Đích Nữ Vương Phi

Chương 116-2 : Nương tử, ta nhớ nàng lắm! (2)

    trước sau   
Hắbfprn biếfjeit nhấeflnt thờqvaci rấeflnt khóspsu đdmhlguao khiếfjein nàgwvxng xóspsua bỏvopa thùoffp hậhexsn vớfjeii mìhyronh, cóspsu thểguao cảsdsz đdmhlqvaci cũjyiwng khôhltlng thểguao quêjqjxn, nhưcelhng bắbfprt đdmhlrtpnu từmmmv phúqtflt giârzhhy biếfjeit nàgwvxng sốhexsng trêjqjxn cõbbmci đdmhlqvaci nàgwvxy, hắbfprn giốhexsng nhưcelh lầrtpnn nữeuuka đdmhlưcelhnrxjc truyềrazrn sinh khídbqd, cóspsujqjxu cóspsu đdmhlau đdmhlfjein, cũjyiwng cóspsu lo đdmhlưcelhnrxjc lo mấeflnt...... Hắbfprn khôhltlng buôhltlng ra, cho dùoffp biếfjeit nàgwvxng cóspsu thểguao đdmhlãgdgp thídbqdch mộqtflt nam nhârzhhn khábfprc, hắbfprn vẫrtpnn muốhexsn cốhexs gắbfprng giữeuukgwvxng ởjyiwjqjxn mìhyronh!

“Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn, ngưcelhơajfpi ra đdmhlârzhhy cho ta!” Mộqtfl Dung Thanh Y khôhltlng đdmhlguao ýlpkd ngăprean trởjyiw, mạguaonh mẽdnnlhltlng vàgwvxo Trưcelhqvacng Nhạguaoc đdmhliệnyjsn.

Bầrtpnu khôhltlng khídbqd vốhexsn đdmhlang yêjqjxn tĩtqisnh, bỗcwzxng chốhexsc bịyzij phábfpr vỡjqjx, ábfprnh mắbfprt Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn chợnrxjt lóspsue, đdmhlrtpnu tiêjqjxn khẩsenln trưcelhơajfpng nhìhyron lạguaoi Vârzhhn Tuyếfjeit Phi, bắbfprt gặrazrp ábfprnh mắbfprt nàgwvxng bìhyronh tĩtqisnh, hắbfprn mớfjeii thởjyiw phàgwvxo nhẹueuc nhõbbmcm mộqtflt hơajfpi.

“Còjqjxn đdmhlfzfkng đdmhlóspsugwvxm gìhyro? Mau ra ngoàgwvxi đdmhluổhpcui nữeuuk nhârzhhn kia cho trẫrtpnm!” Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn hạguao thấeflnp giọcoulng, quábfprt lớfjein vớfjeii têjqjxn ngưcelhqvaci hậhexsu bêjqjxn cạguaonh.

“Dạguao, dạguao, bârzhhy giờqvachltlgwvxi lậhexsp tứfzfkc đdmhli ngay!” Trưcelhơajfpng côhltlng côhltlng cảsdsz kinh, vộqtfli vàgwvxng khom lưcelhng trảsdsz lờqvaci, muốhexsn chạguaoy ra ngoàgwvxi.

“Đicrjfzfkng lạguaoi!”


rzhhn Tuyếfjeit Phi ngưcelhfjeic mắbfprt nhìhyron Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn mộqtflt cábfpri, khóspsue miệnyjsng khẽdnnlrzhhng lêjqjxn, cưcelhqvaci nhưcelh khôhltlng cưcelhqvaci nóspsui: “Hoàgwvxng thưcelhnrxjng gấeflnp gábfprp nhưcelh vậhexsy, làgwvxspsu chuyệnyjsn gìhyro khôhltlng muốhexsn cho ngưcelhqvaci khábfprc biếfjeit sao?”

“Hiệnyjsn tạguaoi ta vàgwvxgwvxng ta vôhltloffpng trong sạguaoch!” Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn gấeflnp giọcoulng phảsdszn bábfprc, chỉprea sợnrxj ngưcelhqvaci trưcelhfjeic mắbfprt suy nghĩtqis lung tung.

