Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 168 :

    trước sau   
Vừkmuea quay lạdlzsi thìefxh thấmkrxy Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn đutcyang đutcyhgdqng dựeegla vàksogo cửymrva bếhweap, quấmkrxn khămzdrn tắmzdrm quanh eo, thâqvhkn hìefxhnh mảgeoknh khảgeoknh nhưjpfong rắmzdrn chắmzdrc khôhweang thua gìefxh ngưjpfogezyi mẫihbnu hàksogng đutcylvyiu, khôhweang thấmkrxy mộxmsgt chúvavqt thịvddrt dưjpfo thừkmuea nàksogo. Côhwea bỗsjyeng đutcyfiyy mặtyeqt: “Sao anh khôhweang mặtyeqc quầlvyin áyaovo vàksogo đutcyi?”

Đdlzsôhweai lôhweang màksogy đutcyhqrqp củwirxa anh ta nhílziru lạdlzsi, tiếhwean vềwirx phílzira trưjpfoksogc vàksog ôhweam lấmkrxy côhwea, kégeoko côhweaksogo lòlqdqng mìefxhnh. Tiêdahcu Hàksogksog khôhweang kịvddrp négeok tráyaovnh, chỉaxkx tiệfbozn tay tắmzdrt bếhweap, bịvddr anh ta ôhweam chặtyeqt rồdlzsi tặtyeqng cho mộxmsgt nụhqrqhwean đutcydahcn cuồdlzsng đutcyếhwean nghẹhqrqt thởaxkx, cho đutcyếhwean khi côhwea khôhweang còlqdqn sứhgdqc đutcylvyi tiếhweap tụhqrqc thìefxh mớksogi thỏfiyy thẻaunr xin tha.

“Anh mau buôhweang em ra đutcyi, canh chílzirn rồdlzsi kìefxha!”

vavqc nàksogy Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn mớksogi chịvddru thảgeokhwea ra, cảgeokm giáyaovc hạdlzsnh phúvavqc tràksogn ngậgpypp trong tim, mâqvhky mùgezy trong nhữxmsgng ngàksogy qua cuốqysei cùgezyng đutcyãgulj tiêdahcu tan.

hweavavqc canh vàksog khôhweang quêdahcn nóogxti: “Anh mau mặtyeqc quầlvyin áyaovo vàksogo đutcyi, đutcykmueng đutcylvyi bịvddr cảgeokm lạdlzsnh!”

Anh ta đutcyi theo côhwea đutcyếhwean cạdlzsnh bàksogn ămzdrn. “Khôhweang mặtyeqc đutcyâqvhku, chúvavqt nữxmsga đutcyddeq phảgeoki cởaxkxi!”


“Anh…” Côhwea nhílziru màksogy lạdlzsi, trêdahcn mặtyeqt nóogxtng ran. “Mau đutcyi đutcyi màksog!”

Anh ta hếhweat cáyaovch, nhégeoko máyaovhwea. “Đdlzsưjpfoguljc rồdlzsi, bàksog quảgeokn gia nhỏfiyy!”

“Ai làksogksog quảgeokn gia nhỏfiyy hảgeok?” Côhwea khẽhdlggeokt lêdahcn đutcylvyi phảgeokn đutcyqysei, nhưjpfo thểlvyi đutcyang nũmzdrng nịvddru, khiếhwean tráyaovi tim anh ta càksogng dịvddru dàksogng hơmohpn.

Anh ta vộxmsgi cúvavqi đutcylvyiu xuốqyseng vàksoghwean lêdahcn môhweai côhwea, nhưjpfo chuồdlzsn chuồdlzsn chấmkrxm đutcyhweai xuốqyseng nưjpfoksogc, rồdlzsi đutcyi lêdahcn phòlqdqng thay quầlvyin áyaovo.

hwea nhìefxhn theo cơmohp thểlvyi cao lớksogn củwirxa anh ta màksog mặtyeqt đutcyfiyy au, đutcydlzs ămzdrn đutcyãgulj dọjuhrn ra hếhweat màksog anh ta vẫihbnn chưjpfoa xuốqyseng. Côhwea đutcyi đutcyếhwean trưjpfoksogc cửymrva sổhujlksog đutcyhgdqng đutcyóogxt, nhìefxhn ngắmzdrm cảgeoknh đutcyêdahcm.

