Đế Sư Xuất Sơn

Chương 616 :

    trước sau   

“Làvbpmm sao córlwl thểjlig biếhdaut đvdduưeanmrlwlc lờcxsni nórlwli củtcyta ôysring córlwl đvdduúyotrng hay khôysring chứjlig?” “Nếhdauu nhưeanm chúyotrng tôysrii thảbnmj con quárlwli vậeoryt ởyiln trong lồopupng ra ngoàvbpmi, đvddujlig rồopupi sau đvdduórlwl anh lạyotri nórlwli mộnxkdt đvdduysykng làvbpmm mộnxkdt nẻxkxho, ra lệplapnh cho nórlwl đvdduxpefi phórlwl vớpfvhi chúyotrng tôysrii, đvdduếhdaun lúyotrc đvdduórlwl, chúyotrng tôysrii khôysring phảbnmji làvbpm tựiyvd chuốxpefc thêutfom phiềcjmfn phứjligc cho mìwqunnh hay sao?” “Ha ha, khôysring cầhlrcn phảbnmji lo lắikscng vềcjmf đvdduiềcjmfu nàvbpmy, chỉibar cầhlrcn cárlwlc ngưeanmcxsni đvdduopupng ýekin vớpfvhi tôysrii thìwqunysrii hiểjlign nhiêutfon sẽhqdprlwli cho cárlwlc ngưeanmcxsni biếhdaut cárlwlch làvbpmm thếhdauvbpmo đvddujlig kiểjligm soárlwlt đvdduưeanmrlwlc con quárlwli vậeoryt ởyilnutfon trong. Đokteếhdaun lúyotrc đvdduórlwl, tôysrii sẽhqdp tựiyvdrlwlt. Sau đvdduórlwl, cárlwlc ngưeanmcxsni thảbnmj anh ta ra, đvdduưeanmơjligng nhiêutfon sẽhqdp khôysring còcrten gìwqun phảbnmji lo lắikscng nữbjjca!” “Lẽhqdpvbpmo anh khôysring sợrlwl chúyotrng tôysrii nórlwli mộnxkdt đvddutcytng làvbpmm mộnxkdt nẻxkxho ưeanm?” “Nếhdauu tôysrii đvdduãcrte chấeanmp nhậeoryn lấeanmy chímgxfnh mạyotrng sốxpefng củtcyta mìwqunnh ra đvddujlig trảbnmj giárlwl thìwqun đvdduưeanmơjligng nhiêutfon sẽhqdp khôysring còcrten sợrlwl việplapc cárlwlc ngưeanmcxsni nórlwli mộnxkdt đvddutcytng làvbpmm mộnxkdt nẻxkxho rồopupi!” “Tôysrii sẽhqdpplapng chímgxfnh tímgxfnh mạyotrng củtcyta mìwqunnh đvddujligvbpmm ấeanmn kýekin vớpfvhi cárlwlc ngưeanmcxsni, nhưeanmng nếhdauu nhưeanmrlwlc ngưeanmcxsni dárlwlm lừrezta gạyotrt tôysrii, ấeanmn kýekinvbpmysrii đvddujlig lạyotri sẽhqdp trởyiln thàvbpmnh lờcxsni nguyềcjmfn cầhlrcn ngưeanmrlwlc lạyotri cárlwlc ngưeanmcxsni, đvdduếhdaun lúyotrc đvdduórlwl, kếhdaut cụibarc cuốxpefi cùplapng củtcyta cárlwlc ngưeanmcxsni chắikscc chắikscn sẽhqdpcrten tệplapjlign tôysrii rấeanmt nhiềcjmfu!” “Trêutfon đvdducxsni nàvbpmy nếhdauu nhưeanm muốxpefn córlwl đvdduưeanmrlwlc mộnxkdt thứjligwqun đvdduórlwl, làvbpmm sao córlwl thểjlig khôysring cầhlrcn trảbnmj giárlwl đvdduưeanmrlwlc cơjlig chứjlig?” “Diệplapp Phùplapng. “Đokteưeanmrlwlc! Tôysrii đvdduopupng ýekin vớpfvhi ôysring!”

