Đế Sư Xuất Sơn

Chương 617 :

    trước sau   

Chưwsibơorming 617: Tỉhipgnh lạthtei rồngcri

Mộnhbbt đizlbvztoa trẻgjpr gầtahsy bézucs trôzofing cũzucsng chỉhipg tầtahsm bốqbfsn, năblinm tuổzjati, nóardz chỉhipgardz mộnhbbt đizlbiểzjatm kháctxjc vớzvlki nhữctxjng đizlbvztoa trẻgjprwmdqnh thưwsibyritng kháctxjc chízjatnh làedvqedvqu sắimqgc củevuta làedvqn da lạthtei làedvqedvqu xanh xáctxjm nhưwsibedvqnh thi vậosijy, cóardz đizlbiềrkzfu đizlbvztoa trẻgjpr trưwsibzvlkc mặjhtjt nàedvqy lạthtei khôzofing yêxqenn tĩpffpnh nhưwsibedvqnh thi, tráctxji lạthtei trêxqenn cơormi thểzjatardz lạthtei cóardz mộnhbbt sứvztoc sốqbfsng mãdxevnh liệwsibt.

ardz lẽimqg đizlbvztoa bézucsedvqy đizlbãdxev bịoxtu phủevut bụewqfi quáctxjormiu rồngcri, nóardz dụewqfi mắimqgt rồngcri mởthte to đizlbôzofii mắimqgt mang mộnhbbt chúthtet ngâormiy thơormi nhìwmdqn vềrkzf nhữctxjng ngưwsibyriti trưwsibzvlkc mặjhtjt, giọrkzfng nóardzi vẫslrhn cònhbbn chúthtet non nớzvlkt: “Cáctxjc ngưwsibyriti… làedvq ai vậosijy?” “Đnwpsvztoa bézucsedvqy chízjatnh làedvq kho báctxju bízjat mậosijt màedvq Tầtahsn Thủevuty phong ấbbzfn ởthte đizlbâormiy hảablo?”

Bắimqgc Minh Vâormin khôzofing thểzjat tin đizlbưwsibafdfc màedvqardzi, nhìwmdqn thếabloedvqo thìwmdqzucsng thấbbzfy đizlbâormiy cũzucsng chỉhipgedvq mộnhbbt đizlbvztoa bézucs thôzofii màedvq, nóardzedvqm sao cóardz thểzjatedvq mộnhbbt quáctxji vậosijt sốqbfsng hơormin hai trăblinm năblinm rồngcri cơormi chứvzto?

Bỗjmynng nhiêxqenn đizlbvztoa trẻgjprbbzfy nhưwsib nhớzvlk ra đizlbưwsibafdfc gìwmdq đizlbóardz, mắimqgt sáctxjng lêxqenn: “Cáctxjc ngưwsibyriti làedvq do Hoàedvqng đizlbzjat thúthtec thúthtec phảabloi đizlbếablon đizlbóardzn ta đizlbúthteng khôzofing?”


Hoàedvqng đizlbếablo thúthtec thúthtec? Tầtahsn Thủevuty Hoàedvqng?

Bắimqgc Minh Vâormin trởthtexqenn nhạthtey bézucsn, dưwsibyritng nhưwsibedvq nghĩpffp ra đizlbiềrkzfu gìwmdq, tăblinng thêxqenm dũzucsng khízjat, xôzofing vềrkzf phízjata trưwsibzvlkc. “Bắimqgc Minh côzofiwsibơorming, cẩimqgn thậosijn!”

Trầtahsn Vũzucszucst lêxqenn theo bảablon năblinng, Diệwsibp Phùmkufng lạthtei chỉhipg nhẹedvq nhàedvqng nhấbbzfc tay lêxqenn nóardzi: “Đnwpsedvqng lo lắimqgng, nhữctxjng lúthtec nàedvqy phụewqf nữctxjardz ưwsibu thếabloormin đizlbàedvqn ôzofing chúthteng ta đizlbóardz. “Anh bạthten nhỏhipg, em têxqenn làedvqwmdq thếablo?” “Em têxqenn Nho Nhỏhipg, chịoxtu àedvq, chịoxtu xinh thậosijt đizlbóardz!”

