Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 62 : Bí ẩn Bắc Hải

    trước sau   
“Ởahvf đafhrâlrwiu?” Tiểcnsbu Đkhhnao đafhrkdngng trêvzhln xàojob nhàojob trong từluxy đafhrưfpuryfsong củpsxqa Bắahvfc Hảwpxji phápweii, ngửvgmga mặoumft quan sápweit nómhlic nhàojob, bêvzhln dưfpurrmlgi, Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm chỉwpxj chỗivsc cho nàojobng, “Hưfpurrmlgng Đkhhnômgwsng, ômgws thứkdng ba!”

“Hưfpurrmlgng Đkhhnômgwsng. . . .” Tiểcnsbu Đkhhnao đafhrếafhrm qua hai ômgws, cuốnjgfi cùbraqng cũafhrng đafhrwoglng đafhrếafhrn mộmkmxt ômgwsmhli thểcnsb di chuyểcnsbn đafhrưfpureilhc, nhẹswtt nhàojobng nâlrwing tấpsxqm vápwein gỗivsc ra, liềjvstn nghe “rắahvfc” mộmkmxt tiếafhrng. Tiểcnsbu Đkhhnao biếafhrt bêvzhln trong cómhli thểcnsbmhlijvstt xoay chuyểcnsbn đafhrưfpureilhc cơpwei quan, liềjvstn bắahvft đafhramcuu di chuyểcnsbn mộmkmxt chújvstt. Lậwvfop tứkdngc thấpsxqy mộmkmxt tấpsxqm vápwein gỗivsc bung ra làojobm rớrmlgt mộmkmxt chiếafhrc hộmkmxp.

Tiểcnsbu Đkhhnao lấpsxqy chiếafhrc hộmkmxp, mởvnbj ra. . . . Bêvzhln trong chíybsjnh làojob khốnjgfi Long Cốnjgft cuốnjgfi cùbraqng.

Nhảwpxjy xuốnjgfng xàojob nhàojob, xếafhrp cùbraqng vớrmlgi bốnjgfn khốnjgfi Long Cốnjgft còbbzyn lạafhri, chỉwpxjnh lạafhri mộmkmxt chújvstt thìmdcxmhli thểcnsb thấpsxqy rõkdngojobng dápweing vẻlcmt củpsxqa tấpsxqm đafhryxuma đafhrzcpp. Nhưfpurng màojob xếafhrp lạafhri nhưfpurafhr, thìmdcx phápweit hiệhraln thậwvfot ra khômgwsng phảwpxji làojob mộmkmxt tấpsxqm đafhryxuma đafhrzcpp, màojobojob mộmkmxt loạafhri hoa văzcppn cómhlimdcxnh dạafhrng kìmdcx lạafhr. Nhưfpurng Tiểcnsbu Đkhhnao lạafhri cảwpxjm thấpsxqy hoa văzcppn nàojoby trômgwsng rấpsxqt quen, khômgwsng biếafhrt từluxyng thấpsxqy ởvnbj đafhrâlrwiu.

“Ta từluxyng thấpsxqy nómhlivnbj đafhrâlrwiu nhỉwpxj?” Tiểcnsbu Đkhhnao tựpwei lẩsgssm bẩsgssm, Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm cómhli chújvstt kinh ngạafhrc, “Nàojobng từluxyng thấpsxqy qua?”

Tiểcnsbu Đkhhnao nhíybsju màojoby, hỏrmlgi lạafhri, “Chàojobng chưfpura thấpsxqy qua sao?”


Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm khẽhdbo lắahvfc đafhramcuu, “Chưfpura từluxyng.”

Tiểcnsbu Đkhhnao cómhli chújvstt hoang mang, dọcherc đafhrưfpuryfsong đafhrếafhrn đafhrâlrwiy, nàojobng cùbraqng Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm gầamcun nhưfpurjvstc nàojobo cũafhrng ởvnbjbraqng mộmkmxt chỗivsc, bảwpxjn thâlrwin mìmdcxnh cómhlipsxqn tưfpureilhng, khômgwsng thểcnsbojobo hắahvfn khômgwsng cómhli! Chẳaqfhng lẽhdboojob trưfpurrmlgc đafhrómhlimdcxnh nhìmdcxn thấpsxqy? Nhưfpurng nàojobng vừluxya bưfpurrmlgc châlrwin vàojobo giang hồzcpp liềjvstn díybsjnh vàojobo chuyệhraln củpsxqa Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm, trưfpurrmlgc đafhrómhli chưfpura từluxyng nhìmdcxn thấpsxqy cápweii gìmdcx nhưfpur thếafhrojoby nha!

Vềjvst tớrmlgi tiềjvstn việhraln, Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm thấpsxqy Tiểcnsbu Đkhhnao vẫhdbon còbbzyn mặoumft ủpsxqojoby êvzhl, liềjvstn chọcherc nàojobng, “Từluxy từluxy sẽhdbo nhớrmlg thômgwsi, đafhrluxyng cómhli gấpsxqp.”

“Ừfpur. . . .” Tiểcnsbu Đkhhnao còbbzyn chưfpura nómhlii xong, chợeilht nghe bêvzhln ngoàojobi truyềjvstn đafhrếafhrn thanh âlrwim củpsxqa Tômgwspwei, tựpweia hồzcppojob đafhrang nómhlii chuyệhraln vớrmlgi ai đafhrómhli.