“Vậhexsy hãgdgpy đdmhlguaogwvxng ta vàgwvxo đdmhli, ta rấeflnt muốhexsn nhìhyron mộqtflt chúqtflt Mộqtfl Dung quýlpkd phi sốhexst ruộqtflt tìhyrom hoàgwvxng thưcelhnrxjng làgwvxhyrobfpri gìhyro?” Khóspsue môhltli Vârzhhn Tuyếfjeit Phi hơajfpi vểguaonh, ra lệnyjsnh: “Đicrjguao cho nàgwvxng ta đdmhli vàgwvxo!”

“Hoàgwvxng thưcelhnrxjng, chuyệnyjsn nàgwvxy......” Trábfprn Trưcelhơajfpng côhltlng côhltlng rịyzijn mồjtxphltli lạguaonh, do dựyzij khôhltlng biếfjeit làgwvxm sao cho phảsdszi.

Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn nhìhyron thấeflny vẻpdli mặrazrt xem kịyzijch vui củfqcka Vârzhhn Tuyếfjeit Phi, hìhyronh nhưcelh biếfjeit suy nghĩtqis trong lòjqjxng nàgwvxng, suy nghĩtqis trong chốhexsc lábfprt, hắbfprn gậhexst đdmhlrtpnu mộqtflt cábfpri: “Dẫrtpnn nàgwvxng ta vàgwvxo đdmhli!”

Sao Trưcelhơajfpng côhltlng côhltlng cóspsu thểguao khôhltlng biếfjeit hoàgwvxng thưcelhnrxjng cựyzijc kỳpreajqjxu thưcelhơajfpng nữeuuk nhârzhhn trưcelhfjeic mắbfprt nàgwvxy, hắbfprn khôhltlng biếfjeit khúqtflc mắbfprt giữeuuka bọcouln họcoul, nhưcelhng hắbfprn thậhexst sựyzij rấeflnt đdmhlau lòjqjxng vìhyro hoàgwvxng thưcelhnrxjng, hắbfprn chưcelha từmmmvng nhìhyron thấeflny hoàgwvxng thưcelhnrxjng lấeflny lòjqjxng mộqtflt nữeuuk nhârzhhn nhưcelh vậhexsy.

“Dạguao, nôhltlgwvxi đdmhli ngay!” Trưcelhơajfpng côhltlng côhltlng khom ngưcelhqvaci lui vềrazr phídbqda sau.

Khôhltlng lârzhhu sau, tiếfjeing cưcelhqvaci lạguaonh lẽdnnlo béajwpn nhọcouln củfqcka Mộqtfl Dung Thanh Y đdmhlãgdgp truyềrazrn tớfjeii: “Thìhyro ra làgwvx hoàgwvxng thưcelhnrxjng ngưcelhqvaci thậhexst sựyzijjyiw đdmhlârzhhy, làgwvxm hạguaoi nôhltlhyrohyrom hồjtxpi lârzhhu!”

Ngạguaoi vìhyro sựyzijspsu mặrazrt củfqcka Vârzhhn Tuyếfjeit Phi, Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn đdmhlèrebq xuốhexsng tứfzfkc giậhexsn, lạguaonh lùoffpng thốhexst: “Ngưcelhơajfpi tìhyrom trẫrtpnm cóspsu chuyệnyjsn gìhyro?”

Từmmmvqtflc Mộqtfl Dung Thanh Y vừmmmva tiếfjein vàgwvxo, dĩtqis nhiêjqjxn cóspsu chúqtfl ýlpkd tớfjeii Vârzhhn Tuyếfjeit Phi đdmhlang ngồjtxpi bêjqjxn cạguaonh Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn, nhìhyron khắbfprp phòjqjxng xa hoa, nhìhyron tấeflnt cảsdszbfprc móspsun ăprean quen thuộqtflc trêjqjxn chiếfjeic bàgwvxn kia. Quen Tiếfjeit Phỉprea thờqvaci gian lârzhhu nhưcelh vậhexsy, nàgwvxng đdmhlưcelhơajfpng nhiêjqjxn biếfjeit nhữeuukng móspsun ăprean nàgwvxy đdmhlrazru làgwvxspsun Tiếfjeit Phỉprea thídbqdch nhấeflnt. Bằtfpbng hậhexsn ýlpkd củfqcka Vârzhhn Tuyếfjeit Phi đdmhlhexsi vớfjeii Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn, nàgwvxng cũjyiwng cóspsu thểguao nghĩtqis tớfjeii nhữeuukng thứfzfkgwvxy khôhltlng phảsdszi do bảsdszn thârzhhn Vârzhhn Tuyếfjeit Phi gọcouli, nhấeflnt đdmhlyzijnh làgwvx Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn sai ngưcelhqvaci đdmhlrazrc biệnyjst làgwvxm.

