlsni Bắgjwcc Hảvymoi phálesbi quan trọairqng hơdokun nhiềcobxu.” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm khôkqukng quan tâcrjmm nhúkiuen vai, “Sơdokun phálesbi nàtsrgy vớtlsni nghĩvfota đbomljpyda cóouvzouvz khálesbc nhau, tan sớtlsnm còkkjan cóouvz thểeugt ílnwat hạvfoti ngưiiizejxxi.”

“Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm!” Thanh âcrjmm củjfufa Phong Vôkquk Ưsfiau bérxvhn nhọairqn vàtsrgi phầrxvhn, “Ngưiiizơdokui đbomlimvang quêxowpn, đbomlvfoti ca ngưiiizơdokui còkkjan chưiiiza cóouvz chếejxxt đbomlâcrjmu, ngưiiizơdokui muốvqiyn làtsrgm trálesbi lạvfoti lờejxxi hứcobxa, ngưiiizơdokui khôkqukng cầrxvhn mạvfotng củjfufa mìouvznh sao?”

Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm khẽklghiiizejxxi, “Ta khôkqukng giốvqiyng loạvfoti ngưiiizejxxi vìouvz nữwupz nhâcrjmn màtsrg khôkqukng muốvqiyn sốvqiyng sao?”

Phong Vôkquk Ưsfiau giậbftum châcrjmn, “Ngưiiizơdokui nằmadjm gai nếejxxm mậbftut hơdokun hai mưiiizơdokui năyergm, đbomlâcrjmy làtsrgdoku hộndlvi tốvqiyt nhấofiwt, lạvfoti vìouvz mộndlvt nữwupz nhâcrjmn màtsrg muốvqiyn bỏqigo dởdryb nửqsswa chừimvang?!”

Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm nghiêxowpm mặwupzt, “Ta chílnwanh làtsrg khôkqukng muốvqiyn sốvqiyng nữwupza, thìouvz sao?”

“Ngưiiizơdokui đbomlimvang hốvqiyi hậbftun!” Phong Vôkquk Ưsfiau mộndlvt phen kérxvho lấofiwy Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm đbomlang muốvqiyn rờejxxi đbomli, “Mộndlvt ngàtsrgy tìouvzm khôkqukng thấofiwy Nguyệeugtt Hảvymoi Kim Thuyềcobxn cùhwczng Thálesbnh Võdbkl Hoàtsrgng Phổyerg, ngưiiizơdokui cảvymo đbomlejxxi cũcrjmng đbomlimvang mong bìouvznh yêxowpn!”

Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm nhìouvzn nàtsrgng mộndlvt cálesbi, “Ta sẽklgh đbomli tìouvzm, khôkqukng cầrxvhn ngưiiizơdokui lo lắgjwcng.”

Khi nóouvzi chuyệeugtn, cửqsswa sổyerg bịjpyd mởdryb ra, Tiểeugtu Đqdmnao theo bảvymon năyergng chuyểeugtn sang mộndlvt bêxowpn, trong đbomlrxvhu cảvymom thấofiwy bấofiwt ổyergn.

“Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm!” Phong Vôkquk Ưsfiau đbomluổyergi tớtlsni trưiiiztlsnc cửqsswa sổyerg, “Ngưiiizơdokui khôkqukng muốvqiyn trởdrybxowpn xuấofiwt sắgjwcc sao? Ngưiiizơdokui cam nguyệeugtn cảvymo đbomlejxxi làtsrgm đbomltkhe bỏqigo đbomli bịjpyd ngưiiizejxxi khálesbc xem thưiiizejxxng sao?”

“Ngưiiizejxxi khálesbc thấofiwy thếejxxtsrgo ta khôkqukng quan tâcrjmm.” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm cưiiizejxxi, “Ngưiiizơdokui thấofiwy ta thếejxxtsrgo, ta càtsrgng khôkqukng quan tâcrjmm, ta chỉkquk đbomleugt ýdoku cảvymom nhậbftun củjfufa mộndlvt ngưiiizejxxi vềcobx ta, ngưiiizejxxi kia, thờejxxi đbomliểeugtm ta tựcicd nhậbftun bảvymon thâcrjmn mìouvznh làtsrg đbomltkhe bỏqigo đbomli đbomlcobxu nóouvzi ta khôkqukng phảvymoi.” Nóouvzi xong, bỗqqvbng nhiêxowpn mộndlvt phen kérxvho Nhan Tiểeugtu Đqdmnao nhảvymoy qua ban côkqukng.

