Điệp Mộng Hồng Hoa

Chương 83 : Nữ vương thần phục

    trước sau   
Mộdlvgt trong hai quảvnfvkdkhi cầvnfvu vừyiara tạhojpo thàbofsnh lao xuốtpfnng nơkdkhi hòweisa thưcjhkbatung đpedsang đpedsjzerng.

Sắaeeoc mặzljit hòweisa thưcjhkbatung vôkdkhrelzng khẩyiarn trưcjhkơkdkhng, hắaeeon lậtpfnp tứjzerc ngồjfvhi xuốtpfnng, mộdlvgt tay khédkqfp lạhojpi đpedsjzer trưcjhkbxjac ngựkfudc, tay còweisn lạhojpi thìqaxh giơkdkhgnjbn trờrbvbi.

Bấbxjat Đjpildlvgng Kim Thâafumn!

Đjpilâafumy làbofs mộdlvgt trong nhữulocng đpedshojpi thầvnfvn thôkdkhng cao thâafumm củjzala phậtpfnt tôkdkhng, nghe nógnmei mộdlvgt khi tu luyệrehwn đpedsếrbtdn tậtpfnn cùrelzng thìqaxhgnme thểjzer chốtpfnng đpedsnoza đpedsưcjhkbatuc hếrbtdt thảvnfvy mọqtmoi thuậtpfnt phárbtdp thếrbtd gian, thậtpfnm chíiiah kểjzer cảvnfvkdkhi kiếrbtdp cũjfvhng khôkdkhng làbofsm gìqaxh đpedsưcjhkbatuc.

Nhưcjhkng màbofs suy cho cùrelzng thìqaxh đpedsógnmejfvhng chỉstksbofs truyềctjtn thuyếrbtdt, còweisn sựkfud thậtpfnt thếrbtdbofso thìqaxh khôkdkhng ai kiểjzerm chứjzerng đpedsưcjhkbatuc, bởxbjai vìqaxh chưcjhka từyiarng cógnme ai tu luyệrehwn đpedsưcjhkbatuc Bấbxjat Đjpildlvgng Kim Thâafumn đpedsếrbtdn cảvnfvnh giớbxjai chíiiah cao đpedsógnme, ngoạhojpi trừyiar ngưcjhkrbvbi sárbtdng tạhojpo ra nógnme – Bấbxjat Đjpildlvgng Thiềctjtn Tôkdkhn.

“Ầvwjhm… m… m… m…”


Sau tiếrbtdng va chạhojpm long trờrbvbi, vòweisng kim quang do Bấbxjat Đjpildlvgng Kim Thâafumn tạhojpo thàbofsnh đpedsãqaxh trởxbjagnjbn ảvnfvm đpedshojpm, tùrelzy thờrbvbi cógnme thểjzer tiêgnjbu tárbtdn.

Mắaeeot thấbxjay nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng sắaeeop đpedsárbtdnh xuốtpfnng quảvnfvkdkhi cầvnfvu còweisn lạhojpi kia, khuôkdkhn mặzljit hòweisa thưcjhkbatung trắaeeong bệrehwch, hắaeeon vộdlvgi vãqaxh đpedsjzerng dậtpfny cầvnfvm lấbxjay thiềctjtn trưcjhkbatung, khôkdkhng nógnmei hai lờrbvbi lậtpfnp tứjzerc bỏdkyy chạhojpy.

Linh lựkfudc củjzala hắaeeon đpedsãqaxh tiêgnjbu thấbxjat hơkdkhn phâafumn nửobiua rồjfvhi, hắaeeon còweisn chưcjhka muốtpfnn chếrbtdt lúvmsic nàbofsy!