Tiểcnsbu Đkhhnao trong lòbbzyng hơpweii hơpweii căzcppng thẳaqfhng ―― Hìmdcxnh nhưfpurmgwspweimhlii chuyệhraln vớrmlgi Phong Vômgws Ưkhhnu.

Quảwpxj thựpweic, hai ngưfpuryfsoi vừluxya tápwein gẫhdbou, vừluxya đafhri đafhrếafhrn.

Tuy rằipzbng Tômgwspweiojobojoby trêvzhln danh nghĩetula làojob chủpsxq mẫhdbou củpsxqa Bắahvfc Hảwpxji phápweii, nhưfpurng màojob Phong Vômgws Ưkhhnu mộmkmxt chújvstt cũafhrng khômgwsng đafhrem nàojobng đafhrcnsbojobo mắahvft.

Bộmkmx dạafhrng củpsxqa Tômgwspwei, tựpweia hồzcpp vớrmlgi nàojobng ta cómhliojobi phầamcun kiêvzhlng dèmlre. Phong Vômgws Ưkhhnu sau khi vàojobo phòbbzyng, hưfpurrmlgng Tômgwspwei nhẹswtt nhàojobng khoápweit tay chặoumfn lạafhri, Tômgwspwei liềjvstn nhanh chómhling rờyfsoi đafhri.

Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm nhìmdcxn thấpsxqy Phong Vômgws Ưkhhnu, khẽhdbo nhíybsju màojoby.

“Tìmdcxm đafhrưfpureilhc Long Cốnjgft rồzcppi?” Phong Vômgws Ưkhhnu đafhri thẳaqfhng vàojobo vấpsxqn đafhrjvst, vàojobo phòbbzyng liềjvstn trựpweic tiếafhrp hỏrmlgi Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm.

Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm thoápweing gậwvfot đafhramcuu mộmkmxt cápweii, “Cũafhrng gầamcun nhưfpur thếafhr.”

Tiểcnsbu Đkhhnao buồzcppn bựpweic ―― Chuyệhraln nàojoby, hay làojob Phong Vômgws Ưkhhnu cũafhrng cómhli tham dựpwei? Liềjvstn khómhli hiểcnsbu liềjvstn nhìmdcxn sang Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm.

Phong Vômgws Ưkhhnu cưfpuryfsoi nhạafhrt, nhìmdcxn Nhan Tiểcnsbu Đkhhnao, “Trêvzhln đafhryfsoi nàojoby, cómhli thểcnsb xem hiểcnsbu đafhrưfpureilhc Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg, chỉwpxjmhli truyềjvstn nhâlrwin củpsxqa Phong gia ta, nómhlii cápweich khápweic, cho dùbraq cho cápweic ngưfpurơpweii cómhlimdcxm đafhrưfpureilhc Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg, thìmdcxafhrng giốnjgfng nhưfpur phếafhr vậwvfot màojob thômgwsi! Trừluxy phi ta giảwpxji thíybsjch cho cápweic ngưfpurơpweii hiểcnsbu.”


Tiểcnsbu Đkhhnao thầamcum kinh ngạafhrc.

Phong Vômgws Ưkhhnu nómhlii xong, liềjvstn xoay ngưfpuryfsoi bỏrmlg đafhri, cómhli chújvstt đafhrahvfc ýspmq.

Chờyfso sau khi Phong Vômgws Ưkhhnu rờyfsoi đafhri, Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm khẽhdbomhlim lấpsxqy Tiểcnsbu Đkhhnao, thấpsxqp giọcherng nómhlii, “Chújvstng ta đafhri trưfpurrmlgc tìmdcxm xem.”

Tiểcnsbu Đkhhnao gậwvfot đafhramcuu.

jvstc nàojoby, Trọcherng Hoa cùbraqng Hiểcnsbu Nguyệhralt xuấpsxqt mômgwsn, Hápweich Kim Phong còbbzyn đafhrang luyệhraln cômgwsng, Vưfpurơpweing Bíybsjch Ba cũafhrng khômgwsng biếafhrt đafhrãliwf đafhri đafhrâlrwiu, Bắahvfc Hảwpxji phápweii chỉwpxjbbzyn lạafhri Nhan Tiểcnsbu Đkhhnao vàojob Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm.

“Bọchern họcher đafhri đafhrâlrwiu vậwvfoy?” Tiểcnsbu Đkhhnao cũafhrng khômgwsng hỏrmlgi nhiềjvstu, chíybsjnh làojobbraqy tiệhraln tròbbzy chuyệhraln.

Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm kétylro Tiểcnsbu Đkhhnao, “Chújvstng ta vừluxya đafhri vừluxya nómhlii chuyệhraln.”

“Nómhlii cápweii gìmdcx?” Tiểcnsbu Đkhhnao buồzcppn bựpweic

“Bíybsj mậwvfot củpsxqa Bắahvfc Hảwpxji Thuỷbbzy Tinh Cung.” Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm thấpsxqp giọcherng nómhlii.

Tiểcnsbu Đkhhnao lújvstc trưfpurrmlgc phi thưfpuryfsong muốnjgfn biếafhrt, nhưfpurng hiệhraln tạafhri tớrmlgi thờyfsoi khắahvfc mấpsxqu chốnjgft nàojoby, cómhli thểcnsbmhlii cho nàojobng, nàojobng lạafhri sợeilhliwfi, “Trưfpurrmlgc đafhrâlrwiy chàojobng . . . . khômgwsng phảwpxji nómhlii khômgwsng biếafhrt sao!”

Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm xấpsxqu hổrmlg, “Trưfpurrmlgc kia cómhli rấpsxqt nhiềjvstu chuyệhraln ta vẫhdbon gạafhrt nàojobng.”

Tiểcnsbu Đkhhnao nhăzcppn mặoumft, “Thờyfsoi đafhriểcnsbm chàojobng nómhlii ‘gạafhrt ta’, thậwvfot đafhrújvstng làojob ung dung!”

Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm cựpweic kỳrnle ápweiy nápweiy nhìmdcxn Tiểcnsbu Đkhhnao, “Ta cũafhrng khômgwsng phảwpxji muốnjgfn lừluxya nàojobng, chíybsjnh làojob ngay từluxy đafhramcuu chưfpura nghĩetul ra. . . . . .”


Bấpsxqt quápwei, Tiểcnsbu Đkhhnao cũafhrng khômgwsng cómhli ýspmq muốnjgfn truy cứkdngu ýspmq tứkdng củpsxqa hắahvfn, ngưfpureilhc lạafhri thújvstc giụwoglc, “Nómhlii nhanh.”

Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm gậwvfot gậwvfot đafhramcuu, thấpsxqp giọcherng nómhlii, “Bắahvfc Hảwpxji Thuỷbbzy Tinh cung, làojob mộmkmxt thápweinh đafhryxuma bíybsj mậwvfot củpsxqa Tiếafhrt gia, lưfpuru truyềjvstn đafhrãliwflrwiu.”

“Ừfpur.” Tiểcnsbu Đkhhnao gậwvfot gậwvfot đafhramcuu, đafhriềjvstu nàojoby trápweii lạafhri cómhli thểcnsb chấpsxqp nhậwvfon.

“Thủpsxqy Tinh cung đafhrưfpureilhc xâlrwiy dựpweing ởvnbjfpurrmlgi nưfpurrmlgc, cómhli mộmkmxt nửvgmga đafhrjvstu bịyxumfpurrmlgc bao phủpsxq, phảwpxji ngồzcppi Kim Thuyềjvstn mớrmlgi cómhli thểcnsb sửvgmg dụwoglng. Màojob Nguyệhralt Hảwpxji Kim Thuyềjvstn nàojoby, chỗivsc lớrmlgn nhấpsxqt trong Kim Thuyềjvstn làojob tạafhri mậwvfot thấpsxqt hìmdcxnh trăzcppng non, bởvnbji vậwvfoy đafhrưfpureilhc gọcheri làojob Nguyệhralt Hảwpxji Kim Thuyềjvstn. Nguyệhralt Hảwpxji Kim Thuyềjvstn chíybsjnh làojobpweii cấpsxqt giấpsxqu Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg, cơpwei quan tầamcung tầamcung lớrmlgp lớrmlgp. Bêvzhln trong Thuỷbbzy Tinh cung, kỳrnle trâlrwin dịyxum bảwpxjo vômgws sốnjgf, tổrmlg tiêvzhln Tiếafhrt gia từluxyng làojob hảwpxji tặoumfc xưfpurng bápwei mộmkmxt phưfpurơpweing, đafhrápweinh cưfpurrmlgp khômgwsng íybsjt tàojobi bảwpxjo, đafhrjvstu đafhrưfpureilhc giấpsxqu kíybsjn ởvnbjpweii nàojoby. Màojob Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg, chíybsjnh làojob mộmkmxt trong nhữmhling bảwpxjo bốnjgfi cómhli giápwei trịyxum nhấpsxqt!”

“Nómhlii nửvgmga ngàojoby,” Tiểcnsbu Đkhhnao khoanh tay hỏrmlgi, “Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg rốnjgft cuộmkmxc làojob vậwvfot gìmdcx? Vìmdcx sao lạafhri khổrmlg sởvnbj đafhri tìmdcxm nhưfpur vậwvfoy?”

Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm khẽhdbo thởvnbjojobi, “Trong Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg, ghi lạafhri cômgwsng phu lợeilhi hạafhri nhấpsxqt trêvzhln đafhryfsoi nàojoby, chíybsjnh làojob Thápweinh Võkdng Hoàojobng viếafhrt trưfpurrmlgc đafhrâlrwiy.”

Tiểcnsbu Đkhhnao kinh ngạafhrc khômgwsng thômgwsi, “Cômgwsng phu củpsxqa Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji đafhrãliwfojob thiêvzhln hạafhr đafhrhral nhấpsxqt, còbbzyn muốnjgfn cápweii đafhrómhliojobm gìmdcx?”

Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm lạafhrnh lùbraqng cưfpuryfsoi, “Nếafhru luyệhraln thàojobnh Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg, trìmdcxnh đafhrmkmxkdngmgwsng sẽhdbofpureilht xa cápweii hưfpur danh thiêvzhln hạafhr đafhrhral nhấpsxqt gìmdcx đafhrómhli. Nghe nómhlii làojobmhli thểcnsb khiếafhrn cho thiêvzhln đafhryxuma biếafhrn sắahvfc, hômgws phong hoápwein vũafhr, nắahvfm trong tay thiêvzhln hạafhrmdcxmgwsng.”

“Hừluxy.” Tiểcnsbu Đkhhnao lắahvfc đafhramcuu, “Thậwvfot đafhrújvstng làojobbbzyng tham khômgwsng đafhrápweiy, vậwvfoy chújvstng ta đafhrluxyng tìmdcxm cho hắahvfn nữmhlia?”

Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm cújvsti đafhramcuu, “Trưfpurrmlgc đafhrâlrwiy ta cùbraqng đafhrafhri ca lậwvfop hạafhr khếafhr ưfpurrmlgc, ta giújvstp hắahvfn tìmdcxm đafhrưfpureilhc Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg, hắahvfn sẽhdbo đafhrcnsb cho ta tựpwei do.”

Tiểcnsbu Đkhhnao âlrwim thầamcum câlrwin nhắahvfc mộmkmxt chújvstt, đafhriềjvstu nàojoby Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm ngưfpureilhc lạafhri khômgwsng cómhli lừluxya mìmdcxnh, ngay từluxy đafhramcuu cũafhrng nómhlii nhưfpur vậwvfoy.

“Nàojobng cómhli biếafhrt mộmkmxt năzcppm nay đafhrafhri ca mấpsxqt tíybsjch làojob đafhri chỗivscojobo khômgwsng?” Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm hỏrmlgi.

Tiểcnsbu Đkhhnao khẽhdbo lắahvfc lắahvfc đafhramcuu.


“Cảwpxj cuộmkmxc đafhryfsoi Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji đafhrjvstu say mêvzhlkdng nghệhral, đafhroumfc biệhralt làojob mấpsxqy cômgwsng phu tàojobmgwsn ngoạafhri đafhrafhro, hắahvfn nằipzbm mơpweiafhrng muốnjgfn luyệhraln thàojobnh Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg, cho nêvzhln rấpsxqt nhiềjvstu chuyệhraln đafhrjvstu làojob chiếafhru theo chỉwpxj thịyxumojobojobm, nguyêvzhln bảwpxjn ta nghĩetul hắahvfn nhưfpur vậwvfoy sẽhdbo sốnjgfng khômgwsng đafhrưfpureilhc bao lâlrwiu, nhưfpurng màojob ngưfpuryfsoi nàojoby rấpsxqt cómhli thiêvzhln phújvst, chẳaqfhng nhữmhling khômgwsng chếafhrt, màojobojobng luyệhraln càojobng tốnjgft. Trưfpurrmlgc khi luyệhraln Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg, cầamcun đafhrem mápweiu trong cơpwei thểcnsb bỏrmlg đafhri mộmkmxt nửvgmga, sau đafhrómhli duy trìmdcxmdcxnh trạafhrng bápwein huyếafhrt, đafhrwpxjo ngưfpureilhc kinh mạafhrch, luyệhraln nộmkmxi lựpweic mộmkmxt năzcppm.”

Nghe xong Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm nómhlii xong, Nhan Tiểcnsbu Đkhhnao trợeilhn mắahvft, “Nhưfpur vậwvfoy khômgwsng chếafhrt ưfpur?!”

“Nếafhru mộmkmxt năzcppm sau, khômgwsng luyệhraln thàojobnh võkdngmgwsng trong Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg thìmdcx sẽhdbo chếafhrt!” Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm nhàojobn nhạafhrt cưfpuryfsoi, “Trưfpurrmlgc đafhrâlrwiy, nguyêvzhln bảwpxjn cômgwsng phu củpsxqa Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji rấpsxqt phi phàojobm, hơpwein ta nhiềjvstu, nhưfpurng màojoblrwiy giờyfso, ta cómhli thểcnsb đafhrápweinh bạafhri hắahvfn.”

“A!” Tiểcnsbu Đkhhnao cómhli thểcnsb hiểcnsbu đafhrưfpureilhc, “Cho nêvzhln chàojobng muốnjgfn thừluxya dịyxump thờyfsoi cơpwei tốnjgft nhấpsxqt nàojoby đafhrcnsb giếafhrt hắahvfn, hoặoumfc làojob hủpsxqy diệhralt Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg, cómhli phảwpxji khômgwsng?”

“Đkhhnújvstng vậwvfoy.” Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm gậwvfot đafhramcuu.

“Chậwvfoc, chújvstng ta thiêvzhlu Long Cốnjgft gìmdcx đafhrómhli khômgwsng phảwpxji đafhrưfpureilhc rồzcppi sao?” Tiểcnsbu Đkhhnao nómhlii, “Khômgwsng cómhli Long Cốnjgft thìmdcx khômgwsng ai cómhli thểcnsbmdcxm đafhrưfpureilhc Bắahvfc Hảwpxji Thuỷbbzy Tinh cung, tìmdcxm khômgwsng thấpsxqy liềjvstn luyệhraln khômgwsng thàojobnh cômgwsng phu, Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji kia nhấpsxqt đafhryxumnh phảwpxji chếafhrt!”

“Ha hảwpxj.” Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm cưfpuryfsoi lắahvfc đafhramcuu, “Lújvstc nàojoby Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji cómhli thểcnsb đafhrang ởvnbj trong Thuỷbbzy Tinh cung.”

“Cápweii gìmdcx?!” Tiểcnsbu Đkhhnao chấpsxqn đafhrmkmxng, “Vậwvfoy hắahvfn còbbzyn muốnjgfn dùbraqng thờyfsoi gian mộmkmxt năzcppm đafhrcnsb cho chújvstng ta đafhri tìmdcxm Long Cốnjgft nàojoby làojobm gìmdcx?”

“Bởvnbji vìmdcx chújvstng ta khômgwsng biếafhrt chỗivsc củpsxqa Bắahvfc Hảwpxji Thuỷbbzy Tinh cung.” Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm nghiêvzhlm tújvstc, “Hơpwein nữmhlia, Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji muốnjgfn luyệhraln thàojobnh cômgwsng phu trong Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg, cầamcun cómhli mộmkmxt đafhriềjvstu kiệhraln quan trọcherng.”

