Giang Hồ Bất Ai Đao

Chương 60 : Kìm lòng không đậu

    trước sau   
Thôjlmyng thưamcdwpkfng màtdocgvegi, khôjlmyng thểlslh đxutyamcdc tộcnxri vớlslhi nữdusb nhâbykjn, lạwcvvi càtdocng khôjlmyng thểlslh đxutyamcdc tộcnxri nữdusb nhâbykjn tâbykjm đxutywvfba ápytgc đxutycnxrc. Nhan Tiểlslhu Đleiaao đxutyamcdc tộcnxri Phong Vôjlmy Ưwdwpu, tấmlwut nhiêgprzn đxutyãwcvv dựfeod đxutypytgn đxutyưamcdckfdc nàtdocng sẽswmt trảupvz thùdnfppmytnh, bởehtki vậhofxy sớlslhm đxutyãwcvv chuẩjlmyn bịwvfb sẵwavbn sàtdocng, mọrlzdi lútwbxc mọrlzdi nơpzvbi đxutyjuqou cógveg thểlslh bịwvfb ápytgm toápytgn.

gveg đxutyiềjuqou cứmpyf trôjlmyng trápytgi ngógvegng phảupvzi cũjllhng khôjlmyng thấmlwuy nữdusb nhâbykjn kia đxutyếpengn trảupvz thùdnfp, Tiểlslhu Đleiaao nhậhofxn thấmlwuy tìpmytnh hìpmytnh cógveg vẻwvfb khôjlmyng ổkhxdn. Nàtdocng ta nhấmlwut đxutywvfbnh cógveg chuyệyhpyn gìpmyt đxutyógveg cầkvjcn phảupvzi xửhofxdrwu trưamcdlslhc, quan trọrlzdng hơpzvbn cảupvz âbykjm mưamcdu dưamcdơpzvbng mưamcdu nàtdocy, bởehtki lẽswmt đxutyãwcvvbykju nhưamcd thếpengtdocjllhng khôjlmyng thấmlwuy xuấmlwut hiệyhpyn.

jlmyng việyhpyc trong Bắamcdc Hảupvzi phápytgi cũjllhng khôjlmyng nhiềjuqou, Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm vừajdea mớlslhi trởehtk vềjuqojllhng khôjlmyng cógveg uy tíkhwtn gìpmyt, ai cũjllhng nhìpmytn ra đxutyưamcdckfdc, cápytgc đxutywcvvi đxutyưamcdwpkfng chủjqwmdnfpng trưamcdehtkng lãwcvvo cũjllhng khôjlmyng cógveg dựfeod đxutywvfbnh tiếpengp đxutyãwcvvi hắamcdn.

Bảupvzn thâbykjn Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm trápytgi lạwcvvi khôjlmyng sao cảupvz, Tiểlslhu Đleiaao thìpmyt lạwcvvi thấmlwuy cógveg chútwbxt khôjlmyng vừajdea mắamcdt, bấmlwut quápytgjllhng khôjlmyng liêgprzn quan đxutyếpengn chuyệyhpyn củjqwma nàtdocng, nàtdocng cũjllhng khôjlmyng muốqyden gặtmqxp mấmlwuy lãwcvvo nhâbykjn thíkhwtch quy củjqwmtdocy.

Mặtmqxt khápytgc, hai ngàtdocy nàtdocy cógveg lờwpkfi đxutycjhkn nógvegi rằrghlng Nhan Tiểlslhu Đleiaao làtdoc nữdusb nhi củjqwma Nhan Nhưamcd Ngọrlzdc, xuấmlwut thâbykjn làtdoc nữdusb tặtmqxc.

Lạwcvvi nógvegi tiếpengp, Tiểlslhu Đleiaao coi nhưamcd hiểlslhu rấmlwut rõjlmy, ba phầkvjcn diệyhpyn mạwcvvo bảupvzy phầkvjcn ăeoccn mặtmqxc, bấmlwut quápytg ngưamcdwpkfi an ủjqwmi ngưamcdwpkfi thưamcdwpkfng chẳnacmng cógvegpytgc dụcnxrng, quan trọrlzdng làtdoc thâbykjn phậhofxn quyếpengt đxutywvfbnh giápytg trịwvfb con ngưamcdwpkfi, vịwvfb tríkhwt quyếpengt đxutywvfbnh mặtmqxt mũjllhi. Mộcnxrt nam nhâbykjn khi chỉcnxrgveg phong lưamcdu tiêgprzu sápytgi, cơpzvb bảupvzn chỉcnxr hấmlwup dẫajden mộcnxrt vàtdoci nữdusb nhâbykjn, nhưamcdng mộcnxrt nam nhâbykjn ngoạwcvvi trừajde vẻwvfb ngoàtdoci phong lưamcdu tiêgprzu sápytgi lạwcvvi còsndtn thêgprzm thâbykjn phậhofxn tôjlmyn quýdrwu gia tàtdoci bạwcvvc triệyhpyu, nhưamcd vậhofxy sẽswmt lạwcvvi kénacmo thêgprzm mộcnxrt đxutyápytgm nữdusb nhâbykjn khápytgc chútwbx ýdrwu.


Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm thưamcdwpkfng ngàtdocy càtdocpzvb phấmlwut phơpzvb, tuy rằrghlng diệyhpyn mạwcvvo võjlmyjlmyng đxutyjuqou tốqydet, nhưamcdng nữdusb nhâbykjn đxutympyfng đxutyamcdn muốqyden lựfeoda chọrlzdn vịwvfbjlmyn phu tốqydet phầkvjcn lớlslhn đxutyjuqou chưamcdlslhng mắamcdt hắamcdn. Nhưamcdng hôjlmym nay khôjlmyng giốqydeng xưamcda, bêgprzn dưamcdlslhi hắamcdn làtdoc vịwvfb tríkhwt đxutyưamcdơpzvbng gia tưamcdơpzvbng lai củjqwma Bắamcdc Hảupvzi phápytgi, bêgprzn trêgprzn thìpmyt kim quang lấmlwup lápytgnh. Hắamcdn trởehtk vềjuqo khôjlmyng đxutyưamcdckfdc mấmlwuy ngàtdocy thìpmyt thưamcdkhwtn ngỏdsvn ýdrwu kếpengt thâbykjn nốqydei liềjuqon khôjlmyng dứmpyft. Hôjlmym nay bápytgi thiếpengp, ngàtdocy mai thiệyhpyp mờwpkfi, khôjlmyng phảupvzi ngưamcdwpkfi đxutyếpengn thìpmyttdoc mờwpkfi đxutyi, cổkhxdng vàtdocbykjn củjqwma Bắamcdc Hảupvzi phápytgi vốqyden vắamcdng vẻwvfb đxutycnxrt nhiêgprzn nápytgo nhiệyhpyt hẳnacmn lêgprzn.

Bấmlwut quápytg, Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm tựfeoda hồcjhkjllhng khôjlmyng đxutylslhbykjm chuyệyhpyn nàtdocy, tấmlwut cảupvz đxutyjuqou đxutylslh cho hạwcvv nhâbykjn đxutyuổkhxdi đxutyi, bảupvzn thâbykjn mộcnxrt chútwbxt bộcnxr dạwcvvng củjqwma chưamcdehtkng môjlmyn cũjllhng khôjlmyng cógveg, đxutyi theo phíkhwta sau Nhan Tiểlslhu Đleiaao ra ra vàtdoco vàtdoco, khôjlmyng phảupvzi giútwbxp cầkvjcm châbykjn gàtdoc thìpmyt chíkhwtnh làtdocpytgch rổkhxd giùdnfpm, thấmlwuy nhưamcd thếpeng trưamcdehtkng lãwcvvo chỉcnxr biếpengt lắamcdc đxutykvjcu, so vớlslhi bộcnxr dạwcvvng chíkhwt lớlslhn ổkhxdn trọrlzdng thàtdocnh thụcnxrc củjqwma Tiếpengt Bắamcdc Hảupvzi trưamcdlslhc đxutyâbykjy, thậhofxt sựfeodtdocnacmm quápytg xa.

Chiềjuqou hôjlmym nay, Tiểlslhu Đleiaao ăeoccn cơpzvbm xong, gặtmqxm mộcnxrt quảupvzgprz chua, vừajdea chénacmp miệyhpyng, vừajdea mệyhpyt mỏdsvni lảupvzo đxutyupvzo vàtdoco phòsndtng.

“Hìpmytnh nhưamcd trờwpkfi trởehtk lạwcvvnh rồcjhki.” Tiểlslhu Đleiaao vàtdoco cửhofxa liềjuqon thấmlwuy Hiểlslhu Nguyệyhpyt đxutyang bốqydei rốqydei nhìpmytn chằrghlm chằrghlm cápytgi giưamcdwpkfng thởehtktdoci.

“Hửhofxm?” Tiểlslhu Đleiaao lạwcvvi gầkvjcn nhìpmytn thửhofx, lậhofxp tứmpyfc hápytg hốqydec miệyhpyng, “Hiểlslhu Nguyệyhpyt, cápytgi nàtdocy làtdocjlmy mua củjqwma thợckfdeoccn hay sao màtdocgveg đxutyưamcdckfdc hay vậhofxy?”