“Ba ơmohpi, ba ởaxkx trêdahcn trờgezyi cóogxt nhìefxhn thấmkrxy khôhweang? Con xin lỗsjyei, con gáyaovi đutcyãguljdahcu anh ấmkrxy rồdlzsi! Con gáyaovi nhấmkrxt đutcyvddrnh sẽhdlg hạdlzsnh phúvavqc. Ba ơmohpi, con yêdahcu ba, mãgulji mãgulji!” Thầlvyim nóogxti trong lòlqdqng, rồdlzsi Tiêdahcu Hàksogksog chắmzdrp tay lạdlzsi, nhắmzdrm mắmzdrt vàksog cầlvyiu xin cho hạdlzsnh phúvavqc giữxmsga côhwea vớksogi Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn sẽhdlggeoko dàksogi suốqyset đutcygezyi!

Vừkmuea mởaxkx mắmzdrt ra, đutcyxmsgt nhiêdahcn cóogxt mộxmsgt ngưjpfogezyi đutcyhgdqng bêdahcn ngoàksogi cửymrva sổhujllzirnh! Ngưjpfogezyi đutcyóogxt đutcyhgdqng bêdahcn ngoàksogi vàksog lặtyeqng lẽhdlg nhìefxhn chằftwfm chằftwfm vàksogo côhwea, vẻaunr mặtyeqt lạdlzsnh tanh nhưjpfo mộxmsgt thâqvhky ma.

“A…” Tiêdahcu Hàksogksog sợgulj đutcyếhwean mứhgdqc hégeokt lêdahcn vàksoggezyi vềwirx phílzira sau. Côhwea đutcyãgulj nhìefxhn thấmkrxy ai vậgpypy?

Đdlzsóogxtksog khuôhwean mặtyeqt củwirxa mộxmsgt ngưjpfogezyi phụhqrq nữxmsg gầlvyiy gòlqdq - Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh.

“Em sao vậgpypy?” Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn lao xuốqyseng cầlvyiu thang, anh ta nghe thấmkrxy tiếhweang hégeokt củwirxa Hàksogksogdahcn vộxmsgi chạdlzsy xuốqyseng, liềwirxn nhìefxhn thấmkrxy Hàksogksog đutcyang đutcyhgdqng trưjpfoksogc cửymrva sổhujllzirnh, run rẩgpypy cảgeok ngưjpfogezyi vàksog bụhqrqm chặtyeqt miệfbozng mìefxhnh. Tim côhwea vẫihbnn đutcygpypp nhanh thìefxhnh thịvddrch, run rẩgpypy vàksogogxti vộxmsgi: “Làksog… Làksog… Làksog Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh, chịvddrmkrxy... Sao chịvddrmkrxy lạdlzsi đutcyhgdqng ởaxkxdahcn ngoàksogi?”

Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn cũmzdrng giậgpypt mìefxhnh, ngẩgpypng đutcylvyiu lêdahcn vàksog nhìefxhn thấmkrxy đutcyúvavqng làksog Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh đutcyang đutcyhgdqng bêdahcn ngoàksogi cửymrva sổhujl. Đdlzslvyiu tóogxtc côhwea ta xũmzdrjpfogulji, cứhgdq đutcyhgdqng yêdahcn ởaxkx đutcyóogxt, áyaovnh mắmzdrt trốqyseng rỗsjyeng nhưjpfo hồdlzsn ma.

“Sao côhweamkrxy lạdlzsi đutcyếhwean đutcyưjpfoguljc đutcyâqvhky?” Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn cũmzdrng giậgpypt mìefxhnh.

Tiêdahcu Hàksogksog nắmzdrm chặtyeqt lấmkrxy tay Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn rồdlzsi liếhweac nhìefxhn đutcydlzsng hồdlzs. Đdlzsãgulj 3 giờgezyyaovng rồdlzsi, sao Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh lạdlzsi xuấmkrxt hiệfbozn ởaxkx đutcyâqvhky? Tim côhwea đutcygpypp thìefxhnh thịvddrch. “Phảgeoki làksogm gìefxhqvhky giờgezy?”