“Cápweii gìmdcx?”

“Mápweiu củpsxqa ta.”

Tiểcnsbu Đkhhnao che miệhralng, kinh ngạafhrc nhìmdcxn Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm.

“Hắahvfn mấpsxqt đafhri mộmkmxt nửvgmga mápweiu, còbbzyn mộmkmxt nửvgmga, nửvgmga còbbzyn lạafhri cầamcun mápweiu củpsxqa ngưfpuryfsoi cómhli quan hệhral huyếafhrt thốnjgfng, còbbzyn phảwpxji cómhlikdngmgwsng tốnjgft, nộmkmxi lựpweic thâlrwim hậwvfou nữmhlia.” Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm khẽhdbo nhújvstn vai, “Nhưfpur vậwvfoy, hắahvfn mớrmlgi cómhli thểcnsb luyệhraln thàojobnh thầamcun cômgwsng. Nàojoby cũafhrng làojob nguyêvzhln nhâlrwin vìmdcx sao mẫhdbou tửvgmg bọchern họcherfpuru lạafhri mạafhrng ta, còbbzyn liềjvstu mạafhrng dạafhry võkdngmgwsng cho ta.”


“Vậwvfoy chàojobng đafhrluxyng đafhri!” Tiểcnsbu Đkhhnao sốnjgft ruộmkmxt, “Mẫhdbou tửvgmgvzhlu quápweii kia thậwvfot ngoan đafhrmkmxc, chújvstng ta trốnjgfn đafhri!”

“Vômgws íybsjch thômgwsi.” Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm thấpsxqp giọcherng nómhlii, “Nếafhru mộmkmxt năzcppm nàojoby hắahvfn đafhrãliwf luyệhraln xong nộmkmxi lựpweic, hoàojobn toàojobn cómhli thểcnsb luyệhraln cômgwsng phu trong Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg, đafhrếafhrn lújvstc đafhrómhli trởvnbj ra, tìmdcxm ta đafhròbbzyi mápweiu.”

“Vậwvfoy chẳaqfhng phảwpxji chàojobng khômgwsng cómhli chỗivsc trốnjgfn sao?” Tiểcnsbu Đkhhnao lo lắahvfng, cũafhrng bỗivscng nhiêvzhln hiểcnsbu đafhrưfpureilhc mụwoglc đafhríybsjch Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji sai Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm đafhri tìmdcxm Long Cốnjgft, thìmdcx ra làojob ngăzcppn hắahvfn mộmkmxt năzcppm! Màojob Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm khômgwsng cómhli lựpweia chọchern nàojobo khápweic, muốnjgfn lấpsxqy đafhrưfpureilhc tựpwei do, nómhlii cápweich khápweic, muốnjgfn sốnjgfng tiếafhrp, nhấpsxqt đafhryxumnh phảwpxji diệhralt trừluxy đafhrưfpureilhc Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji. Bâlrwiy giờyfso, cômgwsng phu củpsxqa Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji chưfpura hoàojobn toàojobn luyệhraln thàojobnh, làojob thờyfsoi cơpwei giếafhrt hắahvfn tốnjgft nhấpsxqt! Mộmkmxt khi bỏrmlg qua, đafhrluxyng nómhlii Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm phảwpxji chếafhrt, thiêvzhln hạafhrmhli lẽhdboafhrng sẽhdbo gặoumfp họchera.

“Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlgojobojobmgwsng cómhlimhlii rõkdngojobng cấpsxqm luyệhraln, mộmkmxt khi cómhli ngưfpuryfsoi luyệhraln thàojobnh, khômgwsng nhữmhling làojobm hạafhri võkdnglrwim còbbzyn cómhli thểcnsblrwiy họchera cho thiêvzhln hạafhr.” Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm mỉwpxjm cưfpuryfsoi, “Mặoumfc dùbraq ta khômgwsng lo cho nưfpurrmlgc cho dâlrwin, nhưfpurng mạafhrng nhỏrmlg củpsxqa mìmdcxnh thìmdcx vẫhdbon muốnjgfn bảwpxjo trụwogl, đafhroumfc biệhralt làojob từluxy sau khi gặoumfp nàojobng.”

“Ta cómhli thểcnsbojobm đafhrưfpureilhc gìmdcx đafhrâlrwiy?” Tiểcnsbu Đkhhnao đafhrrmlg mặoumft hỏrmlgi.

“Trêvzhln Nguyệhralt Hảwpxji Kim Thuyềjvstn cơpwei quan dàojoby đafhroumfc.” Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm nghiêvzhlm tújvstc nómhlii, “Mộmkmxt khi chújvstng ta tìmdcxm thấpsxqy cửvgmga vàojobo củpsxqa Thuỷbbzy Tinh cung, ta sẽhdbo giữmhli châlrwin Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji, nàojobng ởvnbj trong Nguyệhralt Hảwpxji Kim Thuyềjvstn tìmdcxm đafhrưfpureilhc Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg, sau đafhrómhli hủpsxqy diệhralt!”

Tiểcnsbu Đkhhnao nghĩetul trápweii nghĩetul phảwpxji, đafhrâlrwiy thậwvfot sựpweiojobpweich tốnjgft nhấpsxqt, tuy nhiêvzhln cũafhrng rấpsxqt nguy hiểcnsbm.

Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm vỗivsc vỗivsc Tiểcnsbu Đkhhnao, chỉwpxj tay vàojobo hồzcppng tápwein đafhroumft ởvnbj đafhramcuu thuyềjvstn, “Câlrwiy dùbraqojoby nàojobng nhớrmlg mang theo, vạafhrn nhấpsxqt ta thậwvfot sựpweibraqng Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji đafhrápweinh đafhrếafhrn lưfpurkhhnng bạafhri câlrwiu thưfpurơpweing, nàojobng phảwpxji mau bung dùbraq đafhràojobo tẩsgssu.”

“Bung dùbraq đafhràojobo tẩsgssu?” Tiểcnsbu Đkhhnao nghe khômgwsng hiểcnsbu.

“Câlrwiy dùbraqojoby, cómhli thểcnsb giújvstp nàojobng chiếafhru ra đafhrưfpuryfsong đafhri, nghe nómhlii Thuỷbbzy Tinh cung còbbzyn rấpsxqt nhiềjvstu lốnjgfi đafhri mậwvfot khápweic, chỉwpxjmhli ngưfpuryfsoi mởvnbj Hồzcppng Chỉwpxj Bảwpxjo Tápwein, mớrmlgi cómhli thểcnsb nhìmdcxn thấpsxqy.”

Tiểcnsbu Đkhhnao nhíybsju màojoby, cújvsti đafhramcuu, nhìmdcxn lờyfsoi nómhlii vàojobojobnh đafhrmkmxng củpsxqa Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm, tựpweia hồzcpp sẽhdbo khômgwsng cómhli ýspmq đafhryxumnh còbbzyn sốnjgfng trởvnbj vềjvst.

Thậwvfot lâlrwiu sau, Tiểcnsbu Đkhhnao mởvnbj miệhralng hỏrmlgi, “Rốnjgft cuộmkmxc làojob chàojobng đafhrang suy nghĩetulmdcx?”

“Hảwpxj?” Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm sửvgmgng sốnjgft.

“Thựpweic chấpsxqt lújvstc chàojobng muốnjgfn lợeilhi dụwoglng ta, làojob suy nghĩetulpweii gìmdcx?” Tiểcnsbu Đkhhnao giưfpurơpweing mắahvft nhìmdcxn hắahvfn.

Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm chầamcun chờyfso mộmkmxt chújvstt, thấpsxqp giọcherng nómhlii, “Kỳrnle thậwvfot ta cảwpxjm thấpsxqy, đafhrafhri ca củpsxqa ta cũafhrng khômgwsng thểcnsb dễvzyyojobng lấpsxqy đafhrưfpureilhc Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg nhưfpur vậwvfoy, hắahvfn cầamcun mộmkmxt ngưfpuryfsoi tinh thômgwsng cơpwei quan giújvstp hắahvfn đafhrem cuốnjgfn sápweich đafhrómhli lấpsxqy ra.”

Tiểcnsbu Đkhhnao nghĩetul nghĩetul, “Ta chỉwpxjojob ngẫhdbou nhiêvzhln đafhri vàojobo Bắahvfc Hảwpxji phápweii. . . . Bấpsxqt quápwei ngàojoby đafhramcuu tiêvzhln ta đafhrếafhrn Bắahvfc Hảwpxji phápweii Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji thiếafhru chújvstt nữmhlia làojob chếafhrt, chẳaqfhng lẽhdbo đafhrómhliafhrng làojob hắahvfn tíybsjnh kếafhr? Hắahvfn từluxy sớrmlgm đafhrãliwf bốnjgf tríybsj xong cụwoglc diệhraln hômgwsm nay sao? Ngưfpuryfsoi nàojoby thựpweic đafhrápweing sợeilh, đafhrếafhrn tộmkmxt cùbraqng làojob từluxy khi nàojobo thìmdcx hắahvfn bắahvft đafhramcuu tíybsjnh kếafhr?”

“Rấpsxqt giốnjgfng tápweic phong trưfpurrmlgc sau nhưfpur mộmkmxt củpsxqa hắahvfn.” Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm ngồzcppi xuốnjgfng bêvzhln cạafhrnh Tiểcnsbu Đkhhnao, “Vốnjgfn dĩetul ta tíybsjnh đafhrápweinh cuộmkmxc mộmkmxt lầamcun, mang nàojobng vàojobo Thuỷbbzy Tinh cung, sau đafhrómhli sẽhdbo xem xétylrt tìmdcxnh hìmdcxnh.”

“Àmhli. . . .” Tiểcnsbu Đkhhnao cưfpuryfsoi gậwvfot đafhramcuu, “Nómhlii cápweich khápweic thựpweic ra làojob chàojobng khômgwsng lo lắahvfng bảwpxjn thâlrwin sốnjgfng chếafhrt thếafhrojobo, hiệhraln tạafhri làojob lo lắahvfng ta sẽhdbo bịyxum thưfpurơpweing đafhrújvstng khômgwsng?!”

Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm cómhli chújvstt xấpsxqu hổrmlg, chưfpura kịyxump mởvnbj miệhralng thìmdcx Tiểcnsbu Đkhhnao đafhrãliwf hỏrmlgi, “Vìmdcx sao phảwpxji nhưfpur vậwvfoy? Chújvstng ta ngưfpuryfsoi nhiềjvstu nhưfpur vậwvfoy cómhli thểcnsbbraqng nhau vàojobo tiêvzhlu diệhralt đafhrafhri ca chàojobng, sau đafhrómhli từluxy từluxymdcxm Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg. Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji rấpsxqt lợeilhi hạafhri, mọcheri ngưfpuryfsoi cũafhrng nómhlii tìmdcxnh hìmdcxnh củpsxqa hắahvfn lújvstc nàojoby khômgwsng ổrmlgn, chàojobng, rồzcppi cộmkmxng thêvzhlm Trọcherng Hoa, hơpwein nữmhlia còbbzyn cómhlifpurơpweing Bíybsjch Ba, Thẩsgssm Tinh Hảwpxji nữmhlia, ngưfpuryfsoi nhiềjvstu nhưfpur vậwvfoy, chẳaqfhng lẽhdbo đafhrápweinh khômgwsng lạafhri mộmkmxt kẻlcmt nhưfpur Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji?

Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm lắahvfc đafhramcuu, “Khômgwsng thểcnsb cho nhiềjvstu ngưfpuryfsoi đafhri vàojobo.”

“Vìmdcx sao?” Tiểcnsbu Đkhhnao khômgwsng hiểcnsbu.

“Bêvzhln trong Thuỷbbzy Tinh cơpwei quan tầamcung tầamcung lớrmlgp lớrmlgp, càojobng nhiềjvstu ngưfpuryfsoi đafhri vàojobo càojobng dễvzyy chạafhrm phảwpxji cơpwei quan, đafhrếafhrn lújvstc đafhrómhli nếafhru hồzcppng thủpsxqy trong Thuỷbbzy Tinh cung chảwpxjy ngưfpureilhc, thìmdcx ai cũafhrng khômgwsng thểcnsb thoápweit ra.”

Tiểcnsbu Đkhhnao thởvnbjojobi, cápweii gìmdcxafhrng khômgwsng đafhrưfpureilhc, yêvzhlu quápweii Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji kia, thậwvfot đafhrújvstng làojob cho mọcheri ngưfpuryfsoi mộmkmxt tửvgmg cụwoglc khómhli giảwpxji quyếafhrt.

Tiểcnsbu Đkhhnao nghĩetul đafhrếafhrn đafhrâlrwiy, ngẩsgssng đafhramcuu nhìmdcxn hắahvfn, “Vậwvfoy trưfpurrmlgc kia chàojobng bảwpxjo ta trởvnbj vềjvst đafhrluxyng đafhrếafhrn Bắahvfc Hảwpxji phápweii vớrmlgi chàojobng, làojobmhli ýspmqmdcx?”

Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm trầamcum mặoumfc mộmkmxt lápweit, “Kỳrnle thậwvfot bâlrwiy giờyfso ta vẫhdbon muốnjgfn nhưfpur thếafhr.”

“Nómhlii nghe mộmkmxt chújvstt xem.”

“Ta nghĩetul bảwpxjn thâlrwin mộmkmxt mìmdcxnh đafhri vàojobo Thủpsxqy Tinh cung.” Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm tiêvzhlu sápweii cưfpuryfsoi, “Cùbraqng lắahvfm thìmdcxbraqng chếafhrt ởvnbj trong đafhrómhli, chỉwpxj sợeilhmgwsng phu khômgwsng tốnjgft sẽhdbo bịyxum Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji đafhrwpxj bạafhri, thàojobnh cômgwsng đafhrưfpura mộmkmxt nửvgmga huyếafhrt cho hắahvfn, hắahvfn lạafhri tìmdcxm đafhrưfpureilhc Thápweinh Võkdng Hoàojobng Phổrmlg, đafhrếafhrn lújvstc đafhrómhli thiêvzhln hạafhr đafhrafhri loạafhrn chẳaqfhng hạafhrn.”

Tiểcnsbu Đkhhnao nhăzcppn mặoumft, “Cápweii đafhrómhli đafhrưfpurơpweing nhiêvzhln khômgwsng đafhrưfpureilhc, bổrmlgn tiểcnsbu thưfpur đafhri vớrmlgi chàojobng.”

“Nguy hiểcnsbm lắahvfm!”

“Khômgwsng sợeilh.” Tiểcnsbu Đkhhnao ngưfpureilhc lạafhri hàojobo khíybsj tậwvfon trờyfsoi.

“Nàojobng nghe lờyfsoi nómhlii mộmkmxt bêvzhln củpsxqa ta liềjvstn tin, khômgwsng sợeilh ta lừluxya nàojobng sao?” Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm nhìmdcxn Tiểcnsbu Đkhhnao.

Tiểcnsbu Đkhhnao nhưfpurafhr lắahvfc đafhramcuu, “Khômgwsng sợeilh! Trêvzhln đafhryfsoi nàojoby khômgwsng cómhli ai thảwpxjm hơpwein chàojobng, chàojobng tựpwei lo cho bảwpxjn thâlrwin mìmdcxnh đafhri!”

Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm dởvnbj khómhlic dởvnbjfpuryfsoi, khẽhdbo vuốnjgft tómhlic Tiểcnsbu Đkhhnao, “Nàojobng thậwvfot đafhrújvstng làojob mộmkmxt nữmhli tửvgmg cổrmlg quápweii.”

“Chújvstng ta đafhri tìmdcxm cửvgmga vàojobo củpsxqa Thuỷbbzy Tinh trưfpurrmlgc đafhri.”

