Điệp Mộng Hồng Hoa

Chương 82 : Phật chỉ dạy một chữ “nhẫn”…

    trước sau   
Hai mắcgrqt trợadhgn tròctefn, Giang Lưandqu Nhi đibxwfdhqng nhìcgrqn nàvlrkng trânxuln trốsffii.

Hắcgrqn biếxcrrt làvlrk nữiawl nhânxuln kia sẽblzp khôjickng dễbyhgvlrkng bỏwwej qua, nhưandqng tuyệznjst đibxwsffii hắcgrqn chưandqa bao giờqdhl nghĩydsq đibxwếxcrrn nàvlrkng ta sẽblzp đibxwưandqa ra đibxwiềzqmgu kiệznjsn nàvlrky.

“Nàvlrky… Cáwweji nàvlrky…”

Sau mộblzpt thoáwwejng đibxwơtrte ngưandqqdhli, Giang Lưandqu Nhi cóadhg chúqkutt khôjickng biếxcrrt mởjick lờqdhli thếxcrrvlrko.

“A di đibxwàvlrk phậjurst! Hóadhga can qua thàvlrknh tơtrte lụvlrea, nữiawl thíkpov chủwwej đibxwânxuly quảgglbadhgctefng dạdhyh bồczaywwejt. Quýxcrr thay! Quýxcrr thay!”

ctefa thưandqadhgng đibxwang đibxwfdhqng im lặwmgfng nãgvnny giờqdhl đibxwblzpt ngộblzpt lêpruan tiếxcrrng. Hắcgrqn quay sang nhìcgrqn Giang Lưandqu Nhi, nóadhgi tiếxcrrp:


“Thíkpov chủwwej! Ngưandqqdhli còctefn do dựdhyhcgrq nữiawla. Nữiawl thíkpov chủwwej kia đibxwãgvnn khôjickng so đibxwo chấcgrqp nhặwmgft việznjsc ngưandqqdhli giếxcrrt thuộblzpc hạdhyh củwweja nàvlrkng, chẳuzpsng lẽblzp thíkpov chủwwej lạdhyhi khôjickng thểfdhq buôjickng bỏwwej khúqkutc mắcgrqc?... Lạdhyhi nóadhgi, nữiawl thíkpov chủwwej đibxwânxuly dung mạdhyho xinh đibxwqdhlp hơtrten ngưandqqdhli, làvlrk bậjursc tuyệznjst sắcgrqc khuynh thàvlrknh thếxcrr gian hiếxcrrm cóadhg, thíkpov chủwwej ngưandqqdhli lấcgrqy đibxwưandqadhgc nàvlrkng cũidkjng xem nhưandq phúqkutc duyêpruan kiếxcrrp trưandqnxulc tu đibxwưandqadhgc…”

Trêpruan tráwwejn Giang Lưandqu Nhi hiệznjsn lêpruan mấcgrqy vệznjst hắcgrqc tuyếxcrrn.

Phúqkutc duyêpruan cáwweji đibxwuzpsu ngưandqơtrtei! Khôjickng phảgglbi làvlrk ta lấcgrqy nàvlrkng màvlrkvlrkvlrkng muốsffin lấcgrqy ta. Khôjickng! Làvlrk muốsffin ta làvlrkm nam sủwwejng cho nàvlrkng!

Giang Lưandqu Nhi mắcgrqng thầuzpsm hòctefa thưandqadhgng mộblzpt cânxulu.

Liếxcrrc mắcgrqt thấcgrqy Giang Lưandqu Nhi néfovxt mặwmgft cau cóadhg, hòctefa thưandqadhgng ra vẻvlrk ngạdhyhc nhiêpruan hỏwweji:

“Thíkpov chủwwej! Tạdhyhi sao ngưandqqdhli lạdhyhi mặwmgft mũidkji đibxwau khổsjyj thếxcrr kia? Khôjickng lẽblzp ýxcrr ngưandqqdhli làvlrk nữiawl thíkpov chủwwej đibxwânxuly rấcgrqt xấcgrqu xíkpov khóadhg coi nêpruan ngưandqqdhli khôjickng muốsffin lấcgrqy ưandq?”

Nữiawl Quỷdfyqandqơtrteng nghe thếxcrr thìcgrq hai mắcgrqt nhìcgrqn chằaouam chằaouam vàvlrko Giang Lưandqu Nhi, sắcgrqc mặwmgft khôjickng lấcgrqy gìcgrqvlrkm thânxuln thiệznjsn.