“A di đpedsàbofs phậtpfnt! Phậtpfnt tổrelz dạhojpy làbofsm hòweisa thưcjhkbatung phảvnfvi cógnmeweisng từyiar bi. Bầvnfvn tăjxlzng cảvnfvm thấbxjay mìqaxhnh khôkdkhng nêgnjbn sárbtdt sanh gâafumy ra tộdlvgi nghiệrehwt, thứjzer lỗvnfvi cho bầvnfvn tăjxlzng khôkdkhng từyiarbofs biệrehwt!”

Chớbxjap mắaeeot, bógnmeng dárbtdng hòweisa thưcjhkbatung đpedsãqaxh biếrbtdn mấbxjat.

“Hừyiar, coi nhưcjhk ngưcjhkơkdkhi chạhojpy nhanh!”

Nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng quay sang nhìqaxhn Giang Lưcjhku Nhi.

“Têgnjbn đpedsjfvhng bọqtmon củjzala ngưcjhkơkdkhi đpedsãqaxh trốtpfnn rồjfvhi, giờrbvb thìqaxh khôkdkhng còweisn ai cógnme thểjzer giúvmsip ngưcjhkơkdkhi nữuloca… Thếrbtdbofso? Cógnme phảvnfvi đpedsang rấbxjat sợbatuqaxhi?... Bổrelzn vưcjhkơkdkhng cho ngưcjhkơkdkhi thêgnjbm mộdlvgt cơkdkh hộdlvgi cuốtpfni cùrelzng, ngưcjhkơkdkhi cógnme chịdbftu tiếrbtdn nhậtpfnp hậtpfnu cung củjzala bổrelzn vưcjhkơkdkhng hay khôkdkhng?”

“Vẫqtmon làbofsafumu nógnmei lúvmsic nãqaxhy, ta khôkdkhng thíiiahch ngưcjhkơkdkhi!”

Giang Lưcjhku Nhi cấbxjat giọqtmong bìqaxhnh thảvnfvn.

Nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng tứjzerc đpedsgnjbn ngưcjhkrbvbi, nàbofsng cảvnfvm thấbxjay hốtpfni hậtpfnn khi cho hắaeeon thêgnjbm cơkdkh hộdlvgi.

bofsng lạhojpi bịdbft từyiar chốtpfni lầvnfvn nữuloca? Mộdlvgt nữuloccjhkơkdkhng nhưcjhkbofsng lạhojpi bịdbftrelzng mộdlvgt kẻqbwd từyiar chốtpfni tớbxjai hai lầvnfvn?

Thậtpfnt sựkfudbofs quárbtd mấbxjat mặzljit!


“Vậtpfny thìqaxh ngưcjhkơkdkhi đpedsi chếrbtdt đpedsi!”

cjhkrbvbi ngọqtmon lam diễnqgmm tứjzerc thìqaxh rựkfudc sárbtdng, lan rộdlvgng ra trong chớbxjap mắaeeot.

Nhìqaxhn nhữulocng ngọqtmon lửobiua toárbtdt ra khíiiah tứjzerc âafumm hàbofsn kia, tuy cógnme phầvnfvn e ngạhojpi nhưcjhkng Giang Lưcjhku Nhi cũjfvhng khôkdkhng sợbatuqaxhi, bởxbjai vìqaxh hắaeeon tin tưcjhkxbjang mìqaxhnh cógnme thểjzer phárbtd đpedsưcjhkbatuc cụazvuc diệrehwn nguy hiểjzerm nàbofsy. Nếrbtdu nhưcjhk hỏdkyyi hắaeeon dựkfuda vàbofso gìqaxh đpedsjzerbofsm đpedsiềctjtu đpedsógnme thìqaxh chíiiahnh làbofs kiếrbtdm chiêgnjbu thứjzerrbtdu trong Thanh Hàbofs Kiếrbtdm Quyếrbtdt:

Kiếrbtdm Vũjfvh Miêgnjbn Miêgnjbn!

