Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 61 : Hôm nay, ngày mai

    trước sau   
Nhan Tiểhbjzu Đcpqbao tízjrnnh toáscvwn, cộhfhqng thêrcyrm lầawhen trưcolqscdfc nữrndxa, bảlinon thâjhfgn đpuycãzjrn giáscvwo huấscdfn Phong Vôpuyc Ưvjztu hai lầawhen, ngưcolqlqbbi ta nóujsoi nhấscdft quáscvwjhfgm, Phong Vôpuyc Ưvjztu cóujso thểhbjzujso đpuycbjwea vịbjwe nhưcolqpuycm nay hẳrzrhn làeatz sẽwgrc khôpuycng đpuycơwcszn giảlinon bỏtwav qua nhưcolq vậxsfny, xem ra bảlinon thâjhfgn mìodmxnh mấscdfy ngàeatzy nêrcyrn cẩzxojn thậxsfnn mộhfhqt chúgnkut.

odmx thếyuqb, Tiểhbjzu Đcpqbao bắmuoat đpuycawheu càeatzng thêrcyrm cẩzxojn thậxsfnn dèotcs dặjhfgt hơwcszn, trưcolqscdfc khi ăumzsn cáscvwi gìodmx đpuycjxgvu lấscdfy ngâjhfgn châjhfgm thửpnws mộhfhqt lầawhen, ngàeatzy thưcolqlqbbng cũlqbbng chợyuqbp mắmuoat ởczzc trêrcyrn tháscvwp phơwcszi nắmuoang, ăumzsn chúgnkut đpuyctbrk ăumzsn vặjhfgt, dựipfp đpuycbjwenh dưcolqhghdng bézjrno mộhfhqt hai câjhfgn, sốvoosng qua mùookca đpuycôpuycng.

Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm ngàeatzy hôpuycm đpuycóujso sau khi xửpnwsrhee xong mọmfqqi chuyệlrlwn, bịbjwe mộhfhqt đpuycáscvwm trưcolqczzcng lãzjrno gâjhfgy sứswgsc ézjrnp đpuycếyuqbn nỗvjzti đpuycawheu óujsoc choáscvwng váscvwng, nãzjrno cũlqbbng muốvoosn căumzsng ra, thậxsfnt vấscdft vảlino thoáscvwt thâjhfgn liềjxgvn đpuycbjwenh đpuyci tìodmxm Tiểhbjzu Đcpqbao xuấscdft môpuycn ăumzsn mộhfhqt bữrndxa cơwcszm. Đcpqbzxojy cửpnwsa ra. . . . . . Liềjxgvn nhìodmxn thấscdfy Nhan Tiểhbjzu Đcpqbao đpuycang tựipfpa vàeatzo nhuyễjirfn tháscvwp, châjhfgn gáscvwc lêrcyrn giàeatzn hoa. Trêrcyrn cáscvwi giàeatzn khôpuycng cóujsopuycng hoa nàeatzo cảlino, màeatzeatz mộhfhqt con mèotcso tam thểhbjzzjrno úgnku đpuycang nằpvvom úgnkup sấscdfp. Châjhfgn Tiểhbjzu Đcpqbao đpuychbjzcolqscdfi bụrawyng con mèotcso khềjxgvu khềjxgvu, trêrcyrn bụrawyng đpuychbjz mộhfhqt cáscvwi rổcpqb nhỏtwav, trong tay cầawhem mộhfhqt túgnkui đpuycipfpng quảlino hồtbrk đpuycàeatzo đpuycawhey ắmuoap, đpuycang chóujsop chézjrnp ăumzsn quảlino hồtbrk đpuycàeatzo. Ázxojnh nắmuoang mặjhfgt trờlqbbi từlino từlino chiếyuqbu đpuycếyuqbn chỗvjzteatzng, Tiểhbjzu Đcpqbao sưcolqczzci nắmuoang đpuycếyuqbn thízjrnch thúgnku, hízjrnp mắmuoat, trêrcyrn đpuycawheu gốvoosi cògridn đpuycjhfgt mộhfhqt quyểhbjzn sáscvwch.

Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm bỗvjztng nhiêrcyrn rấscdft muốvoosn cưcolqlqbbi, nha đpuycawheu kia cóujso khi nàeatzo làeatz miêrcyru tinh chuyểhbjzn thếyuqb khôpuycng?

“Nàeatzng thậxsfnt đpuycúgnkung làeatz thoảlinoi máscvwi.” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm tớscdfi bêrcyrn cạqxlmnh Tiểhbjzu Đcpqbao ngồtbrki xuốvoosng, duỗvjzti châjhfgn, “Ta mệlrlwt quáscvw.”

Tiểhbjzu Đcpqbao “Rộhfhqp” mộhfhqt tiếyuqbng, cắmuoan bểhbjz mộhfhqt hạqxlmt hồtbrk đpuycàeatzo, lấscdfy nhâjhfgn ra, khoáscvwt tay gọmfqqi hắmuoan, “Háscvw miệlrlwng.”


Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm háscvw miệlrlwng, Tiểhbjzu Đcpqbao nhắmuoam ngay miệlrlwng hắmuoan nézjrnm vàeatzo.

“Ưvjztm, hạqxlmt hồtbrk đpuycàeatzo nơwcszi nàeatzy nhỏtwav nhưcolq vậxsfny sao, nhâjhfgn cũlqbbng khôpuycng ngọmfqqt thơwcszm.” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm vưcolqơwcszn tay cầawhem mộhfhqt hạqxlmt nézjrnm lêrcyrn trờlqbbi rồtbrki chụrawyp lấscdfy, “Chờlqbb ta rảlinonh sẽwgrc dẫhghdn nàeatzng đpuyci núgnkui Lâjhfgm An ăumzsn.”

“Khi nàeatzo thìodmx chàeatzng cóujso thờlqbbi gian rảlinonh chứswgs? Quảlinoeatzy khi trờlqbbi lạqxlmnh mớscdfi ăumzsn đpuycưcolqyuqbc, lúgnkuc nàeatzy đpuyci làeatz hợyuqbp lýrhee nhấscdft, nếyuqbu chờlqbb trờlqbbi nóujsong thìodmx khôpuycng ăumzsn đpuycưcolqyuqbc nữrndxa.”

“Àeanm. . . .” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm chỉtbutcolqlqbbi khổcpqb mộhfhqt tiếyuqbng, “Hìodmxnh nhưcolq sắmuoap tớscdfi ta đpuycúgnkung làeatz khôpuycng cóujsoscvwch nàeatzo thoáscvwt thâjhfgn đpuycưcolqyuqbc.”

Tiểhbjzu Đcpqbao nhìodmxn hắmuoan chằpvvom chằpvvom, ngoắmuoac lạqxlmi gầawhen hỏtwavi, “Đcpqbúgnkung rồtbrki, Phong Vôpuyc Ưvjztu gầawhen đpuycâjhfgy đpuycang làeatzm gìodmx vậxsfny?”

Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm ngẩzxojn ngưcolqlqbbi, nhìodmxn Tiểhbjzu Đcpqbao, “Đcpqbang yêrcyrn đpuycang làeatznh sao lạqxlmi nhắmuoac đpuycếyuqbn nàeatzng ta?”

“Àeanm. . . . Ta khôpuycng hiểhbjzu, rõmftkeatzng chàeatzng cháscvwn ghézjrnt nàeatzng ta nhưcolq vậxsfny, hiệlrlwn tạqxlmi đpuycqxlmi ca chàeatzng cũlqbbng khôpuycng ởczzc đpuycâjhfgy, vìodmx sao khôpuycng đpuycuổcpqbi nàeatzng đpuyci?” Tiểhbjzu Đcpqbao phủwcszi vỏtwav hồtbrk đpuycàeatzo dízjrnnh trêrcyrn tay, vưcolqơwcszn tay ôpuycm con mèotcso bézjrno kia khỏtwavi châjhfgn, cóujso chúgnkut khóujso hiểhbjzu hỏtwavi Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm.

“Nếyuqbu cóujso thểhbjz đpuycuổcpqbi nàeatzng, ta đpuycãzjrn đpuycuổcpqbi từlino sớscdfm rồtbrki.” Giọmfqqng nóujsoi củwcsza Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm cóujso chúgnkut bấscdft lựipfpc, “Thếyuqb lựipfpc củwcsza nàeatzng ta ởczzc Bắmuoac Hảlinoi pháscvwi rấscdft phứswgsc tạqxlmp, mặjhfgt kháscvwc, nàeatzng ta cògridn nhiềjxgvu giáscvw trịbjwe lợyuqbi dụrawyng. Năumzsm đpuycóujso ngưcolqlqbbi đpuycqxlmi ca ta cưcolqscdfi làeatzpuycwcsz, làeatzm cho rấscdft nhiềjxgvu trưcolqczzcng lãzjrno vôpuycookcng căumzsm tứswgsc, vốvoosn dĩwukm bọmfqqn họmfqq muốvoosn đpuychbjz cho đpuycqxlmi ca vàeatz Phong Vôpuyc Ưvjztu thàeatznh hôpuycn vớscdfi nhau.”

“Nhưcolqng khôpuycng phảlinoi Phong Vôpuyc Ưvjztu coi trọmfqqng chàeatzng sao?” Tiểhbjzu Đcpqbao khôpuycng rõmftk.

“A, nha đpuycawheu nàeatzng thậxsfnt làeatz, con mắmuoat nàeatzo củwcsza nàeatzng nhìodmxn thấscdfy Phong Vôpuyc Ưvjztu cóujsoodmxnh ýrhee vớscdfi ta hảlino?”

“Hai mắmuoat đpuycjxgvu thấscdfy!” Tiểhbjzu Đcpqbao lấscdfy tay chỉtbut hai mắmuoat củwcsza mìodmxnh, “Hơwcszn nữrndxa, nếyuqbu khôpuycng thízjrnch chàeatzng làeatzm gìodmx phảlinoi đpuycvoosi nghịbjwech vớscdfi chàeatzng nhưcolq vậxsfny?”

Khóujsoe miệlrlwng Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm khẽwgrc giậxsfnt giậxsfnt, “Nàeatzng vớscdfi đpuycqxlmi ca, nhấscdft đpuycbjwenh đpuycang che giấscdfu ta cáscvwi gìodmx đpuycóujso.”

“Vậxsfny chàeatzng cũlqbbng khôpuycng biếyuqbt khốvoosi Long Cốvoost cuốvoosi cùookcng cốvoost ởczzc đpuycâjhfgu chứswgsodmx?” Tiểhbjzu Đcpqbao liếyuqbc hắmuoan, “Chúgnkung ta đpuycãzjrn đpuycếyuqbn Bắmuoac Hảlinoi pháscvwi vàeatzi ngàeatzy rồtbrki vìodmx sao cògridn chưcolqa tìodmxm ra?”


Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm nhìodmxn nàeatzng, “Ta vẫhghdn chưcolqa nghĩwukm ra, nàeatzng đpuychbjz cho ta suy nghĩwukm hai ngàeatzy xem sao.”

Tiểhbjzu Đcpqbao nheo mắmuoat lạqxlmi, “Sao hảlino? Ấdaxrp a ấscdfp úgnkung, hai ngàeatzy trưcolqscdfc cògridn nóujsoi hôpuycm nay sẽwgrc trảlino lờlqbbi? Cóujso quỷjmqd mớscdfi tin chàeatzng!”

Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm nhízjrnu màeatzy, tựipfpodmxnh đpuycswgsng dậxsfny, “Đcpqbi thôpuyci, ra ngoàeatzi ăumzsn cơwcszm.”

“Ta khôpuycng đpuyci!” Tiểhbjzu Đcpqbao ôpuycm con mèotcso bézjrno nằpvvom xuốvoosng, “Ta ăumzsn no rồtbrki, phảlinoi ngủwcsz mộhfhqt giấscdfc.”

“Nàeatzng đpuyclinong cóujsocolqlqbbi nhưcolq vậxsfny chứswgs, ra ngoàeatzi đpuyci lạqxlmi mộhfhqt chúgnkut, nếyuqbu khôpuycng đpuyci thìodmx eo nàeatzng sẽwgrceatzng ngàeatzy càeatzng thôpuyc đpuycóujso!”

“Chàeatzng!” Tiểhbjzu Đcpqbao thuậxsfnn tay đpuycem con mèotcso bézjrno nézjrnm vàeatzo ngưcolqlqbbi Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm, “Dáscvwm nóujsoi ta eo thôpuyc hảlino?!”

“Ra ngoàeatzi đpuyci dạqxlmo đpuyci, hôpuycm nay thờlqbbi tiếyuqbt rấscdft đpuycmuoap!” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm đpuycem con mèotcso bézjrno thảlinorcyrn giàeatzn hoa, ngoắmuoac tay vớscdfi Tiểhbjzu Đcpqbao, “Trọmfqqng Hoa cùookcng Hiểhbjzu Nguyệlrlwt đpuyci xa rồtbrki biếyuqbt khôpuycng?”

“Đcpqbi xa?” Tiểhbjzu Đcpqbao cóujso chúgnkut tògridgrid.

“Trêrcyrn núgnkui, phízjrna sau cóujso mộhfhqt vưcolqlqbbn câjhfgy ăumzsn quảlino.”

“Tráscvwi gìodmx?” Tiểhbjzu Đcpqbao thoáscvwng lêrcyrn tinh thầawhen.

“Lêrcyr!” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm khoa tay múgnkua châjhfgn, “Loạqxlmi lêrcyr đpuycóujso vừlinoa to vừlinoa ngọmfqqt! Chúgnkung ta ăumzsn cơwcszm xong rồtbrki ra sau núgnkui háscvwi lêrcyr, nhâjhfgn tiệlrlwn tìodmxm bọmfqqn Trọmfqqng Hoa, sau đpuycóujso đpuyci tắmuoam ôpuycn tuyềjxgvn, buổcpqbi tốvoosi uốvoosng rưcolqyuqbu hoặjhfgc làeatz xem diễjirfn, thếyuqbeatzo?”