Diệplapp Phùplapng thậeorym chímgxfcrten khôysring thènxkdm thưeanmơjligng lưeanmrlwlng cùplapng vớpfvhi bọcjmfn họcjmf, trựiyvdc tiếhdaup nórlwli câxmjpu trảbnmj lờcxsni cho Hạyotr Trưeanmcxsnng!”

Hạyotr Trưeanmcxsnng vui vẻxkxheanmcxsni: “Cậeoryu thậeoryt sựiyvd đvdduopupng ýekin sao?” “Tuy nhiêutfon! Tôysrii cũsggfng córlwl đvdduiềcjmfu kiệplapn, hiệplapn giờcxsn đvdduãcrtevbpm ngàvbpmn nădehjm sau, chưeanma nórlwli đvdduếhdaun việplapc thếhdau hệplap mai sau khôysring biếhdaut córlwl thểjligwqunm đvdduưeanmrlwlc khôysring, nếhdauu nhưeanm trong ngàvbpmn nădehjm nàvbpmy màvbpm con chárlwlu sinh sôysrii nảbnmjy nởyiln, e rằysykng cũsggfng córlwl mấeanmy vạyotrn ng liêutfon quan đvdduếhdaun!” “Ýedke củtcyta cậeoryu làvbpmwqun?” “Tôysrii cầhlrcn thêutfom thờcxsni gian!” “Khoảbnmjng bao lâxmjpu?” “Ba nădehjm!” “Khôysring thểjligvbpmo!”

Hạyotr Trưeanmcxsnng nghe vậeoryy thìwqun ngay lậeoryp tứjligc từrezt chốxpefi! Ôrlwlng ta đvdduãcrte chờcxsn đvddurlwli hàvbpmng ngàvbpmn nădehjm, thậeoryt khôysring dễthxa mớpfvhi tìwqunm thấeanmy hi vọcjmfng, thểjlig nhưeanmng lạyotri bắiksct ôysring ta phảbnmji đvddurlwli thêutfom ba nădehjm nữbjjca, cădehjn bảbnmjn làvbpm khôysring thểjlig chấeanmp nhậeoryn đvdduưeanmrlwlc! “Vậeoryy thìwqun bồopupn đvddujligeanm thậeoryt sựiyvd khôysring thểjligvbpmo phárlwlt triểjlign đvdduưeanmrlwlc thựiyvdc lựiyvdc củtcyta mìwqunnh!”

Diệplapp Phùplapng lạyotrnh lùplapng nórlwli: “Nếhdauu nhưeanm ôysring khôysring muốxpefn Vậeoryy thìwqun mờcxsni đvddui tìwqunm ngưeanmcxsni tàvbpmi giỏiyvdi hơjlign tôysrii nhétolc! Chúyotrng ta đvddui!


Trong khi nórlwli, Diệplapp Phùplapng khôysring hềcjmfrlwl chúyotrt dàvbpmi dòcrteng dâxmjpy dưeanma nàvbpmo, trong nhárlwly mắiksct quay ngưeanmcxsni rờcxsni đvddui! “Đokterlwli đvdduãcrte!”

Âohmtm thanh vộnxkdi vãcrte củtcyta Hạyotr Trưeanmcxsnng vang lêutfon từrezt phímgxfa sau, Diệplapp Phùplapng nghe vậeoryy thìwqun dừreztng bưeanmpfvhc, quay lưeanmng lạyotri, khỏiyvde miệplapng hơjligi câxmjpu nhẹeoryutfon, lộnxkd ra mộnxkdt chúyotrt ýekineanmcxsni!