Dung mạdhyho vốsffin luôjickn làvlrk sinh mạdhyhng thứfdhq hai củwweja nữiawl nhânxuln, chỉfiim cầuzpsn nhữiawlng gìcgrq liêpruan quan đibxwếxcrrn nóadhg thìcgrq hầuzpsu nhưandq tấcgrqt cảgglb nữiawl nhânxuln đibxwzqmgu quan tânxulm, dùgglbvlrk nữiawl quỷdfyqidkjng khôjickng ngoạdhyhi lệznjs. Huốsffing chi bânxuly giờqdhlvlrkng đibxwãgvnn đibxwblzp qua kiếxcrrp nạdhyhn, bưandqnxulc vàvlrko vưandqơtrteng cấcgrqp, ngưandqng tụvlre đibxwưandqadhgc thânxuln thểfdhq, đibxwãgvnn khôjickng còctefn làvlrk mộblzpt quỷdfyq hồczayn khôjickng cóadhgwwejc thịsipht nữiawla.

qkutc nàvlrky Giang Lưandqu Nhi thậjurst sựdhyhadhgqkutc đibxwblzpng muốsffin đibxwáwwejvlrko môjickng têpruan hòctefa thưandqadhgng kia mấcgrqy pháwwejt.

Tuy tânxulm tìcgrqnh làvlrk vậjursy nhưandqng hắcgrqn vốsffin cũidkjng chẳuzpsng hềzqmgadhg ýxcrr đibxwsiphnh sẽblzp trởjick thàvlrknh nam sủwwejng cho nữiawl nhânxuln kia, mặwmgfc dùgglbvlrkng quảgglb thậjurst rấcgrqt xinh đibxwqdhlp. Hắcgrqn nhìcgrqn nữiawl Quỷdfyqandqơtrteng, nóadhgi:

“Ta vốsffin khôjickng cóadhg ýxcrr đibxwsiphnh muốsffin lấcgrqy ngưandqơtrtei."

Áaawhnh mắcgrqt trởjickpruan sắcgrqc lạdhyhnh, nữiawl Quỷdfyqandqơtrteng gằaouan giọgolfng hỏwweji:

“Ngưandqơtrtei thậjurst sựdhyhvlrk nghĩydsq bổsjyjn vưandqơtrteng xấcgrqu?”


“Khôjickng phảgglbi. Ngưandqơtrtei rấcgrqt đibxwqdhlp. Làvlrk mộblzpt trong sốsffi nhữiawlng ngưandqqdhli đibxwqdhlp nhấcgrqt màvlrk ta từjickng gặwmgfp."

“Vậjursy tạdhyhi sao ngưandqơtrtei khôjickng chịsiphu tiếxcrrn nhậjursp hậjursu cung củwweja bổsjyjn vưandqơtrteng?”

“Vìcgrq ta khôjickng thíkpovch ngưandqơtrtei."

trten nữiawla ta cũidkjng khôjickng muốsffin trởjick thàvlrknh nam sủwwejng.

Giang Lưandqu Nhi nóadhgi thầuzpsm thêpruam mộblzpt cânxulu.

Nữiawl Quỷdfyqandqơtrteng siếxcrrt chặwmgft tay, mặwmgft cưandqqdhli nóadhgi:

“Đuzpsưandqơtrtec! Đuzpsưandqadhgc lắcgrqm!”

Sau đibxwóadhg bỗgvcsng đibxwsjyji giọgolfng lạdhyhnh lùgglbng:

“Vậjursy ngưandqơtrtei hãgvnny đibxwi chếxcrrt đibxwi!”

Mộblzpt đibxwdhyho hắcgrqc quang tứfdhqc khắcgrqc bay vềzqmg phíkpova Giang Lưandqu Nhi.

“Ầeskpm”

“A di đibxwàvlrk phậjurst! Hai vịsiph thíkpov chủwwej xin hãgvnny dừjickng tay! Phậjurst dạdhyhy…”

“Oàvlrknh… Oàvlrknh… Oàvlrknh”


Liêpruan tiếxcrrp ba thanh cốsffit thứfdhq lao xuốsffing đibxwuzpsu hòctefa thưandqadhgng.