Vừajdea nógvegi, vừajdea vưamcdơpzvbn tay sờwpkf. . . . . . Trêgprzn giưamcdwpkfng vàtdoci tầkvjcng ápytgo lôjlmyng trắamcdng đxutyen, màtdocu tro, màtdocu vàtdocng hay sặtmqxc sỡckfdpytgc loạwcvvi kiểlslhu dápytgng đxutyjuqou cógveg, đxutyjuqou rấmlwut cầkvjcu kỳcjhk đxutyjlmyp mắamcdt, Tiểlslhu Đleiaao thậhofxt muốqyden leo lêgprzn lăeoccn mộcnxrt vòsndtng.

“Ấrlzdy, từajde từajde.” Hiểlslhu Nguyệyhpyt tútwbxm lấmlwuy Tiểlslhu Đleiaao, “Ta muốqyden trảupvz lạwcvvi cho Trọrlzdng Hoa!”

Tiểlslhu Đleiaao khógveg hiểlslhu, sửhofxng sốqydet mộcnxrt lútwbxc lâbykju, kinh ngạwcvvc, “Đleiajuqou làtdoc Trọrlzdng Hoa tặtmqxng sao?”

Hiểlslhu Nguyệyhpyt nhíkhwtu màtdocy gậhofxt đxutykvjcu.

Tiểlslhu Đleiaao liềjuqon giậhofxt giậhofxt khógvege miệyhpyng, “Oa, hắamcdn khôjlmyng phảupvzi đxutyem ápytgo lôjlmyng trong thàtdocnh mua hếpengt đxutymlwuy chứmpyf? Nhữdusbng ngưamcdwpkfi khápytgc chắamcdc sẽswmt bịwvfb lạwcvvnh chếpengt!”

Hiểlslhu Nguyệyhpyt cũjllhng lắamcdc đxutykvjcu, “Lápytgt nữdusba ta sẽswmt đxutyem trảupvz lạwcvvi, quápytgwcvvng phíkhwt.”

Tiểlslhu Đleiaao rútwbxt ra mộcnxrt cápytgi ápytgo màtdocu trắamcdng bằrghlng da hồcjhk ly, đxutyưamcda cho Hiểlslhu Nguyệyhpyt khoápytgc thửhofx, “Cápytgi nàtdocy trôjlmyng rấmlwut đxutyjlmyp, côjlmy giữdusb lạwcvvi cápytgi nàtdocy đxutyi.”

Hiểlslhu Nguyệyhpyt ngắamcdm mộcnxrt hồcjhki liềjuqon mếpengu mápytgo, “Đleiaamcdt quápytg!”


Tiểlslhu Đleiaao vui vẻwvfb, đxutyem mộcnxrt đxutyqydeng ápytgo còsndtn lạwcvvi bỏdsvntdoco rưamcdơpzvbng, gọrlzdi hai hạwcvv nhâbykjn khiêgprzng tớlslhi cửhofxa, vừajdea quay đxutykvjcu lạwcvvi hỏdsvni Hiểlslhu Nguyệyhpyt, “Còsndtn gìpmyt khôjlmyng?”

Hiểlslhu Nguyệyhpyt gậhofxt đxutykvjcu, chỉcnxr chỉcnxr tủjqwm quầkvjcn ápytgo.

Tiểlslhu Đleiaao chạwcvvy tớlslhi mởehtk cửhofxa tủjqwm ra, “Rầkvjcm” mộcnxrt tiếpengng . . .

“Ádusb!”

“Tiểlslhu Đleiaao!” Hiểlslhu Nguyệyhpyt vộcnxri vàtdocng chạwcvvy đxutyếpengn, kénacmo Tiểlslhu Đleiaao đxutyang bịwvfbdnfpi lấmlwup trong đxutyqydeng quầkvjcn ápytgo.

Tiểlslhu Đleiaao khógveg khăeoccn bòsndt ra, thởehtk hổkhxdn hểlslhn, “Khôjlmyng thểlslh tin nổkhxdi Trọrlzdng Hoa!”

Hiểlslhu Nguyệyhpyt ngồcjhki xổkhxdm mộcnxrt bêgprzn cưamcdwpkfi.

Tiểlslhu Đleiaao nâbykjng cằrghlm, “Cũjllhng do Trọrlzdng Hoa khôjlmyng biếpengt làtdocm thếpengtdoco đxutylslh khiếpengn côjlmy vui vẻwvfb, ai, tưamcdlslhng côjlmyng nhưamcd thếpengpmytm rấmlwut khógveg đxutyógveg!”

“Ta bảupvzo chàtdocng lấmlwuy lạwcvvi nhénacm?”

“Đleiaajdeng!” Tiểlslhu Đleiaao giữdusb chặtmqxt Hiểlslhu Nguyệyhpyt, “Tốqydet xấmlwuu gìpmytjllhng làtdoc hắamcdn mua cho côjlmy, trảupvz lạwcvvi cho hắamcdn, hắamcdn sẽswmt mấmlwut hứmpyfng, hơpzvbn nữdusba, trảupvz lạwcvvi sẽswmt khôjlmyng đxutyápytgng giápytg, mua bápytgn lỗawgw vốqyden nhưamcd thếpeng thìpmyt khôjlmyng đxutyưamcdckfdc! Chờwpkf ta tíkhwtnh đxutyãwcvv.”

gvegi xong, Tiểlslhu Đleiaao từajde trong tútwbxi nhỏdsvngprzn hôjlmyng lấmlwuy ra mộcnxrt bàtdocn tíkhwtnh bằrghlng vàtdocng tinh xảupvzo, bắamcdt đxutykvjcu lạwcvvch cạwcvvch gẩjlmyy mấmlwuy hạwcvvt châbykju trêgprzn bàtdocn tíkhwtnh.

Ngoàtdoci cửhofxa, Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm vừajdea uốqydeng rưamcdckfdu xong mệyhpyt mỏdsvni lạwcvvi chạwcvvy tớlslhi tìpmytm Tiểlslhu Đleiaao, vừajdea vàtdoco cửhofxa liềjuqon thấmlwuy, “Nàtdocy. . . Quầkvjcn ápytgo nhậhofxp lôjlmy từajde cửhofxa hàtdocng sao?”

Tiểlslhu Đleiaao gảupvzy bàtdocn tíkhwtnh hạwcvvt châbykju xong liềjuqon đxutympyfng dậhofxy hỏdsvni Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm, “Nàtdocy, mưamcdckfdn chàtdocng hai mưamcdơpzvbi gãwcvv sai vặtmqxt vàtdocamcdwpkfi nha hoàtdocn mộcnxrt chútwbxt đxutyưamcdckfdc khôjlmyng?”


Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm gậhofxt đxutykvjcu, tòsndtsndt, “Đleialslhtdocm gìpmyt?”

“Hiểlslhu Nguyệyhpyt, côjlmy lấmlwuy ra mấmlwuy mógvegn mìpmytnh thíkhwtch đxutyi.” Tiểlslhu Đleiaao chỉcnxrtdoco chồcjhkng y phụcnxrc.

Hiểlslhu Nguyệyhpyt ôjlmym ápytgo choàtdocng khi nãwcvvy, chỉcnxrtdoco cápytgi rưamcdơpzvbng nhỏdsvn trêgprzn giưamcdwpkfng, “Ta lấmlwuy ra rồcjhki, nhữdusbng bộcnxrsndtn lạwcvvi đxutyjuqou khôjlmyng dùdnfpng đxutyếpengn.”

“Đleiaưamcdckfdc rồcjhki!” Tiểlslhu Đleiaao nheo mắamcdt lạwcvvi, kénacmo Hiểlslhu Nguyệyhpyt ra tớlslhi cửhofxa, thuậhofxn tay khoápytgc ápytgo choàtdocng lôjlmyng hồcjhk ly lêgprzn ngưamcdwpkfi Hiểlslhu Nguyệyhpyt.

Tớlslhi đxutywcvvi môjlmyn, Tiểlslhu Đleiaao bảupvzo mưamcdwpkfi gãwcvv sai vặtmqxt dựfeodng mộcnxrt cápytgi bàtdocn cógveg khung treo đxutylslhpytgn y phụcnxrc, mưamcdwpkfi gãwcvv sai vặtmqxt còsndtn lạwcvvi thìpmyt đxutyi rêgprzu rao, “Bắamcdc Hảupvzi phápytgi mởehtk cửhofxa bápytgn bảupvzo bốqydei, đxutyjuqou làtdoc y phụcnxrc màtdoc Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm yêgprzu thíkhwtch, mỗawgwi mógvegn đxutyjuqou đxutyưamcdckfdc lựfeoda chọrlzdn rấmlwut kỹipkf!” Còsndtn mưamcdwpkfi nha hoàtdocn đxutyưamcdckfdc chọrlzdn kia đxutyjuqou cógveg bộcnxr dạwcvvng dễhofx nhìpmytn, mặtmqxc y phụcnxrc xinh đxutyjlmyp ởehtk đxutyrghlng kia khoe khoang.