Tiểeugtu Đqdmnao cảvymo kinh, Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm cùhwczng nàtsrgng nhảvymoy xuốvqiyng khỏqigoi Vôkquk Ưsfiau lâcrjmu.

“Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm!” Phong Vôkquk Ưsfiau đbomlcobxng ởdryb cửqsswa sổyergkquk to mộndlvt tiếejxxng.

Mộndlvt tiếejxxng hérxvht nàtsrgy, kérxvho đbomlếejxxn khôkqukng ílnwat ngưiiizejxxi vâcrjmy xem.

Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm bỗqqvbng nhiêxowpn ngẩdoyong đbomlrxvhu đbomlvqiyi vớtlsni Phong Vôkquk Ưsfiau nóouvzi, “Phong Vôkquk Ưsfiau, ngưiiizơdokui cóouvz thấofiwy phiềcobxn khôkqukng hảvymo? Ta nóouvzi ta chỉkquk thílnwach Nhan Tiểeugtu Đqdmnao, ngưiiizơdokui nêxowpn tìouvzm ai đbomli, đbomlimvang dâcrjmy dưiiiza vớtlsni ta cùhwczng Tiểeugtu Đqdmnao nữwupza. Ngưiiizơdokui cũcrjmng lớtlsnn tuổyergi rồtkhei, tốvqiyt xấofiwu gìouvzcrjmng biếejxxt xấofiwu hổyerg mộndlvt chúkiuet chứcobx?”

Tiểeugtu Đqdmnao hálesb hốvqiyc miệeugtng, thầrxvhm nghĩvfot xung quanh cóouvz nhiềcobxu ngưiiizejxxi nhưiiiz vậbftuy, mộndlvt truyềcobxn mưiiizejxxi mưiiizejxxi truyềcobxn trăyergm, thểeugt diệeugtn củjfufa Phong Vôkquk Ưsfiau đbomlvfoti mỹndlv nhâcrjmn chắgjwcc chắgjwcn sẽklgh khôkqukng còkkjan, ngàtsrgy mai nàtsrgng ta còkkjan khôkqukng trởdryb thàtsrgnh tròkkjaiiizejxxi hay sao?

Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm kérxvho Tiểeugtu Đqdmnao trởdryb vềcobx.

Tiểeugtu Đqdmnao đbomli theo phílnwaa sau, thấofiwy xung quanh khôkqukng ílnwat ngưiiizejxxi, đbomlcobxu trao đbomlyergi álesbnh mắgjwct vớtlsni nhau, ýdokuiiizejxxi đbomlóouvzouvz chúkiuet vui sưiiiztlsnng khi ngưiiizejxxi gặwupzp họairqa, quảvymo nhiêxowpn Phong Vôkquk Ưsfiau cũcrjmng đbomlgjwcc tộndlvi khôkqukng ílnwat ngưiiizejxxi.

Cho nêxowpn mớtlsni nóouvzi, làtsrgm ngưiiizejxxi quálesb kiêxowpu ngạvfoto, nhấofiwt đbomljpydnh sẽklgh bịjpyd ngưiiizejxxi chêxowpiiizejxxi.

Vừimvaa trởdryb vềcobx đbomlvfoti việeugtn, Tiểeugtu Đqdmnao than thởdryb mộndlvt câcrjmu, “Vìouvz sao chàtsrgng lạvfoti làtsrgm cho Phong Vôkquk Ưsfiau tứcobxc giậbftun nhưiiiz vậbftuy?”

“Ngưiiizejxxi hạvfot đbomlndlvc chílnwanh làtsrgtsrgng ta.” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm cưiiizejxxi, “Nếejxxu ta khôkqukng bứcobxc nàtsrgng ta nóouvzng nảvymoy, nàtsrgng ta còkkjan cóouvz thểeugthwczng álesbm chiêxowpu hạvfoti nàtsrgng.”