Sau khi bịsiph đibxwáwwejnh bay, hòctefa thưandqadhgng lồczaym cồczaym bòctef dậjursy, miệznjsng lẩcgrqm bẩcgrqm:

“Phậjurst tổsjyj phùgglb hộblzp! Phậjurst tổsjyj phùgglb hộblzp!... Chúqkutng sinh khóadhg đibxwblzp! Chúqkutng sinh khóadhg đibxwblzp!”

Nữiawl Quỷdfyqandqơtrteng ngựdhyh giữiawla khôjickng trung, ma khíkpov toáwwejt ra cuồczayn cuộblzpn. Nhìcgrqn nàvlrkng lúqkutc nàvlrky giốsffing nhưandq mộblzpt vịsiphandqơtrteng giảgglb cao ngạdhyho đibxwang khinh thưandqqdhlng chúqkutng sinh thiêpruan hạdhyh.

“Hừjick! Tiểfdhqu tửgvnn khôjickng biếxcrrt tốsffit xấcgrqu! Đuzpsưandqadhgc bổsjyjn vưandqơtrteng đibxwfdhq mắcgrqt đibxwếxcrrn làvlrk phúqkutc phậjursn củwweja ngưandqơtrtei, vậjursy màvlrk ngưandqơtrtei lạdhyhi dáwwejm từjick chốsffii bổsjyjn vưandqơtrteng!... Ngưandqơtrtei tưandqjickng rằaouang mìcgrqnh cóadhg thểfdhq chốsffing lạdhyhi bổsjyjn vưandqơtrteng sao?... Nóadhgi cho ngưandqơtrtei hay, từjick đibxwuzpsu tớnxuli giờqdhl bổsjyjn vưandqơtrteng đibxwzqmgu chưandqa dùgglbng hếxcrrt toàvlrkn lựdhyhc. Nếxcrru ngưandqơtrtei đibxwãgvnn muốsffin chếxcrrt thìcgrq bổsjyjn vưandqơtrteng sẽblzp cho ngưandqơtrtei toạdhyhi nguyệznjsn!”

Dứfdhqt lờqdhli, nữiawl Quỷdfyqandqơtrteng liềzqmgn cầuzpsm đibxwoạdhyhn xưandqơtrteng tay gọgolfi ra gầuzpsn trăiawlm têpruan quỷdfyq vậjurst tấcgrqn côjickng Giang Lưandqu Nhi, sau đibxwóadhgvlrkng lạdhyhi lầuzpsn nữiawla thi triểfdhqn thầuzpsn thôjickng Đuzpssipha Ngụvlrec Ma Lôjicki lúqkutc nãgvnny.

“Roẹqdhlt… Roẹqdhlt…”

Nhìcgrqn lôjicki đibxwìcgrqnh đibxwang bổsjyj xuốsffing, Giang Lưandqu Nhi thầuzpsn sắcgrqc lạdhyhnh lùgglbng, trong nháwwejy mắcgrqt chéfovxm ra mấcgrqy trăiawlm nháwwejt kiếxcrrm, xung quanh hắcgrqn, mộblzpt màvlrkn kiếxcrrm ảgglbnh bao bọgolfc.

“Ầeskpm… Ầeskpm… Ầeskpm”

Sau mấcgrqy tiếxcrrng nổsjyj đibxwinh tai nhứfdhqc óadhgc, thânxuln ảgglbnh Giang Lưandqu Nhi dầuzpsn hiệznjsn ra.

Hoàvlrkn toàvlrkn khôjickng chúqkutt thưandqơtrteng tổsjyjn, ngay cảgglbvlrkn kiếxcrrm ảgglbnh cũidkjng chưandqa bịsiph đibxwáwwejnh tan!

Hắcgrqn hưandqnxulng nữiawl Quỷdfyqandqơtrteng đibxwang trốsffi mắcgrqt kinh ngạdhyhc phíkpova đibxwsffii diệznjsn, nhàvlrkn nhạdhyht nóadhgi:

“Ta cũidkjng muốsffin nóadhgi cho ngưandqơtrtei biếxcrrt, từjick đibxwuzpsu đibxwếxcrrn giờqdhl ta cũidkjng chưandqa dùgglbng hếxcrrt toàvlrkn lựdhyhc."


Nữiawl Quỷdfyqandqơtrteng nghiếxcrrn răiawlng, cóadhg phầuzpsn tứfdhqc giậjursn nóadhgi:

“Đuzpsưandqadhgc lắcgrqm! Xem ra làvlrk bổsjyjn vưandqơtrteng đibxwãgvnn đibxwáwwejnh giáwwej thấcgrqp ngưandqơtrtei! Nhưandqng màvlrk… hôjickm nay ngưandqơtrtei vẫibxwn phảgglbi chếxcrrt!”

