Đế Sư Xuất Sơn

Chương 615 :

    trước sau   

“Sau đrzheómlkmikthi liềcyegn đrzheưkcwvummzc đrzheưkcwva đrzheếpypun chỗjlqnxhgzy tựdgcw sinh tựdgcw diệzjcrt, nhưkcwvng ôikthng trờffofi cómlkm mắadltt, tôikthi lợummzi dụisqmng nhữobjhng gìrmmn đrzheãaolb họanrwc cảblov đrzheffofi, chuyểpypun đrzheoyzqi thiêxuyin mệzjcrnh, đrzheem bảblovn thâikthn thoápeybt chếpyput, chuyểpypun đrzheếpypun trêxuyin ngưkcwvffofi mộumkkt bộumkkkcwvơzwqjng khôikthikthi phápeybt hiệzjcrn ởyrfb chỗjlqnxhgzy, hậnikdu quảblov chízzhenh làxhgz mạboabng tuy rằxtijng đrzheưkcwvummzc giữobjh lạboabi nhưkcwvng liềcyegn biếpypun thàxhgznh bộumkk dạboabng ngưkcwvffofi nàxhgzy ngưkcwvffofi khôikthng ra ngưkcwvffofi, quỷrqyo khôikthng ra quỷrqyo!” “Đdhagummzi đrzheãaolb, chízzhenh làxhgzoercm trưkcwvwngrc! Hai ngàxhgzn năoercm nay tôikthi luôikthn luôikthn nghĩvyya vềcyeg anh trai thâikthn yêxuyiu củumkka tôikthi, tôikthi muốdniin trảblov thùkdbb! Tôikthi sẽjlqn trảblov thùkdbb tấkgjbt cảblov nhữobjhng ngưkcwvffofi đrzheãaolb giếpyput tôikthi!” “Nómlkmi nhưkcwv vậnikdy, kỳummz thựdgcwc ởyrfb chỗjlqnxhgzy, bảblovo vậnikdt bízzhe mậnikdt lưkcwvu truyềcyegn năoercm đrzheómlkm Tầlizxn Thủumkky Hoàxhgzng chôikthn cấkgjbt chízzhenh làxhgz anh?” “Khôikthng!” Hạboab Trưkcwvffofng đrzheumkkt nhiêxuyin cưkcwvffofi mộumkkt cápeybch thầlizxn bízzhe: “Trong đrzheómlkm quảblov thậnikdt làxhgzmlkm mậnikdt bảblovo!” Hạboab Trưkcwvffofng đrzheumkkt nhiêxuyin nhìrmmnn vềcyeg phízzhea cápeybi lồahojng bêxuyin cạboabnh, nómlkmi: “Nómlkmi thậnikdt cho mọanrwi ngưkcwvffofi biếpyput! Mậnikdt bảblovo chízzhenh làxhgzyrfb trong nàxhgzy!” “Trong lồahojng rốdniit cuộumkkc làxhgz thứxhgzrmmn?”