Quen biếfjeit hắbfprn lârzhhu nhưcelh vậhexsy, hắbfprn chưcelha bao giờqvac quan târzhhm đdmhlếfjein nàgwvxng, cho dùoffpqtflc tìhyronh cảsdszm mặrazrn nồjtxpng, hắbfprn cũjyiwng khôhltlng hềrazr nhớfjeigwvxng thídbqdch ăprean gìhyro. Nhớfjei lạguaoi trưcelhfjeic kia ởjyiw chung, đdmhlrazru làgwvxgwvxng chiềrazru theo ýlpkd hắbfprn.

Chứfzfkng kiếfjein Vârzhhn Tuyếfjeit Phi thờqvac ơajfp, nàgwvxng khôhltlng khỏvopai hậhexsn trong lòjqjxng, tạguaoi sao nàgwvxng ta vẫrtpnn đdmhlưcelhnrxjc hạguaonh phúqtflc, bấeflnt luậhexsn làgwvx Tiếfjeit Phỉprea, hay Vârzhhn Tuyếfjeit Phi cũjyiwng cóspsu thểguao dễeuukgwvxng lấeflny đdmhlưcelhnrxjc, màgwvxgwvxng lạguaoi luôhltln làgwvx ngưcelhqvaci bịyzij ôhltlng trờqvaci vứfzfkt bỏvopa, nàgwvxng nhấeflnt thờqvaci oábfprn hậhexsn nóspsui: “Vârzhhn Tuyếfjeit Phi, ta cho rằtfpbng ngưcelhơajfpi cóspsuhyronh cảsdszm sârzhhu đdmhlhexsm vớfjeii Tưcelh Nam Tuyệnyjst, thìhyro ra hếfjeit mứfzfkc cũjyiwng chỉpreaspsu nhưcelh vậhexsy, ngưcelhơajfpi chẳixdtng qua chídbqdnh làgwvx mộqtflt nữeuuk nhârzhhn lảsdszajfpi ong bưcelhfjeim, thấeflny mộqtflt ngưcelhqvaci yêjqjxu mộqtflt ngưcelhqvaci tiệnyjsn......”

Bỗcwzxng chốhexsc ábfprp lựyzijc lạguaonh lẽdnnlo tiếfjein tớfjeii gầrtpnn, mộqtflt cơajfpn gióspsu mạguaonh quéajwpt qua, Mộqtfl Dung Thanh Y bịyzijbfprt mộqtflt cábfpri nặrazrng nềrazrajwpprean quay trêjqjxn đdmhleflnt, lậhexsp tứfzfkc trêjqjxn mặrazrt xuấeflnt hiệnyjsn dấeflnu bàgwvxn tay màgwvxu đdmhlvopa.


Con ngưcelhơajfpi Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn lạguaonh lẽdnnlo béajwpn nhọcouln nhìhyron Mộqtfl Dung Thanh Y, nhưcelh mộqtflt thanh bảsdszo kiếfjeim lóspsue ábfprnh sábfprng lạguaonh, hắbfprn mặrazrt đdmhlen cắbfprn răpreang cảsdsznh cábfpro: “Chúqtfl ýlpkd lờqvaci nóspsui củfqcka ngưcelhơajfpi, đdmhlguao ta nghe thấeflny ngưcelhơajfpi vũjyiw nhụnrxjc Phỉprea nhi mộqtflt lầrtpnn nàgwvxo nữeuuka, ta lậhexsp tứfzfkc cắbfprt đdmhlrtpnu lưcelhjqjxi ngưcelhơajfpi!”

offpi mábfpru tanh vọcoult tớfjeii cổhpcu họcoulng, Mộqtfl Dung Thanh Y cũjyiwng nhịyzijn khôhltlng đdmhlưcelhnrxjc nữeuuka, mộqtflt ngụnrxjm phun ra ngoàgwvxi, nhấeflnt thờqvaci trêjqjxn mặrazrt đdmhleflnt xuấeflnt hiệnyjsn nhữeuukng đdmhlóspsua hoa mai đdmhlvopacelhơajfpi diễeuukm lệnyjs.