“Nàtsrgng ta khôkqukng tứcobxc giậbftun thìouvz đbomlãjpyd muốvqiyn đbomlndlvc chếejxxt ta, nếejxxu lạvfoti nóouvzng nảvymoy chẳnejvng phảvymoi làtsrg muốvqiyn đbomlem ta ngũcrjmjpyd phanh thâcrjmy sao?” Tiểeugtu Đqdmnao cưiiizejxxi khổyerg.

“Nàtsrgng ta khôkqukng cóouvzdoku hộndlvi đbomlâcrjmu.” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm đbomlcobxng lạvfoti, kérxvho Tiểeugtu Đqdmnao qua, “Ngàtsrgy mai ta tìouvzm ra khốvqiyi Long Cốvqiyt thứcobxyergm sẽklgh giảvymoi quyếejxxt xong chuyệeugtn nàtsrgy.”

“Nhanh vậbftuy sao. . . . .”

“Cálesbi gìouvzcrjmng khôkqukng quan trọairqng.” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm khẽklgh thởdrybtsrgi, chọairqt chọairqt Tiểeugtu Đqdmnao, “Vạvfotn nhấofiwt xảvymoy ra chuyệeugtn gìouvz, chếejxxt sớtlsnm, ta cũcrjmng khôkqukng tiếejxxc nuốvqiyi.”

“Chàtsrgng ílnwat nóouvzi bậbftuy đbomli, nưiiizơdokung ta nóouvzi chàtsrgng trálesbn rộndlvng, nhấofiwt đbomljpydnh sẽklgh gặwupzp dữwupzouvza làtsrgnh.” Tiểeugtu Đqdmnao bấofiwt mãjpydn.

“Nếejxxu nhạvfotc mẫouvzu đbomlãjpydouvzi nhưiiiz vậbftuy, ta đbomlâcrjmy lạvfoti càtsrgng khôkqukng sợhwcz.” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm cưiiizejxxi.

Tiểeugtu Đqdmnao nhìouvzn mộndlvt cálesbi hắgjwcn, lúkiuec nàtsrgy Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm đbomlãjpyd trởdryb lạvfoti làtsrg Tiếejxxt Nhịjpyd trưiiiztlsnc kia . . . . . .

Tiểeugtu Đqdmnao bỗqqvbng nhiêxowpn nghĩvfot —— Cóouvz lẽklgh, khôkqukng phảvymoi bảvymon thâcrjmn khôkqukng hiểeugtu rõdbkl hắgjwcn, màtsrgtsrg Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm chỉkquk đbomlem mặwupzt tốvqiyt nàtsrgy cho ngưiiizejxxi mìouvznh yêxowpu mếejxxn xem. . . . . .

Vừimvaa nghĩvfot đbomlếejxxn hai từimva “yêxowpu mếejxxn”, Tiểeugtu Đqdmnao lậbftup tứcobxc đbomlqigo mặwupzt.

“Lầrxvhn nàtsrgy khôkqukng đbomlálesb ta àtsrg?” Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm trálesbi lạvfoti cóouvz chúkiuet kinh hỉkquk, “Ta gọairqi làtsrg nhạvfotc mẫouvzu khôkqukng cóouvz việeugtc gìouvz sao?”

“Mặwupzt dàtsrgy.” Tiểeugtu Đqdmnao bĩvfotu môkquki, vưiiizơdokun tay vẫouvzy, “Nếejxxu sálesbng mai hàtsrgnh đbomlndlvng, đbomlêxowpm nay đbomli ngủjfuf sớtlsnm đbomli!”

“Cùhwczng nhau?”

“Nằmadjm mơdoku!”

“Đqdmnúkiueng rồtkhei.”

“Còkkjan chuyệeugtn gìouvz nữwupza?”

“Vừimvaa rồtkhei nhữwupzng gìouvz ta nóouvzi, đbomlcobxu làtsrg sựcicd thậbftut.”

Tiểeugtu Đqdmnao hơdokui hơdokui ngẩdoyon ngưiiizejxxi, lậbftup tứcobxc hừimva hừimva hai tiếejxxng, bĩvfotu môkquki, khóouvze miệeugtng bấofiwt giálesbc cong lêxowpn, Tiếejxxt Bắgjwcc Phàtsrgm ngay lúkiuec nàtsrgng đbomlang bĩvfotu môkquki, vộndlvi vàtsrgng đbomli tớtlsni thơdokum mộndlvt cálesbi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.