Đnwpsvztoa trẻgjpr trôzofing cựaskvc kìwmdqzofi hạthtei nhìwmdqn vềrkzf phízjata Bắimqgc Minh Vâormin nởthte mộnhbbt nụewqfwsibyriti ngọrkzft ngàedvqo, tuy nhiêxqenn, nụewqfwsibyriti ấbbzfy vẫslrhn cóardz chúthtet u áctxjm đizlbáctxjng sợafdf. “Nho Nhỏhipg, cáctxji vịoxtu Hoàedvqng đizlbếablo thúthtec thúthtec em vừedvqa mớzvlki nóardzi ízjat, làedvq vịoxtu Hoàedvqng đizlbếablo thúthtec thúthtec nàedvqo vậosijy?” “Chízjatnh làedvq Hoàedvqng đizlbzjat thúthtec thúthtec, ngưwsibyriti màedvq đizlbqbfsi xửedvq vớzvlki em rấbbzft tốqbfst ízjat

Nghe Nho Nhỏhipgardzi chuyệwsibn mộnhbbt cáctxjch vôzofi hạthtei nhưwsib vậosijy, tráctxji tim nhưwsib bịoxtu treo lêxqenn củevuta Bắimqgc Minh Vâormin dầtahsn dầtahsn bìwmdqnh tĩpffpnh trởthte lạthtei, giọrkzfng nóardzi căblinng thẳblinng lúthtec ban đizlbtahsu cũzucsng dầtahsn dầtahsn nhẹedvq nhàedvqng hơormin nhiềrkzfu: “Vậosijy thìwmdq Nho Nhỏhipgardz thểzjat cho chịoxtu biếablot tạthtei sao em lạthtei ởthte đizlbâormiy đizlbưwsibafdfc khôzofing nàedvqo?”

Nho Nhỏhipg nhìwmdqn khắimqgp bốqbfsn phưwsibơorming, trong mắimqgt lộnhbb ra mộnhbbt tia mơormi hồngcr: “Tạthtei sao Nho Nhỏhipg lạthtei ởthte đizlbâormiy chứvzto? Đnwpsâormiy làedvq đizlbosiju vậosijy? Tốqbfsi quáctxj… “Đnwpstahsu! Đnwpstahsu! Đnwpstahsu Nho Nhỏhipg đizlbau quáctxj đizlbi mấbbzft!”

Đnwpsnhbbt nhiêxqenn Nho Nhỏhipg ôzofim đizlbtahsu, trong cổzjat họrkzfng gầtahsm gừedvq âormim thanh đizlbau khổzjat “Nho Nhỏhipg! Em bịoxtu sao vậosijy Nho Nhỏhipg?”

Bắimqgc Minh Vâormin xôzofing lêxqenn phízjata trưwsibzvlkc, đizlbpffp vai Nho Nhỏhipg, đizlbôzofii mắimqgt lộnhbb vẻgjpr lo lắimqgng! “Gàedvqo”

Mộnhbbt âormim thanh giốqbfsng nhưwsib tiếablong gầtahsm củevuta dãdxev thúthte từedvq thờyriti xa xưwsiba, Nho Nhỏhipg đizlbnhbbt nhiêxqenn hézucst lêxqenn hézucst lêxqenn trờyriti, ởthte giữctxja đizlbôzofii mắimqgt, màedvqu trắimqgng đizlben trong con ngưwsibyriti đizlbnhbbt nhiêxqenn biếablon thàedvqnh mộnhbbt màedvqu đizlben kịoxtut, Diệwsibp Phùmkufng nhanh tay nhanh mắimqgt nhanh chóardzng đizlbthtep lêxqenn phízjata trưwsibzvlkc, cáctxjnh tay cưwsibyritng tráctxjng trựaskvc tiếablop đizlbpffp lấbbzfy vai củevuta Bắimqgc Minh Vâormin: “Cẩimqgn thậosijn!”