gwvxng chịyziju đdmhlyzijng sựyzij đdmhlau đdmhlfjein toàgwvxn thârzhhn, giãgdgpy giụnrxja đdmhlfzfkng lêjqjxn, lau vếfjeit mábfpru khóspsue miệnyjsng, lộqtfl vẻpdli sầrtpnu thảsdszm cưcelhqvaci mộqtflt tiếfjeing: “Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn, ngưcelhơajfpi khôhltlng yêjqjxu ta khôhltlng sao, nhưcelhng ta cũjyiwng muốhexsn tìhyrom đdmhlưcelhnrxjc mộqtflt nam nhârzhhn yêjqjxu ta thậhexst lòjqjxng, ta cũjyiwng muốhexsn đdmhlưcelhnrxjc hạguaonh phúqtflc, nhưcelhng tạguaoi sao ngưcelhơajfpi lạguaoi đdmhlhexsi xửeuuk vớfjeii Bábfpr Luârzhhn nhưcelh vậhexsy?”

Ánrxjnh mắbfprt Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn lảsdszng trábfprnh, nhìhyron thoábfprng qua Vârzhhn Tuyếfjeit Phi, sau đdmhlóspsu phẫrtpnn nộqtfl trừmmmvng Mộqtfl Dung Thanh Y nóspsui: “Ta đdmhlúqtflng hẹueucn đdmhlưcelha Quan Bábfpr Luârzhhn đdmhlếfjein tẩsenlm cung củfqcka ngưcelhơajfpi, vềrazr sau hắbfprn cóspsu thểguaojyiw chung vớfjeii ngưcelhơajfpi, đdmhlârzhhy khôhltlng phảsdszi làgwvx đdmhliềrazru ngưcelhơajfpi vẫrtpnn luôhltln mong muốhexsn sao? Ngưcelhơajfpi rốhexst cuộqtflc còjqjxn chuyệnyjsn gìhyro chưcelha thỏvopaa mãgdgpn nữeuuka?”

Quan Bábfpr Luârzhhn, mộqtflt nam tửeuuk phong thábfpri nho nhãgdgp, cưcelhqvaci lêjqjxn nhưcelh trăpreang rằtfpbm, Vârzhhn Tuyếfjeit Phi rấeflnt cóspsueflnn tưcelhnrxjng, nàgwvxng còjqjxn nhớfjeibbmc nam nhârzhhn nàgwvxy thídbqdch Mộqtfl Dung Thanh Y, lạguaoi cưcelhfjeii đdmhlídbqdch tỷdmhl Mộqtfl Dung Thanh Liễeuuku củfqcka Mộqtfl Dung Thanh Y!

“Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn, ngưcelhơajfpi biếfjeit rõbbmc ta muốhexsn chídbqdnh làgwvx mộqtflt ngưcelhqvaci đdmhlàgwvxn ôhltlng, vậhexsy màgwvx ngưcelhơajfpi lạguaoi đdmhlem hắbfprn, đdmhlem hắbfprn......” Ánrxjnh mắbfprt Mộqtfl Dung Thanh Y oábfprn hậhexsn ghim chặrazrt trêjqjxn ngưcelhqvaci Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn, nhưcelhgdgp thúqtfl nổhpcui đdmhljqjxn gàgwvxo théajwpt: “Vìhyro sao ngưcelhơajfpi thiếfjein hắbfprn chứfzfk, cábfpri nàgwvxy so vớfjeii giếfjeit hắbfprn còjqjxn khóspsu chịyziju hơajfpn!”

“Mộqtfl Dung Thanh Y, ngưcelhơajfpi muốhexsn ngôhltli vịyzij Hoàgwvxng quýlpkd phi ta cho, ngưcelhơajfpi muốhexsn giữeuuk Quan Bábfpr Luârzhhn ởjyiwjqjxn cạguaonh, ta cũjyiwng thàgwvxnh toàgwvxn. Hôhltlm nay hắbfprn biếfjein thàgwvxnh nhưcelh vậhexsy, đdmhlrazru làgwvx do mộqtflt tay ngưcelhơajfpi tạguaoo nêjqjxn, ngưcelhơajfpi khôhltlng trábfprch đdmhlưcelhnrxjc ai!” Khóspsue miệnyjsng Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn chứfzfka đdmhlyzijng mộqtflt nụnrxjcelhqvaci cay nghiệnyjst, nhìhyron gưcelhơajfpng mặrazrt cuồjtxpng loạguaon củfqcka nữeuuk nhârzhhn kia, khôhltlng cóspsu bấeflnt kỳprea sựyzij thưcelhơajfpng tiếfjeic hay đdmhljtxpng tìhyronh nàgwvxo.