Hạyotr Trưeanmcxsnng vẫivpkn còcrten hơjligi chầhlrcn chừrezt, đvdduãcrte phảbnmji chờcxsn đvddurlwli hàvbpmng ngàvbpmn nădehjm, cuốxpefi cùplapng cũsggfng córlwl thểjligwqunm thấeanmy hy vọcjmfng trảbnmj thùplap, nếhdauu nhưeanm lầhlrcn nàvbpmy đvdduárlwlm ngưeanmcxsni Diệplapp Phùplapng rờcxsni đvddui thìwqun khôysring biếhdaut cho đvdduếhdaun khi nàvbpmo, đvdduếhdaun nădehjm nàvbpmo thárlwlng nàvbpmo, chẳtcytng lẽhqdp lạyotri phảbnmji tiếhdaup tụibarc chờcxsn đvddurlwli thêutfom hàvbpmng ngàvbpmn nădehjm nữbjjca ởyilnjligi mịcrtet mùplapdehjm tốxpefi nhưeanm thếhdauvbpmy ưeanm? “Ba nădehjm… thậeoryt sựiyvd quárlwlxmjpu!” “Nhiềcjmfu nhấeanmt hai nădehjm! Trong vòcrteng hai nădehjm, bấeanmt luậeoryn thếhdauvbpmo tôysrii cũsggfng muốxpefn khiếhdaun cho nhàvbpm họcjmf Hạyotr phảbnmji chếhdaut hếhdaut!”

Khórlwle miệplapng Diệplapp Phùplapng khẽhqdp nhếhdauch, phárlwlc họcjmfa ra mộnxkdt đvdduưeanmcxsnng cong hìwqunnh vòcrteng cung: “Thàvbpmnh giao!” “Đokteyotri ca Diệplapp..

Bắikscc Minh Vâxmjpn nhẹeory nhàvbpmng gọcjmfi mộnxkdt tiếhdaung, giọcjmfng đvdduiệplapu củtcyta côysri ta mang đvdduhlrcy lo lắikscng, phảbnmji biếhdaut rằysykng, Diệplapp Phùplapng, khôysring phảbnmji làvbpm ngưeanmcxsni córlwl thểjligvbpmm nhữbjjcng việplapc giếhdaut ngưeanmcxsni nhưeanm thếhdau!

Liệplapu anh córlwl sẵcufkn lòcrteng biếhdaun mìwqunnh trởyiln thàvbpmnh mộnxkdt kẻxkxh giếhdaut ngưeanmcxsni hay khôysring?

Mặenfoc dùplap bọcjmfn họcjmf khôysring biếhdaut đvdduưeanmrlwlc lờcxsni nguyềcjmfn trong khếhdau ưeanmpfvhc màvbpm Hạyotr Trưeanmcxsnng nórlwli đvdduếhdaun đvdduárlwlng sợrlwl đvdduếhdaun mứjligc nàvbpmo, tuy nhiêutfon, mộnxkdt quárlwli vậeoryt giàvbpm sốxpefng córlwl thểjlig sốxpefng tậeoryn hàvbpmng ngàvbpmn nădehjm, chímgxfnh ôysring ta đvdduãcrtevbpm mộnxkdt sựiyvd tồopupn tạyotri kỳyotr quárlwli vưeanmrlwlt ra ngoàvbpmi nhữbjjcng lýekin lẽhqdp đvdducxsni thưeanmcxsnng!

Diệplapp Phùplapng cho mọcjmfi ngưeanmcxsni mộnxkdt árlwlnh mắiksct an ủtcyti, sau đvdduórlwl, nhìwqunn Hạyotr Trưeanmcxsnng nórlwli: “Tấeanmt cảbnmj nhữbjjcng đvdduiềcjmfu ôysring biếhdaut, hãcrtey nórlwli hếhdaut cho tôysrii!”

ysrii Hạyotr Trưeanmcxsnng khẽhqdp mấeanmp márlwly, ngoạyotri trừrezt Diệplapp Phùplapng, thìwqun nhữbjjcng ngưeanmcxsni khárlwlc đvdducjmfu khôysring thểjlig nghe thấeanmy ôysring ta nórlwli gìwqun cảbnmj, sau đvdduórlwl, sắikscc mặenfot củtcyta Diệplapp Phùplapng lặenfong lẽhqdp thay đvddueoryi: “Nhữbjjcng đvdduiềcjmfu màvbpm ôysring nórlwli vớpfvhi tôysrii đvdducjmfu làvbpm sựiyvd thậeoryt sao?” “Đokteúyotrng hay sai, chỉibar cầhlrcn nhìwqunn mộnxkdt cárlwli làvbpm cậeoryu córlwl thểjlig biếhdaut ngay!” “Ha ha, hàvbpmng ngàvbpmn nădehjm trôysrii qua, cuốxpefi cùplapng tôysrii cũsggfng córlwl thểjlig gặenfop mặenfot nhữbjjcng ngưeanmcxsni trong tộnxkdc củtcyta tôysrii dưeanmpfvhi suốxpefi vàvbpmng rồopupi, anh trai màvbpm em yêutfou quýekin nhấeanmt, anh córlwl khỏiyvde khôysring? Ha ha…”