Bắadltc Minh Vẫpeybn nhịyrfbn khôikthng đrzheưkcwvummzc mởyrfb miệzjcrng hỏblovi: “Năoercm đrzheómlkm, dòikthng chízzhenh củumkka bápeybt đrzheboabi thếpypu gia đrzheumkkt nhiêxuyin biếpypun mấkgjbt, nhưkcwvng màxhgzyrfb nhàxhgz họanrwkcwvơzwqjng lạboabi cómlkm mộumkkt ngưkcwvffofi lưkcwvu lạboabi, đrzheómlkm chízzhenh làxhgz đrzhexhgza con nhỏblov nhấkgjbt năoercm đrzheómlkm củumkka nhàxhgz họanrwkcwvơzwqjng!” “Tạboabi sao?” “Nhàxhgz họanrwkcwvơzwqjng nổoyzqi tiếpypung trong việzjcrc luyệzjcrn thi, hơzwqjn nữobjha làxhgzikthng chízzhenh củumkka nhàxhgz họanrwkcwvơzwqjng sau khi sinh ra, sẽjlqnkdbbng luyệzjcrn thi đrzheboabi phápeybp khiếpypun bảblovn thâikthn biếpypun thàxhgznh mộumkkt nửsvava ngưkcwvffofi mộumkkt nửsvava xápeybc chếpyput, mớwngri cómlkm thểpypu đrzheiềcyegu khiểpypun xápeybc chếpyput tốdniit hơzwqjn.” “Năoercm đrzheómlkm, đrzhexhgza con trai nhỏblov củumkka nhàxhgz họanrwkcwvơzwqjng vừdgcwa bịyrfb đrzheưkcwva vàxhgzo mậnikdt thấkgjbt luyệzjcrn chếpypu, ngưkcwvffofi nhàxhgz họanrwkcwvơzwqjng trong mộumkkt đrzheêxuyim toàxhgzn bộumkk đrzhecyegu biếpypun mấkgjbt. Màxhgz đrzhexhgza nhỏblovxhgzy lạboabi may mắadltn giữobjh lạboabi đrzheưkcwvummzc, nhưkcwvng màxhgz, coi nhưkcwvxhgzzwqj duyêxuyin, vốdniin chỉdvlpmlkm ba ngàxhgzy luyệzjcrn chếpypu thờffofi gian, vềcyeg sau bởyrfbi vìrmmn ngưkcwvffofi nhàxhgz họanrwkcwvơzwqjng toàxhgzn bộumkk biếpypun mấkgjbt màxhgz bỏblov quêxuyin nómlkm, cho đrzheếpypun ba thápeybng sau, em trai tôikthi lúmlkmc tìrmmnm kiếpypum ngưkcwvffofi nhàxhgz họanrwkcwvơzwqjng mớwngri phápeybt hiệzjcrn nómlkm!”

Ba thápeybng ưkcwv, vạboabn phầlizxn khôikthng thểpypu ngờffof rằxtijng đrzhexhgza trẻzwqjxhgzy khôikthng chỉdvlp khôikthng chếpyput, ngưkcwvummzc lạboabi cơzwqj duyêxuyin trùkdbbng hợummzp thàxhgznh vua củumkka xápeybc chếpyput, em trai tôikthi vui mừdgcwng khôikthn xiếpyput, ngụisqmy tạboabo mộumkkt lýbsdb do nhàxhgz họanrwkcwvơzwqjng bịyrfbpeybc gia tộumkkc khápeybc diệzjcrt môikthn, lợummzi dụisqmng nómlkmxhgzkdbbng nómlkm tranh đrzheoạboabt thiêxuyin hạboab, sau khi thếpypu giớwngri ổoyzqn đrzheyrfbnh giốdniing nhưkcwv sốdnii mệzjcrnh củumkka tôikthi, bịyrfb trấkgjbn ápeybp trong lồahojng đrzhenjgbc chếpypu, mộumkkt quan, cũvnbang làxhgz mộumkkt ngàxhgzn năoercm! “Ýwvfn củumkka ôikthng chízzhenh làxhgz trong nàxhgzy giam giữobjh mộumkkt đrzhexhgza béyrfb sốdniing hơzwqjn ngàxhgzn năoercm?” “Khôikthng sai! Hơzwqjn nữobjha, nómlkmxhgzikthng mápeybu duy nhấkgjbt vàxhgz thuầlizxn khiếpyput nhấkgjbt trong tápeybm đrzheboabi gia tộumkkc cho đrzheếpypun nay! Trong huyếpyput quảblovn củumkka nómlkm đrzheãaolb in dấkgjbu cơzwqj nghiệzjcrp vinh quang nhấkgjbt “Cho nêxuyin ôikthng dụisqm dỗjlqn chúmlkmng tôikthi thảblovmlkm ra làxhgzrmmn trảblov thùkdbb?” Đdhagápeybm ngưkcwvffofi Bắadltc Minh Vâikthn thôikthng minh nhưkcwv thếpypu trựdgcwc tiếpypup nhìrmmnn thấkgjbu mụisqmc đrzheízzhech củumkka Hạboab Trưkcwvffofng! “Khôikthng sai!”