“Ta tạguaoo nêjqjxn?” Mộqtfl Dung Thanh Y đdmhlưcelha ngóspsun tay chỉpreagwvxo mìhyronh, ábfprnh mắbfprt đdmhlau đdmhlfjein, ngữeuuk đdmhliệnyjsu thêjqjxcelhơajfpng chỉprea trídbqdch nóspsui: “Ta chỉprea muốhexsn ởjyiwoffpng vớfjeii hắbfprn, nhưcelhng đdmhlârzhhu cóspsujqjxu ngưcelhơajfpi thiếfjein hắbfprn!”

rzhhn Tuyếfjeit Phi chứfzfkng kiếfjein vẻpdli mặrazrt tứfzfkc giậhexsn thưcelhơajfpng târzhhm củfqcka nàgwvxng ta, târzhhm tìhyronh phứfzfkc tạguaop theo, nàgwvxng cũjyiwng khôhltlng phảsdszi đdmhljtxpng tìhyronh. Chẳixdtng qua làgwvxhyro đdmhlau lòjqjxng thay cho Quan Bábfpr Luârzhhn, yêjqjxu phảsdszi mộqtflt nữeuuk nhârzhhn thídbqdch quyềrazrn thếfjei nhưcelh vậhexsy, nhấeflnt đdmhlyzijnh cảsdsz đdmhlqvaci sốhexsng ởjyiw trong khổhpcu sởjyiw.

“Mộqtfl Dung Thanh Y!” Vârzhhn Tuyếfjeit Phi đdmhlqtflt nhiêjqjxn đdmhlfzfkng lêjqjxn, đdmhli tớfjeii trưcelhfjeic mặrazrt nữeuuk nhârzhhn dữeuuk tợnrxjn nàgwvxy, khôhltlng đdmhlguao ýlpkd đdmhlếfjein tầrtpnm mắbfprt ábfprc đdmhlqtflc dábfprn trêjqjxn ngưcelhqvaci mìhyronh, nàgwvxng bìhyronh tĩtqisnh nóspsui: “Ngưcelhơajfpi quêjqjxn thârzhhn phậhexsn củfqcka mìhyronh sao?”

“Ngưcelhơajfpi muốhexsn nóspsui gìhyro?” Mộqtfl Dung Thanh Y căpream thùoffp trừmmmvng mắbfprt nàgwvxng ta, tấeflnt cảsdsz bấeflnt hạguaonh củfqcka nàgwvxng đdmhlrazru do nữeuuk nhârzhhn nàgwvxy ban tặrazrng.

“Ngưcelhơajfpi làgwvx nữeuuk nhârzhhn hậhexsu cung, Hoàgwvxng quýlpkd phi, nam nhârzhhn duy nhấeflnt ởjyiwjqjxn cạguaonh ngưcelhơajfpi chỉpreaspsu thểguaogwvx Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn, còjqjxn lạguaoi trừmmmv nha hoàgwvxn chídbqdnh làgwvx thábfpri giábfprm, ngưcelhơajfpi muốhexsn Quan Bábfpr Luârzhhn mộqtflt đdmhlqvaci mộqtflt thếfjeioffpng vớfjeii ngưcelhơajfpi, hoặrazrc ngưcelhơajfpi khôhltlng làgwvxm Hoàgwvxng quýlpkd phi, hoặrazrc hắbfprn khôhltlng thểguaogwvx nam nhârzhhn!”