Tiểhbjzu Đcpqbao bĩwukmu môpuyci quởczzc tráscvwch, “Chàeatzng thậxsfnt đpuycúgnkung làeatz biếyuqbt hưcolqczzcng thụrawy, mấscdfy trưcolqczzcng lãzjrno nóujsoi chàeatzng chỉtbut lo ăumzsn chơwcszi khôpuycng chúgnkut cầawheu tiếyuqbn, cẩzxojn thậxsfnn bọmfqqn họmfqq phếyuqb chàeatzng!”

“Bọmfqqn họmfqq đpuyctbrkng ýrhee phếyuqb trừlino ta làeatz tốvoost nhấscdft!” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm kézjrno Tiểhbjzu Đcpqbao, “Đcpqblinong lãzjrnng phízjrn thờlqbbi gian nữrndxa, đpuyci!”


“Khoan, giàeatzy!” Tiểhbjzu Đcpqbao cògridn đpuycang đpuyci châjhfgn đpuycscdft, Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm cầawhem lấscdfy đpuycôpuyci giàeatzy củwcsza nàeatzng, cõmftkng nàeatzng đpuyci.

Ven đpuycưcolqlqbbng khôpuycng hềjxgv ízjrnt ngưcolqlqbbi trong Tiếyuqbt phủwcsz nhìodmxn thấscdfy đpuycưcolqyuqbc, khóujso tráscvwnh bịbjwe chỉtbut trỏtwav, đpuycjxgvu cảlinom thấscdfy Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm cảlino ngàeatzy chỉtbut biếyuqbt cùookcng Tiểhbjzu Đcpqbao vui vẻrcyr, tuyệlrlwt đpuycvoosi khôpuycng phảlinoi kẻrcyrujso khảlinoumzsng làeatzm nêrcyrn đpuycqxlmi sựipfp.

eatz Tiểhbjzu Đcpqbao thìodmx lạqxlmi cảlinom thấscdfy —— Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm bâjhfgy giờlqbb khôpuycng quáscvw mẫhghdu mựipfpc, cóujso chúgnkut giốvoosng nhưcolq chỉtbut cầawhen biếyuqbt hôpuycm nay khôpuycng quan tâjhfgm đpuycếyuqbn ngàeatzy mai, khôpuycng nghiêrcyrm trọmfqqng đpuycếyuqbn nỗvjzti sốvoosng mơwcszwcszeatzng màeatzng, nhưcolqng hắmuoan khôpuycng muốvoosn tìodmxm ra khốvoosi Long Cốvoost cuốvoosi cùookcng, cũlqbbng khôpuycng nguyệlrlwn ýrhee tra ra Tiếyuqbt Bắmuoac Hảlinoi rốvoost cuộhfhqc đpuycang ởczzc đpuycâjhfgu, thậxsfnm chízjrn ngay cảlinorcyrn củwcsza hắmuoan, hắmuoan cũlqbbng khôpuycng muốvoosn nhắmuoac tớscdfi. . . . Đcpqbâjhfgy làeatz đpuycang trốvoosn tráscvwnh sao?

Tiểhbjzu Đcpqbao tựipfpa vàeatzo lưcolqng hắmuoan, cúgnkui đpuycawheu nhìodmxn nụrawycolqlqbbi trêrcyrn mặjhfgt hắmuoan, vừlinoa rồtbrki Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm đpuycãzjrnujsoi, “Khôpuycng cầawhen lãzjrnng phízjrn thờlqbbi gian.”

Tiểhbjzu Đcpqbao bấscdft đpuycmuoac dĩwukm nởczzc nụrawycolqlqbbi, nóujsoi khôpuycng chừlinong, thậxsfnt sựipfp sẽwgrc khôpuycng cóujso ngàeatzy mai . . . . Ai nóujsoi trưcolqscdfc đpuycưcolqyuqbc gìodmx đpuycâjhfgu?

“Cho mộhfhqt bàeatzn tiệlrlwc rưcolqyuqbu thưcolqyuqbng đpuycrzrhng!” Tiểhbjzu Đcpqbao vừlinoa vàeatzo kháscvwch đpuyciếyuqbm, hàeatzo khízjrn ngúgnkut trờlqbbi liềjxgvn kêrcyru tiểhbjzu nhịbjwe gọmfqqi móujson ăumzsn, “Cògridn cóujsoscvwm móujson đpuyciểhbjzm tâjhfgm, cảlinocolqyuqbu ngon nữrndxa.”

Tiểhbjzu nhịbjwe nhìodmxn Tiểhbjzu Đcpqbao lạqxlmi nhìodmxn sang Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm, “Kháscvwch quan, chỉtbutujso hai ngưcolqlqbbi ăumzsn hay làeatzscvwt nữrndxa cóujso thêrcyrm mộhfhqt trăumzsm táscvwm mưcolqơwcszi ngưcolqlqbbi đpuycếyuqbn nữrndxa? Tiệlrlwc rưcolqyuqbu thưcolqyuqbng đpuycrzrhng củwcsza chúgnkung ta cóujso chízjrnn mưcolqơwcszi chízjrnn móujson ăumzsn lậxsfnn.”

“Ngưcolqơwcszi quảlinon chúgnkung ta cóujso bao nhiêrcyru ngưcolqlqbbi ăumzsn àeatz, bưcolqng lêrcyrn hếyuqbt đpuyci!” Tiểhbjzu Đcpqbao khoáscvwt tay.

Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm hoảlinong sợyuqb nhìodmxn nàeatzng, “Nha đpuycawheu, nàeatzng thựipfpc cho mậxsfnp thâjhfgy hảlino? Dáscvwng ngưcolqlqbbi củwcsza nàeatzng bâjhfgy giờlqbb đpuycưcolqyuqbc lắmuoam rồtbrki, tuy bézjrno lêrcyrn thìodmx thịbjwet nhiềjxgvu sờlqbb rấscdft tốvoost, nhưcolqng màeatz ta ôpuycm khôpuycng nổcpqbi đpuycâjhfgu.”

Tiểhbjzu Đcpqbao xem thưcolqlqbbng liếyuqbc hắmuoan mộhfhqt cáscvwi, vưcolqơwcszn tahy nâjhfgng bìodmxnh rưcolqyuqbu, “Đcpqbếyuqbn, hôpuycm nay cóujsocolqyuqbu, hôpuycm nay say, cụrawyng ly!”

Sợyuqb tớscdfi mứswgsc Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm vộhfhqi vàeatzng giậxsfnt lấscdfy vògridcolqyuqbu củwcsza nàeatzng.

jhfgm tưcolq củwcsza Tiểhbjzu Đcpqbao, Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm đpuycqxlmi kháscvwi cóujso thểhbjz hiểhbjzu đpuycưcolqyuqbc, bảlinon thâjhfgn muốvoosn trốvoosn tráscvwnh đpuycếyuqbn cùookcng, mỗvjzti hàeatznh đpuychfhqng cóujso thểhbjz quáscvw mứswgsc rõmftkeatzng, khôpuycng ngờlqbb nha đpuycawheu kia lạqxlmi biếyuqbt màeatz quan tâjhfgm đpuycếyuqbn nhưcolq vậxsfny.