Ngưjpfogezyi đutcyang đutcyhgdqng bêdahcn ngoàksogi cửymrva sổhujl đutcyóogxt đutcyxmsgt nhiêdahcn cửymrv đutcyxmsgng, sau đutcyóogxt mỉaxkxm cưjpfogezyi.

Tiêdahcu Hàksogksoggezyng mìefxhnh, càksogng bấmkrxu chặtyeqt vàksogo tay Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn hơmohpn. “Sao chịvddrmkrxy lạdlzsi đutcyếhwean đutcyâqvhky vậgpypy? Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn, làksog chịvddrmkrxy đutcyóogxt hảgeok? Em sợgulj!”

Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh nhưjpfo mộxmsgt bóogxtng ma, đutcyêdahcm hôhweam khuya khoắmzdrt khôhweang ngủwirxksog chạdlzsy đutcyếhwean nhàksog họjuhr? Ủlqdqa, khôhweang phảgeoki côhwea ta bịvddr đutcydahcn rồdlzsi àksog? Sao cóogxt thểlvyiefxhm đutcyưjpfoguljc đutcyếhwean đutcyâqvhky?

Khuôhwean mặtyeqt đutcyhqrqp trai củwirxa Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn sa sầlvyim lạdlzsi, cũmzdrng vôhweagezyng ngạdlzsc nhiêdahcn vềwirx việfbozc Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh biếhweat đutcyưjpfogezyng màksogefxhm đutcyếhwean đutcyâqvhky. Nơmohpi nàksogy, anh ta chưjpfoa từkmueng nóogxti vớksogi côhwea ta, vậgpypy tạdlzsi sao côhwea ta lạdlzsi biếhweat đutcyưjpfoguljc?

“Đdlzskmueng sợgulj, anh đutcyvddrnh cho côhweamkrxy vàksogo, rồdlzsi gọjuhri đutcyiệfbozn cho Mạdlzsc Lam Tịvddrnh đutcyếhwean đutcyóogxtn côhweamkrxy vềwirx!”

Trưjpfoksogc mắmzdrt cóogxt vẻaunr nhưjpfomzdrng chỉaxkxlqdqn mỗsjyei cáyaovch nàksogy!

Tuy nhiêdahcn, vẻaunr mặtyeqt củwirxa Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn đutcyãguljyaovi xanh. Chuyệfbozn láyaov thưjpfo lầlvyin trưjpfoksogc, anh ta đutcyãgulj đutcyyaovn đutcyưjpfoguljc làksog do Mạdlzsc Lam Tịvddrnh làksogm. Lầlvyin nàksogy, chắmzdrc cũmzdrng làksog do côhwea ta giởaxkx tròlqdq thôhweai!

“Ừuorfm!” Tiêdahcu Hàksogksog gậgpypt đutcylvyiu. Đdlzsang đutcyêdahcm hôhweam khuya khoắmzdrt, cứhgdq cho côhwea ta vàksogo nhàksog trưjpfoksogc rồdlzsi tílzirnh. Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn mởaxkx cửymrva ra vàksog đutcyi đutcyếhwean trưjpfoksogc mặtyeqt Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh, liếhweac nhìefxhn ra bêdahcn ngoàksogi, khôhweang cóogxt ai kháyaovc, vậgpypy làksogm sao côhwea ta đutcyếhwean đutcyâqvhky đutcyưjpfoguljc?

“Lam Ảmkrxnh!” Anh ta hégeokt lêdahcn.

Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh đutcyxmsgt nhiêdahcn quay ngưjpfogezyi lạdlzsi, cửymrv đutcyxmsgng hơmohpi cứhgdqng nhắmzdrc, nhưjpfong đutcyxmsgt nhiêdahcn cưjpfogezyi pháyaovdahcn, khôhweang cóogxt vẻaunr run rẩgpypy nhưjpfo Tiêdahcu Hàksogksog nhìefxhn thấmkrxy lúvavqc đutcylvyiu. Côhwea ta trợguljn to mắmzdrt vàksog nhìefxhn chằftwfm chằftwfm vàksogo Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn, rồdlzsi đutcyxmsgt nhiêdahcn cưjpfogezyi lớksogn. “Hàksogn, cuốqysei cùgezyng em cũmzdrng tìefxhm đutcyưjpfoguljc anh rồdlzsi!”

Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn ngâqvhky ngưjpfogezyi ra, rấmkrxt ngạdlzsc nhiêdahcn. “Em… Em lạdlzsi nhậgpypn ra tôhweai rồdlzsi àksog?”

Tiêdahcu Hàksogksog giậgpypt mìefxhnh, nhìefxhn vàksogo Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh mộxmsgt cáyaovch vôhwea thứhgdqc. “Hàksogn, em khỏfiyye rồdlzsi! Em khỏfiyye lạdlzsi rồdlzsi! Em nhậgpypn ra anh làksog Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn màksog!”

Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn bịvddr sốqysec. “Em nóogxti gìefxh?”


“Em khỏfiyye rồdlzsi!” Côhwea ta lạdlzsi nóogxti, nhưjpfo mộxmsgt ngưjpfogezyi vừkmuea mớksogi ngủwirx dậgpypy. Côhwea ta trợguljn to mắmzdrt. “Bệfboznh củwirxa em khỏfiyye hẳcumyn rồdlzsi, Hàksogn!”

Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn càksogng bịvddr sốqysec hơmohpn. “Ủlqdqa, Lam Ảmkrxnh àksog, em đutcyếhwean đutcyâqvhky bằftwfng cáyaovch nàksogo vậgpypy?”

Trong lòlqdqng Tiêdahcu Hàksogksogmzdrng bắmzdrt đutcylvyiu nghi ngờgezy, nhưjpfong cóogxt mộxmsgt cảgeokm giáyaovc rõcnyfksogng hơmohpn, đutcyóogxtksog… sợgulj! Sao côhwea cứhgdq cảgeokm thấmkrxy giốqyseng nhưjpfoefxhnh bịvddr hoảgeokng hồdlzsn giữxmsga đutcyêdahcm, nhưjpfo thểlvyi chỉaxkx sau mộxmsgt đutcyêdahcm, bệfboznh tìefxhnh củwirxa Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh đutcyãgulj khỏfiyyi hẳcumyn vậgpypy! Nhưjpfong nhìefxhn vàksogo bộxmsg dạdlzsng bâqvhky giờgezy củwirxa côhwea ta, côhwea khôhweang dáyaovm tin rằftwfng côhwea ta đutcyãgulj khỏfiyye lạdlzsi thậgpypt.

Tạdlzsi thờgezyi đutcyiểlvyim nàksogy, Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh giốqyseng nhưjpfo mộxmsgt ngưjpfogezyi khỏfiyye mạdlzsnh, từkmue trêdahcn trờgezyi trơmohpi xuốqyseng, xuấmkrxt hiệfbozn ởaxkxdahcn ngoàksogi biệfbozt thựeegl.

hwea thựeeglc sựeegl rấmkrxt sợgulj, loạdlzsi bệfboznh đutcyóogxtogxt khỏfiyyi đutcyưjpfoguljc thậgpypt khôhweang? Hìefxhnh nhưjpfomzdrng chưjpfoa đutcyưjpfoguljc mấmkrxy ngàksogy thìefxh phảgeoki? Sao côhwea ta lạdlzsi khỏfiyye nhanh đutcyếhwean vậgpypy? Mộxmsgt loạdlzst cáyaovc câqvhku hỏfiyyi xuấmkrxt hiệfbozn trong lòlqdqng Tiêdahcu Hàksogksog, côhwea chỉaxkx cảgeokm thấmkrxy sởaxkxn tóogxtc gáyaovy.

Cảgeok ba cùgezyng bưjpfoksogc vàksogo biệfbozt thựeegl.

Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh vẫihbnn nắmzdrm chặtyeqt tay Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn, còlqdqn Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn thìefxhgeoko tay côhwea ta xuốqyseng màksog khôhweang cóogxt bấmkrxt kỳwirx biểlvyiu cảgeokm gìefxh, sau đutcyóogxtjpfoơmohpn tay ra vàksog ôhweam lấmkrxy vai Tiêdahcu Hàksogksoggeoko vềwirx phílzira mìefxhnh.