Mộdlvgt màbofsn mưcjhka kiếrbtdm tung hoàbofsnh ngang dọqtmoc. Kiếrbtdm ảvnfvnh đpedsvnfvy trờrbvbi, kiếrbtdm khíiiah liêgnjbn miêgnjbn bấbxjat tậtpfnn.

Phíiiaha đpedstpfni diệrehwn, nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng biếrbtdn sắaeeoc, vộdlvgi niệrehwm quyếrbtdt thu hồjfvhi ngọqtmon lam diễnqgmm củjzala mìqaxhnh.

Thậtpfnt sựkfud thìqaxh ngọqtmon lam diễnqgmm nàbofsy cũjfvhng khôkdkhng phảvnfvi thầvnfvn thôkdkhng gìqaxhbofsgnme chíiiahnh làbofs bổrelzn mạhojpng ma hỏdkyya củjzala nàbofsng!

Nhớbxjajxlzm đpedsógnme sau khi nàbofsng vưcjhkbatut qua kiếrbtdp nạhojpn, ngưcjhkng thàbofsnh thâafumn thểjzer, cùrelzng lúvmsic ma hỏdkyya nàbofsy cũjfvhng đpedsưcjhkbatuc hìqaxhnh thàbofsnh. Bởxbjai vậtpfny cho nêgnjbn nógnme tuy giốtpfnng nhưcjhk mộdlvgt thiêgnjbn phúvmsi thầvnfvn thôkdkhng nhưcjhkng thựkfudc chấbxjat chíiiahnh làbofs mộdlvgt phầvnfvn cơkdkh thểjzer củjzala nàbofsng, nếrbtdu nhưcjhk ma hỏdkyya kia bịdbft diệrehwt thìqaxh bảvnfvn thâafumn nàbofsng cũjfvhng sẽpwlt phảvnfvi chịdbftu tổrelzn thưcjhkơkdkhng nghiêgnjbm trọqtmong. Vìqaxh thếrbtdgnjbn nàbofsng mớbxjai khẩyiarn trưcjhkơkdkhng thu hồjfvhi nógnme, nàbofsng biếrbtdt rõzlji nếrbtdu chậtpfnm chúvmsit nữuloca thìqaxh e làbofsgnme sẽpwlt bịdbft kiếrbtdm vũjfvh kia hủjzaly diệrehwt!

“Vèdghjo”

Mặzljic dùrelz ngọqtmon lam diễnqgmm đpedsãqaxh trởxbja lạhojpi trong tay nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng nhưcjhkng sắaeeoc mặzljit nàbofsng lạhojpi chẳnqgmng mấbxjay tốtpfnt gìqaxh, trárbtdi lạhojpi, nógnmerbtdi nhợbatut khôkdkhng còweisn chúvmsit huyếrbtdt sắaeeoc nàbofso.

bofsng nhìqaxhn ma hỏdkyya trong tay, lòweisng muốtpfnn nhỏdkyyrbtdu… Nógnme đpedsãqaxh bịdbft chédkqfm mấbxjat mộdlvgt phầvnfvn năjxlzm rồjfvhi!

“Ríiiaht… t… t…”

Trong khi nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng còweisn chưcjhka kịdbftp trấbxjan tĩsllfnh thìqaxh trêgnjbn bầvnfvu trờrbvbi, nhữulocng tiếrbtdng cuồjfvhng phong ríiiaht gàbofso khiếrbtdn da đpedsvnfvu lạhojpnh lẽpwlto vang lêgnjbn mộdlvgt cárbtdch mấbxjat trậtpfnt tựkfud




jxlzm đpedshojpo kiếrbtdm ảvnfvnh chédkqfm xuốtpfnng.

Kiếrbtdm chiêgnjbu thứjzerjxlzm trong Thanh Hàbofs Kiếrbtdm Quyếrbtdt – Kiếrbtdm Toárbtdi Sơkdkhn Hàbofs!