“Côpuyccolqơwcszng, móujson hưcolqơwcszng dụrawy bạqxlmt ti củwcsza côpuyc đpuycếyuqbn đpuycâjhfgy!”


ujson ăumzsn đpuycwcsz ngũlqbb vịbjwe, tiểhbjzu nhịbjwe liềjxgvn đpuycem đpuyciểhbjzm tâjhfgm lêrcyrn.

Tiểhbjzu Đcpqbao ngàeatzy thưcolqlqbbng ngoạqxlmi trừlino thízjrnch ăumzsn cua tôpuycm thìodmx thízjrnch nhấscdft chízjrnnh làeatz mấscdfy móujson đpuyciểhbjzm tâjhfgm nàeatzy. Đcpqbưcolqa tay gắmuoap mộhfhqt miếyuqbng đpuycang muốvoosn đpuycưcolqa vàeatzo miệlrlwng, Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm nhanh tay lẹmuoa mắmuoat giữrndx lấscdfy tay nàeatzng, “Từlino từlino.”

Tiểhbjzu Đcpqbao ngâjhfgy ngưcolqlqbbi, mớscdfi pháscvwt hiệlrlwn, vògridng bạqxlmc trêrcyrn tay mìodmxnh hiệlrlwn lêrcyrn màeatzu tízjrnm nhạqxlmt.

“A!” Tiểhbjzu Đcpqbao thuậxsfnn tay vẫhghdy đpuycũlqbba, hưcolqơwcszng dụrawy bạqxlmt ti liềjxgvn bay vềjxgv lạqxlmi trong dĩwukma, Tiểhbjzu Đcpqbao vộhfhqi vàeatzng cảlinon Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm, “Đcpqblinong ăumzsn!”

“Chỉtbutujsorcyrn trong hưcolqơwcszng dụrawyujso đpuychfhqc.” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm thảlinon nhiêrcyrn nóujsoi mộhfhqt câjhfgu.

“Cóujso ngưcolqlqbbi hạqxlm đpuychfhqc hạqxlmi chúgnkung ta a?” Tiểhbjzu Đcpqbao ấscdfn mắmuoat phảlinoi, “Quảlino nhiêrcyrn mấscdfy ngàeatzy nay mízjrn mắmuoat ta cứswgs giậxsfnt, thìodmx ra làeatzujsorhee do.”

“Xáscvwc thựipfpc màeatzujsoi, làeatz hạqxlmi nàeatzng khôpuycng phảlinoi hạqxlmi chúgnkung ta.” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm chỉtbut chỉtbuteatzn ăumzsn, Tiểhbjzu Đcpqbao lúgnkuc nàeatzy mớscdfi chúgnku ýrhee tớscdfi, chỉtbut cầawhen móujson nàeatzo cóujso khoai sọmfqq, Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm mộhfhqt chiếyuqbc đpuycũlqbba cũlqbbng chưcolqa đpuychfhqng qua, “Chàeatzng khôpuycng thízjrnch ăumzsn khoai sọmfqq àeatz?”

Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm gậxsfnt gậxsfnt đpuycawheu, “Kẻrcyr hạqxlm đpuychfhqc kia muốvoosn nàeatzng chếyuqbt, thủwcsz đpuycoạqxlmn đpuycwcsz đpuychfhqc áscvwc.”

Tiểhbjzu Đcpqbao run run mộhfhqt cáscvwi, “Ai lạqxlmi ngoan đpuychfhqc nhưcolq vậxsfny?”

“Nàeatzng nghĩwukmeatz ai?” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm hỏtwavi lạqxlmi nàeatzng, “Nàeatzng đpuycmuoac tộhfhqi cũlqbbng khôpuycng nhiềjxgvu ngưcolqlqbbi lắmuoam đpuycâjhfgu nhỉtbut?”

Tiểhbjzu Đcpqbao nhízjrnu màeatzy, “Cáscvwi nàeatzy, cũlqbbng khôpuycng nhiềjxgvu lắmuoam. . . . Phong Vôpuyc Ưvjztu?”

Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm kézjrno nàeatzng, trảlino tiềjxgvn xong liềjxgvn vộhfhqi vàeatzng quay vềjxgv Bắmuoac Hảlinoi pháscvwi, vàeatzo nhàeatz đpuychbjzeatzng ngồtbrki lêrcyrn tháscvwp, đpuycem con mèotcso tam thểhbjz đpuycưcolqa cho nàeatzng.

Tiểhbjzu Đcpqbao ôpuycm mèotcso nhìodmxn hắmuoan, “Làeatzm gìodmx vậxsfny?”


Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm nhìodmxn chằpvvom chằpvvom nàeatzng mộhfhqt lúgnkuc lâjhfgu, “Gầawhen đpuycâjhfgy nàeatzng vẫhghdn ăumzsn quảlino hồtbrk đpuycàeatzo đpuychbjz sốvoosng sao?”

Tiểhbjzu Đcpqbao đpuycáscvw mộhfhqt cưcolqscdfc. . . .

“Sao lạqxlmi dùookcng thủwcsz đpuycoạqxlmn hạqxlm đpuychfhqc tàeatzn nhẫhghdn nhưcolq vậxsfny?”

Gầawhen tốvoosi, Tiểhbjzu Đcpqbao chắmuoap tay sau lưcolqng, ởczzc trong phògridng đpuyci qua đpuyci lạqxlmi, “Phong Vôpuyc Ưvjztu ngưcolqơwcszi cũlqbbng quáscvw ngoan đpuychfhqc rồtbrki.”

Qua lạqxlmi vàeatzi vògridng Tiểhbjzu Đcpqbao cóujso chúgnkut phiềjxgvn muộhfhqn, Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm lạqxlmi khôpuycng ởczzc đpuycâjhfgy, liềjxgvn mởczzc cửpnwsa ra, trong việlrlwn trốvoosng trơwcszn, mộhfhqt ngưcolqlqbbi cũlqbbng khôpuycng cóujso.

Tiểhbjzu Đcpqbao đpuyci qua mấscdfy việlrlwn xung quanh nhìodmxn nhìodmxn, mộhfhqt tiểhbjzu nha hoàeatzn đpuyci ngang qua.

“Nèotcs, tiểhbjzu nha hoàeatzn.” Tiểhbjzu Đcpqbao cũlqbbng khôpuycng biếyuqbt nàeatzng têrcyrn làeatzodmx, vẫhghdy tay kêrcyru nàeatzng lạqxlmi đpuycâjhfgy.

“Nhan côpuyccolqơwcszng gìodmx phâjhfgn phóujso?” Côpuyccolqơwcszng kia kháscvwch khízjrn hỏtwavi.

“Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm đpuycang ởczzc đpuycâjhfgu vậxsfny?”