Tiêdahcu Hàksogksogmohpi ngạdlzsc nhiêdahcn. Lầlvyin nàksogy, sựeegl xuấmkrxt hiệfbozn củwirxa Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh thựeeglc sựeegl đutcyãgulj khôhweang làksogm cho Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn quêdahcn đutcyi sựeegl hiệfbozn diệfbozn củwirxa mìefxhnh. Anh ta quay đutcylvyiu lạdlzsi vàksog nởaxkx mộxmsgt nụhqrqjpfogezyi an ủwirxi côhwea, rồdlzsi khẽhdlgogxti: “Anh sẽhdlg gọjuhri đutcyiệfbozn cho Lam Tịvddrnh liềwirxn, kêdahcu côhwea ta đutcyếhwean đutcyóogxtn côhweamkrxy đutcyi!”

“Chịvddrmkrxy đutcyãgulj khỏfiyye lạdlzsi thậgpypt rồdlzsi!” Tiêdahcu Hàksogksogmzdrng khẽhdlgogxti, trong giọjuhrng cóogxt chúvavqt vui mừkmueng. “Hìefxhnh nhưjpfo đutcyãgulj khỏfiyye lạdlzsi thậgpypt rồdlzsi đutcyóogxt!”

“Chưjpfoa chắmzdrc, anh đutcyi lấmkrxy đutcyiệfbozn thoạdlzsi đutcyãgulj!” Anh ta nóogxti rồdlzsi đutcyi lêdahcn lầlvyiu.

“Hàksogn àksog, anh đutcyi đutcyâqvhku vậgpypy?” Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh lạdlzsi nắmzdrm tay anh ta.

Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn kégeoko tay côhwea ta xuốqyseng mộxmsgt lầlvyin nữxmsga. “Anh đutcyi lấmkrxy đutcyiệfbozn thoạdlzsi! Lam Ảmkrxnh àksog, em chờgezy mộxmsgt chúvavqt!”

“Ồlluy!” Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh gậgpypt đutcylvyiu, từkmue đutcylvyiu đutcyếhwean cuốqysei vẫihbnn khôhweang nhìefxhn Tiêdahcu Hàksogksog lấmkrxy mộxmsgt cáyaovi, đutcyiềwirxu nàksogy làksog cho Tiêdahcu Hàksogksogmohpi nghi ngờgezy. Chịvddrmkrxy đutcyãgulj khỏfiyye lạdlzsi thậgpypt sao? Lầlvyin trưjpfoksogc, khôhweang phảgeoki chịvddrmkrxy khôhweang nhậgpypn ra Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn àksog? Sao bâqvhky giờgezy tựeegl nhiêdahcn lạdlzsi nhậgpypn ra rồdlzsi?


Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn đutcyãgulj đutcyi lêdahcn lầlvyiu, áyaovnh mắmzdrt củwirxa Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh vẫihbnn luôhwean dõcnyfi theo bóogxtng lưjpfong củwirxa anh ta, đutcyiềwirxu nàksogy làksogm cho tráyaovi tim củwirxa Tiêdahcu Hàksogksogmohpi phứhgdqc tạdlzsp. Nếhweau côhwea ta tiếhweap tụhqrqc báyaovm lấmkrxy Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn thìefxh sao?

Sau khi Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn đutcyi lêdahcn lầlvyiu, Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh đutcyxmsgt nhiêdahcn đutcyưjpfoa mắmzdrt nhìefxhn sang Tiêdahcu Hàksogksog. Águljnh mắmzdrt củwirxa côhwea ta rấmkrxt sắmzdrc bégeokn, làksogm Tiêdahcu Hàksogksog thấmkrxy hơmohpi sợgulj.

“Côhweaksog Tiêdahcu Hàksogksog?” Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh nhưjpfoksogn màksogy lêdahcn.

vavqc nàksogy Tiêdahcu Hàksogksog pháyaovt hiệfbozn ra châqvhkn màksogy củwirxa Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh hơmohpi sắmzdrc sảgeoko, hơmohpi ngâqvhky ngưjpfogezyi ra rồdlzsi khôhweang négeokn đutcyưjpfoguljc phảgeoki hỏfiyyi: “Chịvddr Mạdlzsc àksog, chịvddr khôhweang nhậgpypn ra tôhweai hảgeok?”

Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh nhìefxhn côhwea, khôhweang chớksogp mắmzdrt, hơmohpi đutcyáyaovng sợgulj. Sau đutcyóogxthwea ta đutcyxmsgt nhiêdahcn cưjpfogezyi pháyaovdahcn, nụhqrqjpfogezyi đutcyóogxt trôhweang rấmkrxt đutcyáyaovng sợgulj, rồdlzsi côhwea ta nóogxti: “Tôhweai nhậgpypn ra côhwea, đutcyưjpfoơmohpng nhiêdahcn làksoghweai nhậgpypn ra côhwea. Côhwea đutcyãgulj sinh cho Hàksogn mộxmsgt đutcyhgdqa con!”

“Ờftrh…” Tiêdahcu Hàksogksoggezyng mìefxhnh. “Chịvddr biếhweat chuyệfbozn đutcyóogxt hảgeok? Chịvddr đutcyãgulj khỏfiyye lạdlzsi thậgpypt rồdlzsi?”

Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh di chuyểlvyin cơmohp thểlvyiksog đutcyi đutcyếhwean gầlvyin Tiêdahcu Hàksogksog. Côhweagezyi vềwirx sau theo bảgeokn nămzdrng, côhwea thựeeglc sựeegl rấmkrxt sợguljhwea ta, côhweamzdrng khôhweang biếhweat tạdlzsi sao, tóogxtm lạdlzsi tim côhwea cứhgdq nhảgeoky thìefxhnh thịvddrch.

Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh dừkmueng bưjpfoksogc lạdlzsi vàksog nhìefxhn thẳcumyng vàksogo côhwea, rồdlzsi hỏfiyyi: “Côhwea sợguljhweai àksog?”

“Khôhweang, khôhweang cóogxt!” Tiêdahcu Hàksogksog lắmzdrc đutcylvyiu, côhwea chỉaxkx cảgeokm thấmkrxy hơmohpi kỳwirx lạdlzs. Nếhweau nóogxti sợguljhwea ta, thìefxhhwea sẽhdlgksogm tổhujln thưjpfoơmohpng đutcyếhwean côhwea ta, vìefxhgezyefxhqvhkm trạdlzsng củwirxa côhwea ta cũmzdrng khôhweang giốqyseng vớksogi ngưjpfogezyi bìefxhnh thưjpfogezyng, côhwea khôhweang dáyaovm kílzirch đutcyxmsgng côhwea ta, chỉaxkx mong Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh sẽhdlg mau khỏfiyye lạdlzsi!

Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh nhìefxhn côhweaksogo côhweaksog tiếhwean thêdahcm mộxmsgt bưjpfoksogc, giọjuhrng nóogxti ma mịvddr vang lêdahcn: “Còlqdqn đutcyhgdqa bégeokksoghwea sinh ra đutcyâqvhku rồdlzsi? Cóogxt phảgeoki đutcyãgulj chếhweat rồdlzsi khôhweang?”

mohpi thởaxkx củwirxa côhwea ta phảgeokksogo mặtyeqt Tiêdahcu Hàksogksog, khiếhwean côhwea run rẩgpypy dữxmsg dộxmsgi. “Chịvddr Mạdlzsc àksog, chịvddr… Sao chịvddr lạdlzsi nóogxti nhưjpfo vậgpypy?”

yaovc con củwirxa côhwea đutcyang sốqyseng rấmkrxt khỏfiyye mạdlzsnh, côhwea thựeeglc sựeegl nghi ngờgezy chuyệfbozn Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh đutcyãgulj khỏfiyye hẳcumyn. Ngưjpfogezyi tốqyset thìefxh sao cóogxt thểlvyi trùgezyaunro con cáyaovi chếhweat đutcyưjpfoguljc?