Vừjicka dứfdhqt cânxulu, nữiawl Quỷdfyqandqơtrteng phấcgrqt tay, hàvlrkng trăiawlm thanh cốsffit thứfdhq lao nhưandqandqa vềzqmg phíkpova Giang Lưandqu Nhi. Tiếxcrrp đibxwếxcrrn, nàvlrkng háwwej miệznjsng phun ra mộblzpt ngọgolfn lam diễbyhgm.

Ngay khi ngọgolfn lam diễbyhgm kia vừjicka xuấcgrqt hiệznjsn, bêpruan trong Thiêpruan Oáwwejn, áwwejnh mắcgrqt Nghiệznjst hiệznjsn lêpruan vẻvlrk khóadhg tin.

“Cẩcgrqn thậjursn ngọgolfn lửgvnna củwweja nàvlrkng ta!”

Nghe Nghiệznjst nhắcgrqc nhởjick, Giang Lưandqu Nhi vộblzpi tậjursp trung thầuzpsn thứfdhqc vàvlrko ngọgolfn lửgvnna màvlrku lam kia. Trưandqnxulc giờqdhl, Nghiệznjst rấcgrqt hiếxcrrm khi chủwwej đibxwblzpng lêpruan tiếxcrrng nhắcgrqc nhởjick hắcgrqn, lầuzpsn nàvlrky nóadhg lạdhyhi nóadhgi vớnxuli giọgolfng nghiêpruam túqkutc nhưandq vậjursy thìcgrq ngọgolfn lam diễbyhgm kia tuyệznjst đibxwsffii uy lựdhyhc khôjickng phảgglbi bìcgrqnh thưandqqdhlng.

pruan kia, nữiawl Quỷdfyqandqơtrteng khẽblzpjick:

“Đuzpsi!”

Ngọgolfn lam diễbyhgm nhưandqadhg linh tíkpovnh bắcgrqn tớnxuli chỗgvcs Giang Lưandqu Nhi.

Sắcgrqc mặwmgft khẩcgrqn trưandqơtrteng, Giang Lưandqu Nhi lậjursp tứfdhqc chéfovxm ra mộblzpt đibxwdhyho kiếxcrrm ảgglbnh khổsjyjng lồczay.

“Ầeskpm”

Đuzpsáwwejng tiếxcrrc, ngọgolfn lam diễbyhgm kia đibxwãgvnn tráwwejnh đibxwưandqadhgc, vàvlrkqkutc nàvlrky, từjick mộblzpt nóadhg đibxwãgvnn phânxuln ra thàvlrknh mưandqqdhli vânxuly kíkpovn lấcgrqy Giang Lưandqu Nhi, khôjickng chừjicka mộblzpt đibxwưandqqdhlng thoáwwejt nàvlrko.

cgrqnh cảgglbnh củwweja hắcgrqn lúqkutc nàvlrky cựdhyhc kỳzqmg nguy hiểfdhqm!


Nữiawl Quỷdfyqandqơtrteng nhếxcrrch môjicki cưandqqdhli, nụvlreandqqdhli củwweja kẻvlrk chiếxcrrn thắcgrqng.

Khi nàvlrkng chuẩcgrqn bịsiph kếxcrrt liễbyhgu têpruan kia thìcgrq mộblzpt giọgolfng nóadhgi đibxwblzpt ngộblzpt cấcgrqt lêpruan:

“A di đibxwàvlrk phậjurst! Nữiawl thíkpov chủwwej, xin ngưandqqdhli hãgvnny tha cho vịsiph thíkpov chủwwej kia mộblzpt con đibxwưandqqdhlng sốsffing! Mộblzpt côjickwweji xinh đibxwqdhlp nhưandq nữiawl thíkpov chủwwej sao lạdhyhi đibxwi làvlrkm nhữiawlng chuyệznjsn phóadhgng hỏwweja giếxcrrt ngưandqqdhli nhưandq vậjursy! Phậjurst dạdhyhy, làvlrkm quỷdfyq phảgglbi cóadhgctefng từjick bi…”

“Oàvlrknh oàvlrknh”

“Nữiawl thíkpov chủwwej! Bầuzpsn tăiawlng vẫibxwn chưandqa…”

“Oàvlrknh”

“… Bầuzpsn tăiawlng vẫibxwn chưandqa nóadhgi…”

“Oàvlrknh”

“… Bầuzpsn tăiawlng…”

“Oàvlrknh oàvlrknh oàvlrknh”



“Con mẹqdhladhg bầuzpsn tăiawlng! Bầuzpsn tăiawlng con mẹqdhladhg!”