Giọcoulng nóspsui Vârzhhn Tuyếfjeit Phi trong trẻpdlio lạguaonh lùoffpng chậhexsm rãgdgpi vang lêjqjxn, nhưcelh mộqtflt thanh gưcelhơajfpm vôhltlhyronh đdmhlârzhhm mạguaonh vàgwvxo trábfpri tim Mộqtfl Dung Thanh Y, nàgwvxng run rẩsenly đdmhlôhltli môhltli, muốhexsn lêjqjxn tiếfjeing phảsdszn bábfprc, nhưcelhng cábfpri gìhyrojyiwng nóspsui khôhltlng ra! Ngôhltli vịyzij quýlpkd phi làgwvxgwvxng cưcelhjqjxng cầrtpnu màgwvxspsu, Bábfpr Luârzhhn cũjyiwng làgwvxgwvxng cưcelhjqjxng cầrtpnu...... Nàgwvxng khổhpcu sởjyiw nhắbfprm mắbfprt lạguaoi, khôhltlng biếfjeit cuộqtflc đdmhlqvaci củfqcka nàgwvxng từmmmv khi nàgwvxo thìhyro biếfjein thàgwvxnh cụnrxjc diệnyjsn nhưcelhhltlm nay khôhltlng thểguao cứfzfku vãgdgpn!

“Cảsdszm thấeflny khổhpcu sởjyiw sao?” Vârzhhn Tuyếfjeit Phi giậhexst giậhexst khóspsue miệnyjsng, giưcelhơajfpng môhltli cưcelhqvaci mộqtflt tiếfjeing: “Thanh Y, năpream đdmhlóspsu ta đdmhlãgdgpspsui vớfjeii ngưcelhơajfpi, Quan Bábfpr Luârzhhn làgwvx thậhexst lòjqjxng thídbqdch ngưcelhơajfpi. Nếfjeiu nhưcelh ngưcelhơajfpi gảsdsz cho hắbfprn, sẽdnnl khôhltlng lo cơajfpm ábfpro, hạguaonh phúqtflc sốhexsng đdmhlếfjein cuốhexsi đdmhlqvaci, nhưcelhng ngưcelhơajfpi kiêjqjxn quyếfjeit cưcelhjqjxng cầrtpnu thứfzfk khôhltlng thuộqtflc vềrazr ngưcelhơajfpi, bòjqjxjqjxn giưcelhqvacng Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn, hạguaoi chếfjeit Tiếfjeit Phỉprea. Đicrjếfjein cuốhexsi cùoffpng ngưcelhơajfpi vẫrtpnn muốhexsn đdmhli gòjqjx éajwpp nam nhârzhhn ban đdmhlrtpnu đdmhlãgdgp bịyzij ngưcelhơajfpi vứfzfkt bỏvopa, ngưcelhơajfpi thậhexst làgwvx bi ai!”

Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn sữeuukng sờqvac, giưcelhơajfpng mắbfprt, xanh mặrazrt nhìhyron chằtfpbm chằtfpbm Mộqtfl Dung Thanh Y, rồjtxpi sau đdmhlóspsu quay đdmhlrtpnu nhìhyron vềrazrrzhhn Tuyếfjeit Phi vộqtfli vàgwvxng giảsdszi thídbqdch: “Phỉprea Nhi, đdmhlóspsugwvx do ta còjqjxn chưcelha nhậhexsn ra đdmhlưcelhnrxjc tìhyronh cảsdszm đdmhlhexsi vớfjeii nàgwvxng. Chờqvac sau khi ta nhậhexsn ra, sẽdnnl khôhltlng tiếfjeip tụnrxjc ởjyiw chung cùoffpng nữeuuk nhârzhhn nàgwvxy!”

“Nhưcelhng chờqvac ngưcelhơajfpi nhậhexsn ra, Tiếfjeit Phỉprea đdmhlãgdgp chếfjeit!” Vârzhhn Tuyếfjeit Phi cưcelhqvaci nhạguaoo mộqtflt tiếfjeing, nhìhyron nàgwvxy gưcelhơajfpng mặrazrt tuấeflnn túqtflqtflc đdmhlvopaqtflc trắbfprng, trong lòjqjxng nàgwvxng sung sưcelhfjeing mộqtflt hồjtxpi.

“Phỉprea nhi, ta thậhexst sựyzij rấeflnt hốhexsi hậhexsn, ta......” Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn khôhltlng biếfjeit nêjqjxn làgwvxm sao mớfjeii cóspsu thểguao giảsdszi trừmmmvbfprn hậhexsn củfqcka nàgwvxng đdmhlhexsi vớfjeii hắbfprn. Nếfjeiu nhưcelhspsu thểguao, hắbfprn nguyệnyjsn ýlpkd moi tim ra đdmhlguao cho nàgwvxng nhìhyron!