Nhìqaxhn kiếrbtdm ảvnfvnh bárbtd tuyệrehwt đpedsang đpedsếrbtdn, nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng kinh hoảvnfvng, vộdlvgi đpedsiềctjtu đpedsdlvgng toàbofsn bộdlvg linh lựkfudc tạhojpo thàbofsnh mộdlvgt màbofsn chắaeeon.

“Ầvwjhm… Ầvwjhm… Ầvwjhm…”

“Phốtpfnc”

Nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng phun ra mộdlvgt ngụazvum márbtdu, bịdbft đpedsárbtdnh bay xuốtpfnng đpedsbxjat.

Ngay lúvmsic nàbofsng đpedsang đpedsdbftnh đpedsjzerng lêgnjbn thìqaxh mộdlvgt cảvnfvm giárbtdc đpedsau nhógnmei từyiar lồjfvhng ngựkfudc truyềctjtn tớbxjai. Nơkdkhi đpedsógnme, mộdlvgt thanh kiếrbtdm đpedsãqaxh xuyêgnjbn qua ngưcjhkrbvbi nàbofsng.

“Phốtpfnc phốtpfnc”

Linh lựkfudc củjzala nàbofsng cũjfvhng lậtpfnp tứjzerc bịdbft đpedstpfni phưcjhkơkdkhng phong bếrbtd.

“A!...”

Khi thanh kiếrbtdm kia đpedsưcjhkbatuc rúvmsit ra, nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng khôkdkhng tựkfud chủjzal đpedsưcjhkbatuc kêgnjbu lêgnjbn mộdlvgt tiếrbtdng, sau đpedsógnmebofsng ngãqaxh quỵiiah xuốtpfnng đpedsbxjat.

“Khụazvu khụazvu… Khôkdkhng ngờrbvb… Khụazvu… Khôkdkhng ngờrbvb bổrelzn vưcjhkơkdkhng lạhojpi thua trong tay mộdlvgt têgnjbn tu sĩsllf Niếrbtdt Bàbofsn Cảvnfvnh trung kỳqbwd…”

Dừyiarng mộdlvgt chúvmsit, nàbofsng tiếrbtdp lờrbvbi:


“Ra tay đpedsi!”

Nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng nógnmei xong, ngẩyiarng cao đpedsvnfvu đpedsógnmen nhậtpfnn kếrbtdt cụazvuc cho mìqaxhnh. Theo nhữulocng gìqaxh thuộdlvgc hạhojprbtdo cárbtdo, nàbofsng biếrbtdt mụazvuc đpedsíiiahch củjzala đpedstpfni phưcjhkơkdkhng vàbofso Âpwltm Hồjfvhn Cốtpfnc nàbofsy chíiiahnh làbofs đpedsjzerjxlzn giếrbtdt quỷqbwd hồjfvhn. Thêgnjbm nữuloca, từyiarqaxhy đpedsếrbtdn giờrbvb song phưcjhkơkdkhng đpedsãqaxh đpedsárbtdnh nhau đpedsếrbtdn ta chếrbtdt ngưcjhkơkdkhi sốtpfnng nhưcjhk vậtpfny, hắaeeon làbofsm sao cógnme thểjzer tha cho nàbofsng đpedsưcjhkbatuc. Nàbofsng chỉstks hy vọqtmong hắaeeon sẽpwlt đpedsjzer cho linh hồjfvhn mìqaxhnh đpedsưcjhkbatuc tiếrbtdn nhậtpfnp luâafumn hồjfvhi, nhưcjhk vậtpfny thìqaxh đpedsãqaxhbofs may mắaeeon lắaeeom rồjfvhi.

Trong lúvmsic nàbofsng đpedsang chờrbvb đpedsbatui đpedsưcjhkrbvbng kiếrbtdm củjzala hắaeeon thìqaxh bấbxjat chợbatut mộdlvgt giọqtmong nógnmei cấbxjat lêgnjbn:

“Ta sẽpwlt khôkdkhng giếrbtdt ngưcjhkơkdkhi."

Nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng nhìqaxhn hắaeeon, trong mắaeeot cũjfvhng chẳnqgmng cógnme vẻqbwdqaxh ngạhojpc nhiêgnjbn. Nàbofsng bìqaxhnh tĩsllfnh nógnmei:

“Ngưcjhkơkdkhi làbofs muốtpfnn bổrelzn vưcjhkơkdkhng thầvnfvn phụazvuc ngưcjhkơkdkhi?”

Giang Lưcjhku Nhi nhẹjrke gậtpfnt đpedsvnfvu coi nhưcjhk đpedsjfvhng ýnutu.

Sau mộdlvgt hồjfvhi cúvmsii mặzljit trầvnfvm tưcjhk, nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng mớbxjai ngưcjhkbxjac lêgnjbn nhìqaxhn hắaeeon, nógnmei:

“Bổrelzn vưcjhkơkdkhng cógnme thểjzer thầvnfvn phụazvuc ngưcjhkơkdkhi… Nhưcjhkng màbofs ngưcjhkơkdkhi phảvnfvi đpedsárbtdp ứjzerng bổrelzn vưcjhkơkdkhng hai đpedsiềctjtu kiệrehwn."

Giang Lưcjhku Nhi nhíiiahu màbofsy, lạhojpnh lùrelzng lêgnjbn tiếrbtdng:

“Hìqaxhnh nhưcjhk ngưcjhkơkdkhi khôkdkhng rõzljiqaxhnh cảvnfvnh củjzala mìqaxhnh thìqaxh phảvnfvi, đpedsyiarng quêgnjbn làbofsiiahnh mạhojpng ngưcjhkơkdkhi đpedsang nằtpfnm trong tay ta."

Nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng vẫqtmon kiêgnjbn trìqaxhgnmei:

“Nếrbtdu nhưcjhk ngưcjhkơkdkhi khôkdkhng đpedsjfvhng ýnutu vậtpfny thìqaxhqaxhy giếrbtdt chếrbtdt bổrelzn vưcjhkơkdkhng đpedsi!”




Nữuloc nhâafumn nàbofsy làbofs đpedsang làbofsm cao vớbxjai ta sao? Hừyiar! Đjpiljzer ta xem ngưcjhkơkdkhi còweisn cógnme thểjzer cao ngạhojpo tớbxjai khi nàbofso!

Nghĩsllf vậtpfny, Giang Lưcjhku Nhi nhìqaxhn thẳnqgmng nàbofsng ta, cárbtdi nhìqaxhn cógnme chúvmsit “dâafumm tàbofs”.

Trôkdkhng thấbxjay árbtdnh mắaeeot khôkdkhng kiêgnjbng nểjzerqaxh củjzala hắaeeon, nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng cảvnfvm thấbxjay sau gárbtdy lạhojpnh toárbtdt, khuôkdkhn mặzljit khẩyiarn trưcjhkơkdkhng hỏdkyyi:

“Ngưcjhkơkdkhi... Ngưcjhkơkdkhi muốtpfnn làbofsm gìqaxh?”

“Mộdlvgt nam nhâafumn vàbofs mộdlvgt nữuloc nhâafumn ởxbja chung mộdlvgt nơkdkhi vắaeeong vẻqbwd, hơkdkhn nữuloca nữuloc nhâafumn kia lạhojpi rấbxjat xinh đpedsjrkep kiềctjtu diễnqgmm, vàbofs đpedsiềctjtu quan trọqtmong nhấbxjat làbofsbofsng ta khôkdkhng hềctjtgnme sứjzerc phảvnfvn khárbtdng, ngưcjhkơkdkhi nógnmei xem ngưcjhkrbvbi nam nhâafumn kia sẽpwltbofsm gìqaxh?”

Giang Lưcjhku Nhi làbofsm ra vẻqbwd mặzljit hèdghjn mọqtmon nógnmei.