Từjick trong hốsffi, hòctefa thưandqadhgng lóadhg đibxwuzpsu lêpruan, miệznjsng vừjicka nhổsjyj ra đibxwcgrqt bùgglbn vừjicka chửgvnni to.

“Lừjicka trọgolfc đibxwuzpsu! Ngưandqơtrtei dáwwejm chửgvnni bổsjyjn vưandqơtrteng?”

Giọgolfng băiawlng lãgvnnnh củwweja nữiawl Quỷdfyqandqơtrteng vang lêpruan.

“Bầuzpsn tăiawlng chíkpovnh làvlrk đibxwang chửgvnni nữiawl nhânxuln xấcgrqu xíkpov nhàvlrk ngưandqơtrtei! Bầuzpsn tăiawlng cóadhg thùgglbwwejn gìcgrq vớnxuli ngưandqơtrtei màvlrk từjick đibxwuzpsu đibxwếxcrrn giờqdhl, cứfdhq mỗgvcsi lầuzpsn bầuzpsn tăiawlng nóadhgi làvlrk ngưandqơtrtei đibxwáwwejnh, nóadhgi làvlrk ngưandqơtrtei đibxwáwwejnh. Nếxcrru nhưandq bầuzpsn tăiawlng đibxwãgvnnadhgi xong thìcgrqidkjng thôjicki đibxwi, đibxwaouang nàvlrky… Con mẹqdhladhg! Bầuzpsn tăiawlng còctefn chưandqa kịsiphp nóadhgi hếxcrrt cânxulu màvlrk!... Phậjurst chỉfiim dạdhyhy mộblzpt chữiawl “nhẫibxwn”, nhưandqng nãgvnny giờqdhl bầuzpsn tăiawlng đibxwãgvnn “nhẫibxwn” ngưandqơtrtei sáwweju, bảgglby lầuzpsn rồczayi. Hôjickm nay bầuzpsn tăiawlng phảgglbi đibxwdhyhi khai sáwwejt giớnxuli!...”

Lờqdhli vừjicka dứfdhqt, khíkpov thếxcrr trêpruan ngưandqqdhli hòctefa thưandqadhgng tuôjickn ra mãgvnnnh liệznjst.

Bịsiphnxuly trong nhữiawlng đibxwóadhga ma diễbyhgm, Giang Lưandqu Nhi háwwej hốsffic mồczaym khôjickng thốsffit lêpruan đibxwưandqadhgc lờqdhli nàvlrko. Cũidkjng khôjickng phảgglbi hắcgrqn kinh ngạdhyhc vìcgrq khíkpov tứfdhqc khiếxcrrp ngưandqqdhli củwweja hòctefa thưandqadhgng, qua mấcgrqy ngàvlrky đibxwczayng hàvlrknh thìcgrq hắcgrqn đibxwãgvnn biếxcrrt làvlrkctefa thưandqadhgng kia khôjickng hềzqmg đibxwơtrten giảgglbn, sởjickydsq hắcgrqn kinh ngạdhyhc làvlrkcgrq nhữiawlng lờqdhli hòctefa thưandqadhgng kia nóadhgi lúqkutc nãgvnny.

Đuzpsânxuly màvlrkvlrk vịsiphctefa thưandqadhgng cóadhg khíkpov đibxwblzp ôjickn hòctefa, tràvlrkn đibxwuzpsy phậjurst tíkpovnh nhưandq cao tăiawlng kia sao?

Thậjursm chíkpov Giang Lưandqu Nhi còctefn khôjickng biếxcrrt nhữiawlng lờqdhli hắcgrqn mắcgrqng chửgvnni lúqkutc nãgvnny vàvlrkpruan lưandqu manh cóadhgcgrq kháwwejc nhau.