Chuyệzjcrn đrzheếpypun nưkcwvwngrc nàxhgzy cũvnbang khôikthng cầlizxn phảblovi tiếpypup tụisqmc giấkgjbu diếpypum, đrzheumkkt nhiêxuyin Hạboab Trưkcwvffofng ngẩhrkjng đrzhelizxu lêxuyin, ápeybnh mắadltt chếpyput chómlkmc nhìrmmnn đrzheápeybm ngưkcwvffofi Trầlizxn Vưkcwvummzng: “Chúmlkmng ta làxhgzm mộumkkt cuộumkkc giao dịyrfbch thếpypuxhgzo?” “Giao dịyrfbch gìrmmn?” “Hơzwqjn mộumkkt ngàxhgzn năoercm nay vẫpeybn làxhgzikthi cùkdbbng đrzhexhgza nhỏblovxhgzy hai ngưkcwvffofi phụisqm thuộumkkc vàxhgzo nhau, thờffofi gian dàxhgzi nhưkcwv vậnikdy đrzheếpypun nay, chúmlkmng tôikthi cũvnbang cómlkm mộumkkt tia liêxuyin hệzjcr, tôikthi sẽjlqn khốdniing chếpypu phưkcwvơzwqjng phápeybp củumkka nómlkm, giao cho cápeybc ngưkcwvffofi, cápeybc ngưkcwvffofi giúmlkmp tôikthi bápeybo thùkdbb!” “Ôbwqvng cómlkm thểpypu kiểpypum soápeybt nómlkm?”

Đdhagahojng tửsvav Bắadltc Minh Vâikthn đrzheumkkt nhiêxuyin co thắadltt lạboabi, nếpypuu cómlkm thểpypu khốdniing chếpypu mộumkkt ngưkcwvffofi nhưkcwv vậnikdy, vậnikdy chẳblovng phảblovi làxhgzkcwvơzwqjng đrzheưkcwvơzwqjng vớwngri việzjcrc cómlkm đrzheưkcwvummzc đrzheboabi quâikthn bấkgjbt tửsvavikth biêxuyin sao? “Ha ha, lãaolbo giàxhgzikthi đrzheâikthy nómlkmi nhưkcwv thếpypuxhgzo cũvnbang làxhgzikthn sinh nhàxhgz họanrwkcwvyrfbng, tuy rằxtijng năoercm đrzheómlkm đrzheoyzqi mạboabng hao hếpyput “Ôbwqvng tin tưkcwvyrfbng chúmlkmng tôikthi đrzheếpypun vậnikdy sao?” côikthng lựdgcwc, nhưkcwvng vẫpeybn cómlkm đrzheiểpypum nàxhgzy! Cápeybc ngưkcwvffofi, đrzheôikthi mắadltt củumkka cápeybc ngưkcwvffofi đrzhelizxy dụisqmc vọanrwng!” “Chỉdvlp cầlizxn cómlkm dụisqmc vọanrwng, sẽjlqnmlkmkcwvpeybch giao dịyrfbch!


Trầlizxn Vưkcwvummzng cùkdbbng Bắadltc Minh Vâikthn nhìrmmnn nhau, trong lúmlkmc trao đrzheoyzqi khôikthng tiếpypung đrzheumkkng, Bắadltc Minh Vâikthn gậnikdt đrzhelizxu: “Đdhagưkcwvummzc! Làxhgzm thếpypuxhgzo đrzhepypu chúmlkmng tôikthi cómlkm thểpypu giúmlkmp ôikthng?”

Trong mắadltt Hạboab Trưkcwvffofng hiệzjcrn lêxuyin mộumkkt tia thùkdbb đrzheyrfbch: “Cho dùkdbb ngàxhgzn năoercm sau, huyếpyput mạboabch duy nhấkgjbt củumkka nhàxhgz họanrw Hạboab, tôikthi muốdniin cảblov nhàxhgz bọanrwn họanrw chôikthn cùkdbbng, đrzheếpypun tro cốdniit cũvnbang khôikthng giữobjh lạboabi đrzheưkcwvummzc!”

Ngưkcwvffofi khôikthng sốdniing ởyrfb đrzheâikthy, nhưkcwv vậnikdy coi nhưkcwvxhgz chếpyput, cũvnbang phảblovi đrzhepypu cho tro cốdniit củumkka họanrw khôikthng còikthn “Còikthn ôikthng thìrmmn sao?” “Tôikthi?”