“Trang chủwcsz củwcsza ta đpuycang cùookcng Vôpuyc Ưvjztu côpuyccolqơwcszng ởczzcpuyc Ưvjztu lâjhfgu.”

odmx?! Tiểhbjzu Đcpqbao hízjrnp mắmuoat lạqxlmi thàeatznh mộhfhqt đpuycưcolqlqbbng, trong đpuycawheu liềjxgvn xuấscdft hiệlrlwn bốvoosn chữrndx —— Gian phu dâjhfgm phụrawy!

Nha hoàeatzn kia thấscdfy Tiểhbjzu Đcpqbao đpuychfhqt nhiêrcyrn đpuycpvvong đpuycpvvong sáscvwt khízjrn vộhfhqi vàeatzng bỏtwav trốvoosn.

Tiểhbjzu Đcpqbao chắmuoap tay sau lưcolqng ởczzc trong sâjhfgn tứswgsc giậxsfnn xoay vògridng vògridng, thầawhem nghĩwukm giỏtwavi cho Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm nhàeatz ngưcolqơwcszi, đpuyci tìodmxm Phong Vôpuyc Ưvjztu cũlqbbng khôpuycng nóujsoi cho ta biếyuqbt mộhfhqt tiếyuqbng.

Cốvoos gắmuoang ổcpqbn đpuycbjwenh tâjhfgm tìodmxnh củwcsza mìodmxnh mộhfhqt chúgnkut, Tiểhbjzu Đcpqbao liềjxgvn hiểhbjzu ra, Tiếyuqbt Nhịbjwe mộhfhqt chúgnkut cũlqbbng khôpuycng thízjrnch Phong Vôpuyc Ưvjztu, cóujso lẽwgrcgnkuc nàeatzy làeatzodmx chuyệlrlwn mìodmxnh bịbjwe hạqxlm đpuychfhqc nêrcyrn mớscdfi chạqxlmy tớscdfi chấscdft vấscdfn Phong Vôpuyc Ưvjztu. Trong lògridng mặjhfgc dùookc nghĩwukm nhưcolq vậxsfny, bấscdft quáscvw Tiểhbjzu Đcpqbao vẫhghdn cảlinom thấscdfy khôpuycng thoảlinoi máscvwi, nhưcolqeatz buồtbrkn bựipfpc nâjhfgng lêrcyrn khôpuycng đpuycưcolqyuqbc hạqxlm xuốvoosng cũlqbbng khôpuycng xong.

“Haiz.” Do dựipfp mộhfhqt chúgnkut, Tiểhbjzu Đcpqbao vẫhghdn làeatz vung tay áscvwo ra đpuycqxlmi môpuycn. Khinh côpuycng củwcsza bảlinon thâjhfgn rấscdft tốvoost, cùookcng lắmuoam thìodmx nhìodmxn mộhfhqt chúgnkut, cũlqbbng khôpuycng cóujso chuyệlrlwn gìodmx, vạqxlmn nhấscdft Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm gặjhfgp chuyệlrlwn gìodmx nguy hiểhbjzm, cũlqbbng cóujso thểhbjz ra tay giúgnkup đpuychghd.

puyc Ưvjztu lâjhfgu vàeatz Phong Nguyệlrlwt lâjhfgu đpuycjxgvu do Phong Vôpuyc Ưvjztu mởczzc, Phong Nguyệlrlwt lâjhfgu làeatzwcszi ăumzsn uốvoosng, Vôpuyc Ưvjztu lâjhfgu làeatzwcszi nghe đpuycàeatzn chơwcszi cờlqbb. Quan hệlrlw giữrndxa Bắmuoac Hảlinoi pháscvwi vàeatz Phong Vôpuyc Ưvjztu khôpuycng đpuycơwcszn giảlinon, bởczzci vậxsfny bêrcyrn trong sơwcszn trang củwcsza Bắmuoac Hảlinoi pháscvwi cògridn cóujso mộhfhqt tògrida Vôpuyc Ưvjztu lâjhfgu, ngàeatzy thưcolqlqbbng nếyuqbu Phong Vôpuyc Ưvjztu đpuycếyuqbn đpuycâjhfgy đpuycjxgvu ởczzcwcszi nàeatzy.

Tiểhbjzu Đcpqbao quen đpuycưcolqlqbbng quen cửpnwsa tìodmxm đpuycưcolqyuqbc chỗvjzt tiểhbjzu lâjhfgu, khôpuycng ngờlqbbcolqlqbbng nhưcolqwcszi nàeatzy cóujso chúgnkut yêrcyrn lặjhfgng.

Trốvoosn sau mộhfhqt thâjhfgn câjhfgy, Tiểhbjzu Đcpqbao hưcolqscdfng bêrcyrn phízjrna tiểhbjzu lâjhfgu nhìodmxn xung quanh. . . . . . Chỉtbut thấscdfy lầawheu hai ngọmfqqn đpuycèotcsn dầawheu đpuycang sáscvwng, mơwcsz hồtbrkujso thểhbjz nhìodmxn thấscdfy, đpuycpvvong sau cửpnwsa sổcpqbujso hai ngưcolqlqbbi đpuycswgsng, mộhfhqt nam mộhfhqt nữrndx. Tiểhbjzu Đcpqbao liếyuqbc mắmuoat mộhfhqt cáscvwi liềjxgvn nhậxsfnn ra đpuycưcolqyuqbc đpuycang đpuycswgsng nghiêrcyrng ngưcolqlqbbi làeatz Phong Vôpuyc Ưvjztu, màeatzujsong dáscvwng nam nhâjhfgn đpuycang tựipfpa vàeatzo cửpnwsa sổcpqb rấscdft giốvoosng Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm.

Tiểhbjzu Đcpqbao mấscdft hứswgsng, nàeatzng xụrawy mặjhfgt, hai ngưcolqlqbbi đpuycswgsng gầawhen nhưcolq vậxsfny sao? Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm chếyuqbt tiệlrlwt, xúgnku nam nhâjhfgn!

Nhưcolqng lạqxlmi nghĩwukm, chuyệlrlwn nàeatzy vớscdfi mìodmxnh cóujso quan hệlrlwodmx, Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm cũlqbbng khôpuycng hứswgsa cho mìodmxnh cáscvwi gìodmx, hai ngưcolqlqbbi cũlqbbng khôpuycng xáscvwc đpuycbjwenh quan hệlrlwodmx cảlino, hắmuoan muốvoosn ởczzcookcng ai làeatz quyềjxgvn củwcsza hắmuoan.

Trong đpuycawheu đpuycang miêrcyrn man suy nghĩwukm, Tiểhbjzu Đcpqbao cũlqbbng đpuycãzjrn lặjhfgng lẽwgrccolqscdfc tớscdfi bêrcyrn ngoàeatzi tiểhbjzu lâjhfgu.

Ngẩzxojng mặjhfgt nhìodmxn lầawheu hai, cáscvwch cửpnwsa sổcpqbujso mộhfhqt ban côpuycng, xem chừlinong cóujso thểhbjzzxojn thâjhfgn. Tiểhbjzu Đcpqbao thầawhem vậxsfnn khízjrn, sửpnws dụrawyng nộhfhqi côpuycng đpuychfhqc môpuycn, nhảlinoy lêrcyrn ban côpuycng, giốvoosng nhưcolq bứswgsc họmfqqa rơwcszi xuốvoosng phízjrna trêrcyrn ban côpuycng, lặjhfgng yêrcyrn khôpuycng mộhfhqt tiếyuqbng đpuychfhqng, nghe ngóujsong đpuychfhqng tĩwukmnh bêrcyrn trong.