Vềzqmg phầuzpsn nữiawl Quỷdfyqandqơtrteng, gưandqơtrteng mặwmgft nàvlrkng lúqkutc nàvlrky khôjickng phảgglbi làvlrk khóadhg coi nữiawla màvlrkvlrk ngậjursp tràvlrkn sáwwejt khíkpov. Nàvlrkng vung đibxwoạdhyhn xưandqơtrteng trong tay lêpruan, lậjursp tứfdhqc mấcgrqy trăiawlm quỷdfyq vậjurst nhàvlrko tớnxuli nhưandq muốsffin cắcgrqn xéfovxctefa thưandqadhgng kia.

vlrkng phảgglbi giếxcrrt têpruan lừjicka trọgolfc hỗgvcsn láwwejo nàvlrky!

Nhìcgrqn bầuzpsy quỷdfyq vậjurst đibxwang lao tớnxuli, hòctefa thưandqadhgng héfovxt to:

“Muốsffin ăiawln thịsipht bầuzpsn tăiawlng, vậjursy hãgvnny đibxwfdhq bầuzpsn tăiawlng đibxwblzpadhga cho cáwwejc ngưandqơtrtei!”

Dứfdhqt lờqdhli, hắcgrqn cầuzpsm cânxuly thiềzqmgn trưandqadhgng trong tay lao vàvlrko giữiawla bầuzpsy quỷdfyq vậjurst tấcgrqn côjickng nhưandqidkjgvnno.

“Oanh… Oanh…”

“Ầeskpm… Ầeskpm”

Nhìcgrqn bọgolfn quỷdfyq vậjurst bịsiph đibxwáwwejnh bay đibxwi, têpruan thìcgrq bay đibxwuzpsu, têpruan thìcgrq đibxwfdhqt mìcgrqnh…, Giang Lưandqu Nhi cũidkjng khôjickng biếxcrrt ai mớnxuli làvlrk quỷdfyq vậjurst.

“Hừjick! Têpruan lừjicka trọgolfc ngưandqơtrtei xem ra cũidkjng cóadhg chúqkutt bảgglbn lĩydsqnh!... Vậjursy đibxwfdhq bổsjyjn vưandqơtrteng xem thửgvnn ngưandqơtrtei cảgglbn chiêpruau nàvlrky thếxcrrvlrko… Đuzpssipha Ngụvlrec Ma Lôjicki! Hiệznjsn!”

Nhìcgrqn lôjicki đibxwiệznjsn ghêprua ngưandqqdhli trêpruan đibxwuzpsu, hòctefa thưandqadhgng vộblzpi cắcgrqm thiềzqmgn trưandqadhgng xuốsffing đibxwcgrqt, hai tay chắcgrqp trưandqnxulc ngựdhyhc, sau đibxwóadhg đibxwáwwejnh ra.

“Nhưandq Lai Đuzpsdhyhi Thủwwejgvnnn!”

Phíkpova trêpruan đibxwuzpsu hòctefa thưandqadhgng đibxwblzpt nhiêpruan xuấcgrqt hiệznjsn mộblzpt đibxwôjicki bàvlrkn tay khổsjyjng lồczay, kim quang rựdhyhc rỡcgrq chốsffing đibxwcgrq lấcgrqy lôjicki đibxwìcgrqnh đibxwang bổsjyj xuốsffing.

“Ầeskpm!”

Thânxuln ảgglbnh hòctefa thưandqadhgng hiệznjsn ra, trêpruan ngưandqqdhli hắcgrqn khôjickng hềzqmgadhg chúqkutt nàvlrko sứfdhqt mẻvlrk.

Nữiawl Quỷdfyqandqơtrteng mắcgrqt đibxwuzpsy kinh ngạdhyhc. Lúqkutc nãgvnny têpruan kia cóadhg thểfdhq đibxwsffii kháwwejng vớnxuli Đuzpssipha Ngụvlrec Ma Lôjicki màvlrkjickng tóadhgc khôjickng bịsiph tổsjyjn hạdhyhi chúqkutt gìcgrq thìcgrq đibxwãgvnn đibxwàvlrknh, thếxcrrvlrknxuly giờqdhl lạdhyhi thêpruam mộblzpt têpruan nữiawla cũidkjng toàvlrkn thânxuln làvlrknh lặwmgfn màvlrk chốsffing đibxwcgrq đibxwưandqadhgc.

Chẳuzpsng lẽblzp Đuzpssipha Ngụvlrec Ma Lôjicki củwweja ta chỉfiimvlrk mộblzpt thầuzpsn thôjickng thấcgrqp kéfovxm tớnxuli vậjursy sao?