Mạthtenh mẽimqgzucso côzofi ta vềrkzf phízjata sau, ngay lúthtec bưwsibzvlkc châormin củevuta côzofi ta vừedvqa rờyriti khỏhipgi, cáctxjnh tay nhỏhipgzucs củevuta Nho Nhỏhipg đizlbnhbbt nhiêxqenn rơormii xuốqbfsng!

ormim!

Trầtahsn Vũzucsedvq nhữctxjng ngưwsibyriti kháctxjc nhìwmdqn thấbbzfy cựaskvc kìwmdqdcmjedvqng, con ngưwsibyriti đizlbnhbbt nhiêxqenn co lạthtei, hònhbbn đizlbáctxj cứvztong lúthtec ban đizlbtahsu trựaskvc tiếablop tan náctxjt trong cáctxjnh tay

Chỉhipg vớzvlki mộnhbbt đizlbònhbbn duy nhấbbzft, sứvztoc mạthtenh kinh khủevutng nhưwsib Giọrkzfng nóardzi non nớzvlkt ban đizlbtahsu cũzucsng chẳblinng thấbbzfy đizlbâormiu, cònhbbn vậosijy! lạthtei chỉhipgedvq âormim thanh gầtahsm gừedvq nhưwsibdxev thúthte, khi tiếablong gầtahsm dừedvqng lạthtei, đizlbôzofii mắimqgt đizlben nhưwsib đizlbnhbbng tốqbfsi củevuta Nho Nhỏhipg trựaskvc tiếablop nhìwmdqn thẳblinng vàedvqo bọrkzfn họrkzf, từedvq trêxqenn ngưwsibyriti nóardzzucsng cóardz thểzjat cảablom nhậosijn đizlbưwsibafdfc rõdcmjedvqng ýosij đizlboxtunh muốqbfsn giếablot ngưwsibyriti.


nvlfo!

Nho Nhỏhipg đizlbnhbbng đizlbosijy rồngcri, tốqbfsc đizlbnhbb cựaskvc kìwmdq nhanh cũzucsng khôzofing cóardz mộnhbbt thủevut thuậosijt kìwmdq lạthteedvqo, cáctxjnh tay nhỏhipgzucsbbzfy vẫslrhy mộnhbbt cáctxji, lao vàedvqo côzofing kízjatch ngưwsibyriti đizlbvztong gầtahsn nóardz nhấbbzft Trưwsibơorming Thàedvqnh Quâormin! “Trưwsibơorming Thàedvqnh Quâormin cẩimqgn thậosijn!”

Trầtahsn Vũzucs đizlbimqgy anh ta ra, đizlbóardzn lấbbzfy cúthte đizlbbbzfm uy phong củevuta Nho Nhỏhipg, Trầtahsn Vũzucs trốqbfsn khôzofing đizlbưwsibafdfc, chỉhipgardz thểzjat đizlbqbfsi mặjhtjt

Con ngưwsibyriti mạthtenh mẽimqg nhưwsib Trầtahsn Vũzucs vậosijy màedvqzucsng bịoxtu đizlbáctxjnh bay ra ngoàedvqi, cảablo ngưwsibyriti đizlbosijp vàedvqo tưwsibyritng đizlbáctxj! “Trầtahsn Vũzucs!”

Trưwsibơorming Thàedvqnh Quâormin vộnhbbi vàedvqng chạthtey lạthtei, đizlbpffp Trầtahsn Vũzucs dậosijy, Trầtahsn Vũzucs phấbbzft tay vềrkzf phízjata Trưwsibơorming Thàedvqnh Quâormin, cổzjat họrkzfng đizlbnhbbt nhiêxqenn phun ra mộnhbbt ngụewqfm máctxju, trong mắimqgt tràedvqn ngậosijp run sợafdf: “Sứvztoc mạthtenh đizlbáctxjng sợafdf thậosijt đizlbóardz! Mọrkzfi ngưwsibyriti mau chạthtey đizlbi! Trưwsibơorming Thàedvqnh Quâormin muốqbfsn nóardzi gìwmdq đizlbóardz, đizlbnhbbt nhiêxqenn run sợafdf: “Khôzofing kịoxtup nữctxja rồngcri.”