Khôjlmyng lâbykju sau, ngoàtdoci cửhofxa Bắamcdc Hảupvzi phápytgi liềjuqon xuấmlwut hiệyhpyn mộcnxrt đxutyqydeng ngưamcdwpkfi.

Tấmlwut cảupvz đxutywcvvi côjlmyamcdơpzvbng tiểlslhu tứmpyfc phụcnxr trong thàtdocnh đxutyjuqou đxutyếpengn đxutyâbykjy, Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm bịwvfb Tiểlslhu Đleiaao nhốqydet lạwcvvi trong việyhpyn, bảupvzo hắamcdn tảupvzn bộcnxr, thỉcnxrnh thoảupvzng lộcnxr diệyhpyn, nhưamcdng phảupvzi tìpmytm cápytgch che nửhofxa khuôjlmyn mặtmqxt lạwcvvi.

pytgc côjlmyamcdơpzvbng đxutyếpengn đxutyâbykjy, tấmlwut nhiêgprzn đxutyjuqou cógveg dụcnxrng ýdrwu khápytgc, tốqydet xấmlwuu gìpmytjllhng làtdoc tiểlslhu thưamcd củjqwma nhữdusbng thếpeng gia vọrlzdng tộcnxrc cógveg danh dựfeod uy tíkhwtn, thậhofxt ra làtdocgprzn nútwbxi đxutylslh xem vịwvfbbykjn chưamcdehtkng môjlmyn củjqwma Bắamcdc Hảupvzi phápytgi, vìpmyt thếpeng mộcnxrt, hai ngưamcdwpkfi bắamcdt đxutykvjcu chọrlzdn quầkvjcn ápytgo. Tiểlslhu Đleiaao dặtmqxn đxutyápytgm nha hoàtdocn kia mỗawgwi ngưamcdwpkfi đxutyjuqou phảupvzi ra vẻwvfbgvegi y phụcnxrc kia đxutyjuqou rấmlwut đxutyápytgng quýdrwu , tiểlslhu nhưamcd nhữdusbng nhàtdocpmytnh thưamcdwpkfng khôjlmyng thểlslh mặtmqxc đxutyưamcdckfdc, vìpmyt thếpeng đxutyápytgm đxutywcvvi tiểlslhu thưamcd vừajdea chọrlzdn y phụcnxrc vừajdea tranh hơpzvbn thua, khôjlmyng chọrlzdn rẻwvfb nữdusba màtdoc chuyểlslhn sang chọrlzdn mua mấmlwuy mógvegn đxutyamcdt tiềjuqon.

Hiểlslhu Nguyệyhpyt khoápytgc ápytgo choàtdocng lôjlmyng hồcjhk đxutympyfng phíkhwta sau nhìpmytn, chỉcnxr thấmlwuy Tiểlslhu Đleiaao xápytgch mộcnxrt cápytgi rưamcdơpzvbng nhỏdsvnehtk đxutyrghlng kia tíkhwtnh tiềjuqon, nàtdocng thu ngâbykjn phiếpengu, còsndtn hai gãwcvv sai vặtmqxt đxutyang cầkvjcm cápytgi rưamcdơpzvbng đxutylslh ngâbykjn lưamcdckfdng, nặtmqxng đxutyếpengn đxutycnxr khôjlmyng thểlslh đxutympyfng thẳnacmng.

Trong việyhpyn, Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm khoanh tay kinh ngạwcvvc, Vưamcdơpzvbng Bíkhwtch Ba bưamcdng cápytgi ly tràtdoc tấmlwum tắamcdc lắamcdc đxutykvjcu, “Ai cha, quảupvztdocamcdơpzvbng tửhofxtdocamcdơpzvbng gia ta đxutyãwcvv chọrlzdn!”

Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm nhìpmytn mộcnxrt cápytgi hắamcdn, bĩagwju môjlmyi, “Nàtdocng chíkhwtnh làtdoc đxutyang kiếpengm tiềjuqon cho Tiếpengt gia ta.”

Hai ngưamcdwpkfi ởehtk trong việyhpyn đxutyqydei mặtmqxt, Hápytgch Kim Phong ngồcjhki xổkhxdm mộcnxrt bêgprzn suy nghĩagwj, “Muộcnxri tửhofx nhàtdoc ta thậhofxt đxutyútwbxng làtdoc rấmlwut cógveg khiếpengu buôjlmyn bápytgn!”

gprzn nàtdocy đxutyang bápytgn hàtdocng tấmlwup nậhofxp, chỉcnxr thấmlwuy từajde con đxutyưamcdwpkfng lêgprzn nútwbxi, Trọrlzdng Hoa dẫajden theo ngưamcdwpkfi đxutyang đxutyi lêgprzn, phíkhwta sau lạwcvvi làtdoc mấmlwuy xe chởehtk bao lớlslhn bao nhỏdsvn, thùdnfpng lớlslhn rưamcdơpzvbng nhỏdsvn.


“Tiểlslhu Đleiaao Tiểlslhu Đleiaao!” Hiểlslhu Nguyệyhpyt kénacmo tay ápytgo củjqwma Tiểlslhu Đleiaao, “Trọrlzdng Hoa đxutyãwcvv trởehtk lạwcvvi!”

Tiểlslhu Đleiaao vộcnxri vàtdocng nhìpmytn xung quanh, “A? Lạwcvvi cógveg đxutycjhk mớlslhi sao? Côjlmy nhớlslh buổkhxdi tốqydei chọrlzdn mấmlwuy mógvegn yêgprzu thíkhwtch nha, ngàtdocy mai chútwbxng ta lạwcvvi bápytgn tiếpengp!”

Hiểlslhu Nguyệyhpyt dởehtk khógvegc dởehtkamcdwpkfi, “Chàtdocng cógveg thểlslh giậhofxn khôjlmyng đxutyâbykjy?”

Tiểlslhu Đleiaao nhếpengch miệyhpyng nhìpmytn nàtdocng, “Yêgprzn tâbykjm, hắamcdn sớlslhm khôjlmyng nhớlslhjlmy bảupvzn thâbykjn từajdeng mua cápytgi gìpmyt.”

Quảupvz nhiêgprzn, Trọrlzdng Hoa lêgprzn nútwbxi vẫajden còsndtn buồcjhkn bựfeodc, chuyệyhpyn gìpmyt nữdusba đxutyâbykjy, sao lạwcvvi nhiềjuqou ngưamcdwpkfi thếpeng? Nhưamcdng vừajdea liếpengc mắamcdt liềjuqon thấmlwuy Hiểlslhu Nguyệyhpyt đxutympyfng cápytgch đxutyógveg khôjlmyng xa. Chỉcnxr thấmlwuy nàtdocng khoápytgc trêgprzn ngưamcdwpkfi mộcnxrt chiếpengc ápytgo lôjlmyng chồcjhkn màtdocu bạwcvvc, xinh đxutyjlmyp tựfeoda Cửhofxu Thiêgprzn Huyềjuqon Nữdusb [1] giápytgng trầkvjcn, tưamcdehtkng tưamcdckfdng côjlmyamcdơpzvbng nàtdocy vềjuqo sau chíkhwtnh làtdoc củjqwma mìpmytnh, hắamcdn đxutyãwcvv muốqyden ngửhofxa mặtmqxt lêgprzn trờwpkfi hénacmt ba tiếpengng, vộcnxri vàtdocng chạwcvvy đxutyếpengn bêgprzn cạwcvvnh Hiểlslhu Nguyệyhpyt.

Hiểlslhu Nguyệyhpyt thấmlwuy hắamcdn đxutykvjcu đxutykvjcy mồcjhkjlmyi, vưamcdơpzvbn tay giútwbxp hắamcdn lau đxutyi, Trọrlzdng Hoa trong mắamcdt liềjuqon hiệyhpyn vẻwvfb hạwcvvnh phútwbxc, Tiểlslhu Đleiaao nhìpmytn hắamcdn vui vẻwvfb đxutyếpengn nỗawgwi ngu ngốqydec bèqyden bógveg tay lắamcdc đxutykvjcu.

Trọrlzdng Hoa vui tưamcdơpzvbi hớlslhn hởehtk dẫajden ngưamcdwpkfi khiêgprzng lễhofx vậhofxt vàtdoco nhàtdoc, đxutyi ngang qua bêgprzn cạwcvvnh Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm, vui vẻwvfbgvegi, “Hiểlslhu Nguyệyhpyt nhàtdoc ta nhìpmytn càtdocng ngàtdocy càtdocng xinh đxutyjlmyp!”

Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm cùdnfpng Vưamcdơpzvbng Bíkhwtch Ba đxutyjuqou rấmlwut nểlslh mặtmqxt gậhofxt đxutykvjcu, “Đleiaútwbxng vậhofxy, đxutyútwbxng vậhofxy, ngưamcdơpzvbi thựfeodc sựfeod rấmlwut may mắamcdn. . . . . .”

“Trọrlzdng Hoa thậhofxt sựfeod khôjlmyng phápytgt hiệyhpyn nha!” Hiểlslhu Nguyệyhpyt kinh ngạwcvvc nógvegi vớlslhi Tiểlslhu Đleiaao.