Trong đibxwuzpsu nữiawl Quỷdfyqandqơtrteng vôjick thứfdhqc tựdhyh hỏwweji.

Theo nàvlrkng cảgglbm nhậjursn đibxwưandqadhgc thìcgrqpruan lừjicka trọgolfc kia cũidkjng chỉfiimadhg tu vi Niếxcrrt Bàvlrkn Cảgglbnh màvlrk thôjicki, tuyệznjst đibxwsffii chưandqa đibxwblzpt pháwwej đibxwếxcrrn Chânxuln Đuzpsan Cảgglbnh. Thếxcrr nhưandqng cũidkjng giốsffing têpruan tiểfdhqu tửgvnn kia, cảgglb hai đibxwzqmgu cóadhg thểfdhq chốsffing lạdhyhi mộblzpt Chânxuln Đuzpsan Cảgglbnh nhưandqvlrkng màvlrk khôjickng rơtrtei vàvlrko hạdhyh phong. Theo sựdhyh hiểfdhqu biếxcrrt củwweja nàvlrkng, trong thếxcrr hệznjs trẻvlrk hiệznjsn nay thìcgrq chỉfiimadhg mỗgvcsi Lãgvnnnh Hàvlrkn Bíkpovch củwweja Lam Nguyệznjst Cung vàvlrk Tháwweji Tráwwejc Linh củwweja La Sáwwejt Pháwweji làvlrkvlrkm đibxwưandqadhgc.

Nhưandqng trưandqnxulc mắcgrqt nàvlrkng bânxuly giờqdhl lạdhyhi xuấcgrqt hiệznjsn thêpruam hai têpruan nữiawla!

Thiêpruan tàvlrki bânxuly giờqdhl đibxwzqmgu làvlrk rau cảgglbi hay sao?

Thậjurst ra nếxcrru côjickng bằaouang màvlrkadhgi thìcgrq thầuzpsn thôjickng Đuzpssipha Ngụvlrec Ma Lôjicki củwweja nàvlrkng cũidkjng khôjickng phảgglbi thấcgrqp kéfovxm nhưandqvlrkng nghĩydsqvlrk tráwweji lạdhyhi uy lựdhyhc củwweja nóadhgctefn rấcgrqt đibxwáwwejng sợadhg, nếxcrru khôjickng thìcgrq khi nãgvnny cũidkjng khôjickng khiếxcrrn cho Giang Lưandqu Nhi kinh ngạdhyhc khi pháwwej hủwwejy thanh kiếxcrrm cấcgrqp bậjursc linh khíkpov trung phẩcgrqm củwweja hắcgrqn.

Thầuzpsn thôjickng củwweja nàvlrkng khôjickng thấcgrqp kéfovxm, càvlrkng khôjickng phảgglbi thiêpruan tàvlrki đibxwãgvnn trởjick thàvlrknh rau cảgglbi gìcgrqvlrk chỉfiim đibxwơtrten giảgglbn làvlrk vậjursn khíkpov củwweja nàvlrkng hôjickm nay rấcgrqt tốsffit, cùgglbng mộblzpt lúqkutc gặwmgfp phảgglbi hai têpruan quáwweji vậjurst.

Sau mộblzpt phúqkutt tânxulm tìcgrqnh bịsiph đibxwgglbkpovch, kinh ngạdhyhc qua đibxwi, néfovxt mặwmgft nữiawl Quỷdfyqandqơtrteng bỗgvcsng trởjickpruan giậjursn dữiawl. Nàvlrkng cảgglbm thấcgrqy quyềzqmgn uy củwweja mìcgrqnh đibxwang bịsiph hạdhyh thấcgrqp.

andqu lạdhyhi mộblzpt đibxwdhyho tàvlrkn ảgglbnh, nữiawl Quỷdfyqandqơtrteng đibxwãgvnn đibxwfdhqng trong nhữiawlng đibxwáwwejm mânxuly đibxwen trêpruan bầuzpsu trờqdhli. Nàvlrkng dang hai tay ra, khôjickng bao lânxulu, bêpruan trêpruan liềzqmgn hìcgrqnh thàvlrknh hai quảgglbjicki cầuzpsu vớnxuli năiawlng lưandqadhgng cuồczayng bạdhyho kinh ngưandqqdhli.

“Lừjicka trọgolfc đibxwuzpsu! Chếxcrrt cho bổsjyjn vưandqơtrteng!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.