“Cábfprc ngưcelhơajfpi ra ngoàgwvxi đdmhli, ta mệnyjst mỏvopai, muốhexsn nghỉprea ngơajfpi!” Vârzhhn Tuyếfjeit Phi ngábfprp, khôhltlng đdmhlguao ýlpkd tớfjeii Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn muốhexsn nóspsui lạguaoi thôhltli, tựyzij nhiêjqjxn đdmhli tớfjeii căprean phòjqjxng bêjqjxn trong, quầrtpnn ábfpro cũjyiwng khôhltlng cởjyiwi, ngãgdgp thẳixdtng tắbfprp lêjqjxn giưcelhqvacng, hídbqdp mắbfprt lạguaoi.

Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn bấeflnt đdmhlbfprc dĩtqis nhìhyron mộqtflt cábfpri, nghĩtqis đdmhlếfjein cho dùoffp chếfjeit ỳpreajyiw chỗcwzxgwvxy, cũjyiwng sẽdnnl chọcoulc cho nàgwvxng càgwvxng thêjqjxm khôhltlng vui, hôhltlm nay cóspsu lẽdnnljqjxn rờqvaci khỏvopai trưcelhfjeic, ngàgwvxy mai lạguaoi tớfjeii nữeuuka!

“Ngưcelhqvaci tớfjeii, giảsdszi nữeuuk nhârzhhn nàgwvxy vềrazr Triêjqjxu Phưcelhnrxjng đdmhliệnyjsn trôhltlng coi cho trẫrtpnm, khôhltlng cóspsu lệnyjsnh củfqcka trẫrtpnm, khôhltlng cho phéajwpp bưcelhfjeic ra Triêjqjxu Phưcelhnrxjng đdmhliệnyjsn nửeuuka bưcelhfjeic!” Hạguao Hầrtpnu Huyềrazrn lạguaonh lùoffpng ra lệnyjsnh, sau đdmhlóspsu cuốhexsi cùoffpng nhìhyron bêjqjxn trong mộqtflt cábfpri, mặrazrt ârzhhm trầrtpnm đdmhli ra ngoàgwvxi.

Khi gian phòjqjxng khôhltli phụnrxjc lạguaoi sựyzij an tĩtqisnh cầrtpnn cóspsu, Vârzhhn Tuyếfjeit Phi khôhltlng hềrazr buồjtxpn ngủfqck, lậhexst ngưcelhqvaci ngồjtxpi dậhexsy, sờqvac sờqvac đdmhlôhltli hoa tai Tưcelh Nam Tuyệnyjst tặrazrng cho nàgwvxng. Cũjyiwng đdmhlãgdgp trôhltli qua mộqtflt ngàgwvxy, sao hắbfprn còjqjxn chưcelha tìhyrom tớfjeii?

“Hừmmmv! Hoàgwvxn toàgwvxn mộqtflt chúqtflt khôhltlng quan târzhhm cũjyiwng khôhltlng cóspsu!” Vârzhhn Tuyếfjeit Phi nghĩtqis đdmhlếfjein làgwvx cảsdszm thấeflny tứfzfkc ngựyzijc, dùoffpng sứfzfkc giựyzijt hoa tai xuốhexsng, néajwpm ra ngoàgwvxi. Kếfjei tiếfjeip lầrtpnn nữeuuka ngãgdgp đdmhlrtpnu lêjqjxn giưcelhqvacng, nhìhyron đdmhlpreanh rèrebqm che ngẩsenln ngưcelhqvaci.

Hồjtxpi lârzhhu khôhltlng nghe thấeflny tiếfjeing hoa tai đdmhlnrxjng sàgwvxn nhàgwvx, Vârzhhn Tuyếfjeit Phi cảsdszm thấeflny kỳprea quábfpri, quay đdmhlrtpnu nhìhyron qua, nam tửeuuk mặrazrc mộqtflt bộqtfl quầrtpnn ábfpro trắbfprng nhưcelh tuyếfjeit đdmhlfzfkng dựyzija vàgwvxo tưcelhqvacng, vuốhexst ve hoa tai trong tay, khoảsdsznh khắbfprc ábfprnh mắbfprt giao nhau hắbfprn dịyziju dàgwvxng cưcelhqvaci mộqtflt tiếfjeing: “Nưcelhơajfpng tửeuuk, ta nhớfjeigwvxng lắbfprm!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.