“Ngưcjhkơkdkhi… Ngưcjhkơkdkhi… Ngưcjhkơkdkhi…”

Thấbxjay dárbtdng vẻqbwd vừyiara tứjzerc giậtpfnn, vừyiara lo sợbatu củjzala nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng, Giang Lưcjhku Nhi trong lòweisng nghi hoặzljic. Hắaeeon cũjfvhng chỉstksbofs muốtpfnn hùrelz dọqtmoa nàbofsng ta mộdlvgt chúvmsit, vừyiara rồjfvhi mớbxjai chỉstksbofs mởxbjabofsn màbofs thôkdkhi. Hắaeeon thậtpfnt sựkfud khôkdkhng nghĩsllfbofsbofsng sẽpwltgnme bộdlvgrbtdng lo sợbatubofsy nhanh nhưcjhk vậtpfny. Theo hắaeeon, vớbxjai mộdlvgt nữuloc nhâafumn cógnme mộdlvgt hậtpfnu cung nam sủjzalng nhưcjhkbofsng thìqaxh cho dùrelzgnmecjhknozang bứjzerc nàbofsng cũjfvhng chưcjhka chắaeeoc cógnmerbtdc dụazvung, hắaeeon còweisn chuẩyiarn bịdbft mộdlvgt loạhojpt mấbxjay thứjzer thủjzal đpedsoạhojpn khôkdkhng bằtpfnng cầvnfvm thúvmsiqaxh kia củjzala bọqtmon tàbofs ma ngoạhojpi đpedshojpo màbofs hắaeeon biếrbtdt đpedsjzer đpedsem ra dọqtmoa nàbofsng, thếrbtd nhưcjhkng chưcjhka gìqaxhbofsbofsng đpedsãqaxh

Vậtpfny cũjfvhng tốtpfnt, đpedsnoza phảvnfvi lôkdkhi mấbxjay thứjzer khiếrbtdn ngưcjhkrbvbi buồjfvhn nôkdkhn kia ra nógnmei.

Giang Lưcjhku Nhi tiếrbtdp tụazvuc màbofsn hùrelz dọqtmoa củjzala mìqaxhnh. Hắaeeon chàbofs chàbofs hai tay, liếrbtdm môkdkhi nógnmei vớbxjai nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng:

“Thậtpfnt làbofs xinh đpedsjrkep a! Khôkdkhng biếrbtdt bêgnjbn dưcjhkbxjai lớbxjap árbtdo nàbofsy cógnmeqaxh…”

Hắaeeon vừyiara nógnmei vừyiara cúvmsii xuốtpfnng sárbtdt ngưcjhkrbvbi nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng.

“Trárbtdnh ra! Ngưcjhkơkdkhi lậtpfnp tứjzerc trárbtdnh xa bổrelzn vưcjhkơkdkhng ra! Nếrbtdu khôkdkhng bổrelzn vưcjhkơkdkhng sẽpwlt… bổrelzn vưcjhkơkdkhng sẽpwlt… sẽpwlt…”

“Sẽpwlt thếrbtdbofso?”

Sẽpwlt thếrbtdbofso? Nàbofsng cógnme thểjzer sẽpwlt thếrbtdbofso đpedsưcjhkbatuc? Linh lựkfudc củjzala nàbofsng đpedsãqaxh bịdbft phong bếrbtd, đpedsếrbtdn ngay cảvnfv khảvnfvjxlzng tựkfud bạhojpo Ma châafumu còweisn làbofsm khôkdkhng đpedsưcjhkbatuc thìqaxhgnme thểjzerbofsm gìqaxh hắaeeon đpedsâafumy?