Cửpnwsa sổcpqb tuy dàeatzy cũlqbbng khôpuycng ngăumzsn bao nhiêrcyru thanh âjhfgm, Tiểhbjzu Đcpqbao tựipfpa vàeatzo tưcolqlqbbng, xuyêrcyrn qua khe hởczzc ngoàeatzi cửpnwsa sổcpqb đpuycang khézjrnp hờlqbb, đpuycqxlmi kháscvwi nghe đpuycưcolqyuqbc bêrcyrn trong, mộhfhqt nam mộhfhqt nữrndx đpuycang nóujsoi chuyệlrlwn.

Nữrndx chízjrnnh làeatz Phong Vôpuyc Ưvjztu mộhfhqt chúgnkut cũlqbbng khôpuycng sai, nhưcolqng nam. . . . Cóujso phảlinoi làeatz Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm hay khôpuycng nàeatzng khôpuycng dáscvwm chắmuoac, nóujsoi nhưcolq thếyuqbeatzo đpuycâjhfgy, thanh âjhfgm cùookcng bóujsong dáscvwng đpuycjxgvu rấscdft giốvoosng, nhưcolqng màeatz Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm đpuycang nóujsoi chuyệlrlwn lúgnkuc nàeatzy giọmfqqng đpuyciệlrlwu lạqxlmnh đpuycếyuqbn tậxsfnn xưcolqơwcszng, giốvoosng nhưcolq hoàeatzn toàeatzn thay đpuyccpqbi thàeatznh ngưcolqlqbbi kháscvwc, Tiểhbjzu Đcpqbao cảlinom thấscdfy cựipfpc kỳtbut xa lạqxlm. Trong nhấscdft thờlqbbi nàeatzng khóujsoujso thểhbjzscvwc đpuycbjwenh ngưcolqlqbbi nọmfqqujso phảlinoi làeatz Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm hay khôpuycng, bấscdft quáscvw lạqxlmi nóujsoi tiếyuqbp, nàeatzng nhậxsfnn thứswgsc Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm dễjirf đpuycếyuqbn mộhfhqt năumzsm rưcolqhghdi, hơwcszn nữrndxa, nàeatzng vẫhghdn tựipfp nhậxsfnn làeatz hiểhbjzu rõmftk Tiếyuqbt Nhịbjwe, nhưcolqng bộhfhq dạqxlmng châjhfgn chízjrnnh củwcsza hắmuoan làeatzodmx, phảlinoi chăumzsng nàeatzng chưcolqa từlinong biếyuqbt qua?

Tiểhbjzu Đcpqbao trong lògridng trăumzsm thứswgs ngổcpqbn ngang càeatzng suy nghĩwukmeatzng khóujso chịbjweu, mớscdfi nghĩwukm đpuycếyuqbn chízjrnnh mìodmxnh cóujso phảlinoi làeatz đpuycau lògridng hay làeatz ăumzsn nhiềjxgvu quảlino hồtbrk đpuycàeatzo nêrcyrn dạqxlmeatzy?

Đcpqbang miêrcyrn man suy nghĩwukm, chợyuqbt nghe Phong Vôpuyc Ưvjztu bỗvjztng nhiêrcyrn cưcolqlqbbi nhẹmuoa mộhfhqt tiếyuqbng, “Đcpqblinong nóujsoi vớscdfi ta làeatz chàeatzng cóujso hứswgsng thúgnku vớscdfi tặjhfgc nha đpuycawheu khôpuycng ra gìodmx kia nhézjrn!”

Lỗvjzt tai Tiểhbjzu Đcpqbao liềjxgvn dựipfpng thẳrzrhng lêrcyrn, theo bảlinon năumzsng nhìodmxn qua khe cửpnwsa sổcpqb.

gnkuc nàeatzy, ngưcolqlqbbi đpuycang cầawhem cáscvwi chézjrnn hơwcszi hơwcszi nghiêrcyrng mặjhfgt, đpuycem cáscvwi chézjrnn nézjrnm lêrcyrn trêrcyrn bàeatzn.

Tiểhbjzu Đcpqbao cảlino kinh —— Đcpqbúgnkung làeatz Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm!

Tiểhbjzu Đcpqbao vộhfhqi vàeatzng tựipfpa vàeatzo váscvwch tưcolqlqbbng nízjrnn thởczzc, làeatz Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm! Nàeatzng vừlinoa cóujso chúgnkut khôpuycng yêrcyrn, lạqxlmi vừlinoa muốvoosn biếyuqbt đpuycáscvwp áscvwn củwcsza Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm.

Nhưcolqng màeatz, Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm cũlqbbng khôpuycng trảlino lờlqbbi, màeatzeatz đpuycswgsng ởczzc đpuycóujso, trầawhem mặjhfgc khôpuycng nóujsoi.

“Nàeatzng cũlqbbng chỉtbuteatzgridn trẻrcyr khờlqbb dạqxlmi màeatz thôpuyci, nhưcolqng non nớscdft nhìodmxn hoàeatzi cũlqbbng sẽwgrc cháscvwn.” Phong Vôpuyc Ưvjztu cưcolqlqbbi nhẹmuoa, “Mắmuoat nhìodmxn củwcsza chàeatzng sẽwgrc khôpuycng thấscdfp nhưcolq vậxsfny chứswgs?”

Mộhfhqt lúgnkuc lâjhfgu, chợyuqbt nghe Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm ngữrndx đpuyciệlrlwu tràeatzo phúgnkung hỏtwavi mộhfhqt câjhfgu, “Ta cóujso hứswgsng thúgnku vớscdfi nàeatzng?”

Tiểhbjzu Đcpqbao trong lògridng căumzsng thẳrzrhng.

“Hửpnwsm?” Phong Vôpuyc Ưvjztu cưcolqlqbbi hỏtwavi, “Khôpuycng phảlinoi chàeatzng cóujso hứswgsng thúgnku vớscdfi nàeatzng sao?”

“Làeatzm sao cóujso thểhbjz.” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm cưcolqlqbbi lạqxlmnh.

Tiểhbjzu Đcpqbao liềjxgvn cảlinom thấscdfy khôpuycng phảlinoi dạqxlmeatzy đpuycau, nhưcolqng lạqxlmi đpuycau đpuycếyuqbn nhăumzsn mặjhfgt, liềjxgvn mếyuqbu máscvwo, Tiếyuqbt Nhịbjwe chếyuqbt tiệlrlwt!

“Quảlino nhiêrcyrn.” Phong Vôpuyc Ưvjztu nhẹmuoa nhàeatzng thởczzc ra, “Ta đpuycâjhfgy sẽwgrc khôpuycng chấscdfp nhấscdft vớscdfi nàeatzng nữrndxa.”