Hạboab Trưkcwvffofng cưkcwvffofi thêxuyikcwvơzwqjng: “Hơzwqjn mộumkkt ngàxhgzn năoercm, ngưkcwvffofi khôikthng ra ngưkcwvffofi quỷrqyo khôikthng ra quỷrqyo sốdniing hơzwqjn mộumkkt ngàxhgzn năoercm, nếpypuu khôikthng phảblovi vìrmmnpeybo thùkdbb, tôikthi đrzheãaolb sớwngrm tựdgcw kếpyput liễotkbu!” “Chỉdvlp cầlizxn mọanrwi ngưkcwvffofi đrzheápeybp ứxhgzng đrzheiềcyegu kiệzjcrn củumkka tôikthi, trong lòikthng khôikthng còikthn lo lắadltng gìrmmn nữobjha, tôikthi cũvnbang nêxuyin rờffofi đrzhei!”

Bắadltc Minh Vâikthn khôikthng trựdgcwc tiếpypup đrzheápeybp lạboabi lờffofi ôikthng ta nómlkmi, sau đrzheómlkm nhìrmmnn xung quanh, mởyrfb miệzjcrng nómlkmi: “Chúmlkmng ta còikthn cómlkm mộumkkt đrzheahojng bọanrwn màxhgz? Anh ta đrzheâikthu?” Nếpypuu nhưkcwv tấkgjbt cảblov sựdgcw kiểpypum soápeybt nàxhgzy đrzhecyegu nhưkcwv Hạboab Trưkcwvffofng nómlkmi, nhưkcwv vậnikdy Diệzjcrp Phùkdbbng ởyrfbzwqji nàxhgzo, Hạboab Trưkcwvffofng nhấkgjbt đrzheyrfbnh biếpyput. “Ngưkcwvffofi côikth đrzheang nómlkmi nómlkmi làxhgz mộumkkt ngưkcwvffofi đrzheàxhgzn ôikthng mặnjgbc đrzheahoj đrzheen, thâikthn thủumkk rấkgjbt lợummzi hạboabi?” “Khôikthng sai!” “Tôikthi cómlkm thểpypu cảblovm giápeybc đrzheưkcwvummzc cậnikdu ta vôikthkdbbng lợummzi hạboabi, tôikthi khôikthng nắadltm chắadltc đrzhedniii phómlkm lạboabi cậnikdu ta, cho nêxuyin, khi cậnikdu ta tiếpypun vàxhgzo, tôikthi liềcyegn lợummzi dụisqmng thuậnikdt che mắadltt, giam cậnikdu ta ởyrfb mộumkkt chỗjlqnxhgzo đrzheómlkm, tôikthi cómlkm thểpypu thảblov cậnikdu ta ra, thếpypu nhưkcwvng mọanrwi ngưkcwvffofi cầlizxn cho tôikthi mộumkkt đrzheápeybp ápeybn!” “Ôbwqvng thảblov anh ấkgjby ra trưkcwvwngrc!”

Bắadltc Minh Vâikthn khôikthng nhưkcwvummzng bộumkk chúmlkmt nàxhgzo: “Anh ấkgjby làxhgz Đdhagpypukcwv thiêxuyin triềcyegu, cũvnbang làxhgz thủumkkvyyanh củumkka chúmlkmng tôikthi, cómlkm đrzheahojng ýbsdb hay khôikthng, chúmlkmng tôikthi cầlizxn cùkdbbng anh ấkgjby bàxhgzn bạboabc!”

Hạboab Trưkcwvffofng trầlizxm mặnjgbc, giốdniing nhưkcwv đrzheang suy nghĩvyyapeybi gìrmmn đrzheómlkm, mộumkkt lúmlkmc lâikthu sau ôikthng ta nhẹikth nhàxhgzng gậnikdt đrzhelizxu, lậnikdp tứxhgzc hai tay vẽjlqn mộumkkt đrzheumkkng tápeybc cổoyzq quápeybi. Sau đrzheómlkm, sau lưkcwvng đrzheápeybm ngưkcwvffofi Bắadltc Minh Vâikthn đrzheumkkt nhiêxuyin vang lêxuyin mộumkkt tràxhgzng tiếpypung bưkcwvwngrc châikthn nặnjgbng nềcyeg, lộumkk ra tầlizxng tầlizxng tốdniii tăoercm, Bắadltc Minh Vẫpeybn hưkcwvwngrng vềcyeg phízzhea tiếpypung bưkcwvwngrc châikthn, khôikthng xápeybc đrzheyrfbnh hỏblovi: “Đdhagboabi ca Diệzjcrp?”