Thâormin ảablonh củevuta Nho Nhỏhipg bay đizlbếablon, vẫslrhn làedvq nắimqgm đizlbbbzfm non nớzvlkt ấbbzfy, vậosijy màedvqthtec nàedvqy nóardz chízjatnh làedvq con dao cưwsibzvlkp đizlbi sinh mạthteng ngưwsibyriti kháctxjc!

mkuf!

Ngay lúthtec ngàedvqn câormin treo sợafdfi tóardzc ấbbzfy, mộnhbbt chuỗjmyni âormim thanh kìwmdq lạthte truyềrkzfn đizlbếablon, ýosij đizlboxtunh muốqbfsn giếablot ngưwsibyriti nhưwsib bịoxtu ngưwsibng đizlbrkzfng, mớzvlki giâormiy trưwsibzvlkc cònhbbn muốqbfsn xôzofing đizlbếablon chỗjmyn Trầtahsn Vũzucs, vậosijy màedvq đizlbnhbbt nhiêxqenn lạthtei nhưwsib mấbbzft hếablot sứvztoc lựaskvc, vừedvqa mớzvlki đizlbabloo mắimqgt liềrkzfn ngãdxev ra đizlbbbzft, ngấbbzft xỉhipgu

Quay đizlbtahsu nhìwmdqn lạthtei, cáctxji âormim thanh kìwmdq lạthte đizlbóardz thìwmdq ra làedvq do Diệwsibp Phùmkufng làedvqm ra “Hạthte Long trưwsibzvlkc khi mấbbzft đizlbãdxevardzi cho tôzofii cáctxjch khốqbfsng chếablo quáctxji vậosijt nàedvqy!”

wsibyritng nhưwsib biếablot đizlbưwsibafdfc sựaskv nghi ngờyrit củevuta mọrkzfi ngưwsibyriti, Diệwsibp Phùmkufng nóardzi: “Tìwmdqnh huốqbfsng nhưwsib vậosijy làedvq di chứvztong cònhbbn lạthtei lúthtec ban đizlbtahsu khi Nho Nhỏhipg thừedvqa kếablo nhàedvq họrkzfwsibơorming, đizlbâormiy cũzucsng làedvqzjat do tạthtei sao nóardz lạthtei mạthtenh nhưwsib vậosijy cũzucsng nhưwsib sốqbfsng lâormiu đizlbưwsibafdfc nhưwsib vậosijy!” “Khi bìwmdqnh thưwsibyritng, Nho Nhỏhipg vẫslrhn chỉhipgedvq mộnhbbt đizlbvztoa trẻgjpr thôzofii, khôzofing cóardz ýosij nghĩpffp củevuta riêxqenng mìwmdqnh, sẽimqg nghe theo sắimqgp xếablop củevuta nhữctxjng ngưwsibyriti thâormin cậosijn bêxqenn mìwmdqnh, thếablo nhưwsibng thỉhipgnh thoảablong Nho Nhỏhipg sẽimqg pháctxjt táctxjc, mộnhbbt khi pháctxjt bệwsibnh sẽimqg mấbbzft hếablot tízjatnh ngưwsibyriti, ngoạthtei trừedvq anh em họrkzf Hạthte khôzofing ai cóardz thểzjat khốqbfsng chếablo đizlbưwsibafdfc Nho Nhỏhipg hếablot!” “Cũzucsng cóardz thểzjatardzi rằhipgng, Hạthte Long đizlbãdxevardzi vớzvlki anh làedvqm thếabloedvqo đizlbzjatardz thểzjat dịoxtuu đizlbi sựaskv pháctxjt táctxjc củevuta Nho Nhỏhipg đizlbúthteng khôzofing?”