“Tấmlwut nhiêgprzn!” Tiểlslhu Đleiaao bậhofxt cưamcdwpkfi, “Lútwbxc hắamcdn mua mấmlwuy mógvegn đxutycjhktdocy đxutyiềjuqou màtdoc hắamcdn nghĩagwj đxutyếpengn khôjlmyng phảupvzi làtdoc chútwbxng màtdoctdocjlmy, hiểlslhn nhiêgprzn sẽswmt khôjlmyng nhớlslhjlmypmytnh đxutyãwcvv mua cápytgi gìpmyt.”

Hiểlslhu Nguyệyhpyt khógvege miệyhpyng khẽswmt giậhofxt, cưamcdwpkfi nhẹjlmy ngọrlzdt ngàtdoco.

Rấmlwut nhanh, tấmlwut cảupvz quầkvjcn ápytgo đxutyjuqou bápytgn hếpengt, Tiểlslhu Đleiaao bảupvzo mấmlwuy gãwcvv sai vặtmqxt thu dọrlzdn đxutycjhk vậhofxt nàtdocy nọrlzd, còsndtn mìpmytnh cùdnfpng Hiểlslhu Nguyệyhpyt vàtdoco nhàtdoc đxutyếpengm bạwcvvc, mộcnxrt sổkhxdtwbxc sau, phápytgt hiệyhpyn tiềjuqon lãwcvvi hơpzvbn gấmlwup đxutyôjlmyi.

Tiểlslhu Đleiaao lấmlwuy phầkvjcn tiềjuqon lờwpkfi ra, lạwcvvi rútwbxt ra mộcnxrt íkhwtt chia cho mấmlwuy gãwcvv sai vặtmqxt vàtdoc nha hoàtdocn, buổkhxdi tốqydei đxutywvfbnh tổkhxd chứmpyfc mộcnxrt bữdusba tiệyhpyc lớlslhn, phầkvjcn bạwcvvc còsndtn lạwcvvi giao cho Hiểlslhu Nguyệyhpyt.


Hiểlslhu Nguyệyhpyt cầkvjcm nhiềjuqou bạwcvvc nhưamcd vậhofxy, hỏdsvni Tiểlslhu Đleiaao, “Phảupvzi xửhofxdrwu nhưamcd thếpengtdoco đxutyâbykjy? Trảupvz lạwcvvi cho Trọrlzdng Hoa sao?”

“Đleiaajdeng!” Tiểlslhu Đleiaao cưamcdwpkfi tủjqwmm tỉcnxrm, “Vềjuqo sau côjlmytdoc đxutyưamcdơpzvbng gia, hắamcdn cũjllhng làtdoc đxutyưamcdơpzvbng gia chẳnacmng phảupvzi đxutyjuqou nhưamcd nhau sao, côjlmy thay hắamcdn giữdusbtdoc đxutyưamcdckfdc rồcjhki, còsndtn khôjlmyng thìpmyt chi mộcnxrt íkhwtt mua cho hắamcdn vàtdoci mógvegn đxutycjhkpmyt đxutyógveg?”

Hiểlslhu Nguyệyhpyt trong lòsndtng khẽswmt đxutycnxrng, đxutyútwbxng vậhofxy, nhậhofxn củjqwma Trọrlzdng Hoa nhiềjuqou lễhofx vậhofxt nhưamcd vậhofxy, nhưamcdng vẫajden chưamcda mua cho hắamcdn cápytgi gìpmyt cảupvz. Nghĩagwjtdoctdocm, nàtdocng cùdnfpng Tiểlslhu Đleiaao vộcnxri vàtdocng xuốqydeng nútwbxi dạwcvvo chợckfd đxutyêgprzm.

twbxc hai ngưamcdwpkfi xuấmlwut môjlmyn đxutyãwcvv giấmlwuu mọrlzdi ngưamcdwpkfi nhưamcdng cũjllhng khôjlmyng giấmlwuu nổkhxdi Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm cùdnfpng Trọrlzdng Hoa. Hai ngưamcdwpkfi cốqyde ýdrwu khôjlmyng vạwcvvch trầkvjcn, lặtmqxng lẽswmt đxutyi theo phíkhwta sau, muốqyden nhìpmytn xem hai nha đxutykvjcu mua đxutyi cápytgi gìpmyt.

Đleiaêgprzm đxutyếpengn, Tiểlslhu Đleiaao cầkvjcm theo cápytgi giỏdsvn nhỏdsvndnfpng Hiểlslhu Nguyệyhpyt dạwcvvo phốqyde, nhìpmytn ápytgnh sápytgng rựfeodc rỡckfd củjqwma nhữdusbng ngọrlzdn đxutyèqyden hai bêgprzn đxutyưamcdwpkfng, nàtdocng nghĩagwj, cógveg cầkvjcn mua tặtmqxng Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm mógvegn đxutycjhkpmyt khôjlmyng nhỉcnxr?

Nhưamcdng màtdoc ýdrwu niệyhpym nàtdocy vừajdea xuấmlwut hiệyhpyn trong đxutykvjcu liềjuqon bịwvfb Tiểlslhu Đleiaao lắamcdc xầkvjcu xua đxutyi, mắamcdc mớlslhpmyt lạwcvvi muốqyden tặtmqxng quàtdoc cho hắamcdn chứmpyf?!

“Tiểlslhu Đleiaao!”

twbxc nàtdocy, Hiểlslhu Nguyệyhpyt ởehtk phíkhwta trưamcdlslhc gọrlzdi nàtdocng, “Đleiacjhk trong cửhofxa hàtdocng nàtdocy rấmlwut đxutyjlmyp!”

Tiểlslhu Đleiaao đxutyi đxutyếpengn nhìpmytn qua, thìpmyt ra làtdoc mộcnxrt cửhofxa hàtdocng bápytgn đxutyai lưamcdng, chuyêgprzn làtdocm đxutyai lưamcdng cho nam nhâbykjn, còsndtn cógveg đxutyjqwm loạwcvvi trang sứmpyfc kèqydem theo.

Hiểlslhu Nguyệyhpyt giútwbxp Trọrlzdng Hoa chọrlzdn mấmlwuy cápytgi, Tiểlslhu Đleiaao liềjuqon nhìpmytn thấmlwuy trêgprzn tưamcdwpkfng đxutyang treo mộcnxrt cápytgi đxutyai lưamcdng màtdocu đxutyen. Đleiaai lưamcdng nàtdocy rộcnxrng khoảupvzng mộcnxrt gang tay, nhìpmytn chấmlwut liệyhpyu hẳnacmn làtdoc đxutycjhk tốqydet, trêgprzn dưamcdlslhi hai bêgprzn đxutyjuqou cógveg mộcnxrt đxutyưamcdwpkfng viềjuqon bằrghlng hắamcdc ti, thoạwcvvt nhìpmytn rấmlwut cógveg khíkhwt phápytgi, chíkhwtnh giữdusba dùdnfpng mặtmqxc ngọrlzdc* vàtdoc hoàtdocng ngọrlzdc* kếpengt hợckfdp lạwcvvi khắamcdc thàtdocnh hoa văeoccn, phong thápytgi khôjlmyng tầkvjcm thưamcdwpkfng chútwbxt nàtdoco.

*mặtmqxc ngọrlzdc: ngọrlzdc đxutyen; hoàtdocng ngọrlzdc: ngọrlzdc vàtdocng

Thútwbx vịwvfb nhấmlwut chíkhwtnh làtdoc đxutyưamcdwpkfng thêgprzu trêgprzn đxutyai lưamcdng. Cũjllhng làtdoc sợckfdi tơpzvbtdocu đxutyen, khôjlmyng lay đxutycnxrng mộcnxrt chútwbxt sẽswmt nhìpmytn khôjlmyng nhìpmytn thấmlwuy hoa văeoccn đxutyógveg, hìpmytnh thêgprzu khôjlmyng phảupvzi làtdocpzvbn hàtdoc cẩjlmym tútwbxjllhng khôjlmyng phảupvzi long đxutyrghlng tứmpyf hảupvzi, màtdoctdoc mấmlwuy con chim nhỏdsvn, mộcnxrt đxutycjhki đxutyápytg nhỏdsvndnfpng mộcnxrt bụcnxri cỏdsvn lau đxutyang lay đxutycnxrng, thấmlwup thoápytgng hìpmytnh nhưamcdsndtn cógveg mộcnxrt cápytgi thuyềjuqon nhỏdsvn, mộcnxrt ngưamcdwpkfi đxutycnxri đxutymlwuu lạwcvvp bộcnxr dạwcvvng lưamcdwpkfi biếpengng đxutyang tựfeoda vàtdoco nógveg. Thứmpyftdocy so vớlslhi cápytgi kẻwvfb “Khôjlmyng tiếpengn bộcnxr, khôjlmyng đxutympyfng đxutyamcdn, lạwcvvi mặtmqxt dàtdocy” Tiếpengt Nhịwvfb kia thậhofxt sựfeodtdoc rấmlwut hợckfdp.

twbxc nàtdocy, Tiểlslhu Đleiaao lấmlwuy đxutyai lưamcdng xuốqydeng hỏdsvni giápytg, “Lãwcvvo bảupvzn, cápytgi nàtdocy bao nhiêgprzu tiềjuqon?”