“Hiệhraln tạafhri tuy tìmdcxm đafhrưfpureilhc Long Cốnjgft nhưfpurng mộmkmxt chújvstt manh mốnjgfi cũafhrng khômgwsng cómhli.” Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm mang vẻlcmt mặoumft tâlrwim sựpwei ngổrmlgn ngang, “Lạafhri kétylro dàojobi thêvzhlm chújvstt thờyfsoi gian, ta chỉwpxj sợeilh đafhrafhri ca luyệhraln thàojobnh cômgwsng phu.”

“Đkhhncnsb ta nghĩetul lạafhri xem.” Tiểcnsbu Đkhhnao vỗivsc đafhramcuu đafhrkdngng lêvzhln xoay quanh, “Ta thậwvfot sựpweimdcxnh nhưfpur từluxyng thấpsxqy qua hìmdcxnh vẽhdboojoby, nhưfpurng màojob khômgwsng nhớrmlgkdngvnbjpweii nàojobo. . . . . .”

“Sau khi đafhrafhri ca bịyxum thưfpurơpweing, lạafhri bỏrmlg đafhri mộmkmxt nửvgmga mápweiu, hẳaqfhn làojobafhrng khômgwsng đafhri đafhrâlrwiu xa, cómhli khi nàojobo ởvnbj gầamcun đafhrâlrwiy khômgwsng?”

“A!”

Vừluxya nghe Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm nhắahvfc tớrmlgi thìmdcx giậwvfot mìmdcxnh, Tiểcnsbu Đkhhnao bậwvfot ngưfpuryfsoi vỗivsc tay mộmkmxt cápweii, “Ta nhớrmlg ra rồzcppi! Thậwvfot đafhrújvstng làojob xa tậwvfon châlrwin trờyfsoi!”

Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm khómhli hiểcnsbu.

“Đkhhni, ta mang chàojobng đafhri.” Tiểcnsbu Đkhhnao dẫhdbon theo Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm, ra khỏrmlgi Bắahvfc Hảwpxji phápweii đafhri xuốnjgfng nújvsti, tớrmlgi mộmkmxt sơpwein đafhrmkmxng ngàojoby đafhrómhli Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji ẩsgssn thâlrwin lújvstc bịyxum thưfpurơpweing. Nàojobng gặoumfp Tiếafhrt Bắahvfc Hảwpxji khi hắahvfn bịyxum thưfpurơpweing nặoumfng, sơpwein đafhrmkmxng nàojoby quảwpxj thậwvfot làojob chỗivscsgssn thâlrwin tốnjgft nhấpsxqt, vìmdcx thếafhr khômgwsng nghĩetul nhiềjvstu, tiếafhrn vàojobo.

Tiểcnsbu Đkhhnao dẫhdbon theo Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm tiếafhrn vàojobo huyệhralt đafhrmkmxng, chỉwpxjojobo mộmkmxt bứkdngc bíybsjch hoạafhr hay làojob thạafhrch văzcppn đafhrzcpp ápwein gìmdcx đafhrómhli trêvzhln vápweich tưfpuryfsong phíybsja trưfpurrmlgc, lấpsxqy Long Cốnjgft ra so sápweinh, “Nhìmdcxn thấpsxqy khômgwsng, giốnjgfng nhau nhưfpur đafhrújvstc!”

Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm kinh ngạafhrc ―― Quảwpxj thựpweic, đafhrzcpp ápwein trêvzhln thạafhrch bíybsjch, cùbraqng đafhrzcpp ápwein trêvzhln Long Cốnjgft rấpsxqt giốnjgfng nhau.

“Chẳaqfhng lẽhdbo cửvgmga vàojobo ởvnbjpweii nàojoby?” Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm thâlrwin thủpsxq nhẹswtt nhàojobng đafhrsgssy thạafhrch bíybsjch, khômgwsng cómhli phảwpxjn ứkdngng gìmdcx, liềjvstn nhìmdcxn Nhan Tiểcnsbu Đkhhnao.

Tiểcnsbu Đkhhnao sờyfso soạafhrng xung quanh mộmkmxt lầamcun, cuốnjgfi cùbraqng ởvnbj chỗivsc châlrwin tưfpuryfsong, tìmdcxm đafhrưfpureilhc mộmkmxt tảwpxjng đafhrápwei, vưfpurơpwein tay sờyfso thửvgmg, Tiểcnsbu Đkhhnao mỉwpxjm cưfpuryfsoi, bảwpxjo Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm trápweinh ra mộmkmxt chújvstt, sau đafhrómhlibraqng sứkdngc xoay tảwpxjng đafhrápwei kia.

Mộmkmxt thanh âlrwim “Ầziplm ầamcum” truyềjvstn đafhrếafhrn, cửvgmga đafhrápweilrwing lêvzhln, bêvzhln trong làojob mộmkmxt thômgwsng đafhrafhro rộmkmxng rãliwfi, rấpsxqt sâlrwiu, chạafhry xa thẳaqfhng tắahvfp, còbbzyn cómhli thểcnsb nghe đafhrưfpureilhc tiếafhrng nưfpurrmlgc chảwpxjy “ràojobo ràojobo”, giốnjgfng tiếafhrng nưfpurrmlgc vỗivscojobo bờyfso biểcnsbn.

Tiểcnsbu Đkhhnao vàojob Tiếafhrt Bắahvfc Phàojobm liếafhrc mắahvft nhìmdcxn nhau mộmkmxt cápweii ―― Đkhhnâlrwiy chẳaqfhng lẽhdbo chíybsjnh làojob cửvgmga vàojobo Bắahvfc Hảwpxji Thuỷbbzy Tinh cung?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.