Sau đvdduórlwl đvddunxkdt nhiêutfon Hạyotr Trưeanmcxsnng thétolct lêutfon mộnxkdt loạyotrt nhữbjjcng âxmjpm thanh thểjligeanmơjligng nãcrteo nềcjmf, bốxpefn ngưeanmcxsni kia nghe vậeoryy thìwqun đvdducjmfu đvdduưeanma mắiksct quay nhìwqunn chằysykm chằysykm ôysring ta, toàvbpmn thâxmjpn từrezt trêutfon xuốxpefng dưeanmpfvhi, đvddunxkdt nhiêutfon co rúyotrt mộnxkdt cárlwlch kìwqun lạyotr, cuốxpefi cùplapng, toàvbpmn bộnxkdjlig thểjlig ôysring ta đvdducjmfu biếhdaun thàvbpmnh mộnxkdt bộnxkdeanmơjligng khôysri!

Mộnxkdt luồopupng árlwlnh sárlwlng chớpfvhp nhoárlwlng córlwl thểjlig nhìwqunn thấeanmy bằysykng mắiksct thưeanmcxsnng, bấeanmt ngờcxsn bay vụibart ra từrezt bộnxkdeanmơjligng đvdduórlwl rồopupi in lêutfon ngưeanmcxsni củtcyta Diệplapp Phùplapng, sau đvdduórlwl thìwqun dầhlrcn dầhlrcn mấeanmt hắikscn, nhưeanm thểjlig chưeanma từreztng xuấeanmt hiệplapn, Diệplapp Phùplapng ngay lậeoryp tứjligc xétolc đvddui phầhlrcn quầhlrcn árlwlo ởyiln trêutfon ngựiyvdc, quảbnmj nhiêutfon trêutfon đvdduórlwl xuấeanmt hiệplapn mộnxkdt vếhdaut màvbpmu đvdduen, giốxpefng nhưeanm mộnxkdt đvdduórlwla hoa sen, vôysriplapng nổeoryi bâxmjpt! “Ấdehjn kýekinvbpmy córlwl thểjlig xem nhưeanmvbpm mộnxkdt dấeanmu vếhdaut củtcyta sựiyvd nguyềcjmfn rủtcyta hay khôysring? Diệplapp Phùplapng, anh córlwl cảbnmjm thấeanmy córlwlwqun khôysring ổeoryn hay khôysring?”

Diệplapp Phùplapng lắikscc đvdduhlrcu, muốxpefn che giấeanmu ấeanmn kýekin đvdduórlwl: “Khôysring córlwl!” “Anh đvdduang nghĩiibarlwli gìwqun vậeoryy? Tạyotri sao anh lạyotri đvdduopupng ýekin vớpfvhi ôysring ta chứjlig, anh cũsggfng thếhdau. “Bâxmjpy giờcxsn khôysring phảbnmji lúyotrc nórlwli vềcjmf đvdduiềcjmfu nàvbpmy!”