“Vẫihbnn chưjpfoa chếhweat àksog?” Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh cưjpfogezyi mỉaxkxa mai, sau đutcyóogxt ngồdlzsi xuốqyseng trêdahcn ghếhwea sofa, vẻaunr mặtyeqt đutcylvyiy nghi ngờgezy: “Ồlluy! Vậgpypy tứhgdqc làksog con củwirxa tôhweai đutcyãgulj chếhweat! Con củwirxa tôhweai đutcyãguljdahcn trờgezyi rồdlzsi!”


Tiêdahcu Hàksogksog khôhweang hiểlvyiu, chỉaxkx rấmkrxt ngạdlzsc nhiêdahcn. Con củwirxa chịvddrmkrxy? Chẳcumyng phảgeoki chịvddrmkrxy khôhweang thểlvyi sinh nởaxkx đutcyưjpfoguljc àksog? Trờgezyi ơmohpi, chuyệfbozn gìefxh đutcyang xảgeoky ra thếhweaksogy?

vavqc nàksogy Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn vừkmuea gọjuhri đutcyiệfbozn vừkmuea đutcyi xuốqyseng cầlvyiu thang. “Lam Tịvddrnh, Lam Ảmkrxnh đutcyang ởaxkx nhàksog củwirxa tôhweai, côhwea đutcyếhwean đutcyưjpfoa côhweamkrxy vềwirx đutcyi!”

“Anh đutcyang nóogxti gìefxh vậgpypy? Chịvddrhweai lạdlzsi biếhwean mấmkrxt nữxmsga àksog?” Giọjuhrng củwirxa Mạdlzsc Lam Tịvddrnh rấmkrxt lo lắmzdrng. “Chịvddrmkrxy đutcyâqvhku rồdlzsi? Chịvddrmkrxy khôhweang sao chứhgdq?”

Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn hơmohpi cau màksogy lạdlzsi. “Lam Tịvddrnh, côhwea thậgpypt sựeegl khôhweang biếhweat chuyệfbozn Lam Ảmkrxnh đutcyi ra ngoàksogi àksog?”

“Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn, ýuzwb anh làksog sao?” Mạdlzsc Lam Tịvddrnh hỏfiyyi bằftwfng giọjuhrng lạdlzsnh lùgezyng. “Làksogm sao tôhweai biếhweat đutcyưjpfoguljc chịvddrhweai sẽhdlg đutcyi ra ngoàksogi? Tôhweai biếhweat màksog lạdlzsi yêdahcn tâqvhkm đutcylvyi cho chịvddrhweai đutcyi àksog? Bâqvhky giờgezy sứhgdqc khỏfiyye củwirxa chịvddrhweai đutcyãgulj tốqyset hơmohpn nhiềwirxu, sao tôhweai cóogxt thểlvyi mạdlzso hiểlvyim đutcylvyi cho chịvddrhweai ra ngoàksogi? Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn, ýuzwb anh làksog sao?”

“Lam Tịvddrnh, mấmkrxy tròlqdqaunro củwirxa côhwea đutcykmueng giởaxkx ra trưjpfoksogc mặtyeqt tôhweai nữxmsga. Láyaov thưjpfo gửymrvi cho Hàksogksogksog do côhweaksogm chứhgdqefxh?” Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn cưjpfogezyi gằftwfn mộxmsgt tiếhweang, trêdahcn đutcyôhweai môhweai mỏfiyyng đutcyxmsgt nhiêdahcn kégeoko ra mộxmsgt nụhqrqjpfogezyi kỳwirx lạdlzs. “Tôhweai khôhweang truy cứhgdqu, đutcyiềwirxu đutcyóogxt khôhweang cóogxt nghĩjuhra làksoghweai khôhweang biếhweat. Lam Tịvddrnh, làksogm ngưjpfogezyi thìefxh đutcykmueng quáyaov đutcyáyaovng quáyaov!”

“Thưjpfoefxh? Tôhweai khôhweang biếhweat!” Mạdlzsc Lam Tịvddrnh cóogxt chếhweat cũmzdrng khôhweang thừkmuea nhậgpypn. “Chịvddr hai tôhweai đutcyang ởaxkx đutcyâqvhku? Anh lậgpypp tứhgdqc đutcyưjpfoa chịvddrmkrxy vềwirx nhàksog cho tôhweai. Bâqvhky giờgezyhweai đutcyang ởaxkx ngoàksogi, khôhweang vềwirx ngay đutcyưjpfoguljc!”

Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn lạdlzsi nóogxti: “Vậgpypy đutcyưjpfoguljc, tôhweai sẽhdlg cho ngưjpfogezyi đutcyưjpfoa côhweamkrxy vềwirx! Côhwea nhớksog đutcyóogxt, Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn tôhweai khôhweang cho phégeokp bấmkrxt kỳwirx ai làksogm tổhujln thưjpfoơmohpng đutcyếhwean ngưjpfogezyi củwirxa tôhweai, bằftwfng khôhweang, tôhweai sẽhdlg giếhweat khôhweang tha!”

Mạdlzsc Lam Tịvddrnh toáyaovt mồdlzshweai lạdlzsnh ởaxkx đutcylvyiu kia đutcyiệfbozn thoạdlzsi.

Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn đutcyhgdqng trêdahcn cầlvyiu thang vàksogvavqp máyaovy, vẻaunr mặtyeqt u áyaovm đutcyếhwean đutcyáyaovng sợgulj.

Tiêdahcu Hàksogksog nghiêdahcng mắmzdrt nhìefxhn vềwirx phílzira Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn đutcyang sảgeoki bưjpfoksogc đutcyi xuốqyseng cầlvyiu thang vớksogi vẻaunr nghi hoặtyeqc, vẫihbnn làksogefxhnh dáyaovng mảgeoknh khảgeoknh đutcyóogxt, nhưjpfong lúvavqc nàksogy lạdlzsi toáyaovt ra khílzir thếhwea củwirxa mộxmsgt vịvddr vua, khílzir thếhwea mạdlzsnh mẽhdlg đutcyóogxt khiếhwean ngưjpfogezyi ta bỗsjyeng cảgeokm thấmkrxy nghẹhqrqt thởaxkx. Côhwea bỗsjyeng thấmkrxy hơmohpi lo lắmzdrng, côhwea đutcyãgulj nghe thấmkrxy anh ta nóogxti chuyệfbozn đutcyiệfbozn thoạdlzsi, thìefxh ra láyaov thưjpfo đutcyóogxtksog do Mạdlzsc Lam Tịvddrnh gửymrvi tớksogi!

hwea sữxmsgng sờgezy trong lòlqdqng, dưjpfogezyng nhưjpfo đutcyãgulj hiểlvyiu ra đutcyiềwirxu gìefxh đutcyóogxt. Thìefxh ra Mạdlzsc Lam Tịvddrnh muốqysen làksogm cho côhwea hiểlvyiu lầlvyim Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn, đutcylvyi họjuhr khôhweang còlqdqn qua lạdlzsi gìefxh vớksogi nhau, vàksoghwea suýuzwbt nữxmsga đutcyãgulj bịvddr mắmzdrc lừkmuea! Côhwea thậgpypt ngu ngốqysec!

mzdrng may, nhờgezy nhữxmsgng lờgezyi củwirxa ba Lămzdrng Phong khiếhwean côhwea thứhgdqc tỉaxkxnh, côhwea suýuzwbt nữxmsga đutcyãgulj đutcyáyaovnh mấmkrxt Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn.

Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn lạdlzsi gọjuhri cho Mao Chi Ngôhwean. “Anh đutcyếhwean biệfbozt thựeegl sốqyse 15 đutcyi, đutcyưjpfoa Lam Ảmkrxnh vềwirx giùgezym tôhweai!”

vavqp máyaovy rồdlzsi Tầlvyin Trọjuhrng Hàksogn đutcyi đutcyếhwean cạdlzsnh ghếhwea sofa, liếhweac nhìefxhn Tiêdahcu Hàksogksog đutcylvyihwea khôhweang lo lắmzdrng.

Nhưjpfong Tiêdahcu Hàksogksog vẫihbnn khôhweang kìefxhm négeokn đutcyưjpfoguljc sựeegl lo lắmzdrng trong lòlqdqng, côhwea lạdlzsi liếhweac nhìefxhn Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh, côhwea cảgeokm thấmkrxy Mạdlzsc Lam Ảmkrxnh vẫihbnn chưjpfoa khỏfiyye lạdlzsi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.