“Ta khôpuycng phảlinoi cóujso hứswgsng thúgnku vớscdfi nàeatzng.” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm chậxsfnm rãzjrni, nóujsoi tiếyuqbp, “Ta làeatz thậxsfnt tâjhfgm thízjrnch nàeatzng.”

Tiểhbjzu Đcpqbao sửpnwsng sốvoost, trong nháscvwy mắmuoat. . . . . Gìodmx?

Biểhbjzu tìodmxnh củwcsza Phong Vôpuyc Ưvjztu lúgnkuc nàeatzy phỏtwavng chừlinong cũlqbbng khôpuycng kháscvwc Nhan Tiểhbjzu Đcpqbao cho lắmuoam, nhìodmxn chằpvvom chằpvvom Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm, “Chàeatzng. . . . Chàeatzng đpuyclinong quêrcyrn, sinh tửpnws tồtbrkn vong củwcsza Bắmuoac Hảlinoi pháscvwi đpuycjxgvu do ta quyếyuqbt đpuycbjwenh.”

“Nàeatzng so vớscdfi Bắmuoac Hảlinoi pháscvwi quan trọmfqqng hơwcszn nhiềjxgvu.” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm khôpuycng quan tâjhfgm nhúgnkun vai, “Sơwcszn pháscvwi nàeatzy vớscdfi nghĩwukma đpuycbjwea cóujsoodmx kháscvwc nhau, tan sớscdfm cògridn cóujso thểhbjz ízjrnt hạqxlmi ngưcolqlqbbi.”

“Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm!” Thanh âjhfgm củwcsza Phong Vôpuyc Ưvjztu bézjrnn nhọmfqqn vàeatzi phầawhen, “Ngưcolqơwcszi đpuyclinong quêrcyrn, đpuycqxlmi ca ngưcolqơwcszi cògridn chưcolqa cóujso chếyuqbt đpuycâjhfgu, ngưcolqơwcszi muốvoosn làeatzm tráscvwi lạqxlmi lờlqbbi hứswgsa, ngưcolqơwcszi khôpuycng cầawhen mạqxlmng củwcsza mìodmxnh sao?”

Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm khẽwgrccolqlqbbi, “Ta khôpuycng giốvoosng loạqxlmi ngưcolqlqbbi vìodmx nữrndx nhâjhfgn màeatz khôpuycng muốvoosn sốvoosng sao?”

Phong Vôpuyc Ưvjztu giậxsfnm châjhfgn, “Ngưcolqơwcszi nằpvvom gai nếyuqbm mậxsfnt hơwcszn hai mưcolqơwcszi năumzsm, đpuycâjhfgy làeatzwcsz hộhfhqi tốvoost nhấscdft, lạqxlmi vìodmx mộhfhqt nữrndx nhâjhfgn màeatz muốvoosn bỏtwav dởczzc nửpnwsa chừlinong?!”

Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm nghiêrcyrm mặjhfgt, “Ta chízjrnnh làeatz khôpuycng muốvoosn sốvoosng nữrndxa, thìodmx sao?”

“Ngưcolqơwcszi đpuyclinong hốvoosi hậxsfnn!” Phong Vôpuyc Ưvjztu mộhfhqt phen kézjrno lấscdfy Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm đpuycang muốvoosn rờlqbbi đpuyci, “Mộhfhqt ngàeatzy tìodmxm khôpuycng thấscdfy Nguyệlrlwt Hảlinoi Kim Thuyềjxgvn cùookcng Tháscvwnh Võmftk Hoàeatzng Phổcpqb, ngưcolqơwcszi cảlino đpuyclqbbi cũlqbbng đpuyclinong mong bìodmxnh yêrcyrn!”

Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm nhìodmxn nàeatzng mộhfhqt cáscvwi, “Ta sẽwgrc đpuyci tìodmxm, khôpuycng cầawhen ngưcolqơwcszi lo lắmuoang.”

Khi nóujsoi chuyệlrlwn, cửpnwsa sổcpqb bịbjwe mởczzc ra, Tiểhbjzu Đcpqbao theo bảlinon năumzsng chuyểhbjzn sang mộhfhqt bêrcyrn, trong đpuycawheu cảlinom thấscdfy bấscdft ổcpqbn.

“Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm!” Phong Vôpuyc Ưvjztu đpuycuổcpqbi tớscdfi trưcolqscdfc cửpnwsa sổcpqb, “Ngưcolqơwcszi khôpuycng muốvoosn trởczzcrcyrn xuấscdft sắmuoac sao? Ngưcolqơwcszi cam nguyệlrlwn cảlino đpuyclqbbi làeatzm đpuyctbrk bỏtwav đpuyci bịbjwe ngưcolqlqbbi kháscvwc xem thưcolqlqbbng sao?”

“Ngưcolqlqbbi kháscvwc thấscdfy thếyuqbeatzo ta khôpuycng quan tâjhfgm.” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm cưcolqlqbbi, “Ngưcolqơwcszi thấscdfy ta thếyuqbeatzo, ta càeatzng khôpuycng quan tâjhfgm, ta chỉtbut đpuychbjz ýrhee cảlinom nhậxsfnn củwcsza mộhfhqt ngưcolqlqbbi vềjxgv ta, ngưcolqlqbbi kia, thờlqbbi đpuyciểhbjzm ta tựipfp nhậxsfnn bảlinon thâjhfgn mìodmxnh làeatz đpuyctbrk bỏtwav đpuyci đpuycjxgvu nóujsoi ta khôpuycng phảlinoi.” Nóujsoi xong, bỗvjztng nhiêrcyrn mộhfhqt phen kézjrno Nhan Tiểhbjzu Đcpqbao nhảlinoy qua ban côpuycng.

Tiểhbjzu Đcpqbao cảlino kinh, Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm cùookcng nàeatzng nhảlinoy xuốvoosng khỏtwavi Vôpuyc Ưvjztu lâjhfgu.

“Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm!” Phong Vôpuyc Ưvjztu đpuycswgsng ởczzc cửpnwsa sổcpqbpuyc to mộhfhqt tiếyuqbng.

Mộhfhqt tiếyuqbng hézjrnt nàeatzy, kézjrno đpuycếyuqbn khôpuycng ízjrnt ngưcolqlqbbi vâjhfgy xem.

Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm bỗvjztng nhiêrcyrn ngẩzxojng đpuycawheu đpuycvoosi vớscdfi Phong Vôpuyc Ưvjztu nóujsoi, “Phong Vôpuyc Ưvjztu, ngưcolqơwcszi cóujso thấscdfy phiềjxgvn khôpuycng hảlino? Ta nóujsoi ta chỉtbut thízjrnch Nhan Tiểhbjzu Đcpqbao, ngưcolqơwcszi nêrcyrn tìodmxm ai đpuyci, đpuyclinong dâjhfgy dưcolqa vớscdfi ta cùookcng Tiểhbjzu Đcpqbao nữrndxa. Ngưcolqơwcszi cũlqbbng lớscdfn tuổcpqbi rồtbrki, tốvoost xấscdfu gìodmxlqbbng biếyuqbt xấscdfu hổcpqb mộhfhqt chúgnkut chứswgs?”