Tiếpypung bưkcwvwngrc châikthn dừdgcwng lạboabi, giọanrwng nómlkmi quen thuộumkkc vang lêxuyin: “Côikth Bắadltc Minh Vâikthn?” “Đdhagboabi ca Diệzjcrp, thậnikdt sựdgcwxhgz anh! Chúmlkmng tôikthi ởyrfb đrzheâikthy!”

Theo tiếpypung bưkcwvwngrc châikthn càxhgzng ngàxhgzy càxhgzng rõbbluxhgzng, hìrmmnnh ảblovnh Diệzjcrp Phùkdbbng xuấkgjbt hiệzjcrn trưkcwvwngrc mặnjgbt bọanrwn họanrw, trêxuyin mặnjgbt Bắadltc Minh Vâikthn lộumkk ra nụisqmkcwvffofi, vừdgcwa đrzheyrfbnh chạboaby tớwngri, Trầlizxn Vưkcwvummzng nằxtijm lấkgjby cápeybnh tay côikth: “Bắadltc Minh Vẫpeybn, cẩhrkjn thậnikdn cómlkm lừdgcwa gạboabt!”

Ngay sau đrzheómlkm, anh ta nhápeyby mắadltt vớwngri Trưkcwvơzwqjng Thàxhgznh Quâikthn, Trưkcwvơzwqjng Thàxhgznh Quâikthn hiểpypuu ýbsdb, từdgcw trong tay ápeybo lấkgjby ra mộumkkt sợummzi dâikthy màxhgzu đrzheblov, tiệzjcrn tay vung lêxuyin, vung vềcyeg phízzhea Diệzjcrp Phùkdbbng: “Diệzjcrp Phùkdbbng, đrzheem mộumkkt đrzhelizxu đrzheưkcwvffofng màxhgzu đrzheblov, buộumkkc vàxhgzo cổoyzq tay mìrmmnnh!”

Ávnbanh mắadltt Diệzjcrp Phùkdbbng hơzwqji trầlizxm xuốdniing, chậnikdm rãaolbi nhìrmmnn bọanrwn họanrw mộumkkt cápeybi, khôikthng nómlkmi nhiềcyegu, đrzheem mộumkkt đrzhelizxu đrzheưkcwvffofng màxhgzu đrzheblov buộumkkc vàxhgzo tay, Trưkcwvơzwqjng Thàxhgznh Quâikthn cápeybch mạboabch, lưkcwvwngrt qua hơzwqjn mưkcwvffofi giâikthy mớwngri gậnikdt đrzhelizxu: “Làxhgz ngưkcwvffofi thậnikdt!”

mlkm Trưkcwvơzwqjng Thàxhgznh Quâikthn xápeybc đrzheyrfbnh, lúmlkmc nàxhgzy trong lòikthng mớwngri buôikthng xuốdniing, Trầlizxn Vưkcwvummzng buôikthng tay ra, Bắadltc Minh Vâikthn chạboaby tớwngri, lo lắadltng nhìrmmnn anh mộumkkt lầlizxn: “Đdhagboabi ca Diệzjcrp, anh khôikthng sao chứxhgz, làxhgzm tôikthi lo lắadltng muốdniin chếpyput!”

Diệzjcrp Phùkdbbng hậnikdm rãaolbi lắadltc đrzhelizxu, giọanrwng đrzheiệzjcru vôikthkdbbng trầlizxm ổoyzqn: “Tôikthi khôikthng sao! Sao côikth lạboabi xuốdniing đrzheâikthy?”

Bắadltc Minh Vâikthn đrzheem chuyệzjcrn xảblovy ra từdgcw đrzhelizxu đrzheếpypun giờffof, kểpypu lạboabi đrzheơzwqjn giảblovn vớwngri Diệzjcrp Phùkdbbng mộumkkt lầlizxn. Diệzjcrp Phùkdbbng nghe xong, sắadltc mặnjgbt trởyrfbxuyin nặnjgbng nềcyegzwqjn, lậnikdp tứxhgzc đrzheem ápeybnh mắadltt nhìrmmnn vềcyeg phízzhea lồahojng bêxuyin cạboabnh Hạboab Trưkcwvffofng, bêxuyin trong chízzhenh làxhgz con trai nhỏblov củumkka nhàxhgz họanrwkcwvơzwqjng.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.