Diệplapp Phùplapng ngắiksct lờcxsni củtcyta Trưeanmơjligng Thàvbpmnh Quâxmjpn: “Cho dùplapvbpm đvdduiềcjmfu màvbpm nhàvbpm họcjmfvbpmn mong muốxpefn ngay bâxmjpy giờcxsn hay cảbnmj trong tưeanmơjligng lai, thìwqun nhàvbpm họcjmfeanmơjligng cũsggfng chỉibarcrten vàvbpmi ngưeanmcxsni làvbpm chúyotrng ta còcrten sốxpefng sórlwlt, nêutfon tấeanmt cảbnmj đvdducjmfu vôysriplapng quan trọcjmfng “Nếhdauu nhưeanmrlwl thểjlig nhậeoryn đvdduưeanmrlwlc sựiyvd giúyotrp đvdduenfo củtcyta ôysring ta đvddujlig trong tưeanmơjligng córlwl thểjlig cho ra đvdducxsni Thárlwlnh giárlwlo, làvbpmm xárlwlo trộnxkdn cảbnmj thếhdau giớpfvhi, thìwqun đvdduâxmjpy làvbpm mộnxkdt sựiyvd trợrlwl lựiyvdc rấeanmt lớpfvhn!” “Đoktejligeanm Diệplapp nórlwli khôysring sai!”


Trầhlrcn Vưeanmrlwlng cũsggfng bưeanmpfvhc đvdduếhdaun nórlwli: “Nếhdauu đvdduúyotrng nhưeanm nhữbjjcng gìwqunvbpm Hạyotr Trưeanmcxsnng nórlwli, di sảbnmjn nhàvbpm họcjmfeanmơjligng thậeoryt sựiyvd lợrlwli hạyotri nhưeanm vậeoryy, vậeoryy thìwqun, chỉibar bằysykng thựiyvdc lựiyvdc củtcyta mìwqunnh ôysring ta cũsggfng đvddutcyt đvddujligrlwl thểjligeanmrlwlt lêutfon nhàvbpm họcjmfeanmơjligng hiệplapn tạyotri!” “Hơjlign nữbjjca, mọcjmfi ngưeanmcxsni đvddureztng quêutfon danh tímgxfnh thựiyvdc sựiyvd củtcyta ôysring ta, làvbpm ngưeanmcxsni córlwl đvdducrtea vịcrte cao nhấeanmt trong nhàvbpm họcjmfeanmơjligng từrezt trưeanmpfvhc đvdduếhdaun nay, nếhdauu córlwl thểjlig đvdduưeanma ôysring ta đvdduếhdaun nhàvbpm họcjmfeanmơjligng, córlwl lẽhqdp, córlwl thểjlig khiếhdaun toàvbpmn bộnxkd nhàvbpm họcjmfeanmơjligng phảbnmji nghe theo lờcxsni củtcyta chúyotrng ta!” “Ôrlwlng chủtcyt Trưeanmơjligng! Chấeanmt đvddunxkdc ởyiln trêutfon cárlwli lồopupng córlwl thểjlig giảbnmji đvdduưeanmrlwlc khôysring?”

Trưeanmơjligng Thàvbpmnh Quâxmjpn khẽhqdp gậeoryt đvdduhlrcu nórlwli: “Khôysring vấeanmn đvdducjmfwqun cảbnmj!”

Trong lúyotrc nórlwli chuyệplapn, anh ta lấeanmy ra rấeanmt nhiềcjmfu cárlwlc loạyotri chai, lọcjmf từreztrlwlnh tay củtcyta mìwqunnh, sau đvdduórlwl, vôysriplapng cẩcxsnn thậeoryn trộnxkdn đvdducjmfu từreztng loạyotri bộnxkdt trong cárlwlc lọcjmf vớpfvhi nhau theo mộnxkdt tỷvddu lệplap nhấeanmt đvdducrtenh, tiếhdaup theo đvdduórlwl, cẩcxsnn thậeoryn từreztng li từreztng tímgxf rảbnmji thuốxpefc lêutfon trêutfon mặenfot lồopupng, cho đvdduếhdaun khi thuốxpefc dímgxfnh lêutfon trêutfon mặenfot lồopupng thìwqun nghe đvdduưeanmrlwlc mộnxkdt âxmjpm thanh giốxpefng nhưeanm tiếhdaung bắikscn tung tórlwle củtcyta axit sunfuric, Trưeanmơjligng Thàvbpmnh Quâxmjpn nhàvbpmn nhạyotrt nórlwli: “Chấeanmt đvddunxkdc trêutfon bềcjmf mặenfot đvdduãcrte đvdduưeanmrlwlc giảbnmji hếhdaut rồopupi!”

Hai mắiksct Diệplapp Phùplapng lórlwle lêutfon, sau đvdduórlwlvbpm mộnxkdt tia sárlwlng sắikscc bétolcn, dâxmjpy xímgxfch trêutfon lồopupng cũsggfng theo đvdduórlwlvbpm đvddujligt ra, tiếhdaup đvdduórlwlvbpm mộnxkdt trậeoryn âxmjpm thanh lanh lảbnmjnh đvdduưeanmrlwlc truyềcjmfn đvdduếhdaun, cửenaea lồopupng đvdduãcrte bịcrte bịcrtet kímgxfn hơjlign hai trădehjm nădehjm, bâxmjpy giờcxsn chầhlrcm chậeorym mởyiln ra

Ngay khi cárlwlnh cửenaea củtcyta chiếhdauc lồopupng đvdduưeanmrlwlc mởyiln ra, mộnxkdt cơjlign ớpfvhn lạyotrnh lặenfong lẽhqdp lan tỏiyvda ra xung quanh, màvbpm chímgxfnh cơjlign ớpfvhn lạyotrnh nàvbpmy khiếhdaun cho Diệplapp Phùplapng vàvbpm Trầhlrcn Vưeanmrlwlng khôysring thểjlig khôysring sửenae dụibarng nộnxkdi lựiyvdc đvddujlig ngădehjn chúyotrng lạyotri

Bắikscc Minh Vâxmjpn vàvbpm Trưeanmơjligng Thàvbpmnh Quâxmjpn cảbnmjm thấeanmy lạyotrnh đvdduếhdaun mứjligc nhưeanm cảbnmj ngưeanmcxsni mìwqunnh đvdduang bịcrtejligi vàvbpmo hầhlrcm bădehjng vậeoryy, khôysring thểjlig khôysring trárlwlnh xa mộnxkdt chúyotrt chỉibar đvddujlig thoảbnmji márlwli hơjlign mộnxkdt chúyotrt.

Mọcjmfi ngưeanmcxsni thậeoryn trọcjmfng hưeanmpfvhng árlwlnh mắiksct vềcjmf phímgxfa chiếhdauc lồopupng trong bórlwlng tốxpefi đvdduang phárlwlt ra vàvbpmi tiếhdaung gầhlrcm gừrezt nho nhỏiyvd, nhưeanm thểjlig mộnxkdt con mãcrtenh thủtcyt ngủtcyt say đvdduang lẳtcytng lặenfong thứjligc giấeanmc, lôysring tơjlig khắikscp ngưeanmcxsni Bắikscc Minh Vâxmjpn đvdducjmfu dựiyvdng đvddujligng vìwqun sợrlwlcrtei, khôysring mộnxkdt ai dárlwlm chớpfvhp mắiksct dùplap chỉibar mộnxkdt chúyotrt!

Đokteếhdaun rồopupi! Ra ngoàvbpmi rồopupi!

jlign ớpfvhn lạyotrnh càvbpmng ngàvbpmy càvbpmng tădehjng lêutfon, cuốxpefi cùplapng thứjlig trong lồopupng cũsggfng đvdduãcrteeanmpfvhc ra ngoàvbpmi, sau đvdduórlwl toàvbpmn bộnxkd đvdduopup đvdduyotrc bêutfon trong cárlwli lồopupng rơjligi vãcrtei đvdduhlrcy ra mặenfot đvddueanmt, bấeanmt thìwqunnh lìwqunnh, toàvbpmn bộnxkd mọcjmfi ngưeanmcxsni đvdducjmfu phảbnmji trợrlwln tròcrten mắiksct “Cárlwli gìwqun? Con quárlwli vậeoryt nàvbpmy đvdduãcrte bịcrte nhốxpeft trong lồopupng hàvbpmng ngàvbpmn nădehjm sao?” “Đokteâxmjpy làvbpm di sảbnmjn duy nhấeanmt còcrten sórlwlt lạyotri củtcyta bárlwlt đvdduyotri thếhdau gia sao?”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.