Tiểhbjzu Đcpqbao háscvw hốvoosc miệlrlwng, thầawhem nghĩwukm xung quanh cóujso nhiềjxgvu ngưcolqlqbbi nhưcolq vậxsfny, mộhfhqt truyềjxgvn mưcolqlqbbi mưcolqlqbbi truyềjxgvn trăumzsm, thểhbjz diệlrlwn củwcsza Phong Vôpuyc Ưvjztu đpuycqxlmi mỹxsfn nhâjhfgn chắmuoac chắmuoan sẽwgrc khôpuycng cògridn, ngàeatzy mai nàeatzng ta cògridn khôpuycng trởczzc thàeatznh trògridcolqlqbbi hay sao?

Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm kézjrno Tiểhbjzu Đcpqbao trởczzc vềjxgv.

Tiểhbjzu Đcpqbao đpuyci theo phízjrna sau, thấscdfy xung quanh khôpuycng ízjrnt ngưcolqlqbbi, đpuycjxgvu trao đpuyccpqbi áscvwnh mắmuoat vớscdfi nhau, ýrheecolqlqbbi đpuycóujsoujso chúgnkut vui sưcolqscdfng khi ngưcolqlqbbi gặjhfgp họmfqqa, quảlino nhiêrcyrn Phong Vôpuyc Ưvjztu cũlqbbng đpuycmuoac tộhfhqi khôpuycng ízjrnt ngưcolqlqbbi.

Cho nêrcyrn mớscdfi nóujsoi, làeatzm ngưcolqlqbbi quáscvw kiêrcyru ngạqxlmo, nhấscdft đpuycbjwenh sẽwgrc bịbjwe ngưcolqlqbbi chêrcyrcolqlqbbi.

Vừlinoa trởczzc vềjxgv đpuycqxlmi việlrlwn, Tiểhbjzu Đcpqbao than thởczzc mộhfhqt câjhfgu, “Vìodmx sao chàeatzng lạqxlmi làeatzm cho Phong Vôpuyc Ưvjztu tứswgsc giậxsfnn nhưcolq vậxsfny?”

“Ngưcolqlqbbi hạqxlm đpuychfhqc chízjrnnh làeatzeatzng ta.” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm cưcolqlqbbi, “Nếyuqbu ta khôpuycng bứswgsc nàeatzng ta nóujsong nảlinoy, nàeatzng ta cògridn cóujso thểhbjzookcng áscvwm chiêrcyru hạqxlmi nàeatzng.”

“Nàeatzng ta khôpuycng tứswgsc giậxsfnn thìodmx đpuycãzjrn muốvoosn đpuychfhqc chếyuqbt ta, nếyuqbu lạqxlmi nóujsong nảlinoy chẳrzrhng phảlinoi làeatz muốvoosn đpuycem ta ngũlqbbzjrn phanh thâjhfgy sao?” Tiểhbjzu Đcpqbao cưcolqlqbbi khổcpqb.

“Nàeatzng ta khôpuycng cóujsowcsz hộhfhqi đpuycâjhfgu.” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm đpuycswgsng lạqxlmi, kézjrno Tiểhbjzu Đcpqbao qua, “Ngàeatzy mai ta tìodmxm ra khốvoosi Long Cốvoost thứswgsumzsm sẽwgrc giảlinoi quyếyuqbt xong chuyệlrlwn nàeatzy.”

“Nhanh vậxsfny sao. . . . .”

“Cáscvwi gìodmxlqbbng khôpuycng quan trọmfqqng.” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm khẽwgrc thởczzceatzi, chọmfqqt chọmfqqt Tiểhbjzu Đcpqbao, “Vạqxlmn nhấscdft xảlinoy ra chuyệlrlwn gìodmx, chếyuqbt sớscdfm, ta cũlqbbng khôpuycng tiếyuqbc nuốvoosi.”

“Chàeatzng ízjrnt nóujsoi bậxsfny đpuyci, nưcolqơwcszng ta nóujsoi chàeatzng tráscvwn rộhfhqng, nhấscdft đpuycbjwenh sẽwgrc gặjhfgp dữrndxujsoa làeatznh.” Tiểhbjzu Đcpqbao bấscdft mãzjrnn.

“Nếyuqbu nhạqxlmc mẫhghdu đpuycãzjrnujsoi nhưcolq vậxsfny, ta đpuycâjhfgy lạqxlmi càeatzng khôpuycng sợyuqb.” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm cưcolqlqbbi.

Tiểhbjzu Đcpqbao nhìodmxn mộhfhqt cáscvwi hắmuoan, lúgnkuc nàeatzy Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm đpuycãzjrn trởczzc lạqxlmi làeatz Tiếyuqbt Nhịbjwe trưcolqscdfc kia . . . . . .

Tiểhbjzu Đcpqbao bỗvjztng nhiêrcyrn nghĩwukm —— Cóujso lẽwgrc, khôpuycng phảlinoi bảlinon thâjhfgn khôpuycng hiểhbjzu rõmftk hắmuoan, màeatzeatz Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm chỉtbut đpuycem mặjhfgt tốvoost nàeatzy cho ngưcolqlqbbi mìodmxnh yêrcyru mếyuqbn xem. . . . . .

Vừlinoa nghĩwukm đpuycếyuqbn hai từlino “yêrcyru mếyuqbn”, Tiểhbjzu Đcpqbao lậxsfnp tứswgsc đpuyctwav mặjhfgt.

“Lầawhen nàeatzy khôpuycng đpuycáscvw ta àeatz?” Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm tráscvwi lạqxlmi cóujso chúgnkut kinh hỉtbut, “Ta gọmfqqi làeatz nhạqxlmc mẫhghdu khôpuycng cóujso việlrlwc gìodmx sao?”

“Mặjhfgt dàeatzy.” Tiểhbjzu Đcpqbao bĩwukmu môpuyci, vưcolqơwcszn tay vẫhghdy, “Nếyuqbu sáscvwng mai hàeatznh đpuychfhqng, đpuycêrcyrm nay đpuyci ngủwcsz sớscdfm đpuyci!”

“Cùookcng nhau?”

“Nằpvvom mơwcsz!”

“Đcpqbúgnkung rồtbrki.”

“Cògridn chuyệlrlwn gìodmx nữrndxa?”

“Vừlinoa rồtbrki nhữrndxng gìodmx ta nóujsoi, đpuycjxgvu làeatz sựipfp thậxsfnt.”

Tiểhbjzu Đcpqbao hơwcszi hơwcszi ngẩzxojn ngưcolqlqbbi, lậxsfnp tứswgsc hừlino hừlino hai tiếyuqbng, bĩwukmu môpuyci, khóujsoe miệlrlwng bấscdft giáscvwc cong lêrcyrn, Tiếyuqbt Bắmuoac Phàeatzm ngay lúgnkuc nàeatzng đpuycang bĩwukmu môpuyci, vộhfhqi vàeatzng đpuyci tớscdfi thơwcszm mộhfhqt cáscvwi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.