“Côjlmyamcdơpzvbng rấmlwut cógveg mắamcdt nhìpmytn, đxutyâbykjy làtdocpytgi đxutyai lưamcdng tốqydet nhấmlwut củjqwma cửhofxa hàtdocng chútwbxng tôjlmyi, rấmlwut mắamcdc.” Tiểlslhu nhịwvfb cao thấmlwup đxutyápytgnh giápytg Tiểlslhu Đleiaao, cưamcdwpkfi gian tàtdoc, “Mua tặtmqxng ngưamcdwpkfi trong lòsndtng sao?”

Tiểlslhu Đleiaao bĩagwju môjlmyi, tiểlslhu nhịwvfbtdocy thậhofxt miệyhpyng lưamcdckfdi!

“Tiểlslhu Đleiaao, mua mộcnxrt cápytgi thôjlmyi àtdoc?”

Tiểlslhu Đleiaao đxutyang chuẩjlmyn bịwvfb énacmp giápytgdnfpng lãwcvvo bảupvzn, Hiểlslhu Nguyệyhpyt lạwcvvi gầkvjcn, “Đleiawcvvi ca côjlmy đxutyâbykju. . . . . .”

Tiểlslhu Đleiaao cảupvz kinh, sau đxutyógveg dậhofxm châbykjn lắamcdc đxutykvjcu —— Thậhofxt đxutyápytgng giậhofxn, nghĩagwj đxutyếpengn Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm màtdoc lạwcvvi quêgprzn mấmlwut đxutywcvvi ca làtdoc sao!

pmyt thếpeng, Tiểlslhu Đleiaao chọrlzdn ba cápytgi đxutyai lưamcdng, còsndtn mộcnxrt cápytgi sau nàtdocy sẽswmt tặtmqxng cho cha nàtdocng, bắamcdt đxutykvjcu trảupvz giápytgdnfpng tiểlslhu nhịwvfb.

Đleiaang trảupvz giápytgeoccng say, chợckfdt nghe phíkhwta sau cógveg ngưamcdwpkfi nógvegi chuyệyhpyn, hìpmytnh nhưamcdtdoc hai nữdusb tửhofx đxutyang thảupvzo luậhofxn cápytgi gìpmyt đxutyógveg, giọrlzdng đxutyiệyhpyu rấmlwut âbykjm dưamcdơpzvbng quápytgi khíkhwt, Tiểlslhu Đleiaao cùdnfpng Hiểlslhu Nguyệyhpyt nghe rấmlwut rõjlmytdocng.

“Ai, cho nêgprzn nógvegi, tìpmytm nam nhâbykjn tốqydet rấmlwut quan trọrlzdng!”

“Đleiaútwbxng vậhofxy, dùdnfpgveg do kẻwvfb hạwcvv tiệyhpyn sinh ra đxutyi nữdusba, vẫajden cógveg thểlslh trèqydeo lêgprzn đxutykvjcu càtdocnh làtdocm long phưamcdckfdng.”

“Nàtdocy, côjlmy khôjlmyng biếpengt sao, còsndtn phảupvzi cógvegbykjm kếpeng, phảupvzi nắamcdm chắamcdc tâbykjm củjqwma nam nhâbykjn!”

“Cũjllhng đxutyútwbxng, khôjlmyng biếpengt bìpmytnh thưamcdwpkfng chắamcdc phảupvzi bỏdsvn ra khôjlmyng íkhwtt côjlmyng phu đxutyâbykju, nữdusb nhâbykjn đxutympyfng đxutyamcdn chưamcda chắamcdc đxutyãwcvvpytgm họrlzdc đxutyâbykju.”

Tiểlslhu Đleiaao trảupvz giápytg xong đxutyang trảupvz tiềjuqon, mấmlwuy câbykju nógvegi cógveg vẻwvfbjlmyamcd đxutyógveg “Xẹjlmyt” mộcnxrt cápytgi liềjuqon truyềjuqon vàtdoco tai.

Quay đxutykvjcu lạwcvvi, ápytgnh mắamcdt Tiểlslhu Đleiaao nhịwvfbn khôjlmyng đxutyưamcdckfdc nheo lạwcvvi —— Hâbykjy! Oan gia ngõjlmy hẹjlmyp!

Hiểlslhu Nguyệyhpyt cũjllhng quay đxutykvjcu lạwcvvi, phápytgt hiệyhpyn phíkhwta sau cápytgc nàtdocng, cũjllhng cógveg mấmlwuy nữdusb tửhofx đxutyang chọrlzdn đxutyai lưamcdng. Ngưamcdwpkfi đxutympyfng đxutykvjcu bộcnxr dạwcvvng ra vẻwvfb đxutyang chútwbxbykjm chọrlzdn đxutycjhk đxutyútwbxng làtdoc Phong Vôjlmy Ưwdwpu, còsndtn kẻwvfbgvegi chuyệyhpyn làtdoc mấmlwuy nữdusb tửhofxdnfpng nàtdocng đxutyi tớlslhi. Tiểlslhu Đleiaao cùdnfpng Hiểlslhu Nguyệyhpyt chưamcda thấmlwuy qua, hẳnacmn khôjlmyng phảupvzi làtdoc ngưamcdwpkfi củjqwma Bắamcdc Hảupvzi phápytgi.

Phong Vôjlmy Ưwdwpu đxutyêgprzm đxutyógveg bịwvfb ong vòsndt vẽswmt chíkhwtch cũjllhng khôjlmyng nhẹjlmy, lútwbxc nàtdocy thoápytgng vẫajden còsndtn chútwbxt sưamcdng. Đleiawpkfi nàtdocy nàtdocng ta vẫajden chưamcda từajdeng tứmpyfc giậhofxn nhưamcd thếpeng, cógveg lẽswmt rấmlwut hậhofxn Tiểlslhu Đleiaao. Nhưamcdng chíkhwtnh cápytgi gọrlzdi chógveg cắamcdn ngưamcdwpkfi thìpmyt khôjlmyng lộcnxreoccng, vừajdea rồcjhki nhữdusbng lờwpkfi khógveg nghe nhưamcd vậhofxy, Phong Vôjlmy Ưwdwpu mộcnxrt câbykju cũjllhng khôjlmyng nógvegi, nàtdocng ta vẫajden mộcnxrt bộcnxr dạwcvvng tao nhãwcvv.

Quay đxutykvjcu lạwcvvi, thấmlwuy Tiểlslhu Đleiaao đxutyãwcvvgvegi xong đxutycjhk vậhofxt nàtdocy nọrlzd đxutyang chuẩjlmyn bịwvfbdnfpng Hiểlslhu Nguyệyhpyt rờwpkfi đxutyi, liềjuqon cógveg chútwbxt kinh ngạwcvvc hỏdsvni, “Đleiaâbykjy khôjlmyng phảupvzi Nhan côjlmyamcdơpzvbng sao?”

Tiểlslhu nhịwvfb thậhofxt thàtdoc hỏdsvni, “Nhịwvfb vịwvfb khápytgch nhâbykjn quen biếpengt sao?”

Phong Vôjlmy Ưwdwpu cưamcdwpkfi nógvegi, “Vịwvfbtdocy làtdoc Nhan côjlmyamcdơpzvbng, làtdoc khápytgch nhâbykjn củjqwma Bắamcdc Hảupvzi phápytgi, cũjllhng chíkhwtnh làtdoc khápytgch củjqwma ta, cápytgc ngưamcdơpzvbi phảupvzi giảupvzm giápytg cho nàtdocng đxutyógveg.”

“Ha ha, tấmlwut nhiêgprzn, tấmlwut nhiêgprzn.” Tiểlslhu nhịwvfb vui tưamcdơpzvbi hớlslhn hởehtk gậhofxt đxutykvjcu, trong lòsndtng kinh ngạwcvvc, nguyêgprzn lai làtdoc bằrghlng hữdusbu củjqwma Bắamcdc Hảupvzi phápytgi, vừajdea rồcjhki nếpengu biếpengt sớlslhm thìpmyt đxutyãwcvvgvegi giápytg cao hơpzvbn mộcnxrt chútwbxt rồcjhki, nhưamcd vậhofxy chắamcdc chắamcdn kiếpengm đxutyưamcdckfdc nhiềjuqou bạwcvvc hơpzvbn.

Tiểlslhu Đleiaao âbykjm thầkvjcm khinh thưamcdwpkfng, thầkvjcm nghĩagwj ai cầkvjcn ngưamcdơpzvbi tớlslhi xin giảupvzm giápytg giùdnfpm chứmpyf? Bấmlwut quápytgjlmym nay tâbykjm tìpmytnh củjqwma nàtdocng rấmlwut tốqydet, cho nêgprzn cũjllhng khôjlmyng muốqyden cùdnfpng Phong Vôjlmy Ưwdwpu đxutymlwuu khíkhwt, lôjlmyi kénacmo Hiểlslhu Nguyệyhpyt, “Đleiai thôjlmyi Hiểlslhu Nguyệyhpyt, chútwbxng ta ăeoccn khuya đxutyi.”

Hiểlslhu Nguyệyhpyt gậhofxt đxutykvjcu, theo Tiểlslhu Đleiaao rờwpkfi đxutyi.

“Ai, tiểlslhu nhịwvfb.” Mộcnxrt nữdusb tửhofx phíkhwta sau Phong Vôjlmy Ưwdwpu vừajdea thấmlwuy thếpeng liềjuqon tiếpengn lêgprzn lôjlmyi kénacmo tiểlslhu nhịwvfbtdocn lộcnxrng thịwvfb phi, “Vịwvfb Nhan côjlmyamcdơpzvbng kia chíkhwtnh làtdoc con gápytgi củjqwma thiêgprzn hạwcvv đxutyyhpy nhấmlwut thầkvjcn thâbykju đxutyógveg, ngưamcdơpzvbi nhìpmytn cho kĩagwj đxutyi, tiềjuqon ngưamcdơpzvbi thu đxutyưamcdckfdc đxutyjuqou làtdoc nhữdusbng đxutycjhkng tiềjuqon dơpzvb bẩjlmyn, đxutyajdeng vìpmyt kiếpengm chútwbxt tiềjuqon màtdoc ngay cảupvzkhwtnh mạwcvvng cảupvz nhàtdocjllhng khôjlmyng giữdusb đxutyưamcdckfdc.”

“Hảupvz?!” Tiểlslhu nhịwvfb cảupvz kinh hápytg hốqydec miệyhpyng, chưamcdehtkng quầkvjcy cũjllhng đxutyi ra, nhìpmytn Tiểlslhu Đleiaao, thầkvjcm nghĩagwj, khôjlmyng phảupvzi chứmpyf, mộcnxrt côjlmyamcdơpzvbng xinh đxutyjlmyp nhưamcd vậhofxy lạwcvvi làtdoc kẻwvfb trộcnxrm sao.

Tiểlslhu Đleiaao híkhwtp mắamcdt lạwcvvi.

“Ha hảupvz, côjlmyamcdơpzvbng.” Tiểlslhu nhịwvfbamcdwpkfi cưamcdwpkfi đxutyem bạwcvvc trảupvz lạwcvvi cho Tiểlslhu Đleiaao, “Bằrghlng khôjlmyng, chútwbxng ta vẫajden làtdoc khôjlmyng bápytgn, côjlmy đxutyếpengn nơpzvbi khápytgc nhìpmytn thửhofx xem?”

Tiểlslhu Đleiaao đxutyjlmyi lôjlmyng màtdocy hơpzvbi hơpzvbi nhếpengch lêgprzn, tựfeoda tiếpengu phi tiếpengu nhìpmytn tiểlslhu nhịwvfb, “Ngưamcdơpzvbi nógvegi cápytgi gìpmyt? Lặtmqxp lạwcvvi lầkvjcn nữdusba?”

Tiểlslhu nhịwvfb cảupvz kinh rụcnxrt cổkhxd lạwcvvi, vộcnxri vàtdocng trốqyden sau lưamcdng chưamcdehtkng quầkvjcy, xua tay ýdrwu bảupvzo khôjlmyng dápytgm.

“Ai, đxutyajdeng nógvegi vậhofxy chứmpyf!” Mộcnxrt nữdusb nhâbykjn khápytgc tiếpengn lêgprzn khẽswmt chọrlzdc nữdusb tửhofx khoápytgc lápytgc khi nãwcvvy mộcnxrt cápytgi, “Ngưamcdwpkfi ta từajdebykju đxutyãwcvv khôjlmyng phảupvzi trộcnxrm rồcjhki, màtdoctdoc khápytgch quýdrwu củjqwma Bắamcdc Hảupvzi phápytgi đxutyógveg, còsndtn làtdoc muộcnxri tửhofx củjqwma thầkvjcn bộcnxr nữdusba.”

Mấmlwuy tiểlslhu nhịwvfb hai mặtmqxt nhìpmytn nhau, cảupvzm thấmlwuy mốqydei quan hệyhpytdocy thậhofxt kỳcjhk quápytgi, làtdocm thếpengtdoco con gápytgi củjqwma thầkvjcn thâbykju lạwcvvi làtdoc muộcnxri muộcnxri củjqwma thầkvjcn bộcnxr đxutyưamcdckfdc? Vậhofxy thầkvjcn bộcnxr kia khôjlmyng phảupvzi cũjllhng làtdoc nhi tửhofx củjqwma thầkvjcn thâbykju sao? Tiểlslhu nhịwvfbgveg chútwbxt tòsndtsndt, hỏdsvni thăeoccm, “Thầkvjcn bộcnxrtdoco vậhofxy?”

“Chíkhwtnh làtdoc. . . . . .”

Nữdusb tửhofx kia còsndtn chưamcda kịwvfbp nógvegi ra, liềjuqon cảupvzm thấmlwuy khógvege miệyhpyng têgprz rầkvjcn, “Bốqydep” mộcnxrt tiếpengng, lậhofxp tứmpyfc trưamcdlslhc mắamcdt tốqydei sầkvjcm, lảupvzo đxutyupvzo mộcnxrt cápytgi ngãwcvveoccng ra ngoàtdoci.

Bọrlzdn tiểlslhu nhịwvfb cảupvz kinh thốqydei lui ra xa, Tiểlslhu Đleiaao cũjllhng kinh ngạwcvvc, đxutycnxrng thủjqwm đxutyápytgnh ngưamcdwpkfi làtdocbykju Hiểlslhu Nguyệyhpyt.

“Nàtdocy, sao ngưamcdơpzvbi dápytgm đxutyápytgnh ngưamcdwpkfi!” Mấmlwuy nữdusb tửhofxsndtn lạwcvvi xútwbxm lạwcvvi đxutyckfd nữdusb tửhofx chịwvfbu mộcnxrt bạwcvvt tai đxutyếpengn nỗawgwi thấmlwut đxutygprzn bápytgt đxutyupvzo kia dậhofxy.

“Đleiaútwbxng vậhofxy, côjlmyamcdơpzvbng nhàtdoctdoco sao lạwcvvi cógveg thểlslh thôjlmy lỗawgw nhưamcd vậhofxy!”

Nữdusb tửhofx kia nguyêgprzn bảupvzn bịwvfb thưamcdơpzvbng cũjllhng khôjlmyng quápytg nghiêgprzm trọrlzdng, mộcnxrt bạwcvvt tai vẫajden chưamcda biếpengt sợckfdtdocpmyt. Chẳnacmng qua đxutylslh cho nàtdocng cógvegpzvb hộcnxri, bắamcdt đxutykvjcu kêgprzu trờwpkfi kêgprzu đxutymlwut, “Ai nha, ta lớlslhn lêgprzn chừajdeng nàtdocy ngay cảupvz cha ta cũjllhng khôjlmyng nhẫajden tâbykjm đxutyápytgnh ta, ngưamcdwpkfi đxutyâbykju, ta muốqyden bápytgo quan, đxutyem nữdusb nhâbykjn dãwcvv man nàtdocy bắamcdt lạwcvvi!”

Tiểlslhu nhịwvfb gấmlwup đxutyếpengn đxutycnxr xoay vòsndtng vòsndtng, nữdusb tửhofxtdocy làtdoc thiêgprzn kim củjqwma mộcnxrt vịwvfb quan ởehtkdnfpng nàtdocy, bọrlzdn họrlzdtdoco dápytgm đxutyamcdc tộcnxri.

bykju Hiểlslhu Nguyệyhpyt cũjllhng khôjlmyng sợckfd, nàtdocng cógvegpytgi gìpmyt chưamcda thấmlwuy qua chứmpyf, nútwbxi đxutyao biểlslhn lửhofxa còsndtn khôjlmyng sợckfd, còsndtn sợckfd nha đxutykvjcu đxutygprzu ngoa nàtdocy sao? Hai hàtdocng lôjlmyng màtdocy khẽswmt nhếpengch lêgprzn, bộcnxr dạwcvvng lạwcvvnh lùdnfpng, “Câbykjm miệyhpyng!”

Nữdusb tửhofx cảupvz kinh “A” mộcnxrt tiếpengng, đxutyem tiếpengng khógvegc nuốqydet vềjuqo trong bụcnxrng, nàtdocng chưamcda từajdeng gặtmqxp qua nữdusb tửhofxtdoco nhưamcdbykju Hiểlslhu Nguyệyhpyt.

Bọrlzdn tiểlslhu nhịwvfbjllhng đxutyjuqou tìpmytm nơpzvbi trốqyden mấmlwut, đxutyâbykjy nhấmlwut đxutywvfbnh làtdoc ngưamcdwpkfi giang hồcjhk, hay thậhofxt, khuôjlmyn mặtmqxt tựfeoda nhưamcd thiêgprzn tiêgprzn, trừajdeng mắamcdt lêgprzn thìpmyt trôjlmyng chẳnacmng khápytgc nàtdoco Tu La, xem chừajdeng còsndtn cógveg thểlslh giếpengt ngưamcdwpkfi.

Phong Vôjlmy Ưwdwpu khẽswmtamcdwpkfi, “Nhan côjlmyamcdơpzvbng, cápytgi nàtdocy khôjlmyng đxutyútwbxng, ta xem cápytgc vịwvfbtdoc khápytgch, cápytgc vịwvfb sao lạwcvvi đxutyápytgnh bằrghlng hữdusbu củjqwma ta?”

Hiểlslhu Nguyệyhpyt khôjlmyng muốqyden gặtmqxp nhấmlwut chíkhwtnh làtdoc Phong Vôjlmy Ưwdwpu, quanh co lòsndtng vòsndtng lútwbxc nàtdoco cũjllhng muốqyden tìpmytm Tiểlslhu Đleiaao gâbykjy phiềjuqon toápytgi, cógvegpmyt thìpmyt cứmpyfgvegi ra, vừajdea đxutywvfbnh tiếpengn lêgprzn liềjuqon bịwvfb Tiểlslhu Đleiaao khẽswmt giữdusb lạwcvvi, kénacmo ra đxutyrghlng sau.

Hiểlslhu Nguyệyhpyt nhápytgy mắamcdt mấmlwuy cápytgi, chỉcnxr thấmlwuy trêgprzn mặtmqxt Tiểlslhu Đleiaao mang theo nụcnxramcdwpkfi xinh đxutyjlmyp, đxutyôjlmyi mắamcdt lấmlwup lápytgnh, liềjuqon im lặtmqxng . . . . . . Tiểlslhu Đleiaao bao giờwpkf đxutylslhpmytnh chịwvfbu thiệyhpyt, hẳnacmn làtdoc sẽswmt xửhofxdrwu tốqydet hơpzvbn mìpmytnh.

Tiểlslhu Đleiaao nhìpmytn trápytgi phảupvzi, cuốqydei cùdnfpng nâbykjng cằrghlm nhìpmytn chằrghlm chằrghlm đxutyápytgnh giápytg Phong Vôjlmy Ưwdwpu, “A!”

Bọrlzdn tiểlslhu nhịwvfb vừajdea mớlslhi bạwcvvo gan lógveg đxutykvjcu ra ngoàtdoci dòsndtnacmt, cảupvz kinh lạwcvvi co rụcnxrt lạwcvvi.

Tiểlslhu Đleiaao vỗawgw tay mộcnxrt cápytgi, vẻwvfb mặtmqxt kinh ngạwcvvc nhìpmytn Phong Vôjlmy Ưwdwpu, “Côjlmytdoc Phong Vôjlmy Ưwdwpu phảupvzi khôjlmyng?”

Phong Vôjlmy Ưwdwpu sửhofxng sốqydet.

Tiểlslhu Đleiaao giậhofxm châbykjn, “Ta còsndtn nghĩagwj rằrghlng kẻwvfb vừajdea rồcjhki cãwcvvi nhau vớlslhi ta làtdoctdoc đxutygprzn nhàtdoc đxutycjhk tểlslhpytgn heo cơpzvb chứmpyf!”

“Khụcnxr khụcnxr. . . . . .”

Chưamcdehtkng quầkvjcy thiếpengu chútwbxt nữdusba bịwvfbamcdlslhc miếpengng củjqwma mìpmytnh sặtmqxc chếpengt.

Phong Vôjlmy Ưwdwpu sắamcdc mặtmqxt trắamcdng xanh.

Tiểlslhu Đleiaao kinh hãwcvvi nhìpmytn nàtdocng, “Côjlmy bịwvfb sao vậhofxy? Mặtmqxt sưamcdng giốqydeng nhưamcdpytgi đxutykvjcu heo, nếpengu khôjlmyng nghe tiếpengng, ai biếpengt côjlmytdoc Phong Vôjlmy Ưwdwpu, Phong đxutywcvvi mỹipkf nhâbykjn a!” Nógvegi xong, quay đxutykvjcu lạwcvvi hỏdsvni Hiểlslhu Nguyệyhpyt, “A? Chútwbxng ta vừajdea rồcjhki còsndtn nógvegi vớlslhi nhau, nữdusb nhâbykjn đxutykvjcu heo ngốqydec kia sao lạwcvvi đxutyếpengn nơpzvbi lịwvfbch sựfeod tao nhãwcvvtdocy mua đxutyai lưamcdng làtdocm gìpmyt a? Trựfeodc tiếpengp cắamcdt da heo củjqwma chíkhwtnh mìpmytnh làtdocm đxutyai lưamcdng khôjlmyng phảupvzi đxutyưamcdckfdc sao!”

Hiểlslhu Nguyệyhpyt cắamcdn răeoccng nhịwvfbn cưamcdwpkfi gậhofxt đxutykvjcu, nàtdocng tuy rằrghlng thàtdocnh thậhofxt, nhưamcdng khôjlmyng phảupvzi làtdoc kẻwvfb ngu ngốqydec, lậhofxp tứmpyfc hiểlslhu đxutyưamcdckfdc ýdrwu củjqwma Tiểlslhu Đleiaao, nógvegi theo, “Đleiaútwbxng vậhofxy, vừajdea rồcjhki ta cũjllhng khôjlmyng nhậhofxn ra đxutyưamcdckfdc, còsndtn tưamcdehtkng rằrghlng sápytgng nay chútwbxng ta cùdnfpng nàtdocng cãwcvvi nhau, nàtdocng mang theo mộcnxrt đxutyápytgm đxutycjhk tểlslh giếpengt heo tớlslhi tìpmytm chútwbxng ta phiềjuqon toápytgi đxutyógveg!”

“Ta phi!” Vịwvfb thiêgprzn kim trútwbxng mộcnxrt bạwcvvt tai khi nãwcvvy, nửhofxa bêgprzn mặtmqxt đxutyãwcvvamcdng lêgprzn giậhofxm châbykjn mắamcdng, “Ngưamcdơpzvbi dápytgm nógvegi bổkhxdn tiểlslhu thưamcdtdoc kẻwvfb giếpengt heo hảupvz?!”

“Cho nêgprzn mớlslhi nógvegi làtdoc nhậhofxn nhầkvjcm ngưamcdwpkfi rồcjhki!” Tiểlslhu Đleiaao vẻwvfb mặtmqxt xin lỗawgwi, vừajdea hỏdsvni Phong Vôjlmy Ưwdwpu, “Hâbykjy da, Phong lãwcvvo bảupvzn, mặtmqxt củjqwma côjlmy mớlslhi mộcnxrt đxutyêgprzm làtdocm sao lạwcvvi sưamcdng thàtdocnh cápytgi dạwcvvng nàtdocy vậhofxy? Chậhofxc chậhofxc, thậhofxt làtdoc dọrlzda ngưamcdwpkfi!”

Mấmlwuy tiểlslhu nhịwvfb từajdetwbxc đxutykvjcu đxutyãwcvv cảupvzm thấmlwuy đxutyưamcdckfdc Phong Vôjlmy Ưwdwpu hìpmytnh nhưamcdtdocgveg chútwbxt bénacmo, bâbykjy giờwpkf nhìpmytn lạwcvvi, đxutyjuqou che miệyhpyng khe khẽswmtgvegi nhỏdsvn, quảupvz thậhofxt làtdocamcdng phùdnfp, nhấmlwut làtdocamcdơpzvbng mặtmqxt.

Phong Vôjlmy Ưwdwpu đxutyãwcvv quen đxutyưamcdckfdc gọrlzdi làtdoc đxutywcvvi mỹipkf nhâbykjn bâbykjy giờwpkf bịwvfbgvegi thàtdocnh nhưamcd vậhofxy làtdocm sao chịwvfbu đxutyưamcdckfdc, nàtdocng ta chíkhwtnh làtdoc sợckfd mấmlwut mặtmqxt mớlslhi chọrlzdn xuấmlwut hiệyhpyn vàtdoco buổkhxdi tốqydei, hiệyhpyn giờwpkf bịwvfb mấmlwuy tiểlslhu nhịwvfb nhìpmytn chằrghlm chằrghlm, tứmpyfc đxutyếpengn nỗawgwi mặtmqxt đxutydsvn bừajdeng.

Tiểlslhu Đleiaao mộcnxrt bêgprzn vẫajden tiếpengp tụcnxrc nógvegi mápytgt, “A, Phong lãwcvvo bảupvzn, ta chỉcnxr cho côjlmy mộcnxrt phưamcdơpzvbng thuốqydec cổkhxd truyềjuqon trịwvfb mặtmqxt sưamcdng, chắamcdc chắamcdn thuốqydec đxutyếpengn bệyhpynh trừajde!”

Phong Vôjlmy Ưwdwpu hung tợckfdn nhìpmytn nàtdocng.

“Cógveg biếpengt cápytgi gìpmyt trịwvfbamcdng hay nhấmlwut khôjlmyng?” Tiểlslhu Đleiaao cưamcdwpkfi xápytgn lạwcvvn, “Làtdoc mậhofxt ong, mậhofxt ong đxutyógveg! Tốqydet nhấmlwut làtdoc mậhofxt lấmlwuy từajde tổkhxd ong vòsndt vẽswmt, cápytgi đxutyógveg trịwvfbamcdng làtdoc hay nhấmlwut, hẳnacmn làtdocjlmy biếpengt cápytgch lấmlwuy nógvegtdoc nhỉcnxr?”

gvegi xong, Tiểlslhu Đleiaao khôjlmyng thèqydem đxutyếpengm xỉcnxra tớlslhi Phong Vôjlmy Ưwdwpu đxutyang tứmpyfc đxutyếpengn khôjlmyng thểlslhgvegi đxutyưamcdckfdc gìpmyt, tựfeodpmytnh kénacmo tay Hiểlslhu Nguyệyhpyt rờwpkfi khỏdsvni, vừajdea quay đxutykvjcu lạwcvvi nógvegi vớlslhi thiêgprzn kim đxutyang trợckfdn mắamcdt hápytg mồcjhkm, “Khi nàtdoco vềjuqo nhàtdoc, nhớlslhgvegi cho cha ngưamcdơpzvbi biếpengt, nhớlslhgvegi rõjlmyjlmym nay ngưamcdwpkfi đxutyápytgnh ngưamcdơpzvbi chíkhwtnh làtdoc muộcnxri tửhofx củjqwma Ngụcnxry Tâbykjn Kiệyhpyt, thậhofxt đxutyútwbxng làtdoc đxutyápytgnh lộcnxrn ngưamcdwpkfi, ngàtdocy khápytgc nhấmlwut đxutywvfbnh đxutyếpengn nhàtdoc giảupvzi thíkhwtch!”

gvegi xong, Tiểlslhu Đleiaao cùdnfpng Hiểlslhu Nguyệyhpyt ra cửhofxa. . . . . . Ngẩjlmyng đxutykvjcu, liềjuqon nhìpmytn thấmlwuy trong tràtdocbykju cápytgch đxutyógveg khôjlmyng xa, Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm cùdnfpng Trọrlzdng Hoa khôjlmyng biếpengt khi nàtdoco đxutyãwcvv ngồcjhki ởehtk đxutyógveg. Ngẩjlmyng mặtmqxt vắamcdt châbykjn đxutyang xem diễhofxn, hai ngưamcdwpkfi bọrlzdn họrlzd ban đxutykvjcu theo dõjlmyi chủjqwm yếpengu làtdocpmyt muốqyden chơpzvbi đxutyùdnfpa, muốqyden lénacmn lútwbxt xem hai nha đxutykvjcu mua cápytgi gìpmyt, thuậhofxn tiệyhpyn bảupvzo hộcnxr hai nàtdocng an toàtdocn. Vừajdea thấmlwuy mấmlwuy mógvegn đxutycjhk Hiểlslhu Nguyệyhpyt mua đxutyjuqou làtdoc cho nam nhâbykjn, khógvege miệyhpyng củjqwma Trọrlzdng Hoa đxutyãwcvvnacmo đxutyếpengn tậhofxn mang tai, trong lòsndtng rấmlwut sung sưamcdlslhng. Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm nguyêgprzn bảupvzn khôjlmyng hứmpyfng thútwbx lắamcdm, nhưamcdng thấmlwuy Tiểlslhu Đleiaao chọrlzdn đxutyai lưamcdng, cũjllhng cógveg chútwbxt kinh hỉcnxr, thậhofxt khénacmo, còsndtn cógveg tròsndt hay đxutylslh xem.

Trọrlzdng Hoa lắamcdc đxutykvjcu tápytgn thưamcdehtkng, “Lầkvjcn đxutykvjcu tiêgprzn ta thấmlwuy Phong Vôjlmy Ưwdwpu bịwvfb ngưamcdwpkfi khápytgc chỉcnxrnh thàtdocnh nhưamcd vậhofxy, nha đxutykvjcu kia ghêgprz gớlslhm thậhofxt.”

Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm cũjllhng cưamcdwpkfi, “Cho nêgprzn ta rấmlwut thíkhwtch, rấmlwut vui vẻwvfb, nhìpmytn nàtdocng nhiềjuqou mộcnxrt chútwbxt liềjuqon cảupvzm thấmlwuy cuộcnxrc sốqydeng thựfeodc sựfeod rấmlwut cógveg hứmpyfng thútwbx.”

gvegi xong, hai ngưamcdwpkfi giơpzvbpytgi chénacmn hưamcdlslhng Tiểlslhu Đleiaao cùdnfpng Hiểlslhu Nguyệyhpyt nâbykjng cốqydec.

Hiểlslhu Nguyệyhpyt cùdnfpng Tiểlslhu Đleiaao cũjllhng cógveg chútwbxt xấmlwuu hổkhxd, vặtmqxn tay, nhăeoccn nhógveg đxutyếpengn chỗawgw hai ngưamcdwpkfi, Tiểlslhu Đleiaao nhấmlwuc châbykjn liềjuqon đxutyápytg ghếpeng củjqwmaTiếpengt Bắamcdc Phàtdocm, “Sao khi nãwcvvy chàtdocng khôjlmyng xuấmlwut hiệyhpyn?”

“Oa. . . . . .” Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm muốqyden cưamcdwpkfi, “Nàtdocng còsndtn muốqyden ta ra mặtmqxt giútwbxp sao? Phong Vôjlmy Ưwdwpu đxutywpkfi nàtdocy cũjllhng chưamcda từajdeng bịwvfb ngưamcdwpkfi khápytgc chàtdoc đxutywcvvp nhưamcd vậhofxy.”

Tiểlslhu Đleiaao ngẩjlmyng mặtmqxt, mộcnxrt bêgprzn, Hiểlslhu Nguyệyhpyt đxutyưamcda đxutyai lưamcdng cho Trọrlzdng Hoa thửhofx, gưamcdơpzvbng mặtmqxt Trọrlzdng Hoa đxutydsvn bừajdeng vìpmyt hạwcvvnh phútwbxc giốqydeng nhưamcdtdoc muốqyden làtdocm nógvegng cảupvz khôjlmyng khíkhwt xung quanh

Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm liếpengc liếpengc mấmlwuy tútwbxi nhỏdsvn trong tay Tiểlslhu Đleiaao, hỏdsvni, “Mua cápytgi gìpmyt vậhofxy?”

Tiểlslhu Đleiaao quay mặtmqxt nhìpmytn ra xa, bỗawgwng nhiêgprzn chìpmyta tay đxutyem mộcnxrt cápytgi tútwbxi nhỏdsvn nhénacmt vàtdoco tay Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm, sau đxutyógveg xoay ngưamcdwpkfi bỏdsvn chạwcvvy.

Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm khógvege miệyhpyng sớlslhm nhịwvfbn khôjlmyng đxutyưamcdckfdc nhếpengch lêgprzn, trêgprzn mặtmqxt lộcnxr ra nụcnxramcdwpkfi tưamcdơpzvbi rógvegi, mởehtktwbxi ra nhìpmytn, quảupvz nhiêgprzn làtdocpytgi đxutyai lưamcdng kia. Cưamcdwpkfi đxutyuổkhxdi theo, “Ai, giútwbxp ta đxutyeo đxutyi!”

“Nghĩagwj hay nhỉcnxr!” Tiểlslhu Đleiaao vộcnxri vàtdocng đxutydsvn mặtmqxt bỏdsvn chạwcvvy.

Trọrlzdng Hoa cũjllhng xong việyhpyc, ôjlmym Hiểlslhu Nguyệyhpyt cầkvjcm bao lớlslhn bao nhỏdsvn trởehtk vềjuqo.

Phong Vôjlmy Ưwdwpu chậhofxm rãwcvvi từajde trong cửhofxa hàtdocng đxutyi ra, nhìpmytn thấmlwuy Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm cùdnfpng Nhan Tiểlslhu Đleiaao chạwcvvy đxutyrghlng xa. . . . . . nénacmt cưamcdwpkfi trêgprzn mặtmqxt Tiếpengt Bắamcdc Phàtdocm, cho tớlslhi bâbykjy giờwpkftdocng chưamcda từajdeng thấmlwuy qua. Nàtdocng thậhofxm chíkhwtjllhng khôjlmyng biếpengt thìpmyt ra ngưamcdwpkfi nọrlzdjllhng cógveg thểlslhamcdwpkfi nhưamcd vậhofxy, cưamcdwpkfi đxutyếpengn chógvegi mắamcdt, rấmlwut chógvegi mắamcdt.

.

oOo

Chútwbx thíkhwtch:

[1] Cửhofxu Thiêgprzn Huyềjuqon Nữdusb: nógvegi nôjlmym na thìpmytjllhng chíkhwtnh làtdocbykjy Vưamcdơpzvbng mẫajdeu trong truyềjuqon thuyếpengt thầkvjcn linh củjqwma Trung Hoa, ởehtk Việyhpyt Nam cũjllhng cógvegamcdơpzvbng truyềjuqon vềjuqo Cửhofxu Thiêgprzn Huyềjuqon Nữdusb. Cógveg ngưamcdwpkfi bảupvzo Cửhofxu Thiêgprzn Huyềjuqon Nữdusbtdocamcdơpzvbng Mẫajdeu nưamcdơpzvbng nưamcdơpzvbng hay Mẫajdeu Thưamcdckfdng Thiêgprzn, cũjllhng cógveg ngưamcdwpkfi nógvegi làtdoc Mẫajdeu Liễhofxu Hạwcvvnh, thuộcnxrc hàtdocng Tứmpyf phủjqwm trong Đleiawcvvo Mẫajdeu Việyhpyt Nam.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.