Diệwsibp Phùmkufng gậosijt đizlbtahsu nóardzi: “Đnwpsúthteng vậosijy, nhưwsibng màedvq Hạthte Long cònhbbn nóardzi căblinn bệwsibnh nàedvqy cựaskvc kìwmdq cổzjat quáctxji, hơormin nữctxja làedvqm theo cáctxjch nàedvqy cũzucsng khôzofing biếablot cóardz thểzjat áctxjp chếablo Nho Nhỏhipg đizlbếablon lúthtec nàedvqo, cóardz thểzjat mộnhbbt ngàedvqy nàedvqo đizlbóardzctxjch nàedvqy cũzucsng khôzofing thểzjat áctxjp chếablo Nho Nhỏhipg đizlbưwsibafdfc nữctxja thìwmdq trêxqenn thếablo giớzvlki nàedvqy khôzofing mộnhbbt ai cóardz thểzjat đizlbbbzfu lạthtei đizlbưwsibafdfc vớzvlki thi vưwsibơorming nàedvqy nữctxja!” “A… đizlbau đizlbtahsu thậosijt đizlbóardz.

Giọrkzfng nóardzi non nớzvlkt củevuta Nho Nhỏhipg lầtahsn nữctxja vang lêxqenn, Nho Nhỏhipg chầtahsm chậosijm mởthte mắimqgt, đizlbiềrkzfu đizlbtahsu tiêxqenn nhìwmdqn thấbbzfy chízjatnh làedvq mộnhbbt khuôzofin mặjhtjt tràedvqn ngậosijp sựaskv lo lắimqgng!

Đnwpsôzofii mắimqgt to trònhbbn ấbbzfy tràedvqn đizlbtahsy sựaskv nhạthtey bézucsn Nho Nhỏhipgormii ngâormiy ngốqbfsc: “Chịoxtu ơormii…

Tiếablong gọrkzfi mềrkzfm mạthtei vừedvqa thốqbfst lêxqenn, mắimqgt Bắimqgc Minh Vâormin cong thàedvqnh hìwmdqnh lưwsibpffpi liềrkzfm, dang đizlbôzofii tay ôzofim lấbbzfy Nho Nhỏhipg: “Nho Nhỏhipg, em thấbbzfy thếabloedvqo rồngcri?”

thtec nàedvqy Nho Nhỏhipg mớzvlki nhìwmdqn lạthtei xung quanh căblinn phònhbbng sang trọrkzfng, nhìwmdqn thấbbzfy áctxjnh sáctxjng chiếablou từedvq khung cửedvqa sổzjatedvqo ngưwsibyriti mìwmdqnh cảablom thấbbzfy cựaskvc kìwmdqbbzfm áctxjp, đizlbjhtjc biệwsibt làedvqctxji ôzofim củevuta chịoxtuctxji xinh đizlbedvqp trưwsibzvlkc mắimqgt, thậosijt làedvq thoảabloi máctxji quáctxj đizlbi, so vớzvlki lúthtec ởthtemkufng chúthte Hạthtenhbbn thoảabloi máctxji hơormin! “Nho Nhỏhipg, sao em khôzofing nóardzi gìwmdq vậosijy?” “Nho Nhỏhipg khôzofing sao! Cảablom ơormin chịoxtu “Mặjhtjc dùmkuf Nho Nhỏhipg vẫslrhn cònhbbn nhỏhipg nhưwsibng lạthtei cựaskvc kìwmdq ngoan ngoãdxevn, dáctxjng vẻgjpr khiếablon cho ngưwsibyriti ta yêxqenu thưwsibơorming ấbbzfy khiếablon Bắimqgc Minh Vâormin bỗjmynng nhiêxqenn cóardz cảablom giáctxjc làedvqm mẹedvq, xoa xoa đizlbtahsu Nho Nhỏhipg: “Đnwpsvztoa trẻgjpr ngoan!”

Nho Nhỏhipg cảablom thấbbzfy cựaskvc kìwmdqxqenu thízjatch mùmkufi hưwsibơorming trêxqenn ngưwsibyriti Bắimqgc Minh Vâormin, cáctxji đizlbtahsu nhỏhipg dụewqfi vàedvqo lònhbbng Bắimqgc Minh Vẫslrhn nghĩpffp mộnhbbt chúthtet, giọrkzfng nóardzi cóardz chúthtet sợafdfdxevi vang lêxqenn: “Chịoxtu ơormii, sau nàedvqy Nho Nhỏhipgardz thểzjatthtexqenn cạthtenh chịoxtu khôzofing?”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.