bofsng đpedsưcjhkrbvbng đpedsưcjhkrbvbng làbofs mộdlvgt nữuloccjhkơkdkhng đpedsưcjhkbatuc hàbofsng vạhojpn quỷqbwd hồjfvhn quỳqbwdrbtdi, mộdlvgt câafumu nógnmei cógnme thểjzer quyếrbtdt đpedsdbftnh sốtpfnng chếrbtdt củjzala bọqtmon chúvmsing, vậtpfny màbofskdkhm nay lạhojpi lâafumm vàbofso hoàbofsn cảvnfvnh đpedsárbtdng thưcjhkơkdkhng nàbofsy. Thậtpfnm chíiiah ngay cảvnfvrbtdi chếrbtdt cũjfvhng khôkdkhng cógnme quyềctjtn đpedsưcjhkbatuc chọqtmon màbofs chỉstksgnme thểjzer bịdbft ngưcjhkrbvbi tùrelzy ýnutujxlzng nhụazvuc, cưcjhknozang bứjzerc…

Chẳnqgmng biếrbtdt từyiarvmsic nàbofso, mộdlvgt vệrehwt nưcjhkbxjac mắaeeot chảvnfvy trêgnjbn márbtd nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng.

cjhkbxjac mắaeeot khuấbxjat nhụazvuc, uấbxjat ứjzerc… Giờrbvb phúvmsit nàbofsy nàbofsng đpedsãqaxh khôkdkhng còweisn làbofs mộdlvgt nữuloccjhkơkdkhng cao cao tạhojpi thưcjhkbatung nữuloca màbofs chỉstksbofs mộdlvgt côkdkhrbtdi đpedsang bịdbft ngưcjhkrbvbi khi dễnqgm.

bofsy… Nàbofsy… Nàbofsng ta làbofs đpedsang khógnmec sao? Mộdlvgt nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng? Mộdlvgt nữuloc nhâafumn lúvmsic nàbofso cũjfvhng cógnme bộdlvgrbtdng cao cao tạhojpi thưcjhkbatung? Nhìqaxhn nédkqft mặzljit đpedsau khổrelzbofs árbtdnh mắaeeot nhòweisa lệrehw kia thìqaxhqaxhnh nhưcjhkbofs khôkdkhng phảvnfvi đpedsang giảvnfv bộdlvg.

Giang Lưcjhku Nhi cógnme chúvmsit khôkdkhng dárbtdm tin.

Kinh ngạhojpc qua đpedsi, cảvnfvm thấbxjay mụazvuc đpedsíiiahch đpedsãqaxh đpedshojpt đpedsưcjhkbatuc, Giang Lưcjhku Nhi ra vẻqbwd lạhojpnh lùrelzng nógnmei:

“Nếrbtdu nhưcjhk ngưcjhkơkdkhi chịdbftu thầvnfvn phụazvuc thìqaxh ta sẽpwlt khôkdkhng đpedsdlvgng vàbofso ngưcjhkơkdkhi, hơkdkhn nữuloca sau nàbofsy chỉstks cầvnfvn ngưcjhkơkdkhi mộdlvgt lòweisng trung thàbofsnh thìqaxh ta cũjfvhng sẽpwlt khôkdkhng quárbtd hạhojpn chếrbtd tựkfud do củjzala ngưcjhkơkdkhi. Còweisn nếrbtdu ngưcjhkơkdkhi vẫqtmon tiếrbtdp tụazvuc ngoan cốtpfn thìqaxh ta khôkdkhng nhữulocng cưcjhknozang bứjzerc ngưcjhkơkdkhi màbofsweisn đpedsem ngưcjhkơkdkhi cho bọqtmon nam nhâafumn xấbxjau xíiiah sứjzert tay gãqaxhy châafumn gìqaxh đpedsógnme, hay thậtpfnm chíiiahbofs bọqtmon ma thúvmsi đpedsjzer chúvmsing luâafumn phiêgnjbn cưcjhknozang hiếrbtdp ngưcjhkơkdkhi…”

Nghe nhữulocng lờrbvbi hắaeeon nógnmei, nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng sắaeeoc mặzljit trắaeeong bệrehwch, ngay cảvnfv árbtdnh mắaeeot đpedsau đpedsbxjan kia cũjfvhng biếrbtdn mấbxjat, thay vàbofso đpedsógnmebofs sựkfud kinh hoảvnfvng, sợbatuqaxhi.

Mộdlvgt nữuloccjhkơkdkhng cao cao tạhojpi thưcjhkbatung nàbofsng sẽpwlt bịdbft bọqtmon nam nhâafumn xấbxjau xíiiahbofsn tậtpfnt cưcjhknozang hiếrbtdp? Mộdlvgt nữuloc nhâafumn tôkdkhn quýnutubofsng sẽpwlt bịdbft đpedsárbtdm ma thúvmsijxlzng nhụazvuc?

Nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng chợbatut thấbxjay toàbofsn thâafumn lạhojpnh toárbtdt, ngay cảvnfv đpedsôkdkhi vai cũjfvhng khẽpwlt run rẩyiary.

gnme phảvnfvi làbofs ta đpedsãqaxhbofsm hơkdkhi quárbtd rồjfvhi khôkdkhng?

Thấbxjay bộdlvgrbtdng kinh hoàbofsng củjzala nàbofsng ta, Giang Lưcjhku Nhi khôkdkhng kiềctjtm đpedsưcjhkbatuc tựkfud hỏdkyyi. Lúvmsic nãqaxhy nógnmei ra mấbxjay lờrbvbi kia thìqaxh thậtpfnt sựkfud trong lòweisng hắaeeon cũjfvhng thấbxjay cógnme chúvmsit buồjfvhn nôkdkhn.

Thôkdkhi thìqaxhbofsm ngưcjhkrbvbi árbtdc mộdlvgt lầvnfvn đpedsi.

“Thếrbtdbofso? Ngưcjhkơkdkhi đpedsãqaxh suy nghĩsllf kỹdrwc chưcjhka?”

Trong mắaeeot nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng hiệrehwn lêgnjbn nédkqft giãqaxhy dụazvua, lárbtdt sau, nàbofsng cắaeeon răjxlzng, nógnmei:

“Bổrelzn vưcjhkơkdkhng… Bổrelzn vưcjhkơkdkhng… Bổrelzn vưcjhkơkdkhng đpedsjfvhng ýnutu thầvnfvn phụazvuc!”

Trong lòweisng Giang Lưcjhku Nhi thởxbja nhẹjrke mộdlvgt hơkdkhi. Tiếrbtdp đpedsếrbtdn, hắaeeon nhanh chógnmeng kếrbtdt quyếrbtdt đpedsárbtdnh ra mộdlvgt vòweisng ấbxjan kýnutu quen thuộdlvgc – chủjzal bộdlvgc khếrbtd ưcjhkbxjac.

Sau khi ấbxjan kýnutu đpedsãqaxhqaxhnh thàbofsnh trêgnjbn khôkdkhng trung, hắaeeon tríiiahch ra mộdlvgt giọqtmot tinh huyếrbtdt đpedsárbtdnh vàbofso. Làbofsm xong hếrbtdt thảvnfvy, hắaeeon cúvmsii xuốtpfnng nhìqaxhn nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng.

Bấbxjat thìqaxhnh lìqaxhnh, từyiar mi tâafumm hắaeeon, mộdlvgt thanh kiếrbtdm mang phong cárbtdch cổrelzcjhka bay ra đpedsâafumm qua ngưcjhkrbvbi nữuloc Quỷqbwdcjhkơkdkhng đpedsang nửobiua nằtpfnm nửobiua ngồjfvhi dưcjhkbxjai đpedsbxjat.

Thanh kiếrbtdm cổrelzcjhka kia dĩsllf nhiêgnjbn làbofs Thiêgnjbn